images
Thịnh hành
Cộng đồng
Webtretho Awards 2025
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Bố mẹ vật vã giải toán lớp hai
Các chị ạ, hóa ra quy tắc toán lớp 2 giờ có thêm vụ phải đặt tính đúng với thứ tự dù là phép cộng và phép nhân ( có tính giao hoán). Đến là k hiểu nổi với giáo dục luôn. Em xin đăng ảnh bài ktra của 1 bé con chị bạn em.
webtretho

Cái này cũng đúng mà. Viết như bé có nghĩa là cộng 10 lần số 4 (nghĩa là có 10 tổ mỗi tổ 4 người) trong khi đúng phải là cộng 4 lần 10 bạn (4 tổ 10 bạn). Phép cộng thì vô tư nhưng phép nhân thì mới đầu các bé phải đặt đúng để hiểu được đâu là số lần nhân (4 tổ), đâu là số hạng cần nhân (10 học sinh).
07:10 CH 14/05/2014
Gặp vợ cũ và con riêng của chồng
Mình là T1. Lúc mới ly hôn thì tòa phán cuối tuần về với bố nó và trợ cấp. Lúc đầu thực hiện đầy đủ. Chiều thứ 6 đón, tối CN mang trả, trợ cấp đủ. Mình thì chẳng muốn giáp mặt hay liên lạc gì nhưng nghĩ dù sao cũng là bố con mình, con mình mang họ của người ta. Nếu không nhận bố thì con mình mang tội bất hiêu nên cũng tạo điều kiện.
Có điều từ khi bố nó có T2, nhất là có em thi thấy thằng bé mỗi lần từ nhà bố nó về buồn hẳn ra. Những lần không đón nó nhiều dần lên (thậm chí không báo trước), tiền trợ cấp cũng cắt luôn.
Mình đang băn khoăn không biết có nên gọi hay nhắn qua đón con hay không (vì thằng bé mặc dù có buồn hơn nhưng cứ đến cuối tuần là lại nhắc bố). Mọi người xung quanh nói mình gọi đòi tiền trợ cấp vì đấy là nuôi con anh ta mà thời buổi giá cả bây giờ, trợ cấp mấy năm trước giờ chưa được 1/3 chứ đừng nói là 1/2 (xét theo tỷ lệ nuôi để trừ thuế ấy chứ không phải là thị trường thực tế). Mình đang băn khoăn nhưng đọc top này cũng hiểu ra vài điều. Thôi thì con mình minh nuôi. Máu thịt của mình. Cái họ chẳng là gì cả. Nghĩ nhiều cho mệt lại mang tiếng oan là T1 tranh giành.
07:09 CH 28/04/2014
Thầy giáo tát học sinh bôm bốp, học sinh đánh trả...
Kiếm tiền kiểu ca sĩ,có j mà đáng ghét hả bạn ?
Thuận mua vừa bán mà.Họ " bán" tiếng hát với giá cao,người nghe đồng ý chi trả
Bên được tiền,bên được nghe hát,cả 2 đều thoả mãn
GV dạy k giỏi,học trò vẫn có thể đông.Đứa nào k đi học thêm,chỉ lo bị cô ...trù ( từ này phổ biến và gây kinh hoàng cho hs)
Những cô dạy môn phụ,tất nhiên rảnh hơn các cô môn chính.Vd môn Địa,Kt thì đúng là nhàn còn j
Công Đoàn,có bộ phận phụ trách Đoàn,Đội riêng rồi,cô nào dạy môn phụ,sẽ tham gia hoạt động nhiều hơn chả hạn

Nói riêng về clip thì mình hoàn toàn bất bình với cách hành xử của thầy giáo.
Còn nói riêng với bạn. Bạn có lẽ giống rất nhiều người ngoài nghề nghĩ về công việc của giáo viên). Bạn có biết giáo viên để hưởng được lương cơ bản (1.150 x hệ số) thì phải dạy bao nhiêu tiết / tuần không? THCS 17t / tuần, Tiểu học 23t/ tuần. Ngoài ra còn sổ sách (giáo án, hội họp, lịch báo giảng, chấm chữa, lưu để kiểm tra, dự giờ). Bài kiểm tra chấm quy định 1 tháng ít nhất bao nhiêu bài không? Nếu thiếu tiết không đủ thì phải làm công việc kiêm nhiệm hoặc trực bù số tiết thiếu. Ngoài ra liệu số tiết đó có được gom về toàn bộ buổi sáng hoặc toàn bộ buổi chiều không hay kiểu như: Sáng T1 + T3 + T4, Chiều T3
Các cuộc thi Công đoàn, Chi Đoàn, Đội ai là người thực hiện? Ai là công đoàn? GV chính là công đoàn. Ai là Chi đoàn? Giáo viên chính là chi đoàn? Có Bí thư chi đoàn là ai? Cũng chính là giáo viên đứng lớp, phát động cuộc thi ai thi? Giáo viên thi. Mà đã phát động thi trong công đoàn, trong chi đoàn thì ai cũng phải thi hết chứ ko phải là dạy ít tiết thì thi, môn nhiều tiết không thi. TPT là ai, cũng chính là GV (phải dạy 1 số tiết theo yêu cầu chứ không phải chỉ làm TPT thôi đâu ạ). Đoàn - Đội trong HS giáo viên TPT phát động ai là người hướng dẫn, hỗ trợ các em => giáo viên làm. Các công tác khác: Áo ấm tình thường, Kế hoạch nhỏ.... Ai là người đứng ra với lớp mình? => giáo viên. Tổ chúc kỳ cuộc ai là người trang trí sân khấu trường, kê bàn ghế => giáo viên.
Ngoài ra thì GV giỏi cấp trường => 100% phải thi, kiểm tra sổ sách đột xuất 3 lần/ năm học => 100%.
Không phủ nhận GV có 1,5 tháng nghỉ hè nhưng thời gian trong năm học phải làm việc nhiều hơn để bù vào. Trong năm học không có ngày nghỉ phép, nghỉ là phải sắp xếp nhờ dạy thay, làm thay. Không có chuyện đi muộn 5, 10p vì công việc của mỗi người là tự thân vận động, ai cũng có lớp riêng không thể 1 người trông 2 lớp.
07:49 CH 19/02/2014
Học sinh tiểu học được nghỉ nếu lạnh dưới 10 độ
nhiệt độ thấp nhất 9 độ, cao nhất 11 thì có đc nghỉ ko mấy anh Sở để tôi còn cho cháu ngoại tôi nghỉ học

Bác đã nghe nhiệt độ 6h30 ở VTV1 bao giờ chưa vậy bác? Bản tin đó chỉ thông báo có 1 nhiệt độ duy nhất ngoài trời tại thời điểm đó thôi (chứ không có thấp nhất, cao nhất gì cả). Ví dụ: Hà Nội 9.8 độ, Hải Phòng 9.0 độ... Nếu bản tin đó báo nhiệt độ dưới 10 thì nghỉ, từ 10 trở lên thì đi học.
06:57 CH 19/02/2014
Sẽ đến lúc đón Tết cổ truyền theo dương lịch
Đây là danh sách ngày nghỉ lễ ở Nhật, 15 ngày tất cả.
http://vi.wikipedia.org/wiki/C%C3%A1c_ng%C3%A0y_ngh%E1%BB%89_l%E1%BB%85_%E1%BB%9F_Nh%E1%BA%ADt_B%E1%BA%A3n
Một số công ty cho nghỉ 7 ngày liên tục thì khác hoàn toàn với cả nước (tất cả các công ty và tất cả các nhân viên các cơ quan nhà nước) được nghỉ liên tục 7 ngày như Việt Nam (Tết này là 9 ngày).

Bạn tìm hiểu lại lịch nghỉ của Nhật đi nhé. Còn nếu chỉ là ngồi chỗ search wiki thì tớ không tiếp chuyện bạn nữa.
03:29 CH 07/02/2014
Sẽ đến lúc đón Tết cổ truyền theo dương lịch
nghỉ 5,6 ngày đến 1 tuần thì có khác gì ta? Lại còn thêm nghỉ tuần lễ vàng nữa. chưa kể 1 số ngày nghỉ rải rác.
03:12 CH 06/02/2014
Linh cảm đàn bà và bí mật tình trường của chàng...
Em hỏi ngoài lề cái. Cái dịch vụ này hết bao xiền nhỉ?
01:44 CH 06/02/2014
Sẽ đến lúc đón Tết cổ truyền theo dương lịch
Nhiều người Nhật tiếc nuối ư... Thế bao nhiêu người Nhật không tiếc nuối?
Ước chừng 90% người Nhật không tiếc nuối.
Phải nhìn vào số đông, đa số chứ không phải là thiểu số luyến tiếc "quá khứ vàng son".
Cứ tưởng tượng người Nhật nghỉ 9 ngày liên tục như Việt Nam mới phát sợ...

Nhật thường nghỉ 7 ngày liên tục thì có đấy. Thậm chí có cơ quan nghỉ luôn 10 ngày (nghỉ Tuần lễ vàng). Trong Tuần lễ vàng đó (29/4 đến hết 5/5) thì 2 ngày 30/4, 1/5 và 2/5 không phải ngày lễ gì nhưng nằm giữa các ngày lễ (29/4 sinh nhật vua, 3/5 kỷ niệm Hiến pháp ra đời, 4/5 ngày xanh, 5/5 ngày lễ dành cho các cậu bé) nên họ được nghỉ luôn chứ không nghỉ 29/4 rồi đi làm 3 ngày rồi nghỉ 3 ngày đâu.
Ở Nhật có 3 dịp nghỉ dài ngày. Tết Nguyên Đán (theo DL) nghỉ 3 - 4 ngày, Tuần Lễ Vàng (7 - 10 ngày liên tục), và Lễ Obon (nghỉ 3 ngày). Chưa kể có ít nhất 9 ngày nghỉ nữa trong các tháng còn lại.
01:39 CH 06/02/2014
mẹ chồng không muốn chăm cháu nội?
Bà nội có nói thật thì cũng đúng. Hơi sỗ sàng tý nhưng đúng là con ai người nấy chăm. Trông trẻ con không phải là dễ nhất là đối với người già. Nhưng mình nghĩ là dù bà nói nói thế nhưng nếu không thể có cách nào xoay xở được thì bà vẫn chăm thôi nhưng mình biết trước thế để không thể ỷ lại vào bà được. Ai cũng có lần đầu hết, tìm hiểu kiến thức ở thời đại này không có gì khó cả. Thân
04:47 CH 05/02/2014
Bố chồng và con dâu đánh nhau.
Em xin phép dùng nick mới để kể câu chuyện của mình. Em đã suy nghĩ gần một năm trước khi quyết định viết câu chuyện này một cách trần trụi và thật thà nhất, bao gồm cả cái đúng và cái sai của CON DÂU và BỐ CHỒNG. Đọc xong câu chuyện này, mong mọi người cho em lời khuyên để giải quyết nút buộc này (và cũng mong mọi người kiềm chế chỉ trích, vì em cũng ong ong cái đầu em lắm rồi ạ!).
Chuyện bắt đầu cách đây khoảng một năm, xảy ra giữa em và mẹ chồng. Em và bà cự cãi nhau về việc bà muốn con dâu "phải nghe lời chồng". Lời lẽ của mẹ chồng nhà quê muốn con dâu đầu tắt mặt tối phục vụ nhà chồng thì các mẹ cũng hình dung phần nào, em không kể ra đây nữa. Trong lúc mắng em, bà có nói một câu đụng chạm đến gia đình em nên em rất giận. Em nói với chồng thì chồng không tin em. Chồng đi hỏi mẹ chồng thì bà bảo "tao không nói thế". Lúc bà mắng em thì bố chồng cũng ở đấy, vậy mà bố chồng cũng chỉ bảo với chồng em: "mẹ mày không nói thế. Nếu có thì cũng không có ý đó".
Em rất không đồng ý với cách đối xử đó của nhà chồng với em. Cuộc sống giữa em và nhà chồng căng thẳng mấy tháng liền. Lúc này, em vẫn ở riêng ở Hà Nội với chồng và con như trước. Em không trách chồng vì anh chẳng có lỗi gì trong chuyện này. Quan hệ giữa hai vợ chồng chỉ buồn đi một chút.
Sau đó ba tháng, em hết hợp đồng lao động và chồng cũng sắp học xong nên vợ chồng em quyết định về quê ở và làm kinh tế. Chồng em thuyết phục em ở chung với gia đình vì "bố mẹ đã lên phố làm ăn (cách nhà trong làng 500m), hai em trai đi công tác cuối tuần mới về, trong nhà chỉ có hai cụ già (85 tuổi). Vợ chồng mình lại thuê nhà ở gần đấy nữa mà không ở với hai cụ thì không coi được". Em đã đồng ý vì thấy thế cũng phải, dù trong lòng không thích ở chung.
Tháng đầu tiên về ở em thấy rất bức bối; phần vì chuyện cũ với mẹ chồng, phần vì sống chung... Thái độ của gia đình chồng với em nói chung là dĩ hòa vi quý: hai cụ già (và 2 em trai chồng) thì không biết chuyện mẹ chồng - con dâu; bố chồng và chồng thì lửng lơ thái độ ở giữa (theo kiểu: biết là mẹ chồng nói thế là sai nhưng vẫn coi như không có chuỵện gì! Họ cũng ít nói chuyện với em vì biết em còn nghĩ). Một hôm, chồng em ra Hà Nội (thu xếp đồ đạc, công việc để chuyển về quê). Ở nhà chỉ có em và con trai ở cùng hai cụ. Buổi tối bố mẹ chồng về nhà trong làng chơi (thường thì tối nào hai bố mẹ cũng vào nhà trong làng chơi với hai cụ trước khi trở lại quán hàng để ngủ. Bố mẹ chồng không ngủ lại vì sáng sớm phải dậy làm hàng). Lúc chuẩn bị đi, thằng con em (3 tuổi) chạy từ buồng ra đòi đi theo ông bà để ngủ trên quán. Bố chồng cứ thế bế cháu đi, không nói với em câu nào. Thường thì đưa cháu đi đâu ông/ bà cũng nói với vợ chồng em, vừa là tôn trọng con cái vừa là dạy thằng cháu đi đâu cũng phải xin phép. Hôm nay ông không nói gì chắc cũng vì thời gian qua không nói chuyện gì với nhau...
Em đang tâm trạng buồn bực, chồng lại không có nhà, có mỗi đứa con ngủ cùng thì bố mẹ chồng lại đưa đi mà không nói với mình. Em chạy theo bảo "ông đừng cho cháu đi, để cháu ở nhà với con". Ông bảo "cho nó đi cũng được, nó muốn thế" rồi miệng nói, tay bế cháu, chân đi ra cổng. Em bảo con "con ở nhà với mẹ nhé?" nhưng thằng bé không đồng ý. Thế là ông bế nó đi luôn.
Em ở nhà một mình. Buồn không chịu nổi vì có mỗi đứa con an ủi, chồng thì đi vắng, quanh nhà chồng chẳng có bạn bè gì (vì em lấy chồng xa). Em phone cho chồng rất nhiều lần nhưng không bắt máy (sau này em biết là hôm đó anh bị sốt cao nên ngủ không biết gì). Em liền điện thoại lên quán bảo bố chồng cho cháu về, nhưng ông không đồng ý. Sau vài lần điện thoại (thái độ của em rất ôn tồn và lễ phép), ông bảo "đêm rồi, có gì mai nói" rồi tắt máy. Em liền đi bộ lên quán, gọi điện lại một lần nữa:"con đang đứng trước cửa đây rồi. Ông cho con gặp cháu một lúc thôi. Con muốn nói với nó v.v nó đi đâu thì phải xin phép...". Ông nhất định không mở cửa. Lúc này em nói VỚI THÁI ĐỘ RẤT THÁCH THỨC: "ông không cho con gặp cháu thì con làm um lên bây giờ" - "à, mày giỏi! Mày cứ làm um lên đi xem nào!". Thế là em đứng ở cửa, hét um lên giữa đêm (chắc là hàng xóm đều nghe thấy hết): "bố mẹ cho con gặp con trai con đi! sao bố mẹ lại bắt nó đi! Sao không cho con gặp con trai của con?..."
Bố chồng xuống mở cửa. Bảo em lên gác, thằng bé đang ở trên đó với bà nó. Em lên nói chuyện với con mấy câu (về việc "mẹ đồng ý cho con lên ngủ với ông bà, nhưng lần sau con phải xin phép mẹ nhé") thì thằng bé đòi về ngủ với mẹ. Em bảo con "vậy mẹ cho con về nhé" rồi bế con lên. Lúc này bố chồng vẫn đang đứng ở cửa nhảy xổ vào em chỉ tay vào mặt quát "vừa nãy mày vừa nói cái gì, có phải mày bảo tao cướp con của mày không?" - em nói hỗn: "vậy không phải thế sao?". Em ăn luôn hai cái tát tai của bố chồng. Cay quá, em đặt thằng con xuống rồi đá thẳng vào háng ông ấy... Chuyện um tùm xảy ra sau đó chắc em không muốn kể nữa. Mẹ chồng em ngồi đấy cũng chứng kiến cả. Bà can hai bố con ra. Thằng bé con cũng chạy vào túm lấy em và miệng không ngớt la lên "không được đánh mẹ! không được đánh mẹ!". Bố chồng mắng đuổi em đi: "nhà tao không có đứa con như mày, đừng để sáng mai tao còn thấy mặt mày nữa".
Em bế con về nhà trong làng. Ngẫm rằng có khi sáng mai ông ấy trói mình vào cột nhà mà lấy gậy phang không chừng, em quyết định gọi taxi đi luôn trong đêm. Hai mẹ con gói đồ xong ra đến cổng thì thấy cổng khóa trái, bà nội chồng bảo "bố mày vừa về khóa cổng rồi lấy chìa đi rồi". Em trở lại, bỏ bớt đồ đạc của hai mẹ con rồi bế con trèo cổng trốn đi.
3am em ra đến Hà Nội thì gặp chồng. Anh ấy đang sốt nhưng đã được bố chồng thông báo qua điện thoại việc đánh nhau vừa rồi. Sáng sớm ngủ dậy, chồng em khăn gói về nhà bố mẹ đẻ em. Lúc này anh ấy chưa nói gì với em, và cũng chưa nghe em nói gì về việc vừa xảy ra; bố mẹ đẻ em cũng chưa nói chuyện với em.
Không phải anh ấy về mách mà là bố mẹ đẻ em gọi điện thoại cho anh ấy về nói chuyện. Đến trưa anh ấy trở ra HÀ Nội gặp em, bảo "bố mẹ em cũng đồng ý với anh là phải để em sống một mình một thời gian để cho biết quý trọng tình cảm gia đình". (Sau này có dịp nghe chuyện từ phía em thì bố mẹ em mới bảo "cả hai đều sai", chứ lúc này bố mẹ đẻ vẫn nghĩ em sai hoàn toàn).
Sau đó chồng em thu xếp về quê luôn, đặc biệt không nghe chuyện từ phía em, chỉ nghe một phía gia đình anh ấy nói.
Hai mẹ con em vẫn ở HÀ Nội, con đi học còn em có việc làm mới. Được một tháng thì em về quê chồng (một mình, ban ngày, lúc con đi học). Em định về gặp bố chồng xin lỗi nhưng không gặp bố chồng ở nhà. Trên điện thoại, em được bố chồng yêu cầu "viết giấy" chứ không nói xuông được. Chồng em giải thích là bố muốn em viết bản kiểm điểm. Chồng em cũng nói thẳng "việc em gây ra thì em phải tự đi gặp bố, anh không muốn đi cùng".
Em cũng hơi bất ngờ về yêu cầu của bố chồng nên không định viết ngay. Cũng sắp đến giờ đón con nên em trở ra HÀ Nội luôn. Sau đó mấy tuần, chồng em ra HÀ Nội và có nói về việc bản kiểm điểm này. Anh ấy thuyết phục em viết, còn em thì không muốn. Em không muốn thành cái án trong dòng họ nhà chồng, hơn nữa nếu muốn coi nhau là người trong nhà thì chuyện lớn sẽ thành nhỏ, chuyện nhỏ thành không. Còn ở đây, rõ ràng là nhà chồng muốn đẹp mặt với xóm làng thôi, chứ không tha thiết gì dâu con nữa!... Em bảo chồng "từ nay đến ngày cưới của em trai anh còn hai tháng, nếu bố anh không cho em xin lỗi thì em cũng không thể về được. Em bị đuổi đi thì có tư cách gì mà về?!?" Và em đã không về đám cưới đó. Bố mẹ đẻ thuyết phục em về nhưng em từ chối. Hôm đám cưới chỉ có bố và em gái em sang dự (mẹ em đi công tác).
Sau đám cưới không có mặt em, mọi người dường như đã ngầm hiểu là "không thể cứu vãn được nữa", nhưng không ai làm gì cho nó ra ngô ra khoai (vợ chồng em không ly hôn). Hiện nay, sau một năm, em vẫn đang đi làm ở HÀ Nội. Chồng em ở quê với gia đình anh ấy và đi làm trên thành phố. Con trai ở quê với bố nó và đi học trên thành phố (sáng bố đi làm thì đưa con đi học). Một tuần em đón con hai buổi về nhà em mới thuê ở gần trường con, 5 buổi còn lại bố nó đón về quê với ông bà.
Nói thật là lúc này em không biết em muốn gì nữa. Em cũng không thể hình dung ra tương lai sẽ thế nào. Có lẽ vì em rối trí quá rồi. Em mong mọi người hướng dẫn cho em cách nhìn nhận vấn đề của em một cách thấu đáo với ạ.

Chuyện có gì đâu mà bạn làm to chuyện nhỉ? Chính vì bản thân bạn quá bảo thủ, cố chấp nên mới gây ra cơ sự như bây giờ.
Chuyện câu nói gì đó của mẹ chồng bạn thế bạn muốn thế nào? Muốn chồng và bố chồng phải ba mặt một lời công khai nói trước cả bạn và mẹ chồng bạn là mẹ chồng bạn sai à??? Không bao giờ có chuyện đó đâu. Sau lưng bạn họ có trách mẹ chồng bạn sai hay thế nào đi chăng nữa thì trước mặt bạn không bao giờ đâu. Huống chi sau này khi bạn về nhà gia đình chồng bạn vẫn dĩ hòa vi quý, nhẹ nhàng tạo điều kiện cho vc bạn, chuyện đó chỉ có 4 người biết không có người ngoài biết thì bạn muốn gì nữa???? Hay bạn muốn mẹ chồng bạn phải xin lỗi bạn, nhận sai mới thỏa mãn????
Còn vụ bé con, đúng là cũng bực thật nhưng con đi với ông bà nội thì yên tâm lớn rồi lo lắng gì. Nếu bạn muốn bố chồng bạn lần sau rút kinh nghiệm đưa bé đi đâu phải báo bạn thì bạn có thể làm nhẹ nhàng hơn là làm ầm lên thế.
Bạn có thể gọi điện cho ông (giọng hốt hoảng vào cũng được): Ông ơi, ông có bế theo con của con không (hoặc tên bé) mà con tìm không thấy cháu? Chắc chắc ông bảo là có bế. Bạn có thể nhắc khéo luôn: Ôi, ông bế cháu đi mà không báo con một tiếng làm con tưởng cháu đi ra ngoài rồi làm sao lo quá. Lần sau, ông báo con một tiếng cho con yên tâm. Chắc chắn bố chồng bạn chẳng trách được gì bạn mà có khi ông còn bảo "bố rút kinh nghiệm" ấy chứ và sẽ không "tái pham"
Hoặc với cách như thế nhưng bạn có thể chạy lên cửa hàng chỗ bố mẹ chồng bạn đập cửa gọi, bố chồng trả lời thì hỏi thăm như trên chắc chắn sẽ vui vẻ hơn nhiều.
Bây giờ nếu bạn vẫn không muốn ly hôn thì cứ về xin lỗi, viết giấy thì viết chung chung mà không viết thì thôi, kệ. Bạn cứ lơ đi, làm đúng bổn phận. Bố chồng bạn còn sống được bao lâu nữa đâu, cái chính là vợ chồng bạn và đứa con. "Để lâu cứt trâu hóa bùn"
06:29 CH 03/02/2014
Đừng ốm ở Mỹ!
Kể ra thì nhiều chị ném đá cho bể nhà. Bạn mình kể ở Mỹ, đi khám răng, bắt phải chụp tùm lum hết cả hàm, một đống tiền. Tuy nhiên chắc chắn là ra khỏi phòng khám ko còn răng nào sâu. Chứ ko phải như ở VN, sâu răng nào thì trám răng đó, ko bắt phải chụp phim này nọ, nhưng khả năng còn răng khác sâu mà ko biết là rất lớn :D

Em hỏi khí không phải vì em toàn ở nơi em sinh ra chứ chưa đi đâu xa nên không biết. Em đau răng, nhưng chỉ có 1 cái răng sâu hành hạ em thôi, còn cái khác mới chớm nhưng chưa đau, chưa hành hạ em. Vì đồng tiền eo hẹp em quyết đinh chỉ xử lý cái răng đang đau nặng không chịu nổi trước đã, còn cái răng mới chớm hoặc chưa đến nỗi hành hạ thì để dành tiền một thời gian nữa xử lý tiếp có được không ạ?? Chứ giờ có tiền trám mỗi một cái mà bắt em xử lý vài cái thì tiền đâu bây giờ ạ?
Em thấy bạn em đi xử lý răng sâu, nó yêu cầu kiểm tra tổng quát cả hàm, xử lý toàn bộ răng có vấn đề vẫn được mà.
Em tưởng khám bệnh thì BS nêu ra các yêu cầu cần thiết để xử lý triệt để và giá thành (ước trước) để bệnh nhân ước lượng ngân sách của mình chứ nhỉ? Cái răng của em lần trước BS cũng bảo răng sâu thường kéo theo 1, 2 cái hai bên, có kiểm tra và xử lý nốt không? Em tiền chưa có nên bảo BS xử lý em cái răng hiện tại thôi ạ. Để em kiểm tra mấy cái kia sau.
01:48 CH 03/02/2014
Hà Nội: Xếp hàng mua bánh chưng như thời bao cấp
Không bàn đến chuyện ngon dở, sạch bẩn, em thấy ngày Tết có cái bánh chưng mà phải đi mua thì mất 1 nửa không khí Tết rồi. Xóm em nhà nào cũng gói bánh, buộc lạt oánh dấu riêng rồi mang sang nhà có cái sân rộng nhất luộc chung rất thích ạ. Trẻ con cũng tự đùm đùm làm cái bánh con, hí hửng lắm

Ai chẳng thích tự gói. Nhà nào có sân thì tự gói, xóm nào nhà có sân thì gói luộc nhờ, sân chung thì luộc chung. Thế cho mình hỏi chẳng có cả 3 điều kiện đó thì gói, luộc kiểu gì ạ? Mọi người cứ đem điều kiện của nhà mình, của khu mình ra để chê bai những người đi mua bánh là lười, là thế nọ thế kia nhưng không phải nhà nào, khu nào, xóm nào cũng có điều kiện tự luộc, luộc chung, luộc góp.
04:01 CH 31/01/2014
Cư xử sao với chị dâu
Sáng nay cả nhà em họp gia đình. Bố mẹ nói hoàn toàn đồng ý, khuyến khích chị dâu đi làm vì đó là việc tốt. Khi hỏi anh chị định ở nhà Ba Đình với bố mẹ hay về Từ Liêm thì nói là sẽ về Từ Liêm sống. Nhưng khi hỏi về vấn đề chăm sóc bố mẹ già yếu (cụ thể ở đây là bố đã già lắm rồi) thì nói là : đã ra ngoài sống (sống ở nhà bố mẹ ở Từ Liêm chứ không sống cùng bố mẹ) thì không có trách nhiệm chăm sóc bố. Còn nếu ở nhà Ba Đình với bố mẹ thì tiền chăm sóc bố (hiện tại là thuê người giúp việc) thì bổ đều 4 phần cho 4 con. Ngoài ra vì sống cùng bố mẹ nên tiền điện nước, gas, đồ đạc gì trong nhà hỏng hóc phải sửa chữa thay thế thì chia 2 (bố mẹ 1 phần, vợ chồng anh chị 1 phần). Hỏi ý kiến anh trai thì anh trai đồng ý với chị dâu.
Haizzzz, thôi thì nhà em đành để cho anh chị về Từ Liêm sống. Chị em em thuê người giúp việc rồi thay phiên chạy qua chạy lại vậy. Coi như không có anh trai.
Còn nhà Từ Liêm thì có muốn bán hay thế chấp cũng không được vì đứng tên hộ gia đình trước khi cưới nên hộ gia đình trong đó có cả chị em em. Có điều chị ấy muốn kéo anh em họ hàng lên sống hay làm gì cái nhà đó thì nhà em cũng chẳng làm gì được.
Còn anh trai em thì giờ bọn em đành chắt chiu, gom góp hàng tháng, sau này có vấn đề gì thì giúp đỡ chứ bây giờ thì .....
06:56 CH 28/01/2014
Phụng dưỡng bố mẹ là việc của con trai?
Hơ, chị dâu và anh trai em cũng thế. Nhà cửa ông bà cho con gái được tý chút gọi là thì sửng cồ, căn vặn sao lại cho con gái nhưng khi ông bà ốm đau thì kêu bổ đầu chi đều cả thời gian, công sức và tiền bạc. Sao lại có người quyền lợi thì đòi hơn nhưng trách nhiệm thì lại cào bằng. Không phải so đo gì vì bố mẹ là bố mẹ mình nhưng khó chịu cái kiểu ấy.
06:36 CH 27/01/2014
Cư xử sao với chị dâu
Mình đồng ý không nhờ đến chị dâu bạn nữa.
Tuy nhiên, cái chỗ đậm đậm í, sao không phải các con cùng nhau lo liệu giỗ chạp, tết nhất mà chị dâu phải lo liệu ?

Ý tớ là tết nhất thì chị vẫn phải giúp bố mẹ chồng lo liệu (sắm sửa, chợ búa, cơm nước) cho hai vợ chồng và ông bà ăn. Còn nếu ăn tập trung cả nhà (tất niên, giỗ chạpv.v..) mà chị em tớ cũng góp cái miệng ăn tới thì đương nhiên chị em tớ cũng phải giúp 1 tay làm rồi. Chứ chẳng lẽ chị dâu không phải lo liệu gì để mặc mẹ già phải tự lo, các em chồng bỏ nhà sang lo liệu từ a - z????
Sở dĩ chị em tớ phải nói thế vì chị ấy lăm le đòi về nhà ở Từ liên (vì nhà đó bố mẹ tớ cho anh tớ đứng tên sổ đỏ từ trước khi lấy chị ấy 2 năm nhưng lại là hộ gia đình tức là hộ gia đình nhà tớ) và nói rằng ra khỏi nhà đang ở (Ba Đình) là không có trách nhiệm nữa mặc dù nhà ở Từ Liêm thì cũng là nhà của bố mẹ tớ.
06:21 CH 27/01/2014
Cư xử sao với chị dâu
Sau những chuyện đó gia đình em quyết định lấy lại tiền lưong của bố mẹ em + tiền của chị em em đóng góp. Còn tiền thuê nhà vẫn để cho anh chị cầm. Mẹ em sẽ tự đi chợ, tự thu chi trong nhà và hàng tháng mẹ em sẽ đưa cho chị dâu em khoảng 1 triệu để chi những cái lặt vặt chứ không lẽ lại bắt chị ấy mua cái hàng tháng cũng phải xin tiền mẹ chồng. Vì mẹ em chi tiêu nên hàng tháng tiền chị em em đóng góp sẽ thừa nên bọn em quyết định sẽ chia làm 2. 1 nửa sẽ gửi cùng sổ của bố để bố có ốm đau hoặc mẹ em còn có để phụ, 1 nửa sẽ gửi cho anh em những đứng tên 1 trong 2 chị em ngoài này để sau này anh em có chuyện gì thì lấy tiền đó.
Thế là từ đó chị dâu em hậm hực, đá thúng đụng nia, nói là chị em em phải có trách nhiệm với chị ấy vì chị em em được đi làm. Nhưng đến khi bảo chị đi làm cũng được vì trước kia bọn em vẫn xoay xở được nhưng chị đi làm thì chị phải đóng góp. Ít ra là tiền ăn tiền ở cho bố mẹ chứ không phải là đi làm mà bố mẹ vẫn nuôi không cả hai vợ chồng được thì lại thôi. Rồi mấy hôm trước vì sắm tết với là bà nhà em già rồi hay quên chưa đưa 1 triệu thì chị ấy lại làm ầm lên là trước đưa 5 triệu giờ đưa có mỗi 1 triệu. Đáng lẽ chị chăm bố thì các em phải trả tiền cho chị, rồi nhà này có phúc nên con mẹ phải đi phiêu bat tận trong Nam kia kìa. Rồi tôi đi làm tôi kiếm tháng cũng được chục triệu hơn chục triệu đây này. Trong khi đó gia đình em nói là chị đi làm cũng được vì mọi người vẫn mong muốn hai anh chị đi làm (vì trước kia chỉ có 2 chị em em mà vẫn có thể xoay xở được chăm ông bà) nhưng phải đóng góp và mọi việc trong nhà chồng chị vẫn phải lo liệu (giỗ chạp, tết nhất...) vì chị là dâu trưởng và cũng là dâu duy nhất thì lại không chịu.
Gia đình em giờ thật sự không biết làm thế nào nữa. Hễ nói tới thì chị ấy mồm năm miệng mười cái tay đôi với bố mẹ em mà bố mẹ em thì ngại với hàng xóm nên không dám to chuyện. Nhưng mà thế này thì không thể chịu được. Chị ấy muốn phải được nắm giữ mọi vấn đề tài chính, của cải trong nhà nhưng lại không muốn có chút trách nhiệm nào cả. Mọi người cho em xin ý kiến xem gia đình em nên giải quyết thế nào vấn đề này ạ.
04:42 CH 27/01/2014
Vợ cũ chúc mừng Thành Trung có tình mới
cặp này đến hát ở kí túc trường em hôm tết năm nào đó lúc mới cứoi xong,nghe con bạn khen chị này tươi,zậy mà chia tay rồi hix hix.em đọc ở đâu thấy lý do là anh này ko chăm lo gia đình sao đó.thế mà con bạn em lúc đó khen là chàng này hoàn cảnh gia đình thế nào nên chắc là rất thương vợ con,thương mẹ vân vân,hình như bố mất sớm thì phải.vậy mà con mới bé tí đx ly dị

Không biết thế nào chứ đa phần những nhà nào 1 mẹ 1 con thì đừng có dây vào. Hix. nhà người ta trong mắt mẹ con là nhất, trong mắt con mẹ là nhất. Nhất là hoàn cảnh chỉ có hai mẹ con làm sao mình xen vào được.
05:45 CH 04/01/2014
Ông Dương Trung Quốc phản đối gộp Tết ta, Tết tây
Ngôn ngữ riêng đó có lợi gì không bạn hay chỉ để sướng cái bệnh sĩ, nói chỉ để cho thằng khác nó không hiểu? Mình thì mình thực tế lắm, cái gì có lợi cho mình (mà không gây hại tới lợi ích của người khác) là mình làm mặc kệ ai nói mình lai căng hay sính Tây. Mình quan niệm tiếng nói chỉ là chìa khóa giao tiếp, nó có thể giúp mình thành công, còn gốc với gác, nó nằm trong cách mình nghĩ, mình đối xử chứ chả mất đi đâu được. Một VN nói tiếng Anh không có nghĩa là nó là nước Anh.
Mình hỏi thế để mình mở mang đầu óc xem học mấy chục năm tiếng Việt có lợi ích gì để mình còn tự hào chứ mình không thể tự hào nổi cái việc mình nói mà thằng khác nó không hiểu.

Bó tay với bạn. Cả thế giới đang mong muốn bảo tồn từng ngôn ngữ một. Thậm chí những ngôn ngữ đã biến mất (có thể do nó ít người sử dụng, nói cả TG không hiểu như bạn đang nói lý do ấy) người ta đang cố gắng phục hồi nó vậy mà bạn lại muốn khai tử ngôn ngữ của dân tộc. Haizzzz
Bạn đừng quote bài của mình. Nói với người không cùng quan điểm thì nói đến hết đời cũng thế thôi. Còn với tớ tớ có sướng cái bệnh sĩ hay gì đi nữa cũng được vì tớ thích tết Nguyên Đán, tớ thích ngôn ngữ của tớ, tớ thích và tự hào về việc hướng dẫn các bạn nước ngoài của tớ từ này từ kia nói sang ngôn ngữ của đất nước tao là thế này.
Còn tính về tỷ lệ người nói tiếng gì trên TG thì số người nói tiếng TQ nhiều hơn số người nói tiếng Anh đấy nên xét về lợi ích thì phải đổi sang tiếng Trung mới đúng bạn ạ
05:25 CH 04/01/2014
Ông Dương Trung Quốc phản đối gộp Tết ta, Tết tây
Cái tên ông ta nói hết lên bản chất ông ta rồi, hỏi cũng bằng thừa. Dương Trung Quốc. Thế này mà còn hỏi tại sao ông ta ủng hộ các hủ tục của Tàu làm gì. Nhảm
Ủng hộ bỏ tết âm lịch. Chính vì còn âm lịch mà còn iết bao các hủ tục về bói toán, cầu cơ, lên đồng, tử vi, cúng bái, vàng mã. Toàn những thứ nhảm nhí, cản trở sự phát triển của đất nước.

Bó tay bạn luôn. Trung Quốc ở đây là trung thành với Tổ Quốc ấy chứ không phải là tên cái đất nước mà bạn suốt 3 cái topic cứ đề cập tới đâu.
Còn thì tớ phản đối bỏ tết Ta. Có bỏ thì bỏ tết Tây ấy. Noel là ngày lễ tôn giáo, chẳng phải người đạo mà cứ nhặng cả lên. Sính tây, lai căng quá mức.
Bao nhiêu đất nước mong muốn có được một ngôn ngữ riêng, một ngôn ngữ mà đất nước khác muốn hiểu phải học. Mình có ngôn ngữ riêng thì lại muốn bỏ. Haizzz, không hiểu một số người nữa. Hay lại muốn như kiểu nước nào ấy. 1 số bang thì nói tiếng Pháp, 1 số bang nói tiếng Anh, trong 1 nước mà nói ko hiểu nhau?????
04:23 CH 04/01/2014
Ông Dương Trung Quốc phản đối gộp Tết ta, Tết tây
Hội nhập thì bỏ tiếng Việt đi nhỉ, lấy tiếng Anh làm tiếng mẹ đẻ để giao dịch làm việc cho thuận tiện chứ VN mình giao dịch tiếng Anh vẫn kém lắm, thiệt hại đủ đường.
t/b: Vote cho bác Dương Trung Quốc
02:39 CH 04/01/2014
h
hu_vo
Bắt chuyện
681Điểm·5Bài viết
Báo cáo