Sinh con xong, tôi rơi vào trạng thái trầm cảm, cho đến giờ vẫn chưa thoát ra đc.


Chồng tôi là ng rất yêu vợ, nhưng lại càng nghe lời bố mẹ hơn, a sẵn sàng bỏ vợ con bơ vơ khi con tôi mới vừa đc 1 tháng 4ngay tuổi.


Bố mẹ chồng tôi là ng có phần gia trưởng và coi trọng vật chất. Sinh con xong vài ngày, tôi bị hết mẹ chồng tới bố chồng xúc phạm, chửi bới chỉ vì sinh xong tôi k chịu về nhà chồng ở ngay, mà muốn ở lại nhà trọ 1 tháng để mẹ tôi chăm, còn chồng tôi thì nhất nhất nghe theo lời bố mẹ. Vì nghe lời họ mà a cãi nhau với tôi, tôi mới sinh đc vài ngày mà hết lần này tới lần khác anh kiếm chuyện, tôi lên cơn co giật a cũng k quan tâm. Trc lúc sinh con và sau khi sinh, anh như con ng hoàn toàn khác vậy.


Khi con tôi đc 25 ngày, bé bị vàng da phải nhập viện Nhi Đồng, bsi yêu cầu ở lại theo dõi, tôi điện báo bố mẹ ck thì bố ck tôi trách sao k đem con về nhà nội, để bà dì từ ngoài Bắc vào phải đợi. Lúc đó tôi ức phát khóc, mẹ ruột tôi cũng bực mình, trong khi bé chưa biết bị gì mà ông bà nội lại nói z, r ông bà còn xúi mẹ con tôi trốn viện để bé về làm đầy tháng cho kịp vì ông bà đã mời mọi ng hết r ( làm đầy tháng mà có 28 ngày, ông bà nói chọn chủ nhật để mọi ng tiện tới dự), tôi cũng đi hỏi bsi r xin xuất viện sớm để về. Phải nói bố mẹ ck tôi là ng trọng nam khinh nữ vô cùng, ông bảo, đẻ con gái thì k về cũng đc, nhưng đẻ con trai là phải về.


Từ lúc cưới cho tới khi mang bầu, tôi sốc n lần với cách đối xử và những lời nói của bố mẹ ck. Họ như ng 2 mặt vậy. Kể cả chửi tôi 1 đường, họ thuật lại với ck tôi 1 nẻo.


Vc tôi dự định khi con tròn 2 tháng tuổi sẽ cho về bên ngoại chơi 1 tháng, vì bà cố đã 82 tuổi, mà bà lại rất thương cháu, k thể để bà đi đường xa được. Tôi có nói trc với bố mẹ ck, mẹ ck thì chịu r, nhưng bố ck tôi k đồng ý. Tôi có dặn ck tôi, khi nào về nhà thì xin phép bố mẹ ( vc tôi làm trên Tp, nhà chồng ở Vtau). Vậy mà mới sáng sớm, tôi đang ngồi cho con bú trong phòng, bố ck từ ngoài đẩy cửa vào chửi tôi tới tấp, ông bảo " mày là dâu nhà này, m nhập khẩu vô nhà tao rồi là ng nhà tao, cháu của tao, mày đem đi đâu phải xin phép tao, tao cho phép m mới đc đi, ức quá tôi mới nói con của con đẻ ra chứ phải bố đẻ đâu mà bố cứ bắt thế này thế nọ, ông bỉu tôi câm mồm, ông nói mày ở đây mà tối ngày nhắc tới nhà ngoại, mày thích thì ẵm con mày về ngoại ở luôn đi, sẵn cục tức trong lòng lâu nay, tôi tức quá nói mẹ con mình đi, mẹ chồng tôi thấy vậy hùa vô chửi tôi coi thường bà, rồi bảo tôi thu dọn cho kỹ hết đồ đạc đi, r ông bà thi nhau chửi, tôi đặt con trên giường để dọn đồ thì bà chạy tới bế, tôi thấy vạy liền giựt con lại, bà liền tát tôi r chửi mất dạy, chồng tôi thấy vậy cũng chỉ đứng nhìn mà k nói gì, tôi bực quá mới nói, thôi, tôi tạo điều kiện cho a lấy vợ thành phố ( lúc tôi sinh đc vài ngày, bố ck điện lên chửi , nói là tao đã biểu thằng T tìm vợ thành phố mà lấy, mà nó đi lấy mày, mày tưởng m có nhà, có hộ khẩu tp hay sao, m cũng chỉ là đứa làm thuê làm mướn, đi ở trọ mà thôi, mẹ ruột tôi cũng nghe đc vì sinh xong mẹ kêu cử nghe đt áp tai nên tôi mở loa) . Mẹ chồng liền nói, mày đưa đơn ly hôn đây tao mang đi nộp dùm cho, rồi bảo chồng là bỏ nó đi, để tao cưới cho vợ khác rồi đẻ cháu khác, nhà này k có con dâu như mày, mày chê nhà tao nghèo, ham cưới chồng giàu thì đi đi. Tôi ẵm con đi tới đâu là ông bà theo chửi tới đó, trước khi ra khỏi nhà tôi nói bà, trước giờ con chưa bgio chê chồng điều gì nên bà đừng nói vậy. Bà cũng k im mà chửi cho to lên, tôi ra tới đầu ngõ đã thấy bà tụ hàng xóm lại ngồi kể. Chồng tôi thì xách đồ ra đường phụ, a còn nói nộp đơn đi, khi nào toà kêu a hầu. Rồi bỏ mặc 2 mẹ con tôi tự lên tp, còn a ở lại nhà bố mẹ mà k thèm liên lạc cho tôi. Còn bố mẹ anh thì điện thoại cho ba tôi, nói tôi bỏ nhà đi r, muốn bước chân vào nhà thì phải về xin lỗi ông bà. Bố ck tôi là ng độc mồm mà còn hay lật lọng, ông nói chuyện với mẹ ruột tôi mà bảo là " cháu tôi mà về đây tôi bắt, k cho ai ẵm cháu tôi đi đâu", nhưng lại nói với ck tôi là ông k nói vậy, chửi tôi xong ông cũng kể khác với chồng, r bảo mẹ tôi và tôi nghe nhầm.


Sáng hôm sau ẵm con đi tái khám a cũng k lên, mẹ ruột tôi ở xa phải bắt xe vào Tp, r cùng tôi ẵm bé đi tái khám. Mãi đến trưa a mới nhắn đc 1 tin hỏi con có bị gì k, tôi k trả lời, r mẹ con tôi về nhà ngoại ở cho tời bgio.


Vậy mới nói đàn ông là loại ng tệ bạc nhất, đến giờ con tôi cũng đã đc 6 tháng tuổi, bố mẹ ck thì k quan tâm cũng k thèm hỏi han, còn chồng tôi, sau khi thấy tôi về nhà mẹ đẻ thì năn nỉ, xin lỗi với lý do a k biết gì, bố mẹ nói sao a nghe vậy, giờ a biết r, a k nghe lời bố mẹ nữa. Vậy mà mỗi lần về dưới nhà là a k thèm nhắn tin, hay điện thoại hỏi han j hai mẹ con tôi. Lên lại tp a cũng làm lơ, phải 3,4 ngày a mới llac một lần, mà hầu hết là nhắn tin. Từ lúc tôi về nhà đến giờ a về thăm đc 2 lần, mỗi lần về 3 ngày, mà ai rủ đi chơi là a đi liền, miệng thì nói thương vợ thương con, nhưng hành động hoàn toàn ngược lại. Hiện tại a đang về Bắc để dự đám cưới ng e, bảo về thăm con thì nói chỉ xin nghỉ đc 3 ngày, còn về đám cưới thì xin nghỉ hẳn 8 ngày, từ hôm về đến nay a cũng k hề llac với mẹ con tôi.


Còn rất n chuyện mà a gây ra tổn thương cho tôi, cho đến giờ tôi k còn muốn chung sống với ng chồng vô trách nhiệm, nhu nhược, k có bản lĩnh, và k thể bao bọc cho mẹ con tôi đc nữa. Nhưng con ngày 1 lớn, tôi sợ k có cha sẽ làm con thiếu thốn tình cảm.


Tôi k biết phải làm như thế nào nữa...


Gởi từ ứng dụng Webtretho