GS.TS Trần Ngọc Thơ trăn trở: “Một sự thật đau lòng, nếu người thầy xào nấu, sao chép sách giỏi thì tất yếu, sản phẩm của họ là những người sinh viên sẽ ra sao?”
Vậy chúng ta chờ xem hồi kết vậy, để biết các giáo sư tiến sỹ "giấy" của chúng ta Sự thật đau lòng!
Trường hợp này không chỉ xảy ra lần đầu, nhưng ko biết cơ quan du lịch tỉnh Bình Định và Tp. Quy Nhơn đã có biện pháp bảo vệ chưa ? Chúng ta cũng cần cảnh báo du khách tắm biển tại nơi có cá cắn người trên. Đừng ham hố vì lợi ích cục bộ trước mắt mà quên đi sự an toàn cho sức khỏe, tính mạng của du khách cũng như nhân dân trong tỉnh.
Cuối cùng "mèo vẫn hoàn mèo" và báo cứ để vậy. Chẳng có tờ nào thấy có lương tâm,trách nhiệm cũng như sự hiểu biết về vấn đề minh đăng.
Tôi xin bắt đầu bằng chính câu chuyện của tôi, và về địa phương của tôi: Thủ đô Hà Nội.
Có thể nói tôi là người khá may mắn hơn các phụ huynh có con tự kỷ khác khi có được một công việc tốt và cơ quan tôi rất thông cảm khi con tôi được chẩn đoán tự kỷ: cơ quan tôi là một dự án của Mỹ - một trong các quốc gia có bề dày kinh nghiệm về tự kỷ, và con tôi không phải là trường hợp tự kỷ đầu tiên, trước đó, đã có một trường hợp của một anh chuyên gia người Mỹ.
Mọi người luôn an ủi tôi là cháu đang tiến bộ, cháu bắt đầu nói rồi, thì sẽ nói tốt dần, sẽ đi học được lớp 1... Có lẽ, mọi người chỉ nghĩ (và thực lòng mong muốn cho mẹ con tôi) rằng … rồi cháu sẽ đi học được. Xin nói thêm là cũng có 1 cháu ở cơ quan tôi bị khiếm thính, phải đeo máy trợ thính, có xuất phát điểm lúc 2-3 tuổi tương đối giống như con tôi, và sau một vài năm mẫu giáo vất vả, hiện cháu đã sắp lên lớp 5 tại trường Xã Đàn. (Và con tôi hiện cũng đang theo học chính tại trường hòa nhập Xã Đàn, và các cô giáo hay đùa là: một trẻ tự kỷ khó bằng mười trẻ khiếm thính).
Và có lẽ, mọi người đều nghĩ đứa con tự kỷ của tôi cũng như em bé khiếm thính nọ. Chỉ khi tôi lặng lẽ lau những giọt nước mắt, chúc mừng những bé bằng tuổi ở văn phòng tôi xúng xính chuẩn bị cho khai giảng năm học đầu tiên của tiểu học, và con tôi vẫn học lại mẫu giáo, thì có lẽ các đồng nghiệp của tôi mới chật vật đi đến kết luận: tự kỷ đâu chỉ đơn giản như vậy!
Hãy cùng tôi phân tích tại sao trẻ tự kỷ khó được đến trường và tìm ra giải pháp.
I. TẠI SAO TRẺ TỰ KỶ PHẢI ĐI HỌC?
Khi có đứa con khuyết tật, có lẽ vấn đề đưa ra là “nuôi thả” hay “nuôi nhốt” – tôi rất xin lỗi vì cách dùng từ này, tôi là một phụ huynh trẻ khuyết tật, nên không có ý tổn hại các con. Đây chỉ là một cách ví về không gian xã hội cho trẻ.
“Nuôi nhốt” được hiểu như một đứa trẻ rất ít được ra ngoài, chỉ quanh quẩn trong nhà, vì việc đưa trẻ ra ngoài quá phức tạp, mất công sức, gia đình có thể thuê gia sư về dạy con trong nhà... Người ngoài rất ít về sự tồn tại hay cuộc sống của đứa bé đó.
“Nuôi thả” nghĩa là cho trẻ ra xã hội để hòa nhập, thích nghi, mà quan trọng nhất là đi học.
Tự kỷ tuy không có thuốc chữa, nhưng lại có nhiều tiến bộ khi được dạy dỗ, tiếp xúc, va chạm xã hội. Mặt khác, đa phần trẻ tự kỷ không chấp nhận một cuộc sống nhàm chán quanh quẩn góc nhà, hay sinh ra cáu gắt, hành vi tệ hại... Như vậy, vì sự tiến bộ của trẻ, cũng như đem lại hạnh phúc cho trẻ, trẻ tự kỷ phải được đi học.
II. KHÔNG PHẢI TRẺ TỰ KỶ NÀO MUỐN ĐI HỌC CŨNG ĐƯỢC ĐẾN TRƯỜNG!
1. Tiêu chí nào để được nhận học: Để xét có được nhận học hay không, tôi xin đưa ra 2 tiêu chí chủ yếu nhất là: 1. Có nhận thức được hay không và 2. Hành vi có ảnh hưởng đến lớp hay không?
2. Các loại trường cho trẻ tự kỷ: Trường gồm trường bình thường, trường (hoặc lớp) chuyên biệt và trường hòa nhập nơi trẻ bình thường và trẻ khuyết tật học chung. Hà Nội có 3 trường công lập cho trẻ khuyết tật khiếm thị, khiếm thính và chậm phát triển trí tuệ là Nguyễn Đình Chiểu, Xã Đàn và Bình Minh, tuy nhiên, do là trường của thành phố nên cũng hay quá tải, khả năng xin học là rất thấp.
3. Cơ hội đi học mầm non của trẻ tự kỷ: Ở lứa tuổi 2-3, theo tôi nghĩ, trẻ tự kỷ vẫn còn có cơ hội đi học và đây là thời điểm cơ hội đi học cao nhất, tại các trường mầm non bình thường hoặc các trường chuyên biệt mà hiện có khá nhiều. Hơn nữa, đặc thù học mẫu giáo là phụ thuộc vào việc có hành vi ảnh hưởng đến lớp hay không, chứ không phải là có tiếp thu được hết chương trình học hay không. Những dấu hiệu tự kỷ ban đầu (tầm 15 tháng trở lên) không hẳn đủ nghiêm trọng để tước đi cơ hội đi học lớp bình thường, tuy nhiên có một số cha mẹ chỉ cho con đi học hòa nhập nửa ngày, nửa ngày còn lại dành cho can thiệp, hoặc gửi con đi học chuyên biệt với hy vọng trang bị cấp tốc cho con những kỹ năng, hiểu biết để sau này đi hòa nhập. Tuy nhiên, ở tầm 4-6 tuổi, cơ hội học hòa nhập của một số trẻ tự kỷ đã giảm đi nhiều, chủ yếu là do hành vi trẻ không phù hợp, chứ không phải do cháu không theo kịp chương trình mẫu giáo.
4. Cơ hội đi học ở cấp Tiểu học: Tiểu học là cấp học có thể coi là một bước nhảy lớn, khác biệt rất nhiều so với mẫu giáo. Từ tiểu học trở lên, hành vi và nhận thức đều được coi trọng.
Ở cấp tiểu học, chỉ có trường bình thường công lập và tư thục, và 3 trường cho khuyết tật của nhà nước. Chưa có trường tiểu học đặc biệt, mặc dù một số trung tâm tư nhân có dạy văn hóa, nhưng tôi không rõ như vậy có được coi là học tiểu học đặc biệt hay không, hay đơn thuần chỉ là dạy văn hóa.
Tôi xin chia nhỏ hai tiêu chí như trong bảng trộn sau (ghép cặp nhận thức - hành vi):
Hai tiêu chí của trẻ tự kỷ 1. Nhận thức tốt hơn trung bình (4 điểm)* 2. Nhận thức trung bình (3 điểm)
3. Nhận thức hơi chậm
2 điểm
4. Nhận thức rất chậm
1 điểm
A. Hành vi tương đối bình thường, không ảnh hưởng đến lớp -3 điểm ** 7 6 5 4
B. Hành vi ảnh hưởng đến lớp một chút – 2 điểm 6 5 4 3
C. Hành vi rất ảnh hưởng đến lớp – 1điểm 5 4 3 2
Tôi không phải là một nhà nghiên cứu và cũng chỉ có một quỹ thời gian eo hẹp để viết bài này, nên cách chia bảng như trên có thể rất sơ sài. Tuy nhiên, tôi hy vọng nó vẫn phản ánh được tương đối về cục diện tình hình.
Chú giải:
*
Điểm cao nhất cho nhận thức của trẻ tự kỷ là 4 điểm, bằng với trẻ bình thường.
**
Kết quả như sau
Nếu lấy trẻ bình thường làm mốc, thì một trẻ sẽ được nhận học nếu hiểu biết ở mức khoảng trung bình và hành vi ở mức tương đối bình thường – áp vào bảng trên, nghĩa là mức của ô A2 – 6 điểm.
Tức là, số trẻ có thể đi học chỉ có thể rơi vào các ô có ít nhất 6 điểm, hay chỉ có 3 ô A1, A2 và B1. Trên thực tế, số trẻ này tương đối hiếm.
Trẻ rơi vào các ô 5 điểm (A3, B2 và C1) sẽ khó khăn khi theo học, có thể được nhận học, nhưng khả năng bám lớp thấp, nếu có thể đi học thì chỉ học được một vài năm. Độ tuổi đi học của trẻ tự kỷ có thể cao hơn trẻ bình thường, đa phần vì cần thêm một vài năm để trang bị những kiến thức cần thiết trước khi học tiểu học.
Tổng cộng nhóm trẻ có thể đi học tiểu học (đạt 5 điểm trở lên) chỉ chiếm khoảng 30%
Trẻ ở các ô 4 điểm (B3, C2) hầu như không có khả năng đến trường.
Với 2 điểm, trẻ ở ô C3 chỉ có thể đến trường chuyên biệt, hoặc ở nhà.
Vậy, tỷ lệ có thể đi học tiểu học là 30%, nghĩa là cứ 100 trẻ tự kỷ, thì có khoảng 70 trẻ không được học tiểu học. Thậm chí, nhiều phụ huynh cho rằng con số này quá cao so với thực tế. Ai có thể không xót xa khi nghĩ đến 70 đứa trẻ này?
5. Cơ hội đi học ở cấp PHCS, PHTH và các bậc học cao hơn: Chương trình khó hơn nhiều, yêu cầu độc lập cao hơn nhiều. Hơn nữa, tâm sinh lý ở độ tuổi này cũng phức tạp hơn rất nhiều, tính cạnh tranh, chủ nghĩa cái “tôi” đậm nét hơn, làm cho khả năng đến trường của trẻ tự kỷ càng thấp.
III. NGUYỆN VỌNG
Với tư cách là phụ huynh Hà Nội, tôi xin tóm tắt một số nguyện vọng sau dành riêng cho Hà Nội (vì mỗi địa phương có thể có đặc thù khác nhau):
1. Ở cấp tiểu học trở lên: Mở các lớp học hòa nhập tại các trường sẵn có. Có thể mỗi quận/huyện sẽ chỉ định một hoặc một vài trường có lớp hòa nhập. Lớp hòa nhập sẽ có sỹ số thấp hơn và có thêm cô giáo đặc biệt để hỗ trợ các con học tập và hòa nhập.
2. Nhìn chung, nên tăng cường tập huấn giáo viên về giáo dục đặc biệt và hòa nhập cho trẻ khuyết tật. Có chính sách ưu ái cho các giáo viên đặc biệt.
3. Tạo điều kiện cho các trường tư nhận trẻ khuyết tật, ví dụ ưu đãi về thuế, chính sách...
4. Kêu gọi học sinh yêu thương, giúp đỡ trẻ khuyết tật. Có thể thông qua việc tuyên dương, đưa ra danh hiệu “Người bạn thân thiện của trẻ khuyết tật”, khen thưởng, cộng điểm...
5. Xây mới một trường công lập cho trẻ tự kỷ tại Hà Nội, đáp ứng nhu cầu của phần đông trẻ tự kỷ tại Thủ đô. Tại Hà Nội, đã có trường Nguyễn Đình Chiểu cho trẻ khiếm thị, trường Bình Minh cho trẻ chậm phát triển trí tuệ và trường Xã Đàn cho trẻ khiếm thính. Với sự phức tạp của tự kỷ, chúng tôi thiết tha mong Đảng và Chính phủ xây dựng thêm một ngôi trường công lập cho trẻ tự kỷ.
Theo kinh nghiệm của cá nhân tôi, mô hình của trường câm điếc Xã Đàn là rất thành công và phù hợp. Bước đầu, trường sẽ được tổ chức như sau:
Là trường Công lập và Liên thông từ Mẫu giáo đến Tiểu học (sau này là THCS).
5.1 Mẫu giáo: Hòa nhập 100%, trẻ bình thường học cùng trẻ tự kỷ.
5.2 Tiền tiểu học: Là bước đệm giúp trẻ vững vàng trước khi vào lớp 1
5.3 Tiểu học hòa nhập: thiết kế lớp nhỏ, có giáo viên đặc biệt, học theo chương trình chung của Bộ
5.4 Tiểu học chuyên biệt: cho trẻ không theo được chương trình chung của Bộ.
Nhân văn là điểm nhấn của mô hình trường cho trẻ khuyết tật này, nơi trẻ tự kỷ là đối tương ưu tiên và được chăm sóc, giúp đỡ, che chở. Mô hình này có thể đón nhận tất cả các cháu tự kỷ ở mọi mức độ, tạo cho các con một môi trường vừa sức và ít căng thẳng tâm lý. Cha mẹ trẻ khuyết tật cũng được nhẹ nhõm, yên tâm khi gửi con vào mô hình này.
Hơn nữa, tự kỷ hiện là một vấn đề nóng trên toàn thế giới và có lẽ, cũng không lâu nữa ở Việt Nam, nên trường cũng sẽ nhận được rất nhiều ưu ái và hỗ trợ của các cá nhân, doanh nghiệp, tổ chức trong ngoài nước.
Kim Thoa, Phụ huynh CLB Gia đình Trẻ Tự kỷ Hà Nội
http://www.vnexpress.net/GL/Ban-doc-viet/Doi-song/2010/06/3BA1C81E/
Vậy chúng ta chờ xem hồi kết vậy, để biết các giáo sư tiến sỹ "giấy" của chúng ta Sự thật đau lòng!
Vừa qua các phụ huynh đã vượt qua cái "sĩ diện" của mình và gia đình để "giúp trẻ tự kỷ hòa nhập cộng đồng", bằng việc xuống đi bộ ngày 18.4 tại Hồ Hoàn kiến , HN. Điều này cũng nói rằng
Tuy nhiên chưa phải tất cả Các phu huynh TK đều nghĩ như vậy, vẫn còn nhiều phụ huynh sống trong "vỏ ốc tự kỷ", vẫn "than thân trách phận". Điều này đòi hỏi trước mắt các nhóm tự kỷ, các CLB phụ huynh địa phương cần vận động thêm các thành viên của mình, để mỗi phụ huynh dũng cảm :Applause: chấp nhận những khuyết tật tự kỷ nơi con mình, nhờ đó cộng đồng xã hội mới hiểu thêm về TK nhằm chia sẻ giúp đỡ.
Hy vọng cộng đồng cùng dang tay giúp đỡ, nhiều trẻ sẻ được can thiệp sớm và cũng phát hiện thêm nhiều điều kỳ diệu nới các cháu.
Hãy giúp đỡ chúng tôi, để con cái chúng tôi không trở thành gánh nặng của xã hội mà là người hữu dụng cho xã hội!
Ngoài báo giấy, báo mạng còn có báo nói nữa . Và đây :
Hưởng ứng ngày Thế giới nhận biết về chứng tự kỷ ngày 02/4 và ngày Người khuyết tật Việt Nam 18/4/2010; Tuyên truyền, tăng cường sự hiểu biết đúng đắn của cộng đồng về Hội chứng tự kỷ ở trẻ em để mọi người sớm phát hiện ra bệnh lý và tìm cách chữa trị; Kêu gọi sự chia sẻ, giúp đỡ của cộng đồng, chương trình “Mít tinh và đi bộ” vì con sẽ được tổ chức tại khu vực hồ Hoàn Kiếm- Hà Nội. Đây là sự kiện do chúng tôi, phụ huynh trong Câu lạc bộ Gia đình trẻ tự kỷ Hà nội và kênh O2TV, kênh truyền hình vì sức khoẻ và cuộc sống đồng tổ chức. Thông điệp mà chúng tôi muốn gửi tới là: Trẻ em tự kỷ đang rất cần được yêu thương, cần vòng tay cộng đồng để cùng hạnh phúc.
Hội chứng tự kỷ đang ngày càng phổ biến trong cuộc sống hiện đại. Theo thống kê gần nhất, tại Mỹ tỷ lệ trẻ mắc chứng tự kỷ đáng báo động - 1/110 trẻ. Nó được ví như bức tường tối tăm, vô hình, ngăn cách con người với cuộc sống xung quanh. Hiện khoa học vẫn chưa tìm được nguyên nhân cũng như cách chữa trị, nhưng thông qua nghiên cứu và thực tiễn đều chỉ ra rằng: Sự hiểu biết, đồng cảm và sẻ chia của cộng đồng sẽ mở ra cánh cửa giúp người tự kỷ tìm ra con đường hòa nhập với cộng đồng.
Chúng tôi đang mở cánh cửa đó và chúng tôi cần sự chung tay, giúp đỡ của các bạn. Hãy cùng chúng tôi xuống đường, vì hàng trăm hàng ngàn gia đình ở Việt Nam đang âm thầm đấu tranh với chứng tự kỷ, vì hàng trăm ngàn trẻ tự kỷ khác còn chưa được phát hiện, can thiệp kịp thời, vì những đứa trẻ tự kỷ còn chưa được tiếp nhận đến trường đi học, vì những gia đình trẻ tự kỷ đang trăn trở lo lắng trước tương lai.
Chúng tôi, cha mẹ của những đứa trẻ tự kỷ, xin gửi lời cảm ơn chân thành đến các bạn, đến những trái tim biết san sẻ, yêu thương và cảm thông. Hãy đến và cùng chúng tôi dắt những cánh tay bé nhỏ bước đi trên đường phố. Một mình Chúng tôi không đủ sức tạo ra một thế giới thân thiện cho đứa con khuyết tật của mình, nhưng nếu các bạn giúp đỡ và đồng hành, thì có thể.
Hẹn gặp các bạn vào ngày đi bộ sắp tới!
Trân trọng
Câu lạc bộ Gia đình trẻ tự kỷ Hà Nội
Kênh truyền hình sức khoẻ và cuộc sống O2TV
Tác giả : O2TV
http://vtv.vn/Article/Get/Cung_nhau_chia_se_-_Tre_tu_ky__fe13cc6523.html
Xin lỗi bạn vì ngày 11-4 diễn ra Hội nghị cấp cao ASEAN, nên chưa cấp phép. Còn hôm chủ nhật 18-4 này đã chính thức cấp phép.
Mời bạn và gia đình một lần nữa đến để cổ vũ và động viên chúng tôi. Cảm ơn nhiều !
Hãy đến và chia sẻ cùng chúng tôi, những người tự kỷ và phụ huynh tự kỷ! Cảm ơn !
Mỗi người "mỗi tay" cùng nhau góp sức ủng hộ chiến dịch “Cùng giúp trẻ tự kỷ hòa nhập cộng đồng”, có thể là ủng hộ tài chính, míttinh , đi bộ tại Hồ Gươm, dự kiến diễn ra vào chủ nhật, 11/4.
Đức Giáo Hoàng rất khổ tâm vì vụ các linh mục lạm dụng tình dục trẻ em
Sabina Castelfranco | RomeThứ Sáu, 12 tháng 3 2010
Hình: AP
Ðức Tổng giám mục Robert Zollitsch tại cuộc họp báo tiếp theo sau cuộc yết kiến Ðức Giáo Hoàng tại Vatican
Tin liên hệ
• Đức chỉ trích Vatican về vấn đề điều tra các vụ lạm dụng tình dục
Người đứng đầu hàng giám mục tại nước Đức, Tổng giám mục Robert Zollitsch đã ngỏ lời xin lỗi những nạn nhân bị các Linh mục Công giáo lạm dụng tình dục khi còn là trẻ vị thành niên, sau một cuộc họp với Đức Giáo Hoàng Bênêdictô tại tòa thánh Vatican.
Ông cho biết Đức Giáo Hoàng đã khuyến khích ông và Giáo hội Công giáo tại nước Đức hãy giải quyết vấn đề này.
Tổng giám mục Zollitsch nói rằng Giáo hội nước Đức đang đưa ra những biện pháp để tư vấn các nạn nhân và điều tra về những lời cáo buộc.
Tổng giám mục nước Đức nói thêm rằng Đức Giáo Hoàng hết sức khổ tâm trong khi ngài được tường trình về vụ tai tiếng lạm dụng tình dục ngay trên quê hương của ngài.
Ít nhất đã có 170 cựu học sinh của các trường công giáo tại Đức mới đây đã khai rằng họ bị hành hạ và lạm dụng tính dục, kể cả những lời khai của một ban đồng ca qui tụ toàn là trẻ trai có lúc đã do người em trai của Đức Giáo Hoàng điều khiển.
Tổng giám mục Zollitsch đã ngỏ lời xin lỗi tới các nạn nhân và cam kết hợp tác với những Công tố viên.
Ông nói Giáo hội Công giáo Đức muốn tiết lộ sự thực và muốn thành thật làm sáng tỏ vấn đề . Ông còn nói rằng ngay cả những vụ bê bối được khám phá đã xảy ra hàng chục năm trước, các nạn nhân có quyền được biết.
Ít nhất có 19 trong số 27 giáo phận ở Đức đã bị ảnh hưởng vì vụ tai tiếng, theo sau những vụ tương tự tại Ireland, Hà Lan và Áo.
Chuyên gia về Vatican, ông Marco Politi nói rằng những vụ mới đây đã đưa vấn đề tai tiếng lạm dụng tính dục đến gần tòa thánh Vatican và gần với chính Đức Giáo Hoàng Bênêdictô hơn nữa.
Ông Politi nói: “Bầu không khí tại Vatican đầy lo lắng vì những sự kiện mới nhất, xảy ra tại nước Đức và tại châu Âu, thật là tai hại.”
Những vụ tai tiếng tính dục mới được tiết lộ cũng làm dấy lên cuộc tranh luận về đòi hỏi độc thân để được trở thành một Linh mục Công giáo, nhưng hôm thứ Sáu Đức Giáo Hoàng nói rằng đây là một “giá trị thiêng liêng”.
Ngài đã nói trước một hội nghị về thần học tại một đại học Vatiacan rằng giữ được tình trạng độc thân là một món quà của bản thân linh mục gửi đến cho Thượng đế và tha nhân.
Đức chỉ trích Vatican về vấn đề điều tra các vụ lạm dụng tình dục
Thứ Hai, 08 tháng 3 2010
Hình: photos.com
Tin liên hệ
• Đức Giáo Hoàng rất khổ tâm vì vụ các linh mục lạm dụng tình dục trẻ em
Bộ trưởng Tư pháp Đức nói điện Vatican đã khuyến khích “một bức tường im lặng”, là môi trường để cho xảy ra các hành vi lạm dụng tình dục trẻ em tại các trường học và cơ sở do Giáo hội Công giáo điều hành.
Hôm thứ Hai, Bộ trưởng Tư pháp Đức, bà Sabine Leutheusser-Schnarrenberger đơn cử một chỉ thị của Tòa thánh Vatican năm 2001, đòi tất cả các ca lạm dụng trẻ em nghiêm trọng nhất, phải được điều tra trong nội bộ, chứ không được đưa ra ngoài phạm vi của giáo hội.
Giám mục Stephan Ackermann đã bác bỏ những lời tố cáo của Bộ trưởng Schnarrenberger, nói rằng các quy tắc hướng dẫn của Giáo hội Công giáo đòi hỏi chính quyền phải tiến hành các cuộc điều tra.
Những tin về các vụ lạm dụng tình dục trong nội bộ Giáo hội Công giáo ở Đức bị tiết lộ hồi đầu năm, khi một nhà trường của dòng Tên ở Berlin thừa nhận rằng hai linh mục đã phạm những hành vi lạm dụng tình dục học sinh của trường trong những năm 1970 và 1980.
Đức giáo hoàng Bénédictô đã gọi các vụ lạm dụng trẻ em kéo dài nhiều thập niên bởi các linh mục, là một tội ác đáng ghê sợ và là một trọng tội.
Chuyện hằng ngày mà," bẻ cong ngòi bút" đâu chỉ có bài này. Biết vậy, mà cũng ức thiệt!
Vậy là vua Quang Trung đòi lại Lưỡng Quảng (Quảng Đông, Q. Tây) là sai ?
Đúng là lịch sử thì ko được xuyên tạc ! Khi có nhiều bồi bút thì bóp méo lịch sử cũng là chuyện thường tình (!) Vd như Le V Tám đốt kho xăng chẳng hạn (!?)
Đúng là lưu manh đội lốt trí thức ! Một tờ báo mà câu khách bằng cái tít vô văn hóa trên thì ....Lá cải ơi là lá cải !
25 năm so với 1000 năm, đổi tên thì trường vinh danh hơn, tại sao lại ko đổi ?
Chúng ta cũng cần cảnh báo du khách tắm biển tại nơi có cá cắn người trên. Đừng ham hố vì lợi ích cục bộ trước mắt mà quên đi sự an toàn cho sức khỏe, tính mạng của du khách cũng như nhân dân trong tỉnh.
Ý thức đạo đức ngày càng kém. Thế nhưng, họ vẫn được đánh giá tốt vì chỉ hoạt động cho nỗi phong trào để đạt thành tích, không ý thức được hoạt động vì lợi ích cho xã hội ...
Chùng nào đây, khi muốn đòi hỏi một xã hội ngày càng tốt hôn, cá nhân ý thức hơn nhưng trong khi đó thì