Bán kính mới quan trọng, cứ fit vừa "cô bé" của em là okChúc mừng, chồng sắp cưới của em ít chơi gái hoặc dạo này không chơi gái
Chủ thớt mong cải thiện là sa?Chiều dài ạ? :) Như vậy còn cần cải thiện ạ ^^
Haha mẹ này cm làm mình tưởng tượng ra lúc bác chủ top bảo Bf cởi quần ra cho em đo xem nào =>>> Đo xong rồi đấy mặc quần vào đê :))
ko phụ thuộc dài ngắn, chủ yếu là bền bỉ thôi
Theo quan điểm y học thì >= 8cm là đủ khả năng để thụ tinh. Còn chuyện sảng khoái hay sung sướng đó là kĩ năng, kĩ thuật của từng người dù nó có tác động bởi kích cỡ. P/s: Lúc đầu mình tưởng hỏi chuyện gì, về quan điểm tiền bạc hay gì đó ai ngờ là cái này. Haizz...:-<
mình lương 3tr5 chưa là nhân viên chính thức , nuôi con 1 mình thuê nhà trọ, con đi nhà trẻ. Nhờ các mẹ tính giùm.
m vừa vào google tìm hiểu, có 20% thôi bạn ạ, bạn đào đâu ra số 80 thế? Sợ thì ai cũng sợ cả thôi, bạn thử đặt mình vào vị trí người k bị bệnh xong vô tình lấy phải ng bị bệnh xem bạn ntn. Chưa gì đã dãy nảy lên rồi.
Đúng là học NN chẳng ra nghề gì nhưng đi làm thì cũng đâu phải làm đúng ngành nghề đã học đâu. Chỗ tớ, anh ngân hàng làm xnk, tớ và 1 anh nữa ngoại ngữ làm xnk, em ngoại thương làm admin, chị ngoại ngữ làm kế toán, em ngoại thương nữa thì làm mua bán nội địa, thêm 1 chị ngoại ngữ nữa làm nhân sự, 1 anh ngoại thương duy nhất làm đúng ngành nghề đã học là xnk. Cty tớ đúng kiểu sắp xếp vị trí lung tung, mà việc vẫn ổn. Tớ thấy NN có ưu điểm về ngoại ngữ, các sếp nước ngoài dễ làm việc hơn hẳn.
Nghe bệnh viêm gan B nguy hiểm như vậy, nhưng làm sao biết 'đối tác' có bị bệnh hay không?
ặc, vì bệnh này lây qua đường máu, tình dục và mẹ sang con, nguy hiểm mà. Nếu còn chữa dc thì bạn nên lo chữa bệnh đi, cưới nhau về sớm mà làm gì.
Em ơi 24 còn trẻ mà e. Cả 2 đều chưa ổn định thế lấy vào thì khổ chết à. Đừng thuơng ngta đi về lủi thủi quần áo k giặt. Phụ nữ phải thuơng mình trước đã e ạ. Vật chất đảm bảo cho cs thì k có. Tinh yêu lại chả đủ lớn để lấp đi vật chất. Thế còn j mà phải nghĩ nữa em. Đứng cưới vội em nhé!!
Vậy là gia đình anh ấy đang kiếm ô sin không công à, em muốn làm 1 người vợ bình đẳng với chồng và được chồng đưa đi mua sắm, du lịch...cùng vào bếp...hay làm 1 người giúp việc, chăm sóc chồng..Họ giục kệ họ chứ, khi nào cảm thấy có tương lai ổn định thì quyết định sau, anh chắc rằng gia đình em, cũng ko muốn nhìn thấy con gái mình lam lũ, vất vả. Em còn trẻ, cứ từ từ, coi như đấy là khoảng thời gian thử thách và bắt anh ấy cố gắng phấn đấu, dành tiền lấy vợ, ngoài ra phải có 1 số vốn nhất định, để 2 vợ chồng làm kinh tế hoặc ít ra cũng phải có 1 công việc ổn định.Nếu không khi lấy nhau, em đi làm, anh ta lấy lý do không xin được việc, suốt ngày ở nhà chờ em mang lương về nuôi, em chịu không? Nói gì thì nói, đàn ông ít nhất cũng phải ổn định kinh tế, rồi hẵng lấy vợ. Sự thật là vậy, cứ nhìn những gia đình lúc đầu rất hạnh phúc, hưng chỉ vì kinh tế quá khó khăn mà lục đục suốt ngày.Tình yêu hôn nhân, không dựa trên vật chất, nhưng không có khả năng kinh tế thì phải có chí tiến thủ, chịu khó, không ngại việc...Bạn anh thì có mấy anh học cấp 3 ngày xưa, ở nhà chơi, bây giờ đi tá mấy em giáo viên, vì nghĩ giáo viên nhàn, có thời gian chăm con, chăm sóc gia đình, có lương hưu...
Vì lận đận tình duyện, nên 1 ngày vu vơ, tình cờ lang thang trên mạng, mà vô đây toàn chị em ...
gia đình em có khó khăn,thì trước mắt em cố gắng cho công việc và sống vén khéo giúp đỡ ba mẹ phần nào trước đãcòn tình yêu e cũng chưa có gì chắc chắn cả về mặt tình cảm lẫn kinh tế thì ko cần phải gấp gáp lúc này làm gìlao vào hôn nhân là em phải gánh vác thêm nhiều trách nhiệm,mà cả em và chồng em đều sẽ rất khó khăn,cộng thêm việc gia đình em khó khăn mà ko giúp ko được,nếu giúp thì chắc chắn chồng e sẽ ko vui có thể cãi nhau tothôi thì trước mắt e sống vì gia đình,công việc và học hành trước đi.hãy kết hôn khi nào cảm thấy 1 tương lai chắc chắn và ổn định mới quyết định nhé
Còn bạn trai em thì anh thấy, chưa được tâm lý cho lắm, có tiền hì giúp đỡ nhà vợ trước tiên, đang yêu còn ko muốn giúp, thì lấy được rồi, chả hi vọng gì đâu
E thì chỉ quan tâm đến bệnh viêm gan B thôi, sr chút nhưng k lấy a í thì lấy ai, cả 2 đều bị viêm gan B lấy nhau hợp quá rồi còn gì, ng thường chắc gì chịu lấy ng bị bệnh này.
Hôm nay chính là ngày cuối cùng của kế hoạch trả thù người yêu cũ của mình , thời gian trả thù trong vòng ...2 năm , chắc mọi người thắc mắc hơi lâu phải ko ? Mình xin viết vài dòng về câu chuyện cũng như về bản thân mình . Văn mình hơi kém nên mọi người thông cảm nhé :) Mình là con trai , năm nay 28 tuổi (tuổi mụ là 29 ), học về kĩ thuật của 1 trường top đầu của HN . Ngày xưa đi thi đại học mình cũng ko hiểu tại sao lại chọn trường này (tên trường mình xin giấu tên ) nhưng mình chỉ biết là nếu mình học dc trong trường đó thì cuộc sống sau này sẽ khấm khá hơn , bố mẹ ở quê sẽ ko phải sống cuộc sống vất vả nữa . Sau khi thi đỗ , mình chỉ có mục tiêu duy nhất là học tốt và kiếm dc tiền xây cho cha mẹ ở quê 1 căn nhà 3 tầng , để cha mẹ ko phải sống trong căn nhà cũ mà mỗi khi mưa lại dột , gặp bão thì lo bị tốc mái (ước mơ đó đối với những người ở thành phố thì đơn giản nhưng với 1 thằng tỉnh lẻ lên HN học như mình thì điều đó quả là 1 thử thách ) . Mình tự lập khá sớm vì sau 1 năm học đại học ở HN mới thấy dc sự tốn kém về mặt tiền bạc , mỗi tháng cha mẹ gửi cho mình 1 triệu thôi nhưng mình biết cha mẹ đã phải cố gắng làm việc rất vất vả để có dc số tiền đó . Sang năm thứ 2 mình bắt đầu tìm việc làm thêm , ngày đầu tiên làm thêm cũng chính là những ngày gần tết âm lịch . Lúc đó mình đi làm thuê cho 1 nhà hàng , mặc cho bạn bè đã về quê đoàn tụ với gia đình , mình vẫn chấp nhận làm việc những ngày sát tết để kiếm tiền tàu xe và muốn thêm ít tiền mua quà tết cho cha mẹ và đứa em ở nhà . Mình vẫn nhớ ngày đầu tiên làm việc , mình nhận dc 200k , lúc tối về muộn cũng chỉ vội mua 2 cái bánh mì ko ăn cho nó có gì vào bụng . Lúc đó mình đã khóc , ko hiểu tại sao mình lại khóc , cố kiềm chế mà nước mắt cứ trào ra . Có thể với mọi người 200k ko là gì nhưng đối với mình thì đó là số tiền lớn nhất mình kiếm dc từ khi lên học đại học ở HN , có thể nói đó là viên gạch đầu tiên cho căn nhà 3 tầng mình muốn làm cho cha mẹ ở quê . Đêm đó , mình đã cầm 4 tờ 50k đó nằm ngủ (đến bây giờ mình vẫn còn giữ 4 tờ 50k đó , coi như đó là kỉ niệm đáng nhớ của cuộc đời mình hay có thể coi đó là bước ngoặt của cuộc sống của mình sau này ) .Hết năm thứ 2 , mình vẫn làm việc ở quán nhưng cũng chỉ đủ tiền trọ , ko phải xin tiền cha mẹ thôi chứ nó ko thể giúp mình đổi đời dc . Lúc đó mình bắt đầu tìm kiếm học các kiến thức khác về IT , lập trình web... (hiện tại mình vừa làm về kĩ thuật , vừa lập trình làm app cho iphone , ipad và code website cho các công ty tư nhân ...) , nhiều lúc cũng thật mệt và nản vì mình tự học chứ ko dc đào tạo trường lớp cụ thể , sau này cố làm việc ở nhà hàng nhiều ca hơn và dồn nhiều tiền đến các trung tâm để học , lúc đó thấy kiến thức dc cải thiện đáng kể . Thời gian trôi qua khá nhanh , cho đến khi mình sắp ra trường thì lương mình làm thuê cho các công ty nc ngoài 20-25tr/tháng (ko ổn định nhưng dc khoảng đó vì mình làm tính theo sản phẩm) . Mình kể ra những điều này đều liên quan đến chuyện tình của mình sau này , để mọi người thấy mình kiếm đồng tiền ko hề dễ dàng...Ra trường , mình gặp dc cô ấy , cô ấy cũng bằng tuổi mình . Theo mọi người nhận xét thì cô ấy dễ nhìn , khá cao , trông cũng có duyên , con nhà giao giáo . Mình cũng cảm thấy may mắn khi có dc người yêu như vậy ( lúc đó mặc dù thu nhập mình khá cao nhưng mình vẫn đi xe cũ , dt cùi , vẫn ở trọ như bao SV khác ) . Mình ko bao giờ thể hiện là mình có tiền bởi vì tiền mình kiếm dc chỉ giữ 1 ít chi tiêu cho bản thân còn phần lớn số tiền mình kiếm dc gửi vào tài khoản của bố mình ở quê để sau này xây nhà ; nên mình biết cô ấy đến với mình ko phải do vật chất . Lúc đó mình cảm thấy rất may mắn khi có 1 người yêu , người vợ tương lai như vậy , mình đã tự tính rất nhiều cho tương lai hai đứa cũng như cuộc sống sau này . Tình cảm của chúng mình rất đẹp trong 2 năm đầu , cô ấy dần dần có sự thay đổi trong môi trường công sở ( dc tiếp xúc với nhiều người con trai thành đạt , có tiền tài... ) cái này mình hiểu và thông cảm vì đôi khi con gái cũng có sự yếu mềm ; và khó tránh khỏi sự cám dỗ hào nhoáng đó nhưng sau này cô ấy càng lạnh nhạt với mình và cuối cùng mình phát hiện cô ấy cặp với 1 người đàn ông khác , đảm bảo cho cô ấy có cuộc sống tốt hơn nếu sống với mình ( mình vẫn giấu mức thu nhập của mình ) . Sau này mình phát hiện ra cô ấy đã làm chuyện "có lỗi" với mình nên mình đã quyết định chia tay . Mình đã rất đau khổ , mất gần 6 tháng để lấy lại thăng bằng . Ngày xưa mình là 1 thằng con trai chỉ biết học và kiếm tiền nhưng vì muốn quên đi cô ấy mình đã giao du với 1 người bạn ko tốt , mình đã đi bar, vũ trường... vì lúc đó mình rất sợ cảm giác ngồi 1 mình trong căn phòng trống , lúc đó lại ngồi nhớ về cô ấy rồi khóc...Sau 6 tháng đó , mình thay đổi bản thân hoàn toàn về cách ăn mặc , giao tiếp xã hội nhiều hơn ko còn sống khép kín như lần trước nữa . Sau khi gửi tiền cho cha mẹ ở nhà xây nhà xong mình mua lại chiếc xe oto cũ của người bạn , ko ở trọ ở nhà dành cho SV nữa là thuê 1 căn hộ chung cư nhỏ . Mình đã thay sim dt , xóa yahoo , fb cũ nhưng ko hiểu sao vài tháng sau cô ấy tìm dc số dt của mình và ngỏ ý muốn quay lại . Lúc đó mình phân vân , tại sao cô ấy muốn quay lại ? Cô ấy muốn quay lại vì yêu mình hay là do mình có những thay đổi về vật chất kia ? Lúc gặp mình cô ấy đã khóc lóc xin lỗi đại khái là : ko quên dc mình , rồi tình cảm kia là nhất thời ... nhiều lắm mình chả nhớ hết :)) , lúc đó mình mồm mình nói đồng ý nhưng trong lòng còn chút hoài nghi . Mình muốn thử xem cô ấy thật lòng còn yêu mình hay ko ? Sau đó hàng tháng mình đưa cô ấy 4tr/tháng tiền đi chơi của 2 đứa , hay dẫn cô ấy đi đến những nơi mua sắm quần áo mắc tiền và nhà hàng sang trọng xem cô ấy có đòi hỏi gì ko ? Kết quả là sau 5 tháng mình thấy cô ấy thay đổi nhiều quá ko còn như ngày xưa nữa và giờ thì khẳng định cô ấy đến với mình chỉ vì vật chất thôi ... Sau 5 tháng đó mình ko đưa cô ấy nhiều tiền hàng tháng nữa (đưa 3tr/tháng) và ko dẫn đi những nơi mua sắm hàng hiệu cũng như nhà hàng sang trọng nữa với lý do là mình muốn dành tiền mua chung cư sau này có nhà để ở ( cái này là sự thật ) nhưng trên đời này ai có cho ko ai cái gì đâu , lúc này mình chỉ coi cô ấy đồ chơi tình dục của mình , mình đòi hỏi cô ấy nhiều hơn về chuyện ấy , tóm lại là khi nào muốn giải quyết nhu cầu là kiếm cô ấy lúc , chơi chán thì về (trong lúc quan hệ mình thi thoảng xài bao thôi chủ yếu bắt cô ấy uống thuốc tránh thai khẩn cấp , có khi 1 tháng bắt cô ấy uống 3 lần ) . Mình cũng hay dẫn cô ấy đi nhậu cùng đám bạn , có 1 lần cô ấy uống say , cô ấy đã lên giường với 1 người khác nhưng mình ko quan tâm và sau lần đó cô ấy có thai người đó . Cô ấy lại khóc xin lỗi nhưng mình ko quan tâm nữa rồi vì thêm 1 thằng chọc vào chỗ ấy cũng chẳng sao , mình cũng tỏ vẻ động viên cô ấy và bảo cô ấy đi phá thai ( mình muốn cô ấy phải bị cắn rứt lương tâm cả đời khi quyết định bỏ đứa con trong bụng) ... Mọi chuyện cứ diễn ra như vậy cho đến tháng 10 - 2012 mình quyết định mua căn nhà chung cư với giá 2 tỉ theo diện trả góp , đồ đạc trong nhà mình đã sắm đầy đủ rồi , hôm dẫn cô ấy về xem nhà cô ấy thấy căn nhà đẹp , đồ đạc tiện nghi và cô ấy ôm chặt mình và khóc nhưng lúc đó mình chỉ cảm thấy khinh bỉ cô ta Cách đây 1 tuần mình đã nói chia tay với cô ấy với lý do ko hợp nhau , cô ấy khóc lóc van xin mình và bảo mình cho cô ấy biết lý do chia tay nhưng mình ko nói gì , chả lẽ mình lại nói toẹt ra là xài chán rồi bỏ à :)) mà cũng đúng , cái gì xài nhiều cũng "hao mòn" mà :)) . Khoảng thời gian này chia tay là hợp lý nhất vì sắp tới mình phải công tác nước ngoài vài tháng , tết này ko ở VN đón tết dc nên quyết định đứt ra , mình còn phải tìm người vợ tương lai cho mình nữa chứ :D Hi vọng sau vài tháng công tác cô ấy sẽ quên dc mình và mình sẽ thay đổi bản thân để trở thành người con trai ngày xưa để kiếm dc người vợ tốt . Hôm nay thấy chút tội lỗi nên viết vài dòng tâm sự , cảm ơn mọi người đã đọc :)
Hi vọng sau khi cưới mọi chuyện sẽ cải thiện.