Em thử đọc cuốn này xem: "Veronika quyết chết" Có thể download đc ở đây:http://www.e-thuvien.com/forums/showthread.php?t=40248 Một cuốn sách viết về một cô gái như em, và cô ấy đã chọn cách tự tử. Vì đó là truyện chứ ko phải sách giảng giải đạo lý gì cả nên em cứ đọc như để giải trí, và biết đâu có thể rút ra đc điều gì :) “Veronika quyết chết” – khúc tráng ca về sự sống 6:15 am thứ năm, ngày 04 tháng tám năm 2011- chuyên mụcGiải Trí|Sách Báo - Văn Thơ| “Veronika quyết chết” là một cuốn sách viết về cái chết, nhưng ngay và bên trong cái chết lại là khúc tráng ca về sự sống, mãnh liệt, kiên cường...
Cuốn sách của Paulo Coelho mở đầu bằng một vụ tự tử. Veronika, một cô gái vốn chẳng có lý do gì để bất hạnh trong cuộc đời. Cô có một gia đình hết lòng yêu thương mình, có một công việc không thú vị lắm nhưng ổn định, có sắc đẹp, có các chàng trai theo đuổi... Thế nhưng cô vẫn quyết định chết. Một quyết định không ai có quyền phán xét. Bởi: “Mỗi người tự biết những nỗi khổ đau cùng tận của mình, đó là những nỗi khổ đau khi mà rốt cuộc chính ý nghĩa của cuộc đời cũng chẳng còn”.
Thế nhưng vụ tự tử không thành. Và Veronika thấy mình thức dậy trong Villete – nơi dành cho những bệnh nhân tâm thần. Tại đây, cô nhận được tin xấu. Như ý muốn của mình, Veronika vẫn sẽ “được” chết. Nhưng không phải chết một cách tức thì như khi uống thuốc ngủ tự tử, mà là một cái chết khắc khoải. Bởi thuốc độc đã hủy hoại đến tận cùng cơ thể cô, cô chỉ có thể sống trong vòng chưa đầy một tuần lễ nữa.
Có gì khác giữa một cái chết tức thì và một cái chết được báo trước? Có lẽ với cái chết tức thì, nạn nhân sẽ chỉ “đau một lần rồi thôi”, còn với một cái chết được báo trước như trường hợp của Veronika, cô sẽ phải sống trong nỗi lo sợ khắc khoải. Cái chết sẽ từ từ ngấm vào cơ thể cô. Cô cảm nhận được nó, cô nhìn thấy bước đi của nó mỗi ngày. Và đó thực sự là một nỗi ám ảnh ghê gớm.
Nhưng chẳng ai ngờ, chính trong khoảng thời gian ngắn ngủi tự mình “chiêm nghiệm” về cái chết như thế, Veronika đã nhận ra nhiều điều. Cuộc chạy đua với lưỡi hái tử thần đã giúp cô ý thức được giá trị của từng khoảnh khắc được sống. Sự sợ hãi về một cái chết đang đến từng giờ, từng phút lại có tác dụng biến mỗi ngày được sống với Veronika là một điều kỳ diệu. Chính tại nơi ấy, trong bệnh viện của những người điên, Veronika mới được là chính mình – điều mà cô đã đánh mất trong cuộc sống của những người bình thường ở bên ngoài bức tường kia. Cô được đắm mình trong niềm đam mê âm nhạc đã bị vùi lấp từ lâu chỉ vì những mong muốn của cha mẹ. Cô khám phá ra những “mặt khác” trong con người mình, và trên tất cả, cô trở nên yêu nó – yêu cái cuộc sống mà cô đã từng có ý định từ bỏ, một tình yêu muộn màng nhưng đáng quý. Tại Villete, Veronika cũng tìm thấy tình yêu của cuộc đời mình khi gặp gỡ chàng trai mắc chứng tâm thần phân lập Eduard. Và tình yêu ấy đã biến Veronika, từ ý định “quyết chết” sang “quyết sống”.
Trong “Veronika quyết chết”, Paulo Coelho đã chứng tỏ một tài năng bậc thầy trong việc đi sâu khám phá tâm lý nhân vật. Cho dù là một cô gái đang đứng trước ranh giới mong manh của sống và chết, hay một người đàn bà trở nên điên loạn vì yêu, một người mắc chứng hoảng sợ hay một bệnh nhân tâm thần phân lập... Mỗi một con người ở nhà thương Villete ấy là một số phận, một cuộc đời nhiều ngang trái. Sau những trang viết của Paulo Coelho, độc giả bỗng nhận ra rằng, trại thương điên không chỉ dành cho những người điên! Ở đó còn có những người hoàn toàn bình thường, nhưng tự đóng khung mình trong những bức tường ấy để thoát khỏi cuộc sống hỗn tạp bên ngoài. Thậm chí những bệnh nhân nơi đây còn lập luận rằng: “Cuộc sống của chúng ta đã đạt tới sự cân bằng hoàn toàn, thế mà ở ngoài kia, sau những bức tường này có bao nhiêu người muốn được như thế đến phát điên lên!”.
Sự thực thì ai mới là người điên? Những người bên trong hay bên ngoài bức tường này? Ranh giới thật khó đoán. Và sự thật ngỡ ngàng mà Paulo Coelho đã chỉ ra rằng, điên rồ không phải là việc làm mình trở nên khác biệt, mà chính là cái mong muốn mình được bình thường giống như tất cả mọi người. Chính cái ước muốn “bình thường” ấy đã thủ tiêu tất cả ý nghĩa của cuộc sống. Và phải chăng cũng vì bình thường mà trở nên tầm thường, nhạt nhẽo, vô vị - một lý do khiến cô gái Veronika quyết tâm từ bỏ thế giới này.
Và cuối cùng, sau những trang viết về cái chết, thông điệp mà cuốn sách của Paulo Coelho gửi gắm lại chính là nét đẹp vĩnh hằng của sự sống. Chẳng có cuộc đời nào là vô nghĩa, chẳng có sự tồn tại nào là sai lầm, chỉ có cách mà mỗi người nhìn nhận cuộc đời của mình là khác nhau. Bởi thế, bạn đọc, dù chán nản thì cũng đừng buông tay. Hãy nhìn lại bản thân mình, hãy sống đúng với những gì mình yêu, những ước mơ mà mình theo đuổi, bạn sẽ nắm giữ chiếc chìa khóa diệu kỳ của cuộc sống này.
- Hấp dẫn
- Do dự
- Muốn được "độc quyền" (chính thức nhận nhau làm ng yêu)
- Gần gũi (cả về tinh thần và thể xác)
- Cưới
Để đi đến hôn nhân tình yêu phải phát triển theo tiến trình tự nhiên, ko thể "đi tắt đón đầu", bỏ qua các giai đoạn tìm hiểu mà từ thích bay vọt đến cưới ngay đc. Cái gì cũng phải có thời gian như con sâu nằm trong cái kén đủ lâu thì mới trở thành bướm đc. Tình cảm của bạn mới ở giai đoạn 1 mà bạn trai và cả nhà bạn trai đã hối thúc muốn 2 bạn chuẩn bị cưới (giai đoạn 5) thì bạn băn khoăn và thấy ko thoải mái là phải rồi. Cảm xúc của bạn là hoàn toàn tự nhiên. Sau giai đoạn hấp dẫn bạn đang chuyển sang giai đoạn 2 là do dự, không biết ng này có đúng là ng dành cho mình hay ko. Bạn nên trao đổi rõ ràng với bạn trai để anh ấy hiểu, chứ ko phải suy nghĩ kiểu "tình cảm của em đến đâu rồi để còn tìm hướng khác" (ặc ặc, hic). Cứ bắt đầu thấy bạn gái do dự là lại "yêu thì yêu, ko yêu trả dép bố về" thì mãn đời a này cũng chưa cưới đc vợ.
Mod ơi, xóa giúp mình với, thật sự mình rất cần. Pleaseeeeeeeeeee.......................
1. http://www.webtretho.com/forum/f1708/tang-21-mac-dep-thoi-trang-phong-cach-cho-mua-dong-khong-lanh-1019132/index5.html#post21812512 (post #45)
2. http://www.webtretho.com/forum/f1708/tang-21-mac-dep-thoi-trang-phong-cach-cho-mua-dong-khong-lanh-1019132/index6.html#post21817122 (post #51)
3. http://www.webtretho.com/forum/f1708/tang-21-mac-dep-thoi-trang-phong-cach-cho-mua-dong-khong-lanh-1019132/index91.html#post22344930 (post 904)
4. http://www.webtretho.com/forum/f2752/hanh-phuc-la-van-song-1064012/#post22951002
5. http://www.webtretho.com/forum/f113/giup-minh-voi-lien-tuc-phai-mo-vi-tac-ruot-1112966/#post23185232
6. http://www.webtretho.com/forum/f187/co-nen-noi-voi-ng-yeu-la-e-bi-viem-lo-tuyen-ctc-va-u-nang-buong-trung-khong-hic-1229192/#post24804326
Mod xóa sớm hộ mình nhé, cảm ơn mod nhiều!
VD nhé: bạn có 1 miếng pizza (mà bạn nghĩ là) rất ngon, bạn nhử nó trước mũi 1 con mèo. Nhưng con mèo lại bỏ đi chẳng thèm đếm xỉa. Bạn tức giận trách nó là đồ mèo chảnh. Nhưng thực ra lý do nó lạnh nhạt với bạn là vì mèo có thích pizza (mà bạn cho là ngon)đâu, nó thích cá kia. Mà bạn lại ko có cá cho nó.Bạn có đem thêm bao niêu pizza ra dụ nó cũng chẳng ăn thua gì cả.
Tiêu chuẩn chọn bạn đời cuả mỗi ng 1 khác, chắc bạn gái kia chưa thích bạn chứ ko phải là "chảnh", đòi hỏi đựoc chều chuộng thêm đâu. Có lẽ bạn thiếu tố chất gì đó mà cô ấy cần thôi. VD là tớ, tớ cùng chả coi cái "đẹp trai, nhà giàu" mà bạn nêu ra gì đâu, nếu bạn ko có nhưng tố chất quan trọng khác mà tớ cần. Hãy tìm hiểu thêm nhu cầu và mong muốn của cô ấy chứ đừng vội gán cho cô ấy là "chảnh" nhé :)
hehe, bé dễ thương quá, các bé bây giờ giỏi sớm thật. Nhưng mà chị ơi, cô dạy bé từ quả lê cũng ko đúng rồi, quả lê đọc là "pe-ơ" cơ ( như con gấu là be-ơ ấy), ko phải "pia", ngày xưa cô giáo cũng dạy em sai thế, sau mãi mới biết mà sửa, hic. Cho nen các bé phải dạy đúng ngay từ đầu ko nó in vào óc rồi khó sửa lắm ý ạ.
- Nghĩ là muốn có việc thì phải xin xỏ, phải có tiền
- Nghĩ là cầm tấm bằng đại học mà làm những việc trái ngành (bán hàng,..), dù chỉ tạm thời, cũng không cam tâm
- Mù internet
- Gửi hồ sơ và chờ hên xui, may ra có ai đó gọi pv
Nếu ko thay đổi, cơ hội tốt đến với bạn sẽ gần như ko có. Tạm thời để tồn tại mà ko muốn xin tiền bố mẹ, bạn hãy tìm 1 việc đơn giản để làm dù lương thấp hay không đúng chuyên ngành. Phải tồn tại đc đã thì mới có thời gian trau dồi bản thân và tìm kiếm cơ hội.Trong lúc đó bạn tranh thủ nâng cao kiến thức chuyên môn, tin học, tiếng Anh, giao tiếp, ...đi. Cơ hội ở xung quanh ko thiếu, nếu bạn biết "thức thời" và linh hoạt hơn chút nữa, bạn nhé
Chia sẻ với gia dình bạn. Theo như mình biết thì UT tinh hoàn cũng là dạng UT chữa tốt, nếu mình ko nhầm thì chắc chồng bạn được truyền hóa chất BEP (Bleomycin, Etoposide, Cisplatin) đúng ko? Vì mình bị UT buồng trứng cũng được truyền loại hóa chất này. Truyền Cisplatin mệt lắm, buồn nôn thôi rồi luôn, hic. Bạn cố động viên chồng những lúc suy sụp nhé. Cứ yên tâm là mọi chuyện rồi sẽ tốt đẹp. Có thể cho chồng bạn đọc cuốn "Ý chí ngoài đường đua" của Lance Amstrong. Anh này cũng bị UT tinh hoàn, giai đoạn 4 đã di căn phổi và não mà sau đó phẫu thuật + truyền BEP đã khỏi hẳn, giành thêm 7 lần vô địch Tour de France đấy.
Để hạn chế tác dụng phụ của hóa trị, bạn giúp chồng thải độc bằng cách uống nhiều nước nhé. Đợt truyền tớ toàn uống >3l nước mỗi ngày
"Veronika quyết chết"
Có thể download đc ở đây:http://www.e-thuvien.com/forums/showthread.php?t=40248
Một cuốn sách viết về một cô gái như em, và cô ấy đã chọn cách tự tử. Vì đó là truyện chứ ko phải sách giảng giải đạo lý gì cả nên em cứ đọc như để giải trí, và biết đâu có thể rút ra đc điều gì :)
“Veronika quyết chết” – khúc tráng ca về sự sống
6:15 am thứ năm, ngày 04 tháng tám năm 2011- chuyên mụcGiải Trí|Sách Báo - Văn Thơ|
“Veronika quyết chết” là một cuốn sách viết về cái chết, nhưng ngay và bên trong cái chết lại là khúc tráng ca về sự sống, mãnh liệt, kiên cường...
Cuốn sách của Paulo Coelho mở đầu bằng một vụ tự tử. Veronika, một cô gái vốn chẳng có lý do gì để bất hạnh trong cuộc đời. Cô có một gia đình hết lòng yêu thương mình, có một công việc không thú vị lắm nhưng ổn định, có sắc đẹp, có các chàng trai theo đuổi... Thế nhưng cô vẫn quyết định chết. Một quyết định không ai có quyền phán xét. Bởi: “Mỗi người tự biết những nỗi khổ đau cùng tận của mình, đó là những nỗi khổ đau khi mà rốt cuộc chính ý nghĩa của cuộc đời cũng chẳng còn”.
Thế nhưng vụ tự tử không thành. Và Veronika thấy mình thức dậy trong Villete – nơi dành cho những bệnh nhân tâm thần. Tại đây, cô nhận được tin xấu. Như ý muốn của mình, Veronika vẫn sẽ “được” chết. Nhưng không phải chết một cách tức thì như khi uống thuốc ngủ tự tử, mà là một cái chết khắc khoải. Bởi thuốc độc đã hủy hoại đến tận cùng cơ thể cô, cô chỉ có thể sống trong vòng chưa đầy một tuần lễ nữa.
Có gì khác giữa một cái chết tức thì và một cái chết được báo trước? Có lẽ với cái chết tức thì, nạn nhân sẽ chỉ “đau một lần rồi thôi”, còn với một cái chết được báo trước như trường hợp của Veronika, cô sẽ phải sống trong nỗi lo sợ khắc khoải. Cái chết sẽ từ từ ngấm vào cơ thể cô. Cô cảm nhận được nó, cô nhìn thấy bước đi của nó mỗi ngày. Và đó thực sự là một nỗi ám ảnh ghê gớm.
Nhưng chẳng ai ngờ, chính trong khoảng thời gian ngắn ngủi tự mình “chiêm nghiệm” về cái chết như thế, Veronika đã nhận ra nhiều điều. Cuộc chạy đua với lưỡi hái tử thần đã giúp cô ý thức được giá trị của từng khoảnh khắc được sống. Sự sợ hãi về một cái chết đang đến từng giờ, từng phút lại có tác dụng biến mỗi ngày được sống với Veronika là một điều kỳ diệu. Chính tại nơi ấy, trong bệnh viện của những người điên, Veronika mới được là chính mình – điều mà cô đã đánh mất trong cuộc sống của những người bình thường ở bên ngoài bức tường kia. Cô được đắm mình trong niềm đam mê âm nhạc đã bị vùi lấp từ lâu chỉ vì những mong muốn của cha mẹ. Cô khám phá ra những “mặt khác” trong con người mình, và trên tất cả, cô trở nên yêu nó – yêu cái cuộc sống mà cô đã từng có ý định từ bỏ, một tình yêu muộn màng nhưng đáng quý. Tại Villete, Veronika cũng tìm thấy tình yêu của cuộc đời mình khi gặp gỡ chàng trai mắc chứng tâm thần phân lập Eduard. Và tình yêu ấy đã biến Veronika, từ ý định “quyết chết” sang “quyết sống”.
Trong “Veronika quyết chết”, Paulo Coelho đã chứng tỏ một tài năng bậc thầy trong việc đi sâu khám phá tâm lý nhân vật. Cho dù là một cô gái đang đứng trước ranh giới mong manh của sống và chết, hay một người đàn bà trở nên điên loạn vì yêu, một người mắc chứng hoảng sợ hay một bệnh nhân tâm thần phân lập... Mỗi một con người ở nhà thương Villete ấy là một số phận, một cuộc đời nhiều ngang trái. Sau những trang viết của Paulo Coelho, độc giả bỗng nhận ra rằng, trại thương điên không chỉ dành cho những người điên! Ở đó còn có những người hoàn toàn bình thường, nhưng tự đóng khung mình trong những bức tường ấy để thoát khỏi cuộc sống hỗn tạp bên ngoài. Thậm chí những bệnh nhân nơi đây còn lập luận rằng: “Cuộc sống của chúng ta đã đạt tới sự cân bằng hoàn toàn, thế mà ở ngoài kia, sau những bức tường này có bao nhiêu người muốn được như thế đến phát điên lên!”.
Sự thực thì ai mới là người điên? Những người bên trong hay bên ngoài bức tường này? Ranh giới thật khó đoán. Và sự thật ngỡ ngàng mà Paulo Coelho đã chỉ ra rằng, điên rồ không phải là việc làm mình trở nên khác biệt, mà chính là cái mong muốn mình được bình thường giống như tất cả mọi người. Chính cái ước muốn “bình thường” ấy đã thủ tiêu tất cả ý nghĩa của cuộc sống. Và phải chăng cũng vì bình thường mà trở nên tầm thường, nhạt nhẽo, vô vị - một lý do khiến cô gái Veronika quyết tâm từ bỏ thế giới này.
Và cuối cùng, sau những trang viết về cái chết, thông điệp mà cuốn sách của Paulo Coelho gửi gắm lại chính là nét đẹp vĩnh hằng của sự sống. Chẳng có cuộc đời nào là vô nghĩa, chẳng có sự tồn tại nào là sai lầm, chỉ có cách mà mỗi người nhìn nhận cuộc đời của mình là khác nhau. Bởi thế, bạn đọc, dù chán nản thì cũng đừng buông tay. Hãy nhìn lại bản thân mình, hãy sống đúng với những gì mình yêu, những ước mơ mà mình theo đuổi, bạn sẽ nắm giữ chiếc chìa khóa diệu kỳ của cuộc sống này.
Cái thun ấy gọi là thun liên hàm, tớ cũng phải đeo nè. Nó dùng để đưa hàm dưới hoặc hàm trên vào (tùy cách móc chun). Đeo cái này nhức răng phết ấy, hic hic :(
Nhưng mà khi ăn bạn phải tháo ra chứ. :D Ăn xong, đánh răng xong lại đeo vào. Chứ để đó ko há mồm ra đc thì ăn làm sao ^^