Bức thư không bao giờ đến tay người nhận. Người nhận sẽ không biết bạn nghĩ gì.
Mẹ chồng em giống giống mẹ chồng chị đấy. Hồi chị bầu cũng thế, ức chế kinh khủng nên chị nghĩ, chả tội gì ảnh hưởng đến con mình hết, chị vác quần áo về nhà chị chị ở. Lúc mình bầu mình thấy thế nào thoải mái nhất cho mình thì làm em ạ. Em cũng ở Ko quá xa bme đẻ mà 2 tuần mới về thì chị phục em đấy, chị là chị kô chịu thế đuơc. :-) 1 tuần chị về nhà chị 3 lần, ừ thì cả bố chồng lẫn mẹ chồng chị nói cơ nhưng mà chj mặc kệ, việc đó ko sai nên chị chẳng tháy có gì mà phải nhẫn nhịn nghe lời rồi ấm ức cả, em cứ nói với mẹ chồng em nếu mẹ chồng e bảo bác gì gọi về rằng: chồng con cũng cần có trách nhiệm báo hiếu với bố mẹ con mẹ ạ nên 1 tuần con sẽ về..bao nhiêu ngày đó, con ko ăn cơm 2 bữa hôm đó chẳng hạn. Cái gì không hợp lý thì phải đấu tranh thôi. Rồi chuyện vệ sinh phòng, mẹ chồng e kêu bẩn thì e bảo chồng cọ, chồng ko cọ mà mẹ mắng thì nói chồng con ko làm con bâud con ko làm được. Ví dụ như thế, ko nên để ấm ức trong lòng ảnh hưởng đến con mình, chả tội gì phải thế, con mình là nhất em ạ
chủ top trẻ quá. Còn trẻ như vậy mà phải lập gia đình, như trái ép chín cây thì sao mà chịu nổi?Chia sẻ cho chủ top câu chuyện của bạn mình: bạn mình ra trường đi làm, quen chồng ở chỗ thực tập. Anh chồng này nhiều tuổi, cv ổn định. 2 vc cưới nhau xong, cô bạn mình còn đc nhà chồng xin việc cho. Hồi đó ai cũng tấm tắc khen nó tốt số. Đến khi đến nhà thăm bạn, nói chuyện vs bme chồng, mẹ chồng bạn mình còn nói vs bọn mình là :"Bâyh chồng con rồi, các cháu hạn chế đi chơi thôi, lo mà kiếm đc cv tử tế, ko thì lại khổ nhà chồng".Sau câu chuyện của bạn mình, mình tự nhủ dù thế nào cũng k lấy chồng sớm, vì chúng mình còn non nớt lắm, chưa đủ trách nhiệm cũng như từng trải để lo toan cho cả 1 gd, cũng như đối nhân xử thế. Chuyện của bạn k phải là lạ vs các cô dâu trẻ đâu, bản thân mình, hơn bạn 3 tuổi nhưng cảm giác đi đâu, ề nhà ng lạ cũng rất sợ hãi, ngại ngùng, vì vốn quen đc chiều và cũng chưa va chạm nhiều với XH.Bâyh chỉ còn cách tác động vs chồng bạn thôi, bạn lựa lời khuyên nhủ và bảo ban chồng, để anh ấy ng lớn và có chí tiến thủ xem. Chồng bạn mà k che chở đc bạn trong TH này thì chẳng ai giúp bạn đc, bạn k thể tự mình chồng chọi khi ko có sự ủng hộ của chồng đâu.
Bạn trẻ và lập gia đình sớm, lại có con sớm trong khi hai vc đều chưa ổn định thu nhập... Chia sẻ cùng e nhưng phía trước còn vất vả lắm đấy. Cố lên
Bạn đang có bầu, quan trọng là bạn phải cố lên cho con ra đời được trọn vẹn, bạn suy nghĩ nhiều, buồn nhiều sẽ ảnh hưởng đến thai nhi. Cố vì con mà đi tiếp bạn ah
Híc, đúng là chịu không hiểu nổi. Em phải nên biết rằng, rất nhiều người vẫn đang phải vác bụng bầu đi làm, sau đó về vẫn phải cơm nước các loại. Tất nhiên là có chồng trợ giúp, nhưng dc bao nhiêu đâu. Trong khi đó em nghỉ ở nhà, ngày chỉ nấu có 2 bữa cơm mà đã kêu ca rồi. Hay là em nghĩ rằng khi em có bầu thì phải có người khác nấu cho em ăn?
mẹ nó cố gắng lên,sinh em bé xong thì cố gắng xin việc mà làm,ít tiền cũng được quan trọng là nuôi được bản thân mình ,ko ăn bám thì sẽ dễ ăn nói hơn.ở nhà cũng nhiều việc ko tên làm mệt lắm mà mẹ nó lại đang bầu bì. mình rất hiểu mẹ nó trong hoàn cảnh này
Mới có thế đã kêu ca ko sống nổi, ai bảo ko kiếm việc làm rồi hãy lấy chồng chứ, tự em muốn em bị khúm núm khi mình ko độc lập cơ mà. Chồng đã có gì quá đáng mà kêu ca, mai này còn những việc lớn xảy ra ngoài ý muốn thì làm sao vượt qua sóng gió cuộc đời? Có bầu thì đã làm sao, phụ nữ nào lấy chồng chẳng có bầu, chẳng lẽ có bầu thì chồng bế suốt ngày à? Đúng là con nít.
em chả làm đc gì khác ngoài việc ôm con cả ngày
hiz