Nhìn gia đình họ đi với nhau, vợ khoác tay chồng, con lon ton chạy trước vui vẻ hạnh phúc mà thèm! Ánh mắt lúc nào cũng dõi theo họ, ganh tị, cô đơn! Chấp nhận ko ly hôn, cứ sống mãi vậy cho đến khi người nói câu đó là chồng chứ ko phải mình. Sống vì con chừng nào ko thể! Vì mình biết mình ko tài giỏi, ko thể cho con đầy đủ như mọi người!
Gởi từ ứng dụng Webtretho của nhipke
Chuyện không phải là li hôn hay không, mà bạn phải phân tích được vấn đề để có cách giải quyets nhé:
1. Chồng bạn không còn yêu bạn. Với nó, bạn đang là cái gai trong mắt, nó về nhà với bạn là vì trách nhiệm còn chút ít với 2 đứa con. lý do vì sao nó không còn yêu bạn thì mình không dám phán, bạn tự suy nghĩ xem nhé.
2. Chồng bạn không tôn trọng bạn: Vì thu nhập 2 người có khoảng cách xa, có thể tầm hiểu biết, suy nghĩa và sự chia sẻ về công việc, cuộc sống cũng ko có tiếng nói chung. Điều này xảy ra ở rất nhiều gia đình. Trừ khi chồng là người kiếm được rất nhiều tiền nhưng là người tử tế, vợ tuy ko kiếm đc tiền nhưng xin xắn, xắc sảo, tay hòm chìa khóa được thì vẫn giữ đc gia đình hp, thậm chí cầm được hết tiền của chồng (cái này phụ thuộc cả 2 người chứ không riêng người vợ).
Với đàn ông, nó vốn dĩ là thằng không có nhân cách đạo đức tốt, lại có tiền và nhiều gái non tơ ở ngoài, thì bạn có cố cỡ nào bạn cũng là cái gai trong mắt nó mà thôi, bạn nói gì cũng có thể làm nó nổi điên. Do đó việc làm đẹp hay ngọt nhạt để nó quay lại yêu mình là hơi khó.
Nếu là mình mình sẽ xác định như sau:
1. Nếu có cha mẹ ở gần, nhà có điều kiện, thì cút khỏi cuộc đời nó cho nhanh, về ở với bố mẹ, cố gắng làm việc để pt công việc, tập trung nuôi con và theo dduoir những đam mê trong cuộc sống của mình. Sống cuộc đời của mình không phải chờ thằng chó nào nó ban cho chút hạnh phúc. Tự mình cũng mang hp đến cho mình được.
2. Nếu không có cha mẹ ở gần hoặc cha mẹ không có điều kiện, mình cũng không có điều kiện: Thì kệ mẹ thằng chồng, muốn đi đâu thì đi, muốn làm gì thì làm, miễn là hàng tháng nộp đủ tiền nuôi con và nuôi gia đình, mình và con có cái nhà để ở cho con đỡ khổ đã. Rồi mình bòn rút tiền của nó dần dần, tích lũy rieegn cho mình đến khi con cái cứng cáp hẳn, mình có cv và sự nghiệp tốt hơn thì mình li hôn, chia tài sản sau.
Việc này là việc quan trọng, ảnh hưởng đến cả mình và con, nên mình phải suy xét nghiêm túc hoàn cảnh của mình, chứ ko phải cứ nói li hôn là li hôn được. Đừng nhìn mấy mẹ có vài triệu trong tay, ôm con đi rồi gây dựng nghiệp lớn mà bắt chước, vì ko dễ dàng tí nào đâu các mẹ nhé.
Gởi từ ứng dụng Webtretho của niemcodon