images
Thịnh hành
Cộng đồng
Webtretho Awards 2025
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
HĐH Thanh Hóa- Tầng 7- Xứ Thanh nảy lộc đâm chồi.
Chào mừng em vào nhà, chị cũng ở Thọ Xuân nì, Xuân Lập nhá

e ở xuân thắng cơ. thế là ở bên sông rồi. xa phết :((
08:24 SA 27/03/2013
HĐH Thanh Hóa- Tầng 7- Xứ Thanh nảy lộc đâm chồi.
Lại thêm một đồng hương Thọ Xuân nữa này Mecun ơi!
Bọn mình đang sống ở HN nhé bạn. Thi thoảng vào đây cập nhật tin tức và tụ tập cho vui nhé!

hí hí e cũng ở thọ xuân. cho e tụ tập với ạ:x:x:x
05:55 CH 20/03/2013
Bên lề cuộc sống…
bữa tiệc đêm trong nhà vệ sinh

Tác giả: Chu Hải Lượng
Chị là Oshin – người giúp việc nhà cho một ông chủ ngoại ngũ tuần, rất giàu có. Đêm xuống, xong việc, vội vàng về với đứa con trai nhỏ 5 tuổi suốt ngày ngóng đợi trong căn nhà tồi tàn.
Hôm ấy, chủ nhà có lễ lớn, mời rất nhiều bạn bè quan khách đến dự tiệc đêm. Ông chủ bảo: Hôm nay việc nhiều, chị có thể về muộn hơn không? Thưa được ạ, có điều đứa con trai nhỏ quá, ở nhà tối một mình lâu sẽ sợ hãi. Ông chủ ân cần: Vậy chị hãy mang cháu đến cùng nhé.
Chị mang theo con trai đến. Đi đường nói với nó rằng: Mẹ sẽ cho con đi dự tiệc đêm. Thằng bé rất háo hức. Nó đâu biết là mẹ làm Oshin là như thế nào kia chứ! Vả lại, chị cũng không muốn cho trí tuệ non nớt của nó phải sớm hiểu sự khác biệt giữa người giàu kẻ nghèo. Chị âm thầm mua 2 chiếc xúc xích.
Khách khứa đến mỗi lúc mỗi đông. Ai cũng lịch sự. Ngôi nhà rộng và tráng lệ… Nhiều người tham quan, đi lại, trò chuyện. Chị rất bận không thường xuyên để mắt được đến đứa con nhếch nhác của mình. Chị sợ hình ảnh nó làm hỏng buổi lễ của mọi người. Cuối cùng chị cũng tìm ra được cách: đưa nó vào ngồi trong phòng vệ sinh của chủ… đó có vẻ như là nơi yên tĩnh và không ai dùng tới trong buổi tiệc đêm nay.
Đặt 2 miếng xúc xích vừa mua để vào chiếc đĩa sứ, chị cố lấy giọng vui vẻ nói với con: Đây là phòng dành riêng cho con đấy, nào tiệc đêm bắt đầu! Chị dặn con cứ ngồi yên trong đó đợi chị đón về. Thằng bé nhìn “căn phòng dành cho nó” thật sạch sẽ thơm tho, đẹp đẽ quá mức mà chưa từng được biết. Nó thích thú vô cùng, ngồi xuống sàn, bắt đầu ăn xúc xích được đặt trên bàn đá có gương, và âm ư hát… tự mừng cho mình.
Tiệc đêm bắt đầu. Người chủ nhà nhớ đến con trai chị, gặp chị đang trong bếp hỏi. Chị trả lời ấp úng: Không biết nó đã chạy đi đằng nào. Ông chủ nhìn chị làm thuê như có vẻ giấu diếm khó nói. Ông lặng lẽ đi tìm. Qua phòng vệ sinh thấy tiếng trẻ con hát vọng ra, ông mở cửa, ngây người: Cháu nấp ở đây làm gì? Cháu biết đây là chỗ nào không? Thằng bé hồ hởi: "Đây là phòng ông chủ nhà dành riêng cho cháu dự tiệc đêm, mẹ cháu bảo thế, nhưng cháu muốn có ai cùng với cháu ngồi đây cùng ăn cơ".
Ông chủ nhà thấy sống mũi mình cay xè, cố kìm nước mắt chảy ra, ông đã rõ tất cả, nhẹ nhàng ngồi xuống nói ấm áp: "Con hãy đợi ta nhé". Rồi ông quay lại bàn tiệc nói với mọi người hãy tự nhiên vui vẻ, còn ông sẽ bận tiếp một người khách đặc biệt của buổi tối hôm nay. Ông để một chút thức ăn trên cái đĩa to, và mang xuống phòng vệ sinh. Ông gõ cửa phòng lịch sự. Thằng bé mở cửa. Ông bước vào: "Nào chúng ta cùng ăn tiệc trong căn phòng tuyệt vời này nhé".
Thằng bé vui sướng lắm. Hai người ngồi xuống sàn vừa ăn ngon lành vừa chuyện trò rả rích, lại còn cùng nhau nghêu ngao hát nữa chứ. Mọi người cũng đã biết. Liên tục có khách đến ân cần gõ cửa phòng vệ sinh, chào hỏi hai người rất lịch sự và chúc họ ngon miệng, thậm chí nhiều người cùng ngồi xuống sàn hát những bài hát vui của trẻ nhỏ. Tất cả đều thật chân thành, ấm áp.
Nhiều năm tháng qua đi, cậu bé đã rất thành đạt, trở nên giàu có, vươn lên tầng lớp thượng lưu trong xã hội, nhưng không bao giờ quên giúp đỡ những người nghèo khó chăm chỉ. Một điều quan trọng đã hình thành trong nhân cách của anh: Ông chủ nhà năm xưa đã vô cùng nhân ái và cẩn trọng bảo vệ tình cảm và sự tự tôn của một đứa bé 5 tuổi như thế nào.
04:48 CH 06/03/2013
Bên lề cuộc sống…
tớ thích những câu chuyện ngắn gọn mà ý nghĩa !híc có chuyện hay nhưng dài quá , đọc lâu mỏi mắt tớ chả đọc nữa!

em cũng thế. hức:|
04:39 CH 06/03/2013
Bên lề cuộc sống…
Chuyện tình chuồn chuồn

Thành phố nhỏ yên tĩnh và xinh đẹp, hai người yêu đắm say, mỗi bình minh đều đến bờ biển ngắm mặt trời mọc, và mỗi chiều đi tiễn bóng tà dương ở bãi cát. Dường như những ai đã gặp đôi tình nhân đều nhìn theo với ánh mắt ngưỡng mộ.
Một ngày, sau vụ đâm xe, cô gái trọng thương im lìm nằm lại trên chiếc giường bệnh viện, mấy ngày đêm không tỉnh lại.
Buổi sáng, chàng trai ngồi bên giường tuyệt vọng gọi tên người yêu đang vô tri vô giác; đêm xuống, chàng trai tới quỳ trong giáo đường nhỏ của thành phố, ngước lên thượng đế cầu xin, mắt không còn lệ để khóc than.
Một tháng trôi qua, người con gái vẫn im lìm, người con trai đã tan nát trái tim từ lâu, nhưng anh vẫn cố gắng và cầu xin hy vọng. Cũng có một ngày, thượng đế động lòng.
Thượng đế cho chàng trai đang gắng gượng một cơ hội. Ngài hỏi: "Con có bằng lòng dùng sinh mệnh của con để đánh đổi không?" Chàng trai không chần chừ vội đáp: "Con bằng lòng"
Thượng đế nói: "Ta có thể cho người con yêu tỉnh dậy, nhưng con phải đánh đổi ba năm hoá chuồn chuồn, con bằng lòng không?" Không chần chừ chàng trai vội đáp: "Con bằng lòng"
Buổi sáng, cánh chuồn rời Thượng đế bay vội vã tới bệnh viện, như mọi buổi sáng. Và cô gái đã tỉnh dậy!
Chuồn chuồn không phải người, chuồn chuồn không nghe thấy người yêu đang nói gì với vị bác sĩ đứng bên giường.
Khi người con gái rời bệnh viện, cô rất buồn bã. Cô gái đi khắp nơi hỏi về người cô yêu, không ai biết anh ấy đã bỏ đi đâu.
Cô ấy đi tìm rất lâu, khi cánh chuồn kia không bao giờ rời cô, luôn bay lượn bên người yêu, chỉ có điều chuồn chuồn không phải là người, chuồn chuồn không biết nói. Và cánh chuồn là người yêu ở trước mắt người yêu nhưng không được nhận ra.
Mùa hạ đã trôi qua, mùa thu, gió lạnh thổi những chiếc lá cây lìa cành, cánh chuồn không thể không ra đi. Vì thế cánh rơi cuối cùng của chuồn chuồn là trên vai người con gái.
Tôi muốn dùng đôi cánh mỏng manh vuốt ve khuôn mặt em, muốn dùng môi khô hôn lên trán em, nhưng thân xác quá nhẹ mỏng của chuồn chuồn cuối cùng vẫn không bị người con gái nhận ra.
Chớp mắt, mùa xuân đã tới, cánh chuồn cuống cuồng bay trở lại thành phố tìm người yêu. Nhưng dáng dấp thân quen của cô đã tựa vào bên một người con trai mạnh mẽ khôi ngô, cánh chuồn đau đớn rơi xuống, rất nhanh từ lưng chừng trời.
Ai cũng biết sau tai nạn người con gái bệnh nghiêm trọng thế nào, chàng bác sĩ tốt và đáng yêu ra sao, tình yêu của họ đến tự nhiên như thế nào, và ai cũng biết người con gái đã vui trở lại như những ngày xưa.
Cánh chuồn chuồn đau tới thấu tâm can, những ngày sau, chuồn chuồn vẫn nhìn thấy chàng bác sĩ kia dắt người con gái mình yêu ra bể xem mặt trời lên, chiều xuống đến bờ biển xem tà dương, và cánh chuồn chỉ có thể thỉnh thoảng tới đậu trên vai người yêu, chuồn chuồn không thể làm gì hơn.
Những thủ thỉ đắm say, những tiếng cười hạnh phúc của người con gái làm chuồn chuồn ngạt thở.
Mùa hạ thứ ba, chuồn chuồn đã không còn thường đến thăm người con gái chàng yêu nữa. Vì trên vai cô ấy luôn là tay chàng bác sĩ ôm chặt, trên gương mặt cô là cái hôn tha thiết của anh ta, người con gái không có thời gian để tâm đến một cánh chuồn đau thương, cũng không còn thời gian để ngoái về quá khứ.
Ba năm của Thượng đế sắp chấm dứt. Trong ngày cuối, người yêu ngày xưa của chuồn chuồn bước đến trong lễ thành hôn với chàng bác sĩ.
Cánh chuồn chuồn lặng lẽ bay vào trong nhà thờ, đậu lên vai người mà anh yêu, chàng biết người con gái anh yêu đang quỳ trước Thượng đế và nói : "Con bằng lòng!". Chàng thấy người bác sĩ lồng chiếc nhẫn vào tay người con gái. Họ hôn nhau say đắm ngọt ngào. Chuồn chuồn để rơi xuống đất một hạt lệ đau đớn.
Thượng đế hỏi: "Con đã hối hận rồi sao?" Chuồn chuồn gạt hạt lệ nói: "Con không!"
Thượng đế hài lòng nói: "Nếu vậy, từ ngày mai con có thể trở thành người được rồi!"
Chuồn chuồn soi vào hạt nước mắt nhỏ, chàng lắc đầu đáp: " Hãy để con cứ làm chuồn chuồn suốt đời..."
Yêu một người không phải là nhất định phải có được họ. Nhưng đã có được một người thì hãy cố yêu lấy họ .... Có cánh chuồn nào trên vai bạn không ?
04:38 CH 06/03/2013
Có nên lấy người đã từng phản bội mình nhiều lần...
nhiều gạch quá:D cho dù có tha thứ thì anh ta chắc gì đã lấy chị mà nên với không nên. mọi người nói chuẩn rồi. sáng suốt lên chị ơi
07:15 CH 23/02/2013
Bên lề cuộc sống…
chúc cả nhà năm mới vui vẻ. ngày càng có nhiều bài hay hơn nhé:x:x:x
07:35 CH 10/02/2013
Nhật ký cảm xúc : Hôm nay bạn vui hay buồn ... (...
tối qua mơ thấy mối tình đầu..:-&:-&:-&
06:10 CH 26/01/2013
Cả nhà cho em xin lời khuyên với !!!
buồn thật.. nhưng thử đặt mình vào vị trí người con gái kia xem.
suy nghĩ thật kĩ nhé:)
02:29 CH 26/01/2013
Giúp mình thoát qua khó khăn này với
cố gắng cân bằng lại cuộc sống bạn nhé. b bằng tuổi mình nè:D
cũng mới trải qua cảm giác như bạn đó.. rồi sau 1 thời gian tự nhiên b sẽ chấp nhận được thôi. thới gian này đúng là khó khăn lắm nhưng dù sao cũng đừng hành bản thân quá nhé
93 với 87 không hợp nhau đâu. biết đâu chia tay là 1 điều tốt. thỉnh thoảng mình cứ nghĩ vậy để tự an ủi bản thân:)
(mà cố gắng đừng yếu đuối trước mặt anh ta nữa nhé)
02:20 CH 26/01/2013
Anh chị có kinh nghiệm giúp em với !
hành văn kinh quá. sai chính tả. đọc mà nản :p
cô kia bắt cá 2 tay công khai à :o
12:55 CH 25/01/2013
Bên lề cuộc sống…
bài 705
VỀ NHÀ

Trong khi đợi bạn ở sân bay, tôi đã chứng kiến những khoảnh khắc đáng quý nhất đời mình. Và chuyện đó xảy ra chỉ cách tôi khoảng nửa mét. Tôi thấy người đàn ông xách 2 chiếc túi nhỏ. Anh ta dừng lại cạnh tôi và nói người nhà anh đang chờ.
Đầu tiên anh ta cúi xuống đứa con trai chỉ khoảng 5 hay 6 tuổi, hôn nó thật thắm thiết. Hai cha con ôm chặt lấy nhau trông thật tình cảm. Rồi người cha lùi lại một bước, nhìn vào mắt cậu bé và nói: “Gặp lại con thật vui quá, bố nhớ con lắm”. Cậu bé bẽn lẽn cười, cúi xuống và nói: “Con cũng thế ạ”.
Người đàn ông đứng dậy nhìn cậu bé và nói: “Con đã thực sự trưởng thành rồi đấy chàng trai nhỏ, bố yêu con lắm”. Rồi anh ôm cậu bé thật lâu. Một bé gái, khoảng hơn 1 tuổi nắm tay mẹ đứng gần đó, cứ nhìn theo bố vẻ rất hào hứng. Người đàn ông bế cô bé lên và nói: “Chào bé yêu của bố”, rồi áp chặt cô bé vào ngực mình rất lâu. Và người đàn ông nói tiếp: “Bao giờ cũng phải để dành điều quan trọng nhất cho người cuối cùng”, nói xong anh choàng tay ôm vợ mình thật chặt. Họ cầm tay nhau cười thật hạnh phúc.
Lúc đầu tôi ngỡ rằng đây là cặp vợ chồng mới cưới, nhưng không thể bởi cậu con trai lớn đã hơn 5 tuổi rồi. Đột nhiên tôi như bị say trước tình yêu của một gia đình và tôi cất giọng:
- Xin chào, anh chị cưới nhau bao lâu rồi?
- Chúng tôi quen nhau 14 năm và đã cưới nhau 12 năm nay. Người đàn ông trả lời, vẫn nắm chặt tay vợ.
- Vậy anh xa nhà bao lâu rồi? Tôi hỏi tiếp.
Anh ta cười, lắc đầu vẻ hối lỗi:
- Đã 2 ngày rồi đấy.
Hai ngày? Tôi thật sửng sốt. Nhìn họ mừng rỡ thế nào khi gặp nhau, tôi nghĩ họ đã phải xa nhau nhiều tuần liền, nếu không nói là nhiều tháng hay nhiều năm. Tuy nhiên, để tỏ sự trân trọng, tôi kết thúc câu chuyện:
- Hy vọng sau khi kết hôn, tôi cũng được như anh chị.
Người đàn ông nhìn tôi quả quyết:
- Đừng hy vọng. Hãy tự quyết định.
Rồi anh mỉm cười:
- Chúc anh may mắn.
Sau đó gia đình anh cùng hướng ra cửa sân bay. Tôi nhìn theo đến khi họ đi khuất, đúng lúc đó bạn tôi hỏi:
- Cậu đang nhìn gì thế?
Tôi cười: “Tương lai”.
07:52 CH 23/01/2013
Bên lề cuộc sống…
Bài 698': Hạnh phúc bình dị
(ST)

nhớ nhà quá đi. mong đến tết để về quê quá:)
07:37 CH 23/01/2013
Có phải mình đã đánh mất đi người yêu thương mình...
chỉ là đang quá quen với cảm giác được yêu thương. giờ bỗng dưng người ta buông nên hơi hụt hẫng 1 chút thôi. không sao cả..
nếu không thực sự yêu người ta thì để họ đi tìm hp mới là đúng:)
02:20 CH 23/01/2013
Cần tìm Mèo đi lạc (xin hậu tạ)
em mà bắt được thì em để nuôi luôn ko trả đâu:)). thích mèo:x
03:44 CH 20/01/2013
làm sao để em có thể dứt hẳn mối quan hệ này đây
nhờ người thăm dò hắn ta đi ạ ;;);;);;)
06:31 CH 11/01/2013
Bên lề cuộc sống…
Hiện thực về xứ mộng mơ

• Cha ơi, vì sao người Huế ăn ớt nhiều?
• Vì đó là một thói quen ẩm thực thú vị của người quê nội con.
• Vì sao nữa ạ?
• Vì xứ Huế nóng và ẩm, mùa đông thì lạnh và ẩm, ăn ớt cho dễ thoát mồ hôi.
• Vì sao nữa ạ?
• Con ạ, vì ớt là món ẩm thực cho nhà nghèo. Một nhà thơ Huế nói rằng cha ông dạy con cháu biết ăn ớt để đánh lừa cái lưỡi. Chất cay bơm thêm vị ngon vào những món ăn thiếu chất bổ béo.
• Cha ơi, vì sao người Huế hay mơ mộng?
• Vì đó là một nét tính cách dễ thương của người quê nội con.
• Vì sao nữa ạ?
• Vì mùa đông mưa trắng đất trắng trời, ngồi bó gối ước ao trời tạnh. Vì mùa hạ đất cằn, trông trời mong một cơn mưa. Ước ao và mong ngóng là cha và mẹ đẻ ra mơ mộng.
• Cha ơi, vì sao xứ Huế có nhiều món chè ngon?
• Vì người quê nội thích ngọt ngào.
• Vì sao nữa ạ?
• Vì người lao động thiếu ăn để chuyển hóa năng lượng cho cơ bắp, nên triền miên thèm đường.
• Cha ơi, vì sao xứ Huế có nhiều loại bánh đến vậy?
• Vì người quê nội khéo tay tinh tế.
• Vì sao nữa ạ?
• Vì gọi là bánh để đánh lừa lỗ tai. Là bánh mà có thể chẳng có nhân. Là bánh mà có thể chỉ là bột sắn, không thêm chất béo cũng chẳng có chất đường. Nó chỉ là cục bột sắn luộc mà có tên là bánh sắn, bánh ngang, bánh chây, bánh ép...
• Cha muốn trả lời cho con bằng sự nên thơ, nhưng lại lo con hời hợt. Cha muốn trả lời cho con bằng cảm xúc, nhưng con lại muốn đi đến tận cùng lý tính. Cha muốn có thêm câu trả lời, nhưng hiểu biết của cha chỉ đến thế. Cha muốn con dừng lại, nhưng lại muốn con đi xa hơn. Vì cha không muốn con mãi ngây ngây thơ thơ với ký ức lụt bão là những ngày nghỉ học xắn quần đi lội nước. Với thiếu thốn gầy gò là cánh hạc lãng mạn, ảo huyền. Với ẩm thực khó khăn là nét tính cách độc đáo để nhâm nhi, ca ngợi trong tùy bút, tản văn, lấy cảm hứng viết lách trên nỗi ưu phiền của người quê nội. Cha muốn con hồn nhiên, nhưng lại sợ con suốt đời không đủ lớn khôn.
• Để làm gì hả cha?
• Để con yêu thương người. Để con biết nhìn vào sự thật đã giải ảo. Để sống có hiệu quả, để tiếp tục cố gắng và dựng xây. Và để mỗi mùa bão lụt đi qua không còn để lại nỗi tang thương đến thế!
09:35 SA 11/01/2013
Mỗi ngày một câu châm ngôn
hạnh phúc giống như nước hoa. bạn không thể vẩy lên người khác mà không làm vương lại vài giọt lên chính mình:)
08:43 SA 11/01/2013
Hãy Viết những gì bạn đang nghĩ..! (tầng 1)
hừm..bực mình thế không biết.........
02:07 CH 08/01/2013
Có một tình yêu như thế - "Cổ tích thời hiện đại"
ù ôi... dễ thương không chịu đượcO:-)O:-)O:-)
02:38 CH 07/01/2013
w
windy0205
Bắt chuyện
1.3kĐiểm·3Bài viết
Báo cáo