Các chị ơi, em bị lnmtc tái phát thì bây giờ nên mổ hay thả để chờ con yêu ạ? Các chị cho e lời khuyên với! U lạc nội mạc của e bjo 7x6cm, đã mổ nội soi 1 lần, chưa có bé nào ạ.
Violetmio: em mà cứ bon chen với đời thế thì em khổ dài dài. Ông anh chồng em xác định luôn cho nhanh là hơn đứt chồng em nhiều khoản trong giao tiếp và làm ăn, thế thì chấp nhận đi. Việc gì phải tranh đua với ông ấy hay tìm cách vực vị thế chồng em. Mà em vực vị thế chồng em lên trong gia đình thì để làm gì? Trong khi rõ ràng nhu cầu này sẽ làm em khổ, vì em không đủ tài chính để cạnh tranh, chồng em thì không có nhu cầu cạnh tranh. Chị nghĩ với gia đình chồng, giữ được không khí dĩ hòa vi quý, nước sông không phạm nước giếng là quý rồi. Còn nếu ai may mắn có được gia đình hòa thuận, anh chị em giúp đỡ lẫn nhau thì gọi là đại quý. Nhưng cái gì quý quá thường cũng hiếm, nên cũng chẳng nên kỳ vọng gì nhiều. Nhà em còn có cái đáng quý là nước sông không phạm nước giếng. Mấy vụ va chạm - theo em kể - thì đều do nhà em chủ động dây vào với chỗ không nên dây. Chứ đừng nhờ vả, đừng làm ăn gì với bên nhà chồng, thì cũng đâu có gì đâu, đúng không nhỉ? Vụ cửa thì cứ theo chị Dolce.Vita và Lotus2004 thôi chứ chắc cũng chẳng có cách nào khác tốt hơn. Và rút kinh nghiệm từ nay về sau đừng dính dáng làm ăn gì với nhà đấy nữa là xong.
Ghét mấy case ảo à nha. Sao lúc có bồ lúc có chồng là sao ta?
Case nhà bạn Manngonguyen công nhận khó rồi. Một mặt thì bạn ko quen được với việc ăn chửi. Mặt khác bạn cũng tiếc chồng và sợ mất chồng. Nói như Pinkhold, muốn làm cách mạng nhưng lại không muốn đổ máu và hi sinh. Bài toán công nhận khó :D Cụ thể có vẻ lý do lớn nhất bạn ko chịu nổi ở chồng chỉ là thói chửi bới. Trong khi lại có một đống lý do khiến bạn không muốn bỏ chồng: - Bạn có hai con, đã gầy mòn, bỏ chồng thì khó làm lại cuộc đời. Trong khi chồng bạn đẹp trai thành đạt, bỏ ra thì khối cô nhao vào. - Gia đình bạn bề ngoài đang hào nhoáng, là niềm hâm mộ của nhiều người, nên bạn cũng thích giữ nó. - Bố mẹ bạn đang tự hào về bạn, nên bạn cũng ko muốn làm mất hình ảnh của mình, và làm các cụ khổ lây. - giữ bố cho con. Còn vụ 120 triệu anh bạn nợ, nói thật, nếu chồng bạn làm ăn thành đạt, vì có từng đấy tiền anh bạn nợ mà cũng đem ra chì chiết, thì công nhận kém và hãm. Hoặc anh ta ko còn đủ yêu bạn để có thể bỏ qua vụ 120 triệu. Tớ mà là bạn, tớ nói thẳng anh mình ko còn khả năng trả, nên tớ sẽ gánh thay. Rồi cố mà làm lụng mà trả lại chồng, ko để chồng đem bố mẹ mình ra nói như thế. À nhưng mà nếu tớ là bạn, ngay từ hồi đầu khi anh ta mở mồm ra chửi, chắc tớ đã tống anh ta ra khỏi cửa. Sẽ cãi nhau li thân nhau. Nếu còn yêu nhau thì phải chấp nhận hạn chế thói phũ mồm thì mới về với nhau. Còn nếu ko thì li dị. Túm lại sẽ ko có chuyện được đằng chân lân đằng đầu như nhà bạn. Tớ nghĩ đó cũng là điều mà Dolce.Vita và Pinkhold đang cố nói với bạn. Cách mạng đòi hỏi sự hi sinh. Chứ ko phải mấy giọt nước mắt ủy mị hay kiểu ăn vạ nửa chừng xuân. Nhưng vì bạn ko muốn hi sinh, dù khả năng hi sinh cũng chỉ khoảng 70%. Nên tớ nghĩ có lẽ bạn nên học cách chấp nhận thôi vậy. Trước mắt thì thuê NGV tốt vào, họ gánh bớt việc nhà việc trông trẻ cho bạn. Tranh thủ phục hồi sức khỏe và nhan sắc, biết đâu gây dựng lại được tình yêu của chồng, rồi từ đó dần dần dỗ dành chồng đi vào chính đạo. Chứ lấy lý do stress ra để bao biện, he he, tớ e là nhiều người trên này khéo bóp cổ chồng mất. Cuộc sống ai chẳng stress, người này kiểu này người kia kiểu kia, mấy ai có cuộc sống dễ dàng đâu. Nhưng không phải vì thế mà chúng mình có thể chửi bới xúc phạm vợ/chồng mình.
Tớ vừa đẻ xong, mươi hai ngày tuổi con nhà tớ mặc áo body bên trong cùng, một cái áo dài tay bên ngọai, sau đó là một áo liên từ đầu đến chân, ngủ thì nằm trong túi ngủ. Nhiệt độ phòng tớ khoảng hai mươi, nhiệt độ ngoài trời khoảng mười đến mười lăm. Tớ nghĩ quan trọng là phải mắc áo body để giữ ấm thân cho em bé. Khi thay bỉm tã nên có đèn sưởi.
Hy vọng thông tin của mình giúp ích chút gì đó cho bạn. Mình bay từ Korea qua Berlin bằng KLM (Hãng máy bay của Hà Lan, liên kết với Air France), transit ở Hà Lan chừng 2h. Lúc đó mình mang bầu được 29w. Mặc dù quy định của KLM là thai dưới 32w ko cần phải có giấy chứng nhận của BS, nhưng khi làm thủ tục check in nhân viên họ yêu cầu mình phải có giấy chứng nhận này, nếu ko có sẽ phải đóng một khoản lệ phí và ký giấy cam kết. ==> Mình nghĩ yêu cầu giấy chứng nhận tình trạng thai sản tùy thuộc vào Sân bay. Khi biết mình có thai nhân viên bố trí cho mình ngồi ghế gần lối đi, gần toilet :D. Bạn có thể yêu cầu họ sắp cho ngồi ngay chỗ treo cũi cho các bé. Chỗ đấy rộng rãi, thoải mái cho chân và lại gần toilet nữa. Suốt hành trình dài khoảng 14h mình vẫn khỏe re. Thi thoảng đứng lên đi lại cho thoải mái vì lúc đó em bé hay gò lắm. Thậm chí mình còn lê được 1 túi đựng laptop + vali nhỏ. Những khi phải đặt hành lý lên khoang thì mình nhờ tiếp viên hoặc ai đó giúp. Theo mình, chất lượng phục vụ của KLM khá tốt. Tuy nhiên ko có chuyến bay thẳng từ FF về HN, bạn phải transit ở TPHCM. Chúc bạn chọn được chuyến bay vừa ý. PS; Nhờ phần chữ ký của bạn, mình nhận ra bạn. :D
Chị Hai ơi, bác sỹ yêu cầu em đặt thuốc Cyclogest 200 mg ngày 2 lần, uống duphaston ngày 2 lần, mỗi lần 1 viên đến 37 tuần. Em đặt và uống lâu như vậy có ảnh hưởng gì đến bé không chị? Thuốc này em đặt từ khi làm TTON rồi chị ạ . Chị Hai trả lời giúp em nhé. E lo quá
Tùy thời điểm và mùa du lịch giá vé tại Việt Nam hay tại Đức có sự giao động.Mình sang Đức năm ngoái thì giá vé tại Đức do ông xã coi mắc hơn,mình mua ở Việt Nam-đi hãng Qatars.Tại Đức muốn mua giá rẻ phải thường xuyên check trên các trên web như TRavagoflug.de hay Flug.de sẽ có Angebot như vé về VN hai chiều của Thaiairways cỡ 650Euro(giá vé chính thức của Thaiairways cỡ 770 euro thì phải)
Bạn có thể mua vé khứ hồi cho cha mẹ bạn theo ý bạn muốn. Nhưng theo mình, cha mẹ có thể hỏi từ VN, vì mua vé từ VN sẽ rẻ hơn so với mình mua từ bên này chừng 150€ đấy bạn.
Giời ơi, thật là nghe chị Hân kể lể mà e cũng thấy sốt hết cả ruột. Mấy lần định bảo chị giật cái máy, gọi cho mụ kia, hét lên bảo mụ biến đi, lằng nhằng tôi cho người đến tẩn đấy. Xác định luôn là lão chồng tôi lạc đường và quay về, mụ liệu mà biết điều, le ve nữa là tôi không nể lão chồng tôi đâu, tôi thay lão xử lý luôn mụ đấy. Lão giờ đã về đội của tôi, thế thôi.
Rồi cũng hét lên với lão chồng thế..."bà chịu thế đủ rồi, le ve với nhau nữa bà cho biến hẳn, cái gì cũng có giới hạn của nó".
;D:D:Đ::D:D