Tưởng chỉ có nông dân đi máy bay mới có ba trò vô phép tắc. Năm bay vài chuyến, lần nào cũng thấy vài anh chị cô bác nông dân tay xách bịch bóng đen là chen lấy, bứt line xếp hàng, khạc nhổ, con cái khóc lóc ầm ỹ. Tưởng chỉ có nông dân có mấy trò đó do họ không biếtAi ngờ cái đám bay hàng ngày, giàu có, đi hết tây hết tàu có mấy trò tởm lợm hơn nhiều
Hi bạn quynh4211, mình ở sài gòn, dạo này ngày nào trời cũng mưa, bệnh tình mình cũng đã đỡ nhiều lắm rồi, mình vẫn còn đang uống thuốc theo lời dặn bác sĩ, hi vọng hết tháng sẽ khỏi bệnh hoàn toàn, ko bít mấy bạn khác dạo này sức khỏe sao rùi !!!
Bạn quynh4211 cũng đang bị bệnh này àh, bạn bị lâu chưa, mình cũng đang bị, có gì chia sẽ nhau với bạn nhé.
Em năm nay 24t. Chuyện là em bị chứng mất ngủ triền miên. Hiện tại em ngủ rất ít, thường 2-3 tiếng một ngày, lại mộng mị lung tung. Chưa có hôm nào em ngủ ngon giấc mà không mộng mị cả. Lúc tỉnh dậy thì người đau nhức, tay chân tê cứng, rất đau. Trước đây có thời gian nguyên mấy tháng trời em không ngủ một giờ phút nào. Đôi lúc tưởng mình bị thần kinh định đi viện tâm thần khám nữa ạ. Có bữa đau đầu dữ dội, chắc do ngồi máy tính nhiều (8 tiếng một ngày), đi đo điện não bác sĩ bảo không bị chi cả. Em đặc biệt còn bị run chân tay, thậm chí run toàn thân. Hồi xưa đi khám bệnh, em run, bác sĩ ơ hay rằng có làm gì em đâu mà em run. Em mới bảo là bình thường cũng hay run như vậy rồi. Bác sĩ kết luận chắc là do yếu dây thần kinh thực vật. Lúc đó không khám gì liên quan thần kinh cả, chỉ là bác sĩ đoán vậy nên em cũng nghe ra vậy. Bình thường đã run nên những lúc mà đói bụng, mệt mỏi hay vận động quá sức là tay chân em cứ như đang biểu tình đoi tách ra khỏi cơ thể vậy. Hễ em đang đứng mà bất chợt ngồi xuống hay đang ngồi mà bất chợt đứng dậy thì hoa mắt chóng mặt, chắc là thiếu máu. Hồi trước em ăn thì có cảm giác ngon. Mấy năm gần đây em thường có cảm giác buồn nôn... khi ăn đến chén thứ 2, có khi 2 muỗng là thấy dợn dợn rồi. Nên ăn gì cũng thấy ngán, đặc biệt là thịt cá có mùi tanh. Mỗi lần ăn xong là em bị nặng bụng, không tiêu hóa được, bụng trướng lên rất khó chịu. Có đi nội soi dạ dày cũng chẳng bị gì. Em còn mắc các triệu chứng của bệnh đại tràng (từ năm em lớp 6 lận), viêm xoang (chảy máu niêm mạc mũi), từng bị rối loạn kinh nguyệt (có kinh suốt 3 tháng liền, không nghỉ ngày nào) hiện tại thì đỡ rồi. Em rất dễ bị đè nén bởi áp lực từ mọi phía của cuộc sống. Có bất cứ chuyện gì từ nhỏ tới lớn là em lại suy nghĩ vẫn vơ, đôi khi cố vứt ra mà vẫn không được. Nhưng em lại ít thể hiện ra bên ngoài, tức là không ngồi lảm nhảm về chuyện đó mà xem như là em không quan tâm đến nó, nhờ vậy người thân quanh em đỡ bị phiền muộn. Thực ra thì nó vẫn đeo bám trong đầu em tới cả lúc đi ngủ. Tuy nhiên em thì thường bị áp lực bởi chuyện suy nghĩ về công việc nhiều hơn. Ngược một cái là em không bị áp lực bởi công việc nặng nề, mà em thường thấy Stress vì công việc nhàm chán. Em lại thích cái cảm giác bận bịu hơn. Em thường hay đổ mồ hôi, làm gì nặng nặng tí là em chảy mồ hôi rất nhiều. Có khi người tưởng như mất hết sức lực, mệt mỏi rã rời, hỏa bốc lên đầu, khó thở, tim đập nhanh... Những lúc vậy chỉ muốn nằm nghỉ... yên giấc ngàn thu. Được một cái là trừ những lúc đó ra thì em rất lạc quan yêu đời. Em viết ra đây là muốn biết xem có nhiều người có những triệu chứng giống em không. Và cũng mong muốn những ai biết phương pháp tập luyện hay chữa bệnh nào thì chỉ bảo giúp em với ạ.
Bạn ơi!!....cho mình hỏi:mình duoc bác sĩ chẩn đoán là bệnh TKTV , mình biết bệnh này nhưng mình k biết là có đúng bệnh mình k?..cách đây 3 năm lúc ấy mình khỏe mạnh lắm rồi sau một đợt mình nhịn đói giảm cân mình đã bị bệnh dạ dày,rồi bị rối loạn nội tiết ..mình thấy cơ thể mệt mỏi,lo âu..mình vẫn ngủ bình thường nhưng đêm nào mình cũng mộng mị,nằm mơ thường thấy nh đánh nhau rồi chửi bới,giật mình thức dậy thì tay chân mình bị tê,rồi tư thế ngủ kỳ quái ,mình còn thấy nhức ở các khớp xương,đặc biệt al2 các khuỷa chân,tay...nhưng sáng đến thì mình k nhớ mình mơ thấy gì, lúc đó mình chỉ lo cái bao tử,mình còn sợ mình bị ung thư,vì mình ăn uống k tiu và thường bị ói,nhưng nội soi thì chỉ bị viêm nhẹ nhưng uống thuốc hoài mình vẫn k thấy giảm,nói chung mình bị streess nặng..mình đã kahm1 và làm xét nghiệm nhìu lần nhưng bs k lần ra bệnh..tuy nhiên sau đó một thời gian khi mình đi du lịch và thay đổi k khí tự dưng mình nghĩ thaong1 ra và k còn lo sợ nữa..lúc đó dù bệnh bao tử k khỏi hẵn nhưng mình cũng thấy trong ng k còn mệt mỏi như trước..nhưng khoảng một năm trở lại đây mình có hiện tượng bị tê tay nặng,như có chuột rút...sáng nào thức dậy cũng bị,mình bóp khoảng 1 phút thì tự nhiên hết...có khi cách vài ngày mới bị tê tay...hoặc khi mình nấu ăn mà cầm đủa quá lâu sẽ bị đau cổ tay..bây h thì đêm nào thì mình cũng nằm mơ,dù ban ngày hay ban đêm,mình vẫn thấy nh cảnh đánh nhau,rồi đâm chém hay chửi bới..mình la hét gần về sáng hay làm cả nhà thức giấc luôn...hầu như ngày nào cũng vậy...nếu ngủ luôn thì thôi mà thức dậy là thấy tay chân mất cảm giác...cảm giác đau trong xương tủy...mình k bị vã mồ hôi tay chân,nhưng dạo này mình lại có thêm chứng hồi hộp...mình thấy tim đập mạnh dù lúc mình vuj hay buồn,thậm chí khi coi một bộ phim hành động tim mình như có một thoáng nhói qua rất lạ....mình biết cảm giác này là run sợ nhưng thú thật là mình chỉ lo mỗi cái k biết mình bệnh gì mà lần k ra....chứ còn mình đây từ nhỏ tới lớn chẳng sợ trời sợ đất..mình thiết nghĩ chẳng lẽ coi phim mà tim cũng nhói rõ ràng là bản thân mình đâu có sợ..và còn có một số lần..rất ít nhưng xảy ra cách đây 7 năm rồi...lúc đó mình 17t...cho đến bây h mình bị khoảng 3,4 lần gì đó....tự dưng mình đang ngồi k làm gì cả mà mình bị mệt,mệt đến nổi vã mồ hôi như tấm,mặt mày xanh mét kiểu như nhồi máu cơ tim, mình thở k được cứ như phải dùng máy trợ oxy...nhưng chừng 1 phút nó tự hết...lúc đó mình rất sợ k biết có bệnh tim hay huyết áp gì k thì kết quả cho thấy bình thường....mình nghe ng ta nói dạo này t trẻ cũng hay bị bệnh tiểu đường nên mình có đi khám thì kết quả lại âm tính...nhưng các triệu chứng khó chịu trong mình thì cứ càng ngày càng tăng,nhứt là tê và nhức tay chân...rồi bạn biết k mình còn bị thêm cái chứng viêm soang,có lần nhức tới nổi phải vào bệnh viện nằm cả tuần...nh lần trở lạnh thì mình đau lắm...mình thật sự rất hoang mang,k biết mình đã bị mắc bệnh gì mà đi khám hết chỗ này đến chỗ khác cũng k ra...mình thậm chí k tin tưởng kết quả và còn cho rằng bác sỹ chưa chẩn đoán đúng bệnh nên xét nghiệm k ra bệnh...tuy nhiên bs lại k cho đo điện tim,điện não ,điện cơ...bs bảo mình còn nhỏ t k có bệnh đó...bệnh of mình là do mình căng thẳng và lo âu quá nhìu...đành rằng bây h một phần là vậy nhưng ban đầu mình tự sinh bệnh chứ có lo gì đâu..rồi đỉnh điểm là khoảng 3 ngày nay tự dưng sáng thức dậy mắt mình bị mờ,mình thấy ngứa và đau mắt kèm theo nhức đầu,nhức sóng mũi và sau gáy cổ...mắt mỏi như k muốn mở..và ánh nắng mặt trời rọi vào thì mình đau mắt ngay lập tức nên 3 ngày nay toàn ở trong nhà...mình mới đi khám bệnh nữa thì bs chẩn đoán bị thần kinh thực vật..bs bảo cố gắng uống thuốc và để tinh thần thaoi3 mái từ từ hết bệnh..nhưng mình k biết có đúng vậy k?....bây h mỗi lần đi khám bệnh mình cứ thấy như là quăng tiền qua cửa sổ,mình luôn hy vọng thà rằng mình có bệnh mà mình biết mình bệnh gì để mà toàn tâm toàn ý chữa cho khỏi...chứ để chết mà k biết bệnh gì thì làm sao chịu được...bạn thân mến,bài viết of mình khá dài dòng nhưng nếu như bạn có cố gắng đọc quan thì cũng thấy rõ ràng mình đang rất lo âu....mình mới 24t....thật sự bản tính mình là ng rất lạc quan,năng lượng of mình nhìu gấp 5 lần mấy đứa con gái khác..trước h chuyện gì cũng vậy..mình luôn nghĩ thông thoáng..từ công việc đến tc...k có gì làm khó mình..mình sợ cái buồn bực làm tổn hại đến tinh thần và cơ thể cha mẹ ban cho,mình quý giá bản thân đến nổi thậm chí k bao h mình khóc,k để có thời gian mà buồn...mình luôn tin ở bản thân trong tương lai....chuyện gì mình cũng làm tốt hết..lòng tự tin of mình nói thật chứ phải để cho ng ta ghét luôn...vậy mà bây h ...từ vài năm nay mình đã vì cái bệnh of mình mà thay đổi...mình k còn thấy vuj vẽ ,k còn nhiệt tình trong bất cứ chuyện gì...thậm chí mình k dám iu ai luôn...vì mình sợ tội cho ng ta phải cưới về một cô vợ đau ốm suốt ngày...rồi mình sinh con liệu nó có duoc khỏe mạnh...tóm lại mình h thì hoàn toàn mất phương hướng...mình muốn làm nhìu thứ lắm nhưng thật mình k còn một xíu năng lượng nào...^^....bây h còn hay khóc một mình nữa...bạn ơi...đó có phải do tư tưởng of mình ko?...mình k biết...hãy giúp mình nếu bạn nhận biết mình bị bệnh nào đó....^^...mình muốn trở lại như trước đây nếu mình tìm ra d9u7oc75 bệnh để mà chữa chứ...thân!!!
Thấy bố mình vẫn hay mua thuốc col ciciine uống bạn à, ngoài ra còn kiêng cữ ăn uống
Tôi cũng trong ngành nhưng bệnh bố bạn không phải chuyên ngành của tôi,tôi có biết 1 người rất có kinh nghiệm và là chuyên gia trong điều trị gout chị ý đã từng điều trị cho rất nhiều bệnh nhân bị gout sau biến chứng nổi rất nhiều tôphi như bố bạn tuy nhiên để được chị ý tư vấn điều trị rất khó, nếu bạn muốn được chị y điều trị thì liên hệ với tôi, tôi sẽ thử hỏi giúp bạn.
Năm 2012 mình nhập viện 2tuần, thuốc mà mình điều trị chủ yếu là các thuốc bổ thần kinh, sắt, mgb6, vitamin, hoạt huyết, sau đó có uống 30 thang thuốc băc, đa số thuốc bổ máu, hoạt huyết, ko cải thiện mấy.
Năm 2013 mình khám bv tw, các chỉ số máu của mình khá bình thường, bác sĩ kê các thuốc như thuốc bổ thần kinh, thuốc bổ máu loại dành cho bà bầu và, viên sắt, hoạt huyết, ông bác sĩ nói, uống hết mấy đợt đó là đỡ, nhưng vẫn ko hiệu quả
Năm 2014, mình càng ngày càng trở nên lo lăng hơn, lúc nào cũng mang hoạt huyết, với mấy cái thuoc bổ máu bên mình, rất sợ xa, và giao tiếp, mình ế chồng vì lí do này đây
Năm 2015, mình có đi khám viện và kiểm tra tống quát cơ thể, máu, chụp cắt lớp, não...nhuwg các thông số bt và mình vẫn chóng mặt bt theo từng tháng,bác sĩ cũng kê cho mình thuoc tăng cường sưc đề kháng, săt, hoạt huyết
Giua năm 2015 mình cắt thuốc bắc 30thang, ông lang kê, uống đợt này lag ko bao giờ chóng mặt, mình uống cuối t8 đến g thắng 9 có chóng mặt một đợt 4 ngày nhập viên, và đó là lần mình chóng mặt cuối cùng cho đến hiện tại, 9/2015 đến5/2016 đã là một khoảng thời gian đủ dài hơn trước, mình ko bị chóng mặt nữa, mình ko chắc mình đã lành chưa, nhưng dù sao mình cũng đã rất vui với cơ thể của mình, mình đã tự tin hơn rất nhiều, và yêu cuộc sống hơn, nhưng đó ko phải là tất cả liệu trình mà mình đã dùng, còn một thứ rất đặc biệt mà mình nghĩ đó là nguyên nhân chính khiến cơ thể mình trở nên tốt hơn, (mẹ mình thì cười bảo có thể tất cả các thứ thuốc trước bây giờ mới thấm)
Đó là tập thể dục, mình tập 2 bài thể dục này từ t8, cùng lúc với thuốc bắc ý, bài 1 tập cho khớp cổ, rất dễ, ngồi thẳng lung, cúi đầu hết mức, chạm cằm vào ngực càng tốt, ngửa đầu hết mức, nghireng sang trái hết mức, nghiêng s phải hết mức,quay sang trái hết mức, quay s phải h m, quay 1 vòng tròn trái sang p, và ngược lại. Xong 1 lượt, mình làm 5 luorjt như vậy, hãy thục hiện nhẹ nhàng, hết sức nhẹ nhàng,
Bài 2, tập khớp lưng,hông,nằm ngửa, tay dọc theo lung,
Chân giơ cao đạp xe đạp, xuôi ngược tùy theo sức, sau đó giữ chân thẳng và vươn lên cao tay chống vào lưng, vươn lên hết mức có thể, khỏng 1p, cuối cùng, đưa chân qua khỏi đầu, ngón chân chạm sàn càng tốt,
Tập trước khi ngủ và sau khi ngu
T 4/2016 mình đi tập yoga và biết rằng đó là 2 động tác rất bt trong yoga, vi vậy nếu co đk hãy cùng mẹ bạn tạp yoga nhé, chổ mình tập cũng có nhiều cô bị như mình,
Vậy đó từ t9/2015 đến giờ mình ko phụ thuộc vaofthuocva ko bi bbehj hanhfha nữa,
Mĩnh đã viết quá nhiều, chỉ là muốn tâm sự một chút, thời khắc đen tối của cuộc đời mình, mà mình chưa bg dám kể cùng ai, sợ ế chồng hơn, hic
Chúc mẹ bạn chóng lành
Mình ko hiểu sao bạn cứ nhấn mạnh là nông dân nhỉ? Mình nghĩ bạn nên sửa comment lại cho phù hợp.Không thì hàng triệu những bác nông dân chân thật, tốt tính trên đất nước này nghe đc sẽ buồn lắm, họ chắc chẳng có thời gian để mà trách móc bạn đâu, nhưng tôi ko phải là nông dân và những bạn tre khác giống tôi sẽ nguyền rủa bạn nếu bạn ko sửa lại cái cm vớ vẩn này
hoasennho, đang uong thuôc tây à? uống lâu chưa, đã có những tiến triển như vậy chắc bạn sẽ sớm phục hồi lại năng lượng thôi, mong ngày đó nhanh đên
mấy hôm đi làm, cộng thêm thay đổi thời tiêt mình lại bị căng thẳng,kèm chứng đau bụng, có ai bị chứng này giống mình ko. hu hu
mình mắc bệnh này lâu rùi, vài năm gần đây lại có vẻ tệ hơn, lúc nào cũng lo lắng, hồi hộp, tim như bị bóp ngẹt vậy,còn đầu óc lúc nào cũng suy nghĩ,căng thẳng, sợ hãi...đó là những triệu chứng đáng sợ nhất,bệnh này có thời gian thư giãn nghỉ ngơi thì đỡ, nhưng ai cũng phải làm việc mà , thời gian rãnh đâu ra. but hiệu quả công việc cũng chẳng cao vì sự tập trung kem
mình cũng có triệu chứng vạy đó, cuộc sống thiệt u ám qá mà, mình nghĩ đó la chứng rối loạn than kinh thực vật. chúc bạn sớm tìm lại dc niềm vui cs .(p/s: mình cũng đang cố tìm nhưng chưa thấy)
mình cũng bị rối loạn than kinh tv, mình thực sự hiểu những cảm giác đó, mình cũng đang tìm một phuong thuốc kì diệu cho bảnthân mình,mình cũng mong bạn sớm tìm thấy nó, chúc bạn sớm khỏe thanhthuykyuhyun nhé. à nghe kyuhyun hát cũng là một phương pháp hay đấy mà cũng không mất tiền nữa "hope is a dream that doesn't sleep"
uong thuốc đó cũng hại lắm,bố mình uống bị tiêu chảy dữ lắm