images
Thịnh hành
Cộng đồng
Webtretho Awards 2025
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Thơ Hoàng Giao
MẶT TRỜI BÉ CON
(Tặng con gái lúc 3 tuổi)
Buổi sáng con dậy sớm
Ngước đôi mắt nhìn lên
Mẹ ơi trời đã sáng
Dậy đi làm đi thôi
Ôi nụ cười tươi thế
Đôi mắt tròn mở to
Con gọi ba mẹ dậy
Cho con được đến trường
Bình minh vào khe cửa
Soi cặp sách cho con
Con ơi mẹ yêu lắm
Ôi mặt trời bé con
Hoàng Giao
02:42 CH 26/02/2018
Bạn nghĩ gì về phong trào "ngoại tình chốn công...
"Theo các chuyên gia tư vấn tâm lý Thành Đạt, hơn 70% đàn ông đã có gia đình đã thú nhận đã từng ít nhất 1 lần ngoại tình"
"Khi quan hệ vợ chồng thiếu đi tình cảm thân mật, sự sẻ chia thì họ sẽ cảm thấy cô đơn và đây chính là nguyên nhân dẫn đến những cuộc ngoại tình"
3 nguyên nhân chính:
"Cảm thấy tẻ nhạt trong cuộc sống"
"Cảm thấy cô độc trong đời sống vợ chồng"
"Thiếu đi sự trao đổi giữa hai vợ chồng"




01:38 CH 01/02/2018
Bạn nghĩ gì về phong trào "ngoại tình chốn công...
" Cái khó sẽ ló cái khôn" các bạn à
05:25 CH 24/01/2018
Tình online
Phần 4
Bộ phim Gọi giấc mơ về chiếu trên kên 7 lúc 9 giờ tối các ngày thứ 5,6,7,chủ nhật đã thu hút sự chú ý của Hà. Tôi thấy nó chămchú coi. Hình ảnh những nam nữ sinh lớp 10 với những hình ảnh sối động tuổi học trò nhiều gây cấn thú vị. Không hiểu sao con Hà chép được trọn vẹn bài hát Gọi giấc mơ về của phim. Tôi hỏi làm sao nghe hát mà chép được, nó bảo mỗi ngày chép hai câu… Hôm nay tôi mới thử nghe bài hát này ở khúc cuối của tập phim, tôi lặng lẽ nghe và quả là thấy tuyệt, huống hồ chi tuổi đang yêu … như nó làm sao không mê? Từng lời, từng lời như cuốn ta đi … Bao nhiệt huyết trào sôi và bao ước mơ tâm tình tuổi trẻ… Bài hát trao cho ta tình yêu đắm say cuộc sống này.
Đọc blog của Hà;
“Nỗi nhớ Ân trong lòng Hà như muốn bung ra… Nhưng tim bỗng nhói đau khi dường như đôi mắt Hồng đang nhìn mình. Hồng ơi! bạn yêu Ân ư? Bạn giấu mình và nói là anh trai. Mình biết tỏng rồi. Ân đáng yêu lắm. Chúc bạn hạnh phúc. Bạn rất đáng yêu. Bạn xứng đáng với Ân chứ không phải mình. Bạn dịu dàng xinh đẹp hoạt bát, thông minh và học giỏi. Bạn là con người hoàn mỹ. Còn mình thua xa bạn. Mình không dịudàng như bạn, học không giỏi, lại giữ dằn hay cáu gắt. Mình yêu Ân lắm. Nhưng biết làm sao đây, nhìn lại bản thân mình, mình không xứng đáng với Ân. Ân với bạn là một cặp đẹp đôi tương xứng…
Điện thoại rung một hồi chuông. Hà vội vàng bắt máy
- Ủa !Anh đấy à?
- Anh đây!
- Còn gọi cho em nữa sao?
- Sao bữa ấy…ở hồ bơi…em…bỏ về?
- Hồng là bạn gái của anh mà!
- Trời ơi!Em nghĩ thế thật à?
- Chứ sao anh?
- Em đừng có nghĩ lung tung, có được không? Anh van xin em đó!
- Thế là em gái anh à?
- 100%. Bữa nào anh đưa em về nhà giới thiệu với ba mẹ, em sẽ được gặp Hồng. Nó nhắc tới em luôn đó!
- Em xin lỗi! Em nghĩ bậy quá. Hồng có nói mà em lại không tin…
- Thôi, không sao. Anh không ngờ câu chuyện lại… như thế này. Tuyệt vời. Nó hứa làm mai em cho anh đó, ghê chưa?
- Hi hi, buồn cười nhỉ?
- Hix …
- Sao năm ngoái anh không đi bơi hả chàng ngốc?
- Anh chờ em lớn mà, sao bơi giỏi hén
- Hì…
- Sao tự nhiên quen em gái tui vậy cà, khôn wé”
Tôi thức giấc vào đúng nủa đêm. Nghe giọng thầm thì của con gái. Không biết nó nói chuyện từ bao giờ. Chắc nó tưởng tôi còn thức nên nói mãi…
- Giọt nước mắt thủy chung…
Hình như nó đang thú vị xen lẫn cảm động về điều gì đó.
Tôi không hiểu:
- Cái gì vậy?
- Thì cái câu đố hôm qua anh Ân kể ấy. Anh ấy nói đáp án rồi. Con chưa giải được
- Vậy à?Cô ta giải câu đố thế nào?
- Cô ta chẳng làmđược cái quái gì cả. Chỉ biết khóc…
- Ủa sao bảo cô ta nói gì đó xúc động lắm làm chàng trai phải xiêu lòng?
- Thì đấy, khóc đến nỗi không thể làm ngơ, khóc đến nỗi nước mắt chảy xuống ướt đẫm mấy que diêm xếp hình ngôi sao 5 cánh, thế là chúng mở tung ra, chả phải làm gì cả tự nhiên giải được câu đố. Chàng trai bất ngờ quá bỗng nhận ra “giọt nước mắt yêu thương thủy chung “của nàng… Nàng cũng bất ngờ không kém, đang tuyệt vọng vì nàng đâu có thông minh để giải được câu đố hóc búa này. Nàng tưởng đã mất chàng thật rồi. Nàng đâu ngờ lại được ngẩn ngơ vì hạnh phúc… Thì ra trái tim yêu thương của nàng đã chiến thắng chứ không phải điều gì khác… Anh Ân kết luận: “giọt nước mắt thủy chung” đã mở được lòng chàng trai, và mở được ngôi sao 5 cánh, có ý nghĩa cả về nghĩa đen và nghĩa bóng. Hay chứ mẹ.
- Con nhắc lại câu chuyện xem sao?
- Có một chàng trai có trái tim băng giá lạnh lùng. Có một cô gái nhận ra chàng đáng yêu lắm có một tâm hồnđẹp, cô ta yêu chàng lắm nhưng chàng không bao giờ quan tâm. Chàng không thể yêu được. Điều đó làm nàng quá đau khổ. Nành kiên quyết yêu chàng đến cùng không chịu bỏ cuộc. Chàng trai thấy tội nghiệp bèn cho cô gái một cơ hội cuối cùng:
- Hôm nay tôi mời em ra quán. Tôi sẽ ra một câu đố. Nếu em giải được. Tôi sẽ yêu em. Bằng không. Chúng ta chấm dứt mọi quan hệ từ đây...
Chàng trai bèn lấy 5 que diêm xếp thành hình ngôi sao 5 cánh và bảo:
- Em làm đi, không được đụng chân đụng tay, không dùng bất cứ sự củ động nào mà mở được mấy que diêm này bung ra mỗi cái một nơi!
Anh Ân đố con là cô gái đó đã trả lời thế nào mà chàng trai đã thực sự yêu cô vì xúc động… Con bảo, ngôi sao 5 cánh biểu hiện tâm hồn khép kín của chàng trai. Cần có một tình yêu chân thành mới mở được trái tim chàng.
- Nhưng mở bằng cách nào? Tình yêu chân thành biểu hiện bằng hành động cụ thể nào em chưa nói được. Nếu em không nói được có nghĩa là em chưa thực sự yêu tui…
Ừ nhỉ, mẹ bảo chỉ có 2 người thực sự yêu nhau mới có được chiếc chìa khóa để mở cửa trái tim nhau. Trái tim sẽ mach bảo chiếc chìa khóa ấy ở đâu?
Không lẽ cứ phải giải được câu đố mới xác định được tình yêu hay sao? Vô lý. Trên đời mấy ai giải được câu đố đâu. Chả lẽ chiếc chìa khóa kia khiến người ta giải được? Vậy con chưa giải được nghĩa là con chưa yêu anh Ân? Con sẽ mất Ân là cái chắc.
Con Hà diễn tả tâm trạng lo âu của nó. Nó khác cô gái kia bởi nó không khóc. Nó tìm cách hõan binh bằng cách bảo Ân:
-Em giải được rồi, nhưng nói ra mắc cỡ lắm, em chỉ có thể nói thầm vào tai anh thôi, đến khi nào gặp anh, anh xếp hình ngôi sao 5 cánh trước mặt em, em mới nói anh nghe.
Câu nói ấy đã làm Ân thú nhận:
- Anh đã bắt đầu thíchem rồi đấy. Nhưng không được, em vẫn phải giải câu đố anh giành cho em đấy, để anh biết mức độ yêu thương của em với anh ở mức độ nào.
- Ok! Tuân lệnh chàng trai thông minh của em.
Con Hà khoe với tôi cuộc nói chuyện trên của nó với Ân đã làm Ân hết giận và bất ngờ hôm nay Ân còn nói đáp án câu đố với sự trầm trồ:”giọt nước mắt thủy chung”. Ân cần sự thủy chung…của nó. Nó sung sướng nhỏen miệng cười với tôi trong đêm..
Mấy hôm trước chúng nó giận nhau chỉ vì chuyện Hà vô tình bảo Ân tạo tài khoản con boom cho một cô bạn làm Ân thất vọng: thì ra Hà thương hại Ân, cô ta có ý làm mai cô bạn cho Ân chắc? Thế là Ân không nói chuyện với Hà nữa.
Hà không biết phải làm sao…
-Im lặng lâu là con rắn nó cắn anh đấy( Hà trêu vì thấy Ân vẫn lên yahoo nhưng im lặng hoài))
- Kệ tui, khỏi cần quan tâm (Ân lên tiếng)
- Em không thể không quan tâm
- Tại sao? Em đi ngủ đi
- Không đi, nếu anh không hết giận.
- Tại sao
- Trái tim không ngủ yên
- Không tin
- Đi ngủ bây giờ con gián nó bò vào người em sợ lém
- Măc kệ, tui không quan tâm
- Huhu, con gián kìa, bắt giùm đi…
- Không chịu được thì chạy bộ qua nhà tui khóc đi
- Trời đang mưa kìa, anh chạy qua đây cho em mượn áo mưa em sẽ qua anh…
- Thôi được ,không qua cũng được. Nhưng tôi kể em nghe câu chuyện này và buộc em phải giải được câu đố mối quan hệ của chúng ta mới tiếp tục được.
Đó là lí đo để Ân kể câu chuyện và đặt câu đố ở trên. Thì ra Ân muốn thử thách tình yêu của Hà bằng một câu đố?
Thì ra vậy. Thoạt tiên. Cái kết cục cô gái chỉ biết khóc đã không thuyết phục tôi. Nhưng nghĩ kỹ , tôi lại thấy Ân đúng. Ân đã nhận ra vấn đề của tình yêu lứa đôi, không phải ở sự thông minh xinh đẹp, mà ở sự dịu dàng, lòng nhân ái và thủy chung… đó chính là chiếc chìa khóa để mở cửa trái tim các chàng trai…
Ta là chiếc lá non xanh
Một cơn gió đến rung cành ngẩn ngơ
Bên bờ liễu rủ lơ thơ
Dòng sông soi bóng đôi bờ dòng sông

Dạo này blog của Ân có nhiều mới lạ, hay va hấp dẫn. Phải nói là phong phú theo con mắt nhìn của tuổi teen… Nhưng tôi cũng thích lắm.
Báo Kiến thức gia đình mới có bài viết về game Boom online rất thú vị. Ca ngợi loại game này có nhiều ích lợi và lành mạnh về mọi mặt, một sự giải trí tốt mà còn “phát huy sự khéo léo, nhanh nhạy và tinh mắt”, “phát huy tình đồng đội”, thư giãn nhẹ nhàng tuoi mat, cuốn hút, rất bổ ích.
Blog của Ân đề cập đến boom online, đến các truyện cổ tích, truyện ngắn và cả nhạc nữa, kèm cả hình ảnh sinh động. Hình như tất cả những thứ đó Ân đều giành riêng cho Hà thưởng thức. Hình như Ân sung sướng về việc làm này của mình và hạnh phúc khi nhận được những comment của Hà gửi đến. Ân khuyên Hà cũng viết blog. Ân muốn được đọc những dòng suy nghĩ của Hà. Blog của Hà thì nhiều hình chim muông, núi rừng, hoặc viết về tâm sự trường lới bè bạn, thầy cô, sân trường, ước mơ và tình yêu, về con người. Có comment của Ân và Hùng. Hà hạnh phúc với những comment ấy. Hùng là con trai thứ 2 của bác ruột Hà ở Hà nội.
Đột nhiên cái máy vi tính bị sao rồi, không tài nào lên mạng được. Thế là mọi chuyện dừng hết lại, không bíết bao giờ thằng cháu mới sửa xong cho đây. Không có cái máy cứ như người cụt chân cụt tay … thế này…
Ồ. Mình viết chuyện mà cứ như ghi nhật ký ấy nhỉ?
Con Hà đi học buổi đầu tiên…Về kể:
Năm học mới, trường lớp mới, bạn bè thầy cô mới, sân trường mới. Lớp 12 A 1 của nó có 37 đứa , phần lớn là nam, những công tử con nhà giàu, quây “một cây”. Hà bảo mấy đứa bạn gái trong lớp nói thế.
Là một học sinh mới chuyển trường về đây, Hà có biết gì đâu…
- Ê, có lính mới kìa, mới toanh nhá!
- Đâu tụi bây, cho xem mặt cái nào cô bé ơi!
Hà không biết chui mặt vào đâu, mắc cỡ muốn chết
- Không đến nỗi nào bụi bây nhỉ?
- Em ơi , đừng sợ , tụi anh hiền lắm, không dám ăn thịt em đâu.
Mấy đứa con gái lên tiếng:
- Ê, đứa nào còn chọc ghẹo bạn Hà, tôi mét cô.
- Mét thì mét đi, cóc sợ …
- Này lo học nha, đừng lo tán tỉnh nha, cuối năm đừng khóc nha… vì thi trượt
- Đúng đấy, phản đối quậy phá, phản đối lêu lổng, phản đối lười biếng, phản đối, phản đối chia rẽ , phản đối yêu đương trong năm học này các bạn ơi…
- Nhất trí ( bọn con gái đồng thanh)
- Tự do dân chủ, không được áp đặt nhau như thế (bọn con trai vung tay há họng cười)
Một vài đứa con trai nghịch ngợm thi nhau dòm mặt Hà, bạn Tiên xô chúng ra cứu bạn. Có một vài tiếng cười hô hố… (Tiên là đứa duy nhất chung lớp học hè với Hà là học sinh lớp 12A 1)
Cô giáo chủ nhiệm bước vào lớp. Tất cả lao nhao về chỗ… như không có chuyện gì xảy ra. Cô Lan giới thiệu:
- Năm nay lớp chúng ta có thêm bạn Hà mới chuyển trường về đây.Vì hoàn cảnh chuyểnđổi chổ ở của gia đình Hà… Các bạn hãy làm quen và cùng nhau giúp đỡ bạn mau chóng hòa nhập với lớp nhé. Năm nay là năm cuối cùng ở trường phổ thông… Bắt buộc các em phải nghiêm túc . Chuyện học hành không còn là chuyện nhỏ nữa .Vì là một năm quyết định tương lai của mình. Tuy nhiên cũng đừng quá lo lắng, đừng quá căng thẳng. Chúng ta hãy cùng nhau, mỗi người đóng góp cho lớp mình một phương pháp học làm sao có hiệu quả nhất, ít đau đầu nhất, tiết kiệm thời gian nhất, thoải mái nhất, dễ hiểu nhất, dễ thuộc nhất, tập trung nhất. Quan trọng nhất là hãy tìm cách khơi dậy sự say mê học tập vào chính bản thân mình và cả cho bạn của mình nữa, các em ạ…
Một đôi cánh tay lúng túng đưa lên… xin phát biểu ý kiến…
Cô chỉ định một “nam trang hảo hán” người cao lêu lêu như cây sậy, miệng cười toe như cái loa kèn ngồi tận bàn cuối. Hắn đủng đỉnh:
- Thưa cô, em xin bầy ra cho các bạn một cách ạ. Theo em rất lý tưởng.
- Mời em Tân nói. Rất hoan nghênh!
- Em xin nói. Em thấy đa số các bạn có một tật duy nhất khi học bài là, làm ẩu, làm nhanh , không đọc kỹ đầu bài, ỷ lại lời giải của thầy cô, chưa tập trung nghe giảng, chưa dám mạnh dạn phát biểu ý kiến, chưa hiểu bài cũng không dám nói để thầy giảng lại cho dù thầy thiết tha đề nghị. Các bạn thi đại học các năm trước bảo: đa số không làm bài được vì mất bình tĩnh , thiếu tự tin, vì lo sợ và bị ám ảnh bởi sợ đề thi khó. Thực ra không khó như mình tưởng. hãy bình tâm đọc kỹ đầu bài, dễ làm trước , khó làm sau, tự tin, làm xong xem lại bài. Kết hợp với các bài vở trong năm học đến nơi đến cốn, nắm chắc từng bài từng phần thì phải nói là không có gì đáng lo… Chấm hết. Cho em được phép chỉ định một bạn phát biểu ạ, xin mới bạn Hà. Vì bạn ở trường khác mới về nên chắc có lẽ có gì mới mẻ đem về ớp chúng ta chăng.
- Đồng ý( cả lớp tán thành)
Hà bẽn lẽn đứng lên. So với Tân thì Hà chỉ tới qua ngang lưng một tý. Cả lớp cười ồ vì sự không cân xứng một cách kỳ lạ…
“O du kich nhỏ giương cao súng
Thằng Mỹ lênh khênh bước cúi đầu”…
Một đứa con trai trong lớp nói oang oang làm cô cũng phải phì cười….

(còn nữa)
05:33 CH 18/01/2018
Thơ Hoàng Giao
TIN YÊU

Cảnh biếc non xanh đẹp những ngày

Trong lòng phấn chấn buổi chiều nay

Khu vườn rặng nhãn vươn cành rộng

Vạt núi hàng thông trổ lá dày

Bất chợt miền quê trào nỗi nhớ

Tình cờ góc xóm dậy men say

Trời nghiêng dải tóc xuân lồng lộng

Gói trọn tin yêu gửi đất này

Hoàng Giao
05:30 CH 18/01/2018
Tình online
Phần 3
Mọi thứ lại bình thường trở lại…
Tuy nhiên Ân dạo này cũng ít có những biểu hiện quan tâm đến tôi và bé Hà hơn so với trước đây! Nhiều lần tôi nhắn tin cho Ân nhằm muốn báo cho thằng bé biết rằng tôi vừa mới viết được những dòng tâm đắc của tôi trên blog mà tôi không hề nhận được bất kì một tin nhắn dù là nhỏ nhoi hồi âm của Ân cả! Tôi biết giờ Ân có thể có thái độ lạnh nhạt với tôi, vì sau khi xảy ra sự cố về việc Ân đến nhà tôi một cách đường đột thì thật khó để Ân giữ được vẻ hồn nhiên và vui tươi như trước đây Ân đã từng có mỗi khi gặp tôi nói chuyện ở cơ quan của tôi....
Mọi chuyện rồi cũng sẽ qua thôi. Những ngày mưa rồi cũng sẽ tan và nhường lại bầu trời cho mây trắng nắng hồng, cho đôi mắt thêm long lanh, cho vơi bớt những nỗi buồn không mong đợi tự sâu thẳm yêu thương....
Tôi cũng biết Ân là người con trai rất dễ mến, thế nhưng tôi cũng biết rất rõ Ân cũng rất khó tính và đôi lúc cũng có thể rất lạnh lùng, tự ái cao. Ân dặn dò Hà : "Luôn là chính mình !". Thật đáng xấu hổ khi phải sống dối trá với con người thật của mình, vì nếu như dối với con người thật của mình mà anh ta còn không sống thật thì đối với những người xung quanh thì làm sao anh ta có thể đối xử chân thật đây!
Chao ôi! để hiểu rõ được bản chất của một con người thật là khó! Đôi khi đối với Hà là con gái của tôi mà có đôi lúc tôi còn không thể hiểu nổi nó nữa chứ đến chi là Ân !? ".
Như không có chuyện gì xảy ra… Nỗi buồn cũng qua mau. Không gian vẫn bình yên.
Chỉ còn 10 ngày nữa là vào năm học mới. Tôi và Hà chuẩn bị đủ thứ. Nào sách vở, bao tập, nào đồ đồng phục. Năm nay, Hà chuyển về trường gần nhà. Ba có nhiệm vụ đưa đón Hà. Con gái mới lớn, ba Hà lo lắm. Bà nội dặn hoài phải đưa đón đúng giờ, không được để Hà chờ đợi lâu nguy hiểm lắm. Con gái phải biết giữ gìn, không được quen bừa bãi, không được đi chơi riêng với bạn trai. Có nhiều bạn chỉ vì lối sống buông thả đã mang bụng bầu khi còn trên giảng đường đại học, đành phải bỏ học để sanh nở, điều ra tiếng vào, trở nên trầm cảm sầu đau, mất hết sự nghiệp. Nếu có uống thuốc tránh thai hoặc điều hòa cũng ảnh hưởng tới đường con cái sau này. Tốt nhất là “chuyện ấy” không được để xảy ra trước hôn nhân. Đôi lứa nào giữ được cho nhau mới có thể gọi là yêu nhau thực sự. Chí lí. Hà tán thành quan điểm này.
Dạo này Hà lo nấu cơm trước khi mẹ đi làm về. Biết tự giặt đồ. Trong lòng có niềm tin sâu sắc vào tình yêu của Ân. Ân khuyên Hà lo chuyện học hành có thể hỏi Ân về bài vở nếu cần. Tạm thời gác chuyện tình cảm lại. Ân sẵn lòng chờ Hà vì chuyện đèn sách và sự nghiệp tương lai...
Không hiểu vì sao đột nhiên tôi lại bắt đầu nhận được khá nhiều comment của Ân trên blog chia sẻ và góp ý chân thành. Ân còn gửi cho tôi những truyện ngắn mà Ân yêu thích qua email để chia sẻ với tôi. Ân thích những chuyện nói về làng quê dân dã với lối viết bình dị, con người sống chan hòa . Thí dụ Dưới bóng hoàng lan, Hai đứa trẻ và Hà Nội 36 phố phường của Thạch Lam. Cuốn sách Vượt lên số phận với những con người xấu số tật nguyền mồ côi đã tìm mọi cách để hòa nhập được với cộng đồng, bằng nghị lực phi thường không ai hiểu nổi. Có thể họ còn vượt xa cả con người lành lặn. Đó là điều mà Ân suy nghĩ mãi… Cuốn sách Điều kỳ diệu của tư duy lớn cũng là do Ân giới thiệu cho tôi đọc. Tôi phát hiện ra Ân rất say mê sách, say mê các trang web và blog. Điều quan trọng nữa là Ân là một người chia sẻ kỳ tuyệt về văn chương cũng như buồn vui của mọi người. Mỗi tác phẩm Ân đều có một lời chia sẻ đến các nhân vật, đa số Ân bênh vực con người lao động không gặp may trong cuộc đời.
Điều đó đã tạo cho tôi một tình cảm đặc biệt giành cho Ân. Coi Ân như đứa con trai của mình tuy chưa đến thăm gia đình Ân, chưa biết rõ trường đại học của Ân ra sao và cả nơi Ân đang làm thêm trong dịp hè nữa.
Tôi tin Ân.
Trên blog của tôi cũng xuất hiện một thanh niên 22 tuổi học đại học tin học mới ra trường đã xin việc làm ở Hà nội, tên Hùng. Hùng thường đọc bài viết của tôi song song với Ân .Comment cho tôi nhiều khi chỉ có Ân và Hùng… họ đều tranh luận về các nhân vật của tôi. Lý lẽ của cả hai đều sắc bén.
Dạo này hay mưa tệ. Mưa ào ào trên mái tôn. Mưa bay mịt mù vào cửa sổ...
Sắp 2/9 rồi. Nhớ ngày này năm ngoái. Vợ chồng tôi và con gái không đi Vũng tàu mà vào Đài Thế giới …bơi.Hà thích nhất dòng sông lười để Hà thả trôi cho dòng nước cuốn đi. Hà thích cầu tuột xoắn thả từ lầu 4 trượt xuống đã lắm. Ba mẹ sợ không dám ... Hà phải kéo vượt lên cùng Hà thi “trượt”. Không ngờ ba mẹ cũng mê luôn đòi đi thêm mấy lượt nữa. Buồn cười thật. Hè năm ngoái tuần nào chúng tôi cũng đi bơi ở hồ bơi Kỳ đồng. Hà quen được cô bạn tên là Hồng. Hồng đã đưa Hà về nhà mình (trên đường Kỳ đồng cách hồ bơi khoảng 200m) lấy cuốn sách Kính Vạn Hoa của Nguyễn Nhật Ánh quyển 1 cho Hà mượn. Tuần sau, Hà đem trả và đem cho Hồng mượn cuốn Nghệ Thuật Cắm Hoa, cứ thế, dài dài... Năm nay lí do gì quên phéng… Hết hè đến nơi rồi còn gì…
Trường cũ của Hà năm ngoái là một trường quậy phá có tiếng. Có cả đổ máu và chết chóc vì đâm chém nhau. Chính Hà nhìn thấy tận mắt. Cậu Toàn ngồi cùng bàn với Hà bị thằng bạn lớp khác đe :ra khỏi cổng trường “biết tay tao” làm mẹ Toàn sợ quá phải chuyển trường cho thằng con trai quý tử.
Còn cô bạn ngồi gần luôn mượn tập chép bài chứ không bao giờ chịu học bài ở nhà. Hà không biết phải làm sao, giải thích thế nào nó cũng giận đòi nghỉ chơi… Giờ kiểm tra nó cũng kéo tay Hà hoài … mải chỉ bài cho nó rốt cuộc làm bài của mình không kịp, điểm thấp hơn của nó. Vậy mà lần sau không chỉ cho nó hay không cho nó cop py là không yên với nó… Hà tự trách mình đã không có cách nào để giúp bạn tự giác học bài… Tôi bảo Hà chịu khó giảng cho nó hiểu từng bài ngay sau giờ cô dạy trên lớp...
Có chuyện gì ở trường lớp Hà cũng kể tôi nghe...
Nhưng mà dù sao cũng nhớ nó ghê, chẳng còn gặp lại nữa rồi. Vì dù sao ngày ấy nó cũng một thời dạy múa dạy hát cho Hà rất nhiệt tình trong những ngày hội thi văn nghệ nhân dịp 20/11, nó còn chơi đàn piano rất cừ khôi nữa, các buổi hội thi Trăng rằm hoặc làm cành mai ngày tết, hoặc thi cắm hoa năm nào cũng có nó và Hà được cô giáo chủ nhiệm chọn đi. Đi đâu cũng hai đứa song hành….
Có một lần cả lớp đi thăm các anh bộ đội … là vui nhất… Đó là cuộc hành trình Về nguồn của chi đòan 11A 2.
Buổi chiều cuối cùng của kỳ nghỉ hè năm nay. Chúng tôi lại đi bơi hồ Kỳ đồng. Mới thay đồ bơi chưa kịp xuống nước, Hà đã nhận ra Hồng đang bơi cùng một thanh niên. Chắc là bạn trai của Hồng. Hà không gọi bạn vì sợ phiền. Hà bơi thi với ba.
Mới một năm mà cô gái đã lớn phổng phao. Chiếc áo tắm bó sát làm nổi lên những đường cong tuyệt đẹp. Hồng là cô bạn năm ngoái gặp chúng tôi trên hồ bơi. Hồng bơi rất giỏi, nhìn thấy mê luôn. Hồng bắt quen và tỏ ý bơi thi với Hà. Thế là chúng nó quen nhau. Tuần nào cũng ríu rít như sam…
Thoắt cái đã thấy Hồng bơi bên cạnh Hà:
- Kìa Hà ! Sao hè này không chịu đi bơi. Quên Hồng rồi hả?
- Ừ, không biết nữa, hôm nay chợt nhớ Hồng nên rủ ba mẹ cùng đi, tiếc rằng đã hết hè rồi…
- Không sao, cũng may là còn gặp bạn được một lần…
- Ừ! Này bạn, hồi nãy có thấy bạn bơi chung một người, bạn trai phải không? Mình không dám gọi bạn. “Hắn đâu rồi?”
- Bậy nào, anh trai mình đấy! Lặn ngụp ở đằng kia!
- Đừng có giấu.Mắc cỡ gì nữa đây? Hai người bơi đẹp lắm.
- Thiệt mà ! Lát mình sẽ giới thiệu với bạn.
- Thôi khỏi, không cần đâu…
- Bơi thi với mình đi.
- Thôi, mình bơi với ba
Chàng trai bơi chung với Hồng hồi nãy bất thình lình ào lên khỏi mặt nước xô vào người Hồng và Hà dạt ra hai bên. Hú vía. Hà sững sờ: là Ân!
Trời! Hồng là em gái hay bạn gái của Ân?
Hà thầm hỏi mà chưa có câu trả lời! Hà viện lí do nhức đầu và và chạy một mạch về phía chúng tôi kêu chúng tôi lên bờ ra về. Ân chưa kịp định thần. Chàng muốn chạy ùa theo Hà reo lên: Em. Nhưng lại thôi vì sợ em gái biết mình có bạn gái. Ân nhận ra chúng tôi và chúng tôi cũng nhận ra Ân đang đứng cạnh một cô gái đẹp. Ân lúng túng… Tôi nghĩ rằng Ân đã có bạn gái khác.
Chắc có lẽ Ân đang tự hỏi: Sao Hà thấy mình lại vội bỏ về? À …
Hồng kéo tay Ân:
-Sao anh ngẩn tò te vậy? Nàng đẹp lắm hả?
-À, không, không có gì …
Hồng cười ỏn ẻn:
-Hà là bạn em đấy. Em và Hà cùng đi bơi ở đây suốt mùa hè năm ngoái. Hà nhát lắm, bao giờ cũng phải có ba mẹ đi cùng. Nếu muốn, em sẽ giới thiệu Hà với anh…
Ân ậm ừ:
- Ờ, ờ….
Hồng bật cười:
- Năm ngoái Hà có về nhà mình rồi, nhưng anh không có nhà
- Thật à?
Ân tủm tỉm cười…
"Con đường ta đi con đường đá. Dẫu trải đầy hoa cũng khó qua. Nhưng lòng ta là lòng sắt đá. Dẫu đá không hoa vẫn cứ qua!"
(còn nữa)
10:33 SA 15/01/2018
Tình online
Phần 2
Chiều nay Ân đột xuất hiện trước cửa nhà tôi. Người ướt nhẹp vì cơn mưa vừa ào đổ xuống. Bé Hà và thằng em hoảng hồn vì sợ gia đình biết chuyện riêng của nó với Ân. Thể nào cũng có chuyện cấm cản chi đây. Vì Hà vào lớp 12 rồi mà dính vào chuyện yêu đương thì thứ nhất tư tưởng để đâu đâu không học được, thứ 2 là Ân là một người Hà quen trên mạng. Làm sao để người nhà mình hiểu được Ân đây. Khó vô cùng! Internet tràn lan, làm sao thanh lọc được tốt xấu, trắng đen, phải trái? Đó là sự lo lắng chung của mọi gia đình có con gái mới lớn đang chập chững biết yêu.
Tôi và Hà cùng thằng em nó thì đã hiểu rõ lòng Ân rồi. Nhưng người nhà không phải một lúc một nhát mà hiểu được. Lòng người khó đo. Huống hồ chi người ta chỉ biết nghĩ thiên về những cái tiêu cực. Trời ơi, biết phải làm sao đây hở trời?
Ân đứng trước cửa buột miệng:
- Con đây
- Vào đi con.
Vì Ân đang lạnh nên tôi lấy ly nước lọc không có đá. Ân tự nhiên và vui vẻ lạ thường. Giản dị, gần gũi, thân thương… Hôm nay Ân mặc áo sơ mi ngắn tay màu phòng không, dáng thanh thoát , tôn vẻ đẹp của Ân lến gấp bội. Tôi thích tha thiết vẻ đẹp này của Ân. Càng nhìn càng thấy Ân đẹp trai kỳ lạ, cộng với nét ưu tư khả ái là một tâm hồn nhạy cảm, dào dạt khát khao của tuổi 20. Hà bối rối không nguôi trước chàng trai của mình, một tình cảm dâng đầy ồ ạt trong tim Hà không nói được thành lời. Hình ảnh Ân xôn xao nhảy múa trong lòng Hà. Ân đáng yêu quá đỗi… Ân ơi! Hà chỉ muốn nói to lên cho mọi người cùng nghe điều ấy… Ân có hiểu không Hà?
Ân kể về mình và về gia đình mình.
Ân đã học hết năm thứ 2 trường đại học mở, đang nghỉ hè, tranh thủ đi làm ở một dich vụ internet o quận 5. Nhà Ân ở quận 3. Ba làm nghề nhiếp ảnh, ba Ân nghiêm khắc với con cái, sống mực thước. Mẹ ở nhà nội trợ. Ân rất cảm phục mẹ về những món ăn mẹ nấu. Bởi vậy chàng không bao giờ ăn cơm ngoài đường . Đi đâucũng phải về nhà để ăn cơm, vừa an toàn, ngon miệng, lại đỡ tốn kém, vừa sum họp gia đình. Đó là điều hiếm có ở một chàng trai 20 thời đại @ này.
Hà và thằng em tên Đạt vì nhiều lý do “không thể …” không dám ra mặt .
Nhà đông người. Bà nội của Hà, cô Lan, em út của ba Hà, mợ Bé, thím dâu của Hà , chị Son con bác hai chị của ba. Phen này thì chắc cả nhà xôn xao bình luận về Ân, vui có, buồn có, nước mắt có, hiểu lầm có, bão giông có, thất vọng có, dĩ nhiên cũng có cả hy vọng, dù chỉ là một tia sáng mỏng manh ở tận cuối chân trời

Tôi nghĩ tôi và Hà có thể sống được chỉ nhờ vào có tia sang nhỏ nhoi ấy. Nếu không, mặt đất chỉ còn là màn đêm đen tối. Khi con người không còn có lòng tin vào cuộc đời, yêu mà không dám tin, thấy đáng mến và không dám tay bắt mặt mừng, thử hỏi, chúng ta sống để làm gì? Sống để làm gì khi con người chỉ biết nghi ngờ lẫn nhau. Không! Không thể được. Mỗi người cần phải được trang bị một kiến thức vững vàng để bước vào đời, để phân biệt được đâu là thực chất, đâu là giả tạo, đâu là điều phải gồng mình vượt qua, chứ không phải cứ “vơ đũa cả nắm”. Môi trường nào cũng có người tốt người xấu, internet cũng vậy. Tiến sĩ tâm lý Huỳnh Văn Sơn nói: “mạng không xấu, ai chân thành thì khi lên mạng cũng chân thành, chỉ có người xấu thì ở nơi nào cũng xấu, họ lên mạng cũng vì mục đích xấu, “con sâu làm giầu nồi canh”.
Thời đại internet, chúng ta phải hết sức tinh vi để nhận biết được sự thật. Đừng vì một con sâu mà hàm oan cho một người chân chính chỉ vì sự không hiểu biết của mình. Chúng ta phải dũng cảm, dám nghĩ, dám làm, dám tin, dám yêu, dám hy vọng và dám mưu cầu hạnh phúc. Dám bảo vệ mình. Đó là những việc làm chính đáng, không ai có quyền cản trở.
Hãy đạp phăng những điều vô lý để bước đi tự tin trên con đường của chính mình…
Ba Hà về, đây là nhân vật quan trọng nhất mà Hà sợ khi mối quan hệ với Ân bị mở tung. Nó lấm lét như gà bị mắc tóc và dò xét từng cử chỉ thái độ của ba.
- Con chào bác ạ (Ân điềm tĩnh lên tiếng)
- Ừ, con là ai, đến cài đặt gì cho con Hà à? Hà ơi, vào xem anh Ân làm rồi biết làm kìa con.
Hà mừng thầm vì ba dễ thương ghê nhưng không dám lại gần Ân, nó chạy biến xuống nhà cùng thằng em. Hai đứa cứ chạy ra chạy vào không biết phải làm sao, chân tay thừa thãi, muốn gặp mặt Ân để nói cười thỏa thích tự nhiên, mà giữa đông người, giữa thanh thiên bạch nhật của sự thật và dư luận, của cái gọi là quen trên nét, cái gọi là còn nhỏ chưa được quyền yêu. Tuổi Hà chỉ có quyền học sao cho giỏi, hướng nghiệp sao cho phù hợp với khả năng của mình. Người lớn mà, họ chỉ có mỗi một câu nói mãi: dẹp hết chuyện khác đi nhất là chuyện yêu đương để lo việc học. Nếu như Hà và Ân chỉ đang là bè bạn, nhưng sự đến nhà long trọng thế này chứng tỏ không phải là bạn nữa. Hà hiểu hơn ai hết Ân yêu Hà biết nhường nào Ân mới bất chấp dư luận để đến đây. Cám ơn Ân đã giành cho Hà một cảm tình đặc biệt dường ấy… Nhưng Ân có biết không, Hà cứ linh cảm giông tố sắp xảy ra mà không dám đối diện trò truyện cùng Ân giữa mọi người.
Hà không sợ ba nữa, vì ba không có ý kiến gì, ba hiền và đáng yêu quá. Nhưng tự nhiên Hà lại sợ một lời phán quyết của bà nội, của các cô, các chị, bởi những người này không thể nào hiểu được những gì đang đong đầy, đang nhiệt tình như sống dậy của con tim Hà, họ chỉ có một ý nghĩ duy nhất: hoảng sợ trước môi trường internet ngập tràn thế giới với bao điều nguy hiểm mà đương nhiên quy kết cả những con người phúc hậu, chân thành cỡ nào, không ngoại trừ Ân thân yêu của Hà đâu, nghĩ đến đây, Hà lại run lên muốn ngã quỵ để ngủ một ngàn năm yên giấc không còn điều lo âu sợ hãi. Ân ơi, vì lẽ họ đã đánh mất long tin từ kiếp trước. Họ không thể hiểu nổi trong đó có Ân là ngoại lệ. Điều đó cũng dễ hiểu thôi. Hãy tha thứ cho họ Ân nhé. Họ cũng chỉ là những con người tội nghiệp đáng thương không để đâu cho hết. Hãy thông cảm cho cái lối nghĩ của họ. Đời mà, phải có người nọ người kia, chứ ai cũng giống ai thì đâu phải là đời. Ai nói gì mặc ai, ta cứ sống như chính bản thân mình, điềm nhiên cởi mở, tin yêu và sống động. Sống mạnh mẽ trong thử thách là một hạnh phúc… đấy phải không Ân? Hà thương họ lắm không giận đâu, vì họ cứ phải sống như thế không bao giờ cảm thấy mình hạnh phúc, họ là những con người không may và bất hạnh trong cuộc sống gia đình đó Ân, họ khổ lắm, nên không còn tin vào hạnh phúc là có thật. Ân hiểu chứ? Cho nên họ không thể có khả năng nhìn người như mẹ và Hà đâu. Đừng bắt ép họ phải hiểu mình Ân ạ.
Chỉ biết rằng Hà đang yêu Ân. Con tim không cho phép Hà giấu Ân nhịp đập rộn rang tha thiết của nó. Lẽ nào chỉ vì chuyện rắc rồi ba cái sự đời ngoài kia của mọi người xung quanh mà Ân không nghe được tiếng thổn thức dấu yêu của trái tim Hà đang giấu sâu trong lồng ngực của cô gái 17 tuổi này ư? Đừng mà Ân! Một lần nữa hãy đứng lên đối đầu với tất cả để thể hiện mình. Ít nhất là giữ gìn một ngọn lửa sống. Đừng để trái tim mình nguội lạnh…
Vâng! thời gian ơi! Hãy cứu ta…
Cơn mưa ban chiều ơi, người đã xô chàng vào ta rồi lại trao cho ta một niềm đau xa cách… Giọt nước mắt chảy tràn trên gương mặt xinh đẹp của Hà, Hà gục xuống bên bàn vi tính lúc 1 giờ khuya…
Từ nhà Hà về. Lòng Ân lâng lâng một niềm vui khó tả. Gia đìnhHà vui vẻ tiếp Ân đấy chứ. Bà nội Hà còn nói chuyện với Ân. Bà nội cũng nấu các món ăn ngon như mẹ, bà buôn gánh bán bưng mấy chục năm nuôi gia đình. Còn mẹ Ân thì không, chỉ là người nội trợ thôi... Ông nội cùng quê với ba mẹ Ân nữa, là nguồn chia sẻ động viên lớn cho mối quan hệ giữa Ân và Hà. Thành công. Vậy mà Ân cứ lo ắng mãi, rằng tới nhà Hà sẽ bị cản ngăn dữ dội lắm. Yên tâm. Ba Hà còn gọi Hà tới xem Ân cài đặt cái dĩa trò trơi mà Hà không biết cài. Đâu có đến nỗi đáng sợ đâu mà Hà sợ ba thế nhỉ?
Về đến nhà tắm táp gội đầu xong. Lạ chưa, quần áo ướt mặc dầm dề ngồi lâu ở nhà Hà đến khô cả áo, mà không việc gì, không bị cảm như mọi khi. Khỏe khoắn khác thường… Hạnh phúc…
Nhắn tin: “ Anh đang chờ em trên yahoo”
Hà băn khoăn không biết phải làm sao? Nói thật ư? Mà không nói thì? Đằng nào cùng không… nên…
- Chuyện gì thế em
Tay Hà gõ như cái máy không kịp nghĩ ngợi gì:
- Anh. Không sao đâu..
Ân hốt hoảng:
- Em cứ ngập ngừng là có ý gì? Em không vui vì anh đến nhà em hồi chiều à?
- Không phải.
Như có linh cảm điều gì …
Ân phóng xe như điên trên đường không biết trời đất gì hết. ..
Về đến nhà. May mà không có chuyện gì xảy ra trên đường…
Tin nhắn: “Khi nào em có công ăn việc làm ổn định, em sẽ đi tìm anh”
Hiểu rồi. Em yêu…
(còn nữa)
12:19 CH 14/01/2018
Bạn nghĩ gì về phong trào "ngoại tình chốn công...
không mấy thích cái thể loại ngoại tình, dù là ở đâu, công sở, công viên, văn phòng, đối tác hay bất cứ loại hình nào cũng vậy. đừng cho nó vào cuộc đời của mỗi người, không hay tí nào

Biết là vậy. Nhưng ngoại tình vẫn cứ xảy ra đó thôi. Không thích là một lẽ, nhưng làm sao để tránh được nó? Làm sao để đừng cho nó vào cuộc đời của mỗi người? Nói thì dễ nhưng làm không dễ.
05:16 CH 13/01/2018
Tình online
(Tiếp theo)

Cuộc gặp mặt đầu tiên của thằng bé (tên Ân), bé Hà và tôi tại địa điểm nhà sách X, chúng tôi đi ăn sáng xong vào tô tranh cát.
Bé Hà cứ im lặng như một pho tượng, suốt buổi chả nói lấy một lời, mặc cho thằng bé( tên Ân) hỏi gì đi nữa. Ân thầm thì vào tai tôi: “Khó quá cô ơi!”. Tôi nhắc khẽ: “Nó nhát lắm, không sao đâu, cứ kiên nhẫn đi”.
Hình như có điều gì không ổn trong Ân. Một bé Hà hoạt bát, vui tính hài hước trên chat bao nhiêu thì bé Hà ngoài đời hoàn toàn ngược lại. Tuy nhiên, Hà ngoài đời có vẻ đẹp mặn mà hơn trong ảnh. Song cứ tạm gọi là ok được. Chắc nàng mắc cỡ không dám nói gì chăng? Không lẽ nàng thất vọng gì về mình nên không muốn chuyện trò cũng nên? Không hiểu! Một sự im lặng đáng sợ!
Ngay đêm ấy Hà viết cho Ân một thư bồi hồi xúc động “mối tình đầu” …

Blog của Ân:
Thì ra nàng yêu ta không nói được câu nào? Lạ nhỉ? Nhưng mình vốn thích một cô bé hay nói hay cười tràn đầy sức sống của tuổi trẻ chứ không phải như cái bóng lặng lẽ kia. Tuổi hồng mà, phải hồn nhiên tươi thắm chứ. Sâu sắc sớm làm gì, già cỗi lắm nàng ơi! Nhưng mình vẫn rung cảm, vẫn yêu nàng quá. Hãy bằng tình yêu chân thành cảm hóa nàng thành cô gái năng động… Mình giận nàng vì không chịu mở miệng khi gặp gỡ. Mình không email, không gọi điện không bắt máy, không liên lạc dưới bất cứ hình thức nào. Mình nhắn một tin duy nhất: “Sẽ không yêu em, nếu em không nói không cười trước mặt tôi, sự im lặng của em đã làm tôi chết đứng, thất vọng và tiêu tan bao cảm xúc chân thành…”
Ai dè, đâu phải dễ. Nàng lại muốn biến mình thành một người không biết giận bao giờ… Nàng dịu dàng: “Em biết, anh yêu em mà. Vì tay anh run bắn lên khi định nắm lấy tay em, em nhìn thấy rõ ràng bàn tay anh run lên bần bật. Từ sau đừng làm thế nữa, nếu không tim em rớt ra ngoài mất tiêu…”
Trời đất, chả lẽ yêu mà không được cầm tay sao? Thật vô lý… Không phải chuyện đùa nữa rồi… Chẳng biết ai là người cảm hóa ai đây? Một đối thủ đáng gờm. Mặt cô ta còn vắt ra sữa mà tinh ranh ra phết. Có một nhà thơ nào đó nói: “Sung sướng thay cho người phụ nữ nào thành người đàn bà sớm”. Họ giải thích chữ “đàn bà sớm” ở đây là “trưởng thành sớm” ấy mà. Nghĩa là cô ta là người như vậy chăng? Thế thì không sao. Ok! Quả là những e mail nàng viết sâu sắc lạ kỳ, còn hay hơn cả mẹ nàng viết nữa. Đọc thư nàng, lòng ta chỉ muốn vươn dậy những chồi non ước mơ, đi đến tận cùng một điều gì đó để gieo trồng, gặt hái … Một cái gì vừa xa xăm vừa gần gũi, vừa muốn bứt phăng cho rồi, vừa muốn kéo lại gần không thể buông…Vừa hiền dịu, vừa dữ dằn, vừa đanh đá, chanh chua, vừa xấc xược, ngạo mạn, tự mãn… vừa đáng yêu như có ma lực, làm mình điêu đứng. Tất cả đều hội tụ vào con người cô ta, một cô bé 17 tuổi… …
Tôi lén đọc blog của con gái:
Entry của Hà:
Bạn ơi, hãy nhìn đời như chiếc cầu, cuộc sống không thể phẳng lì như mặt đường rải nhựa, cũng không êm đềm như dòng sông biếc xanh, mà nó gập ghềnh, có lúc lên, lúc xuống như khi bạn đi qua cây cầu này! Niềm vui sẽ đến với bạn nếu bạn biết vươn lên, mở lòng đối với mọi người và hãy tha thứ cho lỗi lầm của người khác nếu có thể, hãy là hết sức mình để có thể hòa đồng hơn nhé. Đừng vì một sai lầm nhỏ mà ngã quỵ, không biết vươn lên, cuộc đời như 1 cây cầu. Người đi phải biết vượt qua gập ghềnh, trở ngại để đến được bờ bên kia, với bao nhiêu điều lạ lẫm.
Bạn ơi, nếu bạn muốn yêu một người trước hết bạn hãy đến với người ấy bằng tình yêu cuộc sống, bằng tình bạn chân thành, cuối cùng mới là tình yêu … nhau… bạn nhỉ? Cớ sao mình lại đi nói lời yêu khi chưa có tình bạn bao giờ? Vô lý quá? Chính vì vậy mới xảy ra những chuyện cãi vã vì không hiểu nhau. Tình bạn là mảnh đất màu mỡ cho tình yêu thương nảy sinh và phát triển. Mình hãy vui đón tình bạn đáng quí, đáng nâng niu và gìn giữ…
.Entry của Ân:
Viết hay lắm
Không hiểu sao lúc thì bạn quá đỗi thân thương, lúc lại quá ư làm tôi chua xót, hãi hùng, lúc lại buông ra những lời khiến tôi không còn gì để nói Ở bạn, hai con người đối lập song song hiện diện làm tôi không sao hiểu nổi. Và tôi cũng không hiểu cả chính tôi …
Entry của Hà:
Bạn ơi! “không có con người hoàn mỹ…”
Bạn hãy tin tôi. Tôi vẫn tin bạn có tấm lòng chân thành. Một tư cách mà tôi cần trân trọng … Tôi vẫn luôn bên bạn… Chỉ mong bạn bỏ qua tất cả những gì đã làm bạn thất vọng đau lòng.
Tôi cảm mến bạn lắm…
Entry của Ân:
Bạn là gì? Bạn của tôi ư? Chào bạn, xin hân hạnh … Trước mắt tôi, có thể nói bạn là cô gái tuổi 17 kiêu hãnh, hồn nhiên và thánh thiện. Chúc bạn chào đón tuổi 18 với tất cả sự nỗ lực để vượt qua kỳ thi… tốt nghiệp… sẵn bước vào ngưỡng cửa cuộc đời... Bạn hãy nhớ: Cuộc đời đẹp lắn bạn ã. hãy luôn sống xứng đáng với cuộc sống…
Thế là thế nào nhỉ?
Tôi chưng hửng! Không hiểu ...chúng nó đang yêu hay đang là bạn? Hình như chúng vừa trải qua ... một điều gì ghê gớm lắm? Một cuộc đấu tranh tư tưởng. Một sự thể hiện mình... Một cuộc chia tay "mối tình đầu"...rồi ...gì nhỉ? Tôi cũng không biết ...
Chúng không chơi boom online nữa. Chúng bước sang blog với một tâm tình khác hẳn... Không còn sự hiện diện của chữ Yêu ngày nào?


(còn nữa)
01:06 CH 13/01/2018
Bạn nghĩ gì về phong trào "ngoại tình chốn công...
MẠN ĐÀM VỀ NGOẠI TÌNH

Cuộc sống có một quy luật bất biến: tự đào thải những gì không phù hợp để mà tồn tại. Thế giới luôn đổi thay để đi tìm cái mới, cái mà con người cần trong tâm khảm mà không nói ra được. Mỗi người là một con tạo xoay vần, tự chuyển mình, tự dừng lại khi cần thiết.

Ngoại tình theo tôi là một tai nạn, một sai lầm, giống như một con tàu bị trật đường ray và không phương cứu chữa.

Ngoại tình có tội không? Có xấu không? Có phải là một tệ nạn xã hội không? Trong một góc độ nào đó thì có, nhưng xét theo nguyên nhân thì không hẳn thế!

Ngoại tình có lợi hay có hại? Thật khó trả lời! Nó có phải là gia vị của hôn nhân giống như ghen tuông là gia vị của tình yêu không? Cũng có người quan niệm thế đấy! Chứ theo tôi thì không.

Ngoại tình là một sự mê muội nhất thời rồi cũng có hồi kết thúc vì sự bế tắc là điều tất nhiên.

Ngoại tình là một liều thuốc độc mà người ta không biết cứ uống vào để rồi giãy rụa như một kẻ điếc không sợ súng.

Ngoại tình là một tép thuốc phiện làm người ta lâng lâng, phê phê rồi đi vào cái chết trắng.

Ngoại tình là con dao hai lưỡi, giống như liều thuốc, sử dụng đúng thuốc thì khỏi bệnh, nếu uống sai thì bệnh nặng hơn và nguy hiểm đến tính mạng. Bất cứ một loại thuốc chữa bệnh nào cũng đều có hại cho cơ thể. Ngoại tình đem đến những phút giây sung sướng nhưng lại là vực sâu.

Anh A và cô B đã có gia đình riêng hạnh phúc thật sự. Nhưng họ cứ lầm tưởng đó là địa ngục trần gian vì một lý do không hiểu nhau nào đó. Anh A và cô B yêu nhau vì tưởng đây mới là một nửa của mình. Nhưng có chắc vậy không? Có chẩn đoán được đúng bệnh thì mới biết phải dùng loại kháng sinh nào? Hãy thận trrọng khi dùng thuốc. Ngộ nhận trong tình yêu, sai một ly sẽ đi một dặm. Cái giá sẽ phải trả quá đắt cho việc nhắm mắt đánh đổi một cuộc sống gia đình hiện có để thả mồi bắt bóng với một ảo tưởng phù du. Xem chừng phương thuốc ngoại tình chữa bệnh không hạnh phúc cho một gia đình bất hạnh có nên chăng? Có phải là một lý do chính đáng không? Không.

Nếu không sống được với nhau thì ly dị, cớ chi phải ngoại tình?

Ngoại tình là một vấn đề xã hội nan giải đem đến bao hệ lụy khó tránh. Là điều không ai muốn, không thể hiểu, nhiều khi biết là sai, là nguy hiểm mà vẫn cứ lao vào.

Ngoại tình là một bài toán khó giải vì nó ngày càng tinh vi và gia tăng. Nó cứ như cái gì đến thì phải đến vậy. Thì cứ kệ nó thôi. Để khi nào đầu nó va phải đá chảy máu nó sẽ tự biết phải làm sao, "có thực mới vực được đạo". Người khác nhìn vào đó làm bài học cho mình cái luật nhân quả.

(100% đàn ông có cơ hội là ngoại tình)

Ngoại tình không phân biệt giàu nghèo, quyền lực. Không loại trừ mấy ngài giám đốc, đại gia, siêu sao hay nghệ sĩ tài ba. Cứ có cơ hội là ai ai cũng ngoại tình, đừng nói chắc bản thân không bao giờ vướng ngoại tình cho dù có sẵn bản lĩnh. Có tiền nhiều là thoải mái cặp bồ ngao du thỏa thích. Chọn cách sống nào là quyền của người ta mà. Khi gặp hậu quả đã có pháp luật ra tay. Kết cục ra sao họ dám làm dám chịu. Tất nhiên cũng có những người dám làm mà không dám chịu đấy!

Ngoại tình rất có thể là cái gì không thể tránh, hãy cứu họ khi nhận ra một sự thật không thể chấp nhận. Ngày xưa người ta xử lý những người ngoại tình bằng cách ném đá cho đến chết, thật dã man. Có những đất nước có hủ tục cắt bộ phận sinh dục ngoài của người con gái từ 15 tuổi để tránh vấn đề sinh hoạt tình dục trước hôn nhân và ngoài luồng sau hôn nhân, thật là độc ác.

Tình dục không xấu, ngoại tình cũng không xấu, nhưng từ nó gây ra nhiều hệ lụy nên chúng ta phải thận trọng. Không ai muốn ngoại tình, nhiều khi nó chỉ là điều bất đắc dĩ, một cứu cánh cho một cuộc hôn nhân bất hạnh. Ngoại tình chỉ có tội khi người trong cuộc dùng nó để trục lợi, và dùng nó để hại nhau vì thù hận.

Kẻ thù ẩn náu ngay trong tư tưởng của mỗi chúng ta. Hãy cảnh giác với chính mình để tránh những điều không nên, vô bổ, mất thời gian, gây đau khổ, hiểm nguy và hệ lụy về sau. Đừng vì những niềm vui nhất thời kiểu "mua vui cũng được một vài trống canh" để rồi hối hận thì đã muộn. Lúc đó thì "ra đi mắc núi trở về mắc sông" đấy. Mất tất cả còn mất thêm niềm tin vào cuộc sống.

Ngoại tình dưới bất cứ hình thức nào cũng khôngchứng minh được giá trị gì cả. Chỉ mất giá thì có. Phải chăng là những người ngoại tình chưa hẳn đã muốn chứng minh giá trị của mình mà chỉ vì thích gì làm nấy, ngoại tình như một bản năng, như mộc nhu cầu tình cảm, một nhu cầu sinh lý mà thôi.

Người ta không nghĩ đến mặt trái của ngoại tình. Đó là tổn thất nó gây ra. Là sự tự hủy hoại bản thân, là ngọn lửa tự thiêu sống mình, là chiếc xe không thắng...

Hãy nói không với ngoại tình mọi lúc mọi nơi, kể cả khi thấy mình có thể...

Các dạng ngoại tình:

1. Ham của lạ, "chán cơm thèm phở"

2. Thèm cơm thèm cả phở, có thêm chứ không bớt.

3. Ngoại tình để chứng tỏ mình đào hoa, thế thôi.

4. Ngoại tình để chứng minh với người bạn đời rằng mình cũng đáng yêu không như họ nghĩ đâu.

5. Ngoại tình vì ham vui, vô độ, bất cần đời.

6. Ngoại tình vì vợ chồng không hòa hợp tình dục.

7. Ngoại tình vì nhu cầu tình dục quá lớn.

8. Ngoại tình vì nghiện tình dục, vì nghiện ngoại tình.

9. Ngoại tình vì không làm chủ được bản thân.

10. Ngoại tình vì bị quyến rũ, mồi chài, chèo kéo, mưu mô của đối phương vì sa bẫy tình.

11. Ngoại tình để lợi dụng tiền tài, vì danh vọng, địa vị.

12. Ngoại tình vì ngộ nhận tình yêu.

13. Ngoại tình vì muốn thoát được bạo lực gia đình đế đến với tình yêu thực sự.

14. Ngoại tình vì cho rằng nó là gia vị của hôn nhân.

15. Ngoại tình vì thù hận người bạn đời.

16. Ngoại tình tư tưởng, đơn phương.

17. Ngoại tình tư tưởng từ hai phía, không công khai.

18. Ngoại tình tư tưởng, tình ảo công khai.

19. Ngoại tình thật sự công khai.

20. Ngoại tình thật sự không công khai.

21. Ngoại tình vì tham phú phụ bần.

22. Ngoại tình vì những phút giây xao lòng.

23. Ngoại tình vì thách thức pháp luật

24. Ngoại tình khi có cơ hội.

25. Tự cho mình cái quyền được ngoại tình.

Xem ra trong tất cả các hình thức ngoại tình trên, có sự ngoại tình nào bố ích, có lợi và đem đến điều hay điều tốt, điều hạnh phúc không các bạn? Nếu có thì các bạn biết mình phải làm gì rồi. Nên hay không nên ngoại tình là do chính các bạn tự quyết định. Bất cứ điều gì có một kết quả tốt thì chúng ta nên làm. Ngược lại thì không! Giống như một lời nói dối không nên, nhưng vẫn có những lời nói dối đem lại điều tốt đẹp đấy chứ!

Ngoại tình là điều nan giải bậc nhất trong xã hội cần mỗi người hãy tự tìm cách giải mã nó...tự tìm phương hướng giải quyết cho từng tình huống ngoại tình đã xảy ra sao cho ít bị tổn thất nhất về mọi mặt...Làm sao để tránh được ngoại tình? Đó là câu hỏi của từng cá nhân và cũng là của toàn xã hội!

Hoàng Giao
12:45 CH 09/01/2018
GIải đáp tình huống tư vấn
TÌNH HUỐNG 43:

Khi biết tôi yêu Long, cả nhà tôi đã phản đối. Lý do chỉ vì gia cảnh anh khó khăn, ba má đều đã lớn tuổi và bệnh tật, khoảng cách địa lý lại quá xa... Cha mẹ tôi lo cho tôi sẽ khổ khi ở bên Long. Điều này là sự thật bởi công việc của một công nhân, đồng lương eo hẹp, từ Nam ra Bắc lập nghiệp đã khiến cuộc sống của anh vô cùng cực khổ. Nhưng có lẽ vì thế tôi càng yêu Long hơn. Dù vất vả nhưng anh vẫn lên kế hoạch để học tiếp. Anh từng kể, hồi phổ thông, anh luôn có tên trong top 5 người học giỏi nhất trong lớp, chỉ vì điều kiện không cho phép nên anh phải tìm việc làm trước để có thể kiếm tiền sau này học đại học...
Chính kế hoạch đó của Long càng khiến tôi thấy phục anh. Tôi đã đi làm được một năm nên tôi muốn giúp anh thực hiện ước mơ của mình để anh đỡ vất vả. Khi biết ý định đó của tôi, anh đã gạt đi và nói anh muốn tự đi bằng đôi chân của chính mình.
Tôi kể lại chuyện này với cha mẹ tôi, mong họ ủng hộ tình yêu của chúng tôi nhưng cha mẹ tôi nói tôi đang bịa chuyện vì muốn ở bên anh, rằng trên đời này, chẳng có gã đàn ông nào điên đến mức "chê tiền" như vậy. Nghe vậy tôi buồn quá. Tôi không dám kể lại với Long, không muốn làm anh ấy bị tổn thương, nhưng tôi biết, con đường chúng tôi đi sẽ càng ngày càng khó khăn. Tôi phải làm sao để thuyết phục cha mẹ mình, để xu đi những định kiến hẹp hòi trong họ?

LÊ THỊ MỸ TÚ (Quảng Ninh)
( Không có bài tư vấn)
12:10 CH 06/01/2018
GIải đáp tình huống tư vấn
Tình huống của bạn Lê Quang Hải
(Lá thư cần tư vấn của bạn lê Quang Hải thất lạc đâu rồi, chỉ còn bài tư vấn)

---------------------------


Bài tư vấn của Hoàng Giao
(In trên báo Phụ nữ Việt nam cuối tuần tháng 12/ 2013)


Gửi bạn Lê Quang Hải
(Nam Định)
Đọc thư bạn, mình thấy bạn là một người đàn ông yêu vợ, toàn tâm toàn ý với gia đình và cũng rất mực quý trọng bạn bè, tương thân tương ái. Một người như vậy rất quý trong cuộc sống hiện nay, có thể nói là không mấy ai được như vậy.
Nhưng trong sự giúp đỡ Thanh của vợ chồng bạn đã vô tình đi quá đà. Theo mình nghĩ vấn đề có thể xảy ra do nguyên nhân từ cách cư sử của chính Hải đấy. Cái gọi là vô tình gieo rắc tình cảm cho Thanh! Khi giúp đỡ bạn, mình phải thật tinh ý đừng tỏ những thái độ làm cho Thanh ngộ nhận tưởng nhầm mình cũng có tình ý với cô ấy dù cho là một cử chỉ vô tình, ân cần quá, “hẹn hò” chính là điều tối kỵ. Có thể có những lúc Hải đã xao lòng trước sự quyến rũ của Thanh và cũng có lúc muốn mình được yêu Thanh, chính vì vậy mà Thanh mới có ý nói bóng nói gió thích Hải. Như vậy Hải không phải là không có lỗi trong vấn đề này. Mình nghĩ Hải cũng là người quyến rũ Thanh và bị Thanh quyến rũ lại. Nhưng sau khi tỉnh ngộ thấy không thể như thế được vì vợ Hải là một người rất tuyệt vời, người không ai có thế thay thế. Nên bây giờ Hải mới hối hận không biết phải làm sao, chính vì nghiêng ngả nên mới sợ bị Thanh quyến rũ. Nhưng rất may Hải đã kịp nhận ra điều gì nên làm, đó là phải bảo vệ hạnh phúc gia đình mà vẫn giữ được tình bạn với Thanh. Sai lầm và sự xao lòng ai mà không có, quan trọng là khi nhận ra thì biết cân bằng lại đừng để trật đường ray trong tư tưởng.
Cách ứng xử, thái độ, đối nhân xử thế quan trọng lắm trong những hoàn cảnh như thế này... Khó vô cùng, nhưng không phải là không có cách. “Còn nước còn tát” “chớ thấy sóng cả mà ngã tay chèo”.
Mình nghĩ cách tốt nhất là bạn tỏ chính kiến rõ ràng với Thanh, đừng mập mờ nửa nạc nửa mỡ, phải làm sao để Thanh hiểu rõ về mối quan hệ gia đình, giữa vợ và bạn, không thể lẫn lộn, rằng Hải rất chân quý Thanh, nhưng đó không phải tình yêu, tình yêu Hải đã giành trọn vẹn cho vợ rồi. Mình nghĩ tất cả phụ thuộc vào thái độ của Hải với Thanh mà thôi. Đồng thời Hải nên chính thức nhờ vợ tư vấn cho mình chuyện này, muốn vậy thì Hải phải bày tỏ hết những khúc mắc trong lòng và ý muốn một gia đình hạnh phúc không thể có người thứ 3 xem vào. Mìng nghĩ Hải nên nói chuyện Thanh thích mình và nhờ vợ giúp đỡ làm sao để Hải không bị quyến rũ bởi Thanh, vì Hải không thể mất một người vợ tuyệt vời bấy lâu nay của mình được. Mình tin vợ Hải tư vấn tốt.
Chúc bạn một quyết tâm vững vàng thực hiện ý muốn và sớm thành công.

30/11/2013
Hoàng Thị Giao
12:08 CH 06/01/2018
GIải đáp tình huống tư vấn
Tình huống của Trần Quang Hà:


"Quang Hà và 4 bạn cùng trường được phân công thực tập tại một công ty. trong lúc 4 người trong nhóm tích cực làm việc thì bạn còn lại nhờ có hình thức ưa nhìn, cộng thêm tài ăn nói nên đã nhanh chóng lấy lòng được cô trưởng phòng. Cô này còn nói muốn có con rể như cậu ấy.
Hà cảm thấy chán nản và hoang mang khi nghĩ những người có năng lực chuyên môn có khi không có được những lời nhận xét đẹp như của bạn trai kia. hà lo sau này đi làm sẽ phải sống trong môi trường mà thước đo năng lực của mỗi người không dựa vào khả năng của họ. Mẹ Hà khi biết chuyện này cũng khuyên cậu chỉ nên tập trung làm việc của mình, đừng để ý đến xung quanh. Cậu băn khoăn trước lời khuyên của mẹ và không biết mình đúng hay sai?"

TRẦN QUANG HÀ
-----------------------------------------------------



Bài tư vấn của Hoàng Thị Tứ

(Đăng trên báo Phụ Nữ Việt nam Cuối Tuần số 1/14 ra ngày 2/1/2014)


TỰ TIN TRÊN CON ĐƯỜNG ĐÃ TRỌN



Trần Quang Hà thân mến!

Cô hiểu và thông cảm với sự buồn chán của cháu, nhưng sự đời là như vậy, mọi chuyện đều có thể xảy ra. Cô cũng mừng vì cháu đã là người phân biệt được hai mặt tối sáng ấy. Điều quan trọng là khi đã phân biệt được rồi thì cần đấu tranh, chiến thắng, đừng để sự đen tối trong xã hội che lấp, nhấn chìm bản thân mình.
Và ở đây cô muốn nhắn nhủ với cháu rằng : Sự buồn chán đến độ không học hành được của cháu là một sai lầm vô cùng nguy hiểm, nó chỉ khiến cho cuộc đời của cháu đi xuống dốc, đến khi hối lại thì đã không còn kịp nữa. Bởi vậy cháu hãy tỉnh lại và hãy ngẩng cao đầu tự hào vì mình đã không cần bấu víu vào ai vẫn đứng lên được, vẫn tiến lên trên con đường sáng mà mình đã chọn. Cháu hãy gạt sự tối ấy sang bên, cho ánh sáng tỏa quanh cháu. Cháu hãy học tập, rèn luyện và làm việc bằng chính khả năng của mình. Sau này cháu sẽ hiểu những người có kiến thức uyên thâm, có trình độ học vấn, hiểu biết và yêu cuộc sống, thì dù ở thời đại nào vẫn luôn được xã hội tôn trọng nhất. Hãy tin vào cuộc sống cũng như tin vào bản thân mình cháu nhé. Và hãy cẩn thận vì cũng có thể chính sự đánh giá nhìn nhận về người khác của cháu chưa được thật sự công bằng thì sao ? Hãy bình tĩnh suy xét ngẫm nghĩ về những điều người lớn nói. Hãy phấn đấu vươn lên đó là điều cần thiết để sau này phục vụ cho cuộc sống của mình và đóng góp phần mình cho cuộc sống nữa chứ, phải không cháu.
"Sông có khúc, người có lúc", chưa chắc những gì ta nhìn thấy trước mắt tưởng chừng chiến thắng mười mươi ấy lại là thực chất vấn đề. "Mưa dầm thấm lâu", cứ lẳng lặng mà tiến nhiều khi đạt kết quả không ngờ. Chưa biết "mèo nào thua mửu nào" đâu cháu. Cái bạn làm cháu bất bình ngấm ngầm ấy, bây giờ là thế nhưng chưa biết mai sau thế nào, làm sao có thể chắc chắn hắn suôn sẻ chứ? Chênh vênh và dễ vỡ lắm cháu à. Nếu cháu vượt qua sự bất bình ấy để chăm chỉ học cho tốt, cô hi vọng cháu sẽ cao hơn hắn một cái đầu. Hạnh phúc và thành công do chính cháu tạo nên là điều không gì so sánh. Hãy vững lòng, tiếp tục học hành để chiến thắng cháu nhé.

Hoàng Thị Tứ
12:00 CH 06/01/2018
GIải đáp tình huống tư vấn
TÌNH HUỐNG SỐ 30:

Tôi làmtrong một công ty liên doanh với nước ngoài. Sếp thay đổi cứ vài năm một lầntheo kiểu hết nhiệm kỳ anh này về nước, anh khác lên thay. Tôi thấy hài lòng với cuộc sống độc thân vuivẻ của mình.
Nhưng đó làchuyện của ba tháng trước, bởi từ hồi có sếp mới tôi như biến thành người khác.Sếp mới còn trẻ nhưng mặt lúc nào cũng khó đăm đăm. Lần đầu tiên gặp mặt tôi đãbụng bảo dạ là khó lòng mà hợp tác được với nhau quá một tháng.
Nhưng cólần tan làm muộn, sếp rủ tôi đi ăn tối cùng. Tôi đã nhìn thấy một con ngườihoàn toàn khác. Trẻ trung, sôi nổi và vô cùng tình cảm. Trái tim tôi bắt đầuloạn nhịp. Rồi những buổi gặp thường xuyên hơn bởi đây là lần đầu anh đến việtnam, bạn bè không nhiều và mọi thứ đều bỡ ngỡ nên từ lúc nào, cứ muốn đi đâu làanh lại gọi tôi.
Giờ thì tôiphát hiện ra, không gian xung quanh tôi lúc nào cũng tràn ngập hình bóng anh.Nhìn anh cười với cô gái khác, tôi cũng có cảm giác bực bội. Tôi nói với anhđiều đó và thổ lộ hình như tôi đã yêu anh, muốn ở bên anh nhưng anh đã từ chối,anh nói rằng rất quý tôi nhưng anh muốn tập trung cho công việc. Tôi thất vọngquá, muốn tập trung vào công việc để quên anh đi nhưng không thể dừng được tìnhcảm tôi dành cho anh. Giờ đây phải đối mặt anh mỗi ngày, thực sự rất khó khăn vớitôi. Tôi không thể nghĩ đến chuyện “nhảy việc” vì đây là một công việc tốt, tôikhông muốn mất no nhưng cứ làm việctrong tâm trạng ngơ ngẩn thế này thì sớmmuộn gì tôi cũng bị đuổi việc mất thôi.

Hoàng ThuVân (Quận 5, TPHCM)
-----------------

Bài tư vấn của Hoàng Giao:

(Đăng trên Báo Phụ Nữ Việt nam Cuối Tuần ra ngày 19/12/2013)


Gửi Hoàng Thu Vân (quận 5 TPHCM)
Bạn thực sự đã yêu anh ấy và anh ấy cũng rất quý bạn nhưng lại từ chối tình cảm của bạn. Tôi nghĩ chắc anh ấy có lý do nào đấy không thể đến với bạn, hoặc anh ấy muốn có thời gian hiểu thêm về tình cảm của chính mình, cũng như muốn thử thách tình cảm của bạn., và có thể anh ấy rất cần đến công việc, vì công việc là cuộc sống và sự đam mê của anh ấy chẳng hạn, nên anh ấy chưa sẵn sàng mở lòng được. Bạn nên hiểu và chia sẻ với anh ấy những gì anh ấy quan tâm.

Theo tôi bạn cứ bình thường như không có chuyện gì xảy ra. Và cứ yêu thầm trộm nhớ nếu như trái tim bạn đang yêu, và mỗi phút giây bạn vẫn còn rung động thì cứ vậy đi, không việc gì phải quên, không việc gì phải ‘nhảy việc”. Vì bạn và anh ấy đều là 2 người độc thân mà. Anh ấy cũng chưa yêu ai, có thể chỉ là vì anh ấy muốn đầu tư cho công việc. Nhiều khi con người ta nói vậy mà không phải vậy, “đừng nghe những gì anh ta nói”, mà hãy lắng nghe bằng trái tim của “hai ta”.
Bạn đừng vội thất vọng, cứ xem anh ấy là một người bạn tốt, đáng tin cậy, đáng để chia sẻ khi cần.
Theo tôi thì bạn và anh ấy cũng có một trái tim đồng điệu rồi đấy. Vì từ khi xuất hiện anh ấy bạn đã trở thành con người khác, từ một người hài lòng và yêu cuộc sống độc thân bạn đã trở nên khao khát một cuộc sống gia đình, một tình yêu, và hình ảnh anh ấy luôn choán ngợp tâm hồn bạn. Anh ấy cũng vậy, tự nhiên trở nên sôi nổi trẻ trung và vô cùng tình cảm, gặp bạn thường xuyên và đi đâu lại gọi bạn. Rõ ràng là bạn cũng chiếm một vị trí quan trọng trong anh ấy. Chỉ có điều anh ấy chưa bày tỏ lòng mình bằng lời nói với bạn thôi. Bạn hãy cứ bình tâm làm việc và “hài lòng với cuộc sống độc thân” của mình như xưa xem như bạn chưa từng bày tỏ tình cảm với anh ấy. Nếu bạn quyết tâm nhất định làm được. Tôi nghĩ rằng anh ấy không bao giờ “đuổi việc” bạn đâu. Nếu thực sự yêu bạn, khi tình cảm đã chín muồi, nhất định có ngày anh ấy sẽ tỏ tình với bạn. Nếu sau này người yêu bạn không phải là anh ấy thì tôi tin rằng một người như bạn nhất định gặp được một người đàn ông xứng đáng. Bản lĩnh lên nhé, bạn rất đáng yêu. Hạnh phúc là do chính mình tạo dựng. Chúc bạn nhiều may mắn và thành công.
Hoàng Thị Giao
11:57 SA 06/01/2018
GIải đáp tình huống tư vấn
Hoàng Giao tư vấn - Báo PNVNCT

Tình huống số 42 của bạn Phạm Trung Kiên:

Yêu nhau đã 2 năm nhưng tôi vẫn chưa muốn cưới trà. Ba má tôi cũng bỏ lửng không nhắc gì đến chuyện vợ con của tôi, dù lúc biết tôi mới quen Trà, họ mừng lắm, cười nói rổn rảng suốt cả ngày. Trà xinh xắn, dễ thương nhưng lại quá hồn nhiên. Lần nào gặp gia đình tôi, Trà cũng gây "ấn tượng" mạnh. Có lần đến chơi đúng vào gờ nấu ăn, thay vì vào bếp cùng mẹ tôi chuẩn bị bữa tối, thì cô ấy thản nhiên ngồi chơi game trên điện thoại. Tôi là con một, bình thường không phải làm gì, mà hôm đó vì "đỡ" cho bạn gái tôi đã phải phụ má từ đầu đến cuối. Đến bữa cô ấy cũng không quan tâm đến người khác trong nhà, chỉ chăm chăm chọn miếng ngon và thản nhiên bình luận món ăn phải nấu thế này, thế kia mới ngon... Tôi giận Trà lắm, má tôi thì buồn ra mặt. Mọi người nói tôi sẽ khổ nếu cưới Trà, nhưng vì yêu cô ấy tôi vẫn duy trì tình cảm.
Quả thực, càng ở bên cô ấy tôi càng thấy cô ấy là người ích kỷ và không biết nghĩ cho người khác. Trời mưa có cậu bé năn nỉ cô ấy đánh giày, thay vì nhẹ nhàng nói không, cô ấy quát cậu bé ra chỗ khác mà đứng, đứng gần làm bẩn hết đồ trắng của cô ấy. Mọi người quay sang nhìn khiến tôi xấu hổ không để đâu cho hết.
Tôi không muốn chia tay nhưng cũng không biết phải làm sao để cô gái xinh đẹp ấy trở nên dễ thương hơn?

PHẠM TRUNG KIÊN (Phú Yên)

............................................................................................................................................................

Bài tư vấn của Hoàng Giao

(Đã được đăng trên Báo Phụ nữ Việt Nam Cuối Tuần Số 4/15 ra ngày 22/01/2015)

KHÔI PHỤC HÌNH ẢNH TỐT KHÔNG DỄ


Bạn Phạm Trung Kiên thân mến!


Đọc những lời tâm sự của bạn mà tôi thấy trách bạn quá. Thực sự tôi không tán thành một cô Trà quá hồn nhiên như thế. Nhưng tôi trách cô Trà năm phần thì tôi trách bạn mười phần.
Ví dụ cái đoạn có lần cô ấy đến chơi đúng vào giờ nấu cơm, tôi nghĩ bạn đã yêu cô ấy thì chắc đã biết cô ấy quá hồn nhiên rồi chứ? Đáng lý khi thấy bạn gái thản nhiên ngồi chơi game, bạn không nên “đỡ” cho cô ấy (tự mình đương đầu phụ má cơm nước từ đầu đến cuối), như vậy chính bạn đã "hại" cô ấy, đã làm xấu đi hình ảnh “cô dâu tương lai" trong mắt mẹ mình! Đó là một cái đáng tiếc thứ nhất thuộc về bạn? Đáng lẽ lúc ấy bạn phải hồn nhiên kéo cô ấy vào cuộc (với thái độ tươi tắn, hài hước, tin yêu), khuyến khích cô ấy trổ tài ẩm thực, coi như là cơ hội đã đến với cô ấy thì thật là tuyệt vời quá.
Tôi trách bạn đã luôn im lặng trong mọi tình huống. Đã yêu nhau thì tận tình giúp nhau điều hay lẽ phải, bằng sự chân thành muốn nhau đẹp hơn trong mắt mọi người. Bạn đã để mặc cô ấy làm theo ý thích như vậy thì chính bạn cũng là vô tâm đấy. Để rồi sự việc như ngày hôm nay lại đổ hết lỗi vào cô ấy.
Tôi nghĩ ngay sau cái buổi Trà không tham gia nấu nướng lúc ăn còn chọn đồ ngon, không quan tâm đến ai, lại còn bình luận ngon dở một cách vô duyên như vậy thì rõ ràng mất điểm quá rồi, nên nếu bạn muốn duy trì tình cảm thì bạn phải tìm thời điểm nhắc nhở riêng cô ấy ngay. Nhưng tiếc rằng bạn vẫn im lặng chờ đợi cô ấy thay đổi. Lẽ ra bạn phải là người giúp cô ấy thay đổi thói quen xấu. Con người ai cũng có khuyết điểm, không ai hoàn hảo, nên mới phải giúp nhau nhận ra khuyết điểm mà tránh.
Bạn không nên trách cô ấy ích kỷ không nghĩ đến người khác khi mà bản thân bạn chưa biết làm gì để cô ấy nhận ra điều ấy!
Tôi còn trách bạn một chuyện nữa, đó là chuyện cô ấy mắng cậu bé đánh giày mà bạn cũng chỉ biết im lặng và xấu hổ thôi sao? Tại sao bạn không có một phản ứng gì để phản đối cách ứng xử không hay của cô ấy? Ít nhất bạn cũng phải khuyên cô ấy nên nhẹ nhàng.
Chuyện đã rồi, nói ra cũng để bạn hiểu rằng bạn cũng chưa có ứng xử tốt trong mọi tình huống. Khi đã hiểu ra được nguyên nhân tình huống xấu dần một phần cũng là do bạn, tôi tin bạn nhất định sẽ biết mình cần phải làm gì để khôi phục lại tình thế và ấn tượng tốt đẹp ban đầu của gia đình với cô ấy. Tình yêu của các bạn có thể tiếp tục đi đến kết quả tốt đẹp hay không, tất cả đều phụ thuộc vào cách ứng xử và sự quyết tâm của bạn. Chúc bạn thành công!

Hoàng Thị Giao
05:25 CH 05/01/2018
GIải đáp tình huống tư vấn

HG tư vấn - Báo PNVNCT

Tình huống 39:

Bạn Thúy Vy đã gần 30 tuổi, từng trải qua 2 mối tình. Gần đây Vy gặp và yêu anh Ngọc với những cảm xúc mãnh liệt mà ở 2 mối tình trước cô không có. Vy muốn gắn bó cuộc đời này với anh Ngọc vì anh ấy hiểu và có thể chia sẻ với cô mọi chuyện. Nhưng gia đình Vy lại kiên quyết ngăn cản bởi ngọc đã có một cô con gái 5 tuổi. Bố mẹ Vy đặt câu hỏi, rằng Ngọc phải thế nào mới ly hôn vợ? Khi Ngọc đến nhà chơi, họ bỏ hết lên lầu không nói với anh câu nào. Bản thân Vy luôn tự tin rằng cô có thể là một bà mẹ tốt và biết yêu thương con chồng. Cô muốn bảo vệ đến cùng tình yêu nhưng không biết phải thuyết phục bố mẹ thế nào?
Nguyễn Bùi Thúy Vy
(Đồng Nai)
.................................................. .................................................. .........................

Bài tư vấn của Hoàng Giao

(Đã được đăng trên Báo Phụ nữ Việt Nam cuối tuần số 42/14 ra ngày 16/10/2014)

TỰ TIN VÀ THẤU HIỂU



Gửi bạn Nguyễn Bùi Thúy Vy.


Theo lời tâm sự của Thúy Vy thì bạn đang rất tự tin vào tình cảm yêu thương của mình dành cho anh Ngọc, cũng như tin tưởng tuyệt đối vào tình yêu của anh dành cho mình. Tuy nhiên theo tôi những điều này vẫn còn phải suy xét lại cho kỹ và vẫn phải thận trọng với những người đã từng có vợ, có con và đã ly hôn. Bố mẹ Thúy Vy đặt ra những câu hỏi cũng có phần có lý không nên bỏ qua bởi cuộc đời có biết bao nhiêu chuyện không thể ngờ tới.
Nhiều khi tưởng vậy mà không phải vậy. Nên cảnh giác với cả chính mình trong các mối quan hệ, luôn phải khách quan, không đánh giá người khác bằng cảm tính mà bằng tiếng nói của trái tim để tránh nhìn nhầm người bạn ạ.
Bạn có thể khẳng định bản thân có thể là một người mẹ tốt biết yêu thương con chồng, tôi tin vào cảm nhận hiện tại của bạn, nhưng khi nhập cuộc thì chưa chắc. Tôi chưa mấy tin vào điều này vì sống với con riêng của chồng không phải là chuyện đơn giản. Phải quan tâm đặc biệt, cùng với cách ứng xử bằng tình cảm chân thành của chính mình như người mẹ ruột là chuyện khó làm vô cùng. Tự tin thật sự cần nhưng phải đi đôi với thấu hiểu đối phương.
Tôi thấy điều quan trọng nhất là nắm bắt được tình cảm của anh ấy cũng như của con gái anh đang đối với mình ở mức độ nào, việc thứ hai là bạn cũng nên tìm hiểu thận trọng nguyên nhân anh ấy ly hôn để hiểu tâm tư của anh cũng như hiểu hơn về con người anh. Một người đàn ông ly hôn hay người đàn bà ly hôn đều có nguyên nhân gây ra đổ vỡ. Không thể đổ lỗi cho một người, có thể do cả hai, có thể vì không phù hợp quan điểm sống, có thể vì một trong hai người quá tệ, không xứng đáng với tình yêu của người kia...Có rất nhiều nguyên nhân, có nguyên nhân ta chấp nhận được, có nguyên nhân không thể chấp nhận được. Bạn nên tìm hiểu kỹ để biết, nếu với nguyên nhân đó, liệu bạn có thể chấp nhận được anh ấy không? Liệu thực chất anh ấy có yêu bạn không hay vì lý do gì?
Khi đã xác định được hai người dù thế nào cũng không thể sống thiếu nhau, tình thương con chồng của bạn là thật lòng, bạn có đủ khả năng cùng anh ấy vượt qua khó khăn, thì việc thuyết phục bố mẹ chỉ còn là chuyện thời gian. Bởi khi bố mẹ đã nhận ra hạnh phúc thực sự của hai bạn thì họ sẽ không còn lo lắng và chấp nhận tình yêu của hai bạn thôi.
Chúc bạn mọi chuyện được như ý.
Hoàng Thị Giao
05:14 CH 05/01/2018
Bạn nghĩ gì về phong trào "ngoại tình chốn công...
Mình thấy xung quanh có nhiều gia đình đổ vỡ hôn nhân vì có chồng hoặc vợ ngoại tình nên viết bài này theo quan điểm riêng của mình, mong ai đó nếu có hoàn cảnh tương tự tham khảo xem có giúp ích gì được không. Cảm ơn 2 bạn drthu và zaodichvietnam đã có ý kiến!
10:15 SA 05/01/2018
Thơ Hoàng Giao

KẾT GIAO

Bạn hữu nơi đây gửi tiếng chào
Tâm hiền trí ngọc ước cùng ao
Đôi mùa trải bút gieo vần mộng
Bốn nẻo hòa trăng họa sắc đào
Thắt chặt tình thân lòng sáng mở
Gom đầy sức mạnh sách hồng trao
Đường thi võ luyện không ngừng nghỉ
Để những vườn ươm rộng lối vào
Hoàng Giao
03:09 CH 04/01/2018
Thơ Hoàng Giao
webtretho
MỪNG NGÀY 22/12

(Tứ tuyệt)
Anh về sau chiến trận dài lâu
Tấm áo pha sương đã bạc màu
Có mẹ cùng em nhen bếp lửa
Cha cười rung cả mấy hàng râu
Qua rồi tất cả những gì đau
Chỉ có non sông vạn sắc màu
Thống nhất ba miền xây dựng lại
Đôi bờ hạnh phúc thắm tình nhau

Hoàng Giao

19/12/2017
03:06 CH 04/01/2018
Thơ Hoàng Giao
VỀ NGUỒN
Lại thăm xứ Huế năm nao
Bao lâu cách trở giờ xao xuyến về
Bâng khuâng hội ngộ bạn bè
Ba mươi năm trước cận kề hôm nay
Trường xưa nắng gió còn lay
Cùng chung câu hát mỗi ngày trẻ thêm
Rì rào sóng biển dịu êm
Ảo huyền lửa trại nối liền tình chân
Xua đêm, xa cách nối gần
Sắc màu dáng Huế thì thầm tình mơ
Còn mê Vĩ Dạ Lăng Cô
Nỗi niềm đong giọt cà phê nỗi niềm
Còn say với nhịp Trường Tiền
Thướt tha áo tím ngả nghiêng đất trời
Thanh bình chi lạ Huế ơi
Gió sông Hương thổi thuyền rồng trôi bến bờ
Ba mươi năm chẳng phai mờ...
Hoàng Giao
02/11/2016
02:43 CH 04/01/2018
h
hoangthigiao
Hóng
310Điểm·12Bài viết
Báo cáo