Cứ tự nhủ là từ nay dáng quên vì em vẫn biết dáng quên là còn... còn yêu anh mãi tháng năm dần mòn... ôi trái tim chỉ biết yêu người...Không biết chia sẻ thế nào, chúc bạn sớm tỉnh giấc mơ để về với hiện thực.
Giận bạn quá! Mấy ngày nay không thấy bạn lên diễn đàn nghĩ là bạn đã cứng rắn hơn trước, ôi! phụ nữ sao mà mềm lòng vậy, đàn ông thật là xấu xa, biết là không đem lại hp cho người mình yêu thì đừng làm họ thêm đau khổ, sao mà ích kỷ quá! Chỉ cần 1 tin nhắn, 1 cuộc đt cũng làm mình suy tư, ray rứt.
Mình thật sự đồng cảm với bạn, tình cảnh của mình giống bạn đến nổi đọc topic mình tưởng đâu là do mình viết, cũng có thời gian là 13 năm là bạn tri kỷ, chỉ dám gọi nhau là tri kỷ vì cả 2 đều là người tốt, cả 2 đều rất tự trọng, cả 2 đều là người có địa vị trong xã hội, và nhìn bề ngoài cả 2 đều có gia đình êm ấm hạnh phúc.Chính vì vậy tụi mình đã thống nhất với nhau bằng mọi cách phải quên nhau, đã nói với nhau “ e là phụ nữ rất yếu đuối nên e khó mà quên, a là đàn ông mà là 1 người rất cứng rắn nên trách nhiệm này a phải đảm nhận, bằng mọi cách a không liên lạc với e, bằng mọi giá a không được nghe đt và gọi đt cho e”. Đã nói như vậy, vậy mà mình lại trách hờn a, giận a sao vô tình, và chửi rủa a là người vô tình, là người ham công tiếc việc, bỏ quên mình giống như quên 1 người qua đường, mình ghét cai, ghét đắng, đến nổi thỉnh thoảng a gọi đt mình cũng không thèm nghe đễ cuộc gọi nhở, và vài ngày chịu không nổi lại gọi lại a, anh nghe máy nhưng đúng 10 lần trong 1năm nay a đều nói là đang bận việc rồi vội vã tắt máy . Mình trách hờn và ghét đến nổi bạn bè có nhắc đến tên a mình nói đến đề tài khác, mình đâu biết rằng a còn đau khổ hơn mình gấp đôi, trong một lần anh nhắn người bạn thân của 2 người từ hồi phổ thông nói với mình” Sao T không hiểu S, có biết là nó rất khổ tâm không?”, “ P nói lại với con người đó có cao thượng quá thì coi chừng càng cao té càng đau đó”và mình không them nghe nói thêm gì nửa. Một lần qua người bạn a biết mình đang giận mẹ chồng về nhà ruột ở anh liền đt cho mình và kêu mình về nhà mẹ chồng liền, nói rằng có biết làm như vậy là a “hi sinh” vô ích không, a chỉ mong mình được hạnh phúc, hp của mình chính là hp của a, a mong được gặp mình, được ôm mình vào lòng cho thỏa lòng mong nhớ, nhưng đã cố gắng kiềm chế, đã cố gắng lao vào công việc,tiếp khách lien tục để không có thời gian nghĩ đến mình….Bạn hảy cứng rắn lên nhé! Mình đã cai được 1 năm không lien lạc rồi mình sẽ chia sẻ với bạn kinh nghiệm nhe! Nhưng mà trong lòng mình cũng chưa quên được đâu cũng đang đấu tranh tư tưởng hang ngày, vật lộn với chính mình hang ngày đây, bây giờ mình thi đua nhau nhé! Nếu mình và bạn ai cai đươc lâu hơn sẽ thua 1 chầu nhà hang nhe! Mình sẽ báo cáo hang tuần cho bạn, bạn cũng vậy nhé ! Hi vọng mình sẽ được mời bạn đi ăn cho thỏa thích.
Thế bạn có đt hỏi thăm a ấy đã khỏe chưa chưa? Sáng này mình định nhắn tin cho a ấy biết Thứ7 tuần này mình sẽ đi khám sức khỏe định kỳ cùng với cơ quan ở TPHCM, nếu a muốn gặp mình thì mình sẽ sắp xếp đi uông cafê với a khoang 1tiếng đồng hồ rồi mình chia tay, 1 năm rồi không gặp có dịp này không có chồng đi cùng nên cũng muốn gặp lại a, nhưng sao bối rối qua! Thật ra 1năm qua cũng có rất nhiều cơ hội mình đi công tác, đi hội họp, học hành ở SG nhưng vẫn kiềm chế không cho a biết, hi vọng lần nảy mình cũng làm được.
Chắc có lẽ em không ngờ lại có một người yêu em đến tha thiết và cháy bỏng như thế...Anh không biết mình yêu em từ khi nào, phải chăng từ lần tình cờ anh gặp em bưng tráp ngày ăn hỏi đứa em họ anh và cũng là cô giáo em lúc đó, chỉ biết rằng ngay từ giây phút đầu gặp em, anh đã bị tiếng sét ái tình cuốn hút như nam châm, bởi đôi mắt hơi buồn đen láy và thơ ngây của em, nét thùy mị, hiền dịu và đoan trang, có phần e dè của một cô bé vừa rời ghế nhà trường bước chân vào giảng đường ĐH để bắt đầu một hành trình dài phía trước. Một năm đã trôi qua, cũng đến lúc hai trái tim đã bắt đầu gặp nhau. Em đã yêu anh, một tình yêu lớn hơn mọi thứ trên thế gian này, em là người con gái có đầy lòng kiêu hãnh, vậy mà anh vì sự tự ái trong lòng của một thằng đàn ông trỗi dậy, vì sự ngây ngô đến vô tâm lạnh lùng của anh, em đã phải khóc..khóc rất nhiều..Anh vẫn nói em là người con gái tuyệt vời vậy mà không hiểu sao anh lại để tình yêu dành cho em trôi dạt như thế. Hôm nay ! Thật tình cờ . Đi với mấy người bạn anh vào lại nơi mà ngày xưa anh và em từng có những cảm giác bình yên bên nhau, Một cảm giác ảo khiến anh bỗng nhìn thấy 1 dáng hình xưa, quen thuộc nụ cười xưa như đang hiện diện nơi đây. Dường như những kỷ niệm ngày nào lại hiện về . Ôn` ào ! Mãnh liệt giằng xé tâm hồn anh..để rồi đêm nay anh ngồi đây bỗng dưng cảm thấy cô đơn trong căn phòng vắng lặng cùng với khói thuốc trắng xóa viết về những điều này và thầm nuối tiếc, anh tệ quá đúng không em, anh không xứng với những gì em đã dành cho anh trong suốt thời gian 4 năm chúng mình yêu nhau........những món quà em tặng anh trong lần lĩnh học bổng đầu tiên...rồi tháng lương đầu tiên thật ngọt ngào và ý nghĩa..vậy mà anh 1 con người vô tâm lạnh lùng như em nói..3 tháng thực tập không 1 lần anh vào thăm..4 năm yêu nhau chưa 1 lần a về nhà em và anh cũng không hiểu sao mình lại không thổ lộ tình cảm cho gia đình và bạn bè biết phải chăng vì vậy mà anh đã " Đánh mất" tình yêu của chúng mình... bởi vì yêu anh, vì muốn anh hạnh phúc mà e đã ra đi hay vì trong lúc chán chường đau khổ em đã để mặc số phận vào tay kẻ khác để rồi anh thấy đau khổ khi nhìn thấy trên Avatar em bước đi đầy kiêu hãnh và lộng lẫy với người đàn ông khác nhưng ánh mắt vẫn đượm nỗi buồn... em từng nói rằng em hãnh diện và hạnh phúc khi đi bên cạnh anh vậy mà giờ đây..người đi bên em đâu phải là anh ....tại sao em lại làm thế..tại sao khi a biết răng ty em dành cho anh không có gì thay đổi...để bây giờ em đắm chìm trong câu chuyện với người ấy mà không biết rằng ở 1 góc khuất có người đang dõi mắt về em, chú ý đến em, từng cử chỉ, lời nói và cái mỉm cười đầy gợi cảm của emAnh cô đơn và nhớ những gì mà em dành cho anh, anh phải làm gì để vượt qua nó đây, anh buồn, buồn không thể giấu được nữa. Sao anh lại yếu đuối thế này cơ chứ, anh có thể làm bạn với Volka để xuađi nỗi buồn quên đi quá khứ hơn là ngồi máy tính gõ phím nói lên những dòng điên khùng này nhưng anh biết 1 ngày nào đó với với chức năng người mẹ em sẽ WTT và trên diễn đàn này em sẽ đọc được những dòng suy nghĩ của anh ở đây..Cả đêm qua anh không tài nào chợp mắt được vì sự xuất hiện trở lại của em trong suy nghĩ.....anh không biết làm gì để dập tắt những suy nghĩ về em, nó cứ hiện lên, thổi bùng ngọt lửa đang âm ỉ trong anh, mọi thứ hiện về gần như vẹn nguyên...anh không muốn lúc nào cũng suy nghĩ và đau khổ vì những gì đã không còn thuộc về anh, ngay cả quyền được nghĩ về em anh cũng không có, nhưng tất cả đã muộn rồi. Mọi cố gắng của anh đã không thể vớt vát lại những gì đã mất. Nó buồn... tê tái cho chính mình...thôi thì anh sẽ đắp 1 nấm mộ để tưởng nhớ nó, vì anh biết anh không thể nào gạt em ra khỏi suy nghĩ của anh......Dù thế nào thì anh cũng phải bắt đầu lại những ngày không có em, sẽ khó lắm nhưng anh phải làm được, anh còn tương lai, anh phải phấn đấu cho bằng bạn bè và báo hiếu cho cha mẹ, xin lỗi, anh đa tình và mộng mị như thế là đủ rồi, anh sẽ đứng dậy và kiếm tìm hạnh phúc mới. N ơi, n ơi, n ơi.....anh phải quên em từ hôm nay thôi, buồn thế đủ rồi, đa tình thế đủ rồi ." Rồi sẽ qua hết đời cuốn xa mãi. Tha thứ cho mùa thu bé dại. Mải chơi đến muộn loài hoa lỗi hẹn trong vườn khuya..." Đành để mặc tất cả cho số phận mà thôi .Gửi người con gái đã từng yêu anh HN84tq.... 097000xx85. Cầu mong em hạnh phúc với những gì mà em đã lựa chọn cho dù em đã đổi số nhưng anh vẫn hy vọng ngày nào đó anh sẽ liên lạc được số này và gặp lại em cho dù anh và em mỗi người đều có 1 cuộc sống bình yênMười năm trôi qua, trôi quaAnh như không ra điKhông ra đi mà như người trở lạiEm vẫn thơ ngây, như lúc chia tayVẫn tươi xanh màu lá xưa anh háiMột nhánh lan chưa kịp nở hoaLối hẹn xưa cỏ phố nhạt nhòaEm trở lại hay thời gian trở lạiHỡi cô bé thơ ngây ngày ấyHỡi đôi mắt năm xưa nhìn anhHỡi đôi môi với nụ cười lặng lẽEm đang nghĩ gì, đang nghĩ gì, đang nghĩ gìAnh van em, van em nói ra đi
Chỉ thử lòng vậy đã đủ hiểu rồi, giống như đang mê man mà bị 1 bát nước đá có nhiều hòn đá hất trúng.Tỉnh rồi.
Đã qua những ngày dằn vặt và day dứt.Cảm ơn anh, cảm ơn đã giúp em bước qua cơn say này, cảm ơn đã cho em cảm giác của ngày hôm nay, may mắn và rất nhiều sự cảm ơn.