em găp phai tên họ sở , ko đáng níu kéo, ng ban của em chủ yếu dùng em đê thỏa mãn , mạnh mẽ lên em gái, chúc em may mắn. Ảnh có đòi hỏi em làm nữa đâu mà thoả mãn hả chị? Sau lần đó ảnh đâu còn đòi ấy ấy em nữa đâu. Em cũng ko biết ảnh muốn gì? Chia tay thì ko, vẫn nói còn yêu em, nhưng lại bớt quan tâm, chăm sóc em lại, còn thân thiết với một cô gái khác, không biết bình thường họ trò chuyện ra sau, nhưng tin nhắn trao đổi với nhau thường là hỏi thăm hỏi han nhau, cô gái kia còn nói xấu em nữa. Em thấy ko có lối đi phía trước. Có ai từng trải cho em xin lời khuyên. Chứ đừng mỉa mai châm biếm em :((
em găp phai tên họ sở , ko đáng níu kéo, ng ban của em chủ yếu dùng em đê thỏa mãn , mạnh mẽ lên em gái, chúc em may mắn.
Nghĩa là vợ "ngoan" thì không "hấp dẫn" được các ông chồng ạ? ;)
Kiêng cữ cái gì? Lộc to đấy các bác ơi, đọc cái topic này cho bọn gái Tây trong đoàn nghe cười no cả bụng. Xế chiều hôm qua rẽ đoàn được 1 em Pháp khá xinh nhưng hơi béo so với mình...thế là khai xuân luôn :Laughing: :Laughing: :Laughing:. Nó còn trêu là có "bình loạn trên 4R không?" cố giã vờ là không, nhưng trúng quả vào dịp xuân này sao mà không chia sẻ nhẩy
Đàn ông cưới vợ là để có người để cùng nhau chăm sóc gia đình. Đàn ông đi làm quần quật bên ngoài về nhà muốn có một bữa ăn gia đình. Nếu không biết nấu ăn thì ... Đàn ông không bao giờ coi trọng việc phụ nữ kiếm tiền giỏi hay không mà chỉ coi trọng người phụ nữ quan tâm tới gia đình ra sao. Nấu ăn chính là cách thể hiện điều đó. :(Nếu bạn cố chấp quyết không nấu ăn thì chắc chắn là sớm muộn gì cũng chia tay. Dù có cưới rồi cũng li dị mà thôi. [-(
Tớ là con gái nhé. Ngày bé chỉ tập trung học còn đâu mẹ làm tất, về cơ bản không biết nấu nướng và đi chợ. Tuy nhiên vẫn lấy được 1 anh chồng hết sức thông cảm và luôn quan niệm rằng việc bếp núc chưa biết thì làm dần sẽ quen và luôn bênh vực tớ với bố mẹ chồng. Hoàn cảnh lại trớ trêu khi lấy chồng, bố mẹ chồng, các anh chồng chị dâu đều rất khéo nấu nướng. Tóm lại chỉ có 2 vợ chồng tớ là kém khoản này. Do đó hầu hết các dịp lễ Tết, tớ chỉ rửa bát, dọn dẹp. Nhưng sau này ở riêng và không thích thuê osin, không còn ai nấu cho mà ăn, tự mình làm hết, dần cũng quen. Cũng may là mỗi khi nấu không ngon vẫn được chồng con động viên là nấu nhiều sẽ ngon thôi. Mình vẫn cố gắng chuẩn bị bữa sáng và bữa tối cho cả gia đình, mặc dù các món ăn cũng đơn giản thôi.Tuy vậy vẫn cảm thấy hơi kém tự tin khi các bạn gái, chị dâu ai cũng có vài món tủ, còn mình thì nấu mọi món đại khái ngon như nhau và chưa biết làm cỗ. Nên sẽ quyết định cho 2 con gái ngoài học văn hóa ra còn phải học thêm nấu nướng, để tự tin hơn trong cuộc sống.
Anh!em cảm thấy mệt mỏi lắm rồi.cưới nhau được 2 năm rồi mà anh còn chưa ý thức được trách nhiệm với gia đình sao?anh có hiểu gia đình là thế nào không,có hiểu vợ là gi?con là gì?cần phải quan tâm cư xử như thế nào không?Với anh vợ con như lẽ tự nhiên vậy cưới về là có,rồi cũng chẳng bao giờ biết vợ mình có những gì,mong muốn điều gì,cảm thấy ra sao?Anh vẫn lao theo nhưng trò vui vô bổ như khi sống độc thân.em có chồng nhưng luôn luôn thấy cô đơn xa cách,không biết chồng mình đi làm 1 tháng được bao nhiêu tiền,bạn bè,sinh hoạt ra sao?anh không bao giờ thèm nói với em?thử hỏi như vậy có là đúng hay không?anh vay tiền của em gài anh khi nào,để làm việc gì em không hề biết,anh tiêu xài hoang phí,tiền điện thoại 1 tháng hết hơn 1 triệu,nhưng đâu có gọi cho em?rồi còn chơi lô đề cờ bạc nữa,anh có biết em ở nhà phải xoay sở ra sao không?đẫ bao giờ anh mua cho e món thứ gì đó chưa?đã bao giờ cho em đi đâu cùng anh chưa?tết cũng vậy anh đi bù khú với bạn bè còn em thi phải ở nhà,anh đi từ sáng đến đêm mới về,được ngày nào về nhà thì lại ngồi chơi bài,rồi đi sang hàng xóm chứ cũng có giành thời gian cho vợ con đâu,em cảm thấy anh không mặn mà gì với cái gia đình này cả,không hiểu những điều em phải ghánh chịu.em không đi làm thì cũng nói là ăn bám,em đi làm thì nói bỏ mặc con cái.em biết phải sống sao cho vừa lòng người đây.suốt ngày em được nghe sự so bì với con cái nhà nọ nhà kia,tại sao không nói trực tiếp với bọn anh ấy,chỉ đổ hết lên đầu em,ở nhà nấu cơm thì em về dọn dẹp nhà cửa,vật nuôi,giặt giũ rồi lại con cái.em nói thật lấy chồng cách nhà có 3km sô mà hàng tuần không về nhà đẻ được 1 lần.đi làm về trễ 1 chút thì lại nói la cà trong khi phải ở lại công ty,nhà nào chẳng có con có cháu,nhưng lúc nào cũng coi là gánh nặng vì trông cháu thì không được đi chơi,cho về ngoại chơi thì nói rằng nhìn con bé nó quắt lại?ai cũng có lòng tự ái chứ,rồi lại tưởng rằng anh mang tiền về nhiều lắm bóng gió rằng mang về nhà ngoại.anh hãy suy nghĩ chín chắn đi,nếu gia đình quan trọng với anh thì hãy thay đổi cách sống của mình,yêu thương là phải phải cho đi chứ không phải chỉ là nhận lấy đâu anh ạ.em mệt mỏi lắm rồi ,tại sao 1 đứa con gái 26 tuổi mà bị chứng đau nửa đầu rối loan tuần hoàn não vì nó lo nghĩ nhiều thứ quá,nó chỉ biết hứng chịu chứ không biết chia sẻ cùng ai?bế tắc tột độ.đã bao giờ nó giám cãi lại lời bố mẹ chồng chưa vì nó sợ mang tiếng là hỗn,nên nó đành cam chịu,những lời nói cứ như những nhát dao đâm thẳng vào tim nó.chỉ vì nó không phải “ người nhà nước”.gia đình nó không khá giả để bù trừ cho nó.vậy nhưng thử hỏi đã bao giờ ai cho nó 1 thứ gì không hay chi là sự quan tâm giả dối trước những người lạ,nó cần có chồng để chuyện trò cho vơi đi nhưng chồng nó cũng quay lưng lại với nó.không hề quan tâm đến nó.nó thấy tủi nhục cô đơn thất vọng lạc lõng .
mình nghĩ như vậy mc bn mún chữi hay gì gì cũng ko có nguyên do :)
đây là ngu kiến của mình, ko đánh thẳng đc thỳ đánh...mém trúng cũng đc mà, hjhj
nói chung là do duyên số cả thôi, ép buộc cũng ko đc, cố tìm càng ko ra. tới khj nó đến muốn chạy lên trời nó cũng theo, hj.
ko phải ng có nhiều mối tình, đc nhiều ng yêu là đẹp, là hạnh phúc đâu. chỉ cần 1 ng yêu mình thật nhiều là đc rồi, nhiều ng yêu mệt lắm.
mong bn sớm tìm đc ng yêu bn thật lòng
nhìu quá thỳ chán thôi chị àh. mỗi ngày thay đổi hương vỵ thỳ mới hấp dẫn hơn. mình cung phụng cho đàn ông quá, càng ngày trong mắt họ mình càng nhỏ bé. tuy nhiên có 1 vài trường hợp sẽ biết ơn chị suốt đời, hj :D
bác này ghê gớm, chữ ký của bác nói lên...tính cách ghê. khổ cho ai lỡ lấy bác làm chồng, hazzzzzz
đừng quá cổ hủ thế bác, nên khoang dung vs ng# với chứ. nếu vì ko bik nấu ăn mà chia tay thỳ cũng đáng chia tay thật. chỉ vì...miếng ăn mà bỏ vợ, hoho, 1 cuộc cách mạng cho quý ông àh, hjhj
trong tương lai chak giống chị này rùi :) em cũng hy vọng mai sau có con gái cũng cho nó học nấu ăn từ nhỏ (đừng nhỏ quá :D) chứ như mẹ nó h mệt thiệt, hazzz!
"mọi sự thể hôm nay là hậu quả của tất cả n~ việc làm trong quá khứ"
ông nào có lương tâm thỳ quay đầu là bờ đi, không thỳ làm...đàn bà, con gái đi. có j còn nói "2 chị em fu nữ đánh nhau" đó nó...tương xứng
ặc! đọc tới đây tự nhiên thấy...ớn lạnh. lấy chồng khổ thế thui em ở giá còn hơn. chậc, em mà là chị thỳ em...chữi thẵng mặt 1 lần cho rõ thái độ của nhau rùi ly hôn cũng được. tức nước thỳ vỡ bờ thôi. "đàn ông khôn là đàn ông biết sợ vợ" còn mấy kẻ hành hạ vợ thế kia thỳ có vào thuộc diện...bại não. ghét nhất mấy người cờ bạc, cả nam lẫn nữ. cờ bạc làm đỗ vở cả gia đình chứ có sướng gì mà sao cứ lao đầu vào thế không biết. hazzzzz!!!!