@ Đông nhi: đã gặp lại ex nhé, còn đi đến đâu thì trời biết được, mà quan tâm làm j? Vấn đề là bạn cảm nhận tình cảm của chồng với bạn trước và sau khi bạ biết tin thế nào? nếu thấy vẫn thế thì chỉ là chơi bời thôi nhé, còn nếu bạn thấy khang khác thì là....do bạn cảm thấy thế thôi, vì phụ nữ mà khi yêu thì ..mà khi ghét thì....Nên làm j???bắt đầu luyện AQ rồi EQ...Nhưng vật đấy!
Em có thể kiểm soát chồng em còn liên lạc hay không? chứ đâu nhất thiết phải nói bố mẹ em nói. Vì em nói bố mẹ em nói, chồng em sẽ nói k tin chồng mà chỉ tin gia đình mình. Đàn ông nhiều lý lẽ lắm em. Nên có bằng chứng rồi hay hơn em ạ! Chứ em ngồi đó suy nghĩ mà k biết thực hư sẽ chỉ làm khổ em mà thôi. Theo chị em vẫn nên nói chuyện thẳng thắn với chồng em, và nếu em biết C thì có thể nói chuyện với C, nhưng quan trọng vẫn là chồng em thôi.
Hi, tớ cũng định phàn nàn ve ban Medongnhi về việc ra đề để đố nhà EQ giải tóan? Đọc case của bạn không hiểu sao tớ thấy nó ảo ảo như kiểu ngồi ngáp ruồi nghĩ ra vài câu đố đố các mẹ nhà mình giải còn bạn xem lời giải nào hay, hay là bạn là phóng viên báo nào cần tư liệu để viết bài vậy? Tớ thấy trong bài viết của bạn rõ ràng thiếu chân thực, bởi khi người ta đang rối trong tình cảm đang cần người giúp đỡ gỡ rối thì ít khi văn phong viết kiểu như bạn vậy đc:-S.
Bạn Nguyễn Đông Nhi chơi khó chị em nhỉ. Bạn còn đặt bí danh cho các NV rồi bọn tớ vừa phải đọc vừa phải luận xem bí danh ấy là ai nữa? Tớ thì nói thẳng luôn là tớ chịu nhé. Đề nghị các bạn post bài thì cố gắng viết rõ ràng rành mạch cho mọi người dễ theo dõi, chứ cứ viết tắt rồi tiện cho các bạn nhưng bọn tớ thì vò đầu bứt tai mà chả hiểu đầu cua tai nheo thế nào.. Haizzzzzzzzzzzzz...@Mẹngockhang: Bạn có chuẩn bị tinh thần cho TH xấu nhất chưa? Nếu chưa thì cứ làm như bạn đang làm, có điều nó ko giải quyết được vấn đề nhà bạn mà tớ đồ là nó sẽ thế mãi. Còn nếu rồi thì dễ hơn nhiều. :)
Em đã nói chuyện thẳng thắn với B chưa? Nghe B giải thích chưa? Đã là vợ chồng có chuyện nên thẳng thắn đối đầu chứ em ngồi suy nghĩ nhiều chỉ làm khổ em và con thôi. Có thể lúc em bầu bì là lúc B cần nơi chuyện trò, hoặc có thể C là nơi chủ động. Đương nhiên khó có thể chấp nhận sự liên lạc của B với C, nhất là tình cảm thì k thể san sẻ. Chính vì thế em càng nên nói chuyện, lúc đó có tha thứ hay không là ở phía em. Chúc em sớm lấy lại được thăng bằng. @};-
Nếu bạn không muốn mất chồng thì mình khuyên bạn nên dọn về ở với nhà chồng đi...đừng có già néo đứt dây....bạn không sợ mất chồng sao?...bạn có thể ở nhà mẹ đẻ lúc bạn mới sinh thôi...còn bây giờ con đã lớn, bạn k phải kiêng cữ j nữa thì nên về nhà chồng, mặc dù là bạn ko hề thích...và bạn cũng đã xác định % ra ở riêng của vợ chồng bạn là rất thấp rồi thì bạn đừng nên phân vân đắn đo làm gì.....Chỉ cần nói họ hàng trong 1 gia đình thôi, ng ta nói xa thơm gần thối, ở cùng với nhau chưa chắc là đã chịu đc nhau huống gì là bmc mình, là những ng hoàn toàn xa lạ với mình...bạn k ở vs gd ng ta từ nhỏ nên có những sinh hoạt khác xa nhau là đúng, và bmc bạn cũng k thể thuơng yêu bạn như bmd đc...và chồng bạn cũng sẽ có suy nghĩ như vậy khi anh ta sang nhà ngoại.Đàn ông rất có lòng tự trọng, đa số ko ai thích ở bên nhà ngoại và nhất là những ông gia trưởng nữa....Bạn phải xác định là bạn ko ở nhà bmd mãi đc đâu, nên tốt nhất là về đi...đừng để đến lúc chồng chán rồi k muốn nói nữa thì lúc bạn muốn quay về cũng khó đấy...về có vợ có chồng, đêm ngủ cùng nhau, phải cho chồng thấy đêm bạn phải thức như thế nào để chăm con, con quấy, con khóc, con chơi đùa ra sao...phải để chồng cùng cảm nhận nổi khổ của mình, cảm nhận đc con lớn lên từng ngày thì chồng bạn mới có tình cảm với con đc...vì dù sao m mới là ng mang con trong bụng, đẻ nó ra và nuôi nó, chứ các ông chồng làm sao bít đc nỗi vất vả ấy...ông nào bít suy nghĩ thì chỉ biết nghĩ thôi...chứ biết thực tế ra làm sao đâu...chứ bạn cứ sống thế rồi tình cảm bố con xa cách, rồi tình cảm vợ chồng cũng vậy nữa....Còn việc bmc chăm cháu, thời buổi bi h cũng ít có các bà chăm cháu lắm rồi...như mẹ chồng mình, chồng mình là con 1, biết tin mình có bầu...mẹ chồng mình bảo....ôi,bao giờ đẻ thì thuê ng giúp việc nhé...chứ bà nội chẳng giúp gì đc đâu...trong khi nhà ngoại thì định cư bên nc ngoài hết....mẹ chồng thì đi làm nửa ngày thôi...mà còn nói thế đấy bạn ạ...mình chả trách j mc m đâu, còn thấy thoải mái vì ít nhất bà đã nói thẳng vào vấn đề...2vc bi h tự bảo nhau xác định đẻ con ra thì tự chăm thôi...ở cùng mc, lúc nào bà chăm đc cháu thì tốt...ko thì cũng k dám kêu than....suy nghĩ thế cho nhẹ đầu...
thôi cố gắng lên bạn ạ......để sức mà còn chăm con...những j mình nói ở trên cũng là từ thực tế mà m chứng kiến, cũng như đc tham khảo từ những ng đi trc rồi, cho nên dù lời nói có phần nặng nề nhưng m cũng mong bạn suy nghĩ 1 chút..tính mình cũng ngang bướng lắm...nhiều khi cũng nghĩ cái gì là của mình sẽ là của mình...nhưng khi mình đi làm rồi chứng kiến các chị ở chỗ làm mình...ai cũng nói là nói thì dễ chứ hành động thì khó lắm....mình k bít tương lai thì mình sẽ ntn, hay ở trong vị trí của bạn m giải quyết ra sao nữa....Phụ nữ vn mình là vậy đấy, cũng đi làm, cũng có thu nhập, nhưng lại có nhiều cái phải lo toan...lấy đc chồng tâm lý thì tốt, chứ lấy phải ông sợ mẹ, gia trưởng hay chỉ bít nói mà k bít làm thì cũng khổ....Chồng mình hồi m mới mang bầu thì cho là việc của phụ nữ, tới lúc chứng kiến m ngất xỉu giữa đừong mới thấy sợ...thì mình nghĩ việc chăm con cũng thế bạn ạ...các ông ý k chứng kiến cảnh con khóc, quấy, thức đêm thức hôm cho con bú, giặt tã thay bỉm thì cũng nghĩ là việc bt thôi...cho nên m nghĩ trước mắt bạn cứ thoải mái chăm con đã...rồi tính cách làm sao khi về nhà bmc mọi việc đc giải quyết ổn thỏa...còn về nhà chồng thì cũng xác định tư tưởng m phải tự làm, nếu k có ng giúp việc ý...như thế bạn sẽ đỡ ức chế hơn đấy....Mong bạn sớm tìm ra hướng giỉa quyết, gia đình êm ấm, e bé bụ bẫm nhé.p/s: à có 1 chuyện mình cũng muốn chia sẻ với bạn, và vì sao m lại hỏi bạn những câu hỏi như bài viết ở trên...mình có 1 con bạn...mà m đang k hiểu nó có phải là bạn đang lên đây chia sẻ ko, nhưng sao giống nhau lắm....m cũng đã nói với nó y hệt như nói với bạn đó...nhưng con nó bi h cũng gần 2 tuổi rồi bạn ạ...nó vẫn ở nhà bmd, ko về nhà bmc...suốt ngày nó kêu than, con thì quấy...nó chăm con và chiều con nó như trứng mỏng ấy...con muốn gì là đc nấy...xong nó cũng ngang, nhất quyết k về nhà bmc, đẻ thì đẻ đc con gái nhưng bmc vẫn quý, chẳng qua do cs hàng ngày, nó đc mẹ đẻ nó chiều quá, h lấy chồng có con thì về nhà chồng cũng k phải làm j, nhưng từ khi đẻ con thì phải tự chăm con...nên nó bức xúc...đến bi h chồng nó khuyên nhiều quá, thành ra kệ....ngày chồng nó đi làm suốt, tối chạy qua 1 tý, có hôm lại viện cớ bận ko qua...thành ra bi h nó bức xúc cả chồng nó, muốn về nhà chồng nhưng lại có nhiều điều phân vân, vừa sợ phải làm, vừa sợ mất chồng...vừa tự ái cao...thành ra bi h con gần 2 t rồi mà tình cảm vc càng ngày càng xa cách bạn ạ....
là mình thì minh sẽ đi thẳng vào vấn đề. 1. ở đâu? nếu ở bên nội thì thế nào? anh định thế nào? bố mẹ anh thế nào? tôi muốn thế nào?2. Làm ji? Anh làm được ji? tôi làm được ji?3. Vì cái ji? Bố mẹ anh muốn tôi về vì cái ji? anh muốn tôi về vì cái ji? và tôi ko muốn về vì cái j?
Con dâu thích mặc bra + under đẹp thì có làm sao? Cũng là tiền con dâu làm ra mua chứ có nhờ MC đâu. Vậy mà MC thấy bảo: Mông thì to mà mặc quần nhỏ xíu (mà ko nói trực tiếp với con dâu mà nói với chị dâu của chồng). Trong khi mình chẳng bao giờ góp ý cách ăn mặc của MC (dù under của MC thì thôi rồi cháo lòng) :(
Con dâu sinh xong, về nhà mẹ đẻ hơn 3m rồi về lại nhà chồng. Nhờ chồng nói MC nấu đồ bổ 1 chút vì đang trong thời gian cho con bú. MC vẫn y xi xi bài cũ. Con dâu buồn thắt lòng, sữa ít đi, con dâu sợ ảnh hưởng đến em bé đành nói mẹ: mẹ nấu hộ con cái này, cái kia. MC: Ơ, mẹ tưởng con nhiều sữa nên mẹ nấu thế thôi. Òa òa
Con dâu nhờ bà trông cháu và cho cháu bú bình để con dâu ủi đồ cho chồng, ủi xong xuống thấy bình sữa còn y nguyên, MC ôm cháu ngồi xem film, MC bảo: no ko chịu bú, cứ nhăn mặt chun mũi nhìn tức cười lắm, chịu nổi ko?
Chán, BC cũng chẳng ra gì, lăng nhăng, hay xét nét, hay tự ái dù mình sai lè, ko bao giờ chịu nhận lỗi, đã từ hết từ con trai, con gái đến con dâu con rể.
Nhưng giờ được cái ông trời thương mình, mình đã a lê hấp bay về nhà mẹ đẻ, cuộc đời lại màu hồng :))))
- A: em
- B: chồng A
- C: ex của B
- D: bf hiện tại của C
Theo lời B, trước khi B gặp, yêu và lấy A, B và C quen nhau trong 1 thời gian ngắn, chưa có gì sâu sắc nhưng B là mối tình đầu của C nên dù chia tay (do B chủ động), C vẫn thường xuyên thăm hỏi gia đình B và vẫn nặng lòng với B. Nhưng từ khi quen A, B cắt đứt liên lạc với C. Tự bản thân A thấy, B là 1 người tốt tính, có trách nhiệm, tình cảm, nói được làm được dù hơi nóng tính và bảo thủ. Trong thời gian yêu và sau khi cưới (4 năm), chưa bao giờ B làm cho A nghi ngờ về mặt tình cảm, A hết lòng tin tưởng và luôn tạo không gian, thời gian thoải mái cho B, chưa bao giờ kiểm tra YM, FB, HP hay đồ đạc gì của B.
Đến 1 ngày, trong lúc A đang mang thai, D gọi điện cho bố mẹ của A, nói rằng B liên lạc với C, chat chit, hẹn hò và yêu cầu bố mẹ A can thiệp, D ko nói với A vì sợ ảnh hưởng đến em bé. Bố mẹ A lập tức hỏi B về vấn đề trên. B bảo chỉ chat hỏi thăm nhau dạo này thế nào, công việc ra sao, ngoài ra ko hẹn hò hay gặp gỡ gì. Bố mẹ A thấy vấn đề ko nghiêm trong nên ko kể với A, chỉ yêu cầu B ko được để chuyện như thế lặp lại nữa. B và anh của B định tổ chức dằn mặt D nhưng chưa có chuyện gì xảy ra.
A hoàn toàn ko biết chuyện này, vẫn hết lòng tin tưởng B. Sau khi sinh được 8 tháng, A mới nghe mẹ A kể chuyện trên. A rất kiêng kị những chuyện ngoại tình, ex, người thứ 3 thứ 4 gì đấy và với A, tình cảm vợ chồng là thứ ko thể chia sẻ. Nếu ko biết thì thôi, giờ biết rồi, A luôn thắc mắc và luôn có những câu hỏi thường trực trong đầu: chuyện như thế nào là đúng, B đã làm gì chưa... và vì thế lòng tin A dành cho B đã giảm sút (vì theo A ko có lửa làm sao có khói). B vẫn chưa biết là A đã biết chuyện, A sợ nói ra sẽ làm ảnh hưởng đến bố mẹ của A.
Các mẹ nào đã gặp tình huống như em hãy cho em lời khuyên phải làm gì trong lúc này (đừng bào em ngồi im nhé, vì em hay suy nghĩ lung tung lắm). Tks các mẹ!
Theo mình cảm nhận, tình cảm của chồng dành cho mình từ trước đến giờ vẫn vậy. Nhưng cũng phải xem lại vì tình cảm của chồng trước giờ cứ bình bình, hoặc cũng có thể do chồng giỏi dấu diếm.
Với mình, tình cảm vợ chồng ko thể san sẻ, dù có chơi bời hay thật, hay chỉ là massage, bóc bánh trả tiền. Mình ko biết thì thôi, nếu biết chắc chắn ko thể bỏ qua. Mình muốn tìm hiểu sự thật, mình ko thích dối trá, dù sự thật có đắng mình cũng sẵn sàng đón nhận, cảm ơn bạn!
@wicket: cảm ơn lời khuyên chân thành của bạn. Đúng là hiện giờ mình có đôi chút thất vọng về chồng, vì người mình tuyệt đối tin tưởng bấy lâu nay lại dấu mình chuyện đó (ko thể nói là lừa dối vì sự thật là chồng ko kể với mình thôi). Mình cũng ko bênh vực chồng, vì theo mình nếu có chuyện xảy ra hãy xem xét bản thân trước rồi hãy đi trach người khác, đừng đổ lỗi cho người khác khi chính mình cũng có 1 phần lỗi. Mình thấy bản thân người phụ nữ đã thiệt thòi trong tất cả các mối quan hệ rồi, nên mình ko muốn bắt đầu từ "cô ấy". Mình chỉ muốn biết sự thật như thế nào để có thể nói chuyện thẳng thắn, nói có sách mách có chứng với chồng mình thôi.
Em kiểm soát bằng cách nào hả chị? Em ko biết pass của chồng em trogn YM, FB, giờ em hỏi sợ rút dây động rừng, em muốn có những bằng chứng trước đã.
Nếu em nói chuyện thẳng thắn với chồng em, chồng em hỏi vì sao em biết thì em phải trả lời thế nào? Chồng em sẽ đoán ra ngay là do bố mẹ em kể, hic. Làm thế nào để thu thập bằng chứng mà ko để chồng em biết hả chị?
“em rất ít khi post bài lên forum, chỉ tàu ngầm học hỏi các mẹ. Hôm nay, đắn đo mãi em mới post chuyện của em, nhờ các mẹ, các chị EQ giúp em giải tỏa những thắc mắc và cho em lời khuyên phải làm gì. Tóm tắt lại chuyện của em thế này:
Theo lời chồng em, trước khi chồng em gặp, yêu và lấy em, chồng em và người yêu cũ quen nhau trong 1 thời gian ngắn, chưa có gì sâu sắc nhưng chồng em là mối tình đầu của cô ấy nên dù chia tay (do chồng em chủ động), cô ấy vẫn thường xuyên thăm hỏi gia đình chồng em và vẫn nặng lòng với chồng em. Nhưng từ khi quen em, chồng em cắt đứt mọi liên lạc với cô ấy.
Tự bản thân em thấy, chồng em là 1 người tốt tính, có trách nhiệm, tình cảm, nói được làm được dù hơi nóng tính và bảo thủ. Trong thời gian yêu và sau khi cưới (4 năm), chưa bao giờ chồng em làm cho em nghi ngờ về mặt tình cảm, em hết lòng tin tưởng và luôn tạo không gian, thời gian thoải mái cho chồng em, chưa bao giờ kiểm tra YM, FB, HP hay đồ đạc gì của chồng em.
Đến 1 ngày, trong lúc em đang mang thai, bạn trai hiện tại của cô người yêu cũ chồng em gọi điện cho bố mẹ của em, nói rằng chồng em liên lạc với người yêu anh ấy, chat chit, hẹn hò và yêu cầu bố mẹ em can thiệp. Anh ta ko nói với em vì sợ ảnh hưởng đến em bé. Bố mẹ em lập tức hỏi chồng em về vấn đề trên. Chồng em bảo chỉ chat hỏi thăm nhau dạo này thế nào, công việc ra sao, ngoài ra ko hẹn hò hay gặp gỡ gì. Bố mẹ em thấy vấn đề ko nghiêm trong nên ko kể với em, chỉ yêu cầu chồng em ko được để chuyện như thế lặp lại nữa. Chồng em và anh chồng em định tổ chức dằn mặt bạn trai hiện tại của cô người yêu cũ chồng em nhưng chưa có chuyện gì xảy ra.
Em hoàn toàn ko biết chuyện này, vẫn hết lòng tin tưởng chồng em. Sau khi sinh được 8 tháng, em mới nghe mẹ em kể chuyện trên. Em rất kiêng kị những chuyện ngoại tình, ex, người thứ 3 thứ 4 gì đấy và với em, tình cảm vợ chồng là thứ ko thể chia sẻ. Nếu ko biết thì thôi, giờ biết rồi, em luôn thắc mắc và luôn có những câu hỏi thường trực trong đầu: chuyện như thế nào là đúng, chồng em đã làm gì chưa... và vì thế lòng tin em dành cho chồng em đã giảm sút (vì theo em ko có lửa làm sao có khói). Chồng em vẫn chưa biết là em đã biết chuyện, em sợ nói ra sẽ làm ảnh hưởng đến bố mẹ em.
Các mẹ nào đã gặp tình huống như em hãy cho em lời khuyên phải làm gì trong lúc này (đừng bào em ngồi im nhé, vì em hay suy nghĩ lung tung lắm). Tks các mẹ!”
Mình cũng ko biết nghế nghiệp của bạn là gì (chắc ko phải là thầy bói) để nói về mình như vậy. Mình ko phải là phóng viên, cũng ko phải là giáo viên toán, mình cũng ko có thời gian rảnh rỗi để ngồi type cái case này để đố các mẹ. Tự ngẫm thấy trường hợp của mình chắc các mẹ đã gặp nhiều nên mình muốn xin ít kinh nghiệm của các mẹ để giải quyết như thế nào thôi. Mình chỉ nghĩ đơn giản ABCD ra thì các mẹ sẽ dễ hiểu hơn, còn nếu các mẹ muốn mình sẽ edit lại. Dù sao cũng cảm ơn mẹ nó đã góp ý.
oan quá! tại mình nghĩ trường hợp mình có 4 người mà cứ em, chồng em, ex chồng em rồi bạn trai ex chồng em... thì hơi dài dòng. Mình nghĩ cứ A B C D thì sẽ dễ hình dung hơn, hic. Mà chuyện của mình thì cũng ko dài dòng lắm, chỉ là chuyện chồng mình liên lạc với người yêu cũ và bạn trai người yêu cũ của chồng call bố mẹ mình, giờ mình mới biết và phải xử trí như thế nào thôi, mình nghĩ các mẹ sẽ hiểu hoàn cảnh của mình :(
cảm ơn chị! Như em đã nói, em sợ nói chuyện đó với chồng em thì sẽ ảnh hưởng đến bố mẹ em, vì bố mẹ em đã hứa sẽ ko nói chuyện đó cho em biết. Giờ em cũng rối quá!
Quan điểm của mình là, con mình mình nuôi, đụng đến mình thì được chứ đụng đến con mình đừng hòng, kể cả chồng cũng ko bảo được mình. OB tốt với cháu, mình cảm ơn, nhg có vì lòng tốt mà làm ảnh hưởng đến quyền của mình, ảnh hưởng đến con mình (dù vô tình hay cố ý) mình cũng ... té :D
Đọc cm của bạn mà mình thấy buồn! Vấn đề bạn nêu ra hoàn toàn đúng nhưng như thế thật buồn vì những người phụ nữ khi đã có gia đình, ít ai mà có thể sống thật với bản thân, bạn nhỉ?
Quan điểm của mình, mình hoàn toàn không sợ mất chồng. "Của mình là của mình, còn ko phải của mình thì có giữ ntn cũng ko được". Nhưng mình yêu chồng. Thấy chồng chạy đi chạy về như vậy mình cũng xót. Nhiều khi tối về ngủ nhà BMC, ko có vợ con bên cạnh cũng chạnh lòng. Có lẽ, như bạn nói trước sau gì mình cũng phải về nhà BMC. Phụ nữ, nhiều khi phải đặt bản thân mình phía sau, phải ko bạn? Nhưng hiện tại, mình chưa tìm được người giúp việc mới (bà giúp việc cũ thì nhất quyết ko chịu về nhà BMC mình ở- lý do thì như mình đã kể ở đầu topic). Nhiều khi về nhà nội, nghe BMC trách sao ko đưa cháu về đây ông bà chăm mà mình phát bực (chẳng lẽ ko suy nghĩ được là vì đâu àh). Và có lẽ, vc xa cách cũng do nguyên nhân ko gần gũi nhau. TRước đây, gia đình thông gia 2 bên rất thân thiết nhưng cũng vì chuyện "cháu nội, tội ngoại", và chuyên tư cách của BC... mà BM đẻ mình có phần lạnh nhạt với BMC.
Cảm ơn bạn đã chia sẻ, mình chắc cũng nên bớt cả nghĩ lại cho nhẹ đầu! Hi, chúc bạn hạnh phúc nhé!
Chồng: béo rồi đấy! Tập thể dục đi!
Vợ: Thế ở nhà chăm con cho vợ đi tập thể dục nhá!
Chồng: Việc đàn bà! không tập được là do lười và ko biết săp xếp thời gian!
Điên éo chịu đc!
hi, hoàn cảnh của bạn gì bạn của bạn giống mình quá! Nhưng chắc mình ko phải là người bạn đó của bạn rồi, con mình mới được 6 tháng thôi. Đọc những dòng cm của bạn, mình biết bạn thật lòng chia sẻ với mình, mình rất cảm kích. Mình cũng ko biết nếu gặp phải "nguy cơ mất chồng" thì mình sẽ giải quyết ntn? Liệu có cứng như lời mình đã nói hay ko? Nên mình chủ trương "mắt ko thấy, tai ko nghe, tim ko đau". Đúng là phụ nữ với nhau thì dễ chia sẻ và cam thông, bạn nhỉ. Cũng đi làm, cũng đóng góp thu nhập nhưng luôn bị đóng chặt với các việc mà theo lời các ông chồng là "việc của đàn bà".
Mình cũng xác định là trước sau gì cũng phải về nhà BMC thôi, nhưng hiện tại thì chưa được, cũng do BC mình cả. Và mình cũng không biết khi nào mới về nhà BMC được, vì phải có người giúp việc mới thì mình mới về được. Mà thuê người giúp việc mới cũng phải xem có chăm em bé được ko? Hay lại làm vài ngày lại nghỉ thì chết. BMC mình, nếu ko có người giúp việc thì chắc chắn là ko chăm cháu rồi. Nên mình ko biết tình cảnh hiện tại sẽ kéo dài đến bao giờ?
Như mình đã nói, mình và chồng rất khó nói chuyện với nhau, mình không nói qua chồng. Mình cũng suy nghĩ những vấn đề bạn đã nói, nhưng nghĩ là 1 chuyện, trao đổi để đối phương hiểu lại là vấn đề khác bạn ah. Dù sao cũng cảm ơn ban nhiều.