images
Thịnh hành
Cộng đồng
Bé yêu - Mẹ có quà cả nhà đều vui
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Muốn quen bạn trai Tây ( tầng 13)
Chào cả nhà ạ. Đây là lần đầu em quen trai tây nên em có chút thắc mắc mọi người đừng cười nhé.
Em đang có ý định đi du học đầu năm sau nên dù độc thân đã lâu cũng không có ý định quen ai cả. Đùng một cái gặp trai này như bị sét đánh vì trai vừa đủ các tiêu chuẩn trên trời dưới đất của em chẳng thiếu gì, càng nói chuyện càng hợp nhau lại thấy có nhiều điểm giống nhau nữa. Thế là sau 2 tuần dating, tụi em chính thức yêu nhau nhưng không công khai với ai cả. Em nhận lời ngay khi trai ngỏ lời vì biết trai rất bận rộn nên sợ cơ hội qua mất.
Là người Mỹ, NY mà không bia rượu thuốc lá gì cả, sống lành mạnh, quan tâm tới sức khỏe. Em hỏi chuyện gì cũng trả lời thẳng thắng, em tin là trả lời thật lòng vì khi trai gọi điện cho gia đình hay đối tác cũng nói trước mặt em và chưa bao giờ nói điều gì conflict. Tụi em dating hay travel đều cưa đôi tiền, trừ các chi phí quá lớn trai đề nghị trả,còn lại tiền nong trai luôn rõ ràng, kèm theo câu hỏi cho em "is it fair?". Vậy có bình thường không?
Trai cũng biết em chuẩn bị đi du học và cũng giúp em làm hồ sơ nữa. Trai vô cùng thông minh và làm việc rất nhiều và nghiêm túc, đấy là điểm mà em chết đứ đừ, nhưng cũng là điểm mà em phải bưng lên đây để hỏi mọi người. Quen nhau được 3 tuần thì trai bận rộn vô cùng, ít dành thời gian cho em hơn, 1 tuần gặp có 1 lần, mà toàn là em tới nhà trai :(, dating chỉ là 2 đứa ngồi nói chuyện rồi ngủ :( tính đến giờ tụi em quen nhau được hơn 1 tháng mà đã 2 tuần như vậy rồi. Em biết trai bận thật, mệt thật, nhưng vẫn buồn và nhiều khi có những câu hỏi như kiểu: có yêu mình thật ko hay chỉ cần nhu cầu sinh lý.
Tụi em đều tự xác định là sẽ chẳng lâu dài vì em sẽ đi, trai thậm chí còn nói là trai guide em (chuyện ấy - vì với trai là lần đầu của em) để em sang nước ngoài khỏi bỡ ngỡ. Đấy cũng là plan của em, là practice safe sex trước khi du học nên em cũng cảm ơn trai đã kiên nhẫn hướng dẫn em, hỏi han em ân cần, em cảm thấy rất thoải mái và được tôn trọng, tất nhiên cũng enjoy nữa.
Một nửa trong em nghĩ đây là kiểu friend with benefit, một nửa nghĩ trai cũng có phần yêu em nhưng bận quá. Nhiều khi em muốn dừng lại nhưng sợ tổn thương cả 2, cũng sợ mất đi một người bạn tốt và thông minh. Tụi em chuyện gì cũng có thể cởi mở trao đổi nhưng chuyện trai đang bận như vậy em không dám nói sợ gây thêm áp lực, em tự biết từ đầu mình thích người ta là vì thông minh và làm việc hết mình mà! Dù nghĩ là cả 2 sẽ không lâu dài nhưng em vẫn mong muốn sẽ là kỷ niệm đẹp, và ít nhất cũng được gần 1 năm :( Lúc tụi em gặp nhau thì luôn tắt điện thoại để tập trung nói chuyện. Topic của tụi em không giống các couples khác, tụi em chỉ nói chuyện business, investment, personal and professional development, career plans, công việc của 2 đứa... Em không biết với trai tây vậy có bình thường không? Tụi em đều không thích nhắn tin qua lại nên 1 tuần trai gọi điện cho em 1 lần để nói chuyện, và gặp nhau 1 lần. Như vậy có quá ít ko, liệu có vì thế mà tụi em sẽ thấy xa cách và ko hiểu nhau ko? Trai expect em sống independent và strong, trước giờ em cũng vậy, nhưng có tình cảm vào rồi em cứ muốn được gặp, được date ý.
Có lúc em lại nghĩ với style phương tây thì easy come easy go, em dừng sớm thì ít tổn thương cho em hơn. Các chị cho em lời khuyên với, em nên discuss với trai chuyện dành thời gian cho nhau và có những buổi dating thật sự bên cạnh công việc của trai, hay nên cứ để mặc vậy và enjoy - kiểu có bạn trai mà như không có nhưng vẫn có 1 người soulmate gặp để tâm sự, và satisfy nhu cầu?
09:21 SA 19/04/2015
Nên làm sao để rút ngắn được thời gian phải "cắm...
mình sống 1 mình nhưng cũng mất khá nhiều thời gian nấu nướng. Về sau mình chịu khó mua đồ ăn 2 ngày 1 lần, không để trong ngăn đá -> ko mất thời gian rã đông. Mỗi bữa thì kết hợp các món nấu nhanh với món cầu kỳ. Hoặc các món chỉ cần hầm hay luộc, kiểu tự chín trong nồi nên lúc chờ nó tự chín thì làm việc khác. Vì ở 1 mình nên mình nấu cho cả trưa đem cơm đi + bữa tối luôn. Tối đi làm về chỉ cần cho vào lò vi sóng là ăn được. Ăn xong nấu đồ ngày mai, vừa nấu vừa xem TV, cho tiêu bớt cơm thế là ko bị béo. Ghét nhất đi làm về mà phải nấu cơm đến tận 7 rưỡi 8 giờ mới ăn.
02:49 CH 13/12/2013
Bánh cuốn trứng ngon bổ rẻ ngay Hồ Con Rùa
đánh dấu để đi ăn, cảm ơn stevendao nhé
11:35 SA 13/12/2013
Người yêu đi xe 'cùi bắp', các cô gái nói gì?
từ topic chọn xe đã quay ra chọn chồng, thật là cả hàng buôn vịt
quay lại chủ đề, các chị chọn xe gì?
08:36 SA 10/12/2013
Người yêu đi xe 'cùi bắp', các cô gái nói gì?
trước đây em đã ngây thơ nghĩ rằng cái xe không quan trọng:))
mới là yêu chắc gì đã cưới nhau, tội gì ko yêu anh nhiều tiền ăn chơi cho sướng?
chưa kể những anh ít tiền chắc gì nhân cách đã hơn anh nhiều tiền?
chưa kể anh nào tự kiếm tiền thì còn giỏi giang hơn gấp vạn lần
giờ có phải thời bao cấp đâu mà ki bo tiết kiệm làm gì, kiếm được tiền là phải nuông chiều bản thân chứ nhỉ?
04:54 CH 09/12/2013
5 đồ vật khiến con gái vui sướng cả ngày
các anh bồ có thể làm các chị em đau khổ khóc lóc cả ngày nữa ấy chứ :)) có em giầy mới là ngon, hnay đi giầy mới phải bịt khẩu trang sợ bị các em kênh 14 cho lên street style =))
ôi mua 2 đôi giầy hwa mà sướng đến hnay hihi
10:07 SA 01/11/2013
Bộ ảnh đặc biệt của người đẹp hoàn vũ với cờ tổ...
sao có những nước cầm lá cờ bé xíu vậy nhỉ, cứ thấy không được hoành tráng lắm. Dù sao thì thấy lá cờ và dáng cầm cờ của TTM đẹp :)
10:00 SA 01/11/2013
Hà Nội: Chấn động scandal bệnh viện truyền nhầm...
ôi đi bệnh viện mà không khác gì đi nộp mạng! Mọi người giữ gìn sức khỏe ăn uống vệ sinh tránh mang bệnh vào người rồi đến bệnh viện ko may là bị giết như chơi!
09:58 SA 01/11/2013
Bánh cuốn tuyệt ngon ở gần chợ Vườn Chuối
gốc bắc mà tráng bánh cuốn kiểu này, ăn 1 đống nhân bên trong nhìn ngấy phát gớm, nhà báo chắc chưa ra miền bắc bao giờ
12:16 CH 29/10/2013
Việt Nam có 4 nơi lọt tốp 25 điểm đến yêu thích ở...
sao ko có Nha Trang nhỉ?có mấy điểm chặt chém khách phát sợ luôn mà yêu thích gì.??????????

Có lẽ Nha Trang đẹp nhưng không độc đáo bằng Hạ Long, Hội An. Bãi biển Nha Trang cũng đẹp nhưng so với Thái hay Bali thì cũng chưa phải là nhất, trong khi Hà Nội Hạ Long Hội Anh có nét đẹp riêng và bề dầy lịch sử hiếm có khó tìm, đáng để khách nước ngoài mạo hiểm cả tình trạng chặt chém để tới du lịch
12:03 CH 16/09/2013
Đa cấp mạo danh thầy 'hotboy' Khắc Hiếu 'bẫy'...
haiz, lạc đề tí, thầy giáo mà kèm cái chữ "hotboy" vào nghe thấy sởn cả gai ốc
08:54 SA 04/09/2013
Kim Hiền: Đầu năm sau sẽ làm đám cưới
hạnh phúc cũng đã mỉm cười với chị.
Thương chị Kim Hiền lắm ấy.
11:16 SA 27/08/2013
Tôi chỉ cưới người đàn ông có lương tháng ít nhất...
Coi mãi các bài mới thấy có một mẹ có cái nhìn possitive, thực tế cái mức lương 50 triệu/tháng nó chỉ to với mấy công ty nhà nước thôi ạ. Chứ các bạn làm cho các nhà máy nước ngoài thì mức lương đó là tầm Managers đạt được rồi. Các chàng trai này thường khá thông minh và thường được đào tạo khá bài bản khi vô làm và cách suy nghĩ rất mới, họ cũng chẳng có thời gian đeo đuổi hot girl hay có thời gian rảnh để học các thói hư tật xấu. Vì vậy tiêu chí của nàng trong bài là có cơ sở và ngưu tầm ngưu mã tầm mã, đang ở vị trí cao mà lấy mấy ông thất học hay công nhân về thì chẳng nên lấy làm gì.

Đúng rồi, em xác nhận, bạn bè em sinh khoảng từ năm 88-83 thu nhập cũng khá cao rồi, mới ra trường cũng đã có khả năng kiếm 20-30tr 1 tháng, em kiếm ít hơn nên đành tự an ủi thôi mình là con gái cứ đi làm từ từ đủ tiêu xài là được. Tuy nhiên cũng có những người bạn khác thì thu nhập sau nhiều năm vẫn chỉ lẹt đẹt 20tr. So sánh thấy rõ, đa số người thu nhập cao đều phóng khoáng, quảng giao, cởi mở, và năng động, còn ng thu nhập thấp thì khoản này kém hơn chút, dù biết con trai sau này cũng sẽ tiến dần và đa phần bạn em còn trẻ nên em không coi họ là kém cỏi gì cả.
Tuy nhiên, là con gái trong xã hội này, được học hành đầy đủ, tư tưởng cởi mở, việc thích 1 người kém hơn mình cũng khó đấy, ví dụ chị trong bài báo có nêu trường hợp cái anh gì mà tiếng anh còn không sõi thì khó chấp nhận lắm. Thỉnh thoảng đi máy bay hoặc ở công ty cũ em cũng đã gặp những gia đình trẻ, bố nói chuyện với con bằng tiếng anh, nghe thích lắm luôn, và luôn mơ mộng đến 1 gia đình trí thức để bố còn dạy con tiến bộ, cởi mở như vậy.
Còn làm nhà nước thì em nói chuyện không hợp và hình như cũng không biết nhiều người lắm. Môi trường nhà nước thì em chịu, biết đâu ngoài lương họ kiếm tiền cách khác, cũng giỏi nhưng giỏi kiểu khác thì sao :)
Tuy nhiên không hiểu vì sao chị trong bài báo giỏi vậy mà không gặp được người giỏi khác nhỉ? Thường ở môi trường cao cấp như vậy, thì chị hẳn phải gặp gỡ và tiếp xúc với nhiều người giỏi lắm chứ, xung quanh chắc đầy ra ấy chứ sao phải kêu ca nhỉ?
11:08 SA 27/08/2013
Phải làm gì khi người yêu không dẫn về nhà:(
giống mình quá, mình là 1.5 năm, may là có chuyện ko dẫn về để chia tay, mình mới nghĩ lại dần chuyện anh ta hứa hẹn rồi thất hứa, chuyện gia đình anh ta ko quan tâm đến việc này, rồi nghĩ lại thấy anh ta hèn thế nào, lúc nào anh ta cũng chỉ lo lấy thân anh ta, có chuyện j chắc anh ta chạy trước, con trai mà hèn và hãm thì khổ mình. may quá có chuyện đó làm mình tỉnh ngộ. gia đình anh ta chưa chắc tử tế gì để mà hi vọng, giờ nghĩ đến anh ta mình chỉ còn cảm giác tởm và khinh, những cảm giác yêu đương, kỷ niệm ngọt ngào trc đây đều biến mất :))
02:09 CH 25/08/2013
Hàng nghìn người tham dự đại lễ Vu lan lớn nhất...
điều làm mình thấy dễ chịu, giải tỏa mọi stress khi xa nhà là nhìn thấy mẹ cười, đọc sách và nói chuyện với mẹ, nhìn gương mặt trẻ thơ, và xem ảnh quê hương.
06:05 CH 23/08/2013
Hà Nội lãng mạn như thơ với những xe hoa
Hà Nội đẹp đáng yêu quá :) Lại đang nghe album Hà Nội của Ngọc Khuê nữa chứ, nhớ quá Hà Nội của tớ, của chúng mình nhỉ
05:57 CH 23/08/2013
'Mẹ già không ở trên 'Phây', xin đừng báo hiếu ở...
chia sẻ trên facebook cũng được, nhưng nhớ nhìn lại bản thân mình khi post những điều đó và đừng thấy hổ thẹn là được
05:51 CH 23/08/2013
Thủ khoa ĐH Y Hà Nội đi dép tổ ong mẹ thưởng đến...
mình không hiểu vì sao có người lại cho là không nên nêu gương, chúng ta đều biết xã hội này không công bằng, có nhiều người vì hoàn cảnh khó khăn hay bệnh tật mà không thể giàu nổi. Ủng hộ người nghèo không đến được tận tay, người nghèo không có công cụ lao động, không được tiếp xúc với kiến thức và nguồn vốn nên 1 khi đã nghèo rất khó để ngẩng mặt lên. Khi quá nghèo, có người chọn cách đi ăn xin, có người chọn cách làm côn đồ cướp giật, nhưng gia đình em này đã chọn cách tần tảo và tiết kiệm ki cóp cho con em đi học. Vậy không đáng nêu gương hay sao? Nếu báo chí không tiếp tục nêu gương để người khác học tập, không tiếp tục kể câu chuyện của em này để còn thấy điểm sáng trong cái xã hội tối tăm này thì thật đáng tiếc.
Còn chuyện em ấy đi dép tổ ong: Chỉ là đi nhập học, kể cả có tiền mình cũng chẳng cầu kỳ việc đi nhập học làm gì, huống hồ nhà em ấy không có tiền. Nhà mình không quá nghèo, nhưng mình vẫn nhớ hồi đi học, nhất là mùa đông, bạn bè có nhiều cái áo rét để thay nhưng mình chỉ có 2 cái và mình đã giận mẹ. Sau đó mình mới hiểu, cái áo cái dép chẳng đáng là gì, điều quan trọng là nhờ tiết kiệm như vậy, mẹ đủ tiền cho mình đi học đại học tốt, học tiếng anh tốt, và bây giờ mình có đến 2 tủ quần áo chật cứng, đồ hiệu cũng có, đi du lịch thoải mái! Thỉnh thoảng mình đi ăn những bữa vài trăm nghìn, lại nhớ bố chạy xe ôm nắng nôi, hay khi chở hàng cồng kềnh nguy hiểm, đêm hôm sáng sớm chắc cả ngày chẳng đủ 1 bữa của mình, mình xót ruột lắm, nhưng đôi khi vì quan hệ xã hội nên vẫn phải ăn! Nhưng giờ mình nghĩ chơi bời mua sắm đủ rồi, mình cũng sẽ tiết kiệm lại thôi, ai biết sau này chuyện gì xảy ra, và cũng vì mình xuất phát từ nhà nghèo, không thể không coi trọng những gì mình bỏ công sức ra kiếm được.
Điều mình lo là do nhà em nghèo quá, em không được tiếp xúc, không có kinh nghiệm đương đầu với những điều xa lạ ở chốn thành thị, trong trường học, bạn bè đa dạng nhiều lời khích bác cám dỗ hay ghen ghét. Hi vọng em đứng vững, không phụ lòng cha mẹ và những nhà hảo tâm.
05:49 CH 23/08/2013
Thủ khoa ĐH Y Hà Nội đi dép tổ ong mẹ thưởng đến...
Anh trai mình cũng học Y, mình cũng học Bách Khoa. Nhà nghèo, cũng đi dép tổ ong nhập học, thế là oách lắm rồi. Hồi đó ở quê thi thì thi thế thôi, cũng chả biết trường học ngắn hơn mà chọn. Mình đỗ 2 trường BK và Luật nhưng vì Luật phải nộp học phí cả năm, BK nửa năm nên chọn học BK vì bố mẹ ko có đủ tiền đóng học phí trường Luật, vay mãi chẳng được, chứ chả nghĩ được là tương lai thế nào. Đi học đc là tốt lắm rồi. Đi thi thì đăng ký 3 trường, thi đc 2 thì hết tiền nên về ko thi nữa. Thế nên mình rất hiểu với con nhà nghèo, thậm chí vài nghìn là cả một vấn đề, ăn còn chưa no thì đứng nói đến lịch sự, vả lại có dép đi là lịch lắm rồi. Anh em mình giờ có công việc tốt, thu nhập tốt. Mình cũng có hàng chục đôi giày xịn nhưng ở Văn phòng thỉnh thoảng vẫn thích đi chân đất dù bọn Tây nó cười sặc sụa. Em Tiến rất may mắn vì có nhiều người giúp và có thể chuyên tâm học hành. Mình tin là em sẽ thành công, như anh em mình đã thành công dù chưa phải quá rực rỡ. Mong em sau này sẽ trở thành người tốt, có tâm, cảm thông và chia sẻ với người bệnh, nhất là người nghèo như e.

Minh tin là đã đang và sẽ có rất nhiều người như bạn và em Tiến. Mình rất phục những người ở quê lên thành phố học. Dù ở quê, dù nghèo, dù hạn chế nhiều thông tin hiểu biết họ vẫn ý thức cơ bản được là phải chăm chỉ vượt khó mới mong thoát nghèo, phải cho con cái đi học được hiểu biết để không cực khổ như mình mà vẫn nghèo. Báo chí nêu gương là tốt, chỉ có điều xoáy vào đôi dép tổ ong là loại báo láo lếu. Nhưng chấp gì bọn nhà báo chứ. Coi như đưa tin để mọi người mừng cho em ấy.
02:54 CH 23/08/2013
Thủ khoa ĐH Y Hà Nội đi dép tổ ong mẹ thưởng đến...
Nêu gương vì nghèo nhưng biết vượt khó ư?
Chẳng lẽ xh ta lại thích nghèo đến vậy?
Tại sao chúng ta không nhìn vào vấn đề theo một mặt khác: Không nên để các trường hợp nghèo này xảy ra nữa.
Nhìn vào đây chẳng lẽ để những người nghèo an ủi, nghèo chẳng là gì. Nghèo thì cứ cần vượt qua thì sẽ trái ngọt. Thực tế nó có dễ dàng như vậy không?
Khuyến khích các trường hợp này chẳng khác nào kêu bố mẹ ráng hi sinh để con có tương lai tốt. Vậy hiện tại, tương lai của BM đó thì sao??? Đời họ đẻ ra là để hi sinh?
Với mình chỉ là một cách mị dân.
Nghèo không phải hoàn toàn do họ. Mà nguyên nhân rất nhiều ở các tổ chức xh.
Khuyến khích vầy chẳng khác nào kêu gọi dân tự sống, tự vươn lên, trách nhiệm chẳng thuộc các lờ đờ.
Vì khuyến khích như vậy nên giờ xh vn mình đúng là thân ai nấy lo, tự bản thân người dân bảo vệ mình( thực phẩm độc hại, trộm cắp như rươi, giết người như ngóe, tai nạn giao thông như cơm bữa...)
Nói chung, chuyện họ vượt khó vươn lên thì đáng khen hơn những trường hợp lêu lỏng.
Nhưng đó chẳng phải là hiện tượng cần khuyến khích trong xh. Xh mà khuyến khích vụ này thì sẽ chẳng bao giờ khá nổi.

Ý mình ko phải khuyến khích các trường hợp nghèo, ko phải mị dân rằng nghèo thì hi sinh để hưởng trái ngọt. Không phải nói thì ai cũng biết ở xã hội này bất công đầy ra (trong bài viết của mình mình đã nhắc đến điều này). Ít nhất mình không ngồi đây chửi xã hội và chế độ bất công, mình không vĩ đại đến mức khiến xã hội này thay đổi. Từ đời bố mẹ cho đến lượt mình chỉ có thể tự thân lo lấy thân, không làm điều ác, không buôn gian bán lận. Bố mẹ và mình không đủ lớn tiếng để kêu gọi các bác lãnh đạo. Mình chỉ là 1 công dân bình thường, chấp nhận xã hội này. Và mình cũng ko muốn tranh cãi với bạn về xã hội hay chế độ vì mình kém hiểu biết trong vấn đề này.
Xin bạn hãy nghĩ, ở xã hội nào cũng có người nghèo, bần cùng, trong số những người này, chắc chắn có những người vẫn vươn lên. Điều đó cần được khuyến khích trong bất cứ xã hội nào. Dù vị lãnh đạo có tài năng nhưng nếu người dân không tự ý thức vươn lên thì cũng khó lắm bạn ạ.
Đừng đổ tội xã hội, bạn không có quyền lựa chọn sinh ra trong 1 xã hội tiên tiến công bằng, bạn không có quyền lựa chọn sinh ra trong gia đình giàu có, không có quyền lựa chọn trí thông minh cho mình, nhưng bạn có quyền lựa chọn là cố gắng vươn lên, làm chủ cuộc sống hay là bạn phó mặc phần nhiều cho người khác.
Mình thì chọn cách cố gắng ở mức độ mình có thể, và mình nghĩ xã hội nào cũng cần khuyến khích sự cố gắng của cá nhân.
08:44 SA 23/08/2013
b
burine
Bắt chuyện
752Điểm·5Bài viết
Báo cáo