10 năm mới được phép yêu em ạ. Anh tán đứa nào ít nhất cũng phải 10 năm nên bọn nó tin tưởng vào tình cảm của anh lắm
Chào cả nhà, thế là em ở nhà cũng được 1 vài bữa rồi. Gia đình thông cảm, bạn bè động viên nên cũng thấy đỡ đỡ. Nhưng mà chỉ mong những ngày này trôi qua thật nhanh, cách tốt nhất để không nghĩ đến thất nghiệp là làm cho mình thật bận rộn cả nhà ạ. Tuần này em vẫn đang bận rộn vì đang ôn thi công chức, tuần sau rảnh rỗi hơn thì lên kế hoạch đi làm tóc và đi khám răng, cuối tuần thì định đi Huế với Đà Nẵng chơi, ai rảnh thì đi với em nhé (đi thứ 4 tối thứ 7 về, giờ mình là tỷ phú thời gian mà). Sang tháng thì cứ đăng ký học 1 lớp Tiếng Anh miễn phí, hy vọng mình vui vẻ và cải thiện kiến thức thì may mắn đến với mình.Chị em mình có gì lập hội để an ủi nhau lúc thất nghiệp nhé.
bà Ngà đường Hoàng văn thái: nhìn bên tay phải khi đi vào, hẻm rẽ phải đầu tiên, đi vào hẻm, hẻm rẽ phải thứ 2, đi thẳng vào trong hỏi nhà bà Ngàvợ chồng ông gì ấy số 300/27 đường hải phòng
muốn yêu là phải liều thôi các chị àh. tình yêu giống như là phép thử vậy, nếu mình không thử thì sẻ ko biết là hợp nhau hay không. "thà một phút huy hoàng rồi chợt tắt, còn hơn bùn le lói suốt trăm năm" mọi người thích là tình nhân vì là tình nhân thú vị hơn hôn nhân. tình yêu của tình nhân có sự...đam mê, còn đối với hôn nhân thỳ tình yêu bị gánh nặng của...trách nhiệm. nên khá nhìu người...ngạt thở với trách nhiệm... vs chồng, vs gia đình chồng, vs con cái, vs họ hàng, người thân... nhìu mối quan hệ, nhiều mắt xích khiến người ta cảm thấy như....đeo gông vào cổ nhưng cái gì cũng có nổi buồn riêng của nó. có gia đình buồn vì có gia đình, đơn thân buồn vì đơn thân... mãi mãi con người vẫn không thể hài lòng với nhưng gì mình có, và khát khao những thứ của kẻ khác, dù có thể thứ mình đang có giá trị gấp... ngàn lần thứ của kẻ khác
Hế nhô cả nhà!!!!!!!! phieuphieu đã trở lại và lợi hại hơn xưa! ối dời ơi em định lập hẳn 1 top " ra trại" héhé, cơ mà mới ra, sợ bị theo dõi, nên không dám manh động ạ.Ôi cảm giác nhớ mọi người niết bao nhiêu,ngứa ngáy cuồng chân cuồng tay,như lên cơn nghiện, toàn phải nhờ bác mokake làm liên lạc viên.hichic.Từ giờ em có khi phải cẩn thận với mod thôi, kinh nghiệm chia sẻ là không nên thu hút mod bằng cái màu dễ bị kích động như màu đỏHé hé cái này thì có thể liên tưởng linh tinh được ạ, nhưng em ứ nói ra đâu sợ lắm cơ í Tự dưng em lại nghĩ đến mỹ hầu vương bị giam ở núi đá 500 năm rồi 1 ngày thoát ra, càng dần càng lợi hại chứ!!!!Từ giờ em lại tiếp tục chém! chém! chém! và chia sẻ nhiệt tình với bà con cô bác, tiếp tục cồng hiến nghiêm túc và chân thành cho wtt.Các bác ủng hộ phieuphieu em nha!PS: em nghĩ là wtt nên có chế độ công bằng nhỉ, như kiểu tích lũy điểm cộng cho thành viêcn, mỗi lần cảm đc cảm ơn thì nhận mấy điểm đấy, rồi mỗi lần vi phạm sẽ bị trừ nặng, khi nào trừ hết là khóa nick lần 1, khóa lần 2 là khóa vĩnh viễn.Như thế thì sẽ công bằng với những lão thành có công với cách mạng hơn, kiểu như ngày xưa hoàng thượng cho cái long bài mmiễn chết 1 lần ấy nhỉ
:(, uhm chị cứ đi chuyến du hí về biết đâu mọi việc suôn sẽ hơn , giờ xin việc gê quá.Đùng 1 phát bị cho ra đường khi nào ko hay :( huhu
Em thanks c nhá.Chị coi 2 chỗ đó chưa chị? Thầy phán có đúng ko c? coi bói bài hay là sao hả chị, coi bói bài, coi tướng em mới dám đi :). Em cũng đang muốn đi xem tử vi :) hihi
Đồng ý!! thường cái gì có trong tay rồi người ta ít biết quý lắm..Nếu người ta quý trọng và hài lòng thì họ sẽ hạnh phúc. :D
Chị Phiêu mà có cái long bài chắc bà con, hàng xóm, cô bác, cháu chít chết với chị hết...mà em là em kết cái phong cách chém của chị nhắm nhé!!:)