images
Thịnh hành
Cộng đồng
Bé yêu - Mẹ có quà cả nhà đều vui
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
khuyên em phải như thế nào khi biết được...
Tại sao bạn phải nhắm hờ 1 mắt? Đây là lúc bạn phải căng cả 2 mắt, dỏng cả 2 tai, dùng cả cái đầu lạnh lẫn trái tim nóng để nhận biết anh ta có xứng đang với bạn không? Có đang để bạn phải cấp nhận không, hay bạn xứng đang có được 1 người chồng với “lý lịch” tốt hơn?
1 người chồng mà hờ hững với con riêng anh ta, không đoái hoài chu cấp sẽ là người cha thế nào của con bạn? Haiz…vậy thì mình sẽ xét lại nhân cách của anh ta, còn nếu quan tâm chăm sóc con riêng như chồng mình đây thì mình lại chạnh lòng…
Còn nữa, nếu anh ta không kinh tế không vững vàng như bạn nói, sống dựa vào tiền của bạn, thì bạn phải xem anh ta là người có chí hướng thế nào? Vai trò chu toàn trong gia đình thế nào (ít nhất là về kinh tế)? Vì sao người vợ đó bỏ anh, hay vì anh ta vô trách nhiệm với vợ con nên cô ấy mới bỏ? Bạn là người trong cuộc, sướng khổ bạn chịu, bạn phải tỉnh táo mà tìm hiểu, suy xét nhé…
Nếu muốn tìm hiểu thêm về anh ta, quá khứ anh ta, thì không nên nghe người nhà anh ta (con cái anh em người ta mà, thì người ta phải nói tốt về con/anh em họ rồi), mà phải nghe từ nhiều người, từ người thương lẫn ghét anh ta, thậm chí là từ vợ cũ anh ta nữa…
Tại sao quyết định vội vàng để rồi ân hận 1 đời?...
05:29 CH 29/09/2010
Lại là tớ và nghi án chồng "có gì đó" ngoài kia
Đây là topic đầu tiên mình theo dõi suốt 27 trang, đọc và suy gẫm và tâm đắc từng câu từng chữ. Mình rút ra được nhiều điều lắm. Và qua đây cũng có cách nhìn thông suốt hơn về chuyện của riêng mình….Cảm ơn các bạn nhiều.
08:30 SA 06/08/2010
Bao giờ mới THẬT SỰ CHẤM DỨT?
Mình 28t bạn à. Nhưng không được "nhí nhảnh hồn nhiên" 8x lắm đâu...
05:02 CH 05/08/2010
Bao giờ mới THẬT SỰ CHẤM DỨT?
Cảm ơn các bạn đã vào chia xẻ cùng mình.
Mình đã hỏi thẳng chồng “Liệu đây có phải là lần cuối cùng và chuyện như thế này sẽ không tái diễn chứ?” Chồng bảo “Phải tin anh anh. Là do anh cả nể mà ra. Thôi anh sẽ không bao giờ thế nữa. Với anh, vợ con là nhất. Anh già rồi, không còn sức lực tâm trí nào cho 1 mối quan hệ ngoài luồng nào hết. Mối quan tâm của anh bây giờ là làm sao làm việc và kiếm tiền để lo cuộc sống đầy đủ cho vợ con thôi”…Mà trời ạ, lần nào cũng nói thế và rồi mình lại bắt gặp…
Mình đã nghĩ và cũng cố xoa dịu mình hết lần này đến lần khác rằng: “Chuyện chỉ có thế thôi mà, mấy hành động vui vẻ quá trớn với tin nhắn vớ vẩn thôi mà. Không đáng phải làm ầm ĩ gì. Quan trọng là chồng mình không có tình ý gì với cô ta là được. Chồng mình đã hứa và anh ấy sẽ không liên lạc gì với cô ta nữa…Rồi cô ta sẽ chán…Và mọi thứ sẽ đi vào quên lãng”…
Chỉ thật sự thất vọng và thấy lo sợ vì tại sao chồng lại cứ hết lần này đến lần khác cứ liên lạc, nhắn tin điện thoại, (thậm chí nói dối mình về việc đó) với cô ta (và còn gì nữa thì mình không biết). Sao lại khó khăn như thế trong việc chấm dứt liên lạc với cô ta? Liệu có vấn đề gì mà mình không biết? Rồi sự việc có thật sự chấm dứt hay ngày càng sâu nặng thêm?
Còn việc đối phó với cô ta thì mình vẫn không tìm ra cách và cũng nghĩ chẳng còn cách gì với 1 cô gái “không có/còn gì để mất”:
Cặp lung tung người này người kia, thậm chí có vợ rồi, ngang nhiên thách thức vợ người (cụ thể là với mình).
Mình biết cô ta sống ờ SG này 1 mình, được 1 ông bồ (hình như cũng có vợ con rồi vì lâu lâu mới đến thăm – nghe cô ta than thở với anh bạn làm chung phòng với chồng mình rồi anh ta kể lại) thuê nhà cho rồi chu cấp. Vào công ty làm tiếp tân, lương cũng 2-3 triệu 1 tháng (mình biết lương công ty này trả cho người trong nước thấp lắm. Chồng mình là VK được trả lương rất cao, gấp gần cả chục lần so vối mặt bằng chung trong công ty mà vẫn thấp hơn so với công ty khác) mà cũng thuộc loại ăn diện, lẵng lơ có tiếng.
Chồng mình cũng nhiều lần kể anh bạn cùng phòng với cô ta hay chở nhau đi ăn, đi cà phê sau giờ làm lắm, trong công ty thì như hình với bóng, giỡn hớt tâm sự rù rì với nhau cả ngày, như tình nhân vậy. Anh ta có vợ con rồi mà sao không nghe vợ anh ta nói gì cả.
Nói thêm về anh chàng đồng nghiệp cũ này của chồng, gần đây nghe nói anh ta mất việc ở công ty cũ, không biết có thông đồng cùng cô này chèo kéo chồng mình để chồng mình dùng mối quna hệ ảnh hưởng để giới thiệu việc mới không nữa…
Còn niềm tin của chồng thì mình thấy mất hết. Mình đã nói với chồng “ Anh bảo em phải tin anh nhưng có bao giờ anh tự hỏi mình đã làm gì để tạo dựng lòng tin cho vợ? Đi tối ngày, đi làm về không về thẳng nhà phụ vợ việc nhà, chăm lo con cái, mà lại la cà nhậu nhẹt bạn bè, lúc bảo đi đánh banh rồi ngồi lai rai với bạn, lúc hẹn bạn bè đối tác bàn công việc. Toàn là biện bạch dối trá. Những chỗ anh đi toàn là không trong sáng, nào là mấy cô sồn sồn bỏ chồng bỏ con lên tìm tình trên sân bóng, mấy em trẻ vô công rỗi nghề lên sân bóng ủng hộ “anh yêu” (mình từng chứng kiến nhiều lần khi lên sân bóng với chồng hồi chưa có em bé, rảnh rỗi), rồi mấy quán đèn xanh đèn đỏ (có lần vô tình chồng dẫn mình đi cùng mà không biết là bạn hẹn vào quán có cave hầu bia), bạn bè anh giao du toàn loại lừa vợ dối con gái gú lung tung…Rồi bây giờ th2i anh hết này đến lần khác dây dưa với con bé loại đó, Lấy gì tôi tin anh?”
05:09 CH 04/08/2010
Tuyệt vọng vì không biết đối phó làm sao với cái...
Đọc tâm sự của chủ topic mà thương bạn quá…
Cứ nghĩ đến 1 buổi sáng thức dậy, chồng bảo: “Xin lỗi em, anh đã nhầm trong cuộc hôn nhân với em. Bây giờ anh đã tìm được đúng tình yêu đích thực của đời mình rồi…”:mad::Sick:
Bạn nào nói đúng lắm, yêu nhau, nhất là trong tình trạnh lén lút cản trở thì thấy lý tưởng lắm, để xem cưới nhau về, cơm áo gạo tiền, con khóc con đau, đối nội đối ngoại…Khi ấy mới vỡ ra đích thực với đích giả…Xem thử coi có quay ra dằn vặt với chửi nhau không…
Mà mình nói thật, sao nghe mấy câu kiểu “tình yêu đích thực”, mấy thấy rởm rởm thế nào ấy (hay mình khô khan lý tính quá nhỉ?):Silly:
Quay lại chuyện của bạn, mình đồng tình với cách làm của bạn. Mình chỉ gợi ý rằng bạn nên tâm sự thẳng thắn với anh ta về cảm nhận của bạn (không trách móc chì chiết nhé), bảo nếu anh muốn níu kéo hàn gắn gia đình này thật sự thì anh phải chấm dứt hẳn với cô gái kia, và chứng minh cho bạn thấy điều đó. Bạn phải cho anh ta thấy bạn đang cho anh ta 1 cơ hội, vì gia đình này, và anh ta phải trân trọng cơ hội bạn cho và tấm lòng của bạn. Nếu không , mong bạn mạnh dạn dứt khoát, vì đã bảo là “tình yêu đích thực” thì nó sẽ dai dẳng kéo dài, bạn sẽ mãi đau khổ và anh ta sẽ công khai luôn “tình yêu đích thực” luôn mà không cần biết bạn và con thế nào.
07:04 CH 26/05/2010
Rắc rối khi cho các với các em gái ruột ở chung -...
Mình đã suy nghĩ rất nhiều về những điều các bạn khuyên. Và nghĩ ra cách này để giải quyết việc cho các em ra ngoài ở, đồng thời kéo chồng về nhà, nhờ các bạn góp ý giúp mình:
1. Liên hệ trường MN để gửi con khi bé 18mos (hiện bé gần16mos).
Cho bà ngoại về quê với lý do mẹ con mình không thể ích kỷ mãi, em út mình mới 11t, cần có mẹ bên cạnh chăm sóc dạy dỗ, ba mình cũng còn trẻ cũng cần có vợ bên cạnh (ba mẹ mình chỉ lớn hơn chồng mình vài tuổi thôi), tình cảm vợ chồng xa nhau lâu ngày cũng không tốt (dù mẹ mình vẫn về nhà dưới đó ở từ tối thứ 6 đến sáng thứ 2 mới lên lại SG).
Thêm nữa là mình cứ thấy mẹ mình nói chuyện qua điện thoại với người yêu cũ hoài. Mình cũng nhắc nhở nhẹ nhàng kiểu như “là phụ nữ con hiểu, không người phụ nữ nào thấy yên tâm khi chồng mình cứ gọi điện cho người yêu cũ hoài, tâm sự cả tiếng đồng hồ như thế. Dù mẹ và ông ấy thực sự không có gì chì là bạn bè cũ hỏi thăm nhau thì vợ ông ta cũng không thấy thoải mái đâu, vì giờ mẹ trông trẻ đẹp thế còn vợ ông ta thì béo ị, xấu xí, ông ta suốt ngày ca ngợi mẹ rồi tiếc nuối …giá như ngày xưa…vậy là không ổn đâu mẹ ạ. Mẹ ở đây với con, xa ba, ba cũng không yên tâm đâu” – Kết quả là mẹ mình chửi mình 1 trận, bảo mình không phải dạy đời mẹ, mẹ gọi điện thoại quyền mẹ, tiền của mẹ chứ không bớt xén tiền chợ mình đưa đâu mà hạch sách và đình công – không đi chợ (mình đi siêu thị mau đồ cuối tuần, trong tuần thiếu thứ gì thì nhờ mẹ mua thêm), không trả tiền điện nước khi mình đi vắng nữa, mình phải đi đến công ty điện nước mà trả. Rồi mẹ lại khóc lóc với chồng mình bảo mình nghi ngờ mẹ bớt xén tiền chợ, coi mẹ và em mình như đầy tớ 
Mình nhớ có lần về nhà ba mẹ, mẹ mình lên lầu nói chuyện cả tiếng đồng hồ với ông ấy, ba mình từ đâu vào phòng nói với mình “Coi chúng nó tâm sự với nhau kìa” Ông vừa cười vừa nói nhưng giọng nghe mỉa mai làm sao ấy…Mình thấy thương ba mình lắm. Ba mình ít nói nhưng rất cộc tính và dễ tổn thương, kiểu người sống nội tâm hay để trong lòng rồi bùng phát lên dữ dội.
Hồi mới có ý định kêu mấy em về ở (hơn 1 năm trước), ba mình đã nói là chị em xa thương gần thường, dễ xích mích, dọn vô ở chung thì dễ mà dọn ra thì khó, rồi người ta cười cho, nên liệu mà suy nghĩ. Rồi bây giờ thế này, mình sợ ba mình sẽ giận lắm…
2. Để vài tháng, sau khi gửi con đi nhà trẻ xong và cũng để tình hình giữa mẹ, các em và mình diụ bớt căng thẳng đã. Mình sẽ họp các mẹ và các em trình bày, chủ yếu nhấn mạnh về việc chồng mình đi sớm về khuya, lăng nhăng bên ngoài nhằm tranh thủ sự cảm thông (mà thất sự là vậy mà, có thể mình sẽ phải nói thêm, trầm trọng hóa vấn đề 1 chút!), bảo mình đang lấp kế hoạch kéo chồng về.
Mình xoáy vào vần đề này vì mình nhớ có lần mẹ và các em mình nói hay là dọn ra ngoài, cho chồng mình hết ỷ lại, biết về sớm với vợ con.
Rằng mình đã suy nghĩ kỹ rồi, ly dị là việc chẳng đặng đừng, vì có ai lấy chồng mà muốn bỏ chồng đâu, vì mình là người Công Giáo, bỏ chồng là 1 trọng tội, mà sau này đời mình cũng dở dang… Nên mình sẽ cố hết sức cải thiện tình hình, khi nào không được nữa thì mới bó tay. Và mình mong mẹ và các em ủng hộ giúp đỡ mình.
Mình bảo các em thu xếp dọn ra ngoài ở, mình sẽ thuê người giúp việc theo giờ để phụ mình dọn dẹp cơm nước sau giờ làm thôi. Để chồng tối làm xong là về nhà lo phụ vợ cơm nước, chơi với con.
Nếu cách này không hiệu quả nữa, mình sẽ làm giấy tờ , bán nhà đi sang Úc định cư luôn, để chồng mình dứt hẳn với cái môi trường nhậu nhẹt bồ bịch hư hỏng bên này. Vậy thì trước sau gì các em cũng phải dọn ra, nên thu xếp sớm đi là vừa.
Và để bán nhà thì phải làm giấy tờ nhà cho xong, mà hiện giấy tờ đang dùng dằng vì anh chồng mình đứng tên nhà (nhà này chồng mình chung tiền mua với anh chồng, anh chồng đứng tên, vc mình đã hoàn lại tiền cho anh chồng và lấy nhà), thủ tục sang tên rắc rối thêm vì anh ấy cứ bảo thất lạc, giấy này giấy nọ, để tìm thêm, chủ yếu là dùng dằng kéo dài thời gian để xem xét, vì sợ chồng mình không được đứng tên (VK), mình đứng tên rồi sẽ chiếm luôn nhà như vợ cũ của chồng mình; mà mình cho em út ở đông trong nhà thế thì họ nghĩ thế cũng phải. Dù em họ có sai trái gì, thì họ cũng nghĩ do mình kiếm cớ bỏ chồng để chiếm tài sản chứ không thông cảm cho mình và đứng về phía mình khuyên can em họ…
Tạm thời mình chỉ nghĩ được như thế, nhờ các bạn góp ý thêm. Cảm ơn các bạn nhiều.
06:32 CH 24/05/2010
Chồng lại dây dưa với đồng nghiệp cũ (Topic cũ:Cô...
Chồng hứa sẽ ko liên lạc gì với cô ta nữa và sẽ rút kinh nghiệm, giữ khoảng cách với nữ giới...Nhưng trời ơi sao mình mất lòng tin quá...
Lại thêm lúc này chồng đi suốt, lúc trước tuần 2-3 buổi, giờ thi không khi nào sau giờ làm mà về ngay nhà, không khi nào về nhà trước 10g, hôm đi đánh banh, hôm thì hẹn đối tác bạn bè, hôm bận họp đến khuya (!?)... Con đòi ba, mà đêm nào ba cũng để con khóc ngũ thiếp đi rồi về ghé hôn con vài cái rồi lăn ra ngũ...Cứ như người ở trọ trong nhà...
Mình đã nhắc nhở nhiều, nhẹ nhàng có, nặng lời có mà đâu vẫn đấy...Chán...Mình buông xuôi đến đâu thì đến, cho êm cửa êm nhà, vì nói chỉ thêm gây gổ...Có lần anh hét với mình "Sao nói nhiều thế. Cô đưa ra quy tắc với tôi ấy à, tôi ko phải con nít mà cô đưa ra thời khóa biểu với giờ giới nghiêm. Tôi muốn làm là tôi làm, tôi muốn đi là tôi đi. Không chịu được thì thì li dị, ko phải noí nhiều!"...Mình còn nói gì được nữa...
06:18 CH 22/05/2010
Rắc rối khi cho các với các em gái ruột ở chung -...
Cảm ơn bạn đã dành thời gian type chi tiết. Bạn nói tiếp B3 cho mình học hỏi với.
Theo em, chị chưa nên họp gia đình vội. Lý do:
_ Hậu phương yếu: Gồm chị và chồng, nếu tính thêm cháu bé là ba người =.=’ Tuy anh hiểu và ủng hộ chị nhưng anh ấy là con rể, khó mà can thiệp được vào chuyện nội bộ gia đình nhà vợ. Nếu bênh vực chị, anh sẽ mang tiếng bênh vợ mà đối xử xấu với họ hàng nhà vợ, chị bị tôi xúi giục chồng -> rạn nứt gia đình, hậu quả chị gánh đầu tiên!!!
_ Phe địch có nhân lực “chất lượng cao”: Cụ thể là mẹ chị. Em không biết ý kiến ba chị trong chuyện này thế nào, nhưng nghe chị kể thì mẹ đã công khai ủng hộ mấy cô em gái. Chị mà ý kiến ý cò trước dư luận xã hội thì thể nào cũng bị gán mác: “Con hư, vô trách nhiệm”, bị mấy đứa em, không chỉ nhờn hơn, coi thường chị hơn, mà còn có dịp phản bác lại chị (Biết mẹ đứng về phía mình mà).
Kết lại: Đừng họp gia đình vội, làm vậy là đúng, nhưng bây giờ chưa phải thời điểm thích hợp.
Vậy bao giờ mới là thời điểm thích hợp nhỉ???
Phe địch mạnh là nhờ có mẹ chị, vậy khi nào chị kéo được mẹ về phe mình thì 100% ăn chắc chiến thắng. Khi đó mời cả nhà cùng họp lại cũng chưa muộn.
“Con gái yêu bằng tai, con trai yêu bằng mắt” Có lẽ khi chị tâm sự với mẹ, mẹ chị nghe chưa lọt tai, chưa xuôi (vì bao năm nay đã quen có chị là người chu cấp cho cả gia đình) nên mới có phản ứng tiêu cực như chị kể. Em xin hiến “khổ nhục kế”, là kinh nghiệm của bản thân, chị tham khảo xem thế nào nha!
1. Phân tích cho chồng chị hiểu và giúp chị một tay. Nêu rõ cái hại khi không giải quyết vấn đề:
_ Hai em sẽ dần ỷ lại, phụ thuộc kinh tế hai vợ chồng. Về sau có việc gì (Cưới hỏi, con cái…) lại quen thói quay ra vay tiền, chẳng lẽ lại không cho (mẹ sẽ nói…)? Mà cho chắc gì mấy đứa em “quý hóa” sẽ trả? Tiền hai vợ chồng ki cóp, dành dụm là để lo cho con, cho hai người khi về hưu, nếu lo cho cả mấy cô em thì về sau còn bao nhiêu?
_ Mẹ già yếu rồi, không thể bắt mẹ làm nhiều việc như thế. Hơn nữa, mẹ sẽ nghĩ không tốt về hai vợ chồng khi mẹ làm quần quật mà con rể nhậu nhẹt tối ngày.
_ Tình trạng hiện nay có nguy cơ làm sứt mẻ tình cảm gia đình, cần chồng giúp đỡ.
…
Chị nói thắm thiết, tô vẽ sao cho ông xã trở thành người hùng trong câu chuyện, chị là cô vợ yếu đuối, đau khổ cần giúp đỡ, không có ông ấy là không được, không trách móc chồng mà tâng bốc lên 9 tầng mây, ổng nghe bùi tai lại có lý thì sẽ đồng ý làm thôi.
2. Sau khi thuyết phục được chồng, lên kế hoạch… Chị tỏ ra quan tâm đến mẹ (Mẹ có mệt không, mẹ thế nào rồi, con pha cho mẹ cốc nước cam, gọt hoa quả mẹ ăn…,mẹ có muốn con đưa mẹ đi chơi đâu không, mẹ thích ăn gì, hôm nay có món này ngon, con mua mẹ ăn tẩm bổ…) Mỗi ngày quan tâm tí chút, càng ngày càng nhiều hơn. Mẹ chị chắc sẽ có thắc mắc, nên mấy hôm đầu, chị có thể ngồi riêng với mẹ khi cả nhà đi vắng, mẹ con tâm sự bằng khuôn mặt thật “biểu cảm” (lo lắng, quan tâm, có phần xót xa…đại loại thế): “Dạo này con thấy mẹ gầy đi, ở tuổi của mẹ đáng lẽ ra phải được con cháu chăm nom, phụng dưỡng. Vậy mà mẹ vẫn phải nhọc công, nhọc sức vì chúng con. Con đã làm mẹ buồn lòng vì chuyện chị em con nhiều quá. Hôm nay, thấy mẹ cặm cụi làm việc, con thấy lòng đau nhói. Mẹ đã mang nặng đẻ đau con 9 tháng 10 ngày, con nhớ những hôm…(mẹ đã làm gì vất vả để nuôi mình lớn, chị cứ tương vào). Mẹ đã không quản công, một nắng hai sương lo cho chúng con ăn học nên người, vậy mà con còn làm mẹ phải suy nghĩ về con và các em. Con tự thấy xấu hổ vì bản thân mình. (Nếu chị khóc được trong hoàn cảnh này thì càng tốt) Con thật bất hiếu với mẹ! Mẹ ơi, tuy con chưa làm được gì nhiều, nhưng xin mẹ hãy để con được chăm sóc mẹ, đền đáp công ơn vô bờ bến của mẹ dành cho con. Mẹ nhé?” Cũng như vậy, đến tối, chị nói chuyện với chồng (chắc mẩm là mẹ phải “tình cờ” nghe thấy): “Em thấy mẹ dạo này vất vả vì hai vợ chồng mình quá, mà em đi làm từ sáng đến tối, còn chăm con nhỏ nữa, muốn chăm sóc mẹ mà sợ không thể chu đáo, làm tròn chữ hiếu của một người con. Phải làm sao bây giờ hả anh?” _ Chồng chị:”Anh cũng thấy thương mẹ lắm. Em bận công việc, con cái, chắc mẹ cũng hiểu. Sống bên mẹ lâu rồi, anh biết mẹ là người tốt, thấu tình đạt lý. Mẹ sẽ không vì vậy mà trách em đâu. Anh cũng có trách nhiệm của một người con với mẹ mà, em yên tâm đi. Anh sẽ cùng em phụng dưỡng mẹ, không để mẹ phải suy nghĩ về hai vợ chồng mình!!!”
Mục đính hành động 2: Thay đổi thành kiến của mẹ đối với chị, cố gắng để mẹ chuyển từ “Ghét” sang “Yêu”, tạo khởi đầu thuận lợi để mẹ dễ dàng về phe mình. Nếu chị tâm sự với mẹ, có thể mẹ còn nghi ngờ. Nhưng khi “tình cờ” nghe chị nói chuyện với chồng-một người ở vị trí khách quan, thì mẹ sẽ tin hơn. Bàn bạc trước với chồng chị về kế hoạch, nhờ chồng bớt về khuya để chăm sóc mẹ. Kể cả mẹ có nói xấu chị với chồng thì cũng: “Cảm ơn mẹ đã nhắc nhở vợ chồng con. Chúng con có gì không phải, xin mẹ cứ nói. Mẹ từng trải nhiều, hiểu nhân tình thế thái hơn, mẹ dạy như thế là đúng lắm. Vợ chồng con sẽ bảo ban nhau rút kinh nghiệm, sống tốt hơn cho mẹ đỡ buồn lòng.” Cả hai vợ chồng chị cứ quan tâm, tận tình, trìu mến chăm sóc mẹ hàng ngày, cho đến khi nào chồng chị không còn nghe mẹ chị kể xấu về vợ mình nữa là xong bước 2. Hai vợ chồng chị phải cùng nhau hợp tác, càng nhuần nhuyễn, khả năng chiến thắng càng cao. Lưu ý trong thời gian này đừng động chạm đến mấy cô em, nên thể hiện cũng ngọt ngào, cũng quan tâm hơn (ít thôi không mọi người sinh nghi), nếu không lại đổ thêm dầu vào lửa, bao công sức xuống sông xuống biển hết.
Như em trình bày ở trên, đây là khổ nhục kế nên chị phải nén bức xúc vào trong lòng (chắc phải mất khoảng 1 năm). Nhưng lợi ích của nó không nhỏ:
_100% chiến thắng
_ Không bị mang tiếng hỗn vì cãi mẹ
_ Được mọi người biết đến là một người chị lo lắng hết mực cho em (cái này có ở bước 3. Vốn chị đã lo cho các em rồi, nhưng ai biết đấy là đâu đâu?)
_ Vô tư góp ý, mấy đứa em sẽ khó mà cãi
_ Tương lai bớt lo bị bòn rút về kinh tế
_ Tình cảm gia đình giữa chị-mẹ-ba…sẽ không bị sứt mẻ (còn giữa chị và hai cô em thì không nói trước được)...
Những từ ngữ trong đối thoại, chị sửa giúp em nếu thấy có gì không ổn nhé!
Đây chỉ là ý kiến cá nhân của em, nếu chị thấy có thể chấp nhận được thì comment cho em để em viết tiếp B.3 nha! Còn không thì chị đọc cho vui, coi như xả xì trét vậy :Smiling:
05:53 CH 22/05/2010
Rắc rối khi cho các với các em gái ruột ở chung -...
Không biết nói làm sao cho hết lòng biết ơn của mình đối với các bạn đã dành thời gian đọc và cho mình những lới khuyên chân tình đến thế. Mình cảm động lắm.
Trong mình luôn có suy nghĩ 2 chiều:
1. Cảm thấy thương các em, giận thì giận đây nhưng rồi nghĩ đến cảnh em ở nhà trọ chật chội, phức tạp, ngày nào cũng phải tự lo chợ búa cơm nước, giặt giũ thì tội quá, lại mềm lòng không dứt khoát được. Và mình biết nếu ra riêng, để có cuộc sống tiện nghi như bây giờ, chắc tụi nó cũng chẳng có đồng nào mà tụi nó gửi phụ giúp cho ba mẹ.
Mà trong 3 cô em, cô nhỏ tuổi nhất (SV) có vẻ hiền và cũng chiụ khó làm việc nhà (phụ mẹ trông em và nâu nướng những buổi không đi học (nhưng lịch học ở trường và học thêm cũng kín mít rồi nên cũng ko giúp được gì nhiều). Mình sợ ra riêng, 2 cô chị sẽ ăn hiếp em, bắt em làm hết thì tội em lắm. Nhà mình cũng tiện đường cho em này đi xe buýt đi học nữa nên mình phân vân lắm. Nhưng đã ra riêng là ra hết, chứ ở lại 1 đứa cũng không được.
2. Mình cũng suy nghĩ nhiều về việc những việc mình làm không có ích gì, có làm cũng chẳng ai ‘appreciated’, rồi coi như chuyện đương nhiên và sinh ra tính ỷ lại, mình vừa hại mình vừa hại người, tự mua dây buộc mình (mẹ Gà Tre nói đúng lắm)
Mình cũng thấy tội chồng mình, lúc nào cũng phải ý tứ, dù là nhà của anh. Rồi cũng do ỷ lại ở nhà co mẹ và em mình, về nhà cũng ko làm gì, nên hay la cà, lúc trước mỗi tuần chỉ đi đánh tennis 2-3 buổi, còn giờ thì đi suốt luôn, hầu như không có lúc nào làm xong việc là về nhà ngay, hôm di đánh banh, bảo bận việc công ty, hôm hẹn bạn…Bạn nào đọc những topic trước của mình thì biết, cũng đã có những chuyện không hay xảy ra khi anh đi chơi rồi, mà những người trên sân bóng, bạn bè xung quanh anh thì bồ bịch lung tung, như là mốt vậy, mình lo lắm…Mình cũng nói anh nhiều lần, nhỏ nhẹ nhắc nhở cũng có, thậm chí gây gổ to tiếng với nhau, giận dỗi đến mức đã nói đến chuyện ly dị, nhưng rồi anh ấy đi vẫn đi, mình thì buông xuôi cho êm cửa êm nhà và cũng do nể có mẹ và em trong nhà…Đây đúng như các bạn nói, đó cũng là điều mình lo ngại về chuyện cho em ở chung, mà trước đây mình ko lường trước được. Giờ thì mọi thứ đã lỡ rồi, mình chỉ mong các bạn chỉ cho mình cách nào nhẹ nhàng nhất để cho ba mẹ và các em mình hiều và thông cảm cho mình.
Mình thực sự căng thẳng…
05:52 CH 22/05/2010
Rắc rối khi cho các với các em gái ruột ở chung -...
Mấy lần mẹ mình kiên quyết không cho vì bảo nhà đông chị em gái thế mà thuê NGV cho người ta cười cho. Bảo nếu mày thuê NGV khác nào bêu xấu gia đình này. Mấy lần thuê NGV đều không được. Mình hỏi nếu không thuê thì việc nhà cũng không ai chịu làm. Mẹ mình bảo để tao làm (rồi than thở với mình).
Có mấy weekend mình tổ chức nấu ăn ở nhà cho vui, thì mấy em viện cớ bận đi đâu đó hoặc vùng vằng kiểu làm như cực hình, bảo cuối tuần chỉ muốn nằm nghỉ hoặc đi chơi đâu đó cho xả stress (!?). Vậy là mình bỏ cuộc, kéo cả nhà đi ăn tiệm (nhưng hao quá!).
10:40 SA 21/05/2010
Rắc rối khi cho các với các em gái ruột ở chung -...
Mẹ mình hay khóc lóc bù lu bù loa lên rằng, nhà mình có tiếng mà không có miếng, mang tiếng con lấy VK mà chẳng có gì, người ta thấy tao xây nhà to thế là do con gái lấy VK mà có, vậy mà còn phải trả nợ con rể (sau này mình nói thật đó là tiền chồng mình cho mượn (mà không nói chắc ba mẹ cũng biết), mình đóng góp 100tr, còn 100tr còn lại thì bảo là các em đi làm rồi dành dụm trả sau vì ai cũng là con, phải có phần đóng góp lo cho cha mẹ (đến giờ vẫn chưa trả đồng nào, tiền đưa mẹ hàng tháng còn bảo không có. Lấy đâu ra tiền trả mình) – mà mình cũng tính để khoản đó cũng coi như tiền để dành sau này mình cho ba mẹ dưỡng già – vì mình biết ba mẹ mình không có tính tiết kiệm dành dụm gì – bao nhiêu cũng hết và em mình thì, với lối sống như vậy thì làm sao mong tụi nó phụng dưỡng cha mẹ sau này (tụi nó còn vùng vằng bảo chắc ở vậy đến già kiếm tiền trả nợ cho mình !?) ; rằng em út mang tiếng ở nhờ anh chị mà phải làm việc nhà cho tụi nó mà còn bị hạch sách này nọ…
Nói thật nhà chồng mình không dám nói trực tiếp với mình nhưng cũng dòm ngó xì xào nhiếu lắm. Nhưng có lẽ họ không quan tâm lắm hoặc nghĩ đơn giản đó là cái giá cho việc vừa già vừa xấu mà lấy được vợ trẻ đẹp lại có học thức (mình có nghe phong phanh thế!)…Ôi thôi chán lắm bạn ơi…
Mình đã họp gia đình vài lần, nhưng mẹ và em mình đều lớn tiếng mắng mỏ mình, bảo mình này nọ, bảo mình khôn nhà dại chợ, bảo mình ngu, không chiụ vun vén cho nhà ngoại (mình không hiểu còn muốn mình làm gì nữa), và khóc lóc om sòm làm mình mệt mỏi nên thôi bỏ cuộc…
10:17 SA 21/05/2010
Rắc rối khi cho các với các em gái ruột ở chung -...
Em chị ở chung có đóng góp tiền không?
Nếu chị không muốn em ra ngoài, muốn nhà sạch, mẹ không vất vả tốt nhất là thuê người giúp việc theo giờ, tiền thuê người mấy chị em chia đều. Ai cũng đi làm, cũng có thu nhập thì cũng phải có trách nhiệm đóng góp mà.

Mẹ mình kiên quyết không chịu bạn ơi. mà mẹ không chịu thì sẽ gây khó dễ cho NGV, vì chỉ có bà ở nhà với NGV thôi...
09:43 SA 21/05/2010
Rắc rối khi cho các với các em gái ruột ở chung -...
Nói về chồng, thì mình cũng tâm sự với chồng, chồng bảo kệ…Tất nhiên vì mình biết có me và mẹ mình đây thì ổng có cái để ỷ lại, có cái để viện lý do cho việc đi sớm về khuya, la cà nhậu nhẹt…Ôi thôi chán…
Mình cảm thấy ai cũng như người ở trọ, chỉ về nằm lăn ra ngũ sau cả ngày ngoài đường, rồi lại đi, luôn luôn trong tư thế “lên khỏi nhà”…Chẳng ai có ý thực đây là cái nhà, để chăm chút xây dựng…
09:41 SA 21/05/2010
Rắc rối khi cho các với các em gái ruột ở chung -...
Không, mình kêu em mình về ở chung vì thương em, và cũng muốn gián tiếp góp phần lo cho gia đình chứ không phải vì muốn “người ngoài khen” đâu bạn ạ.
Mình sợ người ta chê cười vì bây giờ không biết làm cách nào để em mình ra ở riêng mà không gây điều tiếng này nọ. Vì dù sao cũng lỡ cho ở trong nhà rồi, giờ bảo dọn ra cũng khó. Mà em mình thì mình biết không thay đổi đâu…
Nên chắc mình nhờ các mẹ chỉ cách thôi…Đành vậy…
09:09 SA 21/05/2010
Rắc rối khi cho các với các em gái ruột ở chung -...
Cảm ơn các bạn đã chia xẻ.
Mình cũng đã suy nghĩ, thấy mình sai ngay từ đầu khi bảo bọc em út quá đáng, khiến cho em cảm thấy đó là chuyện đương nhiên, và sinh ra tính ỷ lại, đua đòi, vô trách nhiệm.
Mình cũng lo lắm vì các em cũng đã lớn, tuổi này có thể làm vợ, làm mẹ, làm con dâu.. rồi. Với lối sống như thế thì…
Nhưng nói là cho các em ra ngoài ở là không dễ, có thể đánh đổi bằng việc đỗ vỡ tình cảm gia đình. Ba mẹ và các em chắc chắn sẽ giận mình lắm, thậm chí từ mặt mình luôn không chừng. Ba mẹ mình giờ quay lại trách mình ai bảo kêu tụi nó ở làm gì, tao đã bảo chị em ở chung có ngày sinh chuyện gây gổ, mà vẫn kêu về, giờ thì gây sự kiếm chuyện đuổi tụi nó đi…Quan trọng là ba mẹ và các em không nghĩ là tụi nó sai, và cần thay đổi.
Mình cũng sợ người ngoài nhìn vào cũng sẽ chê cười.
08:34 SA 21/05/2010
Với NT3 - mình có quá tay không?
Nắm tay bạn chủ top thật chặt.
Đọc hết 10 trang topic của bạn, mong tìm ra “bí kíp “ nào xử lý chuyện mình mà cuối cùng cũng thấy bế tắc và buồn quá…
Đối phó với 1 ông chồng lăng nhăng trong bản chất, 1 (hay “những”) cô gái dễ dãi cố tình làm NT3 thì dù bạn có dữ dằn hay mềm mỏng thì cũng không thể nào “thắng” được...
Mình cũng bế tắc lắm…Thôi cũng cố chăm sóc bản thân và chăm con cho tốt..Chuẩn bị tinh thần cho “1 ngày nào đó”…
Dù sao bạn chưa có con cái vướng bận, thì cũng nên suy nghĩ cẩn thận xem bản chất chồng thế nào, nếu mới cưới mà đã lăng nhăng thế thì cũng nên tìm cho mình 1 con đường….
09:38 SA 07/05/2010
Chồng lại dây dưa với đồng nghiệp cũ (Topic cũ:Cô...
“Nếu cảm thấy sống với nhau không được nữa thì nói chia tay, giải thoát cho nhau, để ai cũng có cơ hội làm lại cuộc đời. Đừng lén lút ngoại tình làm gì, để làm mất đi sự tôn trọng và nhân cách của nhau. Lén lút ngoại tình là 1 hành vi hèn kém, như đâm sau lưng người ta vậy…
Riêng em, em sẽ không tha thứ cho việc ngoại tình, dù anh có giải thích rằng đó chỉ là do 1 phút bồng bột nhất thời. Bởi vậy khi nào anh làm điều gì phản bội em, thì cũng hãy biết rằng anh đang tự mình lấy cái vé đi khỏi đời mẹ con em mãi mãi”…”
Trước khi cưới và cả sau này nữa, mình vẫn thường nói với chồng như vậy.
Chồng mình cũng từng bị vết thương lòng lớn lắm khi biết vợ cũ ngoại tình, nên mình tin chồng mình hiểu nỗi đau này. Mình cũng tự hứa với bản thân khi chấp nhận lấy anh là mình phải hết sức cẩn trọng, sẽ không làm chồng mình tổn thương vì việc này, dù là vô tình. Mình có rất nhiều người đeo đuổi, quan tâm kể cả sau khi mình có chồng rồi, nên có khi mình phải từ chối 1 cách thẳng thừng những sự quan tâm thái quá của người khác phái.
Vậy nên khi việc này xảy ra với mình, mình đau lắm. Ám ảnh vô cùng…
Chồng mình cứ 1 mực khẳng định anh vô tình, không có gì khi làm những điều đó.Cứ nghĩ cô ta như 1 người em, người bạn đồng nghiệp thì vui vẻ 1 chút chứ có làm gì sai đâu. Cô ta nhờ xin việc giùm trong khi có người bạn nhờ tìm người giùm thì anh giới thiệu vậy thôi chứ không có ý gì khác…Nếu điều đó làm mình tổn thương thì anh xin lỗi chứ anh không có lỗi gì hết…Và còn lớn tiếng bảo mình là nghe lời người ta làm gì, rồi về nhà làm “xáo động cả gia đình lên”, cho anh biết ai nói với mình để anh nói chuyện với người đó, vì đó mới là kẻ phá hoại hạnh phúc gia đình mình.
Vậy hành động 1 người đàn ông có vợ và 1 cô gái ngồi vào lòng nhau cười âu yếm như thế là bình thường? Cô ta vô tội? Việc cô ta lên tiếng hăm dọa phá hoại phúc gia đình mình cũng là việc đúng? Nếu cô ta không huênh hoang việc cướp chồng người ta thì ai mà biết, để rồi bức xúc và kể lại cho mình nghe, “để mình lo liệu việc gia đình” mình? Chồng mình biết cô ta hăm dọa thế mà còn liên lạc rồi xin việc cho cô ta là có ý gì?...
Cứ tự hỏi nếu mình không phát hiện ra việc này, thì sự việc sẽ đi xa đến đâu? Và bây giờ, khi mình biết rồi, thì với sự “vô tư” của chồng mình và sự “ngang ngược” của cô gái kia, liệu mình có thể tin là họ chấm dứt thực sự hay không? Nếu không thì mình làm gì để ngăn chặn?
09:47 SA 31/03/2010
Chồng lại dây dưa với đồng nghiệp cũ (Topic cũ:Cô...
Mình cũng đã nghĩ đến việc “làm dữ” lên với 2 người đó. Nhưng mà mình nói thật lòng, mấy mẹ đừng cho mình “đạo đức giả nhé”, mình chưa từng gây gỗ với ai lớn tiếng hết (ngoại trừ chồng con em út thì cũng có lúc nói lớn tiếng chút chút –“Khôn nhà dại chợ !?) Mình mà tức ai là cổ họng nghẹn cứng lại, nước mắt ở đâu cứ chực trào ra, miệng ú ớ không nói được câu nào ra hồn. May ra 1 lúc sau mới trấn tĩnh lại nói cho ra lẽ (nhưng mà nếu người ka mà to mồm mắng lấn át là mình cũng chịu luôn – cô ta là như vậy đó, qua mấy lần nói chuyện điện thoại, mình toàn bị cô ta chửi và cúp máy, mình ko nói được gì). Nói chi đến việc đánh nhau…
Mình bề ngoài thuộc tuýp mỏng manh, hiền lành dễ chịu nên cô ta thấy vậy làm tới, dọa mình muốn làm gì thì làm?!
Mình cũng không làm ầm ĩ hay kể lể gì với người trong công ty chồng mình hết. Họ kể cho mình thì mình cố tỏ vẻ thản nhiên, cảm ơn ghi nhận vậy thôi. Mình thấy họ cũng tức giận, ấm ức dùm cho mình nhưng mình cũng cố lờ đi, không khuyến khích cũng không ngăn chặn.
Mẹ nào có cách nào không phải động tới dao kéo vũ lực chỉ mình với!
06:23 CH 29/03/2010
Chồng lại dây dưa với đồng nghiệp cũ (Topic cũ:Cô...
Điều mình lo sợ ở đây là lần trước chồng mình cũng xin lỗi vợ, gật gù rằng anh làm sai rồi, cô ta cũng là loại con gái không ra gì, thôi anh sẽ cắt đứt không lên hệ gì với cô ta làm gì cho sinh chuyện, làm xáo động gia đình lên…Vậy mà vẫn lén lút liên lạc quan hệ với cô ta, dùng ảnh hưởng của anh để xin việc cho cô ta (vì trình độ cô ta không cao, xét ra không đủ năng lực để làm việc ấy, chỉ là nể chồng mình nên người ta mới nhận)…Vậy nên rồi sau này sẽ có gì xảy ra nữa mình ko dám nghĩ tới.
Rút kinh nghiệm từ đợt trước và cũng hiểu rằng, nếu cô ta có hăm dọa hay làm gì đi nữa nhưng chồng mình trong sáng, chung thủy và đã hiểu ra vấn đề, thì sẽ tránh xa cô ta, cô ta có muốn làm gì cũng không được. Quan trọng là chồng mình như thế nào thôi. Vậy nên khi mình tình cờ phát hiện ra là họ vẫn còn lén lút liên lạc, thì mình hoàn toàn thất vọng về chồng, niềm tin trong mình cũng sụp đổ.
Mình vẫn chưa kể vì sao mình biết được buổi tiệc sinh nhật và tấm hình đó phải không? Đó là do 1 người làm chung công ty (cũ) của chồng mình cho mình biết. Họ chỉ nói là họ biết chồng mình và cô gái đó quan hệ với nhau trên mức đồng nghiệp, đến mức như thế nào họ không tiện nói ra, chỉ cho mình biết để còn lo liệu việc gia đình mình.
Mình còn nghe kể là cô ta còn đi kể với 1 số người trong công ty là mình làm ầm ĩ và bị cô ta chửi cho, bảo mình là đàn bà không biết giữ chồng còn lén lút lấy điện thoại chồng chửi người khác thì bị chửi cho là đáng đời, cô ta sẽ làm cho mình khổ sở cho biết tay…. 1 số người tỏ ra không đồng tình với cô ta ra mặt và rồi vì không thích nhau nên đã xảy ra 1 số chuyện xích mích, thậm chí gây gổ và nhiều người trong công ty bây giờ “tẩy chay” cô ta luôn. Không biết vì thấy “khó sống” hay sao mà cô ta muốn chuyển công ty và nhờ chồng mình xin cho việc khác…
Mình biết chắc chồng mình sẽ không bỏ vợ bỏ con theo cô ta đâu. Nhưng cô ta cứ lăn xả vào thì hơi mệt vì chồng mình tính hay cả nể và ham vui lắm.
Cô ta là loại người thế nào thì ai cũng biết, chồng mình cũng biết: Chung sống với người đàn ông có vợ rồi, lâu anh ta mới tới thăm,và chu cấp tiền bạc, cô ta thuê nhà ở 1 mình. Theo mình biết thì chắc anh chồng hờ này cũng không giá giả gì nên mức sống cô ta cũng không cao. Vào công ty thì cặp kè với 1 anh cũng có vợ con rồi, tối ngày tâm sự nào là lâu lâu người yêu em mới tới thăm em thôi, em cô đơn, em buồn lắm, cà phê cà pháo (sau cà phê có vô nhà nghỉ không thì ai biết?) sau giờ làm việc… (Anh này làm chung phòng với chồng mình và kể chồng mình nghe – Chồng mình còn nghi ngờ anh này vì ghen tức với chồng mình nên gọi điện cho mình biết – Sự thật là 1 cô trong công ty gọi cho mình).
Nói chung cô ta khá buông thả và phức tạp. Mình sợ cô ta thấy chồng mình là Vk, công việc lương bổng cũng tốt nên muốn bám theo. Loại con gái như cô ta thì làm thế chỉ có được chứ có mất gì đâu…
Chỉ sợ chồng vì 1 phút ham vui mà mang họa (vì ai biết cô ta sẽ làm trò gì ăn vạ, sinh ra 1 đứa con rồi bắt mình chu cấp tiền bạc, tình cảm thì có mà chết dở !?), hoặc mang bệnh tật về cho vợ con thì khổ…
Các mẹ ơi, có cách nào chấm dứt chuyện này (chồng hứa rồi nhưng mà rút kinh nghiệm từ lần trước, cũng hứa mà cuối cùng vẫn vậy nên giờ không dám tin nữa) hoặc kiểm soát được tình hình không, chứ họ làm gì tiếp sau lưng mình làm sao biết được? Giúp mình với!
05:35 CH 29/03/2010
Chồng lại dây dưa với đồng nghiệp cũ (Topic cũ:Cô...
Mình cảm ơn các mẹ rất nhiều đã comment cho mình những lời khuyên rất bổ ích.
Tuy nhiên mình thấy có vẻ một số bạn chưa hiểu rõ ý mình, có thể do cách diễn đạt của mình chưa tốt chăng? Nếu vậy thì cho mình xin lỗi nhé. Các bạn đừng cãi nhau nữa nhé.
Thứ nhất, mình đã và đang thừa nhận là mình sai khi gọi cho cô ta khi thấy tấm hình đó. Người cần nói chuyện là chồng mình để chỉnh đốn những hành vi quá trớn như thế. Mình cũng đã làm và chồng mình hứa sẽ không để xảy ra như thế nữa. Như vậy là đủ.
Vấn đề nằm ở chỗ chồng mình biết cô ta hăm dọa mình, nói sẽ cướp chồng mình, sẽ phá tan gia đình mình cho mình biết tay. Chồng mình biết chuyện đó mà vẫn lằng nhằng liên lạc rồi xin việc cho cô ta.
Cô ta thì sau sự việc như vậy, bị mình nói như vậy, lại quay lại hăm dọa mình. Và nếu là người đàng hoàng, không cố ý thực hiện lời hăm dọa đó thì đã không tiếp tục liên lạc chồng mình nữa, đằng này lại tiếp tục nhắn tin, liên lạc, nhờ vả etc...
Và việc bây giờ mình làm sao để 2 người đó thực sự chấm dứt với nhau. Chồng mình đã thừa nhận việc tiếp tục liên hệ với cô ta là sai và hứa sẽ chấm dứt nhưng mình vẫn lo lắm...Và mình làm sao để lấy lại lòng tin về chồng mình...
10:43 SA 27/03/2010
v
Vit bong sieu quay
Bắt chuyện
626Điểm·4Bài viết
Báo cáo