Mình cũng tàu ngầm theo dõi câu chuyện của bạn từ những ngày đầu. Mình nghĩ anh ta có tình cảm với bạn thật chứ không phải là vụ lợi hay lợi dụng hoàn toàn. Nhưng với tính cách như vậy anh ta có tình cảm bao la lắm, với nhiều người và chỉ khiến mình đau khổ thôi. Cố gắng chấm dứt bạn ạ, còn nhiều điều tốt đẹp chờ 2 mẹ con phía trước.
Gởi từ ứng dụng Webtretho của nothing28021972
Gởi từ ứng dụng Webtretho của nothing28021972
Gởi từ ứng dụng Webtretho của nothing28021972
Bạn nói rất đúng! Mình sợ những người tình cảm bao la dạt dào. Ko tin được!
Gởi từ ứng dụng Webtretho của nothing28021972
Gởi từ ứng dụng Webtretho của nothing28021972
Nhưng "đức năng thắng số". Nên cũng có những thay đổi về tương lai, phụ thuộc vào nhiều yếu tố.
Lang thang chạy xe vài chục km, chẳng để làm gì. Để hết buổi tối.
Trở về tự mua một lẵng hoa tặng mình - đắt nhất từ trước tới nay vì chưa bao giờ phải mua hoa. Hihi.
Up lên fb cho nhiều người thèm và ghen tị.(Chẳng biết ai ghen không, nhưng cứ tự mình nghĩ thế. hehe)
Chat voi T Sài gòn và một gã lang thang mới quen từ nick Chém gió. Muốn uống một chút. Muốn khóc một chút. Nhưng T bảo đừng uống, vì uống sẽ làm buồn thêm.
Thế thôi tớ không uống. Mỗi lúc tớ sẽ nhạt đi một chút.
Tớ đọc lại list biết ơn. Tớ đọc lại mẫu người đàn ông mà tớ đề ra (T bảo loại này tuyệt chủng rồi, ko có ai như mong muốn của bạn.) Kệ. Cứ đề ra cao cao một tí. Vì mình vốn cao mà.
Tớ đọc lại về cuộc sống tương lai của tớ và tự mình vui với những điều tưởng tượng. Tớ mới rút tiền ở NH về. Ngồi đếm tiền cũng là hạnh phúc.
Mục tiêu của tớ sẽ là một người đàn ông ko cần bên tớ nhiều nhưng đủ làm tớ ấm áp, biết cách làm tớ ấm áp trái tim. Một người đàn ông sẽ lau nước mắt cho tớ và nói anh sẽ không bao giờ làm em khóc nữa. Người đàn ông đó sẽ coi tớ là ưu tiên chứ ko coi tớ là lựa chọn của họ.
Em sẽ chờ anh - người đàn ông từ tương lai. Và em tin chắc em xứng đáng với một người đàn ông ấm áp, dịu dàng...
Gởi từ ứng dụng Webtretho của nothing28021972
Em là cô gái đi hài đỏ
Bỏ cả thế giới nhỏ để yêu anh
Giờ đây
Em là cô gái đi hài xanh
Mong manh đấy- nhưng anh ko phải là tất cả...
Gởi từ ứng dụng Webtretho của nothing28021972
Gần 10h cô mới tỉnh. Chợt nhớ nick ảo có hẹn với anh.
Cô mở nick thật. Ko tin nhắn nào và vẫn đang truy cập.
Cô sang nick thật.
"Anh dậy rồi. Anh đi bây giờ nhé!"
"Anh, em ngủ ngon quá. Mới dậy nè!"
"Anh lên đi ăn nhé. Ko ăn sáng đói quá rồi."
Rồi gã chụp ảnh tự sướng gửi cô. Gội đầu, chải tóc bóng mượt, diện chiếc áo da cô tặng (làm đỏm với gái gớm. Sáng ra đã tắm gội. Thế nào cũng có chanel nữa. )
"Hj"
"Vâng. Anh lên đi."
15 phút sau
"Anh đã ở quán.... Em ra đi."
"Vâng. Anh chờ em chút. Em sắp tới."
Rồi gã gửi cho cô ảnh chụp quán gã đang ngồi chờ.
10 phút sau cô mới nhắn
"Em thấy anh rồi."
"Em vào đi. Anh đang chờ."
"Nhưng mà em nhìn thấy có người quen của em."
"Em ngại à?"
"Vâng"
"Lẩu một người. Ai ăn của người đó mà. Ngại gì chứ?"
"Nhưng bạn em hỏi anh là ai thì em biết nói sao."
"Thôi anh cứ ăn đi. Em chờ anh ngoài này."
"Ko. anh ra với em. Mình sang quán cà phê nhé"
Gã rời quán mì. Sang quán cà phê gần đó.
"Ca phe ..... Em vào đi"
"Em ngại lắm. Nhiều người."
"Quán vắng mà em."
"Em vẫn sợ có ai quen."
"Hay anh đến nhà nghỉ nào đi. Rồi em vào sau."
"Hj. Thôi vào ca phe đã em."
"Thế anh chờ chút em ngó xem có ai quen ko đã."
Nhắn tin đó xong cô out nick. Chả còn gì để diễn nữa. Hết bài rồi.
Nhưng lần này, mọi thứ đã nhạt. Nhưng điều duy nhất khiến cô đau đáu là: Tại sao, tại sao anh có thể dễ dàng hẹn hò với một người không quen biết? Cô ko tự trả lời được.
Tóm lại, anh cần sự mới lạ. Và cái mới này sẽ để thay thế cô - điều mà anh đã chán, đang chán và thấy nhạt.
Cô ko đau đớn vật vã như những lần trước. Lạnh lùng - đó là cảm giác hiện tại. Ko hề căm hận. Ko có nước mắt. Nhưng ko thể ngủ. Cô ngồi trước máy tính và viết. Viết một cách hả hê. Viết xong đọc lại còn thấy sung sướng như thể dồn nén được sự căm ghét, sự trả thù vào các con chữ.
Rồi lúc mệt quá cũng ngủ.
Mình đã vật vã, đau khổ vì yêu. Và vì yêu nên ko dễ dàng buông tay được. Nhưng mọi thứ đều có ngưỡng của nó. Đau quá thì buông.
Yêu một người ko trân trọng tình cảm của mình quả ko đáng. Nhưng ngẫm lại, lỗi cũng do mình. Mình yêu anh sai cách. Mình rút ra nhiều bài học cho mình.
Và hom nay mình thực hiện sai nhiệm vụ của lộ trình 30 ngày (ko phải 30 ngày để níu kéo hay để quay lại với anh) mà để minh thay đổi, mình học cách kieem soát cảm xúc. Nhug vì sai nhiệm vụ nên một lần nữa giúp mình nhận ra và quyết tâm hơn.
Mình sẽ viết cụ thể lúc rảnh. Cảm ơn rất nhiều bạn inbox kết bạn và chia sẻ cùng mình cách vượt qua.