Làm sao để k để tâm vào những chuyện vậy hả các mẹ? Mình đang tập đây nhưng sao khó quá. Lúc nào trong người cũng thấy nặng trĩu vì chán nản và bực bội. Khi có việc, mc mình k bao giờ cho mình nói hết ý mình, lúc nào cũng giành nói hết, mà toàn là áp đặt, nên mình buồn bực mệt mỏi lắm. vd: khi bầu bí đi làm về mệt, mình hơi mệt mỏi nên im lặng, vậy là mc áp đặt ngay cho mình là: nó khó chịu với mọi người nên cái mặt có vẻ khó chịu. chồng hỏi sao e khó chịu với mọi người? Mình tức quá đi hỏi nhẹ nhàng với mc, thưa rằng làm sao con dám khó chịu với ai? thì mc nói: k , chắc chắn phải khó chịu chứ, k ở riêng thì chắc chắn là khó chịu rồi chứ sao k khó chịu đc? Mặc dù mình chẳng khó chịu gì với ai cả nhưng nhất định phải cho là mình khó chịu mới đc. Đó là một ví dụ điển hình thôi. - -còn bàn về việc em bé sắp ra đời thì: mc mệt, kêu mẹ đẻ mình qua chăm, mình nói: Sợ hơi khó vì mẹ con còn đi làm, k vào tp đc lâu, chắc chỉ khoảng 2 tuần. Mc mình liền nói: Mẹ con ham tiền, tiếc tiền k dám nghỉ làm để chăm con trong khi trách nhiệm chăm con là thuộc mẹ đẻ con. Trong khi chồng mình k cho mình về quê để mẹ đẻ chăm mình, mc thì bắt mẹ mình vào tp nuôi mình trong khi mẹ mình đang đi làm. Vậy mà lại nói mẹ mình ham tiền mà k dám nghỉ làm- Thử hỏi những chuyện như vậy xảy ra hằng ngày thì chịu nổi k hả các mẹ? - Bày mình với, cách k bị nặng đầu và sống nhẹ nhàng hơn, k bị suy nghĩ nhiều
Em sinh con đầu lòng là trai à, thế thì cố gắng lắm em cũng chỉ được 9 điểm nếu bé tiếp theo là gái. Nhưng mà chị đọc trên mạng cái gia đình mà con trai chặt bố làm 5 mảnh thì họ còn được 10 điểm về khoản sinh con cơ em ạ ( gái trước, trai sau), mà luc họ sinh con họ đâu ngờ là sẽ có ngày hôm nay. Cho nên vấn đề ko phải chuyện sinh con trai hay gái, mà vấn đề là sau này chúng có thành người có ích cho xã hội, là người con hiếu thảo với cha mẹ hay không thôi.
Ối chị, hôm nào rảnh chị lại uống thuốc ngủ dọa tự tử lại cho bà hiểu thế nào là stress.Em nghĩ nêu bà kịch chừng nào thì chị kịch lại chừng đấy, choài, khó phết nhỉ
Em cứ loay hoay mãi trong cái mớ bòng bong: cãi vã, giận hờn, bỏ qua, rồi lại tái diễn,cái vã, giận hờn.... Rồi đến hôm nay, em đã nói ra tất cả những gì em nghĩ với chồng. Em mong nhận được những loừ khuyên, phán xử của các bác, xem vợ chồng em ai đúng, ai sai cái gì, liệu rằng cuộc hôn nhân của chúng em đã đến mức báo động chưa? Liệu có cải thiện được tình hình không? Em và chồng em là bạn học, cưới nhau vì tình yêu được 5 năm, có với nhau 2 con rồi, công việc,thu nhập vợ chồng em rất ổn, "trai tài, gái sắc" là từ mà mọi người ưu ái dành cho ợ chồng em, vậy mà vừa xong chúng em đã có cuộc chuyện trò sau: (Hơi dài, mong các bác chịu khó đọc giúp em) Vợ: Dẫu biết rằng cuộc sống này còn có nhiều điều không được như mong muốn nhưng giờ vì con, tôi có thể tiếp tục sống với hiện tại, với những gì anh đã dành cho tôi và các con. Nhưng có một điều tôi không thể và không bao giờ có thể chấp nhận được đó là sự sỉ nhục. Lần cuối cùng tôi yêu cầu anh đừng bao giờ chửi mẹ tôi, chửi thề, hay văng ra những gì đến anh cũng không thể ăn được ra với tôi. Chồng: Hi em,Trong cuộc sống này còn có nhiều điều không được như mong muốn!Anh nghĩ là anh chưa chửi mẹ bao giờ cả, chuyện nói tục văng bậy thì đến những người lớn hơn mình thi thoảng vẫn văng!Đôi khi việc đó là xả stress của mình nhưng có thể dẫn đến stress cho người khác!Anh sẽ không bao giờ văng bậy và nói tục trước mặt em nữa!Anh thật buồn vì hình như mình càng cố gắng thì vợ càng xa mình, đó thâm tâm anh nghĩ!Có lẽ anh phải chốt với em những điều sau về anh coi như là thông báo những việc biết trước để có thể ko phải trách móc nhau nữa:-Công việc: anh đi làm từ từ 7h30 đến 17h30 hàng ngày (cả thứ 7), trong trường hợp anh phải đi khách hàng anh sẽ thông báo cho em biết để em có thể đón Tôm thay anh hoặc anh chủ động nhờ người đón dùm và định sẵn sẽ là 22h00 anh có mặt ở nhà và vẫn ăn cơm bình thường.Trong trường hợp đi công tác thì mẹ con em ở nhà cố gắng trông nhau và cứ ăn cơm trước không phải chờ anh, nếu có điều kiện thì cứ để phần cơm cho anh.-Việc nhà: anh sẽ chỉ làm những việc sửa chữa điện nước, cửa,.. không nấu cơm, giặt giũ, không làm gì khác. Anh sẽ phụ trách Tôm, Tép do bác giúp việc, còn em đi làm bận bịu thì về nghỉ ngơi.-Các công việc khác: sẽ có thông báo sauCám ơn nhiều,Vợ: 1. Tối qua, chỉ vì 1 nước cờ (em chơi cờ vua với hàng xóm, chồng khuyên đi nước này em lại đòi đi nước kia) mà anh văng ra cả "mẹ" cả "****" với em chứ không phải chưa bao giờ. Cũng có thể nó đã thành 1 phản xạ đến mức nói xong anh cũng không biết mình đã nói gì. 2. Anh thấy vợ ngày càng xa anh, cái này đúng: vì tôi đã phải khó khăn lắm để "luyện" được sự lạnh lùng để đối phó với sự lạnh lùng, vô cảm đến nhẫn tâm anh đã dành cho tôi trong suốt một thời gian dài vừa qua. Việc này tôi không hề mong muốn nhưng chính anh đã đẩy tôi vào hòan cảnh đó, anh hãy xem lại mình!3. Cuộc sống vợ chồng muốn hạnh phúc trước hết phải có tình yêu, sự hòa hợp và tôn trọng lẫn nhau. Nhiều khi tôi cũng tự hỏi mình rằng không hiểu có phải tôi đã cố níu kéo cuộc sống gia đình này hay không? Có phải vì cố gắng níu kéo mà tôi đã làm cho anh khó chịu với tôi đến vậy không? Đến giờ câu hỏi đó tôi vẫn chưa tự trả lời được, nhưng tôi sẽ thử cắt nghĩa tình trạng giữa chúng ta hiện nay, anh xem có đúng không.Những gì anh đã thể hiện với vợ anh trong thời gian này là:Không hề quan tâm đến suy nghĩ, công việc, cảm xúc của vợ;Không hề chia sẻ (tâm sự) với vợ bất kỳ việc gì (ngoài những vấn đề liên quan đến các con);Đi tìm nguồn vui từ những nơi khác (không phải vợ và gia đình);Tỏ thái độ bất cần khi xung đột với vợ;Trong mọi cuộc tranh luận với vợ, không bao giờ có ý kiến mang tính xây dựng;Cho mình quyền tự do quá lớn trong khuôn khổ gia đình: ví dụ không có ý định thông báo với vợ và những người trong gia đình việc mình đi đứng, ăn uống thế nào; không cho phép vợ biết mình đi đâu làm gì ở đâu với ai. Khi ở nhà, vợ con biết đang có mặt ở nhà, khi ra khỏi nhà vợ con biết là không có mặt ở nhà.Không hề tôn trọng vợ (xúc phạm, coi thường vợ, hay “phủ đầu” khi có chuyện);Dối vợ nhiều lần, kể cả từ những việc chẳng đâu vào đâu;Không hề ghen tuông;Không muốn chuyện trò, giao tiếp, gần gũi vợ trong thời gian quá dài.Nhưng có 1 điều anh làm tôi thán phục, đó là từ khi tôi bận rộn vì công việc anh đã giúp đỡ, tạo điều kiện cho tôi rất nhiều bằng cách anh đã gánh vác việc chăm lo con cái, rất cảm ơn anh. Với những gì anh thể hiện thường xuyên, liên tục, lặp đi lặp lại trong một thời gian dài khiến tôi không thể không kết luận:Anh đã không còn tình yêu với vợ mình;Anh sống trong ngôi nhà này vì anh có trách nhiệm và anh yêu thương các con;Anh muốn được tự do khỏi vợ anh nhưng anh muốn vợ anh là người tự ra quyết định;Anh tạo điều kiện rất thuận lợi để vợ anh sa ngã.Và với những kết luận như vậy, tôi đã phải "khổ luyện" để có được thái độ như những lúc này đây.4. Tôi cũng không hiểu anh "phải chốt với em những điều sau về anh coi như là thông báo những việc biết trước" để làm gì, tôi có làm việc đó với anh đâu? Trong khi điện thoại anh 2 tay 2 cái, 1 cú điện thoại cho vợ chỉ mất có mấy trăm đồng mà anh cũng không gọi. Nếu hôm anh đi Lạng Sơn, anh bấm máy và chỉ cần nói " giờ anh mới về đến... em cứ ăn cơm trước đi,(hay đợi anh về ăn cơm nhé)" thì có ảnh hưởng đến sự oai phong của anh tí nào không? Có pfhải nó tốt đẹp hơn không?Giờ anh lại cònđịnh sẵn: "trong trường hợp anh phải đi khách hàng định sẵn sẽ là 22h00 anh có mặt ở nhà và vẫn ăn cơm bình thường.Trong trường hợp đi công tác thì mẹ con em ở nhà cố gắng trông nhau và cứ ăn cơm trước không phải chờ anh, nếu có điều kiện thì cứ để phần cơm cho anh".Tôi thấy việc này không đáng! Từ trong suy nghĩ anh đã làm cho mọi việc tồi tệ hơn rất nhiều! Tôi cũng không cần anh phải đến mức: "Anh sẽ phụ trách Tôm, Tép do bác giúp việc, còn em đi làm bận bịu thì về nghỉ ngơi. Các công việc khác: sẽ có thông báo sau". Nếu là thế này thì tôi là nguời thừa trong ngôi nhà à? Công việc của anh rỗi rãi lắm à? Anh khỏe khoắn lắm sao? Anh không cần đến tôi trong ngôi nhà này nữa phải không?????Tôi cũng chẳng cần anh phải thông báo gì hết. Tôi mệt mỏi lắm rồi!Đến giờ này mà anh vẫn còn có được những suy nghĩ, dự định như vậy thì thật tôi cũng chả biết nói gì nữa!!!
Trân thành cảm ơn
VC em vừa mua, tháng này chưa ở nên chưa có cái gì và cũng ko biết đặt theo hướng nào.
Cám ơn bác nhiều nhiều
Nhờ các bác có kinh nghiệm trả lời giùm, vì em định nhờ người quen tư vấn nội thất, ko trả tiền ko đc mà trả thì em chẳng biết thế nào...:Thinking:
Bạn phải tự lập, đó là điều duy nhất mình muốn khuyên bạn. tự lập rồi, bạn sẽ biết phải làm gì...
Thương....:Sad:
1. Bố mẹ bạn là ng đã sinh ra bạn, bạn có quyền chọn chồng nhưng ko có quyền chọn bố mẹ dù cho họ có bị điên hay tàn phế. nếu anh ấy là ng yêu thương bạn thật sự thì phải chấp nhận điều đó vô điều kiện, huống hồ chỉ là vài câu nói.
2. Anh ý bảo ko đến nhà bạn thì bạn cũng ko phải ép làm gì cho tình hình thêm căng thẳng, cứ để 1 thời gian lâu khoảng vài tháng nữa xem thế nào. nếu quá đáng thì bạn thử ko đến BMC xem anh phản ứng thế nào.
3. BMC khuyên bạn bỏ chồng là BM bạn ko ổn rồi, và bạn còn đang bụng mang dạ chửa nữa chứ.Dù sao đứng giữa bên tình bên hiều như bạn là khổ rồi.
Em mà như mẹ này thì loanh toanh bành lên ngay. Nói gì thì nói ko được xúc phạm bố mẹ mình, được đằng chân lân đằng đầu đấy.
Nói thì thế thôi chị ạ, lý thuyết hết...
Nhà em 2 con gái, bố em vẫn thèm con trai.
Trước khi lấy chồng, MC em bảo con nào cũng là con trai - gái gì đc tất. Sau khi về nhà chồng, con ơi ăn thịt bò đi, ăn nhiều thịt bò đẻ con trai đấy.
Giả dối thế ko biết....
Em đc điểm 9 nhưng ko suốt ngày phải trả lời bao giờ đẻ típ...đứa sau nhắm mắt..đưa chân
:Applause::Applause::Applause::Applause:
Em chiụ, bà ý mà làm như thế 1 lần nữa là em bỏ con bà ý luôn...
Như chị họ em, tự tử vì MC 3 lần rồi, khổ lắm...nhục lắm
EM Biết thế nên Đứa đầu tiên phải bằng mọi cách (tất nhiên là theo khoa học) để có con trai
Giờ em xong nghĩa vụ
Chữ NHẪN nhà em treo từ khi em còn chưa về nhà chồng cơ, và em giờ cũng hiểu rằng chồng em treo chữ Nhẫn đấy để tập sống sót với BMC. Nhà em đc cả đôi nhưng BC đỡ hơn 1 tý...:Sigh:Một năm thay 13 giúp việc rồi, các chị tự hiêủ...
con dâu rồi sẽ là mẹ chồng mà...
Vâng, tương lai em cũng sẽ là MC. Em cũng ko dám chắc mình sẽ là MC hoàn hảo, nhưng em dám chắc là em sẽ ko bao giờ treo cái bài thơ kia lên để dạy con dâu.
Em cung phải ghi lai và học hỏi thôi;:Battin ey::Battin ey::Battin ey:
Nói chuyện với chồng chị xem thế nào rồi post lên đây cho mọi người phân tích.
2 đứa con rồi, mà chia tay thì... biết nói với con ra làm sao???
out đi chị ạ, Chị cứ tự hỏi mình xem có thể quên đc tất cả những anh ấy viết ra ko?
Liệu sau này con chị có hạnh phúc với 1 gia đình như thế ko?
Mình từ bỏ, đôi khi cũng là vì con đấy.
Chúc chị vượt qua
:Applause::Applause::Applause::Applause::Applause::Applause::Applause::Applause::Applause::Applause:
em chẳng còn biết nói gì thêm nữa.
Nhà em ko giống nhà bác, nhưng cách giải quyết của em cũng sắp giống bác rồi