Từ lúc wtt.tung cái top này lên fb là loạn lên. 9 người mười ý, ai thích thì đọc còn ai k thích thì biến đi cho rảnh.Mấy chị còn cứ Hóng, lót dép, kê gạch, trải chiếu để hóng .... trên góc phải màn hình có chức năng theo dõi mờì các chị bật chức năng đấy lên mà hóng. Mỗi người vào đây chấm 1 câu, hóng 1 câu loạn hết lên.@ chủ top: ngoài mấy người thích bầy tỏ quan điểm thích dạy đĩ vén váy lảm nhảm thì còn nhiều người đang im lặng nghe chị kể tiếp, nghe chỉ kể chỉ để cảm nhận và xem cách ứng xử từng người trong cái xã hội thu nhỏ là cuộc sống quanh chị. Chị bỏ ngoài tai hết đi. Lúc nào rảnh chị lại viết và kể tiếp cho chúng tôi nghe nhé. Cảm ơn chi.̣
Chuẩn quá cơ ,Rất khâm phục cách xử lý của Mebeo ,chuyện vợ chồng đâu phải nói bỏ là bỏ ,đôi khi bắt tại trận chồng trai trên gái dưới còn phải tha thứ ,quan trọng khi cần bỏ thì sẽ bỏ ,khi chưa bỏ thì cư xử thế nào cho đẹp ,cho người ta pải nể mới là hay ,ko phải cứ đao to búa lớn mới là đúng :D
- Em nghĩ e nói ra những điều đó a sẽ bỏ cuộc sao , a ko ngại đâu ??
- Tại sao ?
- Vì a thích e ,vì tình cảm của a là thật ko phải ảo
- Nhưng e lớn hơn a 2 tuổi??
- Nhất gái hơn 2 ..e chưa nghe à (cười)
- E có con rồi
- Con e như con a
Vậy là gặp nhau ,hẹn nhau ở 1 quán cf ,hồi hộp ko biết sẽ thế nào ,đến quán tôi móc điện thoại gọi ,a bấm từ chối ,tôi nghĩ có lẽ nhìn thấy tôi a ko muốn gặp (trường hợp này xãy ra nhìu rồi) :D nhưng ko ,a trong quán đi ra nhìn tôi cười và nói :E vừa bước vào a đã biết e rồi
...sao hay zậy ??( tôi ngạc nhiên )
..Chuyện ,a mà emmmm..( từ e kéo dài nghe buồn cười)
Rồi chúng tôi iu nhau từ đó,những ngày tháng bên a là những ngày hp nhất,iu như chưa từng dc iu,a hiền hòa ,vui tính ,hay quan tâm lo lắng,chỉ cần nhìn mặt tôi a biết tôi đang vui hay buồn (a nói ) vì có mấy lần tôi buồn nhưng ko nói vậy mà a cũng biết ,thèm dc dựa vào bờ vai vững chắc,thèm dc a ôm gọn vào lòng ,những lúc đó a hay nói : Ôm vợ sướng ghê ,mềm mềm ,nhỏ xíu ôm lọt vào lòng ,tôi cười trêu lại làm như mình to lắm nói ngta nhỏ..những ngày tháng hp cứ vậy trôi qua,cũng có những giận hờn,cũng có nước mắt,đôi lúc cũng hay so sánh với người củ và nhất là thương con ,a cũng đề cập đến chuyện cưới xin nhưng tôi sợ ,sợ gia đình a ko vhấp nhận 1 đứa như tôi nhưng iu rồi ko buông ra được ,a là trai tân ,gia đình gia giáo lagm sao gd a có thể chấp nhận..
A nói : Từ trước đến nay a đã quyết cái gì rồi ,gd có ko đồng ý cũng ko cản dc
...Nhưng e muốn gd a fải chấp nhận e, e sợ cái cảm giác bị ngta ghét bỏ ,nhìn với ánh mắt ko thiện cảm
..Ko có đâu,e cứ về thử 1 lần đi
...E sợ
.......
A thương con tôi thật lòng ,quan tâm nó hơn ba ruột của nó (sau này ko biết thế nào ,hix)
Thật sự tôi rất khó nghĩ ,đây là tình iu mà tôi hằng mong ước ,muốn gắn bó với con người này cả đời nhưng ko thể vượt qua bản thân để 1 lần đối diện với gd a ,đôi lúc muốn từ bỏ để a đi tìm hp khác xứng đáng hơn ,ko fải vì tôi mà nghịch với gd (mỗi lần nói điều đó là bị a chửi như tát nước và giận) ,tôi ko biết fải làm sao? Sợ nhất là bị người lớn ko thích mình nhất là với cha mẹ của người mình iu thương ...Đến ko dc mà lùi cũng ko xong ,fải làm sao ?? Bước tiếp hay dừng lại ??
Khi 1 người đạt được những gì mình muốn như trong hoàn cảnh tôi là được nuông chiều quá sẽ muốn được hơn nữa ( được đằng chân lân đằng đầu ) cứ zậy ,ko cảm thấy thỏa mãn với điều mình đang có ,còn những người sống trong hoàn cảnh khắc nghiệt như mẹ tôi thì cái sự đòi hỏi tưởng chừng như ko thể nên khi đó sự đòi hỏi sẽ biến thành chấp nhận ,chỉ cần được 1 chút quan tâm người ta cũng sẽ cảm thấy mãn nguyện,hp rồi ,cứ tự an ủi bản thân ,chồng mình cũng có cái tốt ,ko ai hoàn hảo ,nhìu lúc buồn thì muốn từ bỏ nhưng có 1 tia hi vọng thì lại tiếp tục chấp nhận cứ vậy mà kéo dài đến già ..( cảm nhận được điều này vì sao thì sau sẽ rõ ) :D
Cảm giác sao cuộc hôn nhân này mong manh quá ,lại những ngày tháng nhàm chán và cãi nhau,chỉ có đứa con là niềm vui cho cả 2 vợ chồng ,đôi lúc chán nãn đến tuyệt vọng và rồi chuyện gì đến cũng đến. Ngày 2 đứa đưa đơn ra tòa cũng là ngày đầu tiên thấy chồng tôi khóc ,khóc vì cái gì ? Tôi đã khóc 5 năm qua vì sự vô tình ,lạnh lẽo của a ,cô đơn trong chính ngôi nhà của mình ,nước mắt giờ cũng đã ko còn để khóc ,còn a khóc vì cái gì ? Tôi cũng ko hiểu tại sao tôi ko có 1 chút cảm xúc trước những giọt nước mắt của a,lúc đó chỉ mong sao bước ra khỏi cuộc đời a càng nhanh càng tốt và tất nhiên con sẽ do tôi nuôi và a cũng ko dành ,tôi cũng ko cần chu cấp.
Lúc sống với nhau thì lạnh nhạt ,thờ ơ ,lúc đưa đơn ra tòa ko 1 lời ngăn cản vậy mà đế khi chia tay rồi thì lại bị ngộp thở vì những tin nhắn điện thoại ,face làm fiền của a. Cầu xin quay lại ,hứa sẽ thay đổi ,sẽ cho tôi hạnh phúc,5 năm ko fải ngắn tại sao a ko thay đổi,bây giờ tờ dk kết hôn đã bị xé a hứa thay đổi thì có tác dụng gì .
Thời gian là liều thuốc chữa lành mọi vết thương ,a cũng đã nguôi ngoai và cũng đang tìm kiếm cho mình 1 tình iu mới (thấy kết bạn trên face toàn là con gái và 1 lần vô tình thấy tin nhắn trên face của a) . 2 mẹ con vẫn sống tốt ,a 1 tuần tới thăm con 1 lần ,đúng như như lúc ra tòa tôi nói ko cần chu cấp và cứ theo đó a thực hiện ,ko hề chu cấp cho con 1 đồng,ko 1 lần chở von đi chơi (thằng bé thích đi thú nhún lắm ) :(( Chuyện về a đến đây cũng chấm dứt