VC mình cưới ở nước ngaòi, sinh con rồi mới về. Trước khi về, lần nào gọi về là BC dặn chồng phải “ dạy vợ” để về ở với BMC. Ngày mình sinh bé trong viện, được 2 hôm thì BC gọi sang, mục đích chính là hỏi số đt của ax, sau đó hỏi “ con chưa sinh hả?” CD: “ Rồi ạ, con sinh cháu 2 hôm rồi”, BC: “ thôi, bố gọi cho thằng .. đây” ( ax mình) rồi dập toẹt máy luôn. Ngày mình bế con về nước ( bé mới được 3 tháng, ax về sau nên chỉ 2 mẹ con về trước ), BC bảo mẹ mình đi đón “ hộ”, chứ OB bận không đi được ( BMĐ mình vẫn đi làm, BMC về hưu cả rồi), nhưng mẹ mình làm căng nên MC đi đón. Ngồi trên tacxi thì trời mưa, nhà chồng thì ô tô khopng vào được tận cửa, phải đi bộ 50m, thế là bà ngoại bế cháu, mình với MC tay xách nách mang vali lớn vali nhỏ, BC ra cửa giơ tay dón cháu, mẹ mình bảo :” ông ra xách giúp 2 mẹ con nó”, BC lờ tịt , cứ giơ tay đón cháu, nhất quyết không ra. Về nhà chồng, BMC chuản bị cho 2 mẹ con 1 cái phòng chỉ có mỗi cái giường, BMĐ lại vác đủ thứ lên cho, từ phích nước,mua đệm, bình nước, dầu gội… cho đến tivi, ổ cắm, BC thấy thế cười hề hề bảo bố mình :” còn gì thì ông đem nốt lên đây”, hôm sau thì bảo mẹ mình : “ thêm 1 cái tivi tốn điện”Chưa kể hở ra là lên phòng mình lục lọi đồ, nhòm ngó rồi đi kể khắp nơi, giườn chiếu phòng mình ở bắt phải kê chỗ nào, ngủ thì đầu phải hướng nào….Không nghe theo bất cứ 1 điều gì là khó chịu, nói móc…Với BC thì chỉ có BC mới là giỏi nhất, còn thì giáo sư, tiến sĩ rặt một lũ mua bằng cấp, bộ trưởng, chủ tịch nước…toàn là lũ đi bằng đầu gối đi lên, CV của 2 VC mình bc chỉ làm 1-2 ngày là bằng vc mình làm cả tháng, BC giỏi quá nên bị cho về hưu non lúc hơn 40 tuổi.Nhắc đến BC là thấy ngán đến đỉnh đầu luôn.
Em cũng áp dụng pp ăn dặm của mẹ Ổi, trộm vía cu con nhà em nhai rất tốt, ăn cơm người nhớn từ 15 tháng vì bị mẹ hãm đến lúc đó mới cho ăn. Giờ mỗi bữa làm bát cơm đầy chan canh và thịt, cá... Sữa thì mỗi ngày 2 bình, mỗi bình 240ml, tự cầm uống. Uống xong thì gọi bà hoặc mẹ đưa bình hoặc tự đặt lên bếp. Biết dùng bình có ống hút. Tất cả dụng cụ ăn uống của bạn í, ăn uống xong đều đưa bà hoặc mẹ hoặc tự cất lên bàn bếp chứ ko chịu để dưới đất. 16 tháng đc 12.5kg và cao 84cm rồi ah.
các bạn đừng cố theo 100%, tớ có đọc qua phương pháp ấy, có nhiều cái hay nhưng cũng nhiều cái không áp dụng được. về vấn đề ăn thô thì tùy bé, không phải bé nào làm theo sẽ được như thế, còn về vấn đề ngoan ngoãn khi ăn, không tivi, không đồ chơi, có thể được nhưng mà sẽ ăn rất ít đấy, mà tớ thấy lúc bé dinh dưỡng cũng quan trọng đấy, không nên so bì với trẻ em nước khác, chúng nó gen tốt, nên dù thế nào cũng sẽ ổn thôi. trẻ em Vn nói chung không ngoan, nhất là so với trẻ em tây, 1 phần là do giáo dục nhưng phần chính vẫn là gen, thời tiết dễ chịu nên con người thoải mái hơn chăng, vì bé thế thì giao dục được bao nhiêu, có hiểu nhiều lắm đâu mà dậy. tớ ở tây nhiều năm thấy trẻ em tây đa số rất ngoan, hiền, không như trẻ em VN. Nên các bạn đừng thấy các em bé Nhật tây ngồi ăn ngoan rồi cố theo, khó lắm. Nếu bạn nào sắt đá chấp nhận cho con ăn ít thì chắc may ra. Nhưng các bé còn bé, dù sao tớ nghĩ dinh dưỡng cũng rất quan trọng. không nên vì lợi ích khác mà bỏ qua
Đúng rồi, tớ dung cà rốt đông lạnh đấy. Trước khi nấu bỏ ra một lát cho tan đông rồi thái nhỏ ra nấu. Nhìn miếng lổn nhổn vậy nhưng rất mềm, cua cũng mềm nốt. Nếu mẹ nó thích thì có thể dung bột làm sánh vào cũng được. Nhưng mà nói chung cũng phải cai dần bạn bột làm sánh thôi. Vấn đề ở đây không phải là miếng thức ăn to hay không mà là nó có mềm hay không. Nếu như to mà mềm thì nó ăn tốt, nhưng nếu bé mà cứng thì nó nhè ran gay. Cái miệng con tinh thế đấy.
Mình hoàn toàn đồng ý với mẹ choichoi. Lựa đúng thời điểm theo sự phát triển của con thì thành công sẽ cao hơn, bé cần tự ý thức được việc đi tè, đi ị. Mẹ kokorovn ơi, kiên trì với con ko phải là mất liên tục cả tiếng đồng hồ như mẹ nó đâu. Tớ kiên trì với vụ xi tè vào ca trong 2 ngày của con tớ là thế này. Đoán xem nhu cầu cu cậu muốn tè lúc nào, gạ gẫm con tè nhé, mẹ dí ca vào, nó hất ra, mẹ lại cất đi. 1 lúc sau lại vạch chim ra, dí ca vào, nó lại hất, mẹ lại cất. Cứ loay quanh như vậy 2 ngày, kiểu gì cũng có lúc rình đc cậu mót tè quá mà tè vào ca luôn. Khi tè được 1 lần thì lần sau dễ hơn, cứ dần dần như vậy, vừa xi vừa nói với con. Mẹ nó cứ xác định lúc tập cho con, mẹ thất bại là chuyện thường tình. Bạn thử hình dung vụ con mình suốt 2 tháng ròng cứ ị đứng, phải chạy vòng quanh nhà 1 lúc mới ị được, khổ nỗi là cu cậu hơi táo bón, nên ị được là quý, mình chiều theo nó, nó ị xong thì lại lụi hụi đi dọn. Nhưng sau 2 tháng đó, dần dần nó chịu ngồi bô và giờ thì muốn ị là gọi mẹ ơi, ị.
Cái vụ dùng nước nóng 70 độ để hấp thụ các chất trong sữa như em nói, chị không rành nên không trả lời được. Có thật vậy không các mẹ. Chỉ biết là trên hộp sữa Meiji (và cả Morinaga cũng hơi tương tự) ghi cách pha sữa thế này.Cho 120ml nước 50 độ vào ly hoặc bình bú, cho vào 4 muỗng sữa gạt khuấy đều cho tan, sau đó cho thêm 80ml nước sôi vào cho đủ 200ml. (sữa Meiji thì 4 muỗng sữa cho 200ml, sữa Morinaga thì 5 muỗng cho 200ml)Chúc em pha sữa cho bé vừa miệng nhé.
MẸ NÓ CHO SỐ PHÔN ĐI, ĐÂY ĐÚNG NGÀNH NGHỀ CỦA CÔNG TY MẸ CHÁU RỒI Ạ: CHuyên vận chuyển hàng hoá bằng hàng không, đường biển (hàng nhập, xuất... đi khắp nơi trên thế giới , kể cả Africa) Thuế má hải quan thì khỏi lo, Cty mẹ cháu đây cũng có DV đó hết ạ. Mẹ nó cho cụ thể đi CA là đi nước nào để còn biết cảng đến mà báo giá báo rổ chứ.
Đúng là nếu bé được huấn luyện ngay từ bé thì mẹ sẽ đỡ vất vả hơn . Con mình đeo bỉm đến 19th , mới đầu mình chỉ tập xi tè cho con nhưng cũng phải mất vài tuần bé mới chịu tè khi mình xi. Còn lúc đầu thì nhất định ko đái mặc dù mình biết cu cậu đang buồn đái lắm rồi,nhưng mẹ cứ vừa đặt xuống quay đi là đái.Ngày nào mình cũng phải giặt chục cái quần,hic. Có lúc mình phải vừa xi tè vừa mở vòi nước thì nhìn thấy nước chảy cu cậu cũng tè nhé :mad:. Thành công với vụ xi tè mình mới quay sang đến vụ xi ị. Đeo bỉm quen rồi nên cu cậu chỉ thích đứng ị mà ko chịu ngồi. Nhiều lúc thấy con đang đứng rặn ị bố cháu phi ngay vào lấy bô, kết quả chỉ hứng được nửa cục , còn thì lại tịt luôn trong đít con ko chịu ị tiếp nữa. Nói cả nhà đừng cười chứ mỗi lần muốn xi con ị mẹ phải đợi đến giờ con sắp ị , lừa con vào toillet chơi ,giả vờ bảo mẹ ị đây , rồi mẹ ngồi rặn ị như thật :Donttella: , con thấy mẹ rặn ị tưng bừng nên cũng buồn ị theo, me canh me đúng lúc bế con lên ngồi toillet ị luôn ( ko cần dùng bô đỡ phải đổ bô ). Cũng mất thêm 1, 2 tuần như thể lúc được lúc ko rồi thì mới ổn. Bây giờ ok lắm rồi ,bé nhà mình 27th ,đã biết tự đi tè , còn ị thì mẹ vẫn phải giúp.Các bé rất thích nịnh, nên bố mẹ phải chịu khó khen nhé , mới đầu tập xi thì phải hỏi , phải nhắc liên tục thì bé mới chịu hợp tác, về sau bé sẽ tự có ý thức hơn.
Bạn ơi, sao giống BC mình thế. Mình sợ BC lắm lắm ý, giống như kiểu tránh voi ấy. Mà BC mình còn dỗi nữa cơ nhé. Ý ông cứ như ý giời, BC nói khong nghe thì coi như đi tong. VC mình nhiều ohen điêu đứng đấy. Nhiều lúc nghĩ cứ cắt phăng đi cho nhẹ, mà nào có dễ thế đâu. Mình ở xa, nhưng ngày nào BMC cung điện thoại, hỏi những câu mà ngày nào cũng hỏi, rồi chỉ đạo mình nuôi con ra làm sao, cháu ị tè thế nào, phải làm cái này, phải làm thế kia,... mệt quá. Xã lại chẳng thương mình, cứ bảo mình cứng cổ. xì trét quá