images
Thịnh hành
Cộng đồng
Bé yêu - Mẹ có quà cả nhà đều vui
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Nước mắt người phụ nữ khi lấy nhầm chồng
thật khổ khi lấy phải người chồng không có lập trường. mình đã từng trải qua khoảng thời gian khủng hoảng nhất thậm chí có lúc muốn buông xuôi tất cả vì áp lực cuộc sống. cũng may vì vẫn có gia đinh mình bên cạnh an ủi giúp mình chăm sóc bé lúc mới sinh

Cố gắng lên nghe bạn.Mình cũng vậy, nhờ có gia đình bên cạnh, có công việc ổn định, còn bạn bè, đồng nghiệp nữa. Vì con mình phải mạnh mẽ lên làm chỗ dựa cho con nữa. Lúc đầu mình nghĩ mình không vượt qua được nỗi đau này, mình đã kiệt sức một thời gian và không đi làm nỗi. Nỗi đau vẫn còn nhưng mình phải học cách chấp nhận.
comment by WTT mobile view
11:11 SA 05/04/2017
Nước mắt người phụ nữ khi lấy nhầm chồng
Đọc mà em không kiềm được nước mắt. Mỗi người điều có một nỗi đau mà người khác không cảm nhận rõ bằng người trong cuộc.Tương lai em cũng sẽ là mẹ đơn thân. Mang thai 3 tháng mẹ chồng đuổi ra khỏi nhà. Chồng nghe lời cha mẹ đã bỏ rơi em.
comment by WTT mobile view
10:19 SA 05/04/2017
Ly hôn khi dang mang bầu,e rất đau.
Nói thật mình ráng căng mắt ra đọc kĩ bài của bạn mà cũng k đọc nổi. "Em cũng jk ck ji con" là cái gì vậy bạn? Giáo viên mà viết lách với diễn đạt như này thì ko biết bạn dạy dỗ các em học sinh sao đây? Nghe cách nói chuyện của bạn mình nghĩ bạn sinh năm 98 chứ k phải 88 mà có khi còn trẻ con hơn.
Bạn vào đây tâm sự xin ý kiến thì cũng nên hạ cái tôi xuống lắng nghe những điều mọi người dành thời gian để viết cho bạn chứ. Theo mình thấy điều đầu tiên bạn cần làm là đi học kĩ năng sống. Bạn có thể tham gia vào các lớp học kĩ năng sống hoặc mua sách về đọc thêm, lên mạng tìm hiểu những bài giảng online hoặc lên youtube, podcast để học thêm về kĩ năng nhé. Vì nếu bạn ko có kĩ năng sống, đầu óc ko suy nghĩ logic và không độc lập, mạnh mẽ mà cứ thích đóng vai nạn nhân than khóc kể khổ suốt ngày thì tình hình ko bao giờ thay đổi cho dù bạn có cưới 1 người chồng khác & có 1 người mẹ chồng khác.
Mình thấy thương cảm cho bạn nhưng hơn hết là thương cho đứa bé con bạn. Nghe bạn kể thì thấy nhà chồng & mẹ chồng ko trông cậy đc nhiều rồi mà bạn bản thân là mẹ cũng quá trẻ con & yếu đuối, chỉ tội cho con bạn thôi. Giờ bạn thương con thì hãy cố gắng suy nghĩ lạc quan tích cực, lo đi làm kiếm tiền nuôi con, ăn uống ngủ nghỉ điều độ, rảnh thì rủ bạn bè hoặc gia đình bạn đi chơi, rồi đi học yoga học thiền hoặc đi học mấy lớp kĩ năng sống, nhà chồng vs chồng bạn vứt ra khỏi đầu đi. Tỏ ra mình độc lập tự chủ và hạnh phúc, còn họ muốn coi mình là con dâu & nhận cháu thì liệu mà đối xử với mình cho đàng hoàng, còn ko thì sẵn sàng thoả thuận chu cấp & kí đơn li dị.
Bạn phải biết yêu thương & tôn trọng bản thân mình trước khi yêu cầu người khác yêu thương & tôn trọng bạn. Còn cái thằng chồng mà đánh vợ nhất là khi vợ đang mang bầu là cái thằng gỉ rách quỳ xuống cầu xin mình cũng không thèm nhìn mặt nữa là quay về năn nỉ nó.

Gởi từ ứng dụng Webtretho của Meredith_princess

Em cảm ơn chị.
Em sẽ cố gắng để làm được những gì chị khuyên em.
Em sẽ gì con em mà mạnh mẽ, độc lập.
comment by WTT mobile view
10:31 SA 11/03/2017
Ly hôn hay dừng lại
Chồng : Thương yêu vợ con, biết quan tâm và chia sẻ việc nhà với vợ. Mặc dù có ít nói, đôi khi cục tính, không lãng mạn, không màu mè, chung thủy, thỉnh thoảng có hay la cà cùng bạn bè uống rượu, say sỉn có, cũng hơn 1 lần ra tay đánh vợ.
Vợ: Tính nóng, sống hết lòng vì chồng con và gia đình chồng, đối nội đối ngoại không ai phàn nàn. Công việc tốt, có thu nhập ổn định, hiện đang là cột trụ kinh tế trong gia đình có cả BMC.
Cuộc sống vợ chồng chẳng có sóng gió nếu như vợ không phải chịu cảnh làm dâu như bao chị em khác, ấm ức , tủi nhục, bị xúc phạm đến bản thân và gia đình nhà ngoại. Người xúc phạm không ai khác là mẹ chồng. Nguyên nhân sâu xa cũng bắt nguồn từ sự bất đồng trong cuộc sống hằng ngày, mẹ chồng hiếu thắng và luôn xem mình là nhất nhất. Chồng dù có thương vợ nhưng chồng không có tiếng nói. Và rồi cả mâu thuẫn với chồng, chồng đánh vợ, xỉ nhục vợ, cách hành xử giống mẹ không coi vợ và gia đình vợ ra gì.
Đánh nhau, chửi nhau rồi lại làm lành không biết bao nhiêu lần. Để rồi lần cuối cùng vợ nhận ra mình chỉ là công cụ của gia đình họ, chồng có yêu thương vợ đến mấy nhưng khi nóng nảy thì vợ chả là gì sất. Vợ mệt mỏi và muốn dừng lại. Hiện tại 2 vợ chồng đang ly thân để có thời gian suy nghĩ. Nhưng từ ngày dọn ra riêng vợ sợ phải quay về ngôi nhà đó thế. Vợ sợ phải giao tiếp phải lắng nghe cách nói năng và cư xử của gia đình chồng. Chồng muốn vợ quay về nhưng lòng vợ đã nguội mất rồi. Dẫu biết rằng ly hôn là khổ, con cái sẽ phải chịu thiệt thòi cảnh xa bố xa mẹ. Nhưng cứ nghĩ quay về thì vợ thật sự sợ hãi. Có ai hiểu cho nỗi lòng của mình không? Ước gì thời gian quay trở lại để không lấy chồng, thà nghe bố mẹ mắng còn hơn giờ thấy bố mẹ đau lòng như thế này. Ly hôn hay dừng lại?

Có em nữa, cũng gần giống hoàn cảnh của chị.
Em còn khổ hơn vì em đang mang bầu.
Buồn lắm nhưng phải cố gắng chị ơi.
Nếu chồng chịu ra riêng thì anh chị nên ra ở riêng.
Còn chồng em không chịu ra riêng bỏ vợ đang mang bầu luôn chị ơi.
comment by WTT mobile view
10:23 SA 11/03/2017
Ly hôn khi dang mang bầu,e rất đau.
Em thấy post mới nhất bạn ý viết ổn rồi mà, đọc được rồi, tức là bạn ý rút kinh nghiệm rồi, các mẹ đừng ném đá nữa, tội bạn ý, đang bầu mà :D

Về vấn đề của bạn Susi: Bây giờ mọi việc làm của cậu là ưu tiên em bé đã. Như chị nào nói ở trên, cậu đi lại 50km, từ chối mọi thảo ý của mọi người để làm gì? Cậu phải đối diện với chính mình, trả lời được câu hỏi này thì mới biết cậu muốn gì. Nhưng mà ý, muốn gì thì muốn, đẻ cái đã. Giờ cậu phải làm mọi thứ, tạo mọi điều kiện tốt nhất cho sức khỏe và sự an toàn của cậu đã. Còn anh chồng và nhà chồng, cứ gạt tạm sang bên, anh ta quan tâm con thì ừ một tiếng, anh ta không quan tâm con thì thôi, nhà chồng ưa cháu thì vâng một tiếng, nhà chồng không ưa cháu thì thôi. CHẤM DỨT MỌI TRÁCH MÓC Ỉ ÔI "TẠI SAO" ĐI NHÉ.
Giờ là xác định mục tiêu và hành động thôi, em bé sắp ra đời rồi, đẻ đái thế nào ở đâu? Chuẩn bị được những gì rồi, tiền nong thế nào? Sức khỏe mẹ và bé thế nào?

Song song với đó, để thư giãn, bạn có thể vào nhà EQ mà đọc, cứ với tinh thần là hóng chuyện thiên hạ đã, rồi sẽ thấy có những ý tưởng cực lạ, nhưng rất đáng để đọc đấy, và để học đấy, rồi bạn sẽ hiểu ra không ít thì nhiều.

Chúc hai mẹ con khỏe mạnh nhé. Bao giờ cậu đẻ? Biết zai gái gì chưa?

Cảm ơn bạn nhiều.
Đọc bài của bạn và chị ở trên tự nhiên nước mắt mình cứ chảy và nghẹn ngào.
Hiện tại sức khỏe của mình và con tốt.
Mình đi về vì chỉ có gia đình lúc này là nguồn động lực lớn nhất,mình muốn được gần gia đình.
Tháng 7 dương lịch mình sanh, là con trai bạn à.
Mỗi tháng mình điều đi khám thai định kì để theo dõi con phát triển thế nào.
Chồng mình có liên lạc với mình
comment by WTT mobile view
10:09 SA 11/03/2017
Ly hôn khi dang mang bầu,e rất đau.
Suri: cậu bằng tuổi tớ. Tớ cũng đã từng ước ao được làm cô giáo, nhưng giờ nghĩ lại mình làm chắc không nổi, vì làm cô giáo cần luôn giữ được bình tĩnh và một sự kiên nhẫn to đùng, nên tớ rất nể các thầy cô giáo.
Về chuyện viết lách, thôi tớ không bàn vì đây không phải chủ đề chính.
Nhưng tớ muốn nói về thái độ của cậu khi nghe mọi người góp ý thôi. Ừm, sao nhỉ, cậu bướng quá ^^ và cậu bộp chộp nữa. Tớ đọc comment của cậu với mọi người cảm giác cậu không đọc kỹ bài của họ, điển hình là bài của chị Gauna và anh Hoviba. Cậu hãy đọc kỹ lại lần nữa xem rốt cuộc họ muốn nói cái gì nữa xem, và cậu đừng trả lời vội, ngẫm lại xem bản thân mình thế nào. Và cũng nên đọc vài của kukucaca nữa. Tớ nghĩ, chẳng cần phải xác định post bài hỏi là sẵn sàng nhận gạch đá, đây là cái tư tưởng cực kỳ cực đoan và nó (có thể nói) là bịt hẳn suy nghĩ của mình lại phần nào. Tớ nghĩ cậu nên xác định là "Đã post bài thì sẽ có các luồng tư tưởng khác, suy nghĩ khác, và mình nên cởi mở để đón nhận và suy nghĩ về nó" bởi vì, nếu như suy nghĩ và hành động của cậu đã ổn, đã tốt, đã ok, đã ngon lành, thì cậu đã không bế tắc rồi phải mang lên đây hỏi và sẵn sàng ôm rổ hứng gạch phải không?
Rất mong cậu và em bé hạnh phúc. Giờ trách nhiệm và quyền của cậu là em bé đó. Còn chồng và nhà chồng, thôi cứ gạt gạt nó ra, cứ ngọt nhạt khêu ra cái trách nhiệm của chồng với con (tới đâu thì tới) và tự lo cho con mình đã, rồi đẻ xong hẵng tính làm cách mạng.

Cảm ơn cậu rất nhiều.
Bây giờ mình cũng đang sống như thế đó, lo cho con trước rồi mọi chuyện tính sao.
Mỗi ngày mình vẫn lên đọc lại những lời góp ý của các anh chị và nhìn nhận bản thân mình.
Bây giờ mình không suy nghĩ nhiều đến chồng và gia đình chồng nữa,cố gắng chăm sóc sức khỏe để mình và con khỏe mạnh.
comment by WTT mobile view
02:18 CH 09/03/2017
Ly hôn khi dang mang bầu,e rất đau.
Bạn viết đúng chính tả tí được không? Sao cô giáo mà viết lách đáng sợ vậy.
- vì chứ không phải gì/ji/j
- chồng chứ không phải ck (con khỉ chăng?)
- gi chứ không phải j
Và nhiều chỗ viết tắt khác. Trưởng thành từ những điều nhỏ nhặt bạn ơi.
comment by WTT mobile view

Mình mới lên diễn đàn viết bài, cách viết làm mọi người khó đọc mong mọi người thông cảm nhe.
Còn viết tắt do mình nhắn tin quen nên đôi khi quên mất là mình đang viết bài tâm sự với mọi người.
Chắc lỗi này không đáng bắt bẻ đâu bạn he.cảm ơn bạn.
comment by WTT mobile view
07:51 CH 06/03/2017
Ly hôn khi dang mang bầu,e rất đau.
Đành chấp nhận làm người đàn ông nhiều chuyện để gửi tới bạn đôi lời nhắn nhủ.
Bạn cũng không phải còn trẻ nữa, cũng sắp làm mẹ. Hơn nữa bạn là một Nhà Giáo, nên tôi rất mong bạn hãy cân nhắc những điều dưới đây:
- Bạn hãy thử cố gắng viết bài trên mạng một cách văn phạm nhất. Đừng chủ quan mà cho rằng vì thói quen viết tắt khi nhắn tin nên bạn không để ý. Ngay bài viết mới nhất của bạn cũng không phải là dài nhưng bạn cũng không thể hiện được văn phạm của người dạy học.
- Bạn nên cố gắng làm tốt từ những việc nhỏ, cũng đừng tỏ ra coi thường những điều vụn vặt đó. Bởi khi bạn sống có nguyên tắc, có trách nhiệm với việc bạn làm dù là rất nhỏ, nó sẽ giúp bạn có tư duy đánh giá sự việc cẩn thận và chính xác hơn.
Tại sao tôi mạn phép khuyên bạn như vậy? Bởi qua tất cả những bài viết của bạn, tôi thấy nguyên nhân cốt lõi nằm ở chính bản thân của bạn. Nhất là bạn lại là một Nhà Giáo, nên với tư cách cũng là một người phụ huynh, tôi rất mong các cháu học sinh được dạy bảo bởi những Thầy Cô giáo có Tâm huyết, trách nhiệm với Nghề đáng quý này.
Những điều tưởng chừng như rất nhỏ, nhưng hệ quả của nó không đơn giản như cách bạn nghĩ là do quên và không đáng để bắt bẻ.
Mong rằng những lời khó nghe sẽ không làm bạn khó chịu. Chúc mẹ con bạn và gia đình mọi điều bình an.

Gởi từ ứng dụng Webtretho của hoviba

Cảm ơn a.đúng là cuộc sống có những điều mình nghĩ nó đơn giản nhưng lại là điều phức tạp.
Em không khó chịu gì đâu,vì em chấp nhận lên đây chia sẽ tâm sự của mình là sẽ chấp nhận nghe những ý kiến khác nhau.
Cảm ơn anh đã nhắc nhở đến nghề giáo của em,dù hạnh phúc gia đình không đươc trọn vẹn nhưng em luôn cố gắng làm tốt trách nhiệm bằng lòng yêu nghề của mình.
comment by WTT mobile view
10:05 SA 06/03/2017
Ly hôn khi dang mang bầu,e rất đau.
Ôi tôi đi chết đây.
- Post đầu tiên kêu la ầm ĩ vì chồng ko qua thăm, chồng muốn ly hôn, em muốn quay về với chồng.
- post sau: chồng xin lỗi, hứa sẽ qua thăm rồi từ từ tính tiếp. Lúc này thì lại đổi ý: em mất lòng tin, em sợ xiêu lòng (xiêu chứ ko phải siêu lòng nhé, cô giáo thì mà sai chính tả nhiều quá).
Ôi mẹ ơi, tui mà là bà mẹ chồng chắc tui trào máu mũi chết. Vì đã có thằng con trai bất tài vô dụng, vớ ngay đứa con dâu trẻ con dở dở ương ương. Kiểu này chúng nó mà đẻ con ra chỉ khổ ông bà. Tui mà là bố mẹ chồng em này, tui đá đít 2 đứa này ra ngoài thuê phòng mà ở cho nó trưởng thành ra. Chứ nhìn thằng con suốt ngày chơi game đã ngứa mắt, thêm đứa con dâu về suốt ngày cãi nhau lại càng lộn cả ruột.
Thôi vầy đi: 2 đứa đã lớn, làm ơn tha cho ông bà đi. Em thuê nhà gần trường đi dạy tới lúc gần sinh. Sinh thì về nhà mẹ ruột ở. Còn em nhắm em nuôi nổi chồng hoặc chồng chịu đi làm nuôi vợ con thì kéo nó ra ở cùng. Còn nó khoái ăn bám ông bà già hơn thì kệ nó. Mình có tự trọng chút, ba má người ta phải nuôi báo cô một thằng 29t là khổ lắm rồi, đừng mang con về đó làm khổ thêm ông bà nữa.
Chị biết chị nói toàn những lời khó nghe. Mà kiểu của em chắc nghe cũng ko thấm. Thôi nhường chổ cho các chị nhẹ nhàng hơn.

Em rất cảm ơn những góp ý thẳng thắn của chị.
Quay về thì em k quay về nữa chị àh.
Nếu chồng còn thương em và con.Biết trách nhiệm làm chồng làm cha của mình.Biết cố gắng phấn đấu để tự lập thì chỉ có cách vk ck em ra ngoài ở riêng.
comment by WTT mobile view
04:00 CH 03/03/2017
Ly hôn khi dang mang bầu,e rất đau.
Chồng em thần kinh có bình thường không em? Vợ chồng cưới nhau cả làng cả tổng chứng kiến, có hôn thú pháp luật công nhận mà tại sao khi chưa ly hôn đã phải lén lút như tội phạm? Bố mẹ chồng em đẻ ra chồng em thật, đành răng xung đột vợ chồng em khiến mẹ chồng em giận em thật, nhưng mẹ chồng em hay bất cứ ai đều không có quyền cấm vợ chồng em sống chung hay ép vợ chồng em ly hôn nếu em thực sự không muốn, vì như vậy là vi phạm pháp luật em nhé. Em tìm cuốn luật hôn nhân gia đình đọc thật kỹ ngay cho chị.
Em sai 1 lần vì làm um sùm để phải nhẫn nhục về xin lỗi mà mẹ chồng không chấp nhận, mẹ chồng bỏ em đang bầu bì phải quỳ lạy bà ấy, chịu nhục, chịu hành hạ để trả giá cho cái lỗi sai của mình như vậy là đủ rồi.
Từ giờ ngẩng đầu lên mà sống, em là giáo viên, tức là có học thức, có vị trí trong xã hội, làm cái gì cũng đường đường chính chính chứ đừng bao giờ lén lút như tội phạm để bị người ta khinh thêm, em nhé!
Chồng em nó muốn sống hèn, không thoát ra được khỏi cái váy mẹ thì cứ cho nó đội váy mà sống cả đời. Em phải sống cho ra sống, ngẩng đầu lên sống tử tế để còn nuôi dạy con sau này. Con em ra đời trong thời gian bố mẹ còn hôn thú, chồng em phải có trách nhiệm lo chăm vợ chăm con khi vợ đẻ, ai ngăn cản chồng em thực hiện cái trách nhiệm đó thì kiện cho nó tởn nha em. Sao em ngốc thế? Làm um lên những chuyện không đáng, còn những chuyện đáng lại không cứng rắn là sao?
Chồng không muốn ly hôn, vậy chị hỏi em, em còn yêu chồng không? Còn tin tưởng chồng đủ để gầy dựng lại không?
Nếu có, thì nên "răn" cho chồng biết làm một người chồng đúng nghĩa, chứ hèn như vậy làm sao mà làm chồng làm cha? Thế nào là làm chồng đúng nghĩa? Đó là phải sống chung với vợ dưới 1 mái nhà để cùng vun vén cái gia đình nhỏ, rồi phải mạnh mẽ làm chổ dựa cho vợ con, đứng lên đi làm kiếm tiền, kiếm ít cũng được nhưng phải đi làm chứ không phải cứ cắm mặt chơi game lười biếng ỷ lại như một thằng con trai mới lớn chưa lập gia đình. Hai người con trai con gái lập gia đình tức là phải là lìa cha mẹ để nên một xương một thịt với nhau, xây dựng một gia đình mới, chứ ở đâu ra cái kiểu lấy vợ rồi còn rúc về với mẹ đến việc liên lạc với vợ con còn lén lén lút lút như thằng trộm chó là thế nào? Sống kiểu đó thì dẹp đi cho lành em nhé.
Em không nên nổi giận, khóc lóc trách móc, nhưng phải cứng rắn, nói câu nào phải có trọng lượng câu đó. Luật pháp bảo vệ mẹ con em và gia đình nhỏ của em. Cha mẹ chồng là kẻ ngoài gia đình nhỏ của em, không có tư cách xen vào can thiệp bất cứ việc gì liên quan hết việc ly hôn, nhìn nhận chăm sóc con cái, phân định tài sản của hai vợ chồng. Nhớ kỹ điều này em nhé!

Gởi từ ứng dụng Webtretho của mexiuxiu11

Chị ơi.thật lòng thì em vẫn còn yêu chồng nhưng không còn niềm tin ở chồng nữa.
Em biết ck e nói như jậy vì sợ chame ck biết vk ck em còn qua lại,vì chame ck bắt vk ck em ly hôn.
Bây giờ em sẽ nói với ck thế nào hả chị.
Em sợ mình sẽ siêu lòng.
Ck em còn lệ thuộc kinh tế vào chame vì hàng tháng phải trả nợ ngân hàng lúc trước ck vay cho ck và chame ck.
Bây giờ ck k làm ra tiền.
comment by WTT mobile view
01:15 CH 03/03/2017
Ly hôn khi dang mang bầu,e rất đau.
Chào tất cả các anh chị.
Hôm nay em đã mạnh mẽ hơn rất nhiều.
Đi khám thai Bs bảo e và con điều khỏe mạnh.
Nhưng mấy ngày nay chồng lại nhắn tin và gọi điện cho em.
Bây giờ thì chồng em lại không muốn ly hôn nữa.
Chồng em nói xin lỗi j đã đối xử với em và con như vậy.
Ck kêu em gắng chiu cực khổ đợi ck một thời gian,ck k để em và con thiệt thòi.
Nhưng giờ em thật sự mất niềm tin ở chồng vì ck đã hứa với em rất nhiều nhưng k thực hiện được.
Chồng hẹn gặp em nhưng ck nói bây jờ vk ck gặp nhau hay liên lạc chỉ là âm thầm,lén lúc k để gia đình hai bên biết.
Em vẫn chưa gặp.Bây giờ em phải làm thế nào hả các chị?
comment by WTT mobile view
08:47 SA 03/03/2017
Ly hôn khi dang mang bầu,e rất đau.
Susi1988: Cảm ơn em, chúc em sớm vượt qua giai đoạn này, sau này nhìn lại em sẽ thấy cuộc sống này chỉ nên khóc vì người thương mình, chứ bạ đâu cũng buồn tủi khóc lóc thì phí sức lắm em ạ! Giờ em ráng ăn ngủ cho điều độ để hai mẹ con khoẻ mạnh. Sau giờ dạy thì nên đọc sách vui, xem phim hài, trồng dăm cây hoa, đi mát-xa, gọi điện cho bạn bè (bạn nữ) hỏi thăm sức khoẻ, tán gẫu dăm câu chuyện vui. Đừng nghĩ tới chuyện đã xảy ra rồi ngồi xét nét thái độ hành động của chồng và cha mẹ chồng làm gì em ạ! Cuộc đời này chỉ có 3 thứ quan trọng với ta nhất mà ta không thể từ bỏ: chính ta, cơm ăn, nước uống. Giữ cho 3 thứ đó luôn được "đầy đủ", còn mọi thứ khác thì tuỳ duyên mà hợp hoặc tan, nếu đã sống hết lòng, cố gắng hết sức rồi mà kết quả không tốt thì cũng đừng quá chú tâm dằn vặt khi mọi sự không như ý làm gì.
Cha mẹ ruột đôi khi còn làm ta đau, làm ta tổn thương, huống chi là cha mẹ chồng?

Gởi từ ứng dụng Webtretho của mexiuxiu11

Cảm ơn chị.
Chị thật sự đã cho em thêm động lực để mạnh mẽ.
Chị dạy cho e biết được cái gì nên giữ và cái gì nên buông.
Đọc xong bài của chị em nhận thấy được điều quan trọng bây giờ mình cần làm là gì.
Em biết k thể xóa tất cả mọi chuyện trong kí ức mình một ngày một bữa được nhưng em sẽ tìm cách để k ngĩ đến nhiều nữa.
Em đã cố gắng hết sức và giờ là lúc em cần mạnh mẽ vì con,vì cha mẹ mình.
Em sẽ làm được chị àh.
Đọc bài chia sẽ của chị hôm nay em thấy lòng mình nhẹ nhõm hơn.
Mơ ước của em là được học may áo dài nhưng em chưa thực hiện được.
Trong lúc này em có thời gian ngĩ nhiều em dự định sẽ học may áo dài để sau này vừa kiếm thêm thu nhập,vừa có thể tự may cho mình.
Như vậy em cũng có thể ít rãnh rỗi mà suy ngĩ chuyện đã qua.
Chúc chị và gd nhiều sức khỏe.
comment by WTT mobile view
07:19 CH 27/02/2017
Ly hôn khi dang mang bầu,e rất đau.
"Lúc trước vì ck bị cha ck đánh đuổi ra khỏi nhà.rồi ck chán nản bỏ việc luôn.
Em năn nỉ ck về và đừng bỏ việc nhưng ck k nge lời e khuyên.
Ck đi em ở nhà với chamẹ ck,một thời gian ck k chịu về mà kêu em ra ở với ck.
E k đi vì muốn ck về nhà và một phần em k dám đi.
Lâu sau ck k về em hỏi chamẹ ck cho em ra thăm ck.
Em nhớ ck nhưng k đi thăm đc"

Thế này mà em còn trách chồng được thì chị cũng ạ em luôn. Lúc chồng cần vợ nhất thì vợ còn sợ đủ thứ chứ có thấy em biểu hiện em yêu chồng đâu? Em lấy chồng, sống với chồng hay em lấy nhà chồng và ở đời ở kiếp với bm chồng? Chỉ riêng phần trên thì ngay cả nhà chồng mặc dù cấm em nhưng cũng không đánh giá cao tình cảm của em với con trai họ đâu.
"Bây giờ em buồn vì ck k ngĩ tình nghĩa vk ck mà bỏ bê vk con cho dù em có sai gì em nông nỗi lúc vk ck cãi nhau đi nữa.
Ck vì nge lời mẹ mà bỏ mặc mẹ con em."

Chame ck nói em đi ra khỏi nhà thì đừng quay về.
Sau đó em có lén đi thăm chồng.
Nhưng k thể như vậy hoài được.
Ck điện về cho mẹ ck xin cho em ra thăm ck.
Lúc ra với ck cs khó khăn rất nhiều,lúc này ck chưa có công việc ổn định vì đã ngĩ dạy,ck chán nản cứ nhậu nhẹt.
Em đi dạy xong rồi ra với ck cùng ck tìm công việc mới cho ck.
Em dạy buổi sáng rồi về nhà với chamẹ ck,chiều tối chạy ra với ck lo cơm nước cho ck.
Rồi em tìm việc làm thêm buổi tối để kiếm tiền.
Sau đó ck tìm đc công việc nhưng làm k bao lâu lại ngĩ vì chán.
Sau đó em đến ngĩ hè,ban ngày em đi bán kẹo,ban đem đi phụ wán ăn.
Ck cũng tìm được việc khác nhưng vất vả lắm.
Em khuyên ck nên về nhà tìm công việc gần nhà để làm.
Sau đó một thời gian ck cũng chịu về.
Và ck k chịu tìm việc nữa.
Em và ck cũng trải qua nhiều gian nan lắm,vất vả có,khổ sở có,hạnh phúc có.
Nhưng giờ em cố xem đó chỉ là kỉ niệm và là quá khứ.
Bây giờ em chỉ muốn sống mạnh mẽ và lo cs cho con.
comment by WTT mobile view
02:15 CH 26/02/2017
Ly hôn khi dang mang bầu,e rất đau.
Susi1988 à, chị hiểu bài em viết chứ! Có thể em muốn nghe những lời ngọt ngào, nhưng "thuốc đắng thì mới giã tật" được. Nếu chị không muốn tốt cho em chị đã không thèm quan tâm ngồi đọc và type góp ý làm gì. Em nên bình tĩnh đừng xù lông với tất cả như vậy.
Xin lỗi em vì chị gõ góp ý lúc chưa đọc được đoạn em viết là đã về "quỳ xin lỗi mẹ chồng và chồng", nên mới có ý tứ hơi nặng lời.
Tuy nhiên, khi đọc thêm khúc em về quỳ xin lỗi, chị lại đọc lại bài đầu tiên em post và thấy mâu thuẫn quá. Giờ em nói mẹ chồng đuổi em, trong khi bài post 1 em viết rõ ràng là: "Chuyện xảy ra vào một buổi tối nọ,e và ck cãi nhau do e gây sự trước ji ck e thích chơi game,e dag mag bầu nên tâm lý k tốt đã la ck ji mê game bỏ vk.
Đôi co wa lại ck ném đt và tán vào mặt e.e khóc lớn lắm j tủi thân.chame ck hay nhung mẹ ck đã k hài lòng e từ trước ji e k lo lắng đc trog gđ như ý mẹ ck muốn.mẹ ck tỏ ý bênh vực ck e.
Trong luc do e chi muon về nhà mẹ ruột ji tổn thương lắm.mẹ ck nói mày muốn về mai t đưa m về." Như vậy, trong chuyện này tự ý em muốn về chứ có ai đuổi em đâu?
Chị nghĩ có lẽ em cả giận mất khôn, nên thấy việc mẹ chồng bênh chồng em không bênh em là em nghĩ mẹ chồng em muốn đuổi em. Thực sự em nên đặt mình vào vị trí mẹ chồng để hiểu câu "Của đau con xót", đang đêm đang hôm em gây sự trước với chồng, sửng cồ tới mức bị chồng đánh, khóc lóc náo loạn cả nhà, thế thì làm sao mẹ chồng em hài lòng về em được? Em có nghĩ là do cách ứng xử của em mà chuyện bé nó thành chuyện to không?
Chị đồng ý rằng em đang bầu bì, cần chồng quan tâm chia sẻ, ấy nhưng cách em đòi hỏi có lẽ chưa khéo. Em 29 tuổi, em cần phải tập cách chín chắn hơn. Em làm cô giáo, chị không biết em có học qua môn Tâm lý sư phạm không? (Chị hỏi vậy vì chị cũng là giáo viên, chuyên đề Tâm lý học giáo dục là chuyên đề bồi dưỡng nghiệp vụ bắt buộc). Nếu em học qua rồi, chị nghĩ em nên áp dụng một chút đối với cuộc sống gia đình. Con người ai cũng có cảm xúc, em cần sự quan tâm chia sẻ thì chồng em cũng vậy thôi. Chồng em cũng là con người, cũng có những nỗi niềm cần giải toả chứ đâu phải sắt đá tre gỗ đâu mà sống chỉ để làm vừa lòng em.
Em kể chồng em thất nghiệp mấy tháng rồi, hẳn anh ấy cũng tâm lý chán nản, việc cắm đầu vào chơi game chắc cũng để qua ngày đoạn tháng cho đỡ nản, em là vợ thì nên xoa dịu chồng, động viên chồng tìm lại việc, sống tích cực hơn là lao vào game chứ? Em yêu chồng em, hiểu chồng em thì em sẽ hiểu đâu là điểm yếu, đâu là điểm mạnh của chồng rồi từ đó lựa chiều mà sống. Em sồn sồn hơn thua tìm cách gây gỗ với chồng mỗi khi em không hài lòng thì em chỉ có thiệt. Em .
Ca dao có câu rất hài hước về đời sống vợ chồng:
"Chồng nóng thì vợ làm lành
Miệng cười hớn hở hỏi anh giận gì?
Anh ơi anh giận làm chi
Muốn lấy vợ bé em thì lấy cho."
Đấy, cái sự hài hước, đơn giản hoá vấn đề nó phụ thuộc vào người vợ rất nhiều. Vợ chồng với nhau, không ai hoàn hảo. Có xung khắc lỗi lầm thì phải cố gắng để cho chuyện lớn hoá nhỏ, chuyện nhỏ hoá không có gì thì mới sống được với nhau. Em hãy bù trừ cho chồng, để chồng em tốt lên. Chứ hở cái giận hờn khóc lóc inh ỏi, làm mình làm mẩy bỏ đi, khiến cho cha mẹ chồng phải vào cuộc thì em tự đặt em vào thế bí rồi, tính hay hờn hay dỗi hay khóc hay lẫy là tính trẻ con, tính đó trẻ con thì dễ thương, chứ tuổi này rồi mà chưa bỏ tính đó thì không ai thương nổi đâu. Em phải hiểu như vậy!
Cái dại nữa của em đó là khi vợ chồng cãi nhau vì việc tủn mủn mà lại làm um lên để mẹ chồng em biết. Mà theo lời em là bà vốn đã không ưa em (vì sao thế em?) Bà đã không ưa em rồi, tự em còn gây chuyện rồi bắt bà phải bênh vực cưng nựng em sao?
Bây giờ em đã xin lỗi mà mẹ chồng không nhận, thì em không việc gì phải hạ nhục quỳ gối. Xin lỗi sửa lỗi chứ không phải là tự hạ nhục mình em nhé. Nếu chồng em còn yêu em, thương con thì em bình tĩnh nói thẳng với bà: "Con thực sự biết lỗi. Con về đây là để xin lỗi và mong mẹ bỏ qua cho vợ chồng con xây dựng lại hạnh phúc. Mẹ không bỏ qua không chấp nhận cho con quay lại nhà này thì giờ con xin phép ra ngoài, con sẽ cố gắng sinh cháu khoẻ mạnh. Con biết con bầu bí tâm tính khó kiểm soát, nhưng con bỏ đi như vậy con sai, con quay về để mong mẹ thương vợ chồng con mà đánh người chạy đi không ai đánh người chạy lại. Nay mẹ không chấp nhận con không dám van nài thêm. Con chỉ mong mẹ hiểu cho con."
Rồi đi, ráng thay đổi. Nếu chồng thương thì hai vợ chồng gầy dựng lại. Chồng mà theo mẹ bỏ bê vợ bầu vượt mặt, bỏ bê con thì thôi, coi như cưới nhầm người, giờ lãi được đứa con rồi, em rút khỏi hôn nhân cũng chẳng thiệt gì nhiều đâu. Đời mất cái này sẽ được cái kia, không việc gì mà cuống quýt lên.

Gởi từ ứng dụng Webtretho của mexiuxiu11

Em cảm ơn lời khuyên chân thành của chị.
Em biết do em cũng nông nỗi khi khó chịu với chồng.
Em sốc vì tâm lý bầu bì e không kiểm soát lúc em mệt mà ck cứ cắm đầu vào chơi game nên em đã khó chịu với ck mà k ngĩ ck lại có thể đánh em khi e k chửi bới ck,mà chỉ tỏ vẻ khó chịu.
Trong lúc tủi thân ji ck đánh thật sự em muốn về nhà mẹ cho khuay khỏa nhưng e k ngờ mẹ ck lại đuổi em đi khi bầu bì.
Mẹ ck nói tao sẽ cưới vk khác cho con trai t,sanh cháu cho t k cần con m.
Chame ck bắt vk ck e ly hôn.
Ck vì nge lời mẹ mà bỏ mặc mẹ con em.
Lúc trước vì ck bị cha ck đánh đuổi ra khỏi nhà.rồi ck chán nản bỏ việc luôn.
Em năn nỉ ck về và đừng bỏ việc nhưng ck k nge lời e khuyên.
Ck đi em ở nhà với chamẹ ck,một thời gian ck k chịu về mà kêu em ra ở với ck.
E k đi vì muốn ck về nhà và một phần em k dám đi.
Lâu sau ck k về em hỏi chamẹ ck cho em ra thăm ck.
Cha ck e nói trách nhiệm mày làm dâu mày ở đây,ck mầy có chết mày k được đi đâu.
Em nhớ ck nhưng k đi thăm đc.
Bây giờ em buồn vì ck k ngĩ tình nghĩa vk ck mà bỏ bê vk con cho dù em có sai gì em nông nỗi lúc vk ck cãi nhau đi nữa.
Em cũng suy ngĩ em đã về xl nhưng mẹ ck k bỏ wa.
Mấy ngày nay a chị góp ý cho em,em cũng suy ngĩ nhiều lắm.
Em cần phải chính chắn hơn để quyết định cs của em và con.
Em sẽ mạnh mẽ k khóc nữa mặc dù có buồn nhưng e sẽ kìm nén trong lòng để kiên cường lên vì cs va tươg lai của con em và k để chame lo lắng vì em.
Em suy ngĩ có nhiều người còn khổ hơn em nhưng họ vẫn mạnh mẽ được.
Em còn có gd,người thân,bạn bè,công việc và đặc biệt còn con e nữa.
Những lời khuyên của chị em rất biết ơn và sẽ là một phần hành trang cho cuộc sống của em sau này.
Cảm ơn chị rất nhiều.
Chúc chị và gia đình luôn hạnh phúc chị nhe.
comment by WTT mobile view
12:27 CH 26/02/2017
Ly hôn khi dang mang bầu,e rất đau.
Là cô giáo thì cũng là dân tri thức, những 29 tuổi, nửa đời người rồi chứ có ít đâu mà suy nghĩ, cư xử như đứa con nít mới dậy thì, dở con dở bà vậy trời. Thế mà cũng lấy chồng sắp sinh con rồi cơ đấy? Chắc xưa giờ cha mẹ em chiều em theo kiểu cậu ấm cô chiêu nên quen nết phải không?
Làm mẹ tới nơi rồi mà còn muốn người khác cưng như cưng trứng hứng như hứng hoa, lúc nào cũng phải ngọt ngào nuôi chiều như chiều vong hả em?
Không thương cái thân mình thì cũng phải thương con chứ, đẻ tới nơi còn gây sự với chồng, cự nự với mẹ chồng bỏ về nhà đẻ, giận chồng buổi tối, má chồng đã vì thương con thương cháu, tìm cớ hoãn binh cho gia đạo ấm êm rồi mà tới sáng hôm sau em vẫn còn lên cơn nư đòi mẹ chồng chở về nhà đẻ. Gặp chị thì chị cũng sẽ như mẹ chồng em thôi, em muốn đi chị không cản, mà đã đi rồi thì muốn về phải chịu nhục mà về, cưới xin xong rồi không ai rỗi hơi mà tới nhà em mà xin dâu lần hai đâu nhé!
Thế mà vì cơn nư, vì suy nghĩ nông cạn em không hiểu cho thiện ý của mẹ chồng, lại giữ cơn điên trả treo với mẹ chồng rồi bỏ về nhà ngoại, em có thương chồng con em đâu, em làm vợ mà em có vun đắp gìn giữ hạnh phúc gia đình em đâu. Chưa hết, về ngoại muốn nhà ngoại cưng chiều nên ỷ lại, nên viện đủ lí do để dù trường xa 50 cây số mà cũng đi đi về về, em tìm lí do bao biện cho bản thân em vì sợ buồn? Ô hay, ở một mình thì còn đồng nghiệp, còn học trò, còn bao nhiêu thứ để có thể giải khuây chứ? Dân trí thức mà sao niềm vui trong cuộc sống nó cứ gói gọn trong mỗi chữ "chồng" vậy em? 29 tuổi rồi mà còn ỷ lại, dựa dẫm, muốn mình là cái rốn vũ trụ giữ gia đình thì đời em còn bất hạnh dài dài.
Kiểu người như em, kiểu gì cũng đổ lỗi được cho hoàn cảnh, đổ lỗi cho người khác chứ chẳng bao giờ nhìn lại bản thân đâu.
Nãy giờ chị nói vậy là để em tự ngẫm xem mình sai ở đâu. Nếu em biết sai, còn yêu thương chồng, muốn giữ gia đình cho con thì nên về xin lỗi mẹ chồng, xin lỗi chồng cho cơ hội sửa đổi. Theo chị nhìn nhận mẹ chồng em tốt, biết nghĩ cho con cái đấy, tuy cụ không ngọt ngào nhưng cũng đã tìm cách cứu bàn thua cho em. Chứ gặp người khác, ngay trong đêm em cãi chồng đòi về ngoại, mẹ chồng đã gọi taxi cho em về rồi, không cần phải hoãn tới sáng. Giá mà lúc đó xong rồi, sáng hôm sau em biết cách làm lành với chồng, ngọt nhạt thủ thỉ xin lỗi mẹ chồng thì đã không có cớ sự như bây giờ.
Còn nếu em thấy mẹ chồng em và chồng em sai, em muốn họ xuống nước trước thì tuỳ em, cứ chờ đi, cái này hên xui!

Gởi từ ứng dụng Webtretho của mexiuxiu11

Cho dù chị ngĩ là em sai nhưng chị ngĩ xem,em đã tự mình mang bụng bầu về xl mẹ chồng nhưng mẹ chồng đâu thương cháu nên đã chửi đuổi em tiếp tục,em quỳ xin mẹ cho em ở lại,em cố gắng quỳ đó nên mẹ ck đóng cửa nhốt em lại rồi bỏ đi chơi.
Trời đã tối mẹ chồng về đuổi em,nói em k đi vứt quần áo em ra đương.
Mặc cho e khóc thế nào mẹ cũng k bỏ wa.
Chị là mẹ chồng thì chị cũng sẽ làm thế sao.
comment by WTT mobile view
02:19 CH 25/02/2017
Ly hôn khi dang mang bầu,e rất đau.
Là cô giáo thì cũng là dân tri thức, những 29 tuổi, nửa đời người rồi chứ có ít đâu mà suy nghĩ, cư xử như đứa con nít mới dậy thì, dở con dở bà vậy trời. Thế mà cũng lấy chồng sắp sinh con rồi cơ đấy? Chắc xưa giờ cha mẹ em chiều em theo kiểu cậu ấm cô chiêu nên quen nết phải không?
Làm mẹ tới nơi rồi mà còn muốn người khác cưng như cưng trứng hứng như hứng hoa, lúc nào cũng phải ngọt ngào nuôi chiều như chiều vong hả em?
Không thương cái thân mình thì cũng phải thương con chứ, đẻ tới nơi còn gây sự với chồng, cự nự với mẹ chồng bỏ về nhà đẻ, giận chồng buổi tối, má chồng đã vì thương con thương cháu, tìm cớ hoãn binh cho gia đạo ấm êm rồi mà tới sáng hôm sau em vẫn còn lên cơn nư đòi mẹ chồng chở về nhà đẻ. Gặp chị thì chị cũng sẽ như mẹ chồng em thôi, em muốn đi chị không cản, mà đã đi rồi thì muốn về phải chịu nhục mà về, cưới xin xong rồi không ai rỗi hơi mà tới nhà em mà xin dâu lần hai đâu nhé!
Thế mà vì cơn nư, vì suy nghĩ nông cạn em không hiểu cho thiện ý của mẹ chồng, lại giữ cơn điên trả treo với mẹ chồng rồi bỏ về nhà ngoại, em có thương chồng con em đâu, em làm vợ mà em có vun đắp gìn giữ hạnh phúc gia đình em đâu. Chưa hết, về ngoại muốn nhà ngoại cưng chiều nên ỷ lại, nên viện đủ lí do để dù trường xa 50 cây số mà cũng đi đi về về, em tìm lí do bao biện cho bản thân em vì sợ buồn? Ô hay, ở một mình thì còn đồng nghiệp, còn học trò, còn bao nhiêu thứ để có thể giải khuây chứ? Dân trí thức mà sao niềm vui trong cuộc sống nó cứ gói gọn trong mỗi chữ "chồng" vậy em? 29 tuổi rồi mà còn ỷ lại, dựa dẫm, muốn mình là cái rốn vũ trụ giữ gia đình thì đời em còn bất hạnh dài dài.
Kiểu người như em, kiểu gì cũng đổ lỗi được cho hoàn cảnh, đổ lỗi cho người khác chứ chẳng bao giờ nhìn lại bản thân đâu.
Nãy giờ chị nói vậy là để em tự ngẫm xem mình sai ở đâu. Nếu em biết sai, còn yêu thương chồng, muốn giữ gia đình cho con thì nên về xin lỗi mẹ chồng, xin lỗi chồng cho cơ hội sửa đổi. Theo chị nhìn nhận mẹ chồng em tốt, biết nghĩ cho con cái đấy, tuy cụ không ngọt ngào nhưng cũng đã tìm cách cứu bàn thua cho em. Chứ gặp người khác, ngay trong đêm em cãi chồng đòi về ngoại, mẹ chồng đã gọi taxi cho em về rồi, không cần phải hoãn tới sáng. Giá mà lúc đó xong rồi, sáng hôm sau em biết cách làm lành với chồng, ngọt nhạt thủ thỉ xin lỗi mẹ chồng thì đã không có cớ sự như bây giờ.
Còn nếu em thấy mẹ chồng em và chồng em sai, em muốn họ xuống nước trước thì tuỳ em, cứ chờ đi, cái này hên xui!

Gởi từ ứng dụng Webtretho của mexiuxiu11

Chị àh.chị có đọc kĩ bài của e tâm sự không hả chị.
Là ck em đánh em,mẹ chồng em bênh vực ck.em k tự ý bỏ đi mà là mẹ ck đuổi em đi,khi đi ck đã đưa đi và em có chào hỏi mẹ ck mặc dù mẹ ck đuổi.
E cũng ji ck,ji con về quỳ xl mẹ ck nhưng mẹ ck lại chửi và đuổi tiếp theo chị jậy có wá đáng k hả chị.
Mẹ ck e còn nỡ nói câu 10dua cháu tao cũng k cần,con mày đẻ ra đâu fải là vua,là phật.
Chị đừng quá nặng lời với em khi chị k trong hoàn cảnh của em.
comment by WTT mobile view
02:06 CH 25/02/2017
Ly hôn khi dang mang bầu,e rất đau.
Cái logic ở đây nó cứ phi logic thế nào ấy nhỉ?
- Cô vợ tốt thế, nhường nhịn nhà chồng, quan tâm chồng hết mức mà chồng và nhà chồng vẫn đánh chửi, đuổi đi nhỉ?
- À nhà chồng đánh chửi đuổi đi như vậy là do nhà chồng chả ra gì, chồng chả ra gì (bố mẹ chồng đánh chửi người, chồng không kiếm ra tiền còn ham game...)
- Chồng và nhà chồng chả ra gì cô vợ vẫn tha thiết quay về, cô vợ tốt quá đi, thiên thần cứu vớt nhà chồng đây rồi, lại còn đẻ cháu đích tôn cho nữa chứ, nhà chồng và chồng dại thế nhỉ?
Cái gì sai ở đây chủ top có luận ra không? Hay vẫn nghĩ và đổ lỗi cho chồng và nhà chồng?

Đồng nghiệp bảo là em bi lụy,yếu đuối,yêu mù quáng.
Đồng nghiệp em điều ở gần gia đình ck vì e dạy gần bên ck.
Lúc em quay về mọi người biết đã nói em nhu nhược wa k dứt khoac đc.
Em muốn quay về j em thật sự thương ck,em muốn níu kéo cha cho con em.
Như em đã nói ck em bình thường cũng rất thương em.
Nhưng thật sự em đã cố gắng ji ck jo e cũng đã kiệt sức.
Bây jo mà ck suy ngĩ biết thương em và con kêu em về lại nhà ck em cũng k về ji suy ngĩ đến nhà ck em thật sự mệt mỏi,áp lực,sống mà fải xem thái độ mọi người mà sống e thấy ngán ngẫm lắm.
Bây jo em sống nhà chame tuy e buồn ji còn thương ck nhưng e k chiu áp lực như trước vừa lo k tiền k bạc,vừa để ý từng chút thái độ của chamẹ ck.
comment by WTT mobile view
01:03 CH 25/02/2017
Ly hôn khi dang mang bầu,e rất đau.
Ah thế bạn cứ gặm nhấm nỗi buồn đến khi nó nhấn chìm bạn đi.
Bạn không lo động thai a? Bạn không lo đứa bé sẽ bị ảnh hưởng ít nhiều khi bạn đi về 50km?
Thôi mình không góp ý vs bạn nữa khi bạn chẳng yêu lấy thân cũng như con.

Gởi từ ứng dụng Webtretho của clover_nguyen

Cảm ơn bạn nhiều lắm.bây giờ nhà trường sắp xếp cho mình dạy có 4buổi sáng mình có nhiều thời gian ngỉ ngơi.
Đi đường mình ghé wán ngỉ mệt,ăn uống mìh mới chạy tiếp.
Hai hôm nay mình cố gắng mạnh mẽ,mình ngĩ mình sẽ vượt wa được.
comment by WTT mobile view
12:40 CH 25/02/2017
Ly hôn khi dang mang bầu,e rất đau.
Chị nghĩ không ở nhờ nhà đồng nghiệp là đúng nhưng trường sắp xếp chỗ cho mà không ở, ở trọ thì sợ cô đơn. Tâm trạng thì bất an mà ngày ngày đi về 50 km thì phục em.
Trải qua những chuyện ở nhà chồng, lẽ ra em phải trưởng thành và người lớn hơn mới phải chứ. Em không thương mình, thương con mình thì đừng hy vọng nhà ck em sẽ thay đổi thái độ với mẹ con em. Không khéo em cứ kiên cường đi về thế này, mẹ ck em còn hả hê sung sướng nữa kìa.
Càng khó khăn, mỗi người càng phải cứng cỏi. Hoàn cảnh em bây giờ đâu có cho phép em buồn, em khổ, em kể lễ nữa.
Như những điều em trình bày, chị nghĩ bố mẹ em cũng khổ tâm lắm. Nhìn em sầu não mỗi ngày, họ sẽ càng khô héo hơn. Có thể họ chả để em nhìn thấy điều đó nhưng sự thật là vậy. Em cứ nhìn xem tóc mẹ, tóc cha em có trắng từng ngày không nhé!
Lớn đi em.

Bây jo em dạy 1 tuần có 4 buổi sáng.
comment by WTT mobile view
12:31 CH 25/02/2017
Ly hôn khi dang mang bầu,e rất đau.
Chị nghĩ không ở nhờ nhà đồng nghiệp là đúng nhưng trường sắp xếp chỗ cho mà không ở, ở trọ thì sợ cô đơn. Tâm trạng thì bất an mà ngày ngày đi về 50 km thì phục em.
Trải qua những chuyện ở nhà chồng, lẽ ra em phải trưởng thành và người lớn hơn mới phải chứ. Em không thương mình, thương con mình thì đừng hy vọng nhà ck em sẽ thay đổi thái độ với mẹ con em. Không khéo em cứ kiên cường đi về thế này, mẹ ck em còn hả hê sung sướng nữa kìa.
Càng khó khăn, mỗi người càng phải cứng cỏi. Hoàn cảnh em bây giờ đâu có cho phép em buồn, em khổ, em kể lễ nữa.
Như những điều em trình bày, chị nghĩ bố mẹ em cũng khổ tâm lắm. Nhìn em sầu não mỗi ngày, họ sẽ càng khô héo hơn. Có thể họ chả để em nhìn thấy điều đó nhưng sự thật là vậy. Em cứ nhìn xem tóc mẹ, tóc cha em có trắng từng ngày không nhé!
Lớn đi em.

Em biết em buồn khổ 1,chame em buồn khổ 10.
Nhà trường bây jo sắp thời khóa biểu cũng tạo điều kiện cho em dayh
comment by WTT mobile view
12:26 CH 25/02/2017
s
susi1988
Hóng
410Điểm·1Bài viết
Báo cáo