Nếu có thể, mình vẫn khuyên bạn giảm cân, vì dù mọi ng có an ủi thế nào, thì sự thật những ng mập vẫn phải chịu thiệt thòi nhiều hơn những ng ốm và cân đối, bằng chứng là bạn đã phải lập 1 topic trên đây. Khi còn học câp 3 mình đã từng rất mập nên mình hiểu. Và mình cũng hiểu giảm cân khó dến như thế nào. Nếu bạn cảm thấy đủ tự tin để sống trên dư luận và đủ tự tin đảm bảo sức khỏe bản thân, bạn không phải để ý ng xung quanh nói gì ( nhưng bạn đã lập 1 topic như thế này thì mình nghĩ bạn ko đủ tự tin về cân nặng của bạn rồi). Dù sao mong bạn khi cố gắng giảm cân, đừng dùng những biện pháp tiêu cực.
Gui sisimi, bạn đã đọc truyên " Tôi là Jemina" của Jane green chưa ? nếu chưa bạn đọc đi nhé. béo hay gầy không quan trong bằng tinh thần lạc quan yêu đời. mình rất gầy và bị nhiều người chê trông không có sức sống ... nhưng khi mập lên 3 kg mọi người bảo mập quá cái mặt bự quá. hic hic mình kết luận không hơi súc đau mà quan tâm đến lời người khác nói. hãy là chính mính, lạc quan và yêu đời bạn nhé. thân
mình thích béo vì mình gầy tong teo trước sau như 1. Chồng mình béo, chó nhà mình béo mình lại thấy đẹp. Các ảnh vẽ thời phục hưng ngày xưa toàn các mỹ nhân béo. Đợi vài chục năm nữa mốt béo quay trở lại là bạn lại có giá, lo gì. Nhiều khi mình giắt chó đi chơi, người ngoài đường mà buột miệng nói chó mình béo, thì mình bảo vâng, chó em nó cũng nói là bác..béo, gầy, lùn, v.v. Mình trêu thế để bạn thấy lời nói người dưng ko nên quan trong hóa nó quá lên. Trừ khi bạn thấy mình cần phải thay đổi thì hãng thay đổi, còn ko thì makeno hết.
Chào cả nhà.Tớ thi thoảng có vào đây để xem mọi người giảm cân.Sinh nhóc đầu tớ 59kg .Chán toàn tập.Hai năm sau có bầu bé thứ 2.Sinh song tớ cũng ngót nghét 60.Cai sữa mãi cũng vẫn còn 56 hay 55 gì đó.Quyết tâm giảm cân.Giờ cân cả quần áo đại hàn iem tròn 51kg.Mà đúng trong vòng 1,5 tháng thui.Cố gắng lên vậy cho bao giờ vè mốc 46kg.
con gái mình cũng mập lắm. nó mập từ năm lớp 1 đến bây h là lớp 9. khi vào cấp 2 nó không dám đi học. nghe nó kể mà xót xa : đầu năm con vào lớp 6 mấy đứa bạn nói là lớp mình năm nay có sumo không ai chịu ngồi gần hay chơi với con.con không dám uống nước vì ướng nước bạn nói con là hà mã khát nước. thầy cô nào cũng nhắm con mà kiu lên trả bài. lớp 7 con bị thầy toán kiu con bằng "con mập" học thể dục bạn nói con là "khủng long xúc chuồng ". lớp 8 con bị gv bắt ngồi bàn thứ 3 kế bên 2 bạn gái và 1 ban trai. gio kt con quên bài. con hỏi đúng 1 câu thi nói con là : mỡ nhìu quá che hết não hả. trong khi đó con chỉ bài cho tụi nó tận tình.rồi giờ thể dục thầy td nói con là :" mập , lên chạy" con chạy ko bằng ban. thầy lại nói là " thục dầu 50c". con rưng nc mắt vì bất công, thầy doi xu thien vi. con thuc dau 50 cái. thầy đứng cầm dt quay video lại. con đứng dậy ko thục dầu nữa.thầy mở video lên và kêu các b lại xem . con khóc ko thành tiếng. "...Các mẹ ơi con em năm nay lớp 9 nhưng 2 tuần nay nó không chịu đi học..lên bgh kiến nghị thì nói ko có.nói con em bia dat...nó rút mình trong phòng nó nói nó sẽ tuyet thuc de cho ốm..em tận mắt thấy khi con em ra đường : nhìu ng lớn vô ý thức kêu nó lại nói :" ăn gì mập vậy con"rồi nghe con nói các ban chế nhạo :" mỡ di động", "chơi với nó là nó đè chết" , "heo mập ", " cho 1kg vàng cũng ko thèm quen con này thấy gớm." con em mặt xinh lắm nhưng nó mập từ nhỏ vì uong thuoc bo.. khi đẻ ra có 2kg8 thôi bs bảo phải cho uống thuốc bổ đến lớp lá.. lên lớp lá e ngưng thuốc thì bat đầu mập ra... bây h nó 70kg.. nó sống im lạng ko dám ra đg.. thật là 1 xã hội như vậy lại có nhung ng thiếu van háo... em đọc dc nhật kí con :" ts the gioi ko chấp nhận con mập này , nó là gì? nó là thú hay là quái vật ? ts ai cung xa lanh, nó ko có bệnh , nó chỉ mập, nhung nó ko mún,, đừng nhạo ab1ng nó..giết nó chết đi..đừng nah5o báng nó"....các mẹ cho em loi khuyen h em faj lam sao :(
Tớ dùng phương pháp của 1 bác sĩ nghiên cứu dinh dưỡng người Đức Dr. Pape, tên gọi dịch ra tiếng Việt: "Thon thả trong lúc ngủ". Phương pháp này đang được ưa chuộng ở Đức. Vì cũng là 1 thể của Low Carb nhưng dễ chịu hơn và phù hợp với người bị đau dạ dày, chức năng tiêu hóa o tốt (ăn nhiều mỡ tào tháo đuổi ngay :Sick:), o thể chịu đựng được đói (do huyết áp thấp + thiếu canxi), thiếu tinh bột ban ngày là o tập trung được, giảm trí nhớ => làm việc không hiệu quả.... như tớ :p.Những nguyên tắc cơ bản: 1. Ăn tối sớm trước 18h là tốt nhất, 19h cũng okie 2. Bữa tối tuyệt đối o ăn tinh bột. Đây là nguyên tắc quan trọng nhất.3. Tập thể dục vào buổi tối. Tớ tập bài của Kỳ Duyên.Cần tớ gửi cho.4. Đi ngủ sớm, ngủ đủ (thêm tác dụng trẻ lâu, da đẹp ;))5. Ăn thịt ít mỡ thôi, hạn chế thịt heo + ăn được nhiều cá và hải sản là tốt nhất6. Khoảng cách giữa các bữa là 4-5h.7. Giữa các bữa không được ăn vặt, kể quả hoa quả. Thèm quá thì ăn sữa chua không đường, dưa chuột, cà rốt vậyChi tiết 3 bữa nè: -Bữa sáng ăn thật nhiều tinh bột + đồ ngọt (mứt quả, mật ong...o nhiều quá nhá) + rau, hoa quả không ăn thịt cá, trứng, sữa (đạm động vật). Tớ thường ăn 2 chiếc bánh mỳ đen, bánh mỳ ngũ cốc + mứt quả, ngũ cốc + quả khô trộn nước quả. Nhiều người còn ăn 4 chiếc í.-Bữa trưa ăn tinh bột + thịt, cá, trứng , sữa, rau, hoa quả, gì cũng được. -Bữa tối ăn thịt, cá, trứng , rau, hoa quả, tuyệt đối không ăn tinh bột. Tối qua tớ ăn salat trộn với tôm sốt xoài + 2 quả hồng. Tối nay ăn canh gà nấu cà rốt + bông cải xanh + rau cần tây. Không có cơm đưa đẩy thôi, nhưng hoàn toàn chấp nhận được.Nàng làm đôi bạn cùng tiến với tớ nhé? Năm ngoái tớ kiêng thực ra cũng không theo được hết các nguyên tắc đâu. Chủ yếu là nt 2 và 3 thôi, nhưng vẫn giảm đều.
Hihi, nhờ topic này của em chị cũng đang lang thang sang Low Carb xem có thể học hỏi được gì không. Hy vọng mình cũng có thể điều chỉnh thể trạng 1 chút
Khiếp, bạn mình, có mỗi cái sướng mà sướng được cả 1 khúc :Laughing: Dạo này FB bị chặn nên chẳng vào ngắm con gái được. Kim Ly thi xong hết chưa cậu?
Hì, mình chỉ thấy bạn đi lạc đề một chút: khi chủ top đặt câu hỏi "Béo là có tội???". Còn mình nhất trí không nên để béo quá. Bản thân mình cũng vẫn nỗ lực giảm cân và điều chỉnh chế độ ăn cho con gái để có được cái quan trọng nhất: sức khoẻ và sự tự tin.Quan điểm của mình cũng giống như tên topic Cảm xúc tản mạn 15: Chúng ta không ai hoàn hảo. Vì thế nên yêu mình hơn, thay vì buồn phiền vì những lời khen chê
Mình đã quen với việc bị người khác bình phẩm về ngoại hình rồi vì mình từ bé đã vừa thấp vừa đen, khi qua tuổi dậy thì còn bị béo ra nữa. Từ người thân trong nhà đến bạn bè trong trường, đồng nghiệp... Biệt danh thường xuyên của mình là lùn, béo, mập, heo mọi, lợn, tay đô,... Mình thường lấy chuyện đó ra để đùa nên cũng thấy nhẹ nhàng hơn. Đương nhiên với 1 số người nói theo kiểu ác ý hoặc khi đi xin việc gặp 1 số vị trí đòi ngoại hình thì cũng chạnh lòng lắm.Khi sang sang nước ngoài sống thì ít bị bình phẩm về ngoại hình hơn, họ thường tìm điểm đẹp để khen (như nước da bánh mật, tóc dài) hơn là tìm điểm xấu để chê. Những người thân hơn thì có thể trêu chọc cái sự lùn béo 1 chút khi họ thấy mình thoải mái về vấn đề đó. Ví dụ khi mình làm ở quầy bán nước có ông khách muốn mua chai nước ở kệ trên, mình với không tới và phải bắc ghế lấy. Mình cười đùa về chuyện đó nên ông ấy trêu "Nãy giờ tôi tưởng cô đang ngồi sau quầy", nếu mình không cười đùa đuơng nhiên ông ấy sẽ không nói gì. Thôi sống ở đâu quen ở đó vậy, không thay đổi được cả Xã hội thì thích nghi theo nó & thay đổi quan điểm của mình cho nhẹ đầu. Mình chẳng cấm họ nói được thì mình cho những lời đó vào tai phải ra tai trái vậy.Ông xã mình không bao giờ chê mình béo, thấp ngược lại lúc nào cũng thấy mình đẹp :D Nhưng khi mình tăng cân nhanh quá thì anh ấy có nói "Anh không sợ em béo xấu nhưng anh lo cho sức khỏe của em". Lúc béo lên công nhận là thấy mình chậm chạp đi, tự tin giảm đi và có 1 số chứng xấu như ợ hơi, trung tiện nhiều hơn :Silly: Tỉ lệ những người béo bị tiểu đường và các vấn đề tim mạch luôn cao hơn người có cân nặng thông thường. Từ hơn tháng nay mình ăn kiêng theo nhà Low Carb, chịu khó tập thể dục vận động tí (tí thôi vì người khác tập được 1 tiếng mình chỉ tập được 15 phút là tèo) nên thấy người cũng nhẹ nhàng đi nhiều. Cách vài tháng mình đi khám sức khỏe tổng quát 1 lần. Lần mới đây bác sĩ nói mình bị gan nhiễm mỡ mà mình thì đang muốn có em bé nên càng có ý thức hơn về việc ăn uống & vận động.
Mấy hôm trước mình chát với đứa bạn bày tỏ ý định về VN sống, câu đầu tiên nó tương cho là: Về VN thì không được béo thế kia đâu :Sad:. Gọi điện về nhà cho cậu 100 lần thì 99+1 lần cậu đều kết thúc câu chuyện: "Ăn ít thôi con ạ, ăn xong nhớ đi bộ nhá. Con gái đừng béo thế, rồi thằng abc nó bỏ mất". Ấn tượng nhất là 1 lần đứng đợi bạn với mấy giai cấp 3 trước 1 quán trà đá chừng 5m. Bà chủ quán đang buôn rôm rả nhìn thấy mình bèn gào tướng lên: "Ôi sao cái con bé kia nó lại béo thế cơ chứ, người thế kia thì lăn chứ đi nỗi gì". Các bạn giai ngượng thay cho mình còn mình thì mắt chữ O mồm chữ A, đến giờ vẫn ngỡ ngàng :Nottalkin:. Haiizzz, quả này mà không gầy được, chắc mình mất đường về quê mẹ rồi :Sad:. Sao nhiều người thích phán xét hình thức bề ngoài của người khác đến thế ??? Chán!!!
ngày xưa mình cũng béo lắm. 70 kg đó. đi đâu cũng bị trêu.từ ngày nhỏ đã mập mạp hơn các bạn kháclúc nào cũng bị soi móilàm mình mất tự tin và sống khép kín rất nhiềulớn rồi thấy đỡ hơn, ngoại hình không hẳn quyết định bên trong tính cách con người bạn và bạn vẫn có người yêu quýTuy vậy vẫn phải công nhận nếu có ngoại hình tạm được (mình chỉ nói được thôi vì giờ mình 60 kg, cao 1m62, vẫn mũm mìm nhiều lắm)cảm thấy tự tin lên rất nhiều. Mọi người cũng bớt xoi mói hơn, hơn nữa còn phục mình vì sao 1 năm mà giảm được hơn 10kg vậy. :Laughing: Trong một xã hội mà vẫn còn coi trọng ngoại hình con người và thường xoi mói vào khiếm khuyết của người khác thì mình đâu thể chống lại hết được, chỉ còn cách thay đổi một phần nào đó ngoại hình của mình cho dễ coi lên thôi. Mình là con gái, lại sắp đi làm nên mình thấy có được một ngoại hình tạm chấp nhận được sẽ cho bạn có phần nào lợi thế.Đó là ý kiến của mình. Có những việc mình thấy không thế nào AQ mãi được, phải nhìn vào sự thật và thực tế, cái được cái mất mà cố gắng thôi.P/s: ngày xưa mãi mình cũng không giảm cân được như bạn, thất vọng nhiều lắm, buồn nhiều lắm, mỗi lần nhìn vào trong gương thấy cái mặt tròn tròn như cái đĩa, cái chân to như cột đình là muốn đập vỡ gương lắm.Mama toàn chê mình, bảo ăn ít đi này nọ, mình bảo lại :"con béo thì đã làm sao, con sống vẫn tốt, học vẫn được, chơi với bạn bè, có gì xấu đâu, người ta nói gì mặc kệ họ".Nói thế nhưng trong lòng lại quyết tâm giảm cân.Mình không ăn kiêng hay đi đến các trung tâm aerobic mà chỉ đơn giản là đi bộ thôi. Mình có cái cân, sáng nào cũng cân, trước khi đi bộ cân và sau khi ăn cũng cân. Theo dõi cân nặng để biết là khi tập xong mình giảm được bao nhiêu và nên ăn như thế nào để không phung phí thời gian đi tập. (bạn nên mua cái cân điện tử theo dõi số gr cho nó tiện). Mình thường đi bộ trong khoảng 3-6h vì lúc đó nhiệt độ cơ thể cao sẽ đốt được nhiều năng lượng hơn.Mình bị đau dạ dày nên không ăn kiêng này nọ hay low carb được nên chọn cái cách đi bộ khá mất thời gian và giảm cân chậm. Nhưng mình đảm bảo bạn giảm rồi sẽ giữ được cân nặng thôi. Mình mất đúng 1năm 3 tháng để giảm 13kg từ 70kg xuống 57 kg. :Smiling: Giờ đi du học ăn toàn thứ ngon lại lên cân rồi, hehe, 3 tháng lên mất 3 kg nhưng có mình chăm mặc váy để tôn cái vòng 3 và cái eo thế nên trông thôi thì không thấy khác biệt.Nếu bạn chỉ mũm mìm thôi thì bạn thử thay đổi cách ăn măc và trang điểm xem sao, cũng tạo khác biệt lớn lắm đấy
Thế các bạn béo cho tớ hỏi là tự các bạn có chấp nhận hình thức béo của mình ko đã? Có vui vẻ với thân hình của mình thì mới không để ý tới lời nhận xét và ánh mắt của người khác được.Ngày xưa mình quen 1 anh này, tính cách rất là hay, anh í chỉ có mỗi 1 nhược điểm (đối với mình) là thân hình quá bé nhỏ (so với mình và nhiều người nói chung). Nhưng chưa bao giờ, dù chỉ một chút thôi, anh tỏ ra mặc cảm với hình thức của bản thân. Rất tự tin, mạnh mẽ và ko bao giờ buồn phiền về hình thức cả, ít nhất là mình nhìn thấy ở những điều anh nói ra và thể hiện với mình và mọi người. Tất nhiên là chính vì hình thức, nên mình cũng ko dám đi xa hơn với anh í nhiều, vì mình biết trong tiêu chí lấy chồng của mình có yếu tố chiều cao. :D Đó, mình tự hiểu rằng hình thức ko quan trọng, nhưng không phải là không cần.Nếu các bạn buồn phiền vì những lời nhận xét và ánh mắt soi mói của người khác thì mình tin chắc rằng chính các bạn ko chấp nhận đc thân hình béo của mình và tự nghĩ rằng người khác cũng không. Lên đây tìm sự an ủi chỉ là một biện pháp nhất thời. Mình nói rất là thật bởi vì chính mình đã như thế, mặc cảm với hình thức của bản thân, mặc dù chồng ko chê vợ béo bao giờ. Giờ mình đã vượt qua đc cái giai đoạn đó rồi và nhìn lại thấy rất là hài lòng vì mình đã vượt qua đc chính bản thân mình khi đang tưởng chừng như mất hoàn toàn hi vọng. Chính nhờ có pp Low Carb đấy.
Kệ đi. Nhà chị may được cả nhà tròn quay. Bạn chị còn bảo: mỡ của nàng chắc rán được mấy con lợn sữa. Mình ốm lập tức có người hỏi: trông thế này mà cũng ko chịu được lạnh à? Mình ăn ngon miệng thì chúng nó bảo: ăn thế này làm gì chẳng béo. Chị chỉ nhe răng cười
uh nhièu lúc tớ tự thấy mình chỉ hơi quá cân chút thôi 1m62 và 56kg. nhưng bạn bè có đứa gặp cứ thốt lên "ôi sao mày béo như con lợn thế" "dạo này mày béo như con lợn ý" rồi ghép tên mình với từ béo> hic, hok hiểu là vô tâm hay vô duyên :( nhưng tớ cũng chỉ vui vẻ cho qua 1,2 lần đầu. chứ có lúc tớ vặc lại hoặc cáu lên rồi nói lại. mà khổ tính mình cứ cáu là nói bậy. nhưng lần sau bạn vẫn cứ thế... tính bạn thật bùn cười . ặc ặc
Hè hè, cẩm ơn Dì. Nhà Low Carb của chúng mình thì ít khi tâm sự, kêu ca, chấp nhận sống chung với béo phì. Mà chỉ có hô hào quyết tâm, thực hành chiến đấu với "bọn chúng" thôi. Vì xét cho cùng, tâm sự có đến kiếp sau đi chăng nữa, mà ko bắt tay vào thực hiện thì cũng vậy Dì à :D.
Chị đây: rất béo, cũng hay bị chê, lại còn có người hỏi đang có bầu à? Nhưng kệ đi. Chả sao. Chồng vẫn thấy hấp dẫn, thế là ok.
Tớ cũng đang cố gắng giảm cân nàng ạ, như tớ đã nói thì tớ biết là béo thì cũng ko tốt mà, chỉ buồn cái là nhiều khi cái thái độ của mọi người làm mình càng thấy tự ti hơn thôi :)