Còn cái cờ lúp ngay trong nick tớ nữa kìa bác "Li Dị Fan Club", nếu bác chủ vào cờ lúp của tớ sẽ có ngay cái VIP card cho các cờ lúp bác hoama nói trên :rolleyes::rolleyes::rolleyes:@bác hoama: đọc post của bác loạn hết cả mắt vì nhiều màu mè quá :RollingEy:
Cuộc sống hạnh phúc của mỗi chúng ta đều gắn liền đến hạnh phúc gia đình và nền tảng là con cái.Gia đình mình hiện giờ không biết phải như thế nào?Cuộc sống vợ chồng như 1 địa ngục trần gian. Cả hai phải cố gằng chịu đựng nhau vì các con!Mình xin đưa ra 2 cách sống của người Mẹ và người Bố.."mình cần 1 lời khuyên và nói chính xác hơn là 1 lối thoát"chứ không phải câu kéo các mẹ hay gì gì nhé " nói trước không lại bị quang bom.Mình nói về người Bố trong gia đình mình trước :Trước khi mình đến với Mẹ nó mình sống và học tại hà nội đi theo tiếng gọi của tình yêu và ngông cuồng của tuổi trẻ vào saigon lập nghiệp.Giữa 1 cuộc sống khác hẳn không bạn bè không người thân...không gia đình giữa saigon.Lúc đó chỉ biết đi làm kiếm tiền và sống với tình yêu của mình...sau 1.5 năm sống ở saigon + 2 năm yêu nhau đi lại giữa hanoi và saigon thì cưới nhau.Cho dù Bố Mẹ mình không đồng ý chỉ vì 1 lý do nhà có đúng 1 thằng con trai và 5 cô con gái.Nhưng lúc đó mình muốn khẳng định tình yêu của mình. Nói thật chưa đủ chín chắn để suy nghĩ...chỉ duy nhất 1 điều "thích là chiều, yêu là cưới".Cuộc sống buồn mình chỉ biết lao đầu vào công việc kiếm tiền mang về cho gia đình không phải thiều thốn bất cứ 1 điều gì. Bản thân mình không chơi bời chỉ biết công việc và gia đình sau bao nhiêu năm.Thế nhưng có lẽ như thế không đủ hay sao?cái mình phải đánh đổi chính gia đình mình chỉ vì tình yêu để đổi ngược lại được điều gì?Mình ngẫm chán suy nghĩ chán chẳng được gì ngoài 2 đứa con.Người mẹ trong gia đình :Không phải chăm sóc chồng, không phải suy nghĩ gì đến tiền bạc con cái cả.Con thì đã có giúp việc lo.Chồng thì tự lo cho bản thân được. Kể cả bố mẹ chồng thì 1 năm về mấy ngày tết cũng chẳng phải nấu 1 nồi cơm luôn.Mình không hiểu giá trị người vợ trong gia đình mình như thế nào.Duy nhất chỉ 1 điều là ghen thì khỏi nói : mặc dù mình luôn minh bạch trong tất cả các mối quan hệ.Đã rất nhiều lần mình nói chuyện rất mang tính xây dựng để đổi ngược lại mình nhận được những lời nói : chắc có con nào ở ngoài về nhà chán vợ.Môi trường mình làm việc có rất nhiều chân dài, có học thức nhưng nói thật đi làm xong là về nhà chơi với con và chơi thể thao là hết chứ không em này em kia.Bản thân mình setup tất cả công việc cho vợ...từ chuyển phòng lên chức hay gì gì đó....bạn bè họ nhìn họ với 1 con mắt ngưỡng mộ. Nhưng hỡi ôi họ có hiểu nhiều khi chồng ốm thèm 1 bát mì tôm thôi cũng phải lết xuống giường mà tự làm. Chỉ duy nhất 1 điều và mình biết chắc chắn là không có thằng nào bên ngoài....chính vì điều này mình mới chấp nhận cho Con còn có Mẹ.Tự nhiên chẳng biết nói sao nữa...sợ nói ra bản thân mình lại buồn...chẳng muốn nói xấu vợ và nói tốt mình, nhưng thật sự mình ko biết chia sẽ với ai. Mong các mẹ các bố chia sẻ với mình nhé.P/S : Viết bài này là lời tâm sự của mình chứ không mang mục đích, câu kéo hay có ý gì cả.Chúc các gia đình các bạn luôn hạnh phúc!
bác xin vừa đủ xơi sao lại từ lơ xơ lạc đến đây, em là em hâm mộ bác từ lâu rồi :D
Bỏ quách đi chị ah ... Nghe giọng điệu này e đoán chắc chồng chị người hoa nhỉ???
Hình như ông Trời không muốn cho mình có con thì phải, sau lần thất bại vừa rồi, mình đã lấy lại được tinh thần, quên tất cả buồn chán để bắt đầu lại. Mình đã dùng 5 que thử rụng trứng, đến hôm nay đúng ngày rụng trứng thì cả 2 vợ chồng đều bị bệnh, anh xã thì viêm họng, sổ mũi, mình cũng viêm họng, lại còn sốt nữa, cả 2 vợ chồng đều mệt mỏi. Mình cảm thấy chán quá, lần nào đến ngày quan trọng cũng có chuyện cả, chẳng lẽ cả cuộc đời này mình không có được 1 đứa con khỏe mạnh hay sao?
Mình có phải người dễ dãi không? Nếu người mới gặp sẽ đánh giá mình là người lạnh lùng, khó gần. Suốt 10 năm bên chồng, chưa bao giờ mình để ý hay nghĩ đến một người đàn ông nào khác. Mình cũng là người khá cổ điển và tôn trọng giá trị của cuộc sống gia đình. Lúc đó đã muốn thú nhận với chồng để mong sẽ không bị sa ngã nữa Nhưng rồi lại không dám nói với chồng. Và đến cuộc hẹn thứ hai. Chấp nhận cuộc hẹn đó biết là đã chấp nhận sự sa ngã rồi. Không thể tin được khi chưa nói chuyện mấy với nhau, chưa hiểu gì nhau, thậm chí chưa hề biết gì nhau mà đã XXX một cách say sưa , bùng nổ. Mình không thể ngừng nghĩ về người ta, cái cảm giác bên nhau ấn tượng đến nỗi bất kỳ lúc nào cũng ccó thể cảm nhận được. Cũng thấy day dứt vô cùng vì gây nên tọi lỗi với chồng, thấy day dứt vì có tội với gia đình mình, gia đình người ta nhưng lại không thể ngăn trái tim mình khắc khoải và ngăn ý nghĩ của mình hướng đến người ta. Khao khát kinh khủng được gặp nhau, được nhìn thấy nhau , nghe nhau nói và gần gũi nhau. Ý nghĩ đó liên tục đầy trong đầu mình. Cái trạng thái "phải chăng là tình yêu " đấy chưa bao giờ mình gặp phải, ngay cả với những mối tình ngày xưa. Say mê, khao khát, và ham muốn chỉ có thể gọi tên nó như vậy. Nó làm mình luôn muốn nhắn tin cho người ta và nghĩ đến người ta khi ăn, khi đang đi trên đường, đang nấu ăn hay thậm chí xen vào giữa những giấc ngủ.
nung nấu 1 ý đồ:Battin ey:
mình cũng đang không hiểu chủ top nêu vấn đề này lên nhằm "mục đích" gì (không còn chuyện gì để nói, thấy buồn cười quá).
Thì thấy chú chủ tốp có cuộc sống địa ngục nhàm chán quá nên thêm màu sắc vào cho nó sống động ấy mà. hị hị hị