Khi con gái mình bị táo bón, đã đọc hết các kinh nghiệm của các mẹ mà chẳng thấy ăn thua. Kể cả khi thụt, lần đầu 5' đã được nhưng những lần sau 15' vẫn chưa thấy gì. 20 ngày cứ 3 ngày 1 lần mẹ cháu lại tay mật ong, tay cặp nhiệt độ. Thế mà mình uống thử nước mướp đắng ép thì sau 3h con đi cho 2 bãi to đến nỗi bác cháu trêu là "lưng bát cả nước cả cái". Thế là bao nhiêu độc tố trong người con ra được hết (khi đó phân rất mùi và còn dính dính vì hậu quả của táo bón mà). Từ hốm đấy đến giờ cứ mỗi ngày mẹ cháu 1 quả mướp đắng, con lại xì xoẹt 2 bãi màu đẹp ơi là đẹp. Nhớ hôm con tự ị được, nhìn kít của con mẹ mừng rơi nước mắt :1: Mướp đắng hiệu nghiệm đến nỗi hôm nào mẹ lười chưa uống con cũng không ị, lúc nhớ ra uống xong cho con bú thì y như rằng 30' sau nghe đến soạt, cả nhà lại mỉm cười mãn nguyện.Ghi chú luôn là con minh 2,5 tháng, bú mẹ hoàn toàn. Các anh chị không bú mẹ thì làm 1 thìa chắc cũng ok lắm, quả đó lành mà.
E ko cần phải nhẫn nhịn thế. E lấy chồng để đc cùng chia sẻ, tình cảm chứ k pải để làm 1 đứa giúp việc trong nhà. E muốn sống nthe mãi sao
Nói đúng ra thì 2 chị em mình là nguiwif cùng cảnh ngộ vì đều đang ở bờ vực ly hôn.
Chị thấy vấn đề của em đang xoay quanh 2 chữ : nghèo hèn.
Vì sao ư?
Em cứ thử nghĩ xem trong thế giới bây giờ, trừ khi em rất giỏi, cái gì em cũng tự tay làm ra đc, k cần dùng đến tiền mà = tay vẫn làm ra đc mọi thứ m mong muốn, còn nếu ko thì em phải có tiền thì mới mua đc e ah. Có người nói rất mạnh mồm nhưng lại ko có tiền để biến điều đó thành sự thật thì có ai phục ko? Và nghèo thường đi kèm với hèn và bị khinh thường em ah.
Chị thấy e là 1 người khá nhẫn nhịn và vì chồng, nhưng nhẫn nhịn quá lại thành nhu nhược.
Trong cuộc sống gia đình chồng, nếu e là người mồm mép, khôn khéo thì có thể sẽ đc lòng nhà chồng. Bố mẹ chồng bao giờ dạy con dâu cũng có câu về nhà chồng phải theo nề nếp nhà chồng. Nhưng nếp tốt ta theo, nếp xấu ta làm ngơ như k thấy và ko nên cái j cũng vâng dạ, họ chỉ coi em như con rối mà thôi. E có học thức, e có quyền mơ đến 1 công việc tốt hơn, lương cao hơn. E pải lý trí lên. Khi em có tiền, hàng tháng em đóng tiền sinh hoạt, 1 ít e để dành đi spa, còn dư dả biếu ông bà vài trăm một triệu đi du lịch v.v... e sẽ thấy đỡ tù túng hơn, yêu bản thân hơn và phóng khoáng hơn, lại ko bijmang tiếng ăn bám nữa. E có kinh tế, ko ai nói j đc em, ít nhất lúc này em có thể ngẩng cao đầu và k bị cái từ "hèn" kia bám riết nữa. Chồng em cũng k dám mắng em ăn bám gia đình, gánh nặng gia đình nữa. Bố mẹ chồng đc con dâu cho tiền đi du lịch, dù ông bà có lấy hay ko nhưng cũng pải nhìn mình = con mắt khác. Em cứ tin chị đi vì chị đã ở hoàn cảnh em rồi nhưng chị khác em là chị luôn nhoai ra ngoài làm nên chị có kinh tế hơn chồng, chị ko ăn bám và bố mẹ chồng chị có nói chị thì chị vẫn ngồi cãi lý đc vì chị chẳng ăn bám ông bà ngày nào, trong khi chồng chị nghỉ làm hơn năm chị vẫn lo đc kinh tế cho gia đình nhỏ của chị.
Bây giờ là thời đại bình đẳng rồi, e ko nên phụ thuộc quá nhiều vào chồng. Chị thấy chồng em chưa phải giỏi giang, 1 tháng kiếm đc mấy chục triệu để khinh vợ cả. Nếu em cố gắng tự lập đc tài chính thì tốt nhất. Vì phụ nữ nếu ko giỏi kiếm tiền thì phải vục đầu vào tề gia nội trợ, rồi trăm công nghìn việc đổ lên đầu em, e có chịu đc ko, đã vậy vẫn còn bị mang tiếng ác nữa.
Vậy chị nghĩ em nên làm như sau:
Trước tiên hãy ly thân, hãy để cho em, chồng em và gia đình chồng có thời gian suy nghĩ lại mọi chuyện. Tất cả đều phải có thời gian để suy nghĩ vì việc ly hôn là 1 bước ngoặt quan trọng trog cuộc đời mỗi con người. Hãy cho nhau thời gian suy nghĩ để ko hối tiếc về qd của mình.
Nếu chồng em còn yêu em thì thời gian xa cách sẽ làm anh ấy cảm thấy cần phải thay đổi để kéo em trở về.
Nếu bố mẹ chồng anh ấy ko muốn cuộc hôn nhân của con mình đổ vỡ thì sẽ tự biết dè chừng cái mồm của họ để 2 vợ chồng em đỡ to tiếng và sẽ bớt soi em hơn. Còn nếu ông bà cũng suy nghĩ nông cạn, muốn hp của con trai tan nát thì ko còn j để nói.
Nếu e muốn ly hôn thì hãy tự giải thoát cho mình. Còn nếu em ko muốn thì e cũng phải thay đổi, e phải sống tích cực hơn và quan tâm chăm sóc bản thân hơn. E phải thay đổi cv, bây giờ có học thức, đi làm xa 30km mà lương có 4-5tr, lại còn trả nợ, đóng tiền sinh hoạt thì em còn đồng nào để dành đc, chắc e cũng chẳng thể tự chăm sóc cho bản thân đc ý chứ. E ko thể cam chịu thế đc. Tìm cv mới đi em, cố gắng lên, c thấy mặt bằng chung cho bằng ĐH có kinh nghiệm bjo là khoảng 6-7tr, cấp chuyên viên. Em phải sống tích cực lên, thinh thoảng đi spa mát xa thư giãn cũng chỉ mất 150k cả tiền bo(voucher bán đầy trên muachung, hotdeal đó). Hãy để cho bản thân xả xi trét một chút vì ko phải lúc nào về nhà chồng cũng đc vui vẻ, nhưng k pải vì thế mà m ko tìm đc niềm vui cuộc sống. Bố mẹ mình sinh ra mình cũng là công chúa được cưng chiều lắm chứ, tại sao m lại pải chịu ấm ức tủi nhục khi ở nhà chồng thế? E pải yêu chính bản thân em và luôn luôn pải ngẩng cao đầu em ah. Chẳng có mẹ chồng nào thương yêu con dâu như con đẻ cả đâu. Như m cũng thế thôi, m k thể nào yêu cháu của chồng bằng cháu ruột m đc.
Vậy nên em hãy cố gắng mạnh mẽ lên nhé.
Hôm nay nhà chồng m vẫn đi biển, chồng m cũng thản nhiên bỏ m đi. Việc này m cảm thấy như chồng m đang tát m một cái thật đau trc mặt cả họ nhà anh ta vậy, chứng tỏ với cả họ là a ta và cả nhà a ta coi thường m lắm.
Những con người như vậy đã đủ để khiến m ly hôn chưa mọi ng, hay tại do m nóng vội và tính tự trọng của m cao quá nên vậy? Sau ly hôn có điều j khiến ng ta tiếc nuối ko?
Chào mẹ gấu đen,
Em bị tràn dịch mp phải từ tháng 4, đã đtri tại BV LAO TW và chọc dịch 8 lần tất cả. Lần cuối e chọc dịch là vào 25/5.
2 tháng đầu tấn công em đtri theo phác đồ sau:
- tiêm steptomicin của Nga 3/4 lọ/ ngày
- RH 0,25g 3v/ ngày
-Pizanamide 0,5g 3v/ ngày
- T-moduvax 80mg 2v/ngày
- vitamin 3B 2v/ngày
- senoxyde Q10 2v/ngày
Em uống và tiêm đều đặn đồng thời vào khoa Phục hồi chức năng tập chăm chỉ trong vòng tháng rưỡi vì lúc đó em đã bị dày dính rồi.
Sau đó chuyển sang tháng thứ 3 em ko pải tiêm nữa, chỉ uống thuốc với phác đồ như sau:
- RH 3,5v/ngày
- Ethambutol 3v/ngày
-T-moduvax 2v
- Revive 2v/ngày
-vitamin 3B 2v/ngày
-Senoxyde Q10 2v/ngày.
Sau khi em uống đc 1 tuần thì 13/6 e lại thấy người mệt mỏi trở lại như hồi còn dịch và hơi khó thở, khó chịu. Em lại vào viện khám thì khi siêu âm lại phát hiện có ít dịch.
Một số trường hợp vẫn còn một chút dịch sau những tháng đầu điều trị, dần dần dịch màng phổi sẽ hấp thụ hết, tuy nhiên thường đi kèm với di chứng dầy dính màng phổi.
Em rất lo lắng nhưng bs bảo k sao cứ uống thuốc ddều là hết, có thể là do từ tiêm chuyển sang chỉ uống thuốc nên nó phát sinh ra ít dịch. 1 tuần sau thì e cũng thấy khỏe hơn thật và ko bị mệt nữa. E đã đạp xe đạp đc gần 10km mà k bị mệt. E phấn khởi lắm.
Đến tháng thứ 4 bác sĩ vẫn kê cho em đơn thuốc như tháng thứ 3. Đến khi uống đc 10 ngày thuốc tháng thứ 4 thì e thấy người mệt mỏi k còn sức lực nữa. Hiện tại e vẫn thấy khó chịu và đau tức vùng đáy phổi. Em nghi ngờ vẫn còn dịch nên thử ra ngoài siêu âm thì thấy có nhiều ổ dịch nhỏ ở đáy phổi, nhưng vì có vách ngăn fibrin nên k chọc đc nữa. Em hoang mang quá vì e đã đtri đc 4 tháng rưỡi rồi mà vẫn còn dịch mà ko dứt điểm đc thì khi hết 8 tháng k biết có khỏi đc k, e rất sợ bị kháng thuốc.
Vậy nên em đã đến đky khám GS Cồ. Khi nhìn phim thì GS bảo em k chỉ bị lao màng phổi mà còn bị lao phổi vì có những nốt chấm trắng và phần dưới đáy phổi có hình ngang bằng đấy chính là dịch, còn dày dính là phần ngoài cùng bên góc sườn hoành.
Gs bảo nếu muốn đtri dứt điểm yh!if phải tiêm tích cực lại 2 tháng và tiêm Kana + uống thuốc RH+ Ethambutol+ levoFloxacin(1,5v/ngày).
Anh hoàn toàn phản đối trên quan điểm cá nhân của anh về việc dùng một phác đồ điều trị “ lao đa kháng nửa vời” khi mà chưa có bất cứ một chút bằng chứng nào về việc lao kháng thuốc ngoài trừ việc diễn biến bệnh không thuận lợi. Dùng thuốc như vậy sẽ là cơ hội để xuất hiện lao đa kháng thuốc nếu như lần sau em bị bệnh lại. Đã có bằng chứng về lao đa kháng và siêu kháng ở những trường hợp có tiển sử dùng fluroquinolones.
Vậy e có nên làm theo phác đồ mới này ko vì e sợ lao kháng thuốc lắm.
Bs cho em lời khuyên nhé, e đã đj đc 1/2 chặng đường rồi mà vẫn có dịch nên em lo lắng và tuyệt vọng quá.
M nghĩ buồn cười thật đấy, m đg nói chuyênj nghiêm túc mà mẹ m lại bảo là thách, như là m đg chơi trò trẻ con ko bằng. Bố chồng m thì bảo là con ko đc nói cho dưới nhà con biết là nhà m đi du lịch mà chỉ bảo là có việc, cái j cũng k đc thẳng tuột như thế.
Mình bảo là trong bữa ăn cơm con thấy bố nói vs c con là " con cứ xuống nói thẳng là mai nhà e có kế hoạch đi du lịch rồi nên ko đi đc cho bố" vậy nên con cũng bảo vs dưới nhà như vậy rồi, con nghĩ là chẳng có j để pải giấu cả.
Vậy là bố c mình buông 1 câu : con nói vậy thì bố biết tính con rồi, tính con thẳng như thế thì vứt con ạ.
M biết cứ đôi co vs bm chồng là láo nhưng thực sự m ko chịu đc ng khác miệng lưỡi như thế. Một mặt khuyên con m nói thẳng, sau đó lại chê con dâu nói thẳng là vứt đi. Chung quy cũng chỉ vì ông bà bênh con ông bà mà thôi.
M đg chuẩn bị giấy tờ để ly hôn nhưng m chưa chắc về việc có đc giành quyền nuôi con khi m đg ốm ntn k nên cũng lo lắng lắm.
Về tài sản ko có j, mỗi ng một cái xe máy thì có pải phân chia ko? Xe máy m mua lại nên chưa đi đổi lại chính chủ nữa, mà ngú ớ ì đứng tên khi mua lại trong giấy tờ lại là bố chồng m nữa
Con mình cũng táo 4 ngày k chịu đi ị. Mình uống nào cam. Chuoi. Bột sắn và sáng hôm sau bổs ung 1 cốc nước ép mướp đắng thì đúng 3 tiếng sau con đi ị một bãi tướng. Cả nhà thấy bé tự đi đc cũng mừng hết biết luôn. K biết tại uống muop dang hay là gì nhưng nói chung 1 phần cũng tại mẹ k chịu ăn đồ mát nên bé nóng mới bị táo hiv hic