Thịnh hành
Cộng đồng
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Đăng nhập
Tạo tài khoản
Đăng nhập qua Facebook
Đăng nhập qua Google
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Mẹ ck bảo mình ko đáng xách dép cho chị dâu
chủ đề này stop here nha. em cũng có cách giải quyết của em ròi. e nói vs ck là tạo TK ngân hàng cho con (hí hí là để phòng bị cho csong sau nay của 2mc ); hàng tháng em lựa để góp số tiền bằng số tiền của ck vào khoản tiêu chung để anh ý cũng ko tự ti (sống tằn tiện em vẫn sống đc ); còn lại chi tiêu cho 2mc và mua quà tặng ông bà nội. mẹ ck em và ck em nói thẳng luôn là thích cách sống nghệ thuật của chị dâu nên em cũng gắng học hỏi đc chút nào tốt chút đó .
08:24 SA 06/01/2016
Mẹ ck bảo mình ko đáng xách dép cho chị dâu
Bình thường thì bme ck mình cứ bảo chị dâu mình là tợn tạc,rồi ko có công ăn việc làm,nói chung vợ ck chị dâu mà cãi nhau thì ko biết ai đúng ai sai nhưng đều nói là vợ sai.còn nghe nói là khen mình hiền, vì thật ra mình cũng chẳng ghê gớm với ai bao giờ.
Mình ko khôn khéo đc như chị dâu nên mình cũng nghĩ đó là điểm tốt chứ chẳng có gì là xấu hay ghen với chị ấy,mình mong đc như thế nhưng ko đc vì nó thuộc về tính cách rồi.
Khi mẹ nói là “mình làm công nhan” mình không đính chính ngay vì trước mặt thiên hạ mình nghĩ có gì thì mình đính chính sau nên mình lựa lúc có mấy mẹ con thì nc để lần sau mẹ ko nói thế,nhưng sự việc đã đi khác đi.
Còn chuyện bé mà bạn bảo mình ko dám kể,ko phải vì ko dám mà mình thấy nó dài dòng. Tóm lại chỉ là thế này mình cai sữa cho con nhưng không ai ngủ cùng con vẫn bảo mình ngủ cùng,thằng bé đêm cứ đòi ti,sáng ra mình mới nói với 2 bà là cháu nó cứ khóc đòi sợ mọi ng thức giấc con lại phải cho ti 1 lần;ck mình nghe thì mắng mình nên mình bảo “thôi tối nay cho ngủ với bố đi “-mình nói bằng giọng bt như nc bt,ck mình mới bảo “ko biết thì câm,tao cho cái dép vào mặt giờ “.
Mình chỉ nghĩ thế này, trong gia đình thì chẳng nhà ai tránh đc va chạm,nhưng là bố là mẹ thì cũng phải có long vị tha vì là con là cái trẻ ng non dạ tránh sao đc sai lầm. con cái đã biết lỗi và xin tha thứ thì bme cũng phải khuyên răn cho phải lẽ.bt mẹ ck toan bảo phải coi con dâu như con gái thậm chí là hơn con gái nhưng mình thấy thì con dâu ko bằng 1 góc con gái,phân biệt rõ ràng. Thôi thì mẹ nảo chẳng thế mình thông cảm nhưng tấm long độ lượng và răn dạy đúng lẽ là quan trọng với bậc làm bố làm mẹ. ngay cả với mẹ đẻ mình,mình cũng luôn bảo mẹ phải biết tốt với em dâu mình,ko đc nói xấu,nếu nó sai thì chỉ dạy như chỉ dạy với mình,có thể mắng như mắng con gái nhưng xong phải thôi,và chỉ dạy cho nó biết chứ đừng trì triết hay tạo áp lực gì.
07:47 CH 05/01/2016
Mẹ ck bảo mình ko đáng xách dép cho chị dâu
Ngày xưa khi còn yêu nhau,nhà ck mình cũng biết mình làm gì rồi. còn sau khi cưới,chẳng nhẽ ko ai hỏi gì mình tự giới thiệu con làm cái này ở đâu ah.
Mình nói thật nhiều lúc áp lực phải gánh vác cho gia đình cũng khiến mình thấy căng thẳng, vì ck mình chủ yếu ở nhà ,gần đây mí đi làm với mức lương hơn 2 triệu.
Hầu như mọi chi phí trong nhà đều do 1 mình mình gánh vác.mình không biết nhà ck mình có tới đâu,lúc cưới thì ông bà cũng tặng những cái kiềng to tổ bố nhưng thực ra nó chỉ là 3 chỉ vàng, nhà ck mình thì nhìn vào ai cũng bảo giàu có. Mình cũng chẳng kham vào tiền bạc của nhà ck nhưng khi mình sinh con xong, bao nhiêu thứ phải lo,ck mình thì ko đi làm .Đến lúc nghỉ sinh xong,vc mình cần ít tiền để ra cơ quan mình cho mình làm việc,bảo vay ông bà ít tiền ong bà bảo ko có nên mình lại pải vay ngoài.
Nhà ông bà không có ai thành đạt bằng thực lực vì khi con cái khi còn học,ông bà toan bảo sau này đã có chỗ nọ chỗ kia chạy trọt vào. Ck mình ông bà cũng chạy theo lời hứa hẹn nhưng rồi mãi ko đc. Đến khi lấy vợ thì ông bà cũng bảo thế là xong đã có vợ nó lo. Anh trai cả lấy vợ thì bà cũng bảo là vợ nó ko có việc thì để nhà vợ nó gửi tiền cho 2vc nó tiêu. Đến cô con gái thì bà cũng chạy trọt chưa đc thì cũng cứ dừa cho lấy thằng đàn ông nào có công việc ổn định và nhà giàu có.
Nói thật, nhà mình mấy chị em đều đc bố mẹ nuôi dạy và phải có ý trí tự lập nên không ai phải để bme lo công việc nên mình không đồng quan điểm về cách ỷ lại.
Nhà ông bà thì nhà lầu,đất đai thừa lưa nhưng vc mình thì ở phong trọ bé tẹo.ông bà đang để dành để nếu có cơ hội thì mất tiền tỉ cũng chạy cho con gái vào nhà nước.
Bình thường mình cũng chẳng nghĩ gì đến cái của phù vân bên nhà ck nhưng nhiều lúc căng thẳng vì cơm áo gạo tiền lại bị coi thường mình cũng ấm ức.
11:35 SA 05/01/2016
Có phải chỉ là khủng hoảng hôn nhan?
Cảm ơn các mẹ đã chân thành góp ý cho em. Mấy hôm a ck em bị ốm,sốt cao thế là em không thể không chăm sóc. Hết ốm thì em lại hờ hững. sáng mùng 1 tết vừa rồi,anh tức nên bảo em nói chuyện. em xả như tát nước vào mặt anh ý,em nói tất cả những suy nghĩ của em cho anh ấy,em nói anh ấy nghe những gì mọi người bình luận về anh ấy. xong anh điên lên và bảo ly thân. Em đồng ý,1 lúc sau thì anh lại làm lành.em đồng ý làm lành nhưng vẫn ra một số điều kiện với anh ý.hnay em in một bản rất to những điều kiện về dán to tướng ở giữa nhà cho anh ý nhớ.mặc kệ mọi người có thể nhìn thấy ,em nghĩ sẽ không “sống cho ng khác xem và cũng không xem người khác để sống “nữa.nói thật là bt chồng em là ng tốt, anh làm hết việc cho e,em thích gì đc nấy,vc em cũng rất tình cảm,ví dụ mỗi buổi sáng thức dậy hay trước khi đi làm đều thơm nhau chẳng hạn…mỗi tội anh dễ nóng tính và khi nóng thì thật khủng khiếp,nếu lúc đó em mà lên tiếng thì em đảm bảo 100% đồ đạc trong nhà em sẽ có thứ gì đó bị tan tành. Mỗi lần ck nóng tính em cũng định làm găng lên nhưng em cứ nhớ 1 câu của cô Đoàn Hương rằng “ an thua với ck thì đc gì,thắng ck thì đc gì hay chỉ có mất “nên em lại nhịn.có lần em muốn nói ly thân với ck nhưng e lại nghĩ tới bố em,bố em mất vì bệnh ung thư hồi tháng 7- 2015.em yêu bố em bằng cả trái tim mình nên em luôn tâm niệm em phải sống hạnh phúc,em phải sống tốt vì bố em.mỗi khi em có chuyện gì,em sẽ nghĩ nếu là em hỏi ý kiến bố thì bố sẽ khuyên như thế nào và em sẽ cố gắng để làm theo cách mà em nghĩ bố em sẽ khuyên em.
03:41 CH 04/01/2016
Có phải chỉ là khủng hoảng hôn nhan?
cam on shi Sakurahn,Nghe chi noi em thay vua buon cuoi vua dau long.
07:42 CH 31/12/2015
Có phải chỉ là khủng hoảng hôn nhan?
Cảm ơn tất cả mọi người,mọi ng đã cho mình thêm sự mạnh mẽ,ít nhất thì mình đang cố gắng không để mình bị ảnh hưởng nhiều bởi anh ck mình nữa.
Không khóc,không buồn nhiều. giờ phải mạnh mẽ vui vẻ để còn lo cho con và cho mình.
Ck mình luôn coi anh ấy là đúng hết,anh ấy có quyền nói bất kỳ thứ gì khi anh nong giận và nghĩa vụ của người vợ như mình là pải biết chịu đựng thông cảm. anh ấy không cho phép mình cái quyền được cáu bẳn hay nói năng với anh ấy với thái độ không vui vẻ.thực sự mình rất thèm cảm giác được cáu lên khi mình giận hay bực bội,thèm được vùng vẫy 1 lần,mình thèm đc cảm giác nổ tung được xả hết khi mình ấm ức trong người.
Mẹ ck mình thì ở xa nhưng mỗi lần bà mà biết vc mình có chuyện thì không cần biết tn,cứ con bà là đúng hết và bà cứ nói theo kiểu con trai bà sẵn sang lấy đc vợ khác ý; với ck mình thì bme của ck mình cũng là trên hết.hôm xảy ra chuyện do mình không nong quy đầu cho con do thằng bé cứ khóc rồi ck mình chửi rủa mình ý,mình chỉ im lặng ko nói 1 từ nào mà cô em chồng mình ra chơi nó còn bảo mình sai thì xin lỗi đi. Nói chung mình cũng cảm nhận đc sự đoàn kết trong gia đình nhà ck mình, điều đó cũng tốt nhưng mình cũng rất cảnh giác để không xảy ra đụng chạm gì tới gd bên ck nếu không mình sẽ phải đứng 1 mình 1 chiến tuyến.
06:09 CH 31/12/2015
Hai nửa hy sinh
huu đọc xong khóc luôn. ước gì.....
07:59 CH 30/12/2015
Có phải chỉ là khủng hoảng hôn nhan?
cảm ơn bichngoc. hôm đó ck mình còn mắng bảo "tao đổ nước sôi lên đầu mi", ck mình là thầy giáo đấy.có hôm mẹ đẻ mình ra chơi đúng vào hôm mình cai sữa cho con nhung mình vẫn nằm cạnh con,sáng mai mình có nc với mẹ bảo là đêm qua Bi cứ khóc đòi ti thế là con lại phải cho ti mất 1 lần;ck mình Nghe bảo mình không biết gì the cứ cho nó bú đi,mình bảo "thế đêm nay cho ngủ với bố đi",ck mình khùng lên trước mặt mẹ mình bảo "đã ko biết lại còn cãi,tao cho cái dép vào mặt ", đó là mình nói rất bt như là nói chuyện thôi. bt thì ck mình cũng tốt nhưng anh thường xuyên nổi nong và mắng mình những câu thậm tệ làm tình cảm mình dành cho a cứ nhạt dần đi; anh còn bắt mình phải biết sống nghệ thuật nữa,phải mồm mép được như chị dâu; chị dâu mình giỏi lắm,chị ấy không xin đc việc ở nhà ck nuôi nhưng khéo miệng và khéo nịnh nhà ck mình lắm.tính mình thì thẳng và hiền.
đêm hôm xảy ra chuyện mình buồn và khóc,mình thức trắng cả đêm,mình có nt cho ck mình,mk nói là "vì những lời cay nghiệt của a mà làm tình yêu e dành cho a cứ nhạt dần đi; em đã cố gắng rất nhiều thậm chí mệt mỏi vì phải cố gắng nhưng không bao giờ dc anh ghi nhận,lúc nào a cũng chỉ biết mắng chửi,xem thường và sỉ nhục em;em sẽ sống mạnh mẽ và nghệ thuật hơn"; ck nhắn lại "cô muốn làm gì thì làm, sống với ng không có đầu óc t cũng mệt".
rồi mấy hôm nay anh cứ coi như không có sự tồn tại của mình ý;mình cũng không mặn mà với anh dù đi về hay ăn cơm mình vẫn chào hỏi. hôm qua mình thấy a tháo cái nhẫn ra,mình cũng không muốn mặn mà xin lỗi vì mình nghĩ mình không có lỗi và mình muốn ck mình nhận ra a đã quá đáng với mình.hơn nữa thực sự mình cảm thấy tình cảm của mình nhạt thật nên mình dửng dung với việc a tháo nhẫn.
Mọi ng phân tích giúp mình mình đúng sai chỗ nào và mình cần làm gì lúc này để tốt cho mình trong lúc này và cả sau này nữa.
03:42 CH 30/12/2015
l
linda_quyen
Hóng
326
Điểm
·
2
Bài viết
Gửi tin nhắn
Báo cáo
Lên đầu trang
Mình ko khôn khéo đc như chị dâu nên mình cũng nghĩ đó là điểm tốt chứ chẳng có gì là xấu hay ghen với chị ấy,mình mong đc như thế nhưng ko đc vì nó thuộc về tính cách rồi.
Khi mẹ nói là “mình làm công nhan” mình không đính chính ngay vì trước mặt thiên hạ mình nghĩ có gì thì mình đính chính sau nên mình lựa lúc có mấy mẹ con thì nc để lần sau mẹ ko nói thế,nhưng sự việc đã đi khác đi.
Còn chuyện bé mà bạn bảo mình ko dám kể,ko phải vì ko dám mà mình thấy nó dài dòng. Tóm lại chỉ là thế này mình cai sữa cho con nhưng không ai ngủ cùng con vẫn bảo mình ngủ cùng,thằng bé đêm cứ đòi ti,sáng ra mình mới nói với 2 bà là cháu nó cứ khóc đòi sợ mọi ng thức giấc con lại phải cho ti 1 lần;ck mình nghe thì mắng mình nên mình bảo “thôi tối nay cho ngủ với bố đi “-mình nói bằng giọng bt như nc bt,ck mình mới bảo “ko biết thì câm,tao cho cái dép vào mặt giờ “.
Mình chỉ nghĩ thế này, trong gia đình thì chẳng nhà ai tránh đc va chạm,nhưng là bố là mẹ thì cũng phải có long vị tha vì là con là cái trẻ ng non dạ tránh sao đc sai lầm. con cái đã biết lỗi và xin tha thứ thì bme cũng phải khuyên răn cho phải lẽ.bt mẹ ck toan bảo phải coi con dâu như con gái thậm chí là hơn con gái nhưng mình thấy thì con dâu ko bằng 1 góc con gái,phân biệt rõ ràng. Thôi thì mẹ nảo chẳng thế mình thông cảm nhưng tấm long độ lượng và răn dạy đúng lẽ là quan trọng với bậc làm bố làm mẹ. ngay cả với mẹ đẻ mình,mình cũng luôn bảo mẹ phải biết tốt với em dâu mình,ko đc nói xấu,nếu nó sai thì chỉ dạy như chỉ dạy với mình,có thể mắng như mắng con gái nhưng xong phải thôi,và chỉ dạy cho nó biết chứ đừng trì triết hay tạo áp lực gì.
Mình nói thật nhiều lúc áp lực phải gánh vác cho gia đình cũng khiến mình thấy căng thẳng, vì ck mình chủ yếu ở nhà ,gần đây mí đi làm với mức lương hơn 2 triệu.
Hầu như mọi chi phí trong nhà đều do 1 mình mình gánh vác.mình không biết nhà ck mình có tới đâu,lúc cưới thì ông bà cũng tặng những cái kiềng to tổ bố nhưng thực ra nó chỉ là 3 chỉ vàng, nhà ck mình thì nhìn vào ai cũng bảo giàu có. Mình cũng chẳng kham vào tiền bạc của nhà ck nhưng khi mình sinh con xong, bao nhiêu thứ phải lo,ck mình thì ko đi làm .Đến lúc nghỉ sinh xong,vc mình cần ít tiền để ra cơ quan mình cho mình làm việc,bảo vay ông bà ít tiền ong bà bảo ko có nên mình lại pải vay ngoài.
Nhà ông bà không có ai thành đạt bằng thực lực vì khi con cái khi còn học,ông bà toan bảo sau này đã có chỗ nọ chỗ kia chạy trọt vào. Ck mình ông bà cũng chạy theo lời hứa hẹn nhưng rồi mãi ko đc. Đến khi lấy vợ thì ông bà cũng bảo thế là xong đã có vợ nó lo. Anh trai cả lấy vợ thì bà cũng bảo là vợ nó ko có việc thì để nhà vợ nó gửi tiền cho 2vc nó tiêu. Đến cô con gái thì bà cũng chạy trọt chưa đc thì cũng cứ dừa cho lấy thằng đàn ông nào có công việc ổn định và nhà giàu có.
Nói thật, nhà mình mấy chị em đều đc bố mẹ nuôi dạy và phải có ý trí tự lập nên không ai phải để bme lo công việc nên mình không đồng quan điểm về cách ỷ lại.
Nhà ông bà thì nhà lầu,đất đai thừa lưa nhưng vc mình thì ở phong trọ bé tẹo.ông bà đang để dành để nếu có cơ hội thì mất tiền tỉ cũng chạy cho con gái vào nhà nước.
Bình thường mình cũng chẳng nghĩ gì đến cái của phù vân bên nhà ck nhưng nhiều lúc căng thẳng vì cơm áo gạo tiền lại bị coi thường mình cũng ấm ức.
Không khóc,không buồn nhiều. giờ phải mạnh mẽ vui vẻ để còn lo cho con và cho mình.
Ck mình luôn coi anh ấy là đúng hết,anh ấy có quyền nói bất kỳ thứ gì khi anh nong giận và nghĩa vụ của người vợ như mình là pải biết chịu đựng thông cảm. anh ấy không cho phép mình cái quyền được cáu bẳn hay nói năng với anh ấy với thái độ không vui vẻ.thực sự mình rất thèm cảm giác được cáu lên khi mình giận hay bực bội,thèm được vùng vẫy 1 lần,mình thèm đc cảm giác nổ tung được xả hết khi mình ấm ức trong người.
Mẹ ck mình thì ở xa nhưng mỗi lần bà mà biết vc mình có chuyện thì không cần biết tn,cứ con bà là đúng hết và bà cứ nói theo kiểu con trai bà sẵn sang lấy đc vợ khác ý; với ck mình thì bme của ck mình cũng là trên hết.hôm xảy ra chuyện do mình không nong quy đầu cho con do thằng bé cứ khóc rồi ck mình chửi rủa mình ý,mình chỉ im lặng ko nói 1 từ nào mà cô em chồng mình ra chơi nó còn bảo mình sai thì xin lỗi đi. Nói chung mình cũng cảm nhận đc sự đoàn kết trong gia đình nhà ck mình, điều đó cũng tốt nhưng mình cũng rất cảnh giác để không xảy ra đụng chạm gì tới gd bên ck nếu không mình sẽ phải đứng 1 mình 1 chiến tuyến.
đêm hôm xảy ra chuyện mình buồn và khóc,mình thức trắng cả đêm,mình có nt cho ck mình,mk nói là "vì những lời cay nghiệt của a mà làm tình yêu e dành cho a cứ nhạt dần đi; em đã cố gắng rất nhiều thậm chí mệt mỏi vì phải cố gắng nhưng không bao giờ dc anh ghi nhận,lúc nào a cũng chỉ biết mắng chửi,xem thường và sỉ nhục em;em sẽ sống mạnh mẽ và nghệ thuật hơn"; ck nhắn lại "cô muốn làm gì thì làm, sống với ng không có đầu óc t cũng mệt".
rồi mấy hôm nay anh cứ coi như không có sự tồn tại của mình ý;mình cũng không mặn mà với anh dù đi về hay ăn cơm mình vẫn chào hỏi. hôm qua mình thấy a tháo cái nhẫn ra,mình cũng không muốn mặn mà xin lỗi vì mình nghĩ mình không có lỗi và mình muốn ck mình nhận ra a đã quá đáng với mình.hơn nữa thực sự mình cảm thấy tình cảm của mình nhạt thật nên mình dửng dung với việc a tháo nhẫn.
Mọi ng phân tích giúp mình mình đúng sai chỗ nào và mình cần làm gì lúc này để tốt cho mình trong lúc này và cả sau này nữa.