Em thấy chị không tôn trọng gì bố chồng cả. Một chút cũng không. Làm bố mẹ có quyền đòi hỏi chị ạ... Được sinh ra trên đời đã phải biết ơn bố mẹ rồi chứ còn quay ra khinh nọ khinh kia nữa thì em thấy chị là một... Nếu chị khinh thường bố chồng chị như thế thì để ông về nhà đi... ở với con như thế này nhục không để đâu hết được... Vào em, em thà chết ngoài đường chứ ko thèm ở nhà chị... đấy là vẫn còn mạnh khỏe, đến lúc ốm đau bệnh tật, không dậy được thì đến mức thế nào...Về nữa, chị thì muốn mẹ chị đến thì ngồi không, còn bố chồng đến, ngồi không chị khinh thường thế này thế kia... Thế có phải khác máu thì tanh lòng không? Hoặc em không hiểu đoạn chị diễn tả?Chị không có điều kiện thì để bố chồng chị về, mẹ ruột lên trông cho 1 thời gian... dù sao mẹ chị cũng không thích ở không giống bố chồng mà...
Ôii...đọc bài của chủ top xong là mình đã muốn có ý kiến ngay rồi. Nhưng đọc hết cm của các mẹ thì thấy đủ ý của mình hết rồi, và cũng tỉa chủ top nhiều rồi nên mình k tỉa thêm cho vài nhát nữa ^^. k biết chủ top bnhiu tuổi, làm nghề gì, và môi trường sống thế nào nhỉ? Mình chia sẻ chuyện của mình cho chủ top đỡ căng thẳng nhé.Bé nhà mình cũng vừa đc 3,5 tháng. Vợ chồg mình ở riêg, có đầy đủ nội ngoại ở gần. Bà nội vừa về hưu. Tháng đầu tiên sau sinh, mình nhờ bà nội ban ngày, bà ngoại ban đêm. Ban ngày mình còn thuê thêm 1 ng nữa, vì mình nghĩ bà nội muốn sang là để chơi với cháu chứ mình k dám để bà làm j. Vì tính bà làm 1 kể côg 10, nên mình sợ bị mang tiếg là mẹ chồg đi hầu nàng dâu. Đó là mình có đkien thuê người. Có những hôm ng gv về quê, bà giúp mình cơm nước, quần áo. Bà nấu những món mình k thích ăn 1 tí nào nhưng vẫn ăn, vẫn khen ngon bthg, vì nghĩ bà có thuơng mới nấu cho mà ăn, chứ k thuơng thì "ngta ỉa vào đầu cho" (câu mẹ đẻ mình hay nói). Còn bth, có ng gv, mình vẫn muốn bà nằm nghỉ ngơi chung với cháu, đồg thời giúp mình lo cho nó khi tè, ị lug tug, vì vết khâu còn đau quá, mình k ngồi đc, ngồi lên nằm xuốg nhiều thì mình bị đau lưg. Mình nói mẹ đừg làm j hết, có ng gv rồi, mẹ ở đây với cháu cho vui. Vậy mà bà k thích, bà thích đi tám với ng gv hơn, để 2 mẹ con mình vật lộn với nhau. Mình k ngồi đc, phải quỳ để thay tã, lau chùi cho con cả ngày, đến h 2 đầu gối mình vẫn còn đen thui, k khỏi đc. Nhiều lúc cũng ức chế chứ, nhưng nghĩ đó là mẹ mà, mình là con sao có quyền ý kiến đc. Mẹ giúp cho như thế đã là đỡ lắm rồi. Mình nghĩ chủ top nên thay đổi cách snghi đi. Đó là bố chồng bạn ạh, k phải bố đẻ hay mẹ đẻ bạn đâu mà bạn muốn "nhờ vả" gì cũng đc. Bố già, bố mệt, bố ngủ, bạn trách bố sao? Ôg già, ôg trái tính, bạn cũng trách sao? Bạn chưa nghe câu "1 già 1 trẻ như nhau" àh? Bạn nhờ bố chồg bạn trôg bé, chẳng khác nào để 2 đứa trẻ chơi với nhau? Ôg bây giờ chỉ CHƠI với cháu đc thôi, k TRÔNG đc đâu bạn.
Bố chồng bạn đã vất vả vì con rồi, bây giờ phải để ông nghỉ ngơii chứ, ai lại để ông vất và vì cháu nữa. Người già có người ít ngủ, có người ngủ nhiều. Bạn đâu thể so sánh bố chồng với ông nội được. Nói thật quan điểm mình nếu sinh con được thì phải tự lo, không thì đừng sinh, khi nào có khả năng hay cha mẹ ruột của bạn phụ được thì hãy sinh, chứ không nên vì muốn có con mà làm phiền cha mẹ già được. Cớ sao bạn lại có quan niệm rằng quê mình ông bà phải trông cháu!!!!!! Bạn cư xử bố chồng y như là ông phải có nghĩa vụ với mình, thử hỏi có đúng không? Chưa kể ông là đàn ông mà lên trông cháu là hiếm có. Như bạn nói thì bạn có thể nhờ cha mẹ ruột mình trông cháu mà. Sao bạn không nói thẳng với bố chông để mẹ ruôt bạn lên trông cháu. Hay là mẹ bạn cũng không lên mà kêu bạn gởi cháu về quê, bạn không thể xa con nên nhờ bố chồng với thái độ khó chịu đó. Chẳng những bạn trách ông chăm con không tốt mà còn trách ông không nấu cơm, giặt đồ cho bạn, nên bạn càng khó chịu. Bạn thử nghĩ nếu chị dâu hoặc em dâu bạn mà đối xử với bố bạn như vậy thì cảm giác của bạn ra sao!
Đọc cả cái topic này, ấn tượng lớn nhất của mình về bạn, đấy là bạn là 1 đứa con dâu quá hỗn láo và không biết điều. Bạn là con mà viết ra được những dòng bất kính bất hiếu trên về bố chồng bạn, thì đừng mong ai có thể đồng cảm và ủng hộ bạn được. Người ta nói cuộc sống của 1 người do chính thái độ của người đó quyết định. Mình thấy câu này quá đúng với trường hợp của bạn. Với cái ác cảm cố hữu dành cho bố chồng, trong khi đó lại khăng khăng mặc định bố chồng có nghĩa vụ phải trông con cho bạn vì bố chồng bạn rảnh rỗi và trước đây sống thiếu trách nhiệm với gia đình, thì không bao giờ bạn thoát được cái tâm trạng hậm hực của bạn đâu.Những điều cần nói v.v bố mẹ không có trách nhiệm chăm cháu cho con các mẹ ở trên đã nói hết rồi (nhưng bạn không vỡ ra được gì, lại lôi quan điểm dưới quê ra giáo dục lại mọi người), nên mình cũng không nói lại nữa. Nếu ở vào hoàn cảnh của bạn, mình sẽ để ông nội về Bắc, sau đấy nhờ bà ngoại vào trông. Mình thấy đây là giải pháp tốt nhất . Chờ khi con cứng cáp thêm chút nữa thì gửi trẻ thôi. Đừng tự làm khổ mình và làm khó cho bố chồng bạn nữa.
lúc mới cưới nhau, ông ở nhà nằm dài, chứ ko xuống nhà mình chúc Tết. 2 nhà cách nhau 40km. nhưng ông vẫn lên nhà con gái chơi tuần 1 lần. lúc này là chưa có vđ j, mọi sự bt. chồng cũng xấu hổ, nói khéo bố xuống nhà chơi, ông ậm ừ rồi đi 1 mạch lên chị gái -> về quê luôn.
mình đẻ: ngta nói cái kiểu: ôi dào, có mình nó đẻ chắc, rồi thì ngta ko hỏi han j, đến mức ông nội mình (ngoài quê) gõi đt hỏi bố xem tình hình thế nào, rồi hỏi thế nhà bên nội có ai thăm nom j nó chưa? xin lỗi chứ, mình đẻ hàng xóm nhà mình ngoài bắc còn biếu vài chục. -> đánh giá chung: nhân nào quả nấy, mình đi ngta, giờ ngta đi lại. còn nhà chồng thì ko bao giờ. yếu kém khoản này, nên mình lãnh hụi chót. Nhưng: bố chồng vào khoe chuyện thím mình đẻ, ngta đến chật cả Bệnh viện. mình hỏi: ủa, thế con tưởng ngoài mình ko có lệ đấy? chứ con đẻ có ai thăm hỏi j đâu? mình thấy nhục lắm với nhà mình chuyện này. đến bây giờ chồng mình còn lưu tin nhắn của mình. vì mình đẻ hơn 1th mà ko ai hỏi han j bố mẹ mình, nên mình nt cho chồng: ko bao giờ mình quên chuyện này.
ông bà sui gia lên chơi, thì bố chồng mình kệ, ông bà tự làm tự nấu ăn tự dọn dẹp, còn em chồng mình lên chơi (nữ, 25t nhé, vừa tốt nghiệp) thì ông dọn dẹp, nấu nướng cho nó ăn,.... Haizz
hay mình ở tệ bạc (kiếp trước) nên giờ mới thế hả giời?
mình đồng ý kiến với bạn, nếu là mình, mình cũng ko làm thế, và ko bao giờ chịu như thế. nhưng chuyện nó dài lắm, chưa hết nên có thể khả năng diễn đạt của mình kém nên bạn chưa hiểu. thôi để mình ví dụ nhé:
sao bạn ko nghĩ tích cực: sao bạn muốn mẹ bạn ngồi ko, ko làm mà mẹ bạn cứ làm? nói thật, mẹ mình lên chơi 2 ngày về mà mẹ mình sợ luôn. mẹ mình làm liên tục, đồ thì tiếc tiền điện máy giặt -> giặt tay, cứ tè 2-3 cái quần giặt 1 lần, cơm + nước, lau nhà,...... nên mình ko muốn mẹ lên. đêm thì em bé ọ ẹ khó ngủ lại càng ko ngủ được. mình kêu mẹ lên chơi thôi thì mẹ ko thể ngồi ko. đấy. bà nội mình năm nay 87 cũng ko thể ngồi ko. nhà mình quen vậy rồi. còn giờ thì ông nội có thể ngồi từ 1-2h chiều tới 9h tối là bình thường.
cảm ơn bạn đã góp ý, mình có lần đã đưa ra hướng xửa lý như này mà chồng mình ko chịu:
1. nghỉ việc ở nhà trông con. -> cả 4 miệng ăn chỉ có 1 lương -> ko thể kham nổi.
2. gửi con về nhà ngoại: ko chịu vì sĩ diện. còn kêu bà ngoại lên trông thì ko thể. nhà mình có bố chồng, giờ bà lại lên trông cháu -> khó coi lắm.
bạn có hiểu nhầm ko nhỉ? nấu cơm giặt đồ cho mình? mình ko hề nói. này nhé, sáng đi làm thì cho con ăn, phơi chăn chiếu, rồi đi chợ mua đồ ăn, trưa chỉ mong ông cắm cho nồi cơm thôi., chứ đồ ăn mình cũng để sẵn trong tủ lạnh rồi mà???? giặt đồ thì có máy giặt, nhưng ông ko phơi -> nên mình mới nói là mong ông phơi đồ. thế thôi. từ 8.00 sáng tới 11.00 mà có thế thì ko hiểu có quá đáng ko? trưa mình về chỉ kịp nấu cơm cho ông xong cho con ăn + tắm + rồi mình đi làm. hết.
thật lòng cảm ơn bạn, vì bạn đã thẳng thắn chỉ ra cái sai của mình. bạn nói mình bất kính, bất hiếu e là hơi nặng, nhưng mình có thể hiểu đc, bạn đọc thấy rất khó chịu vì mình viết thế chứ j? nói thật là mình viết theo đúng tâm mình nghĩ đấy. theo bạn nghĩ ( ko cần bạn nói ra) ng khỏe mạnh, ai mà nằm dài ra đc gần 9h đồng hồ ban ngày? xin lỗi, đấy là mình nói khách quan đấy. còn chuyện Giáo dục mọi người thì mình ko nghĩ theo hướng đấy đâu ạ. ở làng mình, bao nhiêu đời nay, nếu mình ở nhà ko đi làm thì mình trông con, còn ko thì mặc nhiên là ông bà trông. nên chuyện của mình ko thoát ra khỏi nó đc. mình sẽ kiểm điểm lại mình và giải pháp bạn đưa ra khá là thực tế. cảm ơn bạn 1 lần nữa.
nên theo ý mình: ( góp ý với tinh thần xây dựng):
- chồng: gọi đt gặp vợ, hẹn ra uống nc, nói chuyện thẳng thắn. nếu BM vợ đã biết chuyện, nói thẳng BM vợ luôn. con đánh vợ là sai, nhưng thử hói cô ấy đã đúng chưa?còn nếu BM vợ chưa biết chuyện, đi được thì về được.
- cả 2vc làm Bản quy tắc dán sau cánh cửa phòng ngủ 2 vc ( nếu có p riêng - nhớ ghi mật mã ko thì ai đọc đc thì lại ngại :)): nếu vi phạm thì phạt hành chính (10.000 cho 1 lần chẳng hạn- tiền này sau này cả gia đình đi ăn ngoài) đấy cũng là nhắc nhở ko vi phạm. nhưng tuyệt nhiên ko đc cho con biết, cái Tôi của v-c, ai cũng có, con biết -> xấu hổ. nhà tớ có 1 tờ giấy A4 dán sau, vợ bên trái, chồng bên phải, ai sai thì 1 dấu chéo -> cuối tháng lãnh lương truy thu, ai đúng ( khen) thì 1 dấu sao -> mua 1 món quà. ( có thể với chồng chỉ là đôi tất, còn mình thì toàn là card đt) nhưng sau đó ai cũng vui (mà ít tái phạm).
chúc a mọi điều may mắn.