Hình như link này chưa đủ hay sao mà chỉ có phần lesson mà không thấy các bài và video tư vấn về các vấn đề về tư thế ngồi, thiết bị (bàn,máy tính, ghế, đèn, tài liệu,...), bố trí góc học tập, động tác thể dục tại chỗ...Không có phần này thì quả là rất tiếc:Sad: Có lẽ phải tìm và down mất thời gian lắm đây. Thôi bác nào có thời gian thì tìm down bản full vậy, không thì các bác ra hàng đĩa mua cái đĩa, năm ngoái em nhờ mua cho thằng em có 7k, đầy đủ và nhanh. Bác nào ko thích đầu tư thì dùng tạm soft khác vậy.:)
Mình muốn gửi đến bạn một thông điệp: hãy chỉn chu từ những việc nhỏ, giá trị của bạn sẽ được nhân lên rất lớn!
http://www.webtretho.com/forum/f389/giup-minh-nghe-tot-tieng-anh-voi-418255/
Em muốn sửa đoạn "Practi
thành "Practi
(Sửa 1 chữ "c" thành chữ "s" ạ)
Em cảm ơn bác nhiều ạ!:Rose:
http://www.webtretho.com/forum/f55/me-nong-tinh-co-nen-day-con-hoc-489936/index3.html
Lí do: vấn đề thông tin cá nhân ạ.
Em cảm ơn anh/chị nhiều ạ!
Đồng ý với bác này. Không phải chỉ riêng gì mẹ, mà bất cứ ai trong vai trò làm người dạy học mà nóng tính cũng không mang lại hiệu quả mà còn lợi bất cập hại. Việc lĩnh hội kiến thức hay bài học gì đó là tự bản thân mỗi người, không ai làm thay được. Không ai sống bằng kinh nghiệm của người khác, hiệu quả và kỷ luật không thể được xây dựng bằng chửi mắng.
Chẳng nói đâu xa, giả dụ sếp chửi mắng khi không vừa lòng với ta, ta không phục, ức chế, làm việc uể oải và muốn bỏ việc. Nhưng ngược lại nếu sếp qui định các yêu cầu rõ ràng, thưởng phạt phân minh. Khi phạt thì đánh thẳng vào tài chính của ta khi ta mắc lỗi, ta sẽ sợ tâm phục khẩu phục (vi người lớn trong hoàn cảnh này cảm thấy được khuyến khích bằng tài chính :Smiling:) và tự thân luôn cố gắng được thưởng hơn là bị phạt. Như vậy, người lớn có ý thức đúng sai, bản lĩnh đầy mình như chúng ta cũng đâu có chấp nhận và làm việc hiệu quả khi mình bị nạt nộ đâu. Vậy với trẻ con thì sao? Chắc chắn sẽ càng tệ hơn.
Và đây là một trải nghiệm của em trong quá trình học ôn. Phải nói ngay từ đầu là em rất biết ơn cô, rất khâm phục một người có tài và tâm như cô, bài giảng của cô cũng rất hay. Tuy chỉ có một điều em thấy hơi tiếc là cô rất nóng tính. Chính sự nóng tính đó nhiều lúc làm hỏng cả một bài giảng hay. Lớp học đôi lúc trở nên căng thẳng khi cô nổi giận với hs không làm bài tập, hs chậm hiểu, hs làm sai...Em không bị mắng lần nào nhưng nhiều lúc cứ tự hỏi, mình ngồi đó làm gì nhỉ- trong cái không khí ức chế đến ngạt thở đó? Rất mừng là bản thân cô cũng ý thức được nhược điểm này và có ý thức khắc phục. Sau khóa học với cô, em đạt được sự tiến bộ nhưng hơi đáng tiếc là em đã giảm phần nào hứng thú và tình yêu đối với tiếng Anh. Nóng tính đôi khi là những tác dụng phụ của những người thày có tài, có tâm thực sự nên chỉ có thể coi là nhược điểm mà không nên coi là tội lỗi. Bản thân họ khi nguôi giận thì phần lớn đều cảm thấy áy náy ân hận. Nhưng sửa thì hơi khó vì đó là khí chất của mỗi người rồi.
Mẹ nóng tính thử thay đổi cách tiếp cận con xem sao. Trước hết là giảm dần tiếp xúc trực tiếp dẫn đến nổi cáu bằng cách giao cho con những mục tiêu nhỏ hơn và để con tự hoàn thành, sau đó mình chỉ kiểm tra rồi hướng cho con tự nhận biết chỗ chưa chuẩn và sửa. Nhiều lúc nói nhiều, dạy nhiều dồn dập làm hạn chế khả năng tập trung, khả năng tự học của con. Cháu nhà em sắp lên lớp 2 nhưng em đang cho cháu tự đọc sách toán lớp 2 và làm bài tập. Đầu tiên con đọc lý thuyết, thấy khó hiểu thì hỏi mẹ, bài tập cũng vậy. Cháu vẫn hiểu và làm được bài tập ngon lành làm em cũng hơi bất ngờ- khác hẳn với thời học toán 1 mẹ cứ gầm gào mà con thì cứ nước mắt ngắn nước mắt dài :Sad:. Giờ thì ngoài những lúc cần mẹ giảng, nó toàn đuổi em ra khỏi bàn học, bảo tí nữa mới đến giờ kiểm tra của mẹ, giờ không phận sự miễn vào :Laughing:
Gọi M là trung điểm AD, N là trung điểm EC
(Hướng của em là chứng minh tam giác (tg) BEG=tg NED)
+ Ta có BE=EN=1/3 BC (1)
2 góc BEG=NED (đối đỉnh)(2)
(Việc còn lại là cm BG// DN để có 2 tg bằng nhau theo trường hợp g-c-g để đc đpcm là BG=DN=1/3 AB=2cm)
Em không biết các cháu cấp 1 học tam giác đồng dạng hay chưa, nếu đã học thì luôn có DN//=1/3 AB. Vậy là xong.
Nếu chưa học thì ta sẽ chứng minh điều này như sau:
Từ E kẻ đt // cắt DN ở H
Từ B kẻ đt // cắt DN ở K
+ Có: DN//=1/2 ME (DN là đường trung bình tg CME)
MD// EH (theo ta kẻ)
=> MDHE là hbh
=> ME=DH
mà DN=1/2ME
=> NH=ND
+ Xét tg NBK:
E là trung điểm BN
EH//BK (cùng //AC theo tc hbh và ta kẻ)
=> EH là đường trung bình tg NBK
=> KH=HN
=> KH=HN=ND=1/3 AB=2cm
+ Lại có:
AD//BK (ta kẻ)
AD=2 MD (M là tđiểm AD)
BK=2 EH (tc đường tb tg)
=> AD//=BK
=> ADKB là hbh
=> DK//AB
=> GBE= góc DNE (so le trong) (3)
Từ (1), (2), (3)=> tg BEG=tg NED (gcg)
=> BG=DN=2 cm (đpcm).
Em hy vọng có cách giải ngắn hơn em vì cũng gần 2 chục năm rồi em mới ngồi giải bài toán hình kiểu này. Do lâu rồi hứng lên nên làm vậy để ôn lại kỷ niệm :Laughing:.
Chúc bác luôn quan tâm con tốt. Chắc vài năm nữa em cũng phải như bác thôi. Từ bản thân em thấy nếu các cháu được tạo điều kiện hay gợi ý để tự định hướng giải toán nâng cao sẽ rất tốt cho năng lực và sẽ không bao giờ quên sau này.:Smiling:
Theo kn của em thì bài toán hình nâng cao khó thường đòi hỏi phải vẽ thêm hình nên cần luyện tập nhiều để có phản xạ tốt. Trước đây em thường phải nắm rõ một số bài toán con và khi cần dùng nó như một thủ tục chứng minh "định lý" vậy.
Hi vọng các cháu học phân số rồi, càng hi vọng các cháu được học cộng trừ nhân chia phân số rồi, không thì em thua :Angel:.
+Xét tg ABE và tg ABC:
Đáy BE=3 đáy BC
Chung đường cao hạ từ đỉnh A xuống đáy BC
=> S(ABE)=1/3 S(ABC)
=> Đường cao hạ từ đỉnh E xuống đáy AB =1/3 đường cao hạ từ đỉnh C xuống đáy AB (Xoay lại tg ABC theo đỉnh C)
=> S(EGA)=1/3S(CAG) (Chung đáy AG, đường cao hạ từ đỉnh E xuống đáy AB =1/3 đường cao hạ từ đỉnh C xuống đáy AB (Xoay lại tg ABC theo đỉnh C theo cmt)(1)
+Xét tg GCD và tg GAC:
Đáy DC =1/3 đáy AC
Chung đường cao hạ từ đỉnh G xuống đáy AC
=> S(GDC)=1/3 S(GAC) (2)
+S(GAC)= S(EGA)+S(EAD)+S(GDC) (3)
(1), (2), (3) => S(EGA)=S(EAD)=1/3 S(GAC)
+ S(EAD)=4/9 S(ABC) vì:
S(EAD)=2/3 S(EAC) (Đáy AD=2/3 đáy AC, chung đường cao hạ từ đỉnh E xuống đáy AD)
S(EAC)=2/3 S(ABC) (Đáy EC=2/3 đáy BC, chung đường cao hạ từ đỉnh A xuống đáy BC)
Nên S(EAD)=2/3 x 2/3 S(ABC)=4/9 S(ABC)
Mà S(ABE)=1/3 S(ABC)
=> S(EBG)= S(EAD)-S(ABE)=(4/9-1/3) S(ABC)=1/9 S(ABC)
=>S (EBG): S(EAG)=1:3
=>Đáy BG= 1/3 đáy AG =2 cm (Do chung đường cao hạ từ đỉnh E xuống đáy AG)
Mình nghĩ không phải các mẹ không còn quan tâm mà thực tế là qua một thời gian các bé học UCmas, các phụ huynh đã phần nào nhận ra rằng, học UCmas, mặc dù là hoạt động ngoại khóa, nhưng nó không hề đơn giản và cũng không phải con đường tắt đến thành công như những gì ta tưởng. Đó là một quá trình rèn luyện thực sự nghiêm túc và bền bỉ như người luyện kungfu hay yoga vậy. Nếu bé chỉ nhạy bén thông minh thì chưa đủ, cần phải có chút bản lĩnh và kiên trì, chăm chỉ, khả năng tự học. Nếu bé chưa có những điều đó, bé sẽ được rèn luyện. Ý mình ko phải đó là cái gì quá khó khăn, theo mình thấy học ít nhiều đều hiệu quả; nhưng xác định tư tưởng từ đầu sẽ tránh thất vọng khi không như ý mình.
Một số phụ huynh như mình biết thì đã nản khi con tỏ ra không thích đi học nữa (có thể do độ khó hay do lười làm bài tập nên đến lớp hơi chậm). Cũng có thể do một số ý kiến cho rằng, sao mình lại phải cho con đi học tính nhẩm trong thời đại này, thời đại mà máy tính đang "hết mình phục vụ" con người? Câu trả lời phản biện cho ý kiến này xin để dành cho thực tế chứng minh.
Về phần trung tâm, nếu trung tâm chưa chuẩn, bạn có thể gọi điện thẳng lên đại diện UCmas VN ở Cửa Đông để hỏi hoặc phản ánh, họ sẽ điều chỉnh ngay đấy. Bé nhà mình nhờ vậy mà đã được chuyển lên lớp Basic rồi. Còn nếu việc này vẫn không có tác dụng thì bạn nên chuyển học ở trung tâm chuyên nghiệp hơn, vì con mình còn học cả khóa ở đó nữa mà. Việc tìm học viên qua phụ huynh như vậy mình thấy không ổn lắm,nó hơi giống chiêu bài của các hãng bảo hiểm -khai thác tối đa quan hệ và tinh thần hăng hái của nhân viên mới (xin lỗi các mẹ làm bảo hiểm :)).
Chúc bé nhà bạn học vui! :LoveStruc:
Hình như link này chưa đủ hay sao mà chỉ có phần lesson mà không thấy các bài và video tư vấn về các vấn đề về tư thế ngồi, thiết bị (bàn,máy tính, ghế, đèn, tài liệu,...), bố trí góc học tập, động tác thể dục tại chỗ...Không có phần này thì quả là rất tiếc:Sad:
Có lẽ phải tìm và down mất thời gian lắm đây. Thôi bác nào có thời gian thì tìm down bản full vậy, không thì các bác ra hàng đĩa mua cái đĩa, năm ngoái em nhờ mua cho thằng em có 7k, đầy đủ và nhanh. Bác nào ko thích đầu tư thì dùng tạm soft khác vậy.:)
Tuy nhiên em vừa search thử và down được phiên bản 20 mới ở link này (đã cài nhưng chưa có thời gian thử):
http://get4share.com/forum/free-download-mavis-beacon-teaches-typing-platinum-v20-cong-cu-dinh-cao-day-go-chu-10-ngon-107891.html
Enjoy it satisfactorily!:)
Cái này em luyện lâu rồi, giờ tốc độ of em có thể lên tới gần 60 từ/ phút. Hồi đó có một người bạn cho em một cái đĩa cài, chả biết trên mạng có free ko (chắc mấy thằng tây này nó ko cho free đâu); các bác search thử xem, ko thì ra hàng mua một cái chắc chỉ mấy nghìn thôi.
Sau một thời gian uống thuốc, em thấy cháu khác hẳn, trộm vía khả quan rất nhiều. Cháu có vẻ chịu ngồi yên hơn, kiềm chế được cảm xúc hơn, chịu để lời người lớn nói "lọt tai" và hiểu hơn. Em thấy bác sĩ nói bệnh này gây cho bé cảm giác thừa năng lượng, thừa động nên nó cứ phải ngọ nguậy quậy phá nhưng thực ra đâu có vậy, bệnh sẽ làm cho trẻ yếu đi về thể chất. Bệnh này gây hậu quả lớn và làm tổn thương chính đứa trẻ, khổ thân chúng. :Sad:Nếu có thể can thiệp giúp bé, sao chúng ta lại không làm?
Bé nhà em uống thuốc chưa thấy ảnh hưởng gì đến học hành, cháu vẫn nằm trong nhóm ít học sinh giỏi của lớp. Cách cư xử của cháu cũng khiến mọi người vui lòng hơn, được cô giáo cho làm "cán bộ" nữa cơ (Cô giáo này không hề biết quá khứ siêu quậy của cháu:Laughing:). Tóm lại, mọi người cứ ngồi sợ mà không làm gì trong khi đứa trẻ đang phải hứng chịu biết bao tổn thương và thiệt thòi; hơn nữa, tương lai của chúng cũng bị hạn chế rất nhiều.
Vì là lớp đầu tiên nên các cháu từ 4 tuổi tới 12 tuổi tất tần tật bị nhét vào một lớp, lớp KG1 (lớp đầu tiên của 4 lớp trình độ mầm non. Mà theo đúng độ tuổi, các cháu từ trên 6 tuổi sẽ bắt đầu chương trình học 10 cấp độ và bắt đầu từ Basic). Em có thắc mắc rằng theo như em được biết thì lẽ ra cháu nhà em phải học trình độ Basic vì đã 6 tuổi, các cô nói họ xếp như vậy cho cháu "học chắc":Sad:. Vì tiện gần nhà và lỡ đóng tiền rồi nên đành chịu. :mad:. Giám đốc trung tâm thì không thống nhất mức đóng học phí với cấp dưới trước mặt phụ huynh, rồi "ừ chị nhầm, hình như ở cơ sở 1 nó thu thế" (nhầm thêm 500k nữa do vẽ thêm 1 khoản)- khi em đưa ra mức học phí chung mà mình đã tìm hiểu kỹ. Vậy mà chị này cũng ngồi tư vấn rất pro.:Sad:
Giáo viên thì ... ko biết vì lý do gì mà lùi ngày khai giảng do giáo viên bận, buổi đầu một cô (cô này không thấy xuất hiện nữa), buổi sau một cô. Buổi đầu cháu đi học rất thích, về nhà ríu rít luyện tập và còn đòi dạy cả bố mẹ nữa. Buổi sau về chỉ thấy ỉu xìu rồi vứt sách một chỗ.
Em tìm hiểu kỹ mới biết đó là trường mầm non (khá nổi tiếng) nên họ có xu hướng cho tất vào KG. Thực ra điều này em cũng hơi lo từ đầu rồi nhưng do nghĩ rằng UCMAS vẫn kiểm soát tốt chất lượng các đại lý của mình nên đã tin tưởng. Đúng là cái gì vào đến VN rồi thì cũng rất VN. Nếu phải theo trung tâm này thì cháu nhà e sẽ phí thêm ít nhất 1 năm và cả học phí nữa chứ. Hơi bực chút vì mới đầu đã bị lừa vố đau. Nếu họ thực sự làm ăn chuyên nghiệp và đặt người học ở vị trí trung tâm thì cứ nói thẳng là chúng tôi chưa tổ chức được lớp Basic, em sẵn sàng cho cháu chờ có sao đâu, đằng này...
Em đang chờ cho cháu học hết khóa này rồi đưa ra Thái Hà học đây. Có mẹ nào cho con học ở Vietsmart rồi cho em vài comment để em tham khảo với ạ.
Học ngoại thương thì hiển nhiên ngoại ngữ tốt hơn, môi trường năng động và chuyên nghiệp hơn. Đó là môi trường của những cá nhân xuất sắc nên thâm nhập vào đó cũng thật tốt. Đôi khi những người bạn giỏi lại là bánh lái cho cuộc đời. Sinh viên ngoại thương đi đâu cũng rất tự tin, cá tính, thông minh, sáng tạo và rất biết cách PR bản thân. Công việc cũng thú vị lắm ạ. Nếu cháu có tố chất hướng ngoại thì quả là hợp. Nhưng khi đi làm, cháu sẽ làm những công việc chủ yếu ở phòng kinh doanh hoặc đối ngoại, kế hoạch...của công ty hay tập đoàn nào đó (và vẫn phải qua bộ phận tài chính xin..chữ ký :Drooling:). Càng ngày ngoại ngữ càng trở nên phổ biến và không khó để tiếp cận. Công việc liên quan đến kinh doanh thì chỉ tích lũy kinh nghiệm là chính, khó trở thành số 1 vì nhiều người không học mà có năng khiếu và độ nhạy bén cao vẫn làm được. MBA quốc tế ở VN hiện nay rất nhiều. Một số người bạn của em học ngoại thương ra phải làm việc với các chân dài nên cũng hơi khó chịu.
Học kế toán, trong trường thì không năng động bằng ngoại thương. SV tài chính hơi khô, không táo bạo bằng ngoại thương. Học xong, ra đi làm cháu sẽ làm ở phòng kế toán, tài chính...Thực tế em thấy, nếu nắm được tình hình tài chính của một tổ chức là nắm được cơ chế vận hành của cả tổ chức đó rồi. Không nói ra nhưng Bộ phận tài chính vẫn có thế lực hơn bộ phận kinh doanh (chiến lược kinh doanh phụ thuộc vào năng lực tài chính của công ty mà). Hơn nữa, nếu có quyết tâm học tốt ngoại ngữ và cầu tiến, cháu có thể làm kiểm toán ở những tập đoàn quốc tế lớn với môi trường làm việc và mức lương trong mơ mà cùng với thời gian có thể trở thành chuyên gia. Cơ hội làm việc cũng mở rộng trong cả các ngân hàng, tổ chức tài chính và phi tài chính khác. Đặc điểm của ngành này là luôn chịu áp lực cao và toàn giao tiếp với số má. Trái lại, nếu sự cầu tiến không cao, không học tốt ngoại ngữ thì cũng chỉ làm anh kế toán thường trong những doanh nghiệp trong nước. Hiện nay, SV khối tài chính đang xoay sở với ngoại ngữ và tìm đến các chứng chỉ ngoại ngữ quốc tế như IELTS, TOEFL, TOEIC, GMAT,...
Vậy là, thật khó để đơn thuần mang hai ngành đó lên bàn cân. Hãy lấy chính năng lực và sở thích của cháu để đo ạ. Em thì thấy làm gì cũng rất cần niềm đam mê. :) Thời cuộc luôn thay đổi, nếu học mà không lựa theo chuẩn quốc tế, không hướng đến một môi trường làm việc quốc tế thì không thể đủ. GD Đại học ở VN hiện nay chưa tốt, hy vọng bản thân các tân sv sẽ tự cách tân mình tốt nhất có thể :)
Em cũng rất bất ngờ nếu thông tin này là đúng. Theo em thấy, thì việc một trường học có thể trở thành một trường chuyên phải là kết quả của một quá trình cân nhắc thực sự nghiêm túc.
Đã lâu rồi và em không làm giáo dục nên không hiểu, tại sao trường Lê Lợi lại mất cái tên là trường chuyên mà chỉ còn là trường dạy chất lượng cao trong khi Ams cấp 2 vẫn được duy trì? Trước đây, khi Lê Lợi thành trường chuyên, các lớp chuyên các môn nằm rải rác từ các trường : chuyên lý ở Trần Đăng Ninh, chuyên anh ở Văn Yên, ...quy tụ về. Thành lập trường chuyên phải giải quyết song song số học sinh đại trà ở khu vực đang học dở, vừa hoạt động vừa xây dựng biết bao công sức. Thế mà chẳng hiểu sao dăm năm sau đó lại tan rã. Lâu em không về trường nhưng cũng ngơ ngác sao Lê Lợi lại mất chuyên (trên danh nghĩa)? Vậy cả tỉnh Hà Tây cũ không có trường chuyên cấp 2 nào sao?
Em có đứa em họ, học Lê Lợi năm nào cũng HSG, thấy bảo không còn lớp chuyên nên học thế là giỏi rồi, thế mà vừa rồi đùng cái thi trượt vào chuyên lý Nguyễn Huệ với số điểm thấp. Lúc này đây, em muốn chạy ngay đến nhà các thầy cô để thăm, nhưng cũng lại cảm thấy chưa làm tròn lời thề ngày xưa nên chưa thể quay về :Sad: Mong lắm Lê Lợi lại trở về là trường chuyên như xưa.
Quay lại vấn đề Văn Yên, nếu trường này mà trở thành trường chuyên thì em thấy không ổn. Em thấy bao lứa HS trường Văn Yên, chưa thực sự ghi dấu ấn và làm nên danh tiếng đáng kể cho trường này. Giáo viên và học sinh nhìn có vẻ không "sống chết" cho sự học lắm(trước đây ở Lê Lợi có cô giáo sau khi phát hiện ra tiềm năng của một học sinh rất nghèo, đã ngỏ ý muốn nhận em này về nhà mình sống một thời gian để cô có điều kiện vun đắp cho nhân tài). Môi trường học tập ở Văn Yên có vẻ ôn hòa (lành), ít cạnh tranh, đâu có nhanh và khốc liệt như môi trường Lê Lợi ngày xưa đâu? (Đây là do em quan sát các bạn, các em họ và các cháu của em học Văn Yên và chúng cũng hay đến nhà em hỏi bài nên em biết). Trường không có truyền thống dạy chuyên khác ngoài môn Anh. Chẳng nhẽ lại lặp lại qui trình như Lê Lợi với bao vấn đề khó khăn cần khắc phục? Nếu phải dựng một trường chuyên mới thì tại sao lại không gây dựng lại Lê Lợi như xưa với những thuận lợi lớn: đội ngũ giáo viên cực giỏi, truyền thống học sinh học tốt (đã giành về cho tỉnh Hà Tây cũ bao nhiêu giải Quốc gia và rất nhiều tấm gương vượt khó học tập)?
Nhưng nếu điều này là sự thật, thì mong trường Văn Yên sẽ vượt qua tất cả để trở thành niềm tự hào của "quận Hà Đông" nói riêng và HN2 nói chung :)
Chị có thể cho biết thêm thông tin không ạ? Em cũng muốn cho cháu học ở Thanh Xuân cho gần nhưng chưa tìm được trung tâm nào tổ chức dạy. (Hiện nay em mới biết có mấy trung tâm ở Cầu Giấy, Thái Hà, Phương Mai)
Còn về việc dạy bằng tiếng Anh, em hơi thắc mắc: nếu dành cho bé đã có vốn tiếng Anh khá tốt thì lại hạn chế về đối tượng, vì mấy bé trong độ tuổi mẫu giáo đã học nhiều tiếng Anh? Nếu dành cho bé chưa biết TA thì lại dạy đồng thời cả TA cả tính toán? Bác nào đã cho con đi học rồi chia sẻ giúp ạ.:)
Ôi may quá, bé nhà em được học một trong các cô đó. Từ ngày gặp cô chủ nhiệm lớp, em bỏ hẳn ý định chuyển trường cho con. Em nghĩ cũng phải cho con sương gió một chút, tranh thủ mấy năm đầu chưa bắt cháu chịu áp lực vội, coi như giai đoạn "vỗ béo" trước khi "xung trận" :Laughing:
Em công nhận trường Văn Yên trước giờ chưa có gì nổi trội cả. Tiếng thơm em chưa được nghe, tiếng xấu em cũng chưa nghe luôn; chỉ thấy cái trường đó có vẻ lành lành khiêm tốn nên không e ngại gì. Thời em còn đi học, các bạn từ trường này chuyển sang đều rất "bình thường": học bình thường, cá tính bình thường, tinh thần cạnh tranh cũng bình thường,...
Cũng buồn vì tiêu cực, nhưng em nghĩ bất kể đâu trên TG này cũng chẳng có bình đẳng công bằng đâu, phải chấp nhận chung sống thôi. Em vẫn tin rằng, đối trọng với bên tiêu cực đó, vẫn còn những nhà giáo tốt. Sẽ vẫn luôn có những thầy cô có tâm với học sinh, giữ đạo đức nghề nghiệp (một cách tương đối theo quan niệm từng thời cuộc) như chị hay một số thày cô khác.
Em cứ đoán rằng, những thày cô không còn giữ tròn tư cách sẽ thấm thía kết quả của những nấc thang thăng tiến của mình ở phía cuối con đường. Khi ấy, đạo đức của họ bị dồn nén bao năm, thành quả sự nghiệp của họ đã thấy rõ ràng (cái nghiệp mà không như những nghiệp khác: đánh giá bằng tiền bạc và vị trí... mà lại được đánh giá bởi sự tôn trọng của chính những người trò mà tay họ vun vén) ; con cái họ đã trưởng thành theo cái cách mà họ dạy chúng---> họ sẽ tự hiểu thành tựu cả cuộc đời mình có khác số 0 hay không? Có một vị giáo sư của trường em- khi nghỉ hưu đã kịp "thiết kế" chỗ đứng cho mấy người con của mình trong trường và trên Sở- vẫn tham gia giảng dạy và đã nhận được một phong bì từ sv có lõi là một tờ tiền mệnh giá 200 đồng :mad:Thật cay đắng và đúng là một cuộc đời đầy "sỉ nhục" sau những gì giáo sư đã "tạo dựng":Thinking: Giáo viên cứ làm những điều bậy bạ mà không nghĩ rằng sinh viên biết thừa nhứng điều đó. Thậm trí sinh viên còn ngồi tính thuế thu nhập cá nhân mà mỗi thày cô đó lẽ ra phải nộp vào mỗi mùa gặt hái.:Laughing:
Còn em, em luôn tin vào đạo đức nhà giáo; dù là những giáo viên không giữ trọn tư cách, họ vẫn là những "con người đi dạy con người". Họ sẽ không thể khước từ những ánh mắt trong veo của con trẻ. Em chắc không ít lần chính học sinh đã hướng thiện cho họ. Còn nhiều lắm những nhà giáo có tâm huyết và tấm lòng cao cả. Họ cũng như cả nền giáo dục VN, đang bươn bải tìm lối đi. Mỗi người VN có tự hỏi: tại sao mình sinh ra ở VN mà không phải ở Mỹ ? Sao mình sinh ra ở nhà giàu mà không phải nhà nghèo? Ư đó cũng là sứ mệnh của mỗi người. Em không ủng hộ những người chê bai giáo dục VN tuyệt đối, thế khác nào con chê cha mẹ khó? Nếu biết mình là con nhà nghèo thì bản thân mình phải nỗ lực để thoát nghèo rồi mang sung túc về cho gia đình mình, bố mẹ anh em mình chứ? Công dân một nước nghèo tiêu tiền $ mà
Vài dòng tâm sự lúc đêm khuya ạ!
Nhà em mua vở về, kể cả cô chưa yêu cầu, vẫn mua thêm bọc giấy đẹp bọc vở giống ngày xưa, dán nhãn, bọc nilon bên ngoài cho chắc. Bé nhà em thích lắm, cứ lăng xăng giúp mẹ bọc vở. Làm như vậy quyển vở của con sẽ càng chắc chắn, đỡ rách nát, giữ sạch hơn và quan trọng hơn là bé thấy việc chuẩn bị cho năm học mới thật nghiêm túc và có ý thức giữ gìn sách vở hơn. Thấy con đi học về khoe là có nhiều bạn bọc vở giống con lắm, có bạn không bọc vở nên bị cô phê bình.:Laughing:
Suy cho cùng thì ai là người có lỗi trong cái người ta cho là "nạn" này? Do người "chạy" hay do người "nhận lời chạy"? Đây giống như câu chuyện quả chứng và con gà- cái gì có trước vậy. Nếu gd bạn không thất bại trong chuyện chạy vào trường kia thì liệu bạn có cho việc làm này của gd bạn là sai, là tệ nạn để viết bài phê phán? Liệu khi con bạn "lọt" vào trường đó một cách êm đẹp thì bạn có muốn viết bài báo đó? Nó có thực sự xuất phát từ cái tâm của một nhà báo trước cái tiêu cực của XH? Có xuất phát từ đạo đức nghề nghiệp ko? Hay đó chỉ là sự trả đũa? Công việc của mình có điểm giống công việc của bạn ở chỗ, việc đưa ra ý kiến của chúng ta là rất quan trọng và ảnh hưởng đến sự phát triển và sự sống còn của một cá nhân hay tổ chức; hơn nữa ý kiến đó lại có rất nhiều người cần sử dụng nó. Mình thấy những công việc này phải được nhìn từ góc độ tổng quát đến chi tiết (từ việc nhìn nhận vấn đề đến thu thập bằng chứng cụ thể và đầy đủ ); chứ không phải đi từ cái nhỏ mà suy ra cái tổng quát, từ cái cá nhân cá biệt mà quy chụp cho tất cả.:cool:
Một cậu bạn thân của mình, hiện đang làm trong một sở Hà Nội, học cùng mình từ bé và luôn là xuất "quan hệ". Không ai biết đằng sau cái gọi là thành đạt đó của cậu ấy là một đời sống tinh thần hoàn toàn bế tắc và thụ động mà cậu ấy đã thú nhận khi ngồi với mình. Nguyên nhân: cậu ấy đã từng không theo được bọn mình trong lớp mà cứ đã phải lẽo đẽo theo lớp từ cấp 2 lên cấp 3.
Nếu là một cuộc đua, thì cách người ta đua quan trọng hơn khi nào người ta về đích, vì chả có cái đích nào tuyệt đối cả. Huấn luyện viên mà dạy trò vừa có tài vừa cao thượng sẽ được đánh giá hơn vị huấn luyện viên dạy trò không từ thủ đoạn giành chiến thắng.
Quan điểm của tôi cũng là: Cuộc sống mãi mãi là không công bằng, việc duy nhất là thích nghi và sống chung với nó, tôi không bi quan bất mãn,không chơi xấu. Ai có năng lực, người đó sẽ tự nhiên thành công!:Laughing: