images
Thịnh hành
Cộng đồng
Bé yêu - Mẹ có quà cả nhà đều vui
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
xót xa kết quả con bị bệnh down
Chị chia sẻ trường hợp của chị,
Con trai đầu của chị, vào tuần thứ 16, sau kết quả siêu âm có vấn đề, bác sỹ cũng tiến hành triple test, chọc ối đủ cả. Giống hệt trường hợp của em.
Chị cũng vẫn tiếp tục, bởi vì con đã bắt đầu cựa quậy, bởi vì khi bác sỹ chọc kim tiêm vào lấy mẫu, chị thấy con co thắt rồi giãy dụa, chị xin tiếp tục.
Tuần thứ 20, lấy mẫu xét nghiệm, soi chụp chiếu đủ kiểu, ngoài nguy cơ down gần như chắc chắn, con còn mang một số dị tật bẩm sinh khác.
Tuần thứ 21, bác sỹ cho thuốc để chị đẻ thường. Lúc đẻ không đau như bình thường, nhưng lúc tử cung bắt đầu giãn ra, thì cảm giác không khác. Là đứa đầu, mất đứa đầu, nên đau thấm từ trong ra ngoài.
Bác sỹ cho chị nhìn con, mang quần áo bọc cho con, nói là bọc, vì lọt thỏm, bé tí. Con dị tật nhiều chỗ. Chị khóc rất nhiều.
Đến giờ mỗi khi đến thăm mộ con chị vẫn khóc, nhưng chị rất thanh thản. Thi thoảng hâm dở còn ngồi bệt xuống đất nói chuyện với nó rất lâu, chị hình dung nó ở nơi khác rất tròn vẹn, lành lặn & hạnh phúc.
Lựa chọn con đường nào thì cũng đau. Mỗi 21/6 hàng năm chị đều làm sinh nhật cho em nó. Nhưng có những ngày sinh nhật, chị khóc đấy rồi cười đấy được, vì chị hiểu nếu như cố chấp để đón nó ra đời, nó sẽ khổ sở ntn để vật lộn "sống" trên cõi đời này, nơi mà những đứa trẻ tròn trịa, xinh xắn đôi khi còn không tìm được chỗ đứng cho mình, tình yêu thương cho mình.
Mong em có quyết định của mình và tiếp tục cuộc sống của mình với tất cả sự an nhiên có thể.

Gởi từ ứng dụng Webtretho của ChauMT0209
09:23 SA 09/05/2016
xót xa kết quả con bị bệnh down
Em gái ơi, quyết định là của em, chị tin em cũng đã có quyết định của mình rồi. Dù giữ hay bỏ, em cũng khó tránh khỏi đau khổ. Chọn con đường nào em cảm thấy dễ bước nhất cho em và những người thân thương nhất của em, trong đó có con.
Phép màu có thể xảy ra, nhưng quá ít. Ở giây phút này, con đã là một cơ thể nhỏ bé biết biểu lộ sự sống và đòi sống trong em, càng làm cho em khó quyết định và quyết định nếu sai sẽ càng nặng nề. Nhưng bản năng làm mẹ với sự hỗ trợ của y học sẽ giúp em quyết định mình nên tiếp hay nên bỏ. Nếu tiếp tục, cơ hội của con có được bao nhiêu.
Không phải lúc nào dừng lại cũng là có tội, đôi khi đứa trẻ nếu đủ ý thức để lựa chọn, có khi nó sẽ xin người mẹ dừng lại đi, đừng cố, con khổ, con đau. Có đáng để tiếp tục không?
Không phải lúc nào bước tiếp cũng là cái nợ khi cả gia đình đều đồng thuận cùng nhau sẵn sàng đón nhận, chăm sóc, yêu thương một cá thể không lành lặn hoặc/và khác biệt trong suốt chặng đường dài. Họ xác định nắm tay nhau, họ có sức, đủ lực về cả tình cảm và tài chính.
Nhìn vào hoàn cảnh gia đình mình, người đàn ông sát cánh bên cạnh mình và bản thân tiềm lực của mình để mà quyết em nhé!

Gởi từ ứng dụng Webtretho của ChauMT0209
09:11 SA 09/05/2016
Em sẽ không làm nhân tình của anh đâu!
Gần 3 tháng trôi qua, thêm mấy chuyến công tác xa 2,3 tuần đan xen. Việc bù đầu...
Cũng không dứt anh ra khỏi đầu được.
Tôi bỏ khiêu vũ cũng đã vài tháng, quẳng cả 3 đôi giầy nhảy.
Quẳng đồ thì dễ, dẹp một người ra khỏi tim mình mới khó!
Thôi thì, đã quyết, thì hãy kiên định!
Khẩu hiệu vẫn chỉ là khẩu hiệu!
Ngày nào anh cũng nhắn tin cho tôi. Tối nào anh cũng gửi ảnh cho tôi. Anh nói với tôi rằng dù có em hay không có em, anh cũng không về nhà. Nhà anh không còn là nhà từ lâu rồi, sao em cứ bắt anh về? Sao không nghĩ thoáng ra một chút và cho 2 đứa cơ hội đàng hoàng mà đến với nhau?
Gần đây, anh mất việc.
Chỉ một status nhỏ trên zalo "việc mất, tình tan..." tôi mới biết anh mất việc.
Gọi cho chị bạn chung, chị ấy bảo, anh không cho nói. Mười mấy năm nay, anh coi công việc là nhà, giờ anh bị đuổi. Có lẽ đuổi tạm thời thôi, vì mấy tháng nay anh căng thẳng, và thiếu kiểm soát, thái độ làm sếp bực.
------
Gọi cho anh, sao anh ko nói em biết?
"Nói với em để làm gì? Anh không muốn em vì thương hại anh mà về với anh. Anh muốn em về với anh vì em tin anh".
Em có tin anh không? Có!
Em có tin hoàn toàn mỗi lời anh nói, mỗi việc anh kể không? Không!
Không biết em như con chim đã sợ cành cong, hay thực sự anh & cuộc sống của anh quá phức tạp đối với em.
Chị bảo em cố gắng động viên anh qua giai đoạn này, động viên anh quay về với công việc. Em biết chị muốn vun cho 2 đứa mình.
Nhưng, em biết phải làm sao với trăm nghìn câu hỏi trong đầu.
Thì đã rõ, có em hay ko có em, anh cũng không về nhà, anh sống riêng bên ngoài đấy,
Cũng đã rõ, nhà vợ có việc gì, anh vẫn cứ quay lại, xắn tay lên, đủ bộ lễ nghi hình thức,
Có mâu thuẫn nhau không?
Chẳng lẽ em đi làm cái chuyện nực cười là đi hỏi thẳng vợ anh, em với anh ấy lấy nhau có được không? Anh ấy vẫn về với con bất cứ lúc nào con cần, chỉ cần chị nói với em rằng chị đã thực sự buông chồng chị, chị chỉ cần giữ cha cho con.
Cha của con chị, em không giành. Nhưng chồng của em, em sẽ giữ.
Nghe nực cười! Chát!
Nhưng chỉ cần một câu từ chị, chị vẫn yêu, và vẫn hy vọng một ngày kia anh ấy quay về, cho dù anh ấy có chết trước mặt em, em cũng không hỏi han gì đến anh ấy nữa.
Có phải vì anh ấy biết rõ câu trả lời của chị nên không bao giờ muốn em và chị tiếp xúc với nhau?
Muốn tiếp xúc với chị, có phải em là NT3 trơ mặt nhất quả đất không?
Em mệt lắm.
Em biết anh cũng đang rất mệt, và anh đang rơi vào trạng thái mất phương hướng trầm trọng.
Anh bảo anh không cần gì hết, chỉ cần em. Đừng bỏ anh.
Sao em có thể bỏ anh vào lúc này. Nhưng anh có hận em không, nếu như anh biết, không một phút giây nào kể từ đêm em dìu anh từ quán về, say khướt... không một phút giây nào em không nghĩ anh phải đứng dậy đi, đứng dậy mà đi, đứng dậy, em mới đủ can đảm để rời anh mà đi!
Sao có thể bỏ anh một mình vào lúc này? Có chết không? Chẳng chết được đâu, nhưng không đành lòng.
Mk, hay là cứ kệ m nó đi mà sống đã! Nghĩ nhiều, mệt quá!

Gởi từ ứng dụng Webtretho của ChauMT0209
09:27 SA 08/05/2016
Em sẽ không làm nhân tình của anh đâu!
Không ai có thể cho ai lời khuyên hết, AnneCeline ạ. Em đã chọn con đường đi của riêng em. Đến một ngày, con đường sẽ dễ đi hơn, sẽ đưa em đến đích, hoặc em sẽ quyết định chuyển hướng hoàn toàn. Cuộc đời mà, ai biết chắc được điều gì!
----
Ngày hôm nay, mình đã gặp anh ấy. Hết sức tỉnh táo, và đã có quyết định cho mình.
Tất cả những gì cần nói, đã nói, mặt đối mặt với nhau. Anh ấy nhắc lại một lần nữa, rằng giữa anh ấy và vợ không còn chút tình cảm nào, vợ chồng đã nói chuyện thẳng thắn với nhau ai có cuộc sống riêng của người ấy, duy trì gia đình vì con & vì bộ mặt với họ hàng, không ai can thiệp vào cuộc sống riêng của ai. Dù có mình hay ko có mình, anh ấy vẫn tách ra ở riêng. Trước khi gặp mình, anh ấy đã ra ở riêng cùng 1 người bạn.
Mình có thể lựa chọn nhắm mắt để tin anh ấy, tiếp tục cuộc tình này!
Nhưng mình không yên tâm.
"Em không thể tin hoàn toàn vào những gì em nói"
"Em biết em chỉ có thể yên tâm, khi đối diện với vợ anh, vợ anh có thể bình thản nhìn em & nói vs e những điều anh đã nói với em. Nếu như thực sự anh & chị ấy không còn gì, tất cả đều là vì lợi ích của con, là những người bạn, như anh nói, có thể gặp em một lần không?"
"Bất cứ lúc nào anh nghĩ là hợp lý, anh có thể, hoặc anh muốn làm, sắp xếp cho em gặp chị ấy một lần, em cần nghe chị ấy khẳng định với em, chị ấy không có vấn đề gì khi em đến với anh. Bất cứ lúc nào anh muốn & cảm thấy có thể là lúc thích hợp, em sẽ chờ. Em không cần một cuộc tình vụng trộm, em cần một người chồng & cha của các con em. Em cũng không thể xây nhà trên sự đau khổ của một người phụ nữ khác. Chị ấy chỉ cần nói với em, chị ấy vẫn yêu anh và gia đình anh còn cần có anh, em sẽ rút lui."
Anh ấy nhìn mình, không đọc được trong mắt anh ấy, anh ấy đang nghĩ gì. Mình đứng lên, ra về. Anh ấy cuối cùng cũng nói "Em muốn gặp lúc nào, cứ chủ động liên lạc, anh không phản đối. Còn anh sẽ không làm bất cứ điều gì để sắp xếp cho em gặp bạn ấy"
"Không, em sẽ chờ. Anh nghĩ vợ anh sẽ nghĩ gì nếu như bồ của chồng tự động liên lạc chị ấy? Nếu như đúng như anh nói, bọn anh thỏa thuận được ai sống cuộc sống của người ấy, tất cả vì các con, thì chị ấy sẽ không có vấn đề gì trong việc anh có em hay có bất cứ ai khác, và em cũng sẽ không có vấn đề gì khi một tuần 2,3 đêm anh về lại nhà cũ ở với các con, quay về chăm sóc con khi chúng nó ốm, hay chăm sóc vợ anh khi chị ấy ốm đau, chị ấy vẫn là mẹ của các con anh. Em muốn mọi chuyện được rõ ràng, em sẽ chờ anh!"
"Anh sẽ không bao giờ làm như thế. Em muốn, em cứ tự liên lạc, em sẽ hiểu những gì anh nói là thật. Còn anh sẽ không làm".
"Em sẽ chờ anh. Ngày nào anh có người khác, nói với em, để em biết & ngừng chờ đợi. Em yêu anh!"
"Em không cần chờ, không bao giờ có chuyện ấy xảy ra. Em bước chân rời khỏi anh hôm nay tất cả sẽ chấm dứt ở đây!"
Mình khoác áo khoác lên, và đi. Hôn anh ấy trước khi rời đi "Em yêu anh", anh ấy không đáp trả.
Em yêu anh, nhưng em không muốn làm người tình trong bóng tối của anh. Người đàn ông xứng đáng để em yêu thương phải là người biết bảo vệ người phụ nữ của mình, trân trọng & yêu họ đủ để họ có một vị trí trong lòng & bên cạnh anh. Người đàn ông ấy phải tròn trách nhiệm làm cha, điều mà anh vẫn đang làm rất tốt, đối xử công bằng và tôn trọng mẹ của các con mình. Nếu là anh đang dối vợ để vụng trộm với em, anh đang làm khổ cùng một lúc 2 người phụ nữ đấy anh.
Cứ thế nhé, nhưng em biết, lần này quay gót ra đi, chỉ một điều duy nhất có thể khiến em quay lại: sự chấp nhận của chị ấy.
Em yêu anh điên cuồng, nhưng vì quá yêu anh, em không thể làm người tình trong bóng tối của anh. Tình yêu, chỉ vài năm sẽ qua đi. Em không muốn làm người đàn bà tạm thời.
Vậy nên, em biết, quay lưng bước đi, sẽ không còn cơ hội quay lại bên nhau.
Em biết, anh đã nói rõ cho em biết, nhưng em vẫn hy vọng. Không có chút hy vọng, em không thể trụ qua những ngày tháng này đâu anh!
Em yêu anh!

Gởi từ ứng dụng Webtretho của ChauMT0209
06:10 CH 19/02/2016
Em sẽ không làm nhân tình của anh đâu!
Gần 1h sáng,
Ở cạnh con, nên ko cho phép mình uống, chứ rất thèm uống. Chả cần say, làm tí cho dễ ngủ thôi!
Vô tình hay không, mà vào đúng ngày không mong anh ốm, hy vọng anh đừng nói anh ốm...
2h chiều anh nhắn "a rất mệt"
5h chiều anh nhắn "a về nhà ngủ luôn đây, anh mệt quá"
8h tối anh nhắn "anh ngủ nhé, anh tắt máy đây, anh yêu em!"
Vô tình hay không?
Thực ra muốn "phá", thì đã rất dễ, chỉ cần 1 câu "Đêm nay em muốn anh ở cạnh em, chiều đi làm xong về với em luôn nhé!". Mệt à, về bên cạnh em mà mệt! Chỉ một câu vậy thôi, xem câu trả lời như thế nào, là đủ để vứt bớt hòn gạch ra khỏi ngực, dù câu trả lời có thế nào chăng nữa cũng hơn 1 dấu chấm hỏi.
Nhưng mà làm vậy để làm gì?
Nếu thực sự anh muốn làm gì với chị ấy tối nay, và em ép anh ở bên em, anh sẽ lại kiếm được lí do để đến bên em, bỏ chị ấy lại đằng sau. Rốt cuộc thì không người phụ nữ này đau khổ thì người phụ nữ kia đau khổ.
Nếu thực sự chỉ là vô tình, anh không viện cớ ốm đau để tránh em, giành ngày này cho chị, thì việc em cố tình bắt anh về bên cạnh em cũng chẳng có chút ý nghĩa nào, trong đầu em, vẫn là em bắt anh về.
Sao phải khổ sở thế anh nhỉ?
Tối nay, tâm sự vs chị bạn của cả 2 chúng ta, chị ấy nói em nên tin anh, chị ấy hiểu anh, tin anh & tin tình cảm của anh với em là chân thành, nhưng là vợ anh không muốn buông bỏ.
Uh, mấu chốt là ở đấy chị ạ, dù là vì bất cứ lí do gì, một khi vợ anh muốn giữ, em không thể chen chân vào. Cứ để chị ấy giữ anh, tận dụng mọi cơ hội & khả năng chị ấy có để giữ anh. Nếu từ phía anh, thực sự đã hết, sẽ đến một thời điểm mọi chuyện rõ ràng!
Em đợi, đến khi nào sự kiên nhẫn của em không còn, đến khi nào trái tim em rung lên vì một người không phải anh, đến mùa này năm sau, xem có là mùa ốm của anh, đến khi nào bắt máy, alo & đầu dây bên kia là vợ anh... Ai biết đến khi nào? Đời mà!
Nụ cười nhàn nhạt.

Gởi từ ứng dụng Webtretho của ChauMT0209
07:49 CH 17/02/2016
Em sẽ không làm nhân tình của anh đâu!
Giống như câu chuyện của e với ng đàn ông của e. E rất muốn đc nói chuyện với chị nhiều hơn, muốn được gặp chị, e sẽ trải hết lòng mình ra với chị mất.
Cũng giống như chị, từ khi e có a ấy e ko thể mở lòng với bất cứ ng đàn ông nào. E cảm thấy tca đều nhạt thếch chị ạ. E cũng đang chơi vơi trong tình yêu của e, e cũng dằn vặt sn, điên điên như chị. Nhưng rồi rốt cuộc e vẫn yêu a ấy, e ko lui được.
Buồn và cô đơn kinh khủng chị ạ.
E hy vọng chị sẽ ko phải trải qua những cảm giác e đã từng trải qua. E hy vọng chị mạnh mẽ và may mắn hơn e!
comment by WTT mobile view

Cảm ơn ttk về những chia sẻ của em. Tuy nhiên chị biết chị em mình không nên gặp nhau. Cho dù có nhiều điểm tương đồng, câu chuyện của mỗi người đều do mỗi người tự viết, mọi lựa chọn nên xuất phát từ hoàn cảnh, nhu cầu, mong muốn & khả năng của mỗi người, đừng để người khác ảnh hưởng đến. Chị rất mong có thể chia sẻ với em nhiều hơn, nhưng dừng lại ở những trao đổi trên wtt sẽ tốt hơn cho cả chị & em, em nhé!
Chị không nghĩ là chị may mắn hơn em, bởi vì đúng như number9 đã nói trên đây, đã biết là con đường gập ghềnh, lẽ ra đừng bước chân vào. Đã bước chân vào, đừng hy vọng vào sự may mắn, có may mắn cũng chỉ đi được 1 đoạn đường tương đối bằng phẳng trên cả con đường rất dài!
Chị chỉ hy vọng chị mạnh mẽ hơn em!
Ngày hôm nay, chị đã nói rõ ràng với anh ấy, đổi số & chặn toàn bộ điện thoại, zalo.
Cứ vậy thôi đã, ít nhất đây là những gì chị đủ dũng cảm để làm trong thời điểm này.
Nay chị rất mệt. Ngủ ngon nhé!

Gởi từ ứng dụng Webtretho của ChauMT0209
06:51 CH 17/02/2016
Em sẽ không làm nhân tình của anh đâu!
Giờ phút này đây, thì lại đang rất muốn biết, tối nay anh sẽ làm gì? Có nói với mình rằng anh mệt, anh ốm hay không?
Bởi vì hôm nay là một ngày đặc biệt của vợ anh ấy.
Cứ nói thẳng với mình, đừng vòng vo, đừng nói dối mình. Chuyện gì cũng có thể chấp nhận được, trừ chuyện lừa dối nhau ấy!
Chờ đợi thôi, để xem đối với nhau chân thành được mấy phần?!
Cũng chẳng muốn ép anh ấy, cố tình hẹn anh ấy tối nay. Lựa chọn là của anh ấy.
Biết nhiều quá cũng khổ. Nghĩ nhiều quá cũng khổ. Đàn bà mà đa nghi & hay ghen như mình cũng khổ. Thiên hạ gọi đấy là ghen ngược đấy!

Gởi từ ứng dụng Webtretho của ChauMT0209
08:56 SA 16/02/2016
Em sẽ không làm nhân tình của anh đâu!
Có rất nhiều điều muốn nói với number9, một bài viết rất súc tích, logic & hợp tình hợp lý, nhưng đành để đến đêm, có thời gian nhiều hơn, khi cu con đã ngủ!
Vào lúc này đây, chỉ đang rất muốn biết, tối nay anh có về nhà hay không?!
Đàn bà, đôi khi rất đàn bà. Mình cũng thừa biết có những lúc mình đa nghi & nhỏ mọn đến thế nào!
Chị bạn cũng gần như trong hoàn cảnh mình, nói với mình, chị ấy rất ghét những ngày đặc biệt, vì những ngày đặc biệt ấy, bạn trai của chị ấy trước 1,2 ngày hoặc ngay trong ngày ấy sẽ ốm. Tại vì suy cho cùng, những ngày đặc biệt, là để dành ở bên những người mình yêu thương nhất.
14/2, bạn trai chị ấy đang ốm, cả ngày được 1 cái tin nhắn chúc mừng, nhàn nhạt. Nụ cười trên môi chị ấy nhàn nhạt. Cái gì không phải là của mình, sẽ không bao giờ là của mình, dù thời gian bên nhau có tính bằng 3 năm, 5 năm hay hơn nữa!
14/2, đúng ra là tối 14/2, mình nhắn anh ấy, muốn anh lên đón mình, ở bên cạnh mình. Ngày nào khác không gặp có thể được, ngày này, anh đón thì đi, chẳng đón thì thôi!
Anh lên, đi lượn phố với nhau cả tối. 12h đêm đưa mình về nhà, không qua đêm với nhau. Như cặp tình nhân mới bắt đầu yêu. Phấn mắt mình cọ lên má anh, lấp lánh. Tay anh nắm chặt tay mình, cũng chẳng đòi hỏi gì thêm.
Một tối "vượt rào" tương đối trong sáng!

Gởi từ ứng dụng Webtretho của ChauMT0209
08:52 SA 16/02/2016
Em sẽ không làm nhân tình của anh đâu!
Tôi nghĩ thế này nè bạn, đàn ông nếu thật sự yêu một ai đó, họ sẽ chủ động làm mọi thứ vì bạn, như người đàn ông mà bạn kể trên, nói thật, tôi không nhận ra anh ta yêu bạn ở chỗ nào, cũng chỉ là 1 con sói tham lam, ra ngoài say nắng, muốn chiếm hữu của lạ, thả mồi câu bằng câu nói: "tùy em", " chờ em về bên anh". Xin lỗi nhé, không phải bạn yêu không đủ mà người đàn ông đó căn bản chưa từng yêu bạn.

Mình không đồng ý đâu bạn ạ.
Nếu từng nghĩ một giây phút nào rằng anh ấy căn bản chưa từng yêu mình, sẽ không bao giờ mình để tình cảm phát triển đến bước này, để mọi chuyện phức tạp như thế này.
Anh ấy có thể làm gì cho mình khi chưa bao giờ mình đòi hỏi bất cứ chuyện gì? Khi mình là người muốn giữ tất cả trong vòng bí mật? Khi mình là người ngăn cản không cho anh ấy chuyển ra ở riêng?
2 tháng gần đây mình dứt hẳn, không gặp gỡ anh ấy nữa, chỉ duy trì tin nhắn & điện thoại. Anh ấy thì lại tích cực công khai với tất cả các mối quan hệ chung chuyện bọn mình yêu nhau, rồi đi thuê nhà khác để chuyển ra ở riêng. Nếu không có việc con anh ấy cấp cứu đột ngột & nằm viện cả tuần, có lẽ tết này vợ chồng anh ấy đã mỗi người ăn tết một nhà. Âu cũng là cái duyên cái số người ta chưa tận!
Thôi kệ vậy đi, đến đâu hay đến đấy!

Gởi từ ứng dụng Webtretho của ChauMT0209
01:07 CH 13/02/2016
Em sẽ không làm nhân tình của anh đâu!
Chị ak!
Cuộc sống, nó vốn phức tạp lắm rồi mà. Bản thân có nhất thiết phải phức tạp thêm nữa ko, hay cứ làm đơn giản hóa nó đi. Ta chỉ sống có 1 lần, yêu và được yêu nó là quyền và nghĩa vụ. Sao ko một lần sống cuộc sống mà mình mong muốn, đừng cố gắng gồng lên, viện thêm lý do cho ta chùn bước trước chữ " duyên" or " số phận ". Ai cũng phải sống cho chính cuộc sống của họ. chị lo, chị nghĩ cho cuộc sống cuộc đời của " cu con" nhà chị , cho gđ , cho bản thân chị cug mệt lắm rồi mà, sao còn phải phiền phức nghĩ cho cuộc đời của nhiều rất nhiều người khác. Nói thế ko có nghĩa là ta ích kỷ vì hp của bản thân mà đạp lên hp của người khác. But đơn giản là hp ấy vốn đã ko tròn đầy, gia đình ấy vốn đã ko vẹn đủ từ trước- ko pai do chị. Còn bên ngoài , người ngoài ko biết, ko nhận ra, và nếu chị bước vào cuộc đời anh ấy, họ nghĩ sao đấy là việc của họ. Sẽ thật là bất công nếu 1 ng, chỉ vì họ đi chậm, đi sai để lỡ 1 nhịp rồi mới tìm thấy eva của mình, do thượng đế đẩy đi xa quá, và vì thế họ ko đến với nhau.
Và có sao đâu, nếu 1 ng cha tìm thấy hp của mình, dù ng mẹ tạm thời chưa tìm được, cùng yêu thương con, chăm lo cho con , khi ấy thật sự chuyện ở cùng 1 nhà hay 2 nhà, vốn đâu có quan trọng. Dù rằng khi bố mẹ đi thêm bước nữa, cs thay đổi là chuyện khó tránh. Nhưng trên hết, ai cũng phải sống cho cuộc đời của chính mình.
Một lần thử đơn giản hóa đi chị, đời người ai biết dài được bao lâu.
Thân !

Chị đang đơn giản hoá mọi chuyện đấy anhhien ạ.
Tạm thời, tránh anh ấy đi là giải pháp đơn giản nhất của chị, để mặc ra sao thì ra. Yêu chưa đủ, thì sau một thời gian, khoảng cách tự nó sẽ sinh ra, tình cảm sẽ nhạt đi. Yêu đủ, tự anh ấy sẽ tìm được cách chứng minh.
Đúng như có bạn đã nói, chị chấp nhận yêu & đi đường dài với anh ấy chỉ khi chị biết chắc chắn rằng chị không phải là tác nhân để vợ chồng anh ấy không còn đường quay lại với nhau, chỉ khi chị biết chắc chắn rằng cả anh ấy & chị đều là những người tự do cả về pháp lý, xã hội & tình cảm.
Nói nghe rắc rối vậy thôi, nói một cách đơn giản, thì là, cứ giãn anh ấy ra. Nếu thực sự anh ấy không còn tình cảm với vợ, không còn cơ hội Hàn gắn với nhau, tự đến một ngày anh ấy sẽ có nhu cầu tách hẳn ra ở riêng. Ngày đó, nếu còn tình cảm với nhau, chị sẽ đến với anh ấy, với tư cách là 2 con người tự do đến với nhau.
Hiện tại, chị không yêu cầu anh ấy chuyển ra riêng, chị nói thẳng là chị không ủng hộ anh ấy chuyển ra, nếu còn muốn cố cho con, cho cuộc hôn nhân 10 năm của anh chị, cho họ hàng vv hay ti tỉ lí do nào khác, nếu còn lí do để cố sống với nhau thì cứ phải cố.
Đơn giản thôi, chị chờ đợi. Chẳng chờ đợi đến hết cuộc đời, chỉ chờ đợi đến lúc tình cảm của mình nhạt đi, hoặc chắc chắn mình ko còn cơ hội. Cũng có thể, chờ đợi để một ngày kia, từ phía anh ấy rõ ràng để chị có thể yên tâm gật đầu bước tiếp bên cạnh anh ấy mà không phải ôm trong lòng cục gạch là mình đã dỡ nhà người khác để xây móng nhà mình!
Còn gì đơn giản hơn chờ đợi chứ?!

Gởi từ ứng dụng Webtretho của ChauMT0209
12:53 CH 13/02/2016
Em sẽ không làm nhân tình của anh đâu!
Bạn sẽ ko thể nào quên được người cũ nếu ko quen một người mới. Tìm lý do để có thể xao nhãng đi việc nhớ nhung đi nếu lòng bạn thực sự muốn.
Còn mình thấy bạn cứ đưa lý do con cái với vợ nta đặt lên bàn cân hoài làm gì vậy? Anh ta yêu bạn thì đến với bạn thôi, chả ai sai. Đã ly hôn thì hết có gì mà phải nghĩ? Mình thấy bạn ko dám vượt qua những nỗi lo sợ của lòng mình thì đúng hơn. Người phụ nữ đã li dị thì như con chim luôn sợ đậu phải cành cong, ko muốn bước tiếp nữa vì chả biết người sau có tốt ko, có ở lại lâu dài nữa ko.
Mình và chồng cũ mình li dị đã lâu, vừa rồi con mình ốm phải nằm viện, mình cũng bị sốt nên gọi cho bố bé vào trực đêm mấy đêm liên tiếp. Trực rồi cũng nói chuyện tâm sự tình cảm nhưng cũng biết chỉ thế thôi. Gương vỡ làm sao lành, nếu muốn lành thì đã ko vỡ.
Thế nên, nếu ko xác định gì quá ghê gớm thì cứ cho mình cơ hội yêu đương tự do đi bạn, bạn đang tự làm khổ mình một cách ko đáng chút nào đó.
comment by WTT mobile view

Haanh nói đúng những gì mình nghĩ đấy.
Sau những gì đã qua và những gì anh ấy đang thể hiện, mình biết là anh ấy nghiêm túc và chỉ cần mình gật, mọi chuyện sẽ chính thức, rõ ràng.
Ngày hôm qua, anh ấy nói với mình, anh ấy cũng mệt mỏi rồi. Chẳng có cách nào khác để mình tin tưởng anh ấy hoàn toàn, yên tâm hoàn toàn, vậy thì cưới nhau đi, đừng rập rình để làm khổ nhau hơn nữa. Cưới nhau đi, rồi đàng hoàng về với nhau, mình khỏi mang tiếng Bồ bịch với 1 người đàn ông đã có gia đình.
Là mình sợ, & không muốn bước tiếp. Là mình ích kỷ, tất cả cũng vì đắn đo không biết lựa chọn ở bên anh ấy sau đây vài năm, khi tình yêu đã nhạt, có phải là quyết định đúng cho mình và con?
Có lẽ cho đến khi có câu trả lời cho mình, cứ tạm như thế này thôi, giữ khoảng cách với anh, Liên lạc chỉ qua Đt & tin nhắn. Thôi thì, đã 2 tháng rồi không gần anh, cứ thử thêm vài tháng nữa xem sao. Tình yêu ở cái tuổi này, không vun thì sẽ nhạt, không có *** thì dễ đứt. Vậy thì cứ coi đây là phép thử, cho cả hai!

Gởi từ ứng dụng Webtretho của ChauMT0209
12:41 CH 13/02/2016
Em sẽ không làm nhân tình của anh đâu!
Uh, rất khó chịu!
Nửa đêm rồi, mới đọc hết cái topic mới & mới đóng luôn sau khi mở của anhgia. Cứ ngỡ có thể tìm cho mình một chốn mà "hóng", để cho lòng nhẹ nhàng hơn, cuối cùng cũng chẳng có!
Rốt cuộc thì, ăn cũng ăn rồi, ngủ đã ngủ rồi, đúng như bạn nào đó ở trên đã nói. Ăn thêm thì cũng đã ăn thêm rồi!
Bao nhiêu lâu rồi kể từ những dòng viết cuối?!
Dứt anh ra, rồi lại về với anh, quay cuồng trong cái mớ bòng bong mình tự quàng vào cổ!
2 tháng trước, lần này là dứt điểm, quyết tâm rời khỏi anh. Chẳng cần cắt liên lạc, chỉ là không gặp nhau nữa. BỎ nhau đấy! Mệt mỏi quá rồi!
Anh ấy hỏi tôi quyết tâm rời anh ấy thật à?
Uh!
Nhưng mà anh ấy không cho phép tôi rời anh ấy đấy, và lần này người lựa chọn làm gì, như thế nào không phải là tôi.
Anh ấy chuyển ra ở riêng. Anh ấy bảo, Uh, nếu như anh vẫn ở cùng nhà với cô ấy là rào cản lớn nhất với em, thì anh ra ở riêng. Nếu em thật sự yêu anh, thì mang con em chuyển về ở với anh. Sống tạm như vậy, hay chính thức, tuỳ em lựa chọn. Thế nào anh cũng chấp nhận, chỉ cần em vui.
Tôi không ủng hộ. Có lẽ vì tôi quá sợ, có lẽ vì tôi yêu anh chưa đủ, có lẽ vì tôi tin anh chưa đủ, có lẽ vì tôi ích kỷ.
Vẫn tiếp tục quá trình công khai quan hệ của mình, bất chấp phản ứng của tôi, anh FaceTime tôi mọi lúc mọi nơi, để cho tất cả những người xung quanh anh biết rằng anh & tôi đang yêu nhau. Tôi không muốn, tôi không bắt máy. Có những ngày lên tới 30 cú gọi FaceTime nhỡ.
Tôi yêu anh chưa đủ? Hay tôi quá ích kỷ? Tôi không muốn tiến dứt khoát với anh. Tôi vẫn muốn anh quay lại với gia đình. Vẫn sợ đây là quyết định sai lầm của cả tôi và anh.
Rồi như một sự tình cờ của số phận, trách nhiệm làm cha mang anh quay lại với gia đình. Con trai út của anh nhập viện, cấp cứu liên tục cả tuần, anh cũng bỏ việc trực trong viện cả tuần. Điều này có lẽ đã làm tác nhân kéo vợ chồng anh lại với nhau. Tết này, anh vẫn đưa bố mẹ vợ đi chúc Tết một vòng, vẫn chu đáo như xưa.
Tôi thở dài, chẳng biết nên vui hay nên buồn, chỉ cảm thấy rằng, gia đình anh càng có cơ hội hàn gắn với nhau, quyết tâm xa anh của tôi càng được củng cố hơn.
Đừng làm gì nữa anh nhé! Mệt mỏi lắm! Hơn 2 tháng rồi môi vẫn chưa chạm môi anh, nhớ anh quay quắt, nhưng mọi chuyện phức tạp quá. Em muốn quay lại thời điểm mình có thể chỉ là bạn, là tri kỷ của nhau.
Còn như đã không thể, đừng trách em cứng rắn, đừng trách e phũ, e chỉ là ích kỷ & có lẽ yêu anh ko đủ thôi!
Lại bắt đầu nói nhảm rồi!

Gởi từ ứng dụng Webtretho của ChauMT0209
07:25 CH 11/02/2016
Em sẽ không làm nhân tình của anh đâu!
Kiếm một người & giữ một người ở bên mình khi vui vẻ dễ quá, ai cũng đem đến những gì tốt đẹp nhất cho nhau!
Những lúc khó khăn, mới càng thấm thía hơn mình nhận được gì & đã cho đi những gì trong một mối quan hệ.
Giờ phút này, có lẽ trong lòng mình đã có câu trả lời rất rõ ràng, mình không còn luyến tiếc nữa.
Đóng lại topic, khép lại câu chuyện về anh, với anh.
Sẽ sống cho mình và cho con. Có lẽ mình xứng đáng nhiều hơn một cuộc tình vụng trộm!

Gởi từ ứng dụng Webtretho của ChauMT0209
02:25 CH 07/10/2015
Em sẽ không làm nhân tình của anh đâu!


Quyết định dừng lại, vì cái mà mình mong muốn, là một người đàn ông có thể nắm chặt tay mình đi hết cuộc đời này!

dhtran nói về luật pháp, hành vi...
Nếu nói về ràng buộc pháp lý, anh ấy và mình đều là những người tự do.
Nếu nói về ràng buộc tình cảm, ân tình, anh ấy còn nợ người vợ của anh ấy rất nhiều. Chị ấy chăm con, đối với gia đình hai bên, toàn vẹn, ngay cả trong thời gian anh chị ấy đã ly dị, và chưa quay về sống cùng lại với nhau.

Jandy nói mình suy nghĩ nhiều quá, cần đơn giản hóa mọi thứ...
Mình nghĩ là mình đa cảm, và thường có xu hướng nghĩ quá nhiều thật,
Nhưng trong chuyện này, mình đang cố gắng đơn giản hóa mọi thứ
Anh ấy đã từng nói anh ấy sẽ bỏ tất cả, để bọn mình được công khai ở bên nhau, chỉ cần là mình muốn. Mình đã nói với anh ấy, là mình không muốn, vì mình yêu anh ấy chưa đủ, để thử cho mình cơ hội xây dựng hạnh phúc của mình trên sự đổ vỡ của một gia đình khác.
Điều mà mình không nói với anh ấy, và anh ấy sẽ không bao giờ biết, đấy là, nếu như không phải vì mình, nếu như không có sự xuất hiện của mình, mà tự anh chị ấy tự quyết định xa nhau, vì lí do xyz nào đấy...thì mình sẽ không ngần ngại mà lao vào anh ấy. Dù có thành cái gì, hay tan nát sau một thời gian no nê chán chê tình cảm ở bên nhau, cũng không có gì ân hận.
Sẽ không có những buổi cà phê bạn bè, bởi vì duy trì ranh giới bạn bè trong trường hợp này vượt quá sức của mình,
Dứt điểm thôi,
Vật vã một thời gian rồi sẽ hết ý mà. Viết thế này, để giải tỏa, có lẽ cũng chả làm mình yêu anh ấy nhiều hơn hay ít hơn, chỉ là có chỗ để mà xả, kêu, gào thôi! Khi nào hết vật, tự khắc sẽ hết viết!

Raumuong Chả hiểu sao đọc những gì anh viết cứ thấy anh ích kỷ thế nào í! Cô ấy đã vì anh mà quyết định tất cả, giờ lại vì anh mà tôn trọng quyết định của anh... Trong cuộc tình của anh, có lúc nào cô ấy là người quyết định không? Đàn bà, yêu nhiều thì khổ, yêu nhiều hơn càng khổ! Tốt hơn hết, đúng như anh nói ấy nhỉ, buông bỏ, và đừng dây dưa nữa!
07:48 CH 05/10/2015
Em sẽ không làm nhân tình của anh đâu!
Thấy chủ tóp cũng ăn cũng ngủ rồi mà, chắc là vật vã ăn tiếp hay không ăn tiếp? Thôi, tha cho vợ con anh ta 1 con đường sống trong khi cơ hội mình còn nhiều hơn người ta bạn ạ. Đàn ông vốn là giống tham lam, còn cửa còn nài, chả biết đâu mà lần.

Chuẩn đấy!
Ăn cũng ăn rồi, ngủ cũng ngủ rồi. Vật vã, đúng kiểu mỡ treo miệng mèo mà không dám/muốn ăn!
Không dám nói mình tha cho vợ con a ấy một con đường sống. Mình chả có năng lực & quyền hành gì cả mà bảo tha hay không tha. Chỉ là quyết định rút lui, vì , không muốn nhà người ta tan cửa nát nhà thôi!
Thi thoảng buồn quá, lên đây xả ít nhiều, xả được thì xả, không thì tự kỷ 1 góc cũng được.
Mấy ngày này đang tích cực tập thể thao. Giải phóng ít năng lượng xấu cũng cảm thấy nhẹ nhõm hơn.
Cuối cùng thì, vẫn cứ nên xác định, đàn ông chỉ nên như một thứ đồ trang sức, có cũng được, chả có cũng được, mà cái thứ trang sức đi trộm/giật về thì cũng chả mấy khi dám đường đường chính chính đeo lên người mà bước ra đường!
04:05 CH 05/10/2015
Em sẽ không làm nhân tình của anh đâu!
"Chỉ khi bản thân trải nghiệm đầy đủ mọi cung bậc thì mới đủ dũng cảm để dứt lìa"

Cảm ơn bạn!
Sáng nay ngủ dậy, tâm trạng rất tốt. Chán tự kỷ rồi! Càng tự kỷ, càng thấy mình lún sâu vào, thôi thì kemeno!
03:54 CH 03/10/2015
Em sẽ không làm nhân tình của anh đâu!
Cứ như lên cơn nghiện. Đau đầu, đau cổ, đau vai, tứ chi bải hoải!
Rất muốn gặp anh,
Biết chắc chắn có thể tìm thấy anh ấy ở đâu, tối nay,
Rất muốn nhấc máy lên, gọi cho anh ấy,
Biết chắc chắn anh ấy sẽ nhấc máy, hoặc sẽ gọi lại ngay khi nhận điện thoại. Sẽ rất vui, và sẽ lại nói yêu tôi, nhớ tôi.
Thèm nghe anh ấy nói anh ấy nhớ tôi. Nhớ thôi, đừng yêu! Thèm, tại vì lúc nào tôi cũng nhớ anh ấy quay quắt.
Có lẽ anh ấy chưa bao giờ tin rằng tôi yêu anh ấy. Và có lẽ anh ấy chưa bao giờ biết rằng tôi yêu anh ấy nhiều như thế nào, và vì sao tôi yêu anh ấy.
Cái đêm chúng tôi ở bên nhau. Tôi đã từng hỏi anh ấy... "Nếu như vợ anh biết chuyện & tìm đến đây, đánh ghen, anh sẽ làm gì?".
Khi hỏi anh ấy câu ấy, tôi nhớ đến cái clip từng xem cách đây rất lâu, về một vụ đánh ghen bên TQ. Vợ kéo rất nhiều người đến đánh tình địch tơi tả. Người đàn ông đứng giữa can, can không được, bị người này can, người kia túm lại. Đến cuối cùng, tình địch bầm dập, như vốn dĩ thường thế. Dân tình hả hê chỉ trỏ. Người vợ đánh đã tay rồi, đứng nhìn. Người đàn ông lê lại, giữa vòng tròn, ôm lấy cô người tình. Clip dừng ở đấy, chuyện chỉ có thế.
Anh ấy hỏi tôi "Em có biết câu hỏi của em là ngớ ngẩn không? Anh nói sẽ làm gì, cũng chỉ là lời nói. Thực tế khi sự việc xảy ra, em mới có thể kiểm chứng điều gì sẽ diễn ra"
"Em biết, nhưng cứ trả lời em, anh sẽ làm gì?"
Anh cười nhạt, "Em chờ đợi anh trả lời em như thế nào?"
"Em chẳng chờ đợi gì cả, em chỉ muốn anh nói rất thật, cứ theo cảm tính của anh đi, anh sẽ xử lý như thế nào nếu lúc này, bây giờ, vợ anh bước vào đây?"
"Anh sẽ không để vợ anh động vào em. Anh cũng sẽ không để em động vào vợ anh. Còn nếu 2 người cố tình bất chấp, lao vào xâu xé nhau thì anh chịu, cứ xâu xé, anh đi chết!"
- anh ấy cười, rồi tiếp tục, nghiêm túc hơn
"Nếu chuyện xảy ra, anh sẽ đưa vợ anh về, để đảm bảo an toàn cho em. Anh đảm bảo em sẽ an toàn. Còn chuyện tiếp theo sau đó, xử lý như thế nào, anh chưa hình dung được, nó sẽ phụ thuộc nhiều vào thái độ của em."
Tôi nhìn anh ấy "OK. Câu trả lời chấp nhận được!".
Anh ấy ôm lấy tôi "Anh biết em mong muốn một câu trả lời khác. Có thể em mong muốn anh nói rằng anh sẽ bảo vệ em trong bất cứ trường hợp nào, anh không quan tâm đến vợ anh nghĩ gì, anh sẽ đuổi vợ anh đi hoặc kéo em đi chỗ khác. Nhưng em đã yêu cầu anh chân thành, vậy thì khi đặt giả thiết như thế, ý tưởng đầu tiên đến với anh là điều anh vừa nói với em."
"Không, em thấy câu trả lời của anh chấp nhận được. Thật vậy. Ở tư cách là một người đàn ông ngoại tình, anh vẫn còn suy nghĩ để bảo vệ cả 2 người đàn bà của anh, vậy là được rồi."
Câu chuyện chấm dứt ở đó, lãng xẹt.
Có điều, tôi chưa nói hết với anh, cái tôi thực sự cần, không phải là anh lựa chọn tôi thay vì vợ anh. Tôi coi thường cái loại đàn ông ngoại tình, vợ đến đánh ghen dằn mặt, quay sang vũ phu, sỉ nhục vợ trước mặt người tình. Tôi cũng coi thường cái loại đàn ông ngoại tình, đối diện với vợ & người tình, run lập cập thiếu điều bò xuống chân, xin lỗi vợ.
Chắc tôi điên, nhưng tôi luôn luôn nghĩ rằng, nếu có một ngày kia, vợ anh ấy tìm đến tôi, có đánh tôi, tôi để cho đánh, đánh chán thì thôi, không oán thán, cũng chả thèm tránh. Tại vì phần lỗi đúng là ở tôi. Nhưng cho dù có bị đánh đến tơi tả, điều sẽ làm tôi đứng dậy được không, hay suy sụp hoàn toàn, lại là anh ấy. Dù đúng lúc, hay đến muộn, anh ấy có còn ôm lấy tôi nữa không?
Có lẽ tôi vừa điên vừa ngu, nhưng tôi chấp nhận câu trả lời của anh ấy, tin anh ấy, và cũng là câu trả lời duy nhất tôi mong đợi anh ấy cho tôi.
Hơn một lần, anh ấy nói với tôi "Nhìn vào mắt anh, trả lời anh đi. Em có yêu anh không? Em có biết là em nhiều lúc rất lạnh không? Có lúc anh thấy sợ em, sợ anh mắt của em".
Đêm ấy, anh ấy nói với tôi "Anh không quan tâm đến quá khứ của em, các mối quan hệ của em, chuyện riêng tư của em. Em có rất nhiều điều chưa nói với anh. Nhưng có một điều duy nhất anh muốn em nói thật, khẳng định với anh. Em có yêu anh không?"
Tôi nhìn anh ấy, không muốn trả lời thẳng vào vấn đề "Phụ nữ không mấy khi lên giường với đàn ông chỉ vì nhu cầu sinh lý. Em trước giờ sống rất lý trí, nhưng nếu không có tình cảm với anh, em sẽ không ở bên cạnh anh ngày hôm nay, như thế này!"
"Né đạn rất hay đấy. Làm sao em có thể yêu được một người như anh phải không? Câu hỏi của anh rất đơn giản. Em phải đi lòng vòng xa thế? Vậy thôi, anh hiểu rồi, anh sẽ không hỏi nữa. Em chỉ cần biết, từ phía anh, anh yêu em. Em có muốn hay không nó vẫn là sự thật. Em có muốn công khai hay cứ mập mờ thế này, cũng là quyền của em. Lúc nào anh cũng chờ em."
"Em yêu anh!"

Em yêu anh, nhưng chỉ đến thế thôi. Tình yêu lỡ phát sinh, đặt nhầm người, nhầm thời điểm, chỉ mang lại đau đớn cho những người liên quan.
Nếu không vì anh đã có gia đình, nếu không vì em không bao giờ muốn anh & các con anh một lần nữa phải chịu cảnh bố con tranh thủ thăm nhau ở trường, ôm nhau khóc... em sẽ không ngần ngại mà lao vào tranh giành anh.
Ở thời điểm hiện tại, em biết là anh yêu em đủ nhiều, anh điên đủ, để mà tung hê rất nhiều thứ, nếu em muốn tiến tới, nếu em muốn công khai.
Đấy là ở thời điểm hiện tại!
Có thể một ngày kia, khi anh lại ôm con ở một nơi nào đó không phải là nhà anh, rơi nước mắt vì con, vì nhớ con, anh sẽ ân hận.
Em cũng hoàn toàn có thể thử có con với anh, cho anh những đứa con khác để kéo anh về bên cạnh em hoàn toàn. Nhưng em không thể làm thế. Em đã nhìn thấy con em lết theo chân ba nó không cho ba nó đi khi ba nó đến thăm. Em đã từng nhìn thấy con em ngồi lặng lẽ khóc khi ba nó chào nó để đi về, không đứng dậy vẫy ba. Làm sao em có thể để 2 đứa trẻ kia cũng sống qua những thời điểm như con em đã sống, một ngày kia?
Cứ gọi em là đạo đức giả đi, nhưng mà em yêu anh, đủ để em thương 2 đứa nhóc nhà anh... Điều ấy, thì sẽ chẳng bao giờ em nói với anh. Vì bản thân em, cũng biết là nghe nó chối tai đến thế nào!
Biết cái gì nên làm, cái gì phải làm,
Mà đấu tranh để làm, mỗi ngày, cảm thấy mình cứ đang cạn kiệt đi.
Muốn khóc quá,
Mà thực ra là khóc nhiều quá, mờ mắt rồi
Cái mặt, thật là tệ! Đi đong giai khác thế nào được đây? :D
11:53 SA 02/10/2015
Em sẽ không làm nhân tình của anh đâu!
Ừ, đúng là chẳng đi đến đâu!
Nghĩ lại ngày hôm nay, thấy buồn cười! Dù sao cười được cũng đã là một dấu hiệu tốt!
Người đàn ông hôm nay tôi đi "coi mắt" nói với tôi rằng tôi rất xinh & rất thú vị, anh ta cảm thấy như đã quen tôi từ rất lâu rồi. Tôi lại không có cảm giác ấy. Nhạt như bát canh thiếu muối!
Tôi nói với anh ta "Em nghĩ mình không nên nhắn tin, gọi điện cho nhau nữa. Em cảm thấy không thoải mái. Nếu là bạn, thì quá ít chuyện có thể chia sẻ được. Còn nếu muốn một cái gì đó khác, thì em không phải là người phù hợp cho anh!"
Con bạn tôi buổi tối gọi điện cho tôi, thiếu điều gào lên "Mày đập cái dép vào mặt lão í thế à?"
Không, tôi đã rất lịch sự với anh ta cơ mà? Chỉ là nếu cảm thấy không nên, không đúng, không phải, không hợp, thì cứ rõ ràng với nhau, đừng nên miễn cưỡng bất cứ chuyện gì.
Giá như lúc nào cũng rõ ràng được như thế!
Sáng nay, một sáng hiếm hoi mà tôi không nhận được tin nhắn chúc một ngày mới tốt lành của anh. Đến gần trưa, tin nhắn & điện thoại của anh đến dồn dập. Tôi không bắt máy.
"Tối qua anh có chuyện không vui. Có muốn nghe không?"
Không trả lời.
"Trưa nay anh ăn trưa rất ngoan"
Không trả lời.
Anh ấy gửi sang một tấm hình cho tôi
"Đố em biết là món gì?"
Không trả lời
"Anh biết em đọc tin nhắn của anh ngay khi anh gửi. Trả lời đi!"
Zalo chết tiệt! Chế độ bảo mật chả ra cái dek gì! Mà không thể ngăn mình không đọc!
"Em đọc khi em muốn đọc, em trả lời khi em muốn trả lời. Anh nghĩ anh là ai mà ra lệnh cho em thế?"
"Anh chả là ai cả, anh chả là cái thá gì cả, nhưng em là của anh!"

Em không phải là của anh. Làm sao em có thể thuộc về một người đàn ông vốn dĩ đã chẳng thuộc về mình?
Có lần đã đọc ở đâu đó có người từng viết đại ý là đàn bà, cứ tự hỏi mình, đêm hôm, đau yếu, hoạn nạn, người đầu tiên mình cầu cứu và là người sẽ lao đến bên mình, là người mình có thể nương tựa suốt đời... Đến cái quyền gọi anh, em còn không có, lấy đâu ra cơ hội mà biết anh có phải là người có thể đi bên cạnh em suốt đời được hay không?
Thôi, gần nửa đêm, mặc kệ bản thân sến sến tí thế thôi, chứ ngày mai, trời sáng, nhìn lại đống tin nhắn lại nhếch mép cười... rằng thì là, có ngọt ngào bao nhiêu, có tô hồng bao nhiêu, thì cái sự thật trần trụi vẫn là anh ấy đang ngoại tềnh & tôi đang đong anh ấy.
Dừng lại thôi!
05:11 CH 30/09/2015
Em sẽ không làm nhân tình của anh đâu!
Gần 4h sáng rồi,
Lại mưa,
Ghét cái tiếng sấm chớp đì đùng, đã từng có một thời có thể nép vào vai chồng khi mưa gió giông bão... tôi vốn dĩ rất sợ sấm chớp...
Nhớ anh quay quắt.
Nhưng đã thành nguyên tắc, bất cứ lúc nào tôi biết anh đã đặt chân về đến nhà, tôi sẽ không liên lạc nữa.
Lại đạo đức giả à?
Chả phải, chỉ là đúng như bạn nào đó đã comment ở phía trên... Chịu không được, thì làm kín kín thôi, đừng gây tổn hại đến vợ con người ta.
Uh thì cũng chỉ là vài ba cái tin nhắn chẳng đầu chẳng đuôi, nhưng mà đơn giản là không bao giờ nhắn tin hay gọi điện hay trả lời anh ấy nếu biết anh ấy đã đặt chân về đến nhà.
Trưa mai có hẹn cà phê với một người đàn ông do bạn của bạn giới thiệu, hơn tôi 8 tuổi, đã li dị vợ 6 năm, có chat chit điện thoại cho nhau vài lần.
Anh ta rất háo hức, nhắn tin cho tôi cả tối, nói sẽ đến sớm chờ tôi. Tôi nhắn lại "Anh không cần đến sớm, em sẽ đến đúng giờ. Đến đúng giờ là được!"
Anh ta bày tỏ với tôi anh ta nóng ruột đến mức nào, lo ngại tôi thấy anh ta già hoặc xấu...
"Ai chà, em không để ý đến những điều đó lần đầu tiên gặp đâu, cứ xác định gặp nhau đã, vui, hợp thì thành bạn bè, chả vui thì thôi. Em không có nhu cầu đi xa hơn. Mai gặp nhé, em ít khi chat"
Vô vị!
Thay một người đàn ông bằng một người đàn ông khác, chí ít là một người đàn ông tự do à?
Tôi không làm được. Đành, mai cứ gặp, vì đã lỡ nhận lời gặp. Còn thì là, cũng sẽ chẳng đi đến đâu đâu.

Gởi từ ứng dụng Webtretho của ChauMT0209
10:45 SA 30/09/2015
Em sẽ không làm nhân tình của anh đâu!
E thì e chả tin vào cái gọi là quá yêu ấy, hoặc là e chưa yêu ai quá như vậy, nhưng e nghĩ phụ nữ hoặc là chính e khi có anh khác xuất hiện thì e quên a này là hoàn toàn đc ( ko pải vì e ko chung thuỷ đâu nhé mà vì e yêu theo lý trí chứ bt khi có ck hoặc ng y thì e ko bao h để ý đến ai ) khi bỏ ng y đầu vì 1 vài lý do , mặc dù khá là yêu nhưng khi quen với a chàng khác thấy tốt với m là m cũng dần quên ng y đầu luôn , thinht thoảng cũng nhớ đến như hồi ức đẹp thôi, nên e khuyên chị đi với a khác là quên gã này luôn, đừng phá nát gd ng khác, r có tư tưởng cặp kè khi bỏ ck nhưng đặc biệt e xd ko bao h cặp ng có vợ, vì m đã nếm nỗi đau này r, vợ con họ vô tội

Gởi từ ứng dụng Webtretho của mebebaolinh


Chị không nghĩ là chị quá yêu anh ấy. Nhưng ở thời điểm hiện tại, chị đang đam mê anh ấy.
Người ta bảo cách dễ nhất để cai nghiện là thay thứ nghiện này bằng một thứ nghiện khác.
Thay người đàn ông này bằng một người đàn ông khác ư?
3 năm sau khi chia tay chồng chị, có vô số người đàn ông đã tìm cơ hội / cho chị cơ hội, con tim chị chưa bao giờ rung động.
Cho đến khi gặp anh ấy! Không yêu, là đam mê. Càng tránh nhau, càng xa nhau, đam mê càng bất tận.
Lao vào nhau, lại sợ như thiêu thân, không những cháy mình, mà cháy cả đến những người xung quanh anh ấy và chị.
Chị biết cái gì cần làm, cái gì phải làm. Chưa bao giờ chị có ý nghĩ sẽ cặp kè với người đàn ông đã có gia đình.
Đã lỡ một lần, biết là cần rụt chân lại.
Chỉ biết tự dặn mình cố gắng thêm thôi!
06:31 CH 28/09/2015
c
ChauMT0209
Hóng
431Điểm·1Bài viết
Báo cáo