Cũng chưa bao giờ em thấy bố mẹ tin cậy và thương yêu đứa bạn nào của em như thế. Tất nhiên rồi, anh khéo léo và giỏi giang trong các mối quan hệ, giỏi trong việc tạo dựng niềm tin, và giỏi trong cả việc lấy lòng người khác. Thường thì mọi người nghĩ anh chân thành và tốt bụng, còn em, em hiểu là anh giỏi....
Mình lại là loại háo sắc chứ, chao ôi, chàng đẹp lung linh làm đến giờ mình vẫn còn "thổn thức" khi nghĩ đến chàng. Chàng lại là người mê tập gym, chỉ đi công tác 1, 2 tuần mà ko đc tập gym là đã kêu trời lên vì lo ko giữ đc body shape, điệu lắm í... thành ra từ hồi yêu chàng, mình cũng phải nỗ lực tập luyện, giữ gìn cái hình thể cho nó đẹp, bụng phải phẳng, chân tay thon gọn --> hình thành đc một thói quen rất là tốt là yêu bản thân. Nhưng cũng có một nhược điểm là từ khi yêu chàng, mình nhìn thấy anh nào béo ú và ko chịu tập tành là mình rất ngán. Người nào mà lazy với cả việc chăm sóc bản thân, thì cũng rất khó để biết chăm sóc người khác.
Người India giỏi TA kinh khủng, vì toàn bộ giấy tờ hành chính của họ bằng T.Anh mà, nhưng phát âm vẫn bị pha chút tiếng Hindi. Chàng lãng mạn, ngọt ngào, và manly... đúng như những gì mình mơ ước. Nhược điểm lớn nhất là chàng ko thể chịu đựng nổi đồ ăn Việt, và chàng ăn chay 100% =)) Mình thì không chê gì đồ Ấn, nói chung mình rất dễ thích nghi. Nhưng rồi tụi mình chia tay, vì những lý do rất đau đớn trong khi cả 2 vẫn còn đang yêu nhau say đắm... Mình cũng phải học cách quên chàng khẩn trương, càng nhanh càng tốt, vì mình xác định cuộc đời của mình không thể đắm chìm trong đau khổ...
Tụi mình chia tay sau kỳ nghỉ, khi mình và chàng rời khách sạn. Chàng chuyển đồ xuống trước còn mình thì đứng trong thang máy nc mắt ngắn nc mắt dài. Bỗng dưng mình gặp một anh chàng người Pháp, vẻ đẹp của một typical French điển hình, người thanh mảnh, đôi mắt lãng mạn... thật ra lúc đó mình mắt mũi tèm lem, có ngắm nghía gì đâu, mà chàng bắt chuyện hỏi han... Mình cũng trả lời qua loa, rồi thì phát hiện ra là làm cùng ngành nghề, nên trao đổi danh thiếp ngay trước mặt bạn trai mình (anh người Ấn)... Bạn trai mình lúc đó, xác định chia tay rồi mà vẫn ghen tuông kinh khủng, một tay kéo 2 cái vali mà vẫn lôi mình đi trc mặt bạn kia... Không ngờ khi ra đến sân bay, lại gặp bạn kia lớ ngớ ở sân bay... hihi.. Có duyên gặp nhau 2 lần trong 1 tiếng đồng hồ... Khi bạn trai mình trở về India, một vài ngay sau mình nhận đc email của bạn người Pháp, nhẹ nhàng và lịch thiệp, hỏi thăm và hẹn giữ liên lạc...
Có khá nhiều điều thú vị để kể... Nhưng hiện giờ, mình vẫn đang rối beng trong mớ tình cảm... Mình duy trì quan hệ bạn bè với nhiều người, nhưng chưa chính thức nhận lời ai. Hiện mình đang consider 2 anh người Pháp, và một bạn người Anh lai Pháp (sao mình có duyên với Pháp thế cơ chứ)... Mà khổ nỗi, mình vẫn đang trong quá trình vật vã quên đi anh bạn người India của mình.. rất khổ sở để quên anh... Anh cũng vậy, cả 2 đều phải cố gắng một cách rất là mệt mỏi...
Mình chẳng có gì để khuyên các bạn cả, chỉ là chia sẻ... Âu Á, Tây Ta ko quan trọng, tình yêu thực sự là điều quan trọng nhất, nhưng thật lòng cảm nhận rõ ràng của mình là, khi bạn có quan hệ sâu sắc với một chàng trai C.Âu, thì rất khó để trở về yêu một bạn người Việt... rất khó nên hãy nghĩ thật kỹ trc khi bắt đầu.