T học tài chính ngân hàng nhưng mãi chẳng xin dc nên t hoc thêm kế toán để xin việc. Nộp CV cũng n , cũng dc gọi pv nhưng đến nơi toàn là làm sales, bán vé máy bay, bans bảo hiểm , đa cấp. Xin vào mấy cty kế toán nhỏ lương thấp cũng dc , chỉ mong có thêm kinh nghiệm mà chả thấy ai hồi âm j. H mặt mũi lại còn đầy mụn, cũng chẳng tự tin nổi : Gởi từ ứng dụng Webtretho của HoangThienAn53
Khi mọi người không tìm được công việc lại thấy chán nản. Những lúc như thế mọi người nên quyết tâm lên mới thay đổi được vấn đề hiện tại nhé. Mạnh mẽ lên nào.
Em cũng mới ra trường, đi làm ở 1 công ty tương đối nhàn. Làm 8 tiếng lương cuối tháng chưa đến 1tr :( Nhưng em vẫn ở lại, vì lúc đi làm như này học đc rất nhiều kinh nghiệm. Thay đổi từ lời ăn tiếng nói, cách đi đứng, ....
T ra trường sau tết bạn ạ. Tầm t3. Nhưng t 92, học cùng 93 là muộn 1 năm, ra trường sớm dc 1 kỳ. T đi bán hàng, làm hướng dẫn viên mô hình cho trẻ , xong thang 7 t xin nghỉ phép 5 ngày nhà có việc r a quản lý cho nghỉ luôn:( . Rồi t bị stress, lên 1 đống mụn nội tiết cứ sống vật vơf ở nhà 2 tháng. Nhìn bạn bè xung quanh đi làm , chồng con dần dần ổn định mà nhìn lại mình chẳng có j, chỉ thấy ốm đau dặt dẹo suốt ngày là n. T nộp 1 đống CV r bạn ạ. Nộp cty nhỏ thì toàn ưu tiên nộp tt thôi :(. Bạn học ngành gì Gởi từ ứng dụng Webtretho của HoangThienAn53
Bạn ơi mình còn mãi vẫn chưa tìm dc việc:(( nộp bn là cv :(, cơ mà mình cũng buồn phiền stress như bạn Gởi từ ứng dụng Webtretho của HoangThienAn53
Theo mình thấy thì ny bạn khá hờ hững
Uh thì chuyện tình cảm 1 phần do duyên nhưng tiên trách kỉ bạn ạ.
Chỉ cần bạn không mất niềm tin, không bị thay đổi bởi xã hội thì sẽ tới lúc bạn được hạnh phúc.
Bản thân mình cũng từng thế. Rồi mình dừng lại, chậm rãi hơn, và cuối cùng cũng gặp người thực sự tốt với mình. Và mình nhận ra, những người trước đi qua đời mình để mình có cơ hội gặp người thực sự tốt với mình
Cố lên bạn
E và a ấy cũng yêu nhau qua mạng, cũng có gặp nhau, a ấy thậm chí còn là sĩ quan bộ đội (cái nghề nghe có vẻ rất đáng tin tưởng). Ban đầu mọi thea khá tốt, a còn đòi ra nhà e chơi, nhưng e ko chịu vì khi ấy e chưa học xong. Nhưng vì yêu xa nên tất cả những gì e biết về a, độ chính xác chỉ là 50/50. Và sau này khi chia tay, e đã biết được, hoàn cảnh thật của ảnh, khác quá xa những gì a nói.
Ban đầu mọi thứ rất tốt, nhưng sau 1 thời gian, a ít quan tâm, ít nói chuyện. E hỏi thì kêu bận công việc, rồi gia đình có chuyện (a nói bố a bị ung thư, và sau em biết là nói dối, cái việc nói dối người thân bị bệnh hiểm nghèo vs e vô cùng kinh khủng, như là bất hiếu ấy). Với loạt lý do, công việc căng thẳng, gđ gặp chuyện ko vui, có khi cả tuần ko thèm ll với e, e gọi thì lúc nào cũng cáu gắt bảo e thế này thế kia, rồi thì a còn bận nhiều việc.
Nhưng con gái yêu nhạy cảm lắm c ạ, e thấy nghi nghi, nhưng vì quá mù quáng nên ko nhìn ra, cứ tự trấn an mình nghĩ linh tinh. Rồi e phát hiện ra, tất cả chỉ là vở kịch, chằng có bận rộn hay mệt mỏi gì, chỉ là họ có đối tượng khác. Thế là e dứt khoát luôn. Mà nực cười lắm, tới lúc đường ai nấy đi rồi hắn lại quay lại kiểu ngọt nhạt với e, nhưng e ko nghe máy hay trả lời bất cứ tn nào, bởi hắn ko biết rằng e đã biết bộ mặt thật của hắn, hắn chỉ nghĩ đơn giản rằng e biết hắn bắt cá 2 tay. Hắn tưởng e là người bi lụy, nhưng thực ra chỉ là e hết lòng vì tình yêu, 1 khi bị phản bội, e sẽ mất cảm xúc luôn.
Chị ak, có 1 chân lý ko bao giờ thay đổi: Họ ko bận, chỉ là họ ko có thời gian, hoặc ko muốn dành thời gian cho mình. Trước kia e yêu 1 người, a ấy thực sự rất bận, nhưng thậm chị còn tranh thủ 1 phút để nhắn cho e cái tin hoặc gọi cho e 1 cuộc điện thoại. Dù mệt mỏi, cãi vã, e sai thế nào thì a ấy cũng là người giait hòa trước, e sai thì a ấy nhẹ nhàng chỉ bảo. Nhỡ có đi nhậu mà ko nhắn tin đc với e thì cũng báo với e 1 câu.
Chị hãy bình tĩnh, khi chị bình tĩnh lại, chị sẽ có câu trả lời, bản thân chị ko yêu thương mình thì làm gì có tư cách bắt người khác phải yêu thương
Cố lên chị nhé!
Em không thể khẳng định chuyện của chị giống của em. Nhưng e khuyên chị chân thành là hiện tại chị nên im lặng, tập trung vào cuộc sống của mình, đừng để cảm xúc lấn át lý trí
Khi bình tĩnh lại, chị sẽ hiểu ra thôi
Em không thể khẳng định chuyện của chị giống của em. Nhưng e khuyên chị chân thành là hiện tại chị nên im lặng, tập trung vào cuộc sống của mình, đừng để cảm xúc lấn át lý trí
Khi bình tĩnh lại, chị sẽ hiểu ra thôi
Dù thế nào thì bạn cũng thật đáng trách, để tới mức xảy ra hậu quả là không tốt rồi. Nhưng giờ có dằn vặt cũng chẳng để làm gì. Bạn hãy mạnh mẽ lên, người đàn ông đó không đáng để bạn phải tốn thêm chút thời gian nào nữa. Hãy nghĩ tới bản thân và những người xung quanh
Chúc bạn có một quyết định sáng suốt!
Gởi từ ứng dụng Webtretho của Stone_Stone