images
Thịnh hành
Cộng đồng
Webtretho Awards 2025
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Nhờ dịch giúp sách
Cảm ơn các bạn nhiều nhiều. Thực là đãng trí quá (bị nhắc mấy lần rồi) - Dịch từ Anh sang Việt.
Đừng hỏi bao tiền một trang nhé^^, thảm lắm :Sad: vì dịch cho Nhà sách mà. (Mình cũng chả nhớ nữa, đếm chữ lấy tiền, để xem lại Hợp đồng :RaisedEye)
Bạn nào giúp được, PM mình số đt nhé. Mình sẽ liên hệ lại.
Thx,
05:46 CH 02/02/2010
làm sao nói tiếng anh tốt khi bị ngọng???
Bị đầy lưỡi thì mình bó tay, nhưng bạn học viên nào của mình bị ngọng âm L, N thì đều sửa được cả (có anh hơn 30 tuổi :">)
Bạn thử xem nhé: Nâng lưỡi lên khi đọc âm L, còn với âm N - lưỡi để nguyên, chỉ hạ hàm xuống khi phát âm. Hope it works.
06:04 CH 22/01/2010
Học Ngữ âm - Nghe nói
@cunconthichmua82: Bạn đóng tiền một khóa. Nhưng bạn có thể học free các khóa Ngữ âm - Nghe nói khác mà tớ mở sau đó nếu bạn thích học và muốn học lại.

Học sinh của tớ cũng thường như vậy mà :Smiling:
09:48 SA 02/12/2009
Học Ngữ âm - Nghe nói
Các bạn check mail nhé. Mình đã gửi rồi đấy.
@littlepig07: Hihi cảm ơn bạn nhé. Đây là topic học Tiếng Anh :p
07:59 CH 01/12/2009
Học Ngữ âm - Nghe nói
@littlepig07: Khoai ta thôi :p
10:38 SA 01/12/2009
Học Ngữ âm - Nghe nói
@Me Bi to: Mẹ nó check mail đi nhé :)
@All: Mình post bài ẩu quá^^ Lớp học Ngữ âm - Nghe nói Tiếng Anh mở ở Hà Nội nhé. Sozi các bạn nào ở xa^^
09:49 SA 01/12/2009
Học Ngữ âm - Nghe nói
@Pucca: mail cho em cũng bị lỗi luôn^^
08:06 SA 01/12/2009
Học Ngữ âm - Nghe nói
quên mất Pillory: Có học thử bạn ạ. 1 buổi. Chủ nhật này (06/12/09):Smiling:
@ anhtimbaxa2010: Mail gửi cho bạn bị fail (
anhtimbaxa2010@yahoo.com ???)
08:00 SA 01/12/2009
tìm người trao đổi tiếng Anh-Pháp
hi bạn,
Mình rất thích học tiếng Pháp. Đã từng học gia sư nhưng lâu rồi bận quá nên không sắp xếp được thời gian, giờ quên hết rồi :( (còn nhạc thì vẫn nghe).
Mình nói tốt Tiếng Anh, đang dạy về ngữ âm nên bạn hoàn toàn yên tâm về chất lượng :Smiling:. Mong bạn sẽ dạy tiếng Pháp cho mình nhé.
08:11 SA 06/10/2009
Hoc phat am- nghe noi
Mẹ nào muốn học Ngữ âm - Nghe nói thì đăng ký với tớ nhé :Smiling:
Lớp mới vừa mở xong. Có 10 bạn học (max là 15).
Khoá tiếp sẽ khai giảng vào đầu tháng 6. :Angel:
03:29 CH 26/03/2009
Buồn quá các chị ạ
Hi chị !
em kém chị 1 tuổi , nhưng đọc topic này thấy có phần giống của em ,nên em viết vài dòng , mong có thể chia sẽ với chị 1 chút ít
cách đây khoảng 5 tháng , em cũng không có việc làm lúc đó em cũng buồn ! măc dù nó ko phải là điều tồi tệ vì em vẫn có nhiếu cách để lo về kinh tế. nếu có thể chỉ hảy tâm sự và nói những suy nghĩ của chị lúc này với anh ấy , chứ đừng bỏ anh ấy lúc này , lúc này anh ấy cần 1 chổ dựa tình cảm hơn bao giờ hết chị à , em chỉ chia sẽ với chị vài điều thế thôi , chuc chị may mắn

Chị có thể giúp anh ấy vì chị cũng đi làm rồi, thu nhập ko thấp và cũng có công việc bên ngoài nữa. Nhưng khó khăn thì vẫn khó khăn. Vì chị cũng đang học MBA, tiền nó tốn lắm. Số tiền còn lại, chỉ đủ sinh hoạt bình thuờng thôi cho hai đứa thôi. Những khi có việc, như Tết nhất thì mệt, hoặc chị bị chậm lương. Trong khi tình trạng của anh thì hai đứa dấu hết mọi người thân, để mọi người ko phải lo lắng.
Vấn đề là, em có nhiều cách để lo về kinh tế, em còn giấu bạn gái. Nhưng anh ấy chỉ dựa vào chị thôi, có thể hiểu là chị rất quan trọng với anh ấy đúng ko? Bạn bè vẫn thấy anh bình thường, bố mẹ vẫn nghĩ công việc của anh tốt. Nhiều lúc, chị căng thẳng, mệt mỏi, ko thấy anh chủ động đưa ra ý kiến gì để giải quyết. Bình thường, ko phải là mọi ngày, chị biết anh cũng thức sớm để đưa đón chị đi làm (nhà chị xa lắm, cách chỗ làm gần 20 cây), đưa chị đi dạy, pho to tài liêu, đại loại là ko bao giờ từ chối chị...tối ko quên nhắn chúc chị ngủ ngon. Nhưng chị cần anh ấy tươi tỉnh để chị nương theo mới. Chị muốn anh ấy làm cái gì khác đi những gì anh vẫn thường làm hàng ngày, như đã từng trước đó, cái này thật sự ko biết nói thế nào, chỉ là cảm giác, là cảm nhận trong tim thôi. Chị chia sẻ nhiều chứ, trao đổi nhiều chứ, lắm lúc nặng lời để kích anh ấy, chị muốn biết anh ấy nghĩ gì trong người...nhưng chưa bao giờ thành công cả. Chị đã ko hiểu anh ấy ở chỗ này đấy.
Chị yêu và xác định anh là lựa chọn của mình, tin vào trực giác và cảm nhận của mình. Vẫn hiểu là có những bất đồng, khác biệt nhưng quan trọng nhất hai đứa yêu nhau thật lòng, chị tin vào con người anh ấy.
Với những gì đã xảy ra, chị cũng hỏi ý kiến bạn bè, mình làm như vậy có đúng ko? Những lúc chị trách móc hay hờn dỗi đấy, tất cả mọi người đều nói đó là phản ứng bình thường của con người khi mệt mỏi và ko được chia sẻ.
Họ cho rằng, anh thiếu bản lĩnh. Khi chia tay, chị có đưa tiền cho anh ấy, nói là cho vay, anh ấy cũng cầm. Với mọi người suy nghĩ là vậy, chị cũng ko rõ thế nào nữa. Bạn chị, thậm chí rất bực, vì biết chị cũng chả dư dả gì, vay tiền bạn để mua lap. Anh ấy biết mà vẫn ko có ý kiến gì. Anh cũng biết là chị ko ở nhà bố mẹ, mà chuyển ra ngoài 1 tháng với bạn. Vì sao, vì chị cần bạn bè lúc này và ko muốn để gia đình phải buồn....
Nói chuyện công việc, trước đây chị có hỏi anh, có tìm thấy chỗ nào ổn ko, anh bảo có vài chỗ, rồi nói đang tìm. Chuyện công việc thì chị ko thúc giục anh ấy bao giờ. Đôi khi người ta thất nghiệp vì nhiều lý do lắm. Hơn nữa, làm nhà nước rồi làm dự án, giờ anh ấy vẫn chả có gì, phập phù...nên chị cũng hiểu anh muốn tìm một việc mới thật ổn định hoặc suy nghĩ kỹ càng. Nhưng vừa rồi, chị có mail của anh, từ tháng 11 đến giờ, chưa hề có một CV nào gửi đi cả.
Về bản thân, chị cũng gửi thư giới thiệu cho Sếp chị, vì bên chị cũng là chủ đầu tư xây dựng mà...ông nói sẽ xem xét, cá nhân chị nghĩ, khả năng được sẽ rất cao.
Đến khi chia tay rồi, chị vẫn gọi điện hỏi em có chỗ làm thế này, anh có muốn gửi CV ko thì anh cũng bảo gửi cho anh. Bạn chị biết thì trách anh ấy lắm. Nói rằng, ko lo cho anh ấy nữa, để kệ đi, lo cho bản thân đi, vì giờ chính chị cũng đang rất khổ sở đấy thôi, công việc bê trễ, ko tập trung được....
06:56 CH 05/03/2009
Buồn quá các chị ạ
Chị nghĩ anh ấy vẫn yêu em đấy. Anh ấy cần em, nhất là lúc này. Cô kia đã có chồng rồi, hay là anh ấy có lý do gì khác mới đem ra lý do vẫn còn yêu cô ấy. Nếu em yêu anh ấy thật sự, hãy ở bên anh ấy lúc này.

Chị ơi, anh ấy ko phủ nhận là ko còn yêu em. Vẫn yêu nhưng ko cần em. Và cương quyết từ chối quay lại.
E nghĩ mình có hiểu anh ấy, nhưng giờ thì thấy hoang mang lắm. E cũng từng hỏi anh chị ấy có chồng rồi mà. Anh bảo ko quan trọng. Em ko hiểu anh bây giờ như thế nào nữa.
Nếu hai đứa đã từng nghĩ phải kiếm tiền như thế nào để mua được một ngôi nhà, có tiền thì mua nhà trước hay ô tô trước vì nhà anh ấy xa, em ko quen đi xe khách...nếu anh đã từng phải nghĩ lại việc có nên đi làm xa nhà hay ko, để được gần em (vì anh ấy làm xây dựng)...nếu đã từng yêu em rất nhiều để em vững tin vào anh và vượt qua những lời nhận xét, bình phẩm hay so sánh ko tốt...nếu đã từng luôn nghĩ đến hiện tại và tương lai như vậy, tại sao bây giờ anh ấy lại đắm chìm vào quá khứ??? lại nuối tiếc những gì đã qua? Là để chuộc lỗi với người con gái kia hay sao? Em hiểu, con cá mất là con cá to, người ta sẽ hoài niệm với quá khứ tốt đẹp. Nhưng, thực tế, ko phải hai người đã từng yêu nhau rồi người ta đi lấy chồng, mà bản thân người ta cũng đã có chồng sắp cưới khi anh đến. Vậy tại sao có thể hoài niêm như vậy???
Bạn anh nói, đừng tin những lời nói đó mà mắc mưu hắn. Nhưng thực sự, bạn anh ấy cũng chưa từng biết a từng có tình cảm như này, chỉ có em được nghe nói một lần.
Em cũng cố nghĩ đến những lý do thực tế hơn, có thể anh mệt mỏi, có thể áp lực công việc, có thể em hay trách móc anh ấy khiến em cảm giác bơ vơ và thiếu thốn tình cảm...và nghĩ rằng, chia tay cho em khỏi phải khổ.
Em tự hỏi, em sẵn sàng khổ cùng anh, lo lắng cho anh, tại sao anh ko vun đắp lại, cho em cảm giác em được yêu thương trọn vẹn...em khóc rất nhiều, thậm chí là quỳ gối để anh hiểu lòng em, và cũng để thử. Nếu anh ấy còn yêu em, hẳn sẽ ko thể dửng dưng khi nhìn thấy em khổ sở như vậy. Nhưng lúc đấy thì anh càng dửng dưng chị ạ. Chưa bao giờ, anh từ chối em điều gì, ngay cả những lúc giận nhau thì cũng chỉ mình em nói, anh im lặng, đến khi em phải gặng mãi, anh mới nói vài câu. Riêng lần này, thì vô cùng cương quyết. :Sad:
06:11 CH 05/03/2009
Buồn quá các chị ạ
Câu chuyện của chị giống em ghê. Chia sẻ với chị.
Chị đã nhận ra như vậy rồi thì còn gì phải luyến tiếc nữa?
Tình yêu, trái tim của chị em mình là gì? để làm gì? mà phải phụ thuộc vào tình cảm của ng ta chứ?

Chị ko luyến tiếc. Ko thể trách khi trái tim người ta ko dành cho mình. Nhưng thực sự, chị vẫn rất lo cho anh vì chị hiểu hoàn cảnh của anh ấy giờ như thế nào.
Còn anh khẳng định ko thể quên người ta vào thời điểm hai đứa chia tay, anh nói ko muốn dối lòng thêm nữa, ko muốn chị khổ...Uh, thì tin, nhưng cũng tự hỏi, chả nhẽ một con người đang thiếu thốn đủ đường lại có thể đắm chìm vào thứ tình cảm như vậy? Chị ko hiểu nổi.
Chị nói tình yêu chỉ phụ thuộc vào trái tim người ta bởi chị mặc định đã có tình yêu của chị dành cho anh ấy rồi. Nhưng như thế ko đủ phải ko em?
05:44 CH 05/03/2009
Buồn quá các chị ạ
quanhuan,

Cảm ơn em. Chị nói hết rồi em ạ. Chị làm tất cả những gì có thể để níu kéo anh ấy rồi. Nhưng khi anh ấy khẳng định lại một lần nữa về câu chuyện kia thì chị đã hiểu mình phải chấp nhận.

Câu chuyện ấy mơ hồ quá phải ko? có thể là phù phiếm, có thể là viển vông? Nhưng chị tin cuộc sống vẫn luôn có những điều ko thể ngờ như thế. Rằng anh ấy đã yêu và sẽ dành cả đời yêu người ta...dù trong vô vọng...hoặc có thể như nào đó chị ko tưởng tượng tiếp.


Tình yêu chẳng phụ thuộc vào việc mình tốt hay xấu. Chỉ phụ thuộc vào trái tim người ta thôi em ạ.
03:28 CH 04/03/2009
Buồn quá các chị ạ
Cảm ơn incon nhé.
Mình cũng đã từng nghĩ mình và anh ấy yêu nhau nhưng lại làm khổ nhau vì cách yêu. Khi cuộc sống ít khó khăn, anh có việc làm ổn định…hai người thương yêu nhau lắm. Mình rất được anh chiều…
Nhưng khi anh bị mất việc, mình cũng đã rất cố gắng để lo cho anh…chấp nhận bớt tiêu pha, bớt làm đẹp cho bản thân…kiếm tiền nhiều hơn…mình lấy sách về cho anh dịch để anh ko cảm giác thừa thãi…mình làm vì mình yêu anh…đương nhiên, trong tình yêu, ko đòi hỏi ai cho ai nhận, nhưng nếu đã gắng sức tất cả vì anh, nếu anh đã ko thể là chỗ dựa vật chất cho mình (tại thời điểm này), cũng mong được anh đáp lại ấm áp và yêu thương…chứ ko phải là cảm giác thiếu thốn…Ko phải mình bỏ mặc nỗi lo của anh ấy và chỉ luôn trách móc, hờn giận mà vì sau tất cả nỗ lực và gắng sức vì anh, mình lại cảm thấy bơ vơ ngay cả khi có anh bên mình.
Hơn nữa, mình ko muốn là người kiếm tiền và đồng thời lại phải là người nghĩ cách tiêu tiền như thế nào. Mình cần anh ấy chủ động, lên kế hoạch chi tiêu. Thường mình cùng ngồi với anh để tính toán. Mình muốn anh ấy biết lúc nào thì còn tiền, lúc nào thì thiếu, thiếu thì sẽ phải làm gì…Ko nhất thiết anh phải hành động, nhưng mình cần anh chủ động trao đổi, đưa ra ý kiến…
Anh rất hiền và chẳng bao giờ từ chối mình điều gì cả, vẫn đưa đón…nhưng lắm lúc mình cực vì anh, sao ko thể có cảm giác được anh chia sẻ? Những gì anh đã từng cho mình trước kia thì giờ lại là cái để mình có thể đem ra so sánh ở hiện tại…là những lời yêu thương…mình ko biết phải diễn tả thế nào…chỉ cảm thấy rất rõ được thôi.

Mình hiểu, đi đến kết thúc này, phần nhiều là do mình. Có yêu, yêu nhiều, làm nhiều vì anh nhưng cũng chẳng đủ bao dung để ko thấy tủi thân và cảm giác cô đơn. Rồi trách móc, rồi giận hờn, rồi khóc…đại loại là mệt mỏi. Mình đã níu kéo, đã muốn sửa sai, đã muốn cả hai cho nhau một cơ hội nữa. Nhưng ko thể.
Giờ thì mình tin lý do anh đưa ra. Cũng tin tình yêu anh dành cho mình ko thể trọn vẹn. Đặc biệt nếu có tình yêu, thì ko đủ lớn để yêu thương mình suốt cuộc đời. Mình cũng tin, ko biết có viển vông ko, nhưng nếu là của nhau thì sẽ là của nhau thôi…

Mình cũng chuẩn bị để đối mặt với cuộc sống mới, ko cần biết ngày mai ra sao, nhưng cứ tử tế với chính mình hàng ngày. Tuy nhiên, nghĩ về anh, mình cảm giác ko yên lòng. Hiểu, người ta đã quyết tâm ra đi, nghĩa là người ta cũng sẽ tự biết khó khăn mình sẽ phải gặp. Nhưng mình biết, tại thời điểm này, anh rất khó khăn. Mình cũng đã gửi anh một chút tiền nhưng biết chắc ko thể đủ một tháng được. Mình cũng đang xúc tiến công việc mới cho anh.

Trưa nay, anh đến đưa máy tính cho mình (mình nhờ anh mua), hai đưa đi ăn cơm rồi ra hồ ngồi. Khuôn mặt anh rất khổ sở, cảm giác anh phải cố gồng mình chịu đựng. Tự dưng ôm mình, rất chặt, rồi thơm, rồi véo tai, cắn tai, rồi đưa tay cầm chân mình cho khỏi lạnh. Lúc mình nói về, định đứng lên, lại thấy anh kéo ôm vào lòng. Mình ko dám phán xét gì về hành động của anh. Cũng ko hiểu sao anh làm thế. Vì thương xót mình???
12:06 CH 04/03/2009
k
kissme. im single
Bắt chuyện
647Điểm·3Bài viết
Báo cáo