@ Valentino : Thực ra khi chia tay mình hôm nào cũng khóc, mặt mũi thì ỉu xìu , k có chút sức sống nào, k đi đâu cả cứ đi làm xong về thì lại chui trong phòng tự kỷ đọc lại tin nhắn, nghe nhạc buồn... nói chung là rất thảm hại. Và sau 1 tuần sự im lặng đáng ghét của a làm mình rất bực mình. Kiểu như a rũ bỏ đc " cái gai khó chịu ấy" như người dưng luôn ấy. T hết khóc , t đi cắt tóc, đi mua điện thoại mới, đi mua đồ mới, xóa hết tin nhắn cũ, cất hết những món quà kỷ niệm trong 1 cái thùng, khóa fb, và đi chơi lượn phố , đi cf với đứa bạn miễn sao để k còn time trống ấy. Mặc dù tối về tâm trạng vẫn nặng như chì ấy. Nhưng cũng thấy đỡ hơn tuần đầu. T nhớ lắm ấy cố kìm nén xa cái đt ra ( sợ lại táy máy theo thói quen). Đc 1 tháng t nt lại cho a : "" Hj a, a dạo này thế nào? A vẫn khỏe chứ? Có j mới k a? E nhắn tin với mục đích hỏi thăm là chính và đòi quà là chủ yếu nha ^^ ". T ngồi chờ cái đt từ tối đến 11h ..rồi sáng hôm sau...hôm sau nữa . Im lặng .. im lặng nhưng t thấy k sao, lòng nhẹ nhàng hơn , thoải mái hơn ..Giờ thì sắp 1 tháng nữa sau tin nhắn đó rồi. Biết nói sao nhỉ "' Em vẫn hy vọng "- Miu Lê. ^^
mình cũng là người luỵ tình như chủ thớt. cứ mãi chạy theo người ta dù biết hắn kô bao gjờ xứng đáng với tình cảm của mình, luôn tìm cách níu kéo. nhưng tới một lúc nào đó, mình đã mệt mỏi, đã tổn thươg wá sâu, mình đành phải chấp nhận thực tế...rồi ng khác đến, nhưng mình đã mất njềm tin vào t.y, mình hoài ngj tất cả. và lại mất thêm 1tg để wên
vì 1kẻ khôg đáng ở wk mình đã đánh mất anh ấy
Gửi từ ứng dụng di động Webtretho Android
Thích chinh phục chỉ thể hiện bản tính hiếu thắng,còn yêu hay không còn là chuyện khác bạn à.