images
Thịnh hành
Cộng đồng
Bé yêu - Mẹ có quà cả nhà đều vui
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Nên ở hay về? có mẹ nào nuối tiếc sau khi về Việt...

Thôi mình chuyển chủ đề khác, ko biết mọi người có giống mình không, cảm thấy đời là một chuỗi liên tục các giai đoạn đầy và rỗng, giờ lại đang đến một khoảng rỗng, hihi con lớn học hành ổn định trộm vía ít phải lo lắng, công việc cơ quan ổn định tương đối dễ chịu ko có sức ép gì cả, nhà cửa cũng ổn định xong xuôi tự dưng dạo này cứ tự hỏi mình liệu mình có nên làm một điều gì đó cho cuộc sống sinh động có ý nghĩa hơn ko, nhưng điều gì đó ấy là gì thì mình cũng ko biết nữa, nhiều người có say xưa phấn đấu nghề nghiệp để lên các vị trí cao hơn mình thì ko thấy có cái say mê đó lắm, lúc lại nghĩ hay đẻ đứa nữa để cuộc sống lại có thứ mà quay cuồng nhưng nhìn lại chặng đường đi qua lại ngại kinh lên được, có lúc lại nghĩ hay tự mình làm một businesse nhỏ để có cái phấn đấu hàng ngày nhưng lại sợ quá vất vả đã lập lên phải theo lao ko còn thời gian cho gia đình.

Chia sẻ với chị Mẹ Miu. Em cũng đang bị một khoảng rỗng thì phải, thấy ko biết ý nghĩa của việc "sống" tiếp như thế nào nữa. Ko có cái gì chạm đến tận cùng, thỏa mãn. Có lẽ người ta chỉ thấy ý nghĩa khi có sự đam mê?
Ngồi hóng hớt học hỏi các mẹ, các chị bàn luận giải pháp ạ.
06:28 CH 20/11/2010
Có mẹ nào có con hoặc em hoặc chính mình du học...
Đồng ý với mẹ Đức Minh, đi học xong, rồi đi làm ở nước ngoài, sức ép công việc lớn hơn nhiều, quay đi quay lại đã hết tháng rồi hết năm. Nhiều người ở nước ngoài lâu, cũng muốn về, trăn trở này khác. Nhưng để thực sự bán nhà, quit job mà về, không vì lý do gia đình bố mẹ, hoặc trường hợp xấu là mất việc. thì ít.
Càng lớn tuổi, về càng ngại. Đúng thôi, công việc bên đó tạm ổn, con cái đi học đàng hoàng tử tế, môi trường nếp sống cách làm việc quen rồi. Tiết kiệm dành dụm lại không nhiều so với mức chi tiêu khi ở VN để có được một cuộc sống kha khá (Cả Hà nội và HCM đều trong top 20 thành phố đắt đỏ nhất thế giới :))
Ở box các bà mẹ việt ở nước ngoài/đề tài chung, có một topic thuộc dạng hot nhất là tâm sự về việc nên về hay nên ở...
Nhưng tớ nghĩ về mà mở riêng ngay là rất khó, trừ khi có sự hỗ trợ của gia đình (gia đình cũng làm kinh doanh) hoặc nhập vào được một nhóm bạn cùng làm với nhau. Có nhiều thứ còn thiếu, trong đó đặc biệt là network.
p.s: vụ có 3-4 cái nhà bán đi 1 cái là em đùa thôi chị longthu999 ạ.
06:09 CH 06/04/2010
Có mẹ nào có con hoặc em hoặc chính mình du học...
Em nghĩ là làm ở cơ quan nhà nước không phải là lựa chọn phù hợp với nhiều người. Lý do là:
Văn hóa khối doanh nghiệp nhà nước (hay hành chính sự nghiệp) có rất nhiều điều khác biệt so với quan niệm của giới trẻ, đặc biệt là những người ở nước ngoài về là lương thưởng, thăng tiến dựa trên kết quả làm việc, tự chủ trong công việc, tự do ngôn luận, không cần phải chăm sóc xếp (nhiều) v..v. Khối nhà nước thường bị gắn với những từ như "lương thưởng theo bậc, theo thâm niên, đấu đá nội bộ, không làm nhưng cũng không cho người khác làm, cơ chế vướng v..v"
Chính vì vậy, nếu một người mà soft skills không tốt lắm, không khôn khéo lắm, muốn thấy kết quả việc làm của mình được ghi nhận ngay, không kiên định với mục tiêu đề ra của mình v.. v thì khó thành công ở môi trường ấy. Có xin vào thì cũng vài ba năm sau lại xin ra với vị trí khi ra hệt như vị trí khi vào - trắng tay.
Nói cách khác, chịu được hay ko phụ thuộc vào bản tính của con chị rất nhiều. Với người này là chịu đựng, với người kia là bình thường, ở cùng trong môi trường đó.
Làm nhà nước cũng có những ưu điểm, nhất là ở một nước mà tỷ trọng hoạt động, tham gia của khối này là rất lớn, tầm ảnh hướng là rất lớn, cho dù làm ở vị trí hoạch định chính sách hay tham gia các dự án hạ tầng, đường xá, cầu cảng v..v. Và tầm ảnh hưởng không bị một giới hạn như làm cho công ty nước ngoài. Làm cho nước ngoài, xuất phát điểm lúc đầu nhanh hơn, và ở mức cao hơn nhưng về lâu dài thì chưa biết ai đã hơn ai.
Em cũng quen biết một số người làm nhà nước, rất thành công, làm lợi cho họ nhưng cũng đóng góp cho sự đi lên chung.
p.s: Chủ quan ra em chưa thấy ai có một nhà mà bán cả nhà cho con đi học, mà thường là họ có 3-4 cái nhà thì bán bớt 1 cái cho con đi du học thôi :Battin ey::Battin ey:(j/k)
03:02 CH 06/04/2010
Có mẹ nào có con hoặc em hoặc chính mình du học...
Điều cô muốn mọi người cùng chia sẻ cái quan trọng nhất là tâm lý 1 số anh chị đã đi học và đã về làm ở VN thế nào ? diễn biến tâm lý ra sao để mình biết trước , cái gì hay thì mình giữ và học tập , cái gì chưa hay mà các anh chị cô chú đi trước đã vấp và kể lại thì mình biết và không bị vấp nữa đúng không ?
:

Em nghĩ người ở nước ngoài khi về VN thường có tâm lý: muốn làm một cái gì đó cho ra ngô ra khoai, hoặc ít nhất muốn tìm kiếm một công việc thu nhập tốt, cao hơn mức trung bình.
Cái được họ có là kiến thức (từ sách vở) và kinh ngiệm (sống và làm việc- cái này tùy người), quan hệ (cái này cũng tùy người- thường ai đi làm thì mới có). Cái thiếu đi là networking ở nhà - bị bỏ bê trong một thời gian nên lúc về chỉ gói gọn trong bạn bè.
Ở VN thì việc thành hay không phụ thuộc nhiều vào quan hệ, rất nhiều.
Em nghĩ lúc đầu về không nên sốt ruột, không nên tự đánh giá mình cao quá. Hãy chọn lựa thật kỹ công việc đầu tiên, và tất cả các công việc sau đó :). Em tâm niệm, chỉ chuyển việc khi công việc đó tốt hơn hẳn công việc đang làm (về thu nhập, tính chất công việc, quan hệ đồng nghiệp, xép v.v là những yếu tố luôn cần cân nhắc khi quyết định). Hãy dành thời gian ban đầu để tạo dựng và mở rộng networking.
Làm ở một công ty nước ngoài hay nhà nước rất phụ thuộc vào tính cách của bản thân, mục tiêu mình muốn vươn tới. Em nghĩ làm ở nhà nước phù hợp với những người rất có chí hướng, kiên nhẫn, khôn khéo và sức ép kiếm tiền ngay tức khắc là không nhiều, và có quan hệ hỗ trợ sẫn có từ bố mẹ (cái này nhiều bạn coi là không tốt, nhưng theo ý em thì không hẳn- nên biết tận dụng thế mạnh của mình, vấn đề là tận dụng để mình làm gì thôi). Hiện tại những người làm nhà nước đi học nước ngoài về đã nhiều, cái bằng cấp của mình không phải là lợi thế nhiều lắm. Tuy nhiên, nếu ai có tính cách như em nói ở trên, em nghĩ sau khi đi học về, làm nhà nước là lựa chọn tốt.
Làm ở công ty nước ngoài thì straight forward hơn, phù hợp với người muốn có thu nhập tốt ngay từ đầu, thích được đánh giá theo kết quả công việc. Những yếu tố này cũng gần gũi với những quan niệm phương tây, do đó sự hẫng hụt cũng ít.
03:26 CH 05/04/2010
Nên ở hay về? có mẹ nào nuối tiếc sau khi về Việt...
Cũng có nhiều người bạn của em đã ở nước ngoài lâu rồi, chồng đi làm, vợ nội trợ, xác định tinh thần là hy sinh vì con vì chồng. Tuy nhiên, tâm lý lúc up thì ít mà lúc down thì nhiều.
Những khi như thế, em cũng hay chia sẻ với nó. Rằng thời gian qua nhanh lắm, chẳng mấy mà con cái trưởng thành cả, không còn quấn quýt bên bố mẹ cả ngày nữa. Khi đó thì nhớ lắm cái lúc xưa xưa mình không có điều kiện ở cạnh con, nuối tiếc thời gian quay ngược trở lại. Chỉ còn biết ngồi xem lại ảnh chụp và phim quay thôi. Ai có điều kiện ở nhà với con cũng là niềm hạnh phúc đấy chứ, cho cả con và mẹ. Miễn là mình làm thế nào để tâm lý thoải mái để enjoy nó.
Em cũng hay xui bạn em là thuê người giúp việc đi, dù có tốn kém thêm, giải phóng mình vài tiếng đồng hồ để đi tận hưởng cuộc sống, tự bản thân cảm thấy vui vẻ, làm những điều mình thích, đi massage, đi gym, dance club v..v, làm từ thiện, tham gia vào một công việc cộng đồng -> sẽ thấy có ích, sẽ thấy có những người rất cần mình, mình cũng giao lưu, cũng build up bản thân.
Nhưng nói thật là chưa thành công lắm. Không biết cô bạn thực sự lăn tăn vấn đề gì. Vì ỳ lâu quá rồi, ko có động lực lên đường, không có cộng đồng để cùng tham gia hay vì ko cảm thấy secure về kinh tế để chi tiêu những khoản "hơi xa xỉ" như vậy.
Em thì lại nghĩ khác, sống có một lần thì phải sống thế nào cho ý nghĩa, đừng để ngày qua ngày trôi nhạt nhẽo khi mình còn có thể thay đổi nó. Khi già, sức yếu, kinh tế khó khăn v..v thì khác....
Liệu em có bị cứng/ko thực tế quá không nhỉ????
03:14 CH 01/04/2010
Tấm lòng của các bà mẹ Việt ở nước ngoài hướng về...
Bạn Cunhip ơi,
Tớ nói cụ thể hơn một chút về ý của tớ:
Tớ thấy là trẻ con tây có một số thứ rất hay: Ví dụ độc lập và tự làm nhiều thứ. Một đứa trẻ 5 tuổi tự làm vệ sinh cá nhân, ăn uống, gập quần áo v..v. khi đi du lịch tự xách theo một số đồ của mình, thậm chí còn giúp đỡ bố mẹ nếu cần. Trẻ con Việt Nam, 5 tuổi vẫn còn nhõng nhẽo, bố mẹ phục vụ từ đầu đến chân (Tớ còn chứng kiến có những ca đến tận lớp 4 bố mẹ vẫn còn gỡ cá lấy cơm cho ăn cơ). Do giáo dục mà tạo ra sự khác biệt đó. Trẻ con Việt Nam được chiều (nhà có giúp việc, có ông bà cô chú đông người mỗi người một chân một tay, quan niệm rằng thả ra đường là hư, quan niệm rằng học là quan trọng nhất, chỉ cần học giỏi là đc v..v).
Hoặc một ví dụ khác, ở VN, có nhiều trường hợp bố mẹ vẫn đánh trẻ con. Thế nên quan niệm cô giáo lâu lâu đánh tý cũng được (mình ở nhà cũng còn thế cơ mà). Tớ nghĩ là nước ngoài người ta rất phản đối việc đó nhỉ.
Tớ kể một hai ví dụ trên để thấy là có những thói quen, những quan niệm tai hại ấy vẫn rất phổ biến ở Việt Nam. Những thói quen ấy, tuy đang dần được thay đổi nhưng một trong các yếu tố để dẫn đến việc thay đổi đó là nhờ vào các mẹ, những người đã ở nước ngoài, đã chứng kiến sự khác biệt, ưu việt hơn của hệ thống giáo dục bên đó kể lại cho bạn bè, người thân, trong nhiều trường hợp là thuyết phục bố mẹ mình, bố mẹ chồng để áp dụng nó.
Những người không ở nước ngoài, sẽ chỉ biết chung chung là giáo dục nước Mỹ, Anh, Pháp v..v là tốt lắm, nhưng ko biết nó tốt như thế nào, ngoài những số lượng thống kê có bao nhiêu trường top này top kia, bao nhiêu công trình, bao nhiêu CEO tốt nghiệp từ đó v..v. Những mô tả cụ thể về cách họ giáo dục trẻ con sự tự tin, độc lập, sáng tạo, họ đề cao ý thức cộng đồng, team work v..v sẽ giúp các mẹ ở nhà hiểu bên đó họ coi trọng những value gì, cách thức họ dạy trẻ con để đạt được những value đó ntn. Tất nhiên ko phải value nào họ coi trọng cũng tốt nhưng mình có hiểu biết để lựa chọn và quyết định cho con mình.
01:23 CH 15/01/2010
Tấm lòng của các bà mẹ Việt ở nước ngoài hướng về...


Tất cả những gì chúng mình bàn ở đây mới là làm sao để kiếm thêm tiền giúp cho một số các trường hợp khó khăn, mới coi như khâu cứu chữa về triệu chứng cho các trường hợp nặng nhất, còn nhiều cách giúp khác mà mỗi chúng ta đều có thể suy nghĩ để làm giúp phòng bệnh, giúp người ta biết thông tin mà chữa bệnh (đây là bệnh nghèo, bệnh khổ theo nghĩa rộng và cả bệnh tật nữa)

Những người góp ý về chính sách, tạo sức mạnh tham gia từ dân chúng để cản trở các dự án sai lầm, các bài viêt có chất lượng phân tích về chính sách kinh tế (như Vũ Minh Khương,Tự Anh,Đông A,) , không có khả năng tư duy vĩ mô như vậy thì chúng mình quan tâm hơn đến tình hình đất nước, truyền sự quan tâm đó cho nhiều người khác, hiểu biết đánh giá thật khách quan về tình hình.... cũng là những đóng góp dần dần tạo ra chất để nền kinh tế hiệu quả phân phối công bằng hơn, tự khắc sẽ tạo ra cơ hội để một lớp người thoát nghèo

Lập ra các trang cung cấp thông tin về nuôi con, về phòng bệnh trong gia dình, về các loại dịch bệnh bằng tiếng việt, cũng là một cách giúp đỡ rất lớn về thông tin nâng cao nhận thức. Việc này cũng có ý nghĩa tuyệt vời chẳng kém gì chúng mình giúp đỡ về sau này, em cứ nghĩ như trường hợp bé Thiện Nhân, nếu mẹ bé được giáo dục tốt hơn về giới tính, được nâng cao nhận thức thì không có chuyện thương tâm và cũng không cần có tất cả câu chuyện từ thiện sau này (cho dù nó rất rất đẹp nhưng nếu không xảy ra chuyện vẫn hơn)

Nhìn chung bằng cách này hay cách khác, ai muốn giúp cũng đều giúp được quê hương, chỉ cần có một tầm lòng



Em rất tâm đắc khi đọc các bài viết của chị Mẹ Miu. Em cũng nghĩ là bên cạnh việc kiếm tiền, quyên tiền để giúp đỡ các số phận đơn lẻ khó khăn, thương tâm thì mình cũng có thể tham gia vào các hoạt động rất có ích khác và trong nhiều trường hợp, đem lại một sức ảnh hưởng lớn. Em thử kể một số ví dụ như:

1. Giới thiệu cho các mẹ ở Việt Nam về cách thức giáo dục mà con các mẹ đang được hấp thụ. Ai cũng thấy là giáo dục ở nước ngoài tiên tiến gấp nhiều nhiều lần so với Việt Nam nhưng biết chung chung vậy thôi, chứ rất ít người ở Việt Nam hiểu rõ được là bên đây trẻ con học như thế nào, dụng cụ trang thiết bị, cơ sở vật chất có những gì, các kiến thức kỹ năng gì các con được học và tại sao họ lại dạy dỗ cho trẻ con những kỹ năng kiến thức đó, cách thức giáo viên dạy dỗ như thế nào? Trẻ con nước ngoài khác trẻ con Việt Nam ở những chỗ nào và điều gì làm nên sự khác biệt đó? Liệu với tư cách làm bố làm mẹ, trong hoàn cảnh mình đang ở Việt Nam, mình nên làm gì để cho con mình được tốt hơn?

2. Nếu các mẹ có điều kiện hơn, thời gian hơn, các mẹ có thể chia sẻ các tài liệu mà con các mẹ đang được học. Đấy quả thật là một món quà rất quý báu đối với các ông bố, bà mẹ ở Việt Nam.

3. Cung cấp các thông tin về cách thức nuôi con. Những thông tin đấy cũng từng bước xóa đi được những suy nghĩ, tập tục chưa hợp lý xưa nay vẫn tồn tại. Em nói một ví dụ mà em thấy là bất cập. Ở nước ngoài, (ít nhất là ở Mỹ), trẻ con sau 1 tuổi chuyển từ sữa mẹ hoặc sữa công thức (formula) sang uống sữa tươi. Và bọn trẻ cũng lớn phổng phao, khỏe mạnh. Việt Nam mình tuy nghèo, nhưng chi rất nhiều ngoại tệ để nhập khẩu sữa. Các bà mẹ Việt Nam cho con uống sữa công thức đến tận 6-7 tuổi. Mỗi lần muốn tăng giá sữa, các hãng sữa lại in lại bao bì, quảng bá là thêm chất này chất kia, bổ não, tăng chiều cao, tăng hấp thu v..v. Mà các mẹ vẫn biết, giá sữa nước ngoài rẻ hơn nhiều lần giá sữa trong nước.

Các mẹ có thể lập một trang web mới, cũng có thể leverage ngay ở trong các mục của trang webtretho, là một nơi cộng đồng rất lớn rồi.

4. Em nghĩ ý tưởng quảng bá, cung cấp thông tin về VN của chị Mẹ Miu rất hay. Hiện tại thông tin thì có, nhưng rời rạc, mỗi nơi một chút, không hướng đến, không đáp ứng được nhu cầu tìm hiểu thông tin của người xem. Nói đơn giản, năm nay là năm 1000 năm Thăng long với rất nhiều hoạt động hấp dẫn vậy mà khi em tìm trên net, ko có thông tin gì mang tính quảng bá giới thiệu cả. Vào trang web chính thức
1.000 năm Thăng Long - Hà Nội (search google mãi mới ra) thì khô ơi là khô và lại bằng tiếng việt, các hoạt động quảng bá thì CÓ VẺ tập trung nhiều ở trong nước (dựng boot ở sân bay, quanh hồ gươm, trên các máy bay của Vietnam airline v..v).
Em nghĩ là nếu là người chưa biết về VN, họ muốn tìm hiểu về một nền văn hóa, về lịch sử, về truyền thống, về tình hình Việt Nam ngày nay. Nếu là khách du lịch, họ muốn biết về danh lam thắng cảnh, về dịch vụ, về ẩm thực, về các hoạt động đang hoặc sắp diễn ra v..v. Có thể họ chưa đến ngay, nhưng đọng lại trong họ ở một nơi nào đó, là một Việt Nam, nhỏ, đẹp, mến khách.
06:13 CH 14/01/2010
Phát hiện kim loại độc trong đồ trang sức trẻ em...
Trang sức trẻ em Trung Quốc bày bán tràn lan ở Việt Nam
Trong khi nữ trang trẻ em có độc xuất xứ Trung Quốc đang gây sốc tại Mỹ, thì tại TP HCM và Hà Nội trang sức ngoại không rõ nguồn gốc vẫn bán chạy.
>
Nữ trang trẻ em Trung Quốc chứa chất cực độc
/
Mỹ mở cuộc điều tra
/
Siêu thị Mỹ tẩy chay

Các loại vòng tay, khuyên tai, lắc chân mạ bạc, mạ vàng sáng bóng rất dễ tìm mua tại các cửa hàng lưu niệm nằm trên phố Tôn Thất Tùng, Đội Cấn, Cầu Giấy, Tôn Đức Thắng, khu vực chợ đêm… (Hà Nội). Giá cả đa dạng, từ 5.000 đồng đến vài trăm nghìn đồng mỗi chiếc. Cũng ít ai để ý trên móc treo đầy vòng vèo sáng bóng, thỉnh thoảng vẫn xuất hiện một vài chiếc vòng lạc điệu ngả mầu bong cả lớp mạ, trơ lõi sắt.
Theo ghi nhận của VnExpress.net, khách hàng tại đây chủ yếu là những cô cậu học trò tuổi "xì tin". Năm nay, mặt hàng được ưa chuộng nhiều nhất là túi nữ trang đủ bộ gồm vòng đeo cổ, nhẫn và khuyên tai mạ bạc với giá từ 150.000 đồng đến 250.000 đồng.
Đôi khuyên nguồn gốc từ Trung Quốc có giá 12.000 đồng. Ảnh: Bách Hợp.
Nhiều cô cậu học sinh ít quan tâm tới nguồn gốc xuất xứ của sản phẩm. Vân Anh (PTTH Kim Liên) cho hay em hay đến khu vực Khương Thượng (Hà Nội) để mua đồ trang sức và quà lưu niệm. "Thường thấy đồ nữ trang nào rẻ, đẹp là mua. Chỉ khi tặng quà sinh nhật cho bạn, em mới phải mua đồ xịn, để ý đến nguồn gốc”, cô bé chia sẻ.
Chủ một cửa hàng bán lưu niệm tại khu vực Khương Thượng cho hay, mặt hàng nữ trang bày bán ở đây thường là đồ mạ bạc nên giá rất rẻ. Các sản phẩm được dùng trong một thời gian ngắn là lỗi mốt nên khách hàng không mấy khi “lăn tăn” về chất lượng, nguồn gốc. Cũng theo chị chủ cửa hàng này, đồ nữ trang ở đây yếu nhập từ các chợ đầu mối như Hàng Ngang, Hàng Đào, Đồng Xuân. "Các chợ lớn này lại đánh hàng từ Trung Quốc dọc theo đường biên giới nên giá bán buôn thường rẻ chỉ bằng một phần ba”, chị tiết lộ.
Tại TP HCM, không ít loại nữ trang như dây chuyền, hoa tai và nhẫn chế tác từ vàng, bạc có nguồn gốc mập mờ, kém minh bạch về xuất xứ.
Nhiều chủ tiệm vàng khẳng định không bán hàng Trung Quốc nhưng các chuyên gia cho rằng, rất khó nhận biết nguồn gốc thực sự của những sản phẩm này.
Khảo sát của VnExpress.net tại hàng loạt các cửa hiệu vàng bạc đá quý ở khu vực chợ Bến Thành (quận 1), chợ An Đông (quận 5), chợ Bà Chiểu, Thị Nghè (quận Bình Thạnh), nữ trang ngoại được bày bán ở các quầy kim hoàn đều được giới thiệu nhập từ Italy. Một số rất ít được chủ tiệm vàng giải thích có xuất xứ từ Ấn Độ và Thái Lan. Nguồn gốc của vàng hay bạch kim thường được các cửa hàng được phân thành 2 loại, hàng ngoại và hàng nội với giá cả chênh lệch khá lớn.
Khó nhận biết xuất xứ nguồn gốc của nữ trang là điều khiến khách hàng băn khoăn khi quyết định mua hàng. Ảnh: Lệ Chi.
Tại các chợ trên địa bàn thành phố, đồ trang sức ngoại nhập, chủ yếu được giới thiệu là vàng Italy có giá 36 USD một gram. Các sản phẩm kim hoàn là vàng trắng trong nước có giá 18-20 USD một gram, thậm chí có thể ngã giá thương lượng giảm thêm. Riêng nhẫn, lắc, dây chuyền, vòng, bông tai làm từ vàng 18K hoặc 24K sẽ tính tùy theo giá vàng trong nước từng ngày cộng thêm tiền công chế tác. Hầu hết giới kinh doanh nữ trang đều khẳng định chỉ bán nữ trang Việt Nam và Italy là chủ yếu, không bán hàng Trung Quốc, cũng không có nhiều mặt hàng nữ trang dành cho trẻ em.
Tổng giám đốc Công ty vàng bạc đá quý Ngân hàng Sài Gòn thương tín Sacombank Nguyễn Ngọc Quế Chi cho biết, hiện nay đơn vị chỉ kinh doanh nữ trang dành cho phái nam và phái nữ, chưa phát triển dòng sản phẩm dành cho trẻ em. Bà Chi cho biết thêm, tất cả các dòng nữ trang hiện nay doanh nghiệp đang bán đều do đơn vị tự sản xuất là chính chứ không nhập khẩu nhiều.
Còn Phó tổng giám đốc Công ty cổ phần Vàng bạc đá quý Phú Nhuận (PNJ) Nguyễn Thị Cúc khẳng định, chuỗi cửa hàng vàng bạc nữ trang PNJ chỉ có 5% sản phẩm được nhập về từ Italy. Đặc điểm của dòng sản phẩm này là sáng, bóng, tinh xảo và bắt mắt hơn nữ trang nội địa với giá khá cao so với hàng trong nước. Sự chênh lệch giá trị này do kim hoàn của Italy sản xuất theo công nghệ cao, sử dụng tia laser để cắt, gọt, mài dũa, cộng thêm thuế nhập khẩu 40%, thuế giá trị gia tăng 10%. Đó là lý do tại sao nữ trang ngoại nhập đắt hơn nữ trang trong nước rất nhiều.
Theo lãnh đạo một công ty vàng bạc đá quý có hơn 20 năm kinh nghiệm trong thị trường nữ trang tại TP HCM, trên thị trường vẫn có không ít đồ trang sức ngoại nhập có xuất xứ không rõ ràng, chủ yếu là hàng Trung Quốc tuồn vào Việt Nam theo con đường không chính thức qua các cửa khẩu. Hầu hết những sản phẩm này được tiêu thụ chủ yếu dưới danh nghĩa là kim hoàn của Italy, không được kiểm soát về độ tuổi của vàng và độ an toàn đối với sức khỏe người sử dụng. Khách hàng rất khó phân biệt đâu là thật giả vì ngoài hóa đơn chứng từ, nhãn mác khắc bên trong sản phẩm, các yếu tố định lượng, định tính không thể nhận biết bằng mắt.
Giới kinh doanh vàng cho biết, người tiêu dùng trong nước chuộng hàng ngoại nhập vì tiêu chí thời trang và tinh xảo hơn hẳn hàng nội. Gần đây thông tin nữ trang dành cho trẻ em do Trung Quốc sản xuất có chứa chất catmi cực độc tại Mỹ khiến dư luận trong nước hoang mang. Bởi lẽ, Việt Nam là một thị phần lớn tiêu thụ hàng hóa của Trung Quốc. Các chuyên gia trong lĩnh vực kim hoàn khuyến cáo, khi mua nữ trang khách hàng nên đến các đơn vị có uy tín, yêu cầu xuất hóa đơn, xem rõ nguồn gốc xuất xứ ở mặt trong của sản phẩm, thậm chí nếu nghi ngờ nên đến các hiệu kim hoàn lớn yêu cầu đo độ tuổi của sản phẩm, kiểm tra độ an toàn.
Còn ông Đỗ Gia Phan, Phó chủ tịch Hiệp hội Bảo vệ người tiêu dùng cho hay, catmi là một chất kim loại chống gỉ để sơn phủ lên đồ nữ trang. Thông thường catmi màu xám, khi mạ lên kim loại thường có màu ngũ sắc óng ánh để làm đẹp. "Để phân biệt nữ trang có chứa chất catmi phải là những người có kinh nghiệm. Muốn xác định rõ, các sản phẩm phải được mang đến phòng thí nghiệm kiểm chứng", ông Phan nói.
Ông Trịnh Văn Ngọc, Chi cục trưởng Cục quản lý thị trường Hà Nội cho hay, hiện chi cục mới nghe thông tin đồ nữ trang Trung Quốc có chứa chất độc catmi qua phương tiện truyền thông. Chi cục sẽ phối hợp với Bộ Y tế để khảo sát, xem xét tình hình. “Nguy hại đến sức khỏe con người là vấn đề nghiêm trọng, chúng tôi sẽ phối hợp với Bộ Y tế để khảo sát nhằm đưa ra các phương án cụ thể”, ông Ngọc nói.
Nhiều nhà sản xuất nữ trang tại TP HCM cho biết, chất catmi cực độc trong khi nữ trang phải qua hàng loạt khâu xử lý từ pha trộn, nấu, chế tác. Đó là chưa kể đến nhiều kênh bán hàng phân phối nên nếu hàng hóa có chứa chất này thì nhà sản xuất, các thợ kim hoàn và người bán nữ trang sẽ bị ảnh hưởng đầu tiên.
Theo điều tra của hãng tin AP, các nhà sản xuất Trung Quốc đưa chất kim loại nặng catmi (đứng thứ 7 trong 275 chất cực độc) vào các sản phẩm nữ trang đồ chơi trẻ em, khiến chúng trở nên sáng bóng, lấp lánh. Các sản phẩm độc hại này đã được mua từ New York, bang Ohio, Texas và California đi xét nghiệm, hầu hết mua trong hai tháng 11 và 12 năm ngoái. Hiện nay Mỹ đang tiến hành hàng loạt các cuộc điều tra về dòng sản phẩm nữ trang này.
01:00 CH 14/01/2010
Tấm lòng của các bà mẹ Việt ở nước ngoài hướng về...
Mong mãi topic này của chị Mẹ Miu và các mẹ khác từ topic bên kia :):). Em tuy ở Việt Nam nhưng cũng xin đóng góp một chân kết nối, tham gia khi cần ạ.
12:50 CH 08/01/2010
Nên ở hay về? có mẹ nào nuối tiếc sau khi về Việt...

Nghe đến đó, ông Lý Quang Diệu cười: “Nói thế ai mà nghe!”. “Vậy nói điều gì thì người ta mới nghe?”, nhà báo Charlie Rose hỏi lại ông Lý. “Anh phải nói thế này: Các bạn về nước và có thể ra đi bất cứ lúc nào bạn muốn; con cái các bạn sẽ được hưởng những phương tiện giáo dục đặc biệt; và các bạn cứ việc giữ hộ chiếu Mỹ”, ông Lý mách nước. “Nói vậy thì người ta sẽ trở về chứ?”, Charlie Rose hỏi. “Tôi không dám chắc. Nhưng họ sẽ về, ít nhất là để thử trải nghiệm “ao nhà””, ông Lý đáp.


Câu này thực tế thật đấy.
Ngoài lề một tẹo, các mẹ ở nước ngoài nếu có thể chia sẻ những thông tin về con các các mẹ học những gì, cách thức họ dạy như thế nào, sách vở tham khảo ra sao, cái gì các mẹ thấy thích hoặc ko thích thì thật là quý báu. Các mẹ không thể tưởng tượng được là ở nhà đói thông tin như thế nào đâu. Một quyển sách được mẹ nào đó post lên trên mạng cũng làm cả mấy chục người chờ đợi.
Ngược lại, các mẹ cần thông tin gì ở Việt Nam mà bọn em có thể giúp được thì rất là sẵn sàng.
12:38 CH 22/12/2009
Nên ở hay về? có mẹ nào nuối tiếc sau khi về Việt...
Em cũng bị nghiện cái top này như các mẹ.

Những người xung quanh em đã về, em thấy có mấy lý do chính (1) vấn đề công việc của chồng/vợ (không được tốt, ko ổn định, ko có việc làm, hoặc cơ hội ở Việt Nam tốt hơn) (2) bố mẹ già yếu cần người chăm sóc. (3) thích cuộc sống thói quen ở VN/ về già nhớ nhà.

Cá nhân em thì nghĩ nếu đã định về (chủ động), về thời điểm con cái khoảng 4-5 tuổi là tốt nhất. Hoặc là già hẳn. Lý do là thế này: thời điểm ấy cũng là lúc mà mình khoảng 30 tuổi, đã đi làm được 5-6 năm, đã đến một cái ngưỡng cần vượt lên. Cụ thể, khi mới được tuyển dụng, đa số bắt đầu với vị trí junior rồi lên senior và tiếp theo sẽ là quản lý. Ở các vị trí dưới, kỹ năng yêu cầu là chuyên môn. Lên quản lý, sẽ cần một số yếu tố khác mà người không sinh ra lớn lên, không hiểu người bản xứ từ trong ruột ra sẽ cảm thấy khó khăn để vượt qua. Như thế, mình sẽ bị chững lại ở góc độ công việc. Tất nhiên, có thể tìm những cái khác để mình hướng tới ví dụ sở thích gì đó hoặc tự bằng lòng với cuộc sống hiện tại, nhưng nếu muốn theo đuổi công việc, sự nghiệp, cần một bước nhảy lớn.
Thêm nữa, khi trẻ con mới đi học mẫu giáo, chưa vào "guồng" thì việc chuyển đổi môi trường, bạn bè, ngôn ngữ, dễ hơn là khi chúng đang học dở ở giữa cấp. Một lý do cuối cùng là nếu về sau 35 tuổi, bắt đầu ở VN khó vì lúc đó mình đã quen với nếp suy nghĩ ở nước ngoài rồi và sức bật, khả năng lăn lộn, độ lỳ, độ chịu rủi ro cũng ko như hồi trẻ.

Với VN, ngoài vụ nhá nhem, chạng vạng nói ở trên, sự thực là cơ hội còn nhiều. Nói ví dụ ngành tài chính, các sp hiện có tại VN rất ít, đơn giản, vẫn còn nhiều chỗ để những người đã có kiến thức, kinh nghiệm ở các thị trường phát triển về dụng võ, xây dựng các sản phẩm mới, thực hiện thành công các deal gọi vốn. Em nghĩ sự thành công trong công việc cũng đem lại một niềm thỏa mãn tương đối (Mình dành 8-10 tiếng một ngày cho công việc cơ mà nhỉ).

@mẹ huyentuan09: con nhà tớ tiêm chủng lâu quá rồi, mà việc hỏi tên thuốc tớ cũng chưa hỏi được cho bạn, nhưng ko sao đâu, bác sỹ họ sẽ xem hồ sơ tiêm chủng của con bạn và tư vấn một lịch trình phù hợp. (Con nhà tớ tiêm ở VP và cũng ko bị mắc các bệnh đó nên chắc ko cần phải lo lắng quá.)
05:21 CH 10/12/2009
Chia sẻ kinh nghiệm: Việt Nam ngày trở về
III. Sinh hoạt ở nhà:

1. Trường học: Nhà trẻ/ mẫu giáo có một số trường tương đối theo phương pháp của Tây :) : Unis, Kinderwold, Koala House, O' Hana, Sunrise Kid, Hanoi Academy. Các trường này đều đã có trang web giới thiệu đầy đủ, em ko nói lại nữa. Chi phí thì khoảng độ 250-350USD/tháng. Trẻ lớn hơn thì có các trường của Unis, Uniworld, Hanoi Academy. Học phí dao động từ 500-700 USD/tháng. Các trường tư mà các mẹ trên này hay thích gồm: Đoàn Thị Điểm, Việt Úc, Lê Quý Đôn, Nguyễn Siêu, Thực Nghiệm, Tràng An.

Em nghĩ là lúc đầu về các mẹ nên cho con học trường quốc tế/có tính nước ngoài hoặc tư. Chưa nên xin vào trường công trừ khi các mẹ đã xác định tinh thần. Cũng nên cho mình một thời gian quá độ một chút :)

Các địa điểm học tiếng anh: Apollo, Ila, Language Link, British Council (cái này là tốt nhất theo kinh nghiệm của em). Các trung tâm rẻ hơn thì có Summer School, Sunsine school, Just kid v..v. Đến level này thì nhiều lắm à nha.

Học nhạc thì có Yamaha, 1 trung tâm gì đó cũng rất ổn ở trên Vincom mà tự nhiên em quên mất rồi, Sol Art (Sol Art thì thấy bảo nhạc rất ổn nhưng một vài môn khác em đã dự giờ thì chán lắm- Xin phép ko bàn thêm nữa)

Nhiều người thì thích Fast Track Kid nữa.

Kinh nghiệm cá nhân thì em chỉ cho con đi học mỗi tiếng anh nên ko biết nhiều. À có học thêm một lớp kịch nghệ điện ảnh :) :) nữa để tăng cường diễn thuyết vì cháu còn rụt rè lắm.

2. Bệnh viện: ban đầu, nếu phải nằm viện và với những bệnh nhẹ nhẹ (kiểu sốt cao cần truyền nước) thì có thể vào Việt Pháp (sẽ vắng, sạch sẽ, thái độ phục vụ tương đối ok). Giá khám là 23usd/lần. Giá nằm viện: 110-195usd/đêm (chưa kể tiền thuốc và các xét nghiệm khác). Nếu cần chuyên khoa, các mẹ nên hỏi những người quen biết để được giới thiệu bác sỹ tốt và tạo quan hệ tốt ban đầu. Lúc ý mọi việc lại rất dễ dàng, thuận lợi. Ở Hà nội với trẻ con thì BV Nhi trung ương vẫn là đầu bảng. À update các mẹ luôn là BV Nhi vừa mở ra một khoa khám bệnh tự nguyện, giá khám là 360k/lần, sạch sẽ (ko đẹp bằng FV nhưng được cái sạch sẽ), vắng (vì phải đặt hẹn mới được khám, nếu đông quá là từ chối ko nhận nữa), bác sỹ nhẹ nhàng, cẩn thận giải thích cho bệnh nhân, tóm lại là chất lượng dịch vụ ổn. Nếu cần khám gì sâu thì họ sẽ phối hợp với các khoa khác. Có thể đặt hẹn với bác sỹ mà mình muốn. Em đến thử một lần rồi, thấy ok.
12:45 CH 08/12/2009
Chia sẻ kinh nghiệm: Việt Nam ngày trở về
II. Quần áo, bỉm, đồ dùng:

1. Quần áo: hiện tại như em chủ yếu mua cho con là hàng VNXK, (con nhà em cũng tương đối lớn, rồi, ko còn là sơ sinh nữa), rất rẻ. Ví dụ luôn cho các mẹ dễ so sánh: một cái quần Gap rất đẹp (so với hàng ở Mỹ) giá 150k, tương đương 8usd, ko có thuế má gì nữa nha :). Ưu điểm là rẻ, chất lượng ổn, nhiều cửa hàng VNXK, nhưng nhược là tốn thời gian đi lùng. Vì là mỗi cửa hàng chỉ có một vài số, một vài màu, một vài kiểu. Mà hết nhanh lắm. Quần áo trẻ sơ sinh thì em nghĩ nên mua hàng nhập của Thái lan, Hồng Kông, Hàn Quốc, ko nên mua của Trung Quốc, nếu các mẹ có đk. Hàng Trung Quốc mặc lúc đầu thì đẹp, xong rồi chóng xuống lắm vì hàng Trung Quốc sang VN là hàng địa phương, sản xuất tại cơ sở nhỏ lẻ chứ ko được như hàng TQ các mẹ vẫn mua bên đó đâu. Hàng xịn (branded bán ở flag shop) thì ko có vì em được biết là Gap, Children Place v.v đều chưa vào VN (chính thức). Đồ cotton thì mua của dệt kim đông xuân là tốt.

Giá cả thì em ước ước thế này: những đồ VN sản xuất thì giá rất rẻ. Đồ gì mà đã nhập khẩu vào VN các mẹ cứ tính giá khoảng gấp rưỡi đến gấp đôi (so với giá ở TT Mỹ, em ko biết ở các TT khác)

2. Giày dép: cái này thì quả thật em ko có kinh nghiệm vì con nhà em toàn được mọi người gửi về cho.

3. Bỉm: Số loại bỉm ở nhà thì vô vàn. Các mẹ về hỏi han xung quanh hoặc mua dùng thử xem cái nào hợp với mình. Tuy nhiên một lưu ý là VN ẩm cao, các mẹ về nhà nhớ mua phòng cho em thuốc chống hăm.

4. Đồ chơi: Ở nhà đã có Lego (chính thức của hãng), Fisher & Price, Leap Frog, Little Tikes, đồ chơi gỗ (xếp hình v..v), Thomas & Friend, Barbies, Disney (chính thức hãng).

5. Đồ dùng: các mẹ thử tham khảo mấy trang web như
http://www.colorful4kid.com/catalogs/kids/index.php?SECTION_ID=204
.

6. Sách vở đĩa nhạc: Ở nhà nhiều nhưng cần mất công chọn lựa. Bộ chuột típ là bộ mà mình recommend cho các bé tuổi mẫu giáo. Ngoài ra, trên tivi cũng có những chương trình của disney cho trẻ nhỏ (với các nhân vật hổ tiger, chuột mickey, khủng long barney v..v). Hiện tại mình cũng vẫn đặt mua thêm sách truyện đĩa ở nước ngoài về vì nó target vào đúng vấn đề mình đang gặp phải với bọn trẻ. (Mình hay lên search net về cách giải quyết những vụ không nghe lời, nhút nhát v..v và mua sách theo những gì họ recommend)
11:40 SA 08/12/2009
Chia sẻ kinh nghiệm: Việt Nam ngày trở về
Em xin chia sẻ các mẹ ít thông tin, để các mẹ tham khảo:
I. Ăn uống, dinh dưỡng cho em bé:

1. Ở VN, các loại sữa công thức cho em bé rất nhiều, từ Abbott, Mead Johson, Nestle, Dumex, Dutch Lady, Mejii, Vinamilk v..v đủ cả, rất phong phú. Có cả loại lactose-free cho trẻ dị ứng sữa bò hoặc đi ngoài. Hương vị, thành phần có thể hơi khác với loại các mẹ quen dùng ở bên đó. Nên nếu con các mẹ khó ăn, chắc cần mang một ít trong thời gian tập cho bé quen với sữa mới. Giá cả ở nhà cũng cạnh tranh (em so sánh với ở Mỹ thì tương đương, ko biết là các nước khác ntn. Nếu trên đường về các mẹ bay qua Thái Lan, mà còn chỗ xách thì có thể mua cho con sửa ở Thái, vì rẻ bằng 2/3 ở nhà).

2. Sữa tươi: Như em biết ở nhiều nơi trẻ con hơn 12 tháng là chuyển sang uống sữa tươi. Ở Việt Nam, thì đa số trẻ vẫn uống sữa công thức cho đến khi đi lớp 1. Tuy nhiên, mẹ nào quyết định chuyển cho con sang sữa tươi thì có thể mua sữa tươi nhập khẩu chủ yếu từ NZ, Úc, và/hoặc sữa trong nước, Ba Vì, Mộc Châu. Cũng có sữa tươi đóng hộp (Vinamilk, Dutch Lady, Hanoi milk, v..v) và các loại sữa tươi đóng vào túi (cũng của Vinamilk, Dutch Lady v..v là sữa sản xuất từ nguyên liệu là sữa bột nhập khẩu sau đó pha nước vào). Cũng có cả các sản phẩm sữa đậu nành cho các bé dị ứng với sữa bò. Sữa chua có dạng lỏng đóng hộp (Kiểu Vinamilk chắc các mẹ còn nhớ), chủ yếu vị dâu, xoài, chuối, tuy nhiên mùi vị khác với các sữa chua ở nước ngoài.

3. Đồ ăn sẵn: phổ biến là Heinz, Gerber, Vinamilk, Nestle....Có các độ tuổi khác nhau, các món khác nhau, đủ gà bò lợn, rau các loại, nhưng ít hoa quả, có cả dạng bột pha lên hoặc là loại mở ra ăn luôn. Ngoài ra có pho mát hoa quả dạng lỏng (của Pháp, Đức) trẻ con cũng thích ăn, tuy hơi ngọt. Giá khoảng 12k/hộp 60g, váng sữa (nhập từ Pháp hay sao ý, giá khoảng 15k/hộp). Các loại pho mát dạng cứng để trẻ con ăn. Cereal cũng nhập về nhiều, rất phong phú. Nhưng ở VN thường có ông bà, bố mẹ, người giúp việc nên về sau đa số các nhà đều nấu cho con ăn. Cũng tươi, bổ, ngon và rẻ. Hơi lo vụ vệ sinh an toàn thực phẩm chút. Tuy nhiên kinh nghiệm em đã trải qua là lúc đầu thì căng thẳng, sau thì cũng thành chấp nhận, biết đấy nhưng ko để nó thành sức ép đau khổ lên mình nữa. Nếu mẹ nào lo lắng quá về vấn đề này thì cũng nên chuẩn bị tinh thần trước.
Giá cả thì các mẹ có thể tham khảo ở trang web của các siêu thị như fivimart, citimart, intimex, big C, metro (Hà Nội).
Đây là một ví dụ:
http://www.fivimart.com.vn/nhomhang.asp?manhom=3&ma1=0


4. Vitamin bổ dưỡng: Có nhiều loại, chủ yếu là hàng nhập khẩu, từ Gummy Bear, Polivisol, Kiddy v..v Cái này em ko rành lắm, mẹ nào muốn tìm hiểu thêm thì sang mục vitamin ở WTT hay là mua bán thì sẽ rõ các loại, giá cả v..v

5. Các loại đồ ăn nhanh: hiện đã có KFC, Pizza Hut, BBQ Chicken, Loteria, Pepperonis, Alfresco v..v Ở đó đều có gà rán, pizza, mỳ ống, khoai tây, salad v.v. Giới trẻ tuổi teen đang rất chuộng mấy quán này. Đây là em nói cho trẻ con+cả gia đình, chứ nhà hàng romantic cho người lớn thì chắc là về các mẹ tự tìm hiểu cho nó thú vị.

6. Hoa quả nhập khẩu: cam, kiwi, táo, lê, mận, dưa, nho, v..v đề phòng các con nhớ đồ ăn nước ngoài :)
11:06 SA 08/12/2009
Sữa Abbott
Trước nay, em toàn cho con uống Pediasure. Ròng rã mấy năm trời, uống nhiều quá, gần đây cháu nhìn thấy Pediasure là sợ, em mới tính đi tìm một loại sữa khác. Con nhà em bé và còi lắm nên em tính vẫn phải cho cháu uống sữa công thức. Hôm ra ngoài cửa hàng, thế nào lại cầm một hộp Dielac Pedia. Em so sánh thì thấy tất cả các thành phần gần như bằng hoặc hơn so với pediasure, trừ 2 khoáng chất (magiê và 1 loại khoáng chất gì đó, em tự nhiên quên mất rồi). Ngoài ra, thì lượng calories trong 100ml thì thấp hơn (nhưng trong 100g bột thì lại bằng nhau)
Nói thật là em choáng đến mức sững ra một lúc. Vì chưa bao h đổi sữa công thức cho con nên em ít tìm hiểu các loại khác. Trong đầu óc em trước nay vẫn nghĩ sữa công thức là một sản phẩm phức tạp, ko phải công ty nào cũng sản xuất được; Pediasure là sữa công thức dành cho trẻ chậm lớn, gầy còm tốt nhất. Lại là của một trong những công ty hàng đầu thế giới, chắc chắn R&D phải cực kỳ rồi, hơn hẳn công ty trong nước. Nhưng tại sao hai sản phẩm lại gân như giống hệt về mặt thành phần, khoáng chất, protein, v..v? Thậm chí trong rất nhiều thành phần, khoáng chất đó, Dielac Pedi lại hơn? Có mẹ nào thông thái, trong ngành giải thích cho với.
Em đang băn khoăn quá, liệu khoảng cách giữa Pediasure với các sữa khác ntn, nếu mà giá trị đem lại không hơn nhiều như giá tiền thì có khi cũng phải nghĩ lại một tý...
08:54 SA 08/12/2009
Nên ở hay về? có mẹ nào nuối tiếc sau khi về Việt...
Xin chia sẻ cả nhà ít kinh nghiệm vì em cũng về đã được mấy năm.
Nói thật là hồi quyết định về cũng là vì lý do cá nhân, gia đình thôi, chứ cũng ko vì mục đích đóng góp cho đất nước gì cả.
Hồi mới về, có lẽ khoảng 6 tháng gì đó, em stress ghê gớm, lúc nào cũng muốn nổ tung. Hàng ngày em nói chuyện với chồng (em về trước với trẻ con) lúc nào cũng là một bài trường ca thống khổ lê thê, nước mắt ngắn nước mắt dài. Thôi thì đủ cả, con ốm lăn lóc, hết bệnh này đến bệnh khác, cả tháng không khỏi. Ra đường thì bụi và bẩn, lại nắng gay gắt, da dẻ dị ứng đầy mặt. (Kẹt xe thì em quen rồi, bên kia cũng vậy nên ko phàn nàn). Bệnh viện thì bác sỹ không có giải thích đầu đuôi ngọn ngành 45 phút tỷ tê, mà rẹt rẹt, khám xong cho thuốc rồi đi ra. (Bệnh nặng vẫn phải đến bv công chứ FV thì chỉ cảm sơ sơ mới dám vào thôi ạ). Ăn uống thì ko hiểu sao ko hề ngon lành như mình kỳ vọng (chắc mình kỳ vọng cao quá). Cách nuôi dạy con thì khác hẳn, theo lời mọi người là y như sách nên va chạm hết trong nhà ngoài ngõ. Đấy là về cuộc sống.
Công việc thì lúc mới về quan hệ thật là chật hẹp, bị bỏ bẵng bao nhiêu năm rồi. Thông tin chẳng có, cách làm việc chưa quen, khó làm lắm. Cứ như đánh vật.
Độ 1 năm như thế, mọi thứ tốt dần lên, hay là em quen dần hơn. Thấy cũng ko đến nỗi nào. Ko bị vất vả việc gì cũng đến tay như khi còn ở nước ngoài. Con cái ko còn đến nỗi ốm liêu xiêu đứng ko vững. Và có mọi người xung quanh, gia đình bố mẹ. Buồn chán chuyện gì, alo lại cafe cà pháo với bạn bè. Tụ tập, ca nhạc, đi chơi cuối tuần. Cuộc sống sôi động, nhiều màu sắc và nhiều giao lưu hơn.
Công việc thì em thích, thú vị, cho mình nhiều thông tin, hiểu biết.
Vị trí trong xã hội cao hơn hồi ở nước ngoài- điều đó cũng đóng góp tích cực vào trạng thái tinh thần của mình.
Rồi cũng như mọi người, em vào guồng, quay cuồng cơm áo gạo tiền.
Phần sau thì các mẹ biết rồi.
Kể sơ thế để các mẹ hình dung qua qua về tiến trình trụ lại của em.
Chúc các mẹ sắp về có tinh thần vượt qua giai đoạn đầu khó khăn nhé.
07:54 CH 07/12/2009
Hãy giúp mình
Trước nay, em toàn cho con uống Pediasure. Ròng rã mấy năm trời, uống nhiều quá, gần đây cháu nhìn thấy Pediasure là sợ, em mới tính đi tìm một loại sữa khác. Con nhà em bé và còi lắm nên em tính vẫn phải cho cháu uống sữa công thức. Hôm ra ngoài cửa hàng, thế nào lại cầm một hộp Dielac Pedia. Em so sánh thì thấy tất cả các thành phần gần như bằng hoặc hơn so với pediasure, trừ 2 khoáng chất (magiê và 1 loại khoáng chất gì đó, em tự nhiên quên mất rồi). Ngoài ra, thì lượng calories trong 100ml thì thấp hơn (nhưng trong 100g bột thì lại bằng nhau)
Nói thật là em choáng đến mức sững ra một lúc. Vì chưa bao h đổi sữa công thức cho con nên em ít tìm hiểu các loại khác. Trong đầu óc em trước nay vẫn nghĩ sữa công thức là một sản phẩm phức tạp, ko phải công ty nào cũng sản xuất được; Pediasure là sữa công thức dành cho trẻ chậm lớn, gầy còm tốt nhất. Lại là của một trong những công ty hàng đầu thế giới, chắc chắn R&D phải cực kỳ rồi, hơn hẳn công ty trong nước. Nhưng tại sao hai sản phẩm lại gân như giống hệt về mặt thành phần, khoáng chất, protein, v..v? Thậm chí trong rất nhiều thành phần, khoáng chất đó, Dielac Pedi lại hơn? Có mẹ nào thông thái, trong ngành giải thích cho với.
Em đang băn khoăn quá, liệu khoảng cách giữa Pediasure với các sữa khác ntn, nếu mà giá trị đem lại không hơn nhiều như giá tiền thì có khi cũng phải nghĩ lại một tý...
06:20 CH 06/12/2009
Nên ở hay về? có mẹ nào nuối tiếc sau khi về Việt...
Chị me miu oi.

Em nghĩ rằng người Việt ở xa mà có tấm lòng như chị, trăn trở với VN như vậy là quý rồi, cho dù góc nhìn về VN, chính trị, kinh tế, xã hội v..v có sự khác nhau. Bởi vì những kinh nghiệm trải qua của mỗi người là khác nhau. Em nghĩ không sao, cái nhìn nhận có thể thay đổi cũng như xã hội, đất nước thay đổi, nhưng quan trọng cái tâm, cái trăn trở mới là đáng quý. Ngại nhất là những người mất gốc mà thôi, chị nhỉ.
Về các dự án kể trên (mặc dù chỉ là ví dụ thôi), em cũng không chỉ nói về giá trị xã hội, tạo việc làm v..v đâu chị. Nhưng, rất khó trao đổi cụ thể trên một diễn đàn public như WTT vì khi tranh luận, bảo vệ ý tưởng, quan điểm của mình, sẽ phải đi sâu chi tiết vào dự án, với các dữ liệu hỗ trợ v..v. Những thông tin đó dù em hoặc chị có biết, cũng ko thể đưa ra bàn luận public được.

Ngoài ra em nghĩ thế này: khi hiện trạng VN đang là 3-4, nếu như một dự án có thể đem lại lợi ích (ở đây em nói cả ngắn và dài hạn) 5-6 là tốt rồi, không thể kỳ vọng tính hiệu quả như chị vẫn hay nhìn các nước phát triển. Đành rằng sẽ có cái nọ cái kia, đành rằng sẽ có lãng phí, sẽ có tiêu cực chỗ này chỗ khác nhưng tịu chung nhưng vẫn còn tốt hơn là ko làm.

Em có một dạo cũng say kiếm tiền, (và bây giờ có lẽ vẫn say). Các mẹ biết rồi, ở nhà ko say cũng buộc phải say, để mưu sinh, ko người ta gọi là hâm. Không như ở nước ngoài, bình yên với đi làm công ăn lương, thu nhập đều đặn, con cái đi học hưởng chế độ giáo dục tốt, môi trường trong sạch ko ô nhiễm, chất lượng cuộc sống cao. Ở nhà, phần lớn thời gian là đi kiếm tiền. Nhưng mà đến một lúc nào đó, tự nhiên thấy trống rỗng. Ý em là cả cuộc sống an bình kia lẫn cuộc sống quay cuồng kiếm tiền này nếu đều đặn quay và quay, sẽ trống rỗng.
Nhưng bây giờ, em thấy có ý nghĩa hơn.
Không hiểu có ai cảm giác giống em ko?
04:51 CH 06/12/2009
Nên ở hay về? có mẹ nào nuối tiếc sau khi về Việt...


Hình dung Việt nam như một con tàu, trên đó chứa rất nhiều kỷ niệm, hình ảnh đẹp, những người thân của tất cả những ai là người Việt nam. Con tàu đó sau vài năm tiến nhanh phải nhìn vào sự thực là do các chính sách ko phù hợp trong 2 năm trở lại đây đang chìm dần cả nghĩa đen lẫn nghĩa bóng: nước biển xâm lấn, khai thác bauxit hủy hoại môi trường, rục rịch đào rỗng đồng bằng sông hồng để lấy than, sắp tới còn hai nhà máy điện hạt nhân ở Ninh thuận nghe đâu sẽ cho Trung quốc xây.
Yêu nước nhất là về giúp đất nước ra khỏi khủng hoảng, nếu nhà nước dùng chắc khối người về nhưng không ai dùng chúng mình vào việc này cả. Nếu có về nước thì giỏi nhất là đi làm thuê cho nước ngoài nhưng như thế là chiếm mất một chỗ làm việc của người khác trong nước, còn như mình trước đây thì mua đi bán lại đất cát cổ phiếu kiếm tiền không khó nhưng tiền đó là từ túi người khác trong nước chảy vào nên rốt cuộc tớ thú nhận là khi về nước bản thân tớ không làm được điều gì tốt cho đất nước cả ngoài chuyện đồng cam cộng khổ với 85 triệu người còn ở lại



Chị ơi, em cũng biết qua qua về một số dự án mà chị kể, điện hạt nhân, bể than sông Hồng, bauxit Tây Nguyên. Những thông tin chị nghe được chưa đúng hoàn toàn đâu chị ạ, cũng có cái khó cái vướng, nhưng ko phải là chỉ có negative hết cả đâu chị ạ. Tuy nhiên, đây đều là những dự án trọng điểm, trên phạm vi diễn đàn, e rằng khó mà mạn bàn được nhiều.

Em thực sự ko hiểu tai sao chị nghĩ rằng mình về nước mình ko làm được gì tốt cho đất nước ngoài chuyện đồng công cam cộng kổ với 85 triệu người còn lại. Gạt bỏ sang bên những lý do khác nhau của mỗi gia đình trong việc đi đến quyết định về hay ở, em nghĩ là với những kinh nghiệm sống ở nước ngoài, những kiến thức chuyên môn học được, những mối quan hệ xây dựng được, những giá trị quan niệm sống quan sát được, hấp thu được là những giá trị quý báu mà mình chuyển đổi, có thể đóng góp một chút, dù ít dù nhiều cho đất nước. Em hiện tại khi về cũng làm cho một công ty nước ngoài và hy vọng là mình có thể góp phần làm cái bánh to ra thay vì chiếm một chỗ của người trong nước, chị ạ.
02:34 CH 06/12/2009
Nên ở hay về? có mẹ nào nuối tiếc sau khi về Việt...
Mãi bây giờ em mới biết có topic này, thật là lạc hậu quá. Em cũng là một người đã từng trăn trở với quyết định về hay ở. Rồi cuối cùng em về.

Ở đây em không bàn nhiều về cơ hội mặc dù em đồng ý với ý kiến của mẹ Kiki ở trên. Khi Việt Nam mình đang còn thời buổi nhá nhem, cơ hội mới còn nhiều, chứ nếu sáng trưng, thì lại chả còn mấy.

Em muốn chia sẻ thế này. Về nhà, không hiểu sao, em lại bị một điều thúc đẩy, một điều mà trước nay chưa bao h em nghĩ mình sẽ suy nghĩ, sẽ hướng tới vì ngày xưa em vốn được tiếng là vô tư lự. Muốn mình có thể làm được một cái gì đó có ích cho nước mình. Mặc dù nhìn những nước xung quanh họ phát triển nhanh quá, Việt Nam mình nhiều khó khăn quá, không hiểu sao em lại ít thấy bức xúc mà nhiều xót xa. ICOR = 8, thế hệ con cháu sau này sẽ phải làm cật lực để trả nợ, đô thị hóa quá nhanh với đất nông nghiệp biến thành sân golf, Việt Nam dự kiến từ nước xuất khẩu gạo sẽ phải đối mặt với nguy cơ thiếu lương thực, dân Việt Nam mình thu nhập từ ngoại tệ thì ít mà lại phung phí vào những hàng hóa xa xỉ thì nhiều, từ sữa nhập ngoại đến ô tô. Rồi thì Việt Nam mình là nước nhỏ, -> vấn đề biển đông và cái bản đồ hình lưỡi bò...
Mong muốn nghe thì to tát nhưng em nghĩ là mỗi người mình, đặc biệt là những người đã từng học và sống ở nước ngoài, những người em nghĩ là giỏi giang (giỏi giang thì mới trụ lại được ở một nước đất khách quê người phải ko ạ?- AQ tý, :Smiling::Smiling:), nếu cũng có cái đau đáu như em, trước sau gì cũng sẽ đóng góp được chút gì đó. Các mẹ đừng cười em, em thì chả có tài năng gì mấy, ko làm được điều gì to tát, nhưng mà từ hồi có cái suy nghĩ ấy, thì hay tìm kiếm cơ hội để mà "làm được điều gì có ích". Đơn giản là dạy cho con cái mình những điều phải trái, giới thiệu cho con những cái hay cái đẹp cái đúng mình thấy ở nước ngoài, dạy cho con về văn hóa nước mình. Thấm ít thấm nhiều, kiểu gì cũng được một ít. Người Việt dùng hàng Việt, những hàng gì mà Việt Nam mình có thể sản xuất được với chất lượng tương đối. Tìm cách giới thiệu văn hóa Việt mình cho người nước ngoài v..v. Em vẫn luôn ước là mình có thể làm được một điều gì đó lơn lớn hơn, thiết thực hơn...
Không hiểu sao, em lại thấy sống có vẻ có ý nghĩa hơn, không chỉ bó hẹp trong cái quay cuồng của cơm áo gạo tiền, đất đai chứng khoán, của cơm nước giặt giũ hàng ngày????
01:02 CH 06/12/2009
c
coi09
Bắt chuyện
868Điểm·10Bài viết
Báo cáo