E cảm ơn tất cả mọi người đã quan tâm và cho em lời khuyên e nên làm gì trong thời điểm này. E sẽ tiếp thu ý kiến của mọi người.E chỉ xin mọi ng 1 việc đó là góp ý chân thành cho em chứ đừng trách móc hay nói lời cay đắng với gia đình bên chồng em, vì e cần nghe lời khuyên chứ cứ nghe lời trách móc e sợ lại tạo thêm nghiệp cho e thôi ạ. Có trách thì mọi người cứ trách em ngu dốt cũng đc .Nói sơ qua về cô gái mà chồng em tán tỉnh, e chưa tiếp xúc bao giờ, nhưng nhìn bề ngoài thì bình thường thôi ạ, thấp bé, không xinh mà không hề có điểm gì nổi bật đâu, mà nhìn ngực còn phẳng lì như đàn ông í ạ. E cũng hơi thất vọng, cứ tưởng chồng mình tán tỉnh ai đó xinh lắm cơ. Hichic.Mọi người góp ý cho e , e cũng dần tỉnh ra rồi , e sẽ cố gắng update tình hình cho mọi người nếu có gì mới.E chân thành cảm ơn ah.
Chẳng là như này các chị ạ, em năm nay cả tuổi mụ là 24 tuổi, em vốn là đứa học hành khá, lại ưa nhìn, tốt tính và vui vẻ hòa đồng lắm, thế mà yêu ai cũng lận đận lắm ạ, chưa yêu ai công khai cả, người có tình cảm với em thì em không thích, người em thích thì cứ thích em một thời gian rồi tự nhiên ko vì lí do gì mà rời xa em. Em buồn lắm. Hồi còn học đại học tính em trẻ con lắm, ko hay để ý chuyện yêu đương. Gần đây có 1 chuyện như thế này, em mới ra trường đi làm, việc làm cũng ổn định nên bạn bè để ý giới thiệu cho người nọ người kia. Em rất khó để thích 1 ai, là do cảm xúc của em ấy các chị ạ, nhưng trong số những người bạn của đứa bạn thân em, em rất ấn tượng với 1 anh và chủ động bảo nó giới thiệu anh ấy cho em. Gọi là em chủ động chứ sau khi giới thiệu toàn anh ấy nhắn tin, chat và rủ em đi chơi. Tiếp xúc với anh nhiều em càng thích anh hơn, anh ấy đẹp trai, không phải là người có điều kiện, cũng ko khéo ăn nói, lại ở xa quê em, em biết nếu em yêu anh ấy sẽ bị gia đình phản đối, nhưng ko hiểu vì lí do gì em rất thích anh ấy, em nghĩ mình đã yêu anh từ lúc nào không hay. Mỗi khi ở bên anh, em thấy bình yên lắm, từ ngày đi làm em bị stress nhiều, nhưng khi quen anh, chỉ cần đi chơi với anh hay mỗi tối nói chuyện với anh là em quên hết vất vả mệt mỏi. Cuộc đời em như bừng sáng ấy, chưa khi nào em vui vẻ như thế, lúc nào cũng cười, cũng nói, ai ghét em hay mắng em em cũng không phản ứng hay suy nghĩ tiêu cực gì cả, dường như vì cuộc sống của em có anh nên em có động lực để làm việc và cố gắng hơn rất nhiều. Anh chưa thổ lộ tình cảm với em, nhưng em biết anh cũng thích em và anh còn kể với bạn anh là anh thích em. Em cứ nghĩ rằng chuyện anh nói yêu em chỉ là vấn đề thời gian thôi và có lẽ anh cũng đang chờ thời gian và cơ hội để nói ra. Thế nhưng 1 tuần trở lại đây, em ko hiểu được chuyện gì xảy ra nữa, những lần anh nói chuyện với em cứ ít dần, anh ko gọi em đi chơi nữa, em biết anh vẫn đi làm, đi chơi bình thường, dường như anh chán em rồi cứ thế lặng lẽ mà rời xa em, 4 ngày rồi ko một lần anh liên lạc với em, trên fb em thấy nick anh sáng nhưng ko hỏi chuyện em. em thực sự ko hiểu. có thể anh có cô gái khác, em từng đc nghe kể anh có nhiều cô thích lắm ạ, nhưng em vẫn tin rằng em và anh hợp nhau và thích nhau. bây giờ em nhận thức được rất rõ ràng đó là anh ko còn thích em nữa, nếu anh thích em như ngày trước chắc chắn sẽ ko bao giờ để em buồn. Chuyện tương tự thế này em đã gặp 1 lần 4 năm về trc và bây giờ em nghiệm ra đó là chẳng có lí do gì cả, chỉ có 1 lí do duy nhất là người ta ko còn tình cảm với em. Giờ đây em chỉ khóc và khóc, em nhớ anh nhưng ko dám nói chuyện với anh, em chưa phải là người yêu anh nên cũng ko biết phải nói gì với anh. Em dường như ko thể thoát ra khỏi nỗi buồn này ấy, mắt lúc nào cũng sưng và đỏ hoe, đi làm thì ko tập trung, nói chung bây giờ em không làm được việc gì cả. Trong em giờ đang có 2 suy nghĩ: một là chờ đợi anh nói chuyện với em, giải thích với em, hi vọng mọi chuyện quay trở lại như xưa (1% và rất mệt mỏi), hai là buông xuôi coi như mọi chuyện chấm dứt ko hi vọng gì nữa. Em đang rất buồn và suy sụp, ko dám nghĩ về tương lai vì em sợ mình ko yêu ai đc nữa, em là đứa rất khó yêu và em cũng ko có cơ hội quen nhiều người nên giờ em hoang mang lắm ạ. Gần đây em còn nghe những chuyện về duyên âm, tiền duyên. em nhìn lại mình thấy hình như cũng có biểu hiện của duyên âm theo các chị ạ. Em ngủ nhiều nhưng vẫn bị thâm mắt, khi ngủ hay bị bóng đè, em hay bị bóng đè từ bé và hay nhìn thấy 1 bóng người, thậm chí nhiều lần bóng người ấy còn nằm cạnh em nữa. giờ em ít bị hơn nhưng nghĩ lại thấy sợ quá. hiuhiu:(( Theo các chị bây giờ em nên làm như nào ạ? Có nên níu kéo anh ấy ko hay buông xuôi, và em có nên nói chuyện với mẹ em về chuyện duyên âm ko? Mẹ em là nhà giáo lại ít khi bói toán, chỉ thành tâm và tin vào Phật, còn em vốn là đứa hiền lành giờ nói chuyện này ra cứ ngại ngại sao ấy các chị ạ. Mọi người cho em lời khuyên với. em cám ơn nhiều ạ.
mình đi xem nhiều chỗ cũng bảo bị vong theo. Mẹ thì bảo đến chùa Hà mà cắt duyên, kb tnào =(
Căn cao mình vẫn có tiền duyên được đó bạn ơi... theo như bạn kể thì bạn đúng có âm theo rồi, xem đúng thầy mà làm đi thôi.. Bạn phải chọn thầy cho cẩn thận nhé, thầy làm ko tới bị quay lại phá còn mệt hơn... thêm nữa nếu là vong theo trc khi bạn làm ko nên nói ra hoặc lu loa thế này đâu, " nó" nghe hoặc nhìn thấy mà bám mình sẽ tìm cách cản trở mình làm bạn ạ. Chúc bạn là lễ thuận lợi nhé
Thôi đi em ơi, âm iếc nỗi gì. Thứ 1, bóng đè là sức khỏe em có vấn đề, hoặc bị stress, dấu hiệu bệnh tim, thiếu máu.Thứ 2, mơ thấy anh nào đó là vì em đang muốn lấy chồng. Không biết e bao nhiêu tuổi và có từng xxx hay chưa. Muốn cắt duyên thì tốt nhất là nhìn nhận lại chính mình, nghiêm túc hơn trong chuyện tình cảm em nhé. Ngày xưa mẹ anh cũng dẫn đi xem bói, bảo có ma theo cần cắt.Anh chẳng thèm cắt, anh đi tán gái rồi lấy vợ chẳng có con ma nào ám cả.Chẳng qua lúc trước còn nhút nhát với lại chưa thích ràng buộc mà thôi.
Mình nam 89, làm quen nhé 0904862204
Các mẹ ơi, cho em chia sẻ một chút, dù em biết em viết những điều này lên đây sẽ có nhiều người đánh giá em không tốt :(Gần đây em cảm thấy mình có rất nhiều ham muốn, điều đó ảnh hưởng lớn đến sức khỏe và tâm lý của em. Dù em đã cố gắng kiềm chế, cũng chơi thể thao, cũng làm việc bận rộn, nhưng không hoàn toàn quên đi được, có những lúc em thèm muốn đến vật vã. (Xin lỗi mọi người, nhưng quả thật em thấy khó khăn lắm :( ).Trước đây em cũng có bạn trai, bọn em quan hệ khoảng 3 lần/tuần. Em chia tay được gần 1 năm, từ đó tới giờ em không quen ai, cũng đồng nghĩa với việc no sex trong 1 năm đó. Thời gian trước em vẫn thấy bình thường, nhưng dạo gần đây em cảm thấy rất bức bối khó chịu. Em cũng thử một mình, nhưng dường như tâm lý em vẫn không được giải tỏa. Có những lúc đi đường, nhìn thấy con trai em lại tưởng tượng đến cảnh giường chiếu (em có bị bệnh hoạn không ạ :(().Nhiều khi em muốn lấy chồng quách đi cho xong, nhưng em lại chưa gặp được ai phù hợp, mà lăng nhăng bừa bãi thì em không dám. Bây giờ em phải làm sao để tâm lý em ổn định trở lại? Công việc của em tiếp xúc với rất nhiều người, mà nhiều khi em thấy mình không control được cảm xúc của mình nữa, rất tệ hại :(.
t cũng vậy đó, các a làm mình chạy mất dép, và bjo thì chả có a nào. k biết m khó tính hay người ta làm m sợ nữa :(
Muốn có baby để bồng bế thì nói đại đi, cứ làm bộ hoài :Embarrassment:
Đọc đến đây thì cảm thấy bao nhiêu lời khuyên của mọi người thật là QUÁ VÔ ÍCH!
Cảm thấy bạn này chẳng yêu thương gì con cái đâu, đến bây giờ vẫn chúi mũi vào NHAN SẮC bồ của chồng thì quả là không tưởng!!! Và, nghe chối nhất là cái câu này "
Ko phải cứ lận đận tình duyên là do duyên âm đâu e ạ :))
Mà nếu có duyên âm, thì chắc gì đã là em có, anh kia cũng có thể có duyên âm mà!
Chị cũng vừa đi cắt duyên âm về đây, trước thì cứ ngủ là bj bóng đè, rồi thấy thằng nào đấy nó ôm mình ngủ, lại còn hay mơ đi chơi với thằng nào đấy nữa, cắt xong rồi về ngủ ngon hẳn nhé, ko bóng đè, ko mộng mị gì đâu, tinh thần sảng khoái, cảm tưởng như mọi u uất đều tan biến ý. Chị và mẹ chị đi đến nhà 1 thầy, cô ấy gọi quan lên soi cho, bảo c có duyên âm nặng, phải cắt gấp. Vậy là hôm sau c với mẹ đi cắt luôn. Cô gọi cái vong đấy về, nó nhập vào c nhé, lúc đầu thấy 2 vai nặng trĩu ý, xong rồi có cảm tưởng như mình bị bất động, chỉ ngồi nghe đc, vẫn nhận biết đc xung quanh nhưng ko điều khiển đc mình. Cái vong đó về, gào khóc to lắm (mà c thì chẳng bao h gào đc như thế đâu), nó nói nó theo c 7 năm rồi, tức là từ hồi c đi học, theo từ dưới hà nội, rồi nó bảo đêm đến nó ko cho c ngủ (1 thời gian dài c cứ thức đến 2,3 h sáng mà chẳng làm j cả), bla bla... xong rồi cô làm lễ cưới hình nhân thế mạng cho vong đấy, rồi gửi vào đền. Từ hôm đấy tới giờ, giờ giấc sinh hoạt của c ko khác j con heo, đến 10h tối là đi ngủ, ko thức đêm nữa, đầu óc nhẹ bẫng ra ý. Còn chuyện chồng con yêu đương thì c ko sốt sắng lắm, nếu e muốn giải quyết vấn đề về tâm lý, thì vẫn nên đi cắt nhé :))
Ơ mình tưởng cầu duyên ở chùa hà, cắt duyên ở chùa phúc khánh chứ :)
Gửi từ ứng dụng di động Webtretho Android
Mình tưởng ko đc nói thôi chứ, viết cũng ko đc sao, hix :(
Ko biết đi cắt như thế nào, mình cũng rất lo. Tối qua ngủ lại mơ, hix :-S
E cảm ơn a đã góp ý. Nhưng kỳ thực, e bị bóng đè từ năm lớp 7, trong lúc cuộc sống xung quanh ko có vấn đề gì gây stress cho e. Còn về vấn đề sức khỏe, 6 tháng e vẫn đi khám sk định kỳ, ko tim, ko thiếu máu, huyết áp bình thường. E đã cố gắng điều chỉnh lại cuộc sống, đi ngủ trước 10h, tập thể dục đều đặn, nhưng cả năm rồi, hiện tượng đó vẫn xảy ra. Thậm chí, mẹ e còn từng đưa e đến khoa thần kinh khám, để xem lý do e hay bị choáng váng, đau đầu là gì, cũng ko tìm ra nguyên nhân. Ko phải vô cớ mà e vin vào vấn đề tâm linh, vì thật sự có nhiều chuyện phải trải qua mới thấy được.
Trùng mobi, và 3 số cuối :))
Gửi từ ứng dụng di động Webtretho Android
Gửi từ ứng dụng di động Webtretho Android
Mình còn hơn chủ top, mình chia tay ex đc 3 năm, đồng nghĩa với việc mình ko xxx 3 năm rồi, toàn phải tự xử :-S vì mình cũng ko muốn lung tung, ko có cảm xúc, tình yêu thì mình ko làm chuyện đó đc, hix :-S:(( Trc thì cũng phải 3-4 lần/tuần, giờ ko có thì đôi lúc cũng thấy bứt rứt, nhưng nhu cầu thì ko cao bằng chủ top :-$
Chẳng biết ấy có giống tớ ko, chứ như tớ thì ko hẳn là khó tính, chỉ là ấn tượng ban đầu đã cảm thấy ko hợp, mà ko hợp thì ko nói chuyện đc, vì vậy mà toàn bị mang tiếng kén chọn, có kén gì đâu cơ chứ :((:((:((
Ơ ơ ơ, cũng muốn nhưng còn phải tìm đối tác chứ ạ ;;)
Đến cái tuổi này rồi thì tự dưng mắc cái bệnh lười yêu, bạn bè thì cưới chồng gần hết, nhiều khi muốn nói chuyện mà chúng nó lại bận con cái, nên suốt ngày chỉ quanh quẩn trong thế giới của riêng mình. Lúc mới dấn thân vào con đường độc thân thì còn khao khát yêu đương, giờ bị chai lì, nhìn bọn nó có đôi có cặp ngoài đường mà cũng chẳng thấy chạnh lòng. :-S:-S:-S
Ảnh đây ạ