hahaha. Em thì chỉ mới 2 zai, chưa chồng, hy vọng sẽ tăng thêm =)). Ghiền khoá môi mấy Zai :Laughing:
Mình không tin vào duyên số... duyên số là do con người tạo ra thôi... hừ ....
Mình thì mình nghĩ bạn gái này là một con người có nhu cầu và đòi hỏi khá cao, suy nghĩ và tính toán khá nhiều . Qua những gì đọc được thì mình nghĩ là bạn ý muốn bạn giai phải đủ tiêu chuẩn tương xứng với mình về ngoại hình và thu nhập. Bên cạnh đó thì bạn ý còn rất thích giai của mình vừa phải yêu và chăm sóc theo cách bạn ý muốn nữa.
Mình là nhân vật mà mấy bạn đang thắc mắc nè.Sự thật là lúc A viết topic này mình ko đồng ý lắm vì thấy anh ghi thiếu quá nhiều tình tiết nên mình có phone cho a ,thế nên mới xuất hiện những phần viết bổ sung ở phiá sau.Mình có thể tóm tắt như thế này:- Mình năm nay 22 tuổi,đang học liên thông Đại học.Còn A năm nay 28 tuôỉ,và ăn ở ko đã 10 năm nay.M và A quen nhau được khoảng 6 năm rôì,trong khoảng 6 năm đó thì tuị mình quen nhau mà ba mẹ ko biết (vì ba mình là người miền Trung,lại là giảng viên Đại học nên rất coi trọng học vấn đề học thức,nên ba mình khó có thể chấp nhận 1 người ko học thức,tiền tài và địa vị như anh) Nhưng mà mình vẫn quen vì theo mình anh là một người đàn ông sống tình cảm,chung thuỷ,biết quan tâm đến mọi người,chỉ có điều hơi nhu nhược và ko có chí tiến thủ : vì có lần mình đã hỏi a là "a định sống kiểu như vậy suốt đời sao?" A nói - " nếu ko quen em thì anh sẽ sống như 10 năm nay anh vẫn sống,nhưng vì quen em thì anh sẽ cố gắng_.Mình lại hoỉ tiếp " Vậy nếu ko quen em thì a định ko đi làm mà cứ để anh chị gửi tiền về nuôi hoài vậy sao?Chẳng lẽ a ko muốn làm giàu hay chí ít là để ngưoì ta nể trọng" A nói-" A ko cần điều đó".Thật sự nghe anh nói những câu này xong thì mình rất buồn,vì nếu anh cứ sống như vậy thì làm sao mà có tương lai ,bản thân mình muốn 2 đứa phải kiếm nhiều tiền để có thể có cuộc sống sung túc sau này,lo cho con cái nữa,và ko bị người khác coi thường,chứ chẳng lẽ muốn mua bình sữa cho con cũng phải ngửa tay xin ông bà . Sẵn đây mình cũng nói luôn về hoàn cảnh 2 đứa: + Đúng như anh nói.mình như 1 cô tiểu thư vì từ nhỏ đã sinh ra trong gia đình tương đối khá giả và ngay khi mình còn bé thì ba mẹ đã ko bắt phải làm việc gì ,chỉ cần học-học và học (vì gia đình mình xem trọng học vị lắm),Ba mình là Giảng viên Đại học,còn mẹ mình thì lúc trước Buôn bán Nhà đất,giờ sức khoẻ yếu nên ko làm nữa.Nhà mình ko phải đại gia gì,nhưng so với mặt bằng chung thì trên mức khá giả (cái này là do bạn bè và nhiều người đánh giá),nói chung là cuộc sống dư dả,ko phải lo ngày 3 bữa mà còn rủng rỉnh tiền đi du lịch (Mình nói ra đây ko phải để khoe gđình mình có cái này cái nọ,mà mình muốn nói rõ về cuộc sống của 2 đưá).Mình có 1 chị gái đã đi lấy chồng,chồng chị học rất gioỉ (học 2 trường đại học chính qui,và là thủ khoa của trường Ngoại thương,hiện nay anh chị đang mở quán ăn,cafe và xưởng thép.Ba mình rất quí anh rể mặc dù anh rể hơi bị chảnh.Hix,áp lực của mình là đây,ba mẹ mình ly thân rôì nên mỗi lần ba qua nhà thăm mình đều nhắc khéo rằng mình phải kiếm chồng hạp tuôỉ (ba mình hơi mê tín),rôì có học thức,sự nghiệp này nọ...thật sự mình nghe mà mình buồn lắm,rôì mình nghĩ đến a....Còn mẹ mình thì quí anh lắm,vì cuộc sống hôn nhân của mẹ ko được viên mãn nên khi mẹ thấy anh quan tâm chăm sóc mình từng chút 1 thì mẹ rất ưng ý.Nhưng đôi khi mẹ vẫn nói vơí mình rằng "dẫu biết tình cảm là rất quan trọng nhưng mà ko có chuyện "1 túp lều tranh 2 trái tim vàng " đâu nha con!Mà sao nó ko đi làm gì hết mà cứ ở ko bám váy mẹ vậy?".Mỗi lần như vậy thì mình nói rằng "vì hoàn cảnh nhà anh như vậy nên anh chưa kiếm việc được,rôì khi nào chị gưỉ tiền về thì anh mới có vốn mà làm ăn".Mình nghe mình buồn lắm vì biết mẹ ko phản đối chuyện tình cảm của tuị mình,nhưng mẹ cũng ko hài lòng về việc này.Rôì tần suất mẹ hoỉ việc làm của anh càng nhiều hơn,rôì có lần mẹ hỏi trực tiếp anh rằng khi nào a định đi làm,anh nói sau Tết anh sẽ kiếm việc,nhưng đã 4 tháng trôi qua kể từ sau cái Tết anh vẫn chưa có việc làm mặc dù anh cũng có nhờ bạn kiếm việc ở xưởng tàu nhưng mà kết quả anh ko phù hợp việc đó nên lại thôi. +Còn về nhà anh,anh đang sống vơí mẹ,1 chị ruột và 2 cháu.Còn anh chị kia thì ở bên Mỹ.Cuộc sống nhà anh duy trì được vì hàng tháng anh chị bên đó gưỉ tiền về để mẹ đi chợ.Nhà anh 3,5 tấm cũng là do anh chị gưỉ tiền về xây,trong nhà muốn sắm sữa gì đều phải đợi bên đó gưỉ tiền về.Và trong khoảng thời gian quen nhau thì anh đi chơi vơí mình đều do tiền của chị gưỉ về cho (vì anh là con út nên được các chị cưng chiều).Năm thứ 4 quen nhau thì mình và anh có cãi nhau 1 trận,và mình và anh thống nhất vơí nhau rằng mình sẽ đợi anh thêm 2 năm nữa,nhưng lúc đó anh phải có máy cửa hàng máy vi tính(vì trước đây chị mình có hoỉ anh làm nghề gì thì mình chữa cháy bằng việc nói anh mở cửa hàng vi tính),và anh phải có oto (vì trước đó anh đã hứa là anh chị anh đang gom tiền mua oto).Và cho đến bay giờ (tháng 6) tức là gần đến kì hạn nhưng anh vẫn chưa có gì cả.Mình đã nói anh thật sự anh có ý định tiến xa vơí em ko mà trnog suốt ngần ấy năm mà anh vẫn ko có gì thay đổi,anh nói là phải đợi,nhưng mình thật sự ko hiểu mình phải đợi đến bao giờ.Mẹ mình chỉ có nói là ko thích làm ngày 8 tiếng vì sợ gò bó và ko muốn mở hàng quán vì phức tạp,nhưng những điều này mẹ mình đâu có bắt buộc anh phải nghe theo đâu,hôm qua mình call cho a về vấn đề này thì anh cũng đồng ý với mình như vậy. Khoảng thời gian quen nhau thì anh có nói anh chị anh có 1 khoản tiền để riêng cho anh cưới vợ.Thế là mình noí vậy giờ tuị mình chấp nhân cưới trể nhưng kêu anh chị gưỉ về khoản tiền cưoí đó để thay vì anh làm đám cưoí thì lấy số tiền đó mà làm ăn.Nhưng anh lại nói mình ko hiêủ và kêu...phải đợi.Mình tự hoỉ bản thân mình ko phải thuộc loại chân dài nhưng cũng được anh chị anh và mọi người nhận xét là nhìn dễ thuơng,phải nói rằng mình vụng việc nhà lắm(vì lúc nhỏ ba mẹ bắt học chứ ko cho đụng vào việc gì hết),mà mình nghĩ trong xã hội này thì mình cũng ko phải là cá thể duy nhất,mình thuộc loại người nóng tính nên khi nghe anh kêu mãi điệp khúc "đợi" thì thật sự mình rất chán nên thường xuyên cãi nhau với anh về vấn đề này.Thật sự mình ko biết phải đợi anh đến bao giờ nữa vì còn 1 năm nữa là mình ra trường,còn anh thì đã ngấp nghé U30 rôì,2 đưá cũng đâu phải còn tuôỉ "ăn chưa no-lo chưa tới đâu".Mình ko biết phải đối xử như thế nào với anh nữa,chia tay anh thi mình buồn lắm,nhưng ma quen tiếp thì thật sự là mình ko có niềm tin.Chị anh bên Mỹ goị về có nói"bây giờ mày cứ quen nó đi,đến khi nó già ko ai lấy thì nó phải lấy m thôi".Thật sự là mình ko thể chấp nhận 1 ngưoì chồng ko có việc làm,ko thể kiếm ra tiền và ý chí tiến thủ như thế được.Nhưng mà ngưoì xưa có câu "Bỏ thì thương mà vương thì tội",thật sự mình ko biết phải làm sao nữa,có dây dưa như vậy hoài cũng chẳng phải là điều hay....
Thật lòng là zai đã có chủ cũng chả bao giờ mình thèm nhòm ngó. Zai không chủ đầy. Xoắn xít mà bị đánh cho te tua, ăn axit thì khổ lắm. :10::10::10:Mình cũng sợ dính vào những anh có quá khứ lẫy lừng, tình tay 3 ,tay 4 gái gú cứ dập dìu suốt ngày :Silly::Silly::Silly: Mệt lém
2 chữ thôi "nhiều tiền" thích thì đốt sao fai xoắn ;))
ôkê...đồng ý với quan điểm có 1 không 2 của bác này, thử 1 lần e mở lòng mình ra đón nhận nhửng thứ e có xem sao?????hi vọng là tốt..........keke........yêu nhửng người yêu mình.......bác này kinh nghiệm cua gái chắc đầy mình đây.....haha, bửa nào nhờ bác chỉ 1 vài chiu quá.............
Em mới vào công ty được gần nửa năm với chức danh trợ lý. Sếp của em là một người thông minh, từng du học nước ngoài nên cách nhìn nhận vấn đề rất thực tế. Anh ấy còn rất galant với mọi người trong cơ quan nữa. Hiện sếp em vẫn còn độc thân (có người yêu mấy năm rồi :Silly:). Em biết là em không được thể hiện tình cảm với anh ấy vì anh ấy đã có bạn gái rồi. Nhưng mà tim em nó cứ nhảy ầm ầm lên mỗi khi nhìn thấy anh ấy. Đôi khi em tự bảo mình: kệ, mới là bạn gái chứ đã là vợ đâu mà thấy tội lỗi. :26:Về mặt hình thức:- Em và chị ấy hình thức cũng một chín một mười, em có lợi thế là trẻ hơn 5 tuổi. - Chị ấy ăn mặc khá đẹp, nhưng hơi già.- Em ăn mặc rất trẻ trung và dễ thương. (ai cũng khen vậy :Silly:)Về mặt công việc:- Chị ấy hơn em nhiều về kinh nghiệm và chức vụ. Hiện chị ấy làm Thư ký Tổng giám đốc một công ty nước ngoài với một mức lương rất cao.- Em, nhân viên quèn mới ra trường, toàn theo đuôi sếp đi gặp các partner để thương lượng ký hợp đồng.Về gia đìnhCả em, chị ấy, anh ấy đều có gia đình cơ bản. Bố mẹ là công chức nhà nước. Bố mẹ chị ấy đã về hưu còn bố mẹ anh đang là chủ một doanh nghiệp khá lớn.Theo như các bạn đồng nghiệp của em kháo nhau thì anh chị ấy yêu nhau được 6 năm (trong đó hơn 5 năm anh ấy đi du học), các bạn ý trêu bao giờ được ăn kẹo của sếp nhỉ, thì anh ấy toàn cười rồi lảng đi thôi.Em có nên "cưa" anh ấy không? Em làm vậy thì có lỗi gì với chị ấy hay không?Anh và chị ấy bằng tuổi, hiện nay cũng đã gần 30 tuổi rồi.
:Smiling:Bạn này na ná giống mình, nhưng bạn ơi mấy thằng con zai là thế! Nên cách của mình là tự tạo cho mình cơ hội gặp gỡ và tìm hiểu những người khác nữa (tìm hỉu thui nhé), như vậy tình cảm của bạn sẽ ko fãi chỉ tập trung cho một “đối tượng”. Làm vậy bạn sẽ có một cái nhìn thóang hơn về đàn ông và ít ra là ko bi mang tiếng là suốt ngày “trông nom” zai như bà cô khó tính. Hãy làm mình hấp dẫn hơn và tự cho mình cơ hội tìm hạnh phúc (sinh ra làm con gái đã là thiệt thòi rồi nên fải tận dụng cơ hội triệt để, nhan sắc & tuổi trẻ) nhé! Lúc mình cần zai quan tâm thì bị làm lơ. Hic! Lúc mình lơ hắn thì hắn lại tìm tới :cool:
Phai co gang nhieu hon moi dc :)