Tl: Nếu đã xác định ko nên nhớ nữa thì cố ko nhớ, xem phim, tập thể dục nói chung là làm gì đó để không có thời gian suy nghĩ nữa là đc rồi?Hỏi: Gần đây có phim bộ nào hay ko nhỉ?
TL: Đi luôn từ hnay cho nóng :DHỏi: Mà đi là đi đâu í nhỉ?
LOL, em nói đúng. Bình thường thì anh sẽ không vào mấy mục này để đọc đâu. Nhưng thế méo nào hôm nay lại vào. (cwl)
Hãy nghĩ đến bọn trẻ con mà xem, nó ngã, nó đau, nó sẽ khóc, khóc chán rồi không ai giúp, nó sẽ tự đứng dậy, và nó lại chảy nhảy bình thường.
Hãy thử tự bước ra trước khi cần sự trợ giúp. Vì đôi khi, sự trợ giúp đó, sau đó sẽ khiến bạn lộn ngược trở lại hố đấy, cái gì cũng có giá của nó mà.
Trách mình không đủ mạnh mẽ thôi.
Mệt quá, khi nào mới qua cái khoảng thời gian khó khăn này vậy?
TL: gần đây thì không biết, nhưng có một phim từ 2006, tên Hoa cúc dại (hoặc là Daisy) - không nhớ rõ rồi, phim ngắn Hàn, rất hay.
Hỏi: Đói mà không muốn ăn gì thì làm thế nào nhỉ?
Gởi từ ứng dụng Webtretho của thattich07
Hỏi: nhớ một người không nên nhớ thì làm thế nào?
Gởi từ ứng dụng Webtretho của thattich07
Gởi từ ứng dụng Webtretho của thattich07
TL: đi tìm chữ í.
Hỏi: Chỗ bạn có nắng không?
Gởi từ ứng dụng Webtretho của thattich07
Bước đầu không suôn sẻ, thi cử không biết sẽ như nào...
18 năm ở nơi này không biết bản thân đã gieo rắc thứ gì, để rồi đi đâu ai cũng nhớ mặt và hỏi thăm, toàn mấy người mà mình chẳng thân quen gì mấy... Câu đầu tiên là "Vẫn gầy thế, ăn nhiều vào." (Mn không biết chứ, với một đứa nuôi tốn gạo như cháu, lên dc 40kg đã xa sỉ lắm rồi T.T mà hình như lên dc 40kg là do cao lên...) sau đó là "Cháu đang học trường gì? ... thế năm nay thi trường gì?" @@ Không biết nên khóc hay nên cười. Đi xa về mọi người nhớ mặt cũng tốt. Có những câu là nta quan tâm thôi, nhưng bản thân vẫn thấy khó chịu...
Đáng ra ngày mai là đi rồi, các thứ xếp sắp hết rồi, nhưng sau khi đi đạp xe đêm về, quyết định nhây thêm mấy ngày. Ở nhà không muốn đi. Hic
Ai vậy???