Các bạn ơi , 2 tháng nay mình bị mất ngủ , và bây giờ mình có biểu hiện sợ màn đêm , hoảng hốt , bứt rứt , suy nghĩ về cái chết rất nhiều , vì mình k ngủ được chút nào , mà thức trắng đêm luôn , (mình ở HN) đây có phải 1 dạng của trầm cảm , mình nên khám ở đâu để có thể ngủ lại được , tinh thần thoải mái hơn , hiện tại. Mình khá suy sụp , mình đã sút gần 10 cân , xin chia sẻ với mình
1. mua sữa ông thọ hộp về luộc chín lên -> cứ thế ăn. ăn khoảng 3-4 hộp.
Hi chi Hainguyet2003,Hiện tại anh trai của em cũng có những dấu hiệu của bệnh, em muốn đưa anh đi khám chỗ bác sĩ Linh chị giới thiệu. Chị có thể cho em biết lịch khám ở phòng khám tư của bác sĩ được không ạ?Thanks chi
ban ghi sdt bs Linh va dia chi len day cho minh voi nhe.
Người ra đi đầu không ngoảnh lại, sau lưng thềm nắng lá rơi đầy ( ảnh blog shun_wind )
:Battin ey:Hôm nay anh cũng ngoan và vữn iu iem!:Laughing::Laughing:
Nhìn lại những khoảng thời gian tăm tối đó, quả thật như 1 cơn ác mộng.
Mong rằng các bạn và những người thân của các bạn cũng sẽ được chữa khỏi như mẹ của HN.
Địa chỉ bác sĩ Ngô Tích Linh: 104/24 Nguyễn Trãi, Phường 3, Quận 5. (Hẻm chỗ trường Bàu Sen)Sorry mọi người, mấy lần trước HN nói nhầm trường Bàu cát. :(
Số đt của bác sĩ: 0907770293 (lâu lắm HN ko gọi nên mọi người gọi thử xem bác còn xài số này ko nha. Ko thì cứ đến trục tiếp địa chỉ trên.
Thân!
Bạn ơi, HN có đọc một bài viết nào đó rằng luộc hộp sữa sẽ sinh ra 1 chất gì đó rất có hại, ko tốt cho sức khỏe. Bạn google xem thử lại coi sao, cho chắc chắn an toàn khi sử dụng :)
hi, HN đã trả lời bạn bên hộp thư, bạn kiểm tra xem nhé. ^_^
Nhưng e có suy nghĩ như vậy là do em bị bệnh thôi.
Em cũng nhận ra căn bệnh của mình rồi, sao còn ko tích cực đi chữa sớm.
Chị và mẹ chị cũng đang chống chọi, đấu tranh với bệnh trầm cảm của mẹ chị. Bây giờ đã được 1 năm rồi. Khó khăn ghê gớm và ko đơn giản chút nào đâu. Nhưng cho đến bây giờ, mẹ c đã ổn hơn 1 chút. 1 chút thôi là c đã mừng lắm rồi.
Nếu e ở tphcm, thì c sẽ cho em địa chỉ và số đt của bs trị trầm cảm mà c đã dẫn mẹ c đến khám và thấy rất tin tưởng, an tâm.
Bệnh mẹ c do nhiều lí do và tuổi tác nên chuyển biến chậm.
Còn với những tài liệu thông thường c được đọc thì những ng trẻ như e, chỉ uống thuốc 2 tuần là có cảm giác vui và yêu đời trở lại.
Cuộc sống này đẹp lắm. Em mau đi chữa để tìm lại sự lạc quan.
C cũng đã từng chia sẻ trong 1 topic về trầm cảm trong Căn gác xép luôn nè.
Em tìm đọc thêm topic đó, mọi ng cũng chia sẻ với nhau nhiều kinh nghiệm.
Mong em sớm vượt qua chuyện này và vui hơn.
Em ko 1 mình!
Nghe thanh thản lạ
Vì cuộc sống vốn dĩ vô thường!
Mình ko biết bạn còn cần địa chỉ này ko nhưng mình đã ghi lại địa chỉ chính xác của bác sĩ Linh: 104/24 Nguyễn Trãi.
Hôm qua nghe bs nói khoảng 1 tuần nữa bs sẽ đi về quê ỏ Huế.
Hôm qua, mình than phiền với bs là những ng khác, trị khoảng 2 tuần hoặc 1 tháng là vui vẻ, yêu đời trở lại sao mẹ mình chưa được "mức" như vậy. Mình nói vậy thôi,chứ bs giải thích và mình cũng tự hiểu là do cách sống và tính cách của mọi người là chủ yếu, hơn cả việc uống thuốc.
Mình đang định chở mẹ đi học thêm khóa thiền để tập hơi thở và hít thở. Mẹ mình chỉ ở nhà và ít bạn bè, cũng ko thích ra ngoài nên việc tìm lại những niềm vui mới của cuộc sống có vẻ hơi khó so với mấy bạn trẻ. Cũng chỉ biết kiên nhẫn chứ ko biết sao.
Mong bạn mau tìm lại được niềm vui trong cuộc sống.
Bác sĩ Linh: 0907770293
Mình ko nhớ rõ địa chỉ: bạn đi đường Trần Hưng Đạo, quẹo Nguyễn Văn cừ, quẹo trái đường Nguyễn Trãi, đi qua ngã tư Trần Bình Trọng luôn, nhìn bên tay phải, có trường Bàu Sen, sát bên có 1 hẻm nhỏ, bạn vào hỏi người ta hoặc điện thoại lại bác Linh để hỏi địa chỉ chính xác. Bác sĩ Linh ko khám vào thứ 4 và CN.
Chúc các bạn vui và mau khỏe! ^_^
Mình và mẹ mình cũng đang chiến đấu với căn bệnh trầm cảm của mẹ đây.
Rất khó khăn, mệt mỏi và có lúc muốn buông xuôi. Khi dắt mẹ đi khám hay chữa trị ở đâu, mình đã quan tâm rất nhiều đến bác sĩ sẽ chữa cho mẹ.
Mình đang dẫn mẹ điều trị tại Bác sỉ Ngô Tích Linh, bác sĩ khám ở Pháp Việt và Nguyễn Tri Phương. BS Linh là Phó Giáo sư và cũng có giảng dạy về thần kinh. Nhưng có phòng khám riêng ở nhà ở hẻm sát bên trường Bàu Cát,đường Nguyễn Trãi, quận 1. Mình ko nhớ địa chỉ, bạn goolge tìm hẻm rồi vào hỏi thăm xem sau.
Mẹ mình đang điều trị và có những chuyển biến tốt về tinh thần, nhưng vẫn thụ động, chưa làm việc nhà và việc ở cơ quan lại bình thường.
Bác sĩ Linh (mình biết do 1 người quen là bác sĩ giới thiệu) là bác sĩ rất có tâm và cách chữa trị tốt. Tiền điều trị cũng ko quá mắc.
Những lần đi khám đầu, bác sĩ cho thuốc khoảng 1 tuần đến 10 ngày thì khoảng 250K. Giờ mẹ mình ổn hơn, lần đi lấy thuốc cả tháng chỉ khoảng 650K (đã có tiền công khám).
Mình ko quảng cáo bác sĩ, mình biết khó khăn, mệt mỏi như thế nào khi bị bệnh này. Bạn cố lên nhé!
Ngày mai mình sẽ đi kiếm lại số điện thoại của Bác sĩ Linh để nhắn cho bạn.
Nếu được thì bạn sắp xếp đi sớm, Thông thường, việc chữa trầm cảm, chỉ trong 2 tuần, bạn sẽ thấy lạc quan hơn. Bạn tin mình và đi thử 1 lần nhanh đi. Đừng trì hoãn với bệnh này.
Thân!
Yêu nhau, đặc biệt là đã là vợ chồng, thì niềm tin là rất quan trọng.
Chúc anh vui!
Chưa biết phải nói gì về hiện tại.
Hôm qua nghe được 1 bài hát thấy giống mình quá.
CƠN GIÓ LẠ
Lặng yên căn gác, lặng yên vầng trăng
Lặng yên thơm ngát môi hồng thật trong sáng
Ánh mắt bên ô cửa sổ, cứ thao thức mong chờ
Cơn gió lạ ...
Ngủ ngon anh nhé tình yêu của em
Và ngày mai sẽ ngọt ngào những ước hẹn
Phải làm chi để hết buồn, chỉ vì quá nhớ người
Một cảm giác trống vắng đến hiu quạnh.
Ngoài đời sương gió tội lắm đôi vai gầy
Giờ anh nơi ấy, hình dung em chốn này
Rất cần hơi ấm, rất sợ đêm trắng
Em thường vẫn ước ao rằng:
Một ngày đang đến, ngày ấy không xa vời
Và anh sẽ đến ... nhìn em ... hé môi cười!
Anh về đi nhé, hãy về đi nhé
Chính nơi mà ta hẹn thề!
http://www.youtube.com/watch?v=O6yxy43KMDY
"Anh về đi nhé, hãy về đi nhé, chính nơi mà ta hẹn thề..."
Hình đẹp quá bạn ạ và buồn.
"Tránh đừng đụng vào cây mùa lá rụng
Nhắc suốt đường cũng chỉ bấy nhiêu thôi..."
"Tránh đừng đụng vào cây mùa là rụng
Nhắc suốt đường cũng chỉ bấy nhiêu thôi..."
Chỉ viết vì những điều không thể nào nói được, vì những khoảng trống trong lòng, vì biết vẫn phải bước tiếp nhưng không rõ bước tiếp thế nào. Vì lòng cứ chơi vơi và nghiêng về 1 phía - nơi yêu thương đang mỉm cười.
Lại thấy mình rơi nước mắt.
"Cám ơn mặt trời cho tôi một chiều
Cám ơn cuộc đời cho tôi một người
Người bước vào đời trong tim ta im vắng
Chiều bước vào đời cho tim ta chút nắng
Rồi người cứ vô tình người đi
Rồi chiều cứ vô tình chiều qua
Rồi người cứ vô tình người xa
Rồi chiều cũng vô tình chiều quên
Giữ sao được người đi qua cuộc đời
Giữ sao được chiều đi qua mặt trời
Người cứ đi người mang theo bóng
Chiều cứ qua chiều mang theo nắng"
Chẳng biết đang nghĩ gì, thấy lòng trống rỗng, chỉ vang lên câu hát "Rồi người cứ vô tình người đi... giữ sao được người đi qua cuộc đời..."
Có điều gì hơn cả nỗi buồn. Như nằm mê mà thôi!
Công việc, cũng có ý định chuyển lâu rồi, mà còn chần chừ đợi qua tết. Giờ mọi chuyện đã trở nên rất tệ rồi, muốn kéo dài thêm cũng chẳng được nữa, cãi nhau với sếp cả buổi, chẳng thể nói chuyện với người ko chịu lắng nghe và luôn nghĩ mình đúng - chỉ thấy thất rất vọng.
Và anh, em là đứa ngốc nhất, vì cứ thấy anh thay đổi 1 chút là đã vội vã hạnh phúc, vội vã hy vọng...
Em chán lắm rồi kiểu giận hờn, khóc, rồi anh xin lỗi, rồi làm lành, rồi lại vui vẻ, vài ngày sau lại giận hờn, lại khóc... Em chán chính mình nữa.
Hôm nay em nghĩ, uh, vậy cũng được, vừa nghỉ làm, vừa chia tay luôn cho đủ bộ. Thử xem cuộc sống muốn thử thách em đến mức nào.
Có ai đủ can đảm để nói chia tay trong ngày Noel?
Em có đủ can đảm nói chia tay trong ngày Noel?
Chỉ với những khởi đầu rất nhỏ.. . Biết thể hiện tình yêu của anh hơn. Em biết điều này với một người hay che giấu cảm xúc như anh - không dễ dàng, Cũng đủ để em thấy hạnh phúc. Dù sao, em cũng biết anh làm những điều này vì em. Cám ơn anh, từ những điều giản đơn nhất.
Hốt hoảng, tưởng trốn lên đây mà vẫn bị phát giác. Hihi
Em cần, 1 người đàn ông lạnh lùng 1 chút nhưng yêu em bằng cả trái tim mình.
Em thích được cảm nhận, nhìn thấy, nhận về tình yêu của anh, nồng nàn hơn từ những điều nhỏ bé nhất.
Hôm nay em ngoan và vẫn yêu anh.:18: