images
Thịnh hành
Cộng đồng
Bé yêu - Mẹ có quà cả nhà đều vui
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Tình huống 1: Tìm anh nơi đâu?
Đầu óc cô đang bay bổng với điệu cười nhéch mép của anh, cô mong ước rằng thời gian dừng ngay thời khắc này, để cô có cơ hội ngắm a thêm một chút, nói chuyện với a thêm một chút, bay bổng với điệu cười nhếch mép của a một chút... "Ôi! Hâm thật, mình có ngày chết vì tội mê trai thôi" tiếng thang máy làm cô giật mình và cười tủm tỉm với cái suy nghĩ vẩn vơ của mình, quay sang nhìn a với điệu cười đầy mê hoặc chỉ cúi đầu rồi chạy thật nhanh đi, chẳng kịp nói câu chào a, cô sợ cô sẽ đỏ mặt, ngại ngùng trước mặt a mất, sợ cái cảm giác tim đập nhanh như thế, cái cảm giác mà lâu lắm rồi từ lúc cô mới cảm nhận được. Chạy ra khỏi cầu thang máy, 2 má cô nóng ran lên, ửng hồng làm cho cô trông thật đẹp, luống cuống chạy thẳng vào cty đâm sầm vào cánh cửa kính "Trời ơi! Hôm qua mình vừa mới cười nhạo cái Mai phòng kế toán vì cái tính bất cẩn, vội vàng hôm nào cũng đâm sầm vào cửa kính cty, còn bảo bắt nó phải đền tiền vì góp phần làm mất tuổi thọ của cái cửa kính thế mà giờ...huhu, nhưng thật may vì thang máy đã đóng cửa rồi không lão ấy lại chết cười vì mình mất" một tay xoa đầu, một tay nhặt túi và áo khoác lên cô vừa nghĩ. Cả phòng đều phá lên cười, cô là kẻ tinh nghịch nhất cty, thường xuyên châm chọc mọi người giờ mọi người được một phen hả hê để châm chọc cô. Bình thường thì cô không để yên đâu, cô sẽ chém gió thành bão cho những kẻ nào giám châm chọc cô nhưng mà hôm nay cô chẳng có tâm trí nào, trong đầu của cô vẫn thấp thoáng hình ảnh điệu cười mê hoặc của anh, cái anh chàng làm cô rung động nhưng cô chẳng biết anh là ai. Ngồi vào bàn làm việc, miệng vẫn cười tủm tỉm, một tay vẫn xoa xoa lên trán cái chổ cô đụng vào cửa đau ơi là đau, chống một tay lên bàn rồi cô lại nghĩ vẩn vơ. Tính của cô là vậy, thường hay suy nghĩ vẩn vơ như thế, thường hay tưởng tượng về một thế giới màu hồng của riêng mình. Bổng nhiên cô đánh 1 tay lên trán rồi hét lớn "Ôi! Ngốc thật", cả phòng lại hướng mọi ánh mắt về cô, thật ra cả phòng đã cảm thấy sự khác lạ từ cô rồi, bình thường cô đến căn phòng sẽ không được yên lặng như bây giờ đâu, cô sẽ nói, tám chuyện không ngừng nghỉ, như kiểu lâu lắm rồi cô không được nói, ấy vậy mà hôm nay có một sự yên lặng không hề nhẹ... Một lúc sau cô mới chợt cảm thấy đau vì mình đánh tay lên ngay cái chổ vừa đụng vào cửa. “Mình ngốc thật, chưa kịp hỏi lão tên gì, ừm lão làm tim mình loạn cả lên mình có quyền biết tên lão chứ, biết đâu lại là người quen của ai trong tòa nhà này. Nhưng mà làm sao lộ liễu hỏi tên lão như vậy được, mình là con gái phải ý tứ chứ, lão cũng có hỏi tên mình đâu haizz. Nhưng chỉ kết thúc như thế thôi à, lão có thấy mình đang e thẹn, đỏ mặt không nhỉ? Ôi! Nhìn mặt mình này, hôm nào cũng đi muộn chẳng kịp trang điểm, lão thấy bộ mặt mình như thế này chắc chẳng ưa nổi. Xì…thôi không cần quan tâm đến lão nữa, mình có biết là ai đâu, nhỡ đâu lão có vợ có con rồi thì sao.” Nghĩ thế nhưng cả ngày hôm nay cô cũng không thể dứt khỏi hình ảnh của anh và dứt ra khỏi mong muôn muốn gặp anh lần nữa. Cô mới sực nhớ ra anh có nhắc đến tên sếp Trường, lẽ nào là người quen của sếp, hay cô đến hỏi sếp xem sao, nhưng cô có biết anh ấy tên gì đâu mà hỏi sếp chứ. Cứ nghĩ đến đây cô lại buồn mang mác, cả ngày chẳng làm được việc gì cả.
Cô mở cửa phòng chạy thật nhanh vào nằm bẹp lên giường, hôm nay chẳng có việc gì nhiều nhưng cô rất mệt, phải chăng tim cô đã lạnh quá lâu giờ có chút ấm lên nên cô cảm thấy mệt. Rồi cô lại chạy tới cái gương đứng xoay xoay ngắm mình trong gương rồi lẩm bẩm “Mình cũng có đâu đến nổi nào”. Cảm xúc, suy nghĩ của cô cứ như thế, đêm hôm nay dù mệt nhưng cô cứ trằn trọc mãi không ngủ được. Ấy vậy mà cô lại hẹn báo thức dậy thật sớm, sáng hôm sau dậy sớm cô vào chọn quần áo, loay hoay trang điểm. Thật lạ vì thường buổi sáng cô thường phải đấu tranh với giấc ngủ để dậy đi làm và kết quả hôm nào giấc ngủ cũng thắng và cô lại đi làm muộn, nhưng hôm nay thì khác. Chuẩn bị xong xuôi nhưng cô cứ chần chừ mãi, cô tính toán, từ nhà mình tới cty mất 10 phút, vậy thì đúng 8h cô mới đi. Nhưng như vậy chẳng phải hóa ra cô cũng đi muộn à, cty 8h vào làm rồi cơ mà. À, thì ra là cô muốn gặp lại anh, cái anh chàng cô gặp trong thang máy ngày hôm qua. Phóng xe đến cty, chần chừ mãi đúng 8h17 cô mới bấm thang máy với hy vọng gặp anh, nhưng mà chẳng có ai đợi thang máy cùng cô cả, thang máy mở cửa ra cũng không có ai cả, cô thất vọng, sự chuẩn bị của cô đã tan tành, người ta bảo gặp nhau tùy duyên số đúng là thật, hôm qua cô chẳng có chuẩn bị gì thì gặp anh, hôm nay cô muốn lại không có cái duyên đó nữa. Chẳng vội vàng như thường ngày, cô bước chậm vào thang máy, thang máy đang đóng cửa thì lại có người hét lớn “Đợi tôi với, đợi tôi với” cô chưa kịp bấm nút mở cửa thì một chân của người đó đã chặn không cho thang máy đóng cửa, cô nhìn ra cửa thấy a chỉnh lại trang phục rồi bước vào. “Ôi! Là anh, là anh, chính anh” cô nghĩ, tim cô đập loạn nhịp, cô cũng kịp nở một nụ cười thật tươi để chào anh, anh nhìn cô, một lúc như anh nhận ra cô a nói:
- Chào cô gái, hôm nào cũng đi muộn chắc lại giống anh rồi.
Mặt cô ửng đỏ, làm cho cô trở nên thật xinh xắn, cô cười với anh. “Thế thôi, chỉ cười thế thôi ư, bình thường mình chém gió phải nói là cao thủ sao bây giờ muốn nói lại không biết nói gì??? Cơ hội của tôi mà….”
Anh nói tiếp – Em ở tầng 6 thì là công ty Vạn Xuân rồi, anh ở tầng 8 công ty Hoàng Hải, cty anh mới chuyển đến tòa nhà này.
Cô nghĩ “Lão này mình chưa hỏi đã khai hehe tốt, tốt, ít nhất biết lão làm tầng 8”
- Dạ vâng, thế ạ. Anh mới đến đây làm hèn gì em thấy anh lạ. (cô lại cười)
- Ừ, a chuyển đến được hai tuần rồi, nhưng mà hôm qua đi muộn mới gặp em đấy.
- Ôi! Thế ạ, lâu thế rồi mà e không biết ư?
Ôi! Chết mất, cô sẽ chết vì điệu cười của a mất, sao mà nó quyến rủ lạ lùng. Cô phải cố gắng bình tĩnh lắm mới trả lời a một câu xã giao như thế, thực ra cô chẳng biết mình nói gì, chẳng để ý mình nói gì vì cô đang bận, bận ngắm anh, ngắm cái điệu cười của anh.
Thang máy lại kêu “tinh”, “Nhanh thế ư, thang máy sao dạo này chạy nhanh vậy chứ, phải báo với quản lý tòa nhà gọi người tới kiểm tra lại thang máy thôi, bực mình quá đi” cô lẩm bẩm. Cô chào anh rồi bước ra thang máy với đầy sự tiếc nuối trong lòng. “Sao dạo này thang máy ít hỏng thế, nó cứ hỏng để mình và lão ở trong mấy tiếng có phải là hay không”.
Rồi những ngày sau, ngày nào cũng vậy cô cũng dậy thật sớm chuẩn bị nhưng hôm nào cũng đi muộn để gặp và trò chuyện với anh, vẻn vẹn có mấy chục giây trong thang máy. Chỉ có chừng đó thời gian mà cô cảm thấy đó là khoảng thời gian hy vọng, vui vẻ, hạnh phúc nhất trong ngày của cô. Cô chủ động hỏi và biết được anh tên Hải làm ở cty Hoàng Hải, anh còn độc thân, biết được điều này làm cô hý hửng vui cả ngày không thôi.
Thế là cũng được 3 tháng rồi đấy, ngày nào cũng gặp nhau trong thang máy, 3 tháng liền không có ngày nào là không cùng nhau đi lên thang máy, nhưng cô và anh cũng chỉ nói chuyện những câu xã giao thôi, a chưa bao giờ hỏi xin số điện thoại cô, cô cũng vậy. Cô tiếc nuối, nhưng biết làm sao, cô phận con gái không thể chủ động như thế được, hơn nữa cô là một người rất tự trọng, phải nói là cô rất kiêu, bao nhiêu anh chàng theo đuổi cô nhưng cô luôn làm ngơ, chẳng bao giờ cô tỏ tình với ai đâu, giờ người cô muốn để ý tới cô thì lại hờ hững như vậy. Thời gian này đêm nào cô cũng trằn trọc rồi lại tưởng tượng về thế giới màu hồng của cô và tất nhiên trong đó có cả anh. Cô thấy mình thật ngốc, vì cô có biết rõ về anh đâu, cô có gặp gỡ anh nhiều đâu, sao cô lại rung động vì anh nhiều thế? Cô thích kiểu người lãng mạn, có chút nghệ sĩ, còn anh như thế nào cô cũng không biết, sao cô lại thích anh đến thế? Thực ra, 1 năm trước cô cũng có yêu một anh chàng họa sĩ đấy chứ, cũng yêu nhau được khoảng mấy tháng đấy, nhưng rồi cô chợt nhận ra cô chỉ thích chất nghệ sĩ của a thôi, sự thật cô chẳng thích a. Thế là kết thúc, những cuộc tình của cô thường kết thúc nhanh như vậy đấy. Có những ngày sau cô cảm thấy mình thật cô đơn, lạc lõng, cảm thấy trái tim mình thật lạnh, lạnh hơn cả cái thời tiết mười mấy độ của Hà Nội mùa đông. Cô muốn yêu, yêu cuồng nhiệt, nhưng tim cô lạnh giữ bao người đàn ông tán tỉnh cô, cô chẳng có cảm giác gì. Rồi cô gặp anh, gặp tình cờ, tim cô loạn cả lên, chưa bao giờ cô như thế cả.
Đến một hôm, gần tới giờ về cô đang nằm bẹp ở bàn làm việc suy nghĩ vu vơ về cuộc trò chuyện sáng nay với anh, sếp cô gọi vào bảo “Hà My tối nay đi ăn cùng anh và đối tác nhé”. Cô dạ vâng rồi đi ra, ừm chả là cô là hoa khôi của cty, cái trách nhiệm đi đón tiếp khách của cty lúc nào cô cũng phải gánh vác, chẳng thể đổ cho ai khác, nhiều lúc cô không muốn đi cô chỉ ước cho mình xấu đi. “Đẹp chưa chắc đã sướng” cô thường nghĩ như vậy. Đến tối, sau khi cô tân trang lại nhan sắc mình một chút, sếp đưa cô đến một nhà hàng cũng gần công ty, bước vào cô nhìn xung quanh một dạo, cô thấy anh, anh đang ngồi đó với 1 bó hoa hồng to ở trên bàn, tim cô chợt nhói đau, cô cố gắng bình tĩnh không để nước mắt rơi. Cô đang nghĩ “À hóa ra lão đã có người yêu, chỉ có hẹn hò với bạn gái mới có bó hồng to đùng như thế thôi, mới ăn mặc bảnh bao như thế thôi”. Cô nhìn anh chằm chằm, nhưng anh không thấy cô, sếp kêu “Hà My” nhưng cô chẳng để ý, lúc này không gian thời gian của cô đang dừng lại, tim cô cũng đà ngừng đập ở một khoảnh khắc nào đấy trong lúc này. “Hà My” lần thứ bao nhiêu đấy sếp lại gọi cô, lúc này cô giật mình rồi cô bước theo sếp, bước đi theo kiểu vô hồn, đầu óc cô đang trống rỗng, không biết mình đang làm gì nữa. Không hiểu sao hướng đi của sếp lại tới gần bàn của anh. Bất chợt cô cảm thấy run, tim cô lại nhảy loạn xạ cả lên “Mình đúng là đen đủi, đã thế còn ngồi gần bàn lão”. Nhưng không, lúc này anh thấy cô, anh đứng lên gọi, cô nghĩ là sẽ chào xã giao cô, “Trường, tao đây”, cô giật mình, cô luống cuống chẳng biết làm sao, cô không hiểu mọi chuyện đang diễn ra. Cô cười nhẹ, một điệu cười có phần gượng gạo và chào anh, cô và sếp đi vào bàn anh ngồi, anh vội cầm bó hoa tặng cô, cô không thể tả cảm giác lúc này của mình được, đứng sững trong giây lát, khi sếp nhắc “kìa Hà My”, cô lại giật mình, cô nhận lấy bó hoa với gương mặt bất ngờ và 2 gò mà ứng hồng quen thuộc, đôi tay cô run run, cô chưa đủ bình tĩnh để biết thực tại đang có chuyện gì xảy ra. Lúc này đầu óc cô, trái tim cô đang bay bổng ở lưng chừng nào đó. Sự thay đổi quá nhanh, vừa 1 phút trước cô đang rất đau khổ, lúc này cô lại đang rất hạnh phúc, cô làm sao có thể thích ứng nhanh như vậy được chứ. Anh kéo ghế cho cô ngồi, sếp cô quay sang nháy mắt với anh và vội vàng nói “Nhiệm vụ của tao đã xong, mày không được quên công của tao đâu đấy”, rồi quay sang cô “Giới thiệu với em đây là anh Hải, giám đốc cty Hoàng Hải, vừa là đối tác vừa là bạn thân của anh đấy. Em cứ ngồi đây đi, anh có hẹn bạn trên tầng 2, vì tương lai của thằng bạn nên chiều nay a cho e nghỉ làm đấy”. Sếp cô bỏ đi khi cô đang ngỡ ngàng, chưa kịp nói điều gì, khi cô chưa định hình được tất cả mọi chuyện xảy ra là gì. “Giám đốc cty Hoàng Hải, anh tên Hải, Hoàng Hải, bạn của sếp Trường. Ôi, đúng là con ngốc thế mà k biết” cô nghĩ. Anh nhìn cô và cười:
- Chúc mừng sinh nhật em nhé”.
-“Gì ạ? Sinh nhật ư? Sinh nhật ai ạ?”
- Còn ai vào đây nữa.
Cô cười lớn – Sao anh bảo hôm nay sinh nhật em?
-Thì trong hồ sơ viết hôm nay là sinh nhật em mà. (Anh lúng túng trả lời)
- Hồ sơ nào ạ? Sao anh có hồ sơ em?
- Thì cái Trường nó méch nhỏ cho a đấy, a phải mất nó mấy chầu bia nó mới chịu cho a biết ngày sinh của em.
- Trời ạ, sếp giám bán đứng nhân viên, thế này không ổn rồi (cô nửa đùa nửa thật nói). Trong đấy e khai sinh sai thôi chứ hôm nay đâu phải sinh nhật em, sinh nhật em còn lâu mà. Haha. Nhưng mà chuyện này là sao ạ? Em không hiểu mọi chuyện đang diễn ra.
…………
Hai năm sau, ngày mà cô đang mặc chiếc áo cô dâu và anh mặc một bộ vest lịch lãm, khi 2 người chuẩn bị bước vào lễ đường, cô lại ghé sát vào tai a hỏi “Khai thật đi, a thích em từ lúc nào?”, cái câu hỏi cô đã hỏi anh trăm ngàn lần, cô hỏi không chán nhưng anh không bao giờ trả lời. Anh ghé sát vào tai cô, cắn nhẹ vào vành tai a thì thầm “Em yêu à, anh đã yêu em từ cái nhìn đầu tiên đấy. Nhớ không? Mấy chục giây trong thang máy chính là định mệnh của đời anh.”. Cô cười tủm tỉm với vẻ mãn nguyện, 2 người cầm tay nhau bước vào lễ đường.
Người ta nói gặp nhau là định mệnh, nhưng để đến được với nhau là do mỗi chúng ta quyết định, biết đâu một ai trong chúng ta cũng đã từng lướt qua định mệnh của đời mình như thế.

Mong rằng mọi người sẽ thích bài viết của mình :D Mình ở Hà Nội nhé :D
05:15 CH 13/02/2015
Gia đình anh cấm cản, em và anh nên tiến tới hay...
Mình cũng yêu 1 ng gần 5 năm, sau này rồi e gái, gđ a ấy hiểu nhầm mình và giờ tụi mình đường ai nấy đi rồi. Đến giờ mình vẫn chưa dứt khoát đc, nhưng mọi chuyện đã đỡ hơn rồi. Vì giống nhau, nên mình rất đồng cảm với bạn. Chỉ cần 1 chút hiểu nhầm thì mọi mối quan hệ k bao giờ trở lại bình thường đc nữa đâu bạn à, dù cho mình có cố gắng như thế nào đi nữa. Thử nghĩ xem nếu sau này bạn lấy a ấy rồi thì sẽ tồn tại như thế nào trong cái gđ ấy, hơn nữa 1 ng đàn ông k đủ mạnh để bảo vệ người mình yêu và 30t rồi vẫn chưa có gì trong tay thì bạn nên từ bỏ thôi. Người ta nói con gái thời nay thực dụng, cái gì cũng tiền bạc nhưng thực tế tiền bạc k thể thiếu. K cần giàu sang nhưng ít nhất phải ổn định có thể lo cho tương lai của 2 người. Với lại trong trường hợp của bạn (cũng giống của mình) thì nếu còn tiếp tục sẽ khiến cho ng đàn ông của bạn khó xử hơn, k thể cân bằng mqhe giữa bạn và e gái a ý, gđ a ý, rồi mâu thuẫn... Tóm lại, từ kinh nghiệm của mình thì mình nghĩ bạn nên kết thúc, đấy là suy nghĩ của mình thôi nhé :)
10:46 SA 12/02/2015
Có nên bỏ qua tất cả đến với nhau chỉ vì tình yêu
E cảm ơn mọi người ạ. Bọn em yêu nhau gần 5 năm rồi nên nói dứt khoát cũng rất khó, hơn nữa cả 2 người đều nặng tình với nhau. Bao nhiêu năm yêu nhau a ấy cũng đã chăm sóc, lo lắng cho e rất nhiều, e học xa nhà may mà có a ấy làm chổ dựa. A ấy là 1 tốt, điều này cả gđ e, bạn bè e và tất cả những ng tiếp xúc với a ấy đều công nhận như vậy. Tuy k đẹp trai, phong độ nhưng a rất đc lòng các cô gái. A ấy k bao giờ có ý nói xấu êề e, nhưng cách nói chuyện của a, nhiều khi chỉ đùa nhưng người ta k biết lại hiểu lầm về e, chứ e giám khẳng định a ấy k nghĩ xấu về e đâu. A ấy cũng k phải là người phá phách, chơi bời đâu ạ, kiểu thỉnh thoảng a ấy cũng chơi cá độ bóng đá này nọ nhưng 1 lần chỉ mấy trăm nghìn thôi, e đã cấm nhưng a bảo chơi cho vui, rồi lại giấu e chơi, rồi cái hôm e đòi ctay vì e gái a ấy mắng chửi e, thì a ấy chán rồi chơi lớn thế là mất, nợ nần rồi liều chơi. E đã cố nhưng k khuyên bảo được nên e cũng chịu. Một người như a ấy e k hiểu vì sao lại đến bước đường này nữa. Có lẽ lỗi một phần cũng do e. Bây giờ a ấy suy sụp như thế e cũng k thể vô tình quá được. Nhưng e cũng quyết định dứt khoát rồi, trước đây thì trách a, trách gđ a nhưng giờ thì e chẳng trách ai nữa. Mặc dù mọi ng vẫn hiểu lầm về e, và có thể ở cái thành phố nhỏ đấy e bị đồn đại trở thành 1 ng con gái xấu xa nhưng e sẽ k quan tâm nữa, mình sống ra sao chỉ cần những ng yêu quý mình hiểu là được. Giờ thì chỉ có a ấy quỵ lụy e, e cũng đã nói e chỉ còn thương chứ k còn yêu nữa và e cũng đang cố gắng yêu 1 ng khác.
04:08 CH 06/02/2015
Có nên bỏ qua tất cả đến với nhau chỉ vì tình yêu
Em tiếc nuối vì thực tế là em còn yêu anh ấy, và em còn tình thương. Nhưng những gì em viết thì anh nghĩ chia tay là hợp lý nhất. Em nên đọc lại những lời em đã viết, anh nghiz em sẽ nhìn ra dc điều em phải làm.
Để ng yêu mình bị hiểu lầm vì chính bản thân mình thì đó là điều ko thể ko tha thứ dc, nếu em lấy anh ấy liệu mẹ và eg anh ấy có thực sự hiểu dc em. 1 ng đàn ông ko che trở dc cho bạn gái mình thì coi như ko đáng để yêu đâu. Nếu đã hiêu lầm thì em có quay lại hay ko thì mọi việc vẫn ko thay đổi dc gì, với lại yêu 1 con ng ko biết nghĩ đến bản thân, ko nghĩ đến tương lai, ko có trách nhiệm cho cs của ng yêu mình, thiếu tôn trọng, lại còn lừa dối. Như vậy liệu em có thấy dc bình yên và thoải mái. Cứ dứt 1 lần đi em, nếu cần em chăm anh ấy khoẻ rồi gọi eg anh ấy với anh ấy 3 mặt 1 lời để ra đi nhẹ nhàng. Đó là cách để em xoá đi hiểu lầm do chính anh ấy gây ra và để em khi đã chia tsy sẽ nhẹ nhàng hơn.

Gởi từ ứng dụng Webtretho của 1quadat

Em cảm ơn a ạ. Đọc lời khuyên của a, e cảm thấy tin vào quyết định ra đi của mình hơn. Em đã chọn cách im lặng ra đi k giải thích gì cho mẹ và eg a ấy cả, cũng có 1 lần e chủ động gọi điện cho mẹ a ấy nói là gọi hỏi thăm bác nhưng mẹ a ấy có vẻ k muốn nghe e nói nên từ đấy e cũng k gọi nữa. Nghĩ lại e càng thấy mình ngốc nghếch, tất cả k đáng để e phải như vậy. Chắc đọc lời khuyên của mọi người sẽ làm e sáng suốt hơn, chứ thời gian qua e k biết chia sẻ với ai cứ ôm trong lòng mọi chuyện cảm thấy bế tắc và mệt mỏi lắm. Điều làm e tiếc nuối là có thể e đã giải quyết mọi chuyện k tốt, cứ trốn tránh ra đi để người ta vẫn hiểu lầm về mình như vậy làm e thấy uất ức.
04:13 CH 03/02/2015
Làm thế nào khi người yêu cũ bảo muốn chết
Bạn nên khuyên anh ta nha, chứ nhiều người đôi khi hay làm liều lắm à.

Nên khuyên thế nào bây giờ hả bạn? Mình sợ rồi lại k dứt được, lo lắng cho a ấy nhưng k biết làm gì, sợ rồi một lần rồi 2 lần...rồi mãi k dứt đc ý
03:39 CH 03/02/2015
Làm thế nào khi người yêu cũ bảo muốn chết
Kệ nó bạn ạ. Mình phải dứt khoát thì mới thanh thản mà sống dc. Bạn đổi số dt đi là xong. Cờ bạc là bác thăng bần, cũng mag là bạn đã nhận ra và rời anh ta. :)

Mình đổi số đt nhiều lần rồi mà sau a cũng biết, đổi nhiều lại gây ảnh hưởng đến công việc, bạn bè của mình nữa bạn à. Muốn dứt khoát mà khó lắm :(
03:32 CH 03/02/2015
Làm thế nào khi người yêu cũ bảo muốn chết
Đàn ông mà sướt mướt quá cũng ko chơi được đâu bạn. Cứ như vậy thì sao mà nói được chứ. Đàn ông đàn ang gì mà ko làm chỗ dựa được lại còn này nọ nữa, nói chung là cứ bình tĩnh nhẹ nhàng, đừng có làm cho lão phật ý, làm liều lỡ làm gì mình nữa thì khổ.

Bạn nói đúng, mình cũng sợ vô tình quá, dứt khoát quá a ấy lại làm liều thì sao, nếu có chuyện gì mình sẽ ân hận cả đời. Cũng có 1 lần a ấy làm chuyện dại dột rồi, giờ mặc dù ctay nhưng mình cũng k thể biết mà k quan tâm đc. Chuyện mình và a hơi phức tạp, chủ yếu cũng do gđ a hiểu lầm mình nên mình với a mới ctay, mình cảm thấy uất ức cho bản thân mà cũng thấy thương cho a. Vì trong lúc a ấy đang nợ nần như thế lại thêm chuyện ctay, làm a ấy suy sụp nhiều.
03:30 CH 03/02/2015
Có nên bỏ qua tất cả đến với nhau chỉ vì tình yêu
Bình thường a sẽ không đọc bài dài như vậy, nhưng mấy bữa nay a cũng đang có tâm trạng, rất là tâm trạng cũng viết lên đây bài dài như vậy và a hiểu được tại sao người ta lại viết dài

Thế này nhé, A cũng là con trai, xung quanh bạn bè a cũng là con trai. Nhưng mà a chưa thấy người bạn nào của a đối xử với bạn gái như bạn trai em. Yêu nhau là phải hiểu rõ nhau nhất a cứ có cảm giác cậu này có vấn đề gì đó ở thần kinh, sao lại dựng những câu chuyện linh tinh về em như thế hay có chuyện gì mờ ám.

Qua những gì em kể chuyện bán hàng đa cấp, rồi cá độ, nói dối như vậy là không có ổn, người đàn ông mập mờ không biết suy nghĩ và vô cùng ích kỷ.

Anh biết tình yêu là khó mà dứt ra được nhưng lời khuyên của anh đây, người yêu em không trân trọng em, sẵn sàng vì anh ta mà làm em tổn thương như vậy là người không tốt. Sớm muộn gì người đó cũng đẩy em xuống vực sâu, lại còn phía gia đình bên đó không biết tốt xấu mà bảo vệ người đó quá mức cần thiết. Em nên bỏ đi, quên hẳn đi, lên tp lớn em xinh xắn, có học thức tìm việc ở đây, anh tin là sẽ có người đàn ông tốt có thể làm cho em rung động nếu em mở lòng với người ta. Người như bạn trai cũ của em, ko vì em yêu có bỏ ra đường cũng ko ai thèm yêu nên níu kéo là chuyện tất nhiên, chứ ko phải yêu thương gì em đâu...cái người này ích kỉ nhỏ nhen lắm ko yêu ai hơn bản thân mình đâu.

Đọc mà anh thấy xót xa cho em, một người con gái như em ko đáng phải gặp người như vậy. Người con trai nào cũng mong có được cái tình cảm của em nhưng mà em lại trao nó cho cái người ko nên trao nhất rồi.

Nhớ nhé, buôn đi, anh là đàn ông mà a còn ko bảo vệ được cho người yêu em nữa đó, tệ lắm....dành tình yêu đó cho người xứng đáng hơn đang xếp hàng chờ em đấy.

Cảm ơn a.
Em cũng k hiểu sao lại yêu như thế nữa. Giờ thì cảm thấy tiếc nuối cho tình cảm của mình, cho 5 năm qua, thấy uất ức vì cứ bị hiểu lầm. Giờ tất cả mọi người đều nghĩ là e bỏ a ấy nên a ấy mới thân tàn ma dại như thế. Nhìn a ấy suy sụp e cũng k nỡ, mà quay lại thì lo cho bản thân mình, cho gđ mình. Mong là đọc những lời khuyên của mọi người sẽ làm e đủ tỉnh táo và mạnh mẽ hơn để dứt ra được.
06:44 CH 02/02/2015
Có nên bỏ qua tất cả đến với nhau chỉ vì tình yêu
Thật sự không biết khuyên chị thế nào, nhưng bản thân em là người ngoài em thấy chị đang quá mù quáng với tình yêu này. Em nghĩ là mỗi người 1 chí hướng, 1 tính cách, 1 con đường, nếu chị chấp nhận được anh ấy xấu, gia đình bình thường, công việc bình thường,....thì chị cứ yêu. Nhưng đừng vì yêu mà bất chấp người đàn ông không tôn trọng mình chị ạ. Nếu anh ấy thực yêu chị thì hẳn sẽ bảo vệ chị, tôn trọng chị, quý trọng những gì chị dành cho. Còn đây, ở người đàn ông chị yêu, em không thấy có điều đó, có lẽ bản thân chị cũng đã cảm thấy tủi hờn vì bị chính người yêu mình reo rắc những hiểu lầm xấu kia, chỉ là yêu quá nên không muốn nhìn rõ ra mà thôi.
Bản thân em cũng ko quá xem trọng hình thức hay tiền tài của gia đình người yêu như chị vậy. Với em yếu tố đầu tiên anh ấy phải làm được là có sự tôn trọng nhất định với em và gia đình em. Có tôn trọng mới yêu thương bền lâu được chị ạ.
Em chẳng khuyên chị buông hay giữ chỉ mong chị mạnh mẽ và sáng suốt hơn.

Cảm ơn bạn. Mình thực sự rất bế tắc, hnay a ấy lại nt đòi sống đòi chết, mình lại càng mệt mỏi hơn, bỏ thì thương mà vương thì tội. Thực sự a ấy là 1 người tốt, rất tốt với mình nhưng cách cư xử của a ấy lại làm người khác hiểu lầm về mình. Mình muốn dứt khoát mà sao khó quá, cứ cảm thấy uất ức khi cứ bị người nhà và bạn bè của a hiểu lầm như vậy.
06:36 CH 02/02/2015
Muốn quên đi một người
Bạn ơi, một người đàn ông như vậy không xứng đáng với bạn, với tình cảm của bạn. Bạn đừng lưu luyến, hãy lấy đó là động lực sống thật tôt. Chuyện của bạn cũng có phần giống chuyện của mình, lúc đầu mình ngỡ như k thể hết yêu được nhưng một thời gian sau sẽ đỡ hơn. Giai đoạn đầu là khó khăn nhất, bạn cố gắng mạnh mẽ vượt qua, đừng suy nghĩ nhiều, nghe nhạc, đọc sách đi du lịch, làm việc...đừng để có thời gian rảnh lại suy nghĩ vẩn vơ.
07:20 CH 01/02/2015
n
nguyenthi91
Hóng
367Điểm·7Bài viết
Báo cáo