Sao ở đây sản phụ cởi hết các mẹ nhỉ, e mổ mà có cởi cả áo thía này đâu?
Câu nài tôi tin là chị nhầm, hoặc chị chưa đến Mĩ bao giờ ? Bên Mĩ 30 trẻ phải có ít nhất 5 cô giáo trông chị ạ ha ha ha.
Mấy chị ơi ai có tips gì hay giúp em với. Em mới đi học được 3 tuần rồi.. H sắp chết đuối :(.Assignment thì nhiều, atanomy &physio cũng mờ mắt..Lại còn bọn bạn trong lớp nói chuyện với nhau thì mình chẳng hiểu gì, ngồi trong bàn tụi nó nói với nhau còn mình.. ngó như người ngoài hành tinh.. Thật ra mấy cái chuyên ngành thì ko hiểu, nhưng cũng có sách, bọn nó cũng phải học, mình chậm thì tất nhiên rồi. Nhưng khoản giao tiếp hàng ngày, nghe hiểu sao thấy khó quá, mấy chị có thấy từ từ lên "tai" nghe ko ta?? Em sợ cố mấy học xong mà ko giao tiếp hiểu được thì ko xin việc được. Cảm ơn nhiều, vì giai đoạn này em mà ko bơi qua được coi như tiêu vì h bài, từ chuyên môn nhiều quá rồi.p/s: 1 ngày mấy chị ngủ được mấy h ?? để em lên tinh thần với :) @};-@};-Chúc nhà cuối tuần vui vẻ..
Bạn thi TOEFL/ACT/SAT để xin học uni hoặc thi xếp lớp để học community college rồi bắt đầu học từ đầu năm 1 sinh viên. Major là pre-nursing. Tùy theo bạn chọn học nursing 2 năm hay nursing 4 năm hay từ nursing 2 năm sang 4 năm mà người ta hướng dẫn cho bạn. Nói chung cứ dc nhận vào học đã rồi lúc gặp advisor lấy lớp thì bảo mình muốn học nursing. Rồi nó hướng dẫn cho tại cái này mỗi trường mỗi bang khác nhau nên hơi khó nói :D với lại học health care thì phải chấp nhận chuyện thi cử để dc nhận vào học chứ ko phải như mấy ngành khác học 1 lèo rồi tốt nghiệp ra trường. Mình từng làm ở nursing lab thấy tụi nó 1 học kì phải thi cái gì đó 3 lần. Chỉ cho rớt 1 lần thôi rớt nữa nó ko cho học tiếp. Ngành này ngành hot nên giờ cũng khó học hơn xưa ;) nhưng bạn đi định cư cũng dc hỗ trợ nhiều với học khoảng 2 lớp 1 mùa thì cũng ko khó lắm. Cứ từ từ mà tiến chúc bạn may mắn :D
Chào các chị và các mẹ,Em đang trong giai đoạn gấp rút hoàn thành mấy lớp prerequisites để chuẩn bị transfer, nhưng song song đó em cũng đang đau đầu ôn luyện để lấy TEAS score cho cao, các chị và các mẹ có ai đã từng thi qua cái test này có thể chia sẻ cho em một vài kinh nghiệm ôn thi được ko ạ? Em đang dùng cái Study Manual của ATI mà ko biết có đủ ko nữa? Em xin cám ơn các chị và các mẹ @};-. Ah, sẵn tiện em muốn hỏi mọi người có ai ở Maryland ko ạ? Em lướt qua topic hình như mọi người hầu hết ở Texas, Cali, CA ko hà.
Lúc đầu nghe Duy nói có em nào có biểu hiện ngôi sao, đã thấy buồnHôm nay đọc bài này, buồn hơn nữa
đi làm ra chỉ muốn chạy thật nhanh về nhà, lo cho con lên giường xong thì vào đây, hy vong có ai đó đang đợi mình một chút thất vọng, chút hụt hẫn, chút buồn. vậy là đến diễn đàn ảo củng ko cỏn ai muốn nghe mình nói, muốn ở bên cạnh mình trong lúc khó khăn nhất, chắc chuyọn của mình dài và phức tạp quá, đọc mà mệt cả tim. mình làm sao bây giờ ??? thôi thì mong ngày mai trời sẽ lại sáng. biết đâu......
Mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh, e ít tuổi và chưa lập gia đình, đại khái là cũng sắp sắp :) nên cũng hay tìm hiểu chuyện sau này sống chung với nhau thì ra sao. E thấy gd chị chủ top có nét giống với bmẹ em, nhưng chắc nỗi khổ của chị bằng 1/10 của mẹ e thôi ý :-ss Hiện nay gia đình e có thể nói là khá khẩm, thu nhập của mẹ là chính, mẹ e mở 1 công ty cho bố e để đỡ nhàn cư vi bất thiện. Bố e còn hơn chồng chị, không biết làm gì hết, bóng đèn hỏng, quạt hỏng hay cửa kính vỡ...đến gọi thợ đến sửa cũng là mẹ e. Mẹ e hay nói " bố con mày toàn là người ở trọ". Mẹ lúc nào cũng bảo với em là mẹ sống với bố mày là vì chúng mày hết thế nên chị tạm thời bỏ qua suy nghĩ về các tính xấu của a mà chuyên tâm dạy dỗ cu Bờm để không giống bố ý ạ . Tuy vậy, bố e có thói quen dậy đưa bọn e đi ăn sáng rồi mua về cho mẹ, vì mẹ e đi tập td, cuối tuần thì đi ăn ở đâu đấy, e với e gái thì hợp tính bố vì bố chiều hơn ạ :) mẹ e cũng thẳng tính, thêm nữa là hay nói hay mắng mỏ, ghê lắm ý ạ, mẹ e mà nói thì như xát muối vào lòng, đợt e học lớp 12, cãi nhau với mẹ suýt bỏ thi phải qua nhà bà ngoại ở. Nói vậy chắc chị cũng biết bố e phải chịu đựng mẹ ntn rồi ạ. Ai cũng phải chịu đựng ai cả thôi. Đứng trên tư cách người con thì e thương cả 2. Cả 2 phải cùng thay đổi thì cs gd mới khác được ạ. Giá như mẹ e hiểu bố hơn, bố nhu nhược thật nhưng nếu ai nói xấu mẹ, bố sẽ chẳng bỏ qua, gặp ai bố cũng khen mẹ, ngay cả với người trong gd đố kỵ vì mẹ giỏi bố nói bố ko thấy kém cỏi, bố chỉ thấy tự hào. Vì bố không biết sửa chữa hay nấu ăn thì bố sẽ cố kiếm nhiều tiền mua đồ tốt và đưa gd đi ăn hàng...tuy bố chẳng nói ra nhưng là con đến tuổi này rồi e đã tự cảm nhận được những chuyện đấy. Còn về mẹ, mẹ phải thầm cám ơn những lúc mẹ nổi cơn tanh bành nhà cửa, bố đã im lặng, bố đã gồng gánh gia đình chỉ với đồng lương 180k/tháng nuôi 6 người, mẹ cũng phải thầm cám ơn bố lúc bố lạnh lùng thờ ơ với gd, để mẹ đủ hiểu bố quan trọng với gia đình thế nào. Dù việc làm ăn của mẹ có đổ vỡ, mẹ nợ nần chồng chất, bố nói dù có phải bán hết nhà cửa bố cũng bán, chỉ xin giữ lại cái công ty là mơ ước của bố để làm lại tất cả cho mẹ...Chỉ đấy thôi chị ạ, nghĩ đi phải nghĩ lại...a đã cho chị những giây phút hạnh phúc hay chí ít cho chị cu Bờm- là điều mà có thể nói chị hoàn toàn k thể khinh thường được anh. Chị cố học cách yêu hiện tại, mưa dầm thấm lâu, hiện tại có thể a không mang được hp đến cho chị thì ngược lại chị mang cho anh, rồi a sẽ phải nhận ra thôi chị ạ. E đã chứng kiến được điều đấy, chúc chị thành công và gd hạnh phúc Câu chuyện bạn chia sẻ với mẹcuBom sao giống với gia đình mình thế. Mẹ mình ai cũng khen là một người đàn bà giỏi giang, tháo vát, mọi cái đều lấn át hết cả chồng con. Tính mẹ cũng thẳng như ruột ngựa, nói với bố con trong nhà như xát muối vào lòng ý. Còn bố mình thì bản tính thiếu quyết đoán, cho nên động vào cái gì từ việc lớn đến việc nhỏ đều vào tay mẹ mình hết. Đã thế lại vô tâm vô phế, toàn ăn cơm nhà vác tù và hàng tổng, cho nên dần dần mẹ mình đâm ra coi thường cũng không phải là oan. Mình thấy đáng nhẽ bố mẹ mình nên chia tay nhau từ lâu rồi cơ, cách đây khoảng 15 năm cơ chứ để đến bây giờ tình nghĩa cạn kiệt, quay ra hận thù nhau ( chỉ vì mẹ mình cũng nghĩ chị em mình có cha vẫn tốt hơn), mà nói thật chị em mình cũng chẳng tôn trọng bố mình nhiều đâu, ở bên mẹ nghe mẹ nói nhiều, nhìn hành động của mẹ nên cái sự tôn trọng đó cũng mất dần đi. Nói thế để mecuBom hiểu mà cân nhắc thái độ của mình đối với chồng, nếu bạn muốn ấm êm gia đình, con cái còn tôn trọng cha chúng bạn nên có một thái độ tích cực với chồng hơn, bởi vì trẻ con nó nhạy cảm lắm đó bạn.
Trong phòng mổ mọi cái phải được tiệt trùng để đề phòng vi khuẩn truyền nhiễm.
Bạn ơi, chị ấy không nhầm đâu. Bên chỗ mình (Maryland ) cô giáo cũng chăn từ 25 đến 30 chục bé đó.
Bạn chịu khó nói chuyện vào, thứ nhất để tai mình nghe quen và từ đó có phản xạ nói, đừng ngại bạn ạ, nói ngọng lúc đầu nhưng sau dần quen, không ngại nữa thì nói nhanh lắm. Bạn chịu khó luyện đi, chứ đến lúc vào được program rồi bạn phải đi bv thực tập, lúc đó phải take care bệnh nhân, phải trao đổi với các y tá, CNA..mà lơ ngơ là chết đó. Mà mình nói cho nghe nha, bạn mới học pre-nursing chưa có thấm gì đâu...khi vào được program rồi á, bạn còn chả có thời gian để mà ăn đâu chứ đừng nói là ngủ :) Mà những dạng thi exam của pre-nursing dễ đó, chứ đề thì của student nurse nó khác ( dùng critical thinking nhiều) khó nhằn lắm bạn ạ.
Mình cũng mới là sv năm nhất đây, học cực gì đâu. Khi vào được program rồi thì NO LIFE nhé :)
Thi "Drug Calculation" đó, bởi vì sau này khi đi thực tập ở bv là có phần tính toán chia thuốc cho bệnh nhân uống, nếu tính nhầm bệnh nhân tèo thì mình cũng..tèo theo.
Có mình ở Maryland đây nè, bạn ở đâu bên Maryland? Mình ở Frederick, nếu bạn cũng ở đó thì mình làm quen nhe. Mình cũng mới được nhận vào nursing school của Fredrick Community College, đầu xuân này bắt đầu đi học. Bạn vào trang web này: www.allnurses.com, trong đó cũng có topic người ta hỏi về TEAS TEST và cũng có rất nhiều người vào chia sẻ kinh nghiệm của họ. Trường mình nó không đòi hỏi thi gì cả, chỉ lấy điểm GPA thôi ( 3,67) ai cao thì được nhận, tuy nhiên năm nay nó lại thay đổi rồi ( hên cho mình quá) chứ nếu phải thì thêm vài cái test như Teas chắc mình cũng phải ôn trắng mắt ra mất.
"Các mẹ cho em hỏi là đi chụp X-Quang phổi có cần cởi hết áo ra không ạ?
Cách đây 1 năm em đi chụp X-Quang phổi ở bv Giao Thông Vận Tải thì hai ông chụp yêu cầu em cởi hết áo ra. Sau này em hỏi vài người thì họ nói kkhông cần cởi áo các mẹ à "
"Cởi chứ còn gì. Cái đứa nào nó không cởi là nó ẩu."
Cũng chưa hẳn là bạn nói đúng đâu. Mình chụp X-ray phổi ( ở nước ngoài) họ cũng đâu bắt mình cởi hết ra đâu. Chỉ cởi áo con ra thôi, còn đâu vẫn mặc áo ngoài khi chụp. Chẳng có lộ cái gì ra cả.
Mình đọc bài này có thấy gì đâu, rất bình thường là khác. Cái câu Như nói Đạt 17 tuổi mà chưa chín chắn gì đó trong khi em ý 17 mà "già" hơn mình nghe cũng thấy hợp lý à nha. Bình thường con trai con gái cùng độ tuổi với nhau thì con gái thường có vẻ " chín chắn" hơn so với con trai mà.
Bạn à, đừng nản lòng như vậy. Có lẽ mọi người chưa kịp đọc những dòng update của bạn nên chưa kịp chia sẻ với bạn thôi.
Một mình nuôi hai con nhỏ trong lúc kinh tế khủng hoảng thế này quả thật không đơn giản chút nào, nhưng mình nghĩ nếu mà bạn quay về Vn trong lúc này cũng không dễ dàng đâu, hơn nữa bạn đã ra đi cũng hơn 10 năm rồi. Sống ở môi trường mới, cho dù bất cứ ở nơi đâu cũng dễ bị stress lắm. Mình chỉ giả dụ khi mình sống ở một tiểu bang này mà phải move sang một tiểu bang khác, cũng là trên đất Mỹ thôi mà cũng có nhiều cái phải tìm hiểu như là đường sá, trường học v...v... chưa kể mỗi lần mình chuyển là lại tốn thêm tiền. Cho nên mình nghĩ bạn nên cân nhăc suy nghĩ cho thật kỹ, vì khi về VN mình và con sẽ lạ nước lạ cái, phải adapt lại từ đầu cũng dễ bị stress lắm. Hơn nữa môi trường học hành bên Mỹ hơn VN rất nhiều, bạn về VN có thể bạn sẽ không chật vật nhiều nhưng chưa chắc con bạn học tốt hơn bên này, hơn nữa bạn có xác định để con sống mãi ở VN không? Nhiều người ở VN muốn con cái qua bên này để học hành cho tốt hơn nữa cơ mà. Nếu vì tương lai của con , mình nghĩ bạn đừng nên về, dù gì sau này khi về vn rồi bạn vẫn muốn cho con quay về Mỹ lại, như thế lại bắt chúng nó tiếp tục thay đổi môi trường cũ của mình thật khó khăn lắm.
Không ai giàu ba họ, không ai khó ba đời. Bạn chịu nhẫn nại một chút, mình tin bạn rồi cũng sẽ vượt qua được thôi. Cố lên bạn nhé!
Nếu tử tế thì đã không ra nông nỗi này, bây giờ lại còn ngồi đó than. Đối với mình mà nói, mình chả thương được những loại người như bạn, đã gian díu làm điều xằng bậy mà chả biết xấu hổ lại lên đây than với chả vãn. Thật đáng khinh!