images
Thịnh hành
Cộng đồng
Webtretho Awards 2025
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Làm sao để quên đi 1 người khi mình đã quá yêu???
Mình mới ct có 5 tháng thôi, một thời gian dài mình cũng đã rất mệt mỏi bạn ạ. Lúc nào cũng phải cố gắng, cố động viên bản thân, cố để moi người k nghĩ mình thất tình, cố để người ấy k phải vì mình mà suy nghĩ. Bất cứ lúc nào, kể cả trong mơ cũng nghĩ đến NA. Mệt mỏi lắm! Cuộc sống mất hết niềm tin, ước mơ. Các kế hoạch sụp đổ hết, cứ nghĩ rằng sẽ k còn có thể yêu ai được nữa. Nhiều lúc cũng ước bị mất trí, có khi 2điên lại mong đi ngoài đường bị xe đâm. Hêt! khỏi phải suy nghĩ, đỡ cảm thấy có lỗi với người thân cũng k sợ bị thiên hạ chê cười. he!
Rồi mình đã quyết tâm thờ ơ với tất cả những j về người ấy, k thù hận, k lo lắng, k nhớ thương ... coi như k hề quen biết k quan tâm họ sông thế nào nữa. Lao vào thực hiện những kế hoạch mà trước đây chưa làm được, tập tành ... Nhìn lại thấy từ lúc ct mình đã làm được rất nhiều việc, tự tin hơn trước và tăng những 3kg đó bạn ạ. Giờ thực sự mình k còn cảm thấy yêu người đó nữa, những ký ức cũng trở nên rất mờ nhạt, chỉ đôi khi cảm thấy cô đơn và thoáng buồn vì đã k thể giữ được một ty rất đẹp.
Mỗi người có một cách để quên, biết là khó nhưng k phải k làm được đâu bạn. Đừng mất niềm tin vào cuộc sống. Hãy cố gắng k nghĩ về người đó, đừng sống với kỷ niệm, đừng cố níu kéo hay hy vọng ngày nào đó họ sẽ trở về, như thế chỉ làm bạn thêm mệt mỏi mà thôi. Cuộc đời ngắn lắm, đứng phí thời gian chờ đợi một ai đó. Nếu biết yêu và biết trân trọng ty rồi bạn sẽ tìm được ty thực sự thôi.
Mình cũng xin cảm ơn tất cả mọi người trong WTT, nhờ các bạn mà mình đã k mất niềm tin vào ty. Cuộc sống vẫn còn rất nhiều biết yêu và đáng được yêu lắm.
Mình vừa gặp một cô bé, lại tìm lại được cảm xúc y như mối tình đầu luôn các bạn ạ. Đang đau đầu vì lập phương án tấn công đây. Tự nhiên run tê.

mình cũng giống bạn đó nhưng bây giờ mình lại mắc một sai lầm quá........... khi chia tay với cô đấy mình đã buông tất cả và tán ngay cô bé bạn thân của đứa em gái để bây giờ nói chia tay cũng khó quá chẳng biết làm thế nào vì bây giờ mình gặp một người cho mình lại cảm giác tin tưởng nhưng vẫn còn sai lầm mà mình ko biết làm gì................>help
05:25 CH 20/07/2008
Yêu thêm một người.
mọi người ai cũng có chuyện buồn riêng của mình và những chuyện khó sử.em thấy ai cũng phê phán chị khi không quan tâm đến chồng mình ..... thật sự em không thể đồng tình được.em hỏi mọi người nhé nếu chị ấy không quan tâm đến chồng mình nữa tại sao không tim cho mình một gia đình mới trong khi hàng ngày phải chịu bao nhiêu đắng cay, mà điều đáng buồn hơn lúc nào cũng hi vọng để rồi thất vọng càng nhiều. em nghĩ chồng chị rất thông cảm với chị đó khi anh ấy biết chị mong mỏi có một đứa con thế nào nên....anh mới chấp nhận điều ấy như vậy! mà ngay cả bản thân chị cũng chị nghĩ đơn giản là có một đứa con để duy trì hp của gia đình về tình chị không sai nhưng về lý chị chưa được tỉnh táo lắm.em ngưỡng mộ chị là một người có nghị lực và một phần chồng chị cũng đáng trách lắm ...... anh ấy đau khổ thì chị cũng vậy mà chị cũng cần những lời an ủi của chồng chứ đâu phải chỉ mỗi chồng chị cần.không phải vì mình bị bệnh ma buông xuôi tất cả cứ như vậy chỉ làm tình cảm vợ chồng xấu đi thôi. em cũng chẳng biết nói gì hơn nữa chỉ mong vợ chồng chị cùng động viên nhau vượt qua lúc khó khăn này.em tin rằng sau cơn mưa trời lại sáng em tin chị sẽ tìm được hạnh phúc thật sự của mình(đó là điều chị muốn nhất bây giờ) có thể là có con hoặc chỉ có vợ chồng chị sống hạnh phúc là được.em cũng có một thằng em họ bằng tuổi chị nó cũng mắc bệnh giống chồng chị nhưng em nghĩ nó may mắn hơn chị vì bây giờ nó đã có baby. không hiểu sao em thương chị quá! mong chị có em bé quá, mong lắm, mong lắm,....
07:53 CH 08/07/2008
Các bạn đã bao giờ níu kéo chuyện tình cảm...
vì theo mình TY fải bắt đầu từ cả 2 fía,phải tự nguyện thì mới có hạnh phúc được. TY cũng ko phải của riêng 2 ng mà còn liên quan đến nhiều gia đình, sự nghiệp chẳng hạn.Sự thật đau lòng là ng ta không thể sống bằng niềm tin cũng ko thể sống chỉ bằng TY. Và tất nhiên để đi đến đích thì phải vượt qua nhiều trở ngại. Giờ đối tượng đã không muốn cho dù vì lí do gì thì mình níu kéo cũng chỉ là cố gắng bước cùng nỗi đau thôi.

trong chuyện tình cảm có nhiều mâu thuẫn mà dường như nó quá âm thầm mà ngay cả những người đang yêu cũng không nhận thấy.nếu như chỉ vì một trở ngại cả hai đều buông suôi thì sao còn ......có kết quả được hả bạn! bạn có thể chia sẻ mâu thuẫn của mình được không?
04:45 CH 08/07/2008
Các bạn đã bao giờ níu kéo chuyện tình cảm...
"Chiếc bình của em...

Chiếc bình pha lê đã vỡ!

Vỡ tan!

Trăm vết rạn!

Ngàn vết nứt!

Muôn nghìn mảnh vụn!...Vỡ...Tan...!!!

Cái bình đó đã từng được tôi ghép lại. Tôi đã từng cúi nhặt từng mảnh, từng mảnh...cả những mảnh vỡ lẫn những mảnh vụn, tôi nâng niu và cẩn thận ghép từng mảnh lại với nhau. Tôi đã từng thành công khi chiếc bình quý ấy đã lấy lại được dáng vẻ như ban đầu. Và từ đó tôi hiểu mình cần giữ gìn, nâng niu nó hơn.

Cái bình lại vỡ...Mảnh vụn nhiều hơn mảnh vỡ. Nhưng tôi hiểu giá trị của nó nên một lần nữa tôi lại cần mẫn, kiên nhẫn nhặt từng mảnh...và lại ghép chúng lại để có được cái bình quý như xưa.Có những mảnh vụn đã khiến ngón tay tôi chảy máu. Đau...nhưng tôi mãn nguyện. Tôi vẫn có được nó.

..Cái bình lại vỡ...ghép lại...lại vỡ...

Giờ thì không còn mảnh vỡ nào nữa, vụn hết rồi!

Tôi vẫn có thể lại cần mẫn nhặt nhạnh từng mảnh, từng mảnh rồi ghép lại.Tôi không sợ đau khi ngón tay chảy máu vì nhặt những mảnh vụn. Nhưng tôi không dám chắc rằng mình có thể nhặt đủ tất cả hay không...vụn quá...Và nếu như chiếc bình ghép lại vỡ...tôi sẽ còn có thể làm gì nữa đây?

Ngồi nhìn chiếc bình đã được hoá thân thành trăm nghìn mảnh vụn, tôi vẫn tự hỏi mình "Tại sao lại thế?" Lần này mười ngón tay tôi vẫn nguyên vẹn không trầy xước.Nhưng những mảnh vụn như găm chặt vào tim. Đau...đau lắm! Rõ ràng tôi đã rất nâng niu, rõ ràng tôi hiểu được giá trị của nó...vậy mà chiếc bình pha lê của tôi...lại vỡ. "Tại sao?"

Tại sao ư? Em ngốc nghếch của tôi ơi, chiếc bình của em đã không còn giá trị ngay từ lần đầu rơi vỡ. Em đã khéo và giỏi lắm khi nhặt nhạnh từng mảnh và ghép lại với nhau. Nhưng em đã không nhìn thấy những vết rạn, những vết nứt trên chiếc bình sau khi được em tái tạo. Và lần thứ hai, em đã không thấy những kẽ hở-chỗ trống của những mảnh vụn vương vãi khắp nơi. Lần thứ ba, chiếc bình của em mang đầy thương tích, dấu vết hàn gắn chằng chịt, vậy mà em còn muốn giữ lại cho mình....Nó lại vỡ. Và giờ em nhìn xem, nó chỉ là một đống vụn thuỷ tinh vô giá trị. "Chẳng còn gì nữa đâu"...em ạ...!!!

Ừh, chẳng còn gì nữa rồi. Tôi cúi xuống, nhặt từng mảnh, từng mảnh...lòng bàn tay tôi di chặt trên mặt đất để không bị sót mảnh vụn nào...Chẳng còn giá trị nữa thật rồi.

Hai bàn tay trầy xước rỉ máu. Trái tim tôi nát vụn như những mảnh vụn của chiếc bình pha lê. Cảm giác đau... nhói buốt...!!!

Tôi đem gói chặt, giấu kín... giữ lại cho riêng mình."



Có lẽ sau khi bạn đọc những dòng này bạn sẽ có câu trả lời cho mình : "Có nên níu kéo tình yêu?"

Nếu là một người ...có sức chịu đựng, là một người sẵn sàng chấp nhận thêm rủi ro thì bạn cứ níu kéo, biết đâu...

câu chuyện của bạn hay quá! cảm ơn nhé! chắc bạn cũng đã có những chuyện tình cảm buồn! mình muốn chúng ta hãy kể những câu chuyện đó và nói về những cảm giác lúc đấy để mọi người cùng đồng cảm và có thể đưa ra kết luận cuối cho chính xác nhé. không phải mình tạo lên topic với mục đích mọi người chia sẻ những điều mà không thể nói với ai khác!!!!!!!1:Sad:
04:35 CH 08/07/2008
Các bạn đã bao giờ níu kéo chuyện tình cảm...
đừng nên níu kéo bạn à! trong mọi trường hợp mình nghĩ là như vậy!

cảm ơn bạn đã nói len suy nghi của bạn nhé.nhưng trong mọi trường hợp thì mình nghĩ không phải là tất cả đâu!
04:31 CH 08/07/2008
xxx trước hôn nhân mà không phải với chồng!!!
theo mình thì chuyện đó không quan trọng lắm. sống với nhau vì tình cảm quan trọng hơn là tôn trọng nhau chứ không phải vì chuyện đấy.sống với nhau cả đời chứ có phải vì chuyện đấy đâu!!:) :) :)
08:05 SA 08/07/2008
Tình yêu có lãng mạn quá không?
câu chuyện của anh thật sự có nhiều ý kiến đó! còn em chẳng biết khuyên anh thế nào vì thứ nhất em còn trẻ và chưa có gia đình nữa.nhưng qua những gì em đọc thì em thấy bản thân anh cũng đã có chiều hướng qua bên đấy rồi, bởi em không thấy anh nhắc đến ý kiến của gia đình và bạn bè anh. chính vì thế em nghĩ họ cũng rất ủng hộ anh rồi.còn về vấn đề kinh tế thì thật sự là quá đau đầu, đàn ông thì ai trả muốn mình làm chủ gia đình nhưng em nghĩ điều quan trọng là hp của 2 anh chị, chị ấy chấp nhận khi anh sang đấy là con số 0.theo em thì chị ấy cũng rất thông cảm với anh rồi, còn về thực tế thì cũng không dám chắc điều gì! em thấy có nhiều ý kiến cho rằng chị ấy lên về vn. nhưng theo em thì khác, khi đã làm cha là mẹ thì điều quan trọng nhất vẫn là con cái, chị ấy không thể vì hạnh phúc riêng của mình mà ảnh hưởng đến hai đứa con của mình được. Mà theo em anh là đàn ông mà đừng cảm thấy mặc cảm quá nhiều về chuyện kinh tế anh hãy biêt hy sinh cho chị ấy trước đi rùi chị ấy sẽ hy sinh cho anh mà. em luôn ủng hộ anh sang đấy mặc dù ......rất khó khăn nhưng em tin đây sẽ là hạnh phúc mà anh đang mong đợi! chúc anh lựa chọn sáng suốt nhé^^
06:47 CH 07/07/2008
t
tranthanhtruong88
Bắt chuyện
669Điểm·1Bài viết
Báo cáo