Có khi nào vợ chồng chị ngồi lại cùng nhau nói chuyện hết chưa hay là chỉ có chửi nhau như vậy chứ. Nếu cố gắng được thì cố gắng không thì giải thoát đi chị ah.
Mình hãi hùng với cô vợ này quá. Tư viết ra chi tiết từng tí một rồi vẫn chưa nhận ra mình sai ở đâu, muốn được nâng niu như công chúa thì phải cư xử như một công chúa đã, đằng này giống như mụ bán thịt lợn, suốt ngày mồm loa mép giải mà bắt người ta đối với minh như công chúa là sao? Bài dài quá nhưng có 1 chi tiết thấy chồng em khinh gia đình em ko có sai. Đó là chuyện mẹ em mượn tiền không trả rồi cấn vào tiền ăn uống của hai vợ chồng. Nguyên tắc mượn tiền là phải trả, làm gì có chuyện chặn ngang như thế? Người lớn như vậy sao con cái nó phục? Người cần thay đổi trong gia đình em chính là bản thân em. Đọc lại bài viết của em đi, nếu em vẫn thấy em đúng thì cứ ở yên đó, không cần phải cân nhắc sống vì con hay li hôn, chồng em sẽ tự bỏ em.
Em hãy để mẹ em trả trực tiếp nợ cho chồng em xong, rồi em muốn dùng tiền đó thành tiền chung, tiền riêng, tiền tiết kiệm là việc của vợ chồng em. Em hãy học cách nhìn thẳng vào bản chất vấn đề xử lý cho rành mạch đi. 1. Mẹ vay tiền chồng ==> Mẹ cần trả trực tiếp cho chồng. 2. Khi chồng nhận được tiền mẹ trả ==> góp vào chung hay riêng là theo sự thống nhất nguyên tắc tài chính của cả 2 vợ chồng. 3. Mẹ em thích góp ý tiền dùng vào việc tiết kiệm ==> Hai vợ chồng ghi nhận ý kiến của mẹ, về tự bàn bạc và ra quyết định cuối cùng. Chứ không phải xập xí xập ngầu, vay tiền người ta xong đương nhiên sử dụng hộ tiền của người ta.Em phải hiểu là mẹ em vay tiền chồng em, chứ không phải mẹ em vay của em.Mẹ em cần trả cho chồng, chứ không trả cho em. Chừng nào em còn có suy nghĩ lẫn lộn thế này, chừng đó em còn khổ mà không hiểu rằng, chính em mới là người khiến em khổ.Việc tiền nong này chỉ là 1 việc nhỏ trong những chuỗi hành xử, suy nghĩ non dại của em. Mọi chuyện có thể bắt nguồn từ lỗi của chồng em, nhưng cái sai của em là đã đẩy mọi chuyện đi xa quá mức, khiến hôn nhân thành địa ngục. Chị không bênh chồng em. Chị không chỉ trích chồng em vì nó không lên trên này xin ý kiến, nói làm gì cho phí lời. Còn em mở topic ra thì chị chỉ tập trung vào đúng em thôi. Thế nhé.Không lại ấm ức là chồng em thế nọ, thế kia sao chị không nói.
1. Mẹ em mượn 6tr của chồng em thì có trách nhiệm trả tiền trực tiếp cho chồng em 2. Khi có tiền, thì mẹ em nên trả nợ ngay chứ không phải lấy lý do đợi em có tiền thai sản mới trả. Tiền thai sản của em không hề có bất kỳ mối liên quan nào đến "món tiền mẹ em nợ chồng em". 3. Mẹ em có trách nhiệm trả tiền cho chồng em. Và số tiền đó, chồng em muốn dùng vào việc gì là quyền của nó. Chứ hiện tại mẹ em đã vay tiền người ta, sau đó, tự ý quyết định mục đích việc sử dụng tiền đó. Em có thấy mẹ em vô lý đùng đùng không. 4. Mẹ em muốn tiết kiệm, hay gộp tiền thai sản gì đi nữa, thì hãy trả tiền, trao tận tay cho chồng em, rôì nêu ý kiến đấy ra, chứ không phải coi tiền người ta là tiền mình tự ý sử dụng như thế. 5. Mẹ em nuôi ăn uống 2 vợ chồng là do mẹ em tự đề nghị, chồng em nó không đòi, không bắt ép. Nên nếu muốn tính tiền ăn thì cứ việc nói với chồng, đừng có nhập nhèm tiền nợ, với tiền cho 6. Mẹ em là nghĩ khôn lỏi cho con gái, muốn giữ 6tr cho con gái nên chơi xấu con rể bằng cách đặt con rể vào sự đã rồi. Thằng nào chả lộn ruột. Lúc vay tiền tôi thì ông bà nói đàng hoàng lắm, giờ trả tiền tôi thì làm đồ trò mèo, nhập nhèm thu vén cho con gái ông bà. Sơ sơ là 1 điểm nhỏ trong cuộc sống của em để em hiểu em sai từ đâu.Còn chị nói thật, chồng em không hoàn hảo, không tốt đẹp, nhưng không phải đồ bỏ đi, lại càng không vô tích sự, chỉ có em dùng như phá mà thôi. Nếu em không tự thay đổi mình, không thay đổi cách cư xử, thì hoàng tử vào tay em, cũng chỉ như cái Iphone rơi vào tay người chỉ biết nghe và gọi. Em li dị đi, giải thoát cho thằng chồng em càng nhanh càng tốt em ạ.
Vợ chồng bạn bạo lực quá. Chả bù cho nhà mình. Giận nhau ck cũng xưng anh em. Bthuong thì là vợ ck. Mình láo 1 lần bị sửa ngay. Trong lời ăn tiếng nói thể hiện sự yêu thương và tôn trọng. Hay là do khổ quá nên lời nói đao búa với nhau thế.Giờ sửa thì ko sửa dc. Mình phải hành động và bắt viết cam kết thôi. Lựa lúc vợ chồng tình cảm thì thủ thỉ.Bạn tìm việc làm và gửi con đi, cứ ở nhà làm osin thế thì stress ko thoát ra dc. Ko ai cản dc bạn làm việc đó đâu, kể cả ck bạn. Bố mẹ ck ko liên quan! Gởi từ ứng dụng Webtretho của Oanhnguyen2011
Bạn ơi. Con nhà m cũng quí bố hơn đấy. Nhưng mình thích thế. Để bố thấy gần gũi con, hai bố con càng thương nhau m càng vui. Ngày đầu á, m cũng chạnh lòng chứ- đúng là rất trẻ con, nhưng mà mình mà nghĩ nó ghét bố nó thì chết mình, mình vất vả, bố con lại ko gắn bó.... Còn gia đình bạn, sao con mới 2 tuổi mà vội li hôn? Đừng bồng bột thế. Bạn có người chồng yêu con bạn như vậy mà bạn lỡ bỏ anh ta sao? Ước mơ của m là lấy đc chồng biết thương, yêu con của mình, lấy đx người như vậy mình chỉ muốn giữ chứ ko muốn bỏ đâu! Gởi từ ứng dụng Webtretho của Buihoa_yb
Cuộc sống như thế này mà vẫn tiếp tục được hả bạn? Nên giải thoát đi.
C nói bme em chơi xấu con rễ có lẽ mỗi người một cách sống riêng, với gia đình em thì bme em sống tiền của chồng cũng là tiền của vợ nên mẹ em nói vậy em thấy bình thường và trong suy nghĩ của mẹ em cũng không có gì là khôn lõi ở đây. có lẽ cách sống của chị và chồng em giống nhau nên thấy cách me em nói nv là lừa bịp này nọ.
C nói em hỗn láo đanh đá em chấp nhận vì nếu em không thấy mình xấu xa có lẽ em không viết tội của em cho mọi người chửi bới ntn đâu. Ngay từ khi viết bài là em cũng xác định là sẽ bị ném đá, nhưng em muốn mọi người cho em lời khuyên để em biết mình nên làm gì vì hiện nay em cũng gét chính bản thân mình. Còn chuyện chị nói em dùng như phá thì có lẽ oan cho em quá, từ ngày lấy chồng em chưa dám mua cho mình bộ đồ nào đàng hoàng, ở nhà trông con cũng mặc mấy bộ đồ nhàu nhĩ có chỗ rách cũng không dám bỏ để mua cái mới vì sợ chồng chửi không biết tiết kiệm. về phần chi tiêu trong gia đình hiện nay bé nhà em mới 21 tháng tuổi thôi nên vẫn uống sữa công thức, mọi chi tiêu trong gia đình em ở sài gòn hiện nay mỗi tháng em chỉ dùng có 5tr thôi c ah.em nghĩ 5tr với giá cả hiện nay mà ở sg thì có gì đâu là hoang phí hả c?
Cảm ơn bạn ! mình cũng muốn ctay để không còn mệt mỏi nữa nhưng cứ nghĩ thương con không có đầy đủ cha mẹ. Rồi cũng suy nghĩ rất nhiều hay là mình không tốt, mình quá đáng nên chồng mới như vậy? có lẽ người ngoài sẽ sáng suốt hơn.