images
Thịnh hành
Cộng đồng
Bé yêu - Mẹ có quà cả nhà đều vui
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Đời sống tình dục của vợ chồng các mẹ như thế nào?
Tớ cũng sắp lãnh cảm.
Ai bảo nó quan trọng đến 90%? Tớ chỉ thấy nó 30%. Còn lại là tình cảm tôn trọng chia sẻ & tính cách 2 bên.
Có hòa hợp đến mấy, chia sẻ đến mấy, viên mãn đến mấy, mà đời sống bình thường hàng ngày chẳng có sự chia sẻ tôn trọng, thì cảm giác hứng thú làm sao duy trì.
Tớ cũng thả lỏng hết mức rồi, không liên đới việc hàng ngày đến lúc xxx, mong hiệu quả việc này nó nâng đỡ hiệu quả việc khác. Nhưng không đỡ được.
Không biết duy trì bao lâu nữa :Thinking:
05:29 CH 28/01/2010
Giận chồng!
sao có nhiều người dễ dàng chấp nhận chuyện chồng đối xử vũ phu, vô học với mình thế nhỉ ? Dù chị có sai thế nào thì anh ta ko bao giờ được quyền nói năng và hành động như thế. Nếu chị không phản kháng một cách dứt khoát thì lần sau chắc chắn anh ta sẽ cho chị ăn tát thật.

Chồng bạn không có tính như chồng Tom, nhưng chắc cũng có khó khăn khác. Người khác biết được, buông câu kiểu thế mà cũng chịu được, không biết bạn cảm thấy thế nào?
Dễ dàng chấp nhận thì có lên đây, viết những dòng như thế không???
06:08 CH 06/12/2009
Có nên mạo hiểm kết hôn với đàn ông đã có 2 con?
Chủ top cần nên liên hệ với PTV để biết chi tiết :38:
Như những gì show trên báo, thì cặp í rất happy, thường song hành trong các event, & gần đây còn hộ tống vợ cùng ông bà nhạc du lịch nữa chứ. Chồng tớ trẻ, ko chênh nhiều tuổi, cùng văn hóa phương Đông (í là cùng VN), chẳng con anh con em gì, mà chả bao giờ mơ chuyện í đâu :Drooling::Drooling::Drooling:.
Thế nên chả ai biết được nên hay ko nên ngoài chủ top. Biết trước khó khăn sẽ gặp để ktra lại mình thôi.
09:43 SA 30/11/2009
Làm sao để tách chồng ra khỏi cái máy vi tính?
Trả lời: Sống chung với lũ.
Chồng tớ ngồi máy chả đến 1, 2 h sáng đâu, 4, 5 giờ cơ ạ.
Hồi mới cưới, kế hoạch 1 năm sau mới có bầu, chỉ 2 vợ chồng son. Giận dỗi, cãi nhau, ngọt ngào, đủ chiêu cả, mà không dứt nổi. Chi tiết hơn, váy ngủ mỏng manh, nước hoa thơm phức, lượn qua tắt đèn, lượn lại lấy tờ báo vào phòng ngủ -> thua. Bóp vai chồng, ôm chồng, ghé vào máy xem cùng, bình luận -> vẫn thua -> :mad::mad::mad: -> :Crying::Crying::Crying: -> Cóc cần nữa.
Lúc có bầu to, bị khó ngủ, chồng ngồi bật đèn sáng phòng ngoài (hắt nhiều vào phòng ngủ + đánh máy tanh tách. Đã vốn tức vì ko vào với vợ, càng chim cú :Laughing::Laughing::Laughing:. Rồi lại còn vào, kéo chăn kéo gối, mình giật mình dậy & chả ngủ lại được nữa. Cuối cùng Vợ + bầu cũng vẫn thua.
Sinh con, vẫn tương tự. Vợ + con nhỏ < máy tính. Vợ đi làm, gửi con bà ngoại (bên cạnh) cả ngày. Tối về, rửa ráy con rồi đưa bố bế để mẹ đánh răng & vệ sinh cá nhân -> gửi bà đi, bố đang bận.
Đến giờ con lớn, biết trò chuyện chơi đùa thì mới dành time nhiều cho con hơn. Nhưng chuyện đóng chặt cửa phòng để chặn hẳn con quấy rầy vẫn thường diễn ra.
Đến giờ vẫn thế thôi. Ngồi máy tính đến 3, 4, 5 giờ sáng thì ko mệt. Hôm nào đi ngủ sớm cùng vợ, 12.00, thì 5s đã ngáy khò khò, mệt quá.
ah, còn chuyện kia, thì ko phải ko thèm vợ đâu. Nhưng thèm gì thì thèm, ngồi máy chán đã, vào vợ ngủ rồi thì sờ sịt, vợ dậy thì tiến hành :Sick::Sick::Sick:
Đấy, để em chủ top biết chặng đường nó còn gian nan thế nào. Thích nghi sớm, lờ sớm thì mình đỡ mệt thôi. Kệ, thích ngồi đến mấy h thì ngồi. Mình cứ mặc đẹp (ko nước hoa nước hoét gì thôi), sướng & lên giường từ 12.00. Chỉ thêm giao kèo, lên giường muộn vợ ngủ rồi thì nhẹ nhàng để ko bị thức giấc, & cấm sờ sịt :Angel:. Tuân thủ được điểm này, & hôm nào thèm vợ hơn máy, thì lên giường sớm, tắm rửa sạch sẽ, đấm lưng bóp vai vợ rõ là tận tình :Laughing:
Nói chung nhìn vào điểm lợi thôi: giảm được những thói hư tật xấu khác (vì chỉ lướt web xem thông tin - ngồi cả ngày được) & mình cần tìm thông tin gì thì sẵn sàng phục vụ đầy đủ :LoveStruc:. Còn bệnh kia, không chữa được & cũng ko chữa, nhọc công mình. Cứ yêu mình đi cho sướng.
06:52 CH 28/11/2009
Chồng em và “con chó”
Đọc top này mà rớt nước mắt.
Vừa bị nếm cảm giác này cách đây 5 ngày...
Lần thứ 3 trong đời, năm thứ 4 hôn nhân.
Lần đầu: Cực shock. Lần 2 không shock & đau. Lần 3 này, không ngờ, lại thấy đau nhất, dù mình bình thản nhất.
Đau nhất, vì những phản ứng của mình đã có sau 2 lần trước, vì thái độ của đối phương sau 2 lần trước, vậy mà, nó lại tiếp tục buông ra lần 3 dễ dàng đến thế. Có lẽ, lần 3 này để đưa đến quyết định, nên đau. 2 lần đầu còn cho cơ hội.
Giờ đang chuẩn bị tinh thần, tuyệt đối bình tĩnh suy xét mọi việc.
Vẫn vui vẻ cùng chơi với con gái & đau đớn trong lòng, vì nó quý bố quá. Vài ngày nữa là sinh nhật con 2 tuổi.:mad::mad::mad:
Chồng: Á à, con này, mày chửi lại ông hả? con chó này, mày tới số rồi... này thì chó này... chó này.... ông cho mày biết thế nào là chó này (sau mỗi tiếng "chó này" là 1 cái đấm, cái đá, cái bạt tai, cả nhà hỗn loạn, vợ khóc, con khóc, chồng chửi bới....)

suy ra, cách tốt nhất là không nói gì nữa, làm cho xong những việc mình đang làm, bình thản đưa con đi trẻ, tối đón con về, bắt đầu 1 cuộc chiến tranh lạnh vô thời hạn và chuẩn bị "hậu sự" cho cuộc sống sau này của 2 mẹ con.

với thằng chồng như thế thì chẳng có thuốc nào chữa được nữa. :Sad:

@Ms. Bad Moon: trời ơi, sao mà trúng như là đã từng xảy ra với chị rồi thế :confused::p
Chuyển nghề tư vấn tâm lý đi chị, nếu hiện tại chưa làm :Rose::Rose::Rose:
Nói thêm, chồng, làm giám đốc gần đủ 10.000 giờ, hài hước vui tính & nóng tính. Nhưng nóng với nhân viên, khách hàng thường làm stress bưng về nhà. Thế nên hình ảnh ở ngoài vô cùng đẹp đẽ, thần tượng của không ít người.
Tớ, không hoàn toàn phụ thuộc, nhưng cũng không hoàn toàn không (vì trong nhà cũng có chuyên môn hóa, con đang còn nhỏ), giờ đang đầy lo lắng :Straightf:
Nắm tay chia sẻ chủ top, dù chọn con đường nào cũng thật bình tĩnh, dựa vào con & làm chỗ dựa cho con nhé :LoveStruc:
11:22 SA 19/11/2009
Cãi nhau xong, các anh chị làm gì?
Tớ thì đi tắm :Battin ey::Battin ey::Battin ey:

Chồng mình mà thế này, mình gây sự cãi nhau hàng tối nuôn :76::76::76::Laughing::Laughing::Laughing:
05:32 CH 16/09/2009
buồn vì thái độ của chồng!

Và từ ngày mình nói cho anh ấy là mình bị viêm thì thái độ của anh ấy thay đổi. Dường như mình cảm nhận rằng anh ấy ghê tởm mình. hoặc anh ấy nghĩ rằng mình đi quan hệ linh tinh nên mới bị mắc bệnh đó. Mặc dù mình đã giải thích với anh ấy rất nhiều về bệnh này. rằng hầu như ai có gia đình rồi cũng đều bị mắc bệnh này, có nguươì giữ vệ sinh rất tốt cũng có thể mắc phải vì chỗ dó của phụ nữ luôn ẩm ướt và đây là bệnh bình thường. Nhưgn từ hôm anh ấy biết mình bị bệnh này, thì anh ấy không nói chuyện với mình, thái độ lầm lì và không bao giờ động vào người mình nữa. đêm nằm thì quay lưng. Có lần mình hỏi là "Em bị thế này, vợ chồng mình phải kiêng lâu thì anh có muốn không? anh ấy trả lời rằng "không, vì anh sợ lây bệnh". Mình hỏi thế để biết thôi, chứ mình bị viêm, quan hệ là đau nênmình có ham hố đâu, nhưng nghe câu trả lời ấy, mình đau lòng thế không biết. Mình đi khám về, anh ấy không hỏi là mình điều trị có đỡ hơn không mà chỉ chăm chăm hỏi rằng 'bác sĩ bảo sao em bị thế?' cứ như anh ấy muốn biết rằng "liệu có phải do mình đi quan hệ linh tinh nên mới bị thế ấy". Chẳng nhẽ mình lại nói thằng rằng "vì em quan hệ với anh nên mới bị thế'

Giống hệt tớ, mà chắc tớ còn tệ hơn, vì tớ bị trong thai kỳ.
Bụng to, công việc bận túi bụi, nhưng có lúc ngồi ko nổi vì bứt rứt ngứa ngáy, phải đứng lên đi lại 1 lát. Nghĩ lại vẫn còn khiếp.
Đi khám về, bác sĩ cho thuốc đặt, thì phải nhờ chồng đặt cho. Nhờ tức là phải nhẹ nhàng, hơi xin xỏ 1 chút. Chứ mệt mỏi, cáu kỉnh, chỏng lỏn hả, xin lỗi cả nhà, kệ bố mày, ông cứ ngủ luôn cho nó lành. Đặt thuốc thì nhanh nhanh chóng chóng cho xong, thái độ thì ghê ghê, 5 lần đặt thì 1 lần được, 4 lần thì chảy ra ngoài hết sau 5' :mad::mad::mad:
Mà đặt thuốc, ko nhờ chồng thì nhờ được ai. Lắm lúc cũng cắn răng chịu nhục, hạ mình lay thợ cưa gỗ đang ngáy pho pho, dậy đi đặt thuốc giúp, chỉ mong chữa dứt điểm cho khỏi, ko ảnh hưởng đến em bé. Thế mà gọi 5 lần bảy lượt xong, thì tự loay hoay, nhét được tí nào thì nhét, rồi ngủ.
Tủi thân kinh khủng. Lúc í chỉ thèm được quàng tay, ôm mình vào thôi. Tưởng tượng có thế chắc bệnh mình tự khỏi, chả cần thuốc men gì cho loằng ngoằng.
Giờ có đỡ hơn, biết quan tâm hơn chút. Mình thì cũng biết iu quý mình hơn. Có gì tự xử được mình tự xử luôn, chả phải tủi thân tủi thiếc, chả suy nghĩ gì hết cho nhẹ đầu.
Chủ top, kệ đời, kệ chồng đi. Chả thèm ngó xem lão í thế nào cho đỡ mệt, cứ việc mình mình làm. Lão mà thèm quá sờ mó vào người mình còn dọa thêm cho í chứ "Anh có muốn lây ko???" Mà dám ra ngoài ho he, mình biết, thì cho ra ngoài cả đời luôn. Chung nhà được đến khi nào thì chung, mình lo thân mình đã. Lão í cũng chỉ là cái bóng trong nhà thôi, trông chờ gì cho mệt.
07:34 CH 12/09/2009
Làm gì khi chị dâu láo với mẹ đẻ
Mình cũng thấy thế!
Chưa biết chị dâu chủ top sai đến đâu, chủ top đã hiểu hết nguyên nhân chưa, mà chửi bới ngta vậy. "con chị dâu", rồi "nó" thế này thế kia. Nói thật, chị dâu bạn xấu tốt thế nào chưa biết, chứ bạn thì cũng chả ra gì!
Mà vào đây thấy cũng ghê. Chị em trong nhà mà vừa 1 tình huống bức xúc đưa ra, đã toàn thấy vũ lực, tát bụp. Nghe như mấy bà bán cá ngoài chợ.
Thêm nữa, bạn nghĩ lại đi. Bạn thường nói với mẹ đẻ bạn thế nào? Có khi mình nói là quen rồi, chả thấy sao. Nhưng chị dâu nói còn thua xa, mà đã điên tiết lên rồi.
Như nhà mình, con trai con gái, nói với mẹ đẻ hỗn xược ko chịu nổi. Mẹ có chuyện buồn (bố chả hay ho gì, thường xuyên có vụ này vụ kia). Con cái ở xa, bận công việc bà cũng chẳng dám than thở gì. Cuối tuần con gái về, bà mới cởi lòng cởi dạ tâm sự tí cho nhẹ bớt. Thế mà vừa nhắc đến bố, chưa kịp nói chuyện gì, nó độp luôn "Lại cái chuyện ấy, thôi đừng kể nữa, ko nghe đâu". MC mình lại đành nuốt nỗi đau vào bụng. Kể ra ngoài thì ko dám. Con ko nghe thì chịu 1 mình thôi.
Còn cái giọng xấc xược với mẹ, thì chiếm 90% rồi. Chướng tai gai mắt lắm, nhưng MC mình vẫn chịu đựng, thì cũng chịu thôi. Của đáng tội MC mình mắc bệnh nói nhiều, than vãn. Nên cứ bắt đầu câu chuyện, là nó bộp vào mặt luôn.
Gần đây, 1 lần nói điện thoại, mình vô tình nói 1 câu hơi sẵng. Nói xong thì giật mình. Hôm í MC dạy bảo mình gì đó về cư xử, nói đi nói lại, mà chỉ là kiểu con đến nhớ chào hỏi đúng người đúng thứ bậc. Mình chỉ bảo là Con hiểu rồi, mẹ yên tâm, chỉ tự thấy mình có vẻ cáu kỉnh lúc í. Khổ, 30 tuổi đầu rồi, đã vâng dạ với cụ rồi, mà cụ còn cứ dạy mãi cái bài ấy, chịu ko nổi.
Có bạn này nhắc, hì, ko biết ED mình mà nghe được có phản ứng tương tự thế này ko.
06:46 CH 28/08/2009
Phương pháp điều trị chồng bạo lực, vãi cả lúa...
À, còn chiêu của chị vp-rx em tin chắc là chả khả thi tí tẹo nào.
Lão chồng đã có máu điên, vũ phu, mình cầm dao dọa lão mà được hả? chỉ càng chọc thêm máu điên của lão ấy thôi.
Lại sẵn thêm con dao trong phạm vi ấy...........thôi rồi............haizzzzzzzzz
12:00 CH 20/08/2009
Phương pháp điều trị chồng bạo lực, vãi cả lúa...
1. Trót mất rồi - mù quáng khi iu
2. Chả biết được - mới tí chặng đường, còn những vài chục năm nữa, ai dám chắc tránh được 100%
3. Quá thiệt thòi - Chúng ta lúc í thường đứng gần quần áo, nồi niêu xoong chảo, thậm chí 2 đứa nhóc vây quanh. Còn đối phương thì đang ngồi salon, cầm điều khiển xem ti vi, nhìn thẳng vào ti vi loa đài tủ kệ...
4. Không khả thi (không biết mối, hoặc biết thì cũng chả dám thực hiện)
Nhờ chị Cáo tồ xuất thêm chiêu đi. Hoặc chị cho mấy mối tin cậy (xử vừa phải để biết điều chứ ko phải lôi côn đồ về nhà, mang tội với cả họ). Hay có chị nào mở luôn dịch vụ này, chuyên điều trị những lão chồng vũ phu, chắc đắt khách lắm nhỉ. hixhix, nghĩ mà buôn huyền buồn.
11:58 SA 20/08/2009
Canh Thân 80 đầy trắc trở!
Tớ với mấy đứa bạn thân, gặp nhau thì rôm rả lắm. Nhưng cứ nói đến chồng là lắng hẳn, chẳng may có đứa nhắc đến là dẹp ngay để giữ tinh thần chị em :D
Đứa nào cũng nhanh nhẹn tháo vát, có gốc có ngọn (gia đình nền nếp gia giáo, học chuyên từ nhỏ), công việc suôn sẻ. Thế nhưng chồng thì cứ bảo gộp hết vào cũng gần thành 1 perfect man. ông thì kiếm được tiền, ông thì yêu con chơi với con rất khéo, ông thì hợp với bố vợ, ông thì hợp gu chơi bời relax của vợ, ... chỉ thiếu 1 cái là chưa ông nào khéo quan tâm chia sẻ nịnh nọt vợ tí.
Nhưng mỗi ông đạt đúng 1 lợi thế, còn những cái khác tệ không ngửi nổi.
Kết luận lại là tuổi chúng ta khổ về đường tình duyen.
Rủ nhau đi xem tử vi, toàn hỏi số cháu có chồng 2 không. Đứa nào có chắc sướng. Rút kinh nghiệm từ lần 1 rồi mà :Drooling:
04:40 CH 18/08/2009
Một đêm buồn
Đen: công nhận cái bạn Rua&In khuyên mà chối quá
Xanh:
tin mình đi, không làm được việc đó đâu; đã có cái máu điên này rồi thì cứ đến điểm điên thì ông ấy lại động thủ thôi, bản thân kiểu người này không kiểm soát nổi cơn điên của mình.

@Chủ top: Nếu là mình thì chỉ có 2 lựa chọn thôi:
1. Bỏ đi, sống độc thân, hoặc có muốn lấy chồng lần nữa thì chừa những anh hung hãn ra.
2. Bỏ qua cho chồng. Lần sau kiểm soát tình huống. Bấm chuẩn "điểm dừng", không đẩy nỗi bực của chồng thành "cơn điên".
Như vậy thì bạn phải luyện thật tốt việc kiểm soát cảm xúc bản thân, vì việc này có liên quan đến sự an toàn của bản thân.

Mình cảm nhận ông này chỉ đánh vợ vì không kiểm soát được cơn điên thôi chứ không chủ ý đánh vợ. Nếu bình thường ông ý đối xử tốt với vợ con thì thôi, bỏ qua cho ông ấy bạn ạ.

Chị này như đang nói hộ em vậy.
Tình huống của em gần như chủ top. Tính chồng em cũng y hệt chủ top, kiểu hỏi vặn vẹo gì đó (khi chủ top quẳng gói bánh xuống đất), mình đã im lặng ko muốn trả lời rồi, thì sẽ chạy theo, túm lại, hỏi đến cùng câu vặn vẹo ấy. Em thì không ném bánh. Em đi thu xếp quần áo, sắp xếp 1 vài đồ dùng, để sẽ chuyển đi hẳn. Thế là, trong khi em đang ngồi nghĩ ngợi, tính toán thêm (lúc í em tỉnh táo lắm, chứ chẳng phải là điên lên rồi vớ cái nọ cái kia bỏ đi đâu), ra đứng cạnh em:
- đi đi, cút đi, càng sớm càng tốt.
- .........
- sao bảo đi cơ mà (từ lúc cơn điên lên em ko mở mồm nói câu nào, biết tính rồi)
- ...
- tưởng báu bở lắm đấy, láo toét, mất dạy, blabla
Điểm dừng thì cũng luyện được. Hồi mới cưới điểm dừng đó chưa có, nên cũng 1 trận. Hồi đó là xúc phạm em & giờ thì sự xúc phạm là vô tận với em, muốn nói gì em cũng được, im luôn. Nhưng 3 năm sau, là cách đây 2 tháng, xúc phạm chị gái em . & thế là điểm dừng bị vỡ. Em biết trước hậu quả rồi, nhưng ức chế ko dừng được.
Xác định là nếu tiếp tục, sẽ lại có sự kiện nữa, & điểm dừng mới được xác lập. Trước sự kiện 2 em ko nghĩ được thế. Chỉ khi nó xảy ra lần nữa em mới thấy, có những cái động chạm đến em vẫn chưa thể nhịn được.
Mẹ chồng & nhà chồng, em xác định không trông cậy gì cả. Mẹ chồng biết thừa tính con, nhưng bênh chằm chặp. Mẹ chồng thì khổ hơn em nhiều, vì tính bố chồng y hệt, còn tệ hơn cơ. Mẹ chồng lại hay kêu ca than vãn, mặt lúc nào cũng nhăn nhúm, bố chồng càng điên, thường đập thêm vài phát nữa. Vậy nhưng khi sự kiện xảy ra, lên cùng bố mẹ em để xử lý, lại phát biểu Chồng con sai rồi, nhưng con cũng sai. Việc giữ tổ ấm là ở người vợ. Vợ phải biết nhường nhịn, hiểu tính chồng, blabla. Đang lúc em điên, nói xin lỗi mọi người, phát biểu ngu ko tả được. Giờ viết lại em vẫn còn nhớ cảm giác lúc ấy!
Lần 2, chồng sau khi hành sự, sợ quá đóng cửa chui vào phòng thông báo cho mẹ chồng. Mẹ chồng lại tất tả từ quê lên ngay, nhưng em xác định là chẳng còn nói năng trông chờ gì ở đó hết nữa.
Nhiều lúc chán chồng, chán cả mẹ chồng. Thế là cũng chẳng sốt sắng với họ bên chồng được. Bà ốm không đến thăm ngay, thằng em đỗ đại học chẳng đến chúc mừng ngay. Kết quả là hôm qua, mẹ chồng đến chơi nhà bố mẹ em, bảo Nhà tôi bố mẹ không ra gì nên phước nó mỏng, con cái chẳng biết cư xử, chán lắm. Giờ tôi chỉ quan tâm đến cái tí hin này thôi (là con em, cho về quê chơi, ở nhà ông bà ngoại mấy hôm). Em lại buồn cho bố mẹ em. Nhà họ cứ than gì với bố mẹ em về em là em lại thương bố mẹ em lắm, để bố mẹ em bị mang tiếng lây, lại cố gắng cư xử cho đầy đặn. Đến giờ thì chán chả buồn cố nữa, thôi, để bố mẹ mình chịu tí vậy, cố mãi không nổi, tự thấy mình giả dối.
Chồng em thì tốt tính, ngoài tính vô tâm thường thấy ở đàn ông. Yêu vợ yêu con vô cùng, cho nên lần đầu em shock lắm lắm, nghĩ là không hề yêu mình nên mới thế. Đợt đó tận tâm tận lòng gần 1 tháng trời, em mới quay lại bình thường. Sau mỗi sự kiện, thì biết lỗi lắm, xin lỗi xin làng, cung phụng đủ điều. Nhưng đau. Không nhận những cung phụng ấy, & không có những hành động trên thì em còn sướng hơn.
Sau lượt 2, nghĩ nhiều đến con còn quá nhỏ, nó yêu bố vô cùng, lại cũng nghĩ nhiều đến chồng, thực ra vẫn là người tốt, lại còn bố mẹ 2 bên, nếu dở dang chắc tội lắm. Em lại cố, hy vọng sau 2 lần em có đủ kinh nghiệm & khả năng để kiểm soát lời nói của em trong mọi tình huống.
Nhưng đấy là biểu hiện ra ngoài thôi ạ, nghĩa là em kiềm chế được, ko nói ra những điều bực bội thôi, cũng kiềm chế bớt cơn điên của chồng. Chứ không xóa hẳn cái tính điên của chồng được, nghĩa là vẫn start, bởi những câu nói điên khùng khó chịu. Em kiềm chế không response lại, nhưng trong lòng rất đau.
Đau lắm, và hiện tại đang vô cùng đau.:Crying::Crying::Crying::Crying::Crying:
Lần đầu tiên nói ra chuyện này ở đây, phải đăng ký 1 cái nick mới. Tự thấy xấu hổ, nhục nhã về những chuyện xảy ra với em, về chồng em. Là vấn đề của em thôi, vì tự em đã chọn.
Nick mới này viết 1 bài hôm qua, xả stress, ko hiểu sao post bị lỗi, mất hết cả hứng để gửi lại.
Mấy chuyện này chả dám kể cho bố mẹ anh chị em em, những người luôn sẵn sàng chia sẻ. Họ sẽ đau xót cho em lắm. Kể cho mấy đứa bạn thân, nó toàn tìm cách/xúi bẩy em bỏ, nên cũng chẳng dám kể thêm. Vả lại, kể 1 lần, 1 sự kiện thôi. Thỉnh thoảng lại kêu rên, em còn chán nữa là chúng nó.
Đauuuuuuuuuuuuuuuuu!
Không gì làm em đau bằng lời nói, đau tinh thần.
Giờ đang tạm thời mỗi người 1 phòng. Sau này giả sử nếu có lành lại, có ôm lại chồng, chắc lúc ôm tinh thần em cũng không nhẹ nhõm được.
May (cho em) hôm nay lại đọc được 1 câu chuyện đồng cảm ở đây. Viết ra được cho nhẹ lòng mình, cho chủ top thấy được chia sẻ chút ít bởi có người đồng cảnh ngộ (em hy vọng thế).
Em hiểu nỗi đau này lớn lắm, nặng nề lắm, đâu chỉ phút bột phát từ hành động kia. Ai cũng nói đúng, lúc ấy cần bình tĩnh nhẹ nhàng, sau này khi vui vẻ thì nói lại. Đúng lắm, em nghĩ nhiều người đang làm thế. Nhưng thử hỏi, khi mình bị ức chế chuyện 1, vẫn phải tỏ ra bình tính vui vẻ đợi lúc thích hợp trao đổi, & trong khi nhường nhịn ấy, nó lại tiếp tục chuyện 2, chuyện 3, chuyện n, tâm trạng của mình sẽ thế nào. Rồi khi vui vẻ, mình cũng chỉ trao đổi 1, 2 vấn đề thôi, đâu thể 1 lúc đồ chục vấn đề lên đầu ông ấy được.
Chắc chỉ khi nào luyện được đỉnh cao tới mức người mình yêu/yêu mình chửi mình/đánh mình/cư xử với mình, mình vẫn vô tư từ tận trong lòng, lúc đó sẽ happy always. Mà khi đó có thành người vô cảm với trái tim đá không nhỉ?
06:36 CH 17/08/2009
Một đêm buồn
Mày đung có mà chạm vào tao. Lần sau mà còn thế tao gọi công an phuong đến gô cổ mày vào. Lúc đấy điên lắm. Chồng cũng chẳng dám nói gì em. Bg mỗi khi nhắc lại chuyện đấy thấy chồng có vẻ nguọng ngiụ.

Mẹ này gấu thật đấy, lại gặp ông chồng biết điều nữa. Nhà tớ mà thế, chắc chắn là chia 3 ngả. 1 xuống với giun, 1 vào nhà đá, con về ông bà nuôi
:Straightf::mad::mad::mad::Crying::Crying::Crying:
Không dám tưởng tượng tiếp.
05:31 CH 17/08/2009
a
Axen
Bắt chuyện
653Điểm·2Bài viết
Báo cáo