Em trình còn non, nhưng cũng xin có đôi lời: 1. Chồng chị sai, chắc chắn. Không phải bàn cãi gì nữa. Còn tại sao anh ta trượt chân như thế, em nghĩ chắc chị cũng có câu trả lời Thôi, cái này không bàn sâu nữa. 2. Chị lựa chọn tha thứ, nhưng cách tha thứ của chị có vấn đề. Vấn đề ở mấy chỗ đỏ đỏ í ạ. Đây là kiểu tha thứ nửa vời. Chị lôi anh ta ra khỏi vũng bùn nhưng thi thoảng buồn buồn lại dúi cho anh ta 1 phát thành ra cũng ko thể ngóc đầu ngõ cổ lên được. Em cũng có thể hiểu được tâm lý của chị. Mỗi khi cơn đau nó về, nó hành hà bản thân chị, nó vò nát trái tim chị. Và chị "giảm đau" bằng cách trút lên đầu anh ta. bao nhiêu uất ức, bao nhiêu cay đắng dồn nén lại chị lại xả ra. Thành ra anh ta có muốn quay đầu về bờ, nhưng chưa tới bờ lại bị đủn cho 1 phát ra tuốt đằng xa. Anh ta cần có thời gian bình tâm lại chị ạ. Còn yêu chị hay không còn yêu chị, cũng cần phải bình tâm lại mới nhìn nhận vấn đề được.Dù có còn yêu chị, nhưng trong hoàn cảnh này, cũng chưa thể bày tỏ nồng nàn với chị ngay được. Cần phải có thời gian. Lúc đó sự quan tâm mới là đích thực. Chị đừng thất vọng vì mình tha thứ rồi mà vẫn chẳng nhận được những gì chị muốn: sự quan tâm, sự bù đắp xứng đáng. Tự nhiên em nghĩ, cùng cách lựa chọn tha thứ, nhưng chị hành xử khác đi 1 tí. Cho anh ta bình tâm lại, từ từ giải quyết. Ko đòi hỏi luôn và ngay sự quay đầu của anh ta, biết đâu tình hình ko đến nỗi tệ như bây giờ? 3. Với tình hình hiện tại. Em nghĩ 2 người cứ tạm ly tân 1 thời gian để cùng suy nghĩ. Anh nghĩ gì thì kệ mẹ anh í. Còn chị, có thêm thời gian để nghĩ: - nếu anh ta lựa chọn quay về, thì chị nên làm gì với sự quay về í để gia đình HP trở lại chứ ko phải cái kiểu dăm bữa nửa thánh lại lôi nhau ra cãi vã hành hạ tinh thần nhau. - Nếu anh ta lựa chọn là chim cút theo em kia (em dự là khả năng này ít xảy ra) thì chị phải làm gì để cân bằng cho cuộc sống của chính chị. Để sống vui khỏe và các con ít bị thiệt thời nhất. P/s: Chị tìm cuốn "hiểu về trái tim" của Minh Niệm đọc nhé! Đôi khi, chỉ 1 cuốn sách cũng giúp mình xoa dịu cơn đau tốt hơn tác giả gây ra nỗi đau nhiều lắm
rất hiểu nỗi đâu của b, quyết tâm thay đổi, m đảm bảo qua 1 thời gian b sẽ nhận được những thứ xứng đáng :- Nếu đã chọn tha thứ để làm lại từ đầu, dứt khoát đừng dằn vặt chồng hoặc tự dằn vặt mình vì như vậy b càng đau thêm và đẩy quan hệ vc xấu đi. Cũng kg phải cần quên hẳn, lâu lâu có thể đề cập đến nhưng kg phải kiểu chủ động chì chiết, mà khéo léo nhẹ nhàng để ck bạn biết vợ mình đã từng đau lòng thế nào và để anh ta tự ân hận. Đàn ông kg phải mình muốn họ nhận lỗi & ân hận thì họ sẽ làm theo ý mình, nhưng mình có thể đi đường vòng để họ tự nguyện làm vậy. - Tạo thêm niềm vui, phấn đấu trong công việc...để giảm bớt những lúc suy nghĩ tiêu cực.- Nên chăm sóc bản thân : làm đẹp, mua quần áo mới, liên hệ lại với bạn bè cũ...để có thêm niềm vui và tự tin hơn vào mình.- Chuẩn bị tài chính để đảm bảo nếu xấu nhất phải chia tay, b sẽ kg quá thụ động vì kg thể nuôi con.- Cuối cùng, định hướng rõ ràng : mình đã cho hôn nhân 1 cơ hội thì sẽ cố gắng hết sức- nếu đã làm hết cách mà anh ta kg biết trân trọng thì điều đó có nghĩa là anh ta kg xứng đáng, nếu có chia tay thì người cần hối tiếc là anh ta, kg phải mình.Bạn đã có con thì lại càng phải mạnh mẽ hơn, chồng chỉ quan trọng nếu anh ta thực sự xứng đáng nếu không thì chẳng việc gì làm khổ mình, khổ con ..rồi khổ cả cuộc đời.Chúc b vượt qua giai đoạn khó khăn này và lại tìm thấy hạnh phúc.
e chưa trải đời nhiều và chưa có gd, nên cũng ko biết khuyên chị sao. Thấy thương chị quá. Nh theo kinh nghiệm các chị đi trước thì bây h chị hãy cố gắng đừng dằn vặt ck, đừng nói bóng gió j tới chuyện a ngoại tình nữa, hãy để yên trong lòng đi chị. Và chị hãy dành tg nhiều cho chính bản thân chị và các con. Hãy chăm sóc,ăn diện làm cho mình đẹp lên. Cuối tuần chị hãy mặc đẹp, trang điểm đẹp dẫn con đi ăn, đi chơi công viên, đi gặp bạn bè ( ko cho ck đi theo cùng nhé ) để a biết dc cái cảm giác vợ con vui vẻ với nhau mà ko có a sẽ thế nào. A sẽ biết a cần j và cái j quan trọng với a. Đừng tự biến mình thành 1 bà vợ già, điên khùng nữa nha c, hãy nhớ phũ nữ đẹp luôn có quà.
"Sau khi cưới 2 tháng thì mình đã có bầu khoảng 4 tuần. Hai vc chỉ quan hệ trong 4 tháng đầu, rất ít, rồi sau đó anh nói sợ ảnh hưởng đến con nên ko muốn nữa, mình cũng vậy. Suốt thời gian mang thai anh rất ít quan tâm, chỉ đưa mình đi khám thai khi mình yêu cầu, chẳng bao giờ đi bộ cùng mình. "Đây là những dòng chia sẻ của bạn. Thực sự, mình ngoài cuộc, mình ko muốn phán xét ai cả. Nhưng bạn ạ, Bất kỳ một người con trai nào thực lòng yêu thương người vợ của mình sẽ không bao giờ " ít " quan tâm đến vợ đến con đâu. Trừ phi người đó phải lo công việc (nhưng chả lẽ công việc quan trọng hơn đứa con của mình sao ?) hoặc là quân nhân phải đi nghĩa vụ không tránh được. Bạn có cảm giác hạnh phúc với chồng bạn đó là do bạn đã giành quá nhiều tình cảm của mình cho anh ấy. Nên chỉ một chút đáp lại của anh ấy đã làm bạn hài lòng. Nhưng nó cũng che mờ đi lý trí của một người vợ, người mẹ của đứa con bạn. Bạn ở trong cuộc, nên ko nhìn ra. Nhưng chả lẽ với bao dấu hiệu của một người đàn ông ngoại tình như vậy mà bạn vẫn cố nghĩ cho chồng bạn thì...Mình thấy tội nghiệp cho bạn.Mình cũng đã từng trải qua giây phút đau đớn đến quặn thắt lồng ngực khi biết người mình yêu có quan hệ với người khác. Mình đã cố đọc hết các dòng sự của bạn, Chỉ ko biết bạn có hiểu chính con người mình không >? Nhưng một người luôn khao khát tình yêu như bạn sẽ không thể nhận ra được đâu, Dù sao thì... mọi chuyện cũng đã xảy ra rồi, giờ vấn đề quan trọng nhất của bạn đó là giải quyết vấn đề chứ không phải phán xét ai cả. Hy vọng người chồng của bạn sẽ vì đứa con mà quay về với bạn. Có điều mình dám chắc với bạn, anh ấy đã không còn yêu bạn nữa rồi !
Cảm ơn bạn đã đọc hết những dòng tâm sự của mình dù nó thật lủng củng, lan man. Mình cũng đã đọc hết những chia sẻ của bạn. Mình thấy bạn khác chồng mình ở chỗ bạn đã biết nhận lỗi và mong ước có cơ hội để sửa sai. Vậy thì bạn cứ thể hiện sự hối cải bằng tất cả tình yêu và sự chân thành của bạn, chắc chắn vợ bạn sẽ nghĩ lại và tha thứ cho bạn. Còn chồng mình, tuy ngoài miệng nói là anh có lỗi, nhưng trong hành động thì chưa thấy có gì là thật tâm hối lỗi và muốn xây dựng lại phải ko? Có lẽ chồng mình quá yêu NT3, hoặc là anh quá tham lam thấy rằng bỏ bên nào cũng tiếc...
Mình đã 3 lần cho anh cơ hội, nhưng cứ thấy mình có chút nguôi ngoai là lập tức anh lại nghĩ tới bên kia. Mình quá chán nản... Giá như chồng mình có đc sự thành tâm như của bạn, biết xót xa cho những đau khổ vật vã mà vợ đã phải trải qua như bạn mà nâng niu, trân trọng mqh vợ chồng hơn thì có lẽ mình đã ko khốn khổ nhiều như vậy. Linh cảm của một ng phụ nữ trong tình yêu là rất nhạy cảm, chỉ cần nhìn thấy một chút bâng khuâng trên nét mặt chồng, dù chỉ trong giây lát cũng đủ để họ cảm thấy tình yêu đã ra đi ... Đôi lúc mình muốn bản thân ít nhạy cảm 1 chút, ít yêu chồng đi 1 chút nữa thì mình sẽ bớt đau buồn đi 1 chút, sáng suốt hơn 1 chút trong hành trình xây dựng lại 1 mái nhà sắp đổ vỡ.
Mình cũng chẳng biết tại sao dù chồng đã có sẵn nhiều nhược điểm, lại còn phụ bạc mà mình vẫn yêu thương anh như vậy. Mình mong có một ngày anh nhận ra những gì như bạn đã nhận ra để mà thực sự quay lại thì mình sẽ tha thứ hết, sẽ cố quên hết để tiếp tục...
Một lần nữa cảm ơn bạn đã chia sẻ cùng mình, hy vọng bạn sẽ tìm lại đc hạnh phúc với ng vợ yêu của bạn!