Chào bạn, mình mới có 26t thôi, mình đã đọc bài và hiểu được cảm giác lo sợ của bạn vì mình cũng đã trải qua năm ngoái. (Bài viết của mình đây: https://www.webtretho.com/forum/f188/kinh-nghiem-di-de-mot-minh-tai-tu-du-nhieu-dieu-may-man-2751154/ )
1. Do mình có sai lầm trong quá khứ nên mình lỡ có thai và mình không nói với bất kì ai (vì chỉ đơn giản mình nghĩ nếu mối quan hệ đã không còn tình yêu thì cũng không nên làm vướng bận, ràng buộc hay có bất cứ mối quan hệ với nhau làm gì) lúc đầu mình cũng định bỏ con đi nhưng sau đó mình quyết định giữ và con mình nay đã được 5 tháng tuổi rồi, thật sự con cái là của trời cho không phải muốn là có, nó đã quyết định đầu thai vào làm con mình tất là có nhân duyên với mình. MÌNH HÃY SẴN SÀNG CHỊU TRÁCH NHIỆM CHO NHỮNG VIỆC MÌNH ĐÃ LÀM, nó sẽ giúp mình trưởng thành và mạnh mẽ lên rất nhiều.
- Lo lắng cái nhìn của người đời: đó là lý do suốt quá trình mang thai mình không nói ai và cũng không cần sự giúp đỡ của ai: để tránh những tình cảm, thái độ của người khác (có thể là không xấu) nhưng nó vô tình làm mình chạnh lòng mà ảnh hưởng tới con, tới mình
- Sợ gia đình mang tiếng: Mình tự sinh con khi con đc 2 tháng tuổi mình mới ẵm về nhà ngoại và mọi người mới biết. Lúc đầu mình
cũng lo lắng lắm nhưng bạn biết không, bản thân bạn phải thật sự cảm thấy hạnh phúc, cảm thấy mạnh mẽ, cảm thấy không có điều gì đáng lo, cảm thấy con không phải là điều gì bất hạnh của mình mà là một điều may mắn thì khi bạn truyền đạt lại cho cha mẹ họ sẽ một phần nào không cảm thấy lo lắng, đau buồn; Cha mẹ nào cũng thương con, có thể là họ sẽ hơi mất mặt với mọi người nhưng xã hội ngày nay thật sự họ văn minh và thấu hiểu hơn nhiều, họ cũng sẽ hạn chế hỏi hay nói gì làm ba mẹ bạn cảm thấy ngại,...
- Sợ về khả năng chăm sóc, nuôi con: Bản năng người mẹ luôn có sẵn trong mỗi người phụ nữ, trong thời gian mang thai mình chịu khó tham khảo trên mạng, học hỏi. Vấn đề tài chính vẫn là vấn đề lớn nhất. Không biết chị hiện đang làm việc gì, có nguồn tài chính dự phòng nào trong các trường hợp bất ngờ như này chưa? Đặc biệt là chị đã có bảo hiểm chưa?nếu chưa thì lo chuẩn bị nha (cái này giúp ích nhìu khi đi đẻ nè, đỡ tốn tiền lắm). Có con thì mình chịu khó bỏ sức làm việc nhìu hơn tí
====> mình nghĩ bạn không nên bỏ thai, bạn HÃY MẠNH MẼ LÊN, con là điều tuyệt vời nhất trên đời, điều mình hối hận cho tới lúc này là: Tại sao ngày xưa mình lại TỪNG NGHĨ sẽ bỏ con.
2. Mình thấy người bạn trai này KHÔNG YÊU BẠN, mà phụ nữ khi đã phát sinh quan hệ với người đàn ông sẽ ngày càng yêu anh ta, coi như mình đã thuộc về họ và bị cảm giác phụ thuộc không bỏ được. Bản chất đàn ông là tham lam và chinh phục (cơ chế sinh học), Khi chưa biết bạn có thai, a ta giữ bạn đó xài đỡ (xin lỗi vì mình dùng từ này), dự phòng. Khi bạn thông báo có thai, hành động của anh ta là trốn tránh, nói thật biểu hiện đó không phải của một người chín chắn có trách nhiệm chứ chưa cần đề cập tới việc yêu bạn hay k. Cho dù sau này bạn lấy anh ta về thì gia đình cũng không hạnh phúc đâu, vì hôn nhân không dựa trên tình yêu mà là do quán tính, do có con trước.
===> Với anh này, tốt nhất bạn không nên liên lạc bất cứ lần nào nữa. Vì sao: Thứ nhất, anh ta đã biết bạn có thai, nếu muốn có trách nhiệm anh ta sẽ tự liên hệ lại. Thứ 2, khi bạn im lặng, (chắc chắn một ngày nào đó anh ta sẽ liên hệ lại- vì vẫn luôn có cảm giác tò mò muốn biết chứ k phải yêu đâu) nếu anh ta liên hệ lại, bạn cũng đừng vội vàng đồng ý lại như đang quen nhau hoặc cho anh ta cưới, bắt a ta quay về vạch xuất phát để anh ta chinh phục bạn lại, hành xử như một người phụ nữ quyến rũ (quyến rũ ở đây là độc lập, mạnh mẽ, tập trung vào cuộc sống của mình, yêu đời, không quan tâm anh ta...) từ đó để a ta xây dựng lại cảm giác yêu với bạn và sau này nếu có tới hôn nhân thì cũng rất hạnh phúc.
Đôi lời chia sẻ của người đồng cảnh ngộ với bạn và chỉ đi trước bạn có 1 năm trước thôi, MẠNH MẼ LÊN!
Hello mọi người,
Lâu lắm rồi em không ghé vào WTT, hôm nay vô tình click vào topic cũ 3 năm trước của mình, đọc lại một vài bài post mà thấy bồi hồi quá. Em quyết định là cập nhật cái kết của câu chuyện này, hi vọng là biết đâu đó sẽ giúp được chị em nào đang chơi vơi như em ngày đó sẽ có quyết tâm và vững tin hơn với quyết định của mình.
Như mọi người đã biết, do khác biệt về cách suy nghĩ và quan điểm lối sống gia đình, em và bạn trai cũ đã chia tay thời điểm tháng 9/2015. Gần 1 năm sau đó, em vẫn bị chông chênh vì quyết định đó của mình, không biết là mình làm đúng hay sai. Em có gặp một vài người mới nhưng cảm thấy không phù hợp, hoặc do hình ảnh của người cũ vẫn còn quá lớn. Vẫn có vài lần em nhắn tin cho người yêu cũ, cũng đôi ba lần nghĩ đến việc quay lại. Khi đó, em lại tự răn mình về những câu nói được các chị trên WTT khuyên, về tương lai ảm đạm nếu chúng em quay lại với nhau vì rõ ràng chia tay không phải từ 2 đứa, chia tay vì một lý do mà không thể thay đổi được đó là gia đình của người cũ. Vợ chồng có thể không lấy nhưng đâu ai bỏ được gia đình mình đúng không ạ.
Đến cuối năm 2016, nhân dịp sinh nhật mình, em quyết định tự tặng mình một chuyến đi chơi xa. Những ngày tháng lang thang trên những vùng đất xa lạ, có thời gian tự ngẫm lại bản thân. Em gặp vài người bạn mới, các chị đều có trải nghiệm cuộc sống nhiều hơn em, ngồi tâm sự và rút ra được nhiều thứ. Em tự hiểu là 1 năm qua em đã không hề yêu bản thân mình chút nào, một mặt cứ để đắm chìm trong quá khứ, một mặt cứ gồng mình lên với bao nhiêu chuyện, bao nhiêu áp lực, là em tự cho mình là kẻ thua cuộc, thất bại.
Sau chuyến đi trở về, em thả lỏng bản thân mình hơn, không bi kịch hoá cuộc đời, cũng không gồng mình lên để tỏ ra mình ổn, tự sống vui vẻ hơn, không còn nghĩ quá nhiều về người cũ và mẹ anh ấy nữa.
Đúng là khi mình mở lòng ra với cuộc đời thì cuộc đời cũng mở lòng ra với mình. Khi bản thân em thấy mình ở tâm thế thoải mái nhất cũng là khi cuộc đời se duyên cho em gặp một người quan trọng, cũng là chồng em bây giờ. Tụi em gặp nhau khi bản thân em thấy sẵn sàng thật sự cho một mối quan hệ mới và người kia cũng thế. Em cảm nhận được là khi gặp đúng người nó hoàn toàn khác, em không phải lo sợ, không phải thấp thỏm, cái gì cũng diễn ra rất tự nhiên. Em gặp bố mẹ bạn ấy ngay từ khi bắt đầu mối quan hệ này, và cả bố mẹ đều rất cởi mở, rất đáng yêu. Sau 1,5 năm yêu nhau chúng em đã có một kết cục viên mãn bằng một đám cưới tràn đầy cảm xúc cách đây mấy tháng. Chồng em không chỉ là một người chồng tuyệt vời, luôn ủng hộ và yêu chiều vợ, mà anh còn cho em thêm một gia đình thứ 2 cũng tuyệt vời vô cùng. Mẹ chồng em là người Hà Nội gốc, chỉn chu nền nã nhưng cũng rất thoáng tính (có thể vì bà hiện đại và tiếp xúc nhiều với văn hoá phương Tây), luôn tôn trọng thông gia và yêu thương con dâu. Chúng em không sống chung với 2 bên bố mẹ, hầu như liên lạc với nhau bằng tin nhắn qua facebook, mẹ chồng em luôn kết thúc câu chuyện bằng “mẹ yêu con”, “bye con yêu”
Bây giờ em rất hạnh phúc với cuộc sống của mình, bỗng nhìn lại thì thấy quyết định năm xưa thật là đúng đắn.
Em chân thành cám ơn các chị em đã cho em những lời khuyên hữu ích khi em bị chơi vơi nhất. Em chúc mọi người thật nhiều sức khoẻ, hạnh phúc và yêu thương.
Gởi từ ứng dụng Webtretho của Hoaitran167
1. Thái độ của Ex của bạn đã quá rõ ràng, anh ta ko còn yêu bạn nữa, đàn ông 1 khi đã hết tình cảm thì ko có cách gì thay đổi được đâu.
2. Điều bạn nên làm bây giờ, là buông bỏ (mình biết là rất khó) và tập trung vào cuộc sống riêng của bạn, làm cho cuộc sống đó đầy màu sắc và thú vị.
Bản thân mình là người đã từng lên bờ xuống ruộng vì yêu, mình và người đó rất hòa hợp với nhau về tất cả mọi thứ, nhưng cách họ đối xử với mình làm cho mình cảm thấy bất an nên dù rất yêu, trong vòng gần 3 năm bên nhau, mình chủ động chia tay ko biêt bao lần, những lần đầu họ đều ko đồng ý, 1 năm trở lại đây, mình phải chia tay tới 6 lần, mỗi lần chia tay 2 tháng, mọi lần thì anh đều chủ động, 2 lần gần nhất thì mình liên lạc trước sau đó anh chủ động, tuy nhiên vấn đề cũ ko được giải quyết nên mình tiếp tục chia tay.
Dù là người chia tay, nhưng mình rất đau khổ, vì sự do dự của anh đẩy cho mình đi đến quyết định này, vì anh đã ko muốn lựa chọn mình, mỗi lần chia tay mình chỉ vững vàng được thời gian đầu, sau đó như 1 con nghiện thuốc (giờ thì mình hiểu cảm giác người nghiện tại sao khó cai được như nào) mình lại nhớ họ, thèm họ điên cuồng đến ko thể chịu đựng nổi, hệt như 1 con nghiện lên cơn vật thuốc.
Nhưng mình nhận ra 1 điều, nếu người đàn ông ko chủ động quay lại chinh phục và hàn gắn, thì dù mình có vật vã cỡ nào, bám cỡ nào, thì kết cục dù có cố đấm ăn xôi thì cũng nát mặt nát tim, sống ko thể hạnh phúc.
Vì thế mình chọn cách quyết tâm chiến đấu và phải chiến thắng trận chiến này, trận chiến để buông bỏ, mình dồn năng lượng đó để tập trung vào cuộc sống của mình, áp dụng nguyên tắc 4 ko: Ko nghĩ, ko nhìn, ko xem, ko tiếp xúc.
lao vào làm việc và lên kế hoạch vui chơi, du lịch, lấy lại cân bằng
Ex như nào, có quay lại ko, mình có yêu ai ko, ko còn là điều mình quan tâm nữa, mình chỉ quan tâm tới cuộc sống riêng của mình, làm gì để vui, làm gì để có tiền, làm gì để cuộc sống của mình rực rỡ như những đóa hoa.
Phải chiến đấu thôi bạn ạ