Ko fải ném đá nhé, nhưng tớ có mấy lời với bạn ntn:- Bọn tớ mang bầu nhưng cũng đc ăn học đàng hoàng và có hiểu biết nên là ko có bụng dạ làm vương làm tướng hay củ hành củ tỏi ai cả đâu, yên tâm nhé. Còn thể loại nào thích hành chồng hay nhõng nhẽo làm chòe với gđ chồng thì ko đc tính đến ở đây nhé! - Việc có bầu mà ko fải việc trọng đại thì là tnào? Nếu chỉ xoẹt 1 cái là chửa, vèo cái hết 9tháng 10ngày là con tòi ra ngoài thông minh khỏe mạnh thì thích quá nhỉ, tớ mà thế tớ sinh cho chồng tớ 1 lèo 3 đứa như nguyện vọng của chồng tớ luôn đấy! Nhưng quan niệm có bầu sinh con là chuyện trọng đại thì ko có nghĩa là bọn tớ **** cần quan tâm đến thái độ của ng` khác mà trở nên bất cần như bạn nói. Kết luận nthế hàm hồ quá! - Việc so sánh bọn tớ với mẹ chồng mới là kì lạ. So sánh thế nào khi mc mang bầu "vài ba đứa con trong hoàn cảnh thiếu thốn, vất vả của những năm 70, 80" như bạn nói, còn thế hệ bọn mình bây h thì nếu ko đc vật chất đủ đầy thì cũng chẳng fải thiếu thốn đói ăn? Hơn nữa là sức khỏe mỗi ng` mỗi khác nhé. Có ng` nghén tới khi lên bàn đẻ, có ng` khỏe như trâu, như tớ đây đi làm toàn bị trêu là tá điền đấy, vài bữa nữa là đẻ mà vẫn fi xe đi làm và tự lo mọi việc chứ ko dám nhõng nhẽo õng ẹo fút nào kể kả hồi nghén. Nên bạn đừng so sánh buồn cười thế mà fải nhìn vào thực tế chứ! Cho nên theo tớ có lẽ đưa ra jải fáp thì tốt hơn: MC nên cố gắng thông cảm cho CD fần nào, nó sinh ra trong thời đại sau nên sung sướng hơn mình, dĩ nhiên ko thể chịu khổ đc như mình, cố gắng tạo đkiện cho nó thoải mái tới đâu hay tới đó, miễn làm sao nó ko lười ko láo là đc. Ngược lại, CD cũng fải cố gắng hòa đồng với nếp sống, nếp nghĩ của MC và gđ chồng, lúc nào bức xúc quá thì lên đây tâm hự hoặc nói với chồng nhờ hòa jải, chồng ko hiểu thì mặc xác chồng, lại lên đây tám với chị em trên này.- Còn cái fần 2 của bạn thì tớ chả hiểu, có bn ng` nói với bạn cái quan điểm buồn cười thế? Mình sinh con ra thì mình fải có trách nhiệm và nghĩa vụ nuôi dạy, jáo dục nó chứ ai đâu, bọn tớ đâu có ấu trĩ đến mức mà quan niệm là "Tôi sinh con cho gia đình nhà bà" nhỉ? Theo tớ thì bạn ko nên nghĩ xấu cho chị em fụ nữ quá thế, tội bọn tớ quá! :Laughing:
Yêu thương kết nối yêu thương thế nào hả bạn? Bạn đang nói trường hợp nào thế? Có phải của bạn piggy chủ topic này ko? Yêu thương là nằm dài chờ con dâu tất bật đi làm đi học xong về nấu cơm cho ăn, ăn xong con dâu rửa bát xong rồi dọn dẹp nữa là đến 12h đêm 2 cụ đi ngủ rồi con dâu lên phòng 2 cụ để kết nối yêu thương hả bạn?Mình sợ nhất kiểu đọc một nội dung xong lại ko chịu hiểu cứ lái nó sang ngôn ngữ kiểu quảng cáo Nokia này quá! Nokia connecting people! :D Có anh gì còn liên hệ cả Mao Tường, Lệ Cơ đẹp thế mà chim cá ko thèm đoái hoài nữa chứ? Ko hiểu vợ bạn í chắc chắn ko bằng Mao Tường, Lệ Cơ thì bạn í có dòm đến bằng nửa con mắt ko nhỉ, chắc ngồi xem TV còn vợ chui xuống dưới ghế rửa chân cho nữa í???? Sợ thật.
Như vậy thì chị và vợ chồng em trai chị không thể ở chung với nhau được rồi. Cô em dâu hơi vụng, có thể gọi là hơi tồ qua cách nói với mẹ chị, em có biết vài người như vậy. Nhưng người như thế thường lành tính lắm, còn chị qua cách nói và phản ứng như trên thì quá sắc sảo, nói đúng hơn là dữ quá. Nếu chị lo mẹ chị bị em dâu "ăn hiếp" thì chị cho vợ chồng cậu em ra riêng đi, để chị ở chung với mẹ. Ở chung vài tháng, bảo đảm nhà chị thành chiến trường đó.
Chuyện này thì em nghĩ chị chỉ điều chỉnh được mẹ chị và em trai chị thôi. Hôm nào chị hẹn em trai đi uống cafe nói chuyện, tâm sự, khuyên nhủ; nhưng đừng nói theo kiểu chỉ trích nhé. Phân tích cho em chị hiểu tình hình; chuyện mẹ buồn thế nào về việc em và em dâu cư xử, nhưng mẹ thương ko nói ra; lấy vợ về thì chị em thu xếp việc nhà ntn, giúp đỡ, chăm sóc mẹ ntn; chi tiêu ra sao; nhắc nhở em chị về sức khỏe của mẹ rằng mẹ yếu rồi, đời mẹ cực lắm rồi... Hy vọng mưa dầm thấm lâu. Chứ chị xét nét, điều chỉnh thì kể cả em trai chị cũng thấy khó chịu và chẳng chịu làm theo, sau này lại bênh vợ dù biết vợ sai.
Mình thì nghĩ là tốt nhất kiến nhi viễn chi, đừng mất công sống chung với lũ làm gì cho mệt người. Bạn 105TinhCu nên tách ra ở riêng đi, vì nếu ở chung:- Chắc chắn bạn sẽ mâu thuẫn với cô em dâu. Rồi em bạn sẽ bênh vợ mà cãi bạn (vì mình xem chừng hai chị em bạn có vẻ không gần gũi thân thiết nhau lắm), rồi mẹ bạn sẽ vì bênh hai em bạn mà khuyên can bạn nhẫn nhịn, bạn sẽ vô cùng ức chế. Không có gì mệt mỏi bằng việc sống ức chế ngay trong chính nhà mình. Đấy là chưa kể khả năng xây xát tình chị em tình gia đình về lâu dài.
- Bạn có nghĩ nên có khoảng cách giữa chồng bạn và cô em dâu không? Cảnh giác không bao giờ thừa.
Chị chủ topic có lẽ kĩ tính quá nên quả thực là em dâu của chị sẽ khó mà sống thoải mái được. Một bà mẹ chồng thôi đã thấy bao nhiêu người kêu ca phàn nàn rồi, lại thêm một bà chị chồng sống cùng nhà mà soi kĩ thế này thì quả thực sống cũng khó lắm
Em đọc từ đầu thấy em trai chị đâu có phải của quý của hiếm gì đâu mà chị chê em dâu tương lai nhiều thế. Em cực kì dị ứng với việc nhà chồng luôn cho rằng con trai họ, em họ là tốt đẹp, là hơi bị thiệt khi lấy vợ (dù vợ có thế nào đi nữa nhưng mà trong mắt nhà chồng thì kiểu gì con trai họ, em trai họ cũng khá hơn vợ mà) Ai cũng có cái tốt đẹp và cái chưa hoàn thiện, rồi cuộc sống sẽ dạy cho chúng ta hoàn thiện dần. Nhất là việc cư xử với gia đình chồng thì càng sống lâu càng khá nên chị cũng đừng trách em dâu tương lai nhiều quá.
Bản thân em thấy mỗi gia đình có một cách sống, cách giáo dục con cái, cách tiếp xúc với người xung quanh khác nhau. Gia đình chị, gia đình bố mẹ chị, gia đình em trai chị, 3 gia đình là 3 cách sống khác nhau nên khó để dung hoà. Để dung hoà một mặt chị muốn em dâu chị thay đổi, mẹ chị. em trai chị thay đổi, nhưng mặt khác chị cũng phải tự xác định là chính chị phải thay đổi. Dễ tính đi một chút, ít để ý đi một chút và ít can thiệp đến cuộc sống của em trai chị hơn một chút, chị sẽ thấy mọi thứ đơn giản hơn thôi
Hị hị, em thì thấy tương lai cô em chồng này sẽ ảm đạm đây, gặp phải ông chồng không biết làm gì và bà chị chồng thì chao chát, may ra có bà mẹ chồng thương thằng con thì chắc sẽ thương luôn cả cô con dâu. Nói thật nhé, sống chung được hay không phải tùy ở mình có đón nhận người ta hay không. Như em chẳng hạn, chưa bước về nhà chồng đã thấy con ranh em chồng chống nạnh đứng cửa là đã biết không mình thì nó phải bước ra cửa sớm. Nhưng nói qua thì cũng nói lại, vì em cũng là đứa ghê gớm nên không sống chung được. Còn mẹ nó, nếu mà hiền lành tốt tính thì chắc cũng không lên đây tâm sự, toàn lời đanh đá thế này, con kia mà đọc được chắc ngất trên cành quất.
Nói thật nhé, cậu em mẹ nó dẫu học hành tử tế, không sa đà chuyện bậy bạ, nhưng quen thói ỷ lại thì cũng vứt. Đàn ông mà tới các đồ lót còn để mẹ giặt cho thì không biết bao giờ mới lớn được. Về phần mẹ nó, cũng không hơn gì. Là chị, không góp ý cho em, mà còn châm biếm chỉ trích. Mẹ nào chả thương con, nhưng nếu có người góp ý đôi lời thì cụ sẽ tìm ra hướng dạy phù hợp. Còn chuyện cô kia, sở dĩ cô ấy không vào nhà cũng là chuyện thường thôi, thứ nhất cô ấy lớn tuổi hơn sợ không biết phải ứng xử thế nào, thứ nữa là cô ấy là con gái. Đáng lý cậu em mẹ nó phải tặng quà hoặc mua quà rồi dẫn cô ấy tới nhà mình tặng hai cụ, thì lại kệ con bé thích làm gì thì làm. Chuyện này chả có gì khó giải quyết cả. Mẹ nó chịu khó hỏi han cậu em xem tình cảm hai đứa như thế nào, góp ý cho em cách sống, cách giải quyết vấn đề. Góp ý với bà mẹ về cách chăm sóc cậu con. Về con bé kia thì hôm nào chị em rủ nhau đi shopping nói chuyện vui vẻ. Chưa biết gì về nó, lại có thành kiến thì khó sống chung lắm. Phải chủ động xóa bỏ thành kiến đó. Biết đâu mình cởi mở với nó, nó lại tâm sự với mình. Cứ nhìn người ta chằm chằm như bà La Sát ấy thì đứa nào dù tốt đến mấy cũng ngại không dám qua lại.
Bạn ạ, nếu sống chung thì bạn phải cố gắng nén cái tôi lại một chút thôi. Chuyện gì không vừa ý liên quan đến sinh hoạt chung thì hẵng nói. Còn những gì thuộc về riêng tư mà không vừa mắt cũng phải bỏ qua. Không biết nhà bạn định lập thừa kế thế nào, nhưng theo mình bạn cứ coi như mình đang ở "nhờ" vậy, để đỡ nghĩ mình là "chủ nhà" mà xét nét quá...Góp ý riêng một chút, mình thấy có lẽ do bạn quá tự lập và đảm đang nên bạn hơi kỹ tính đó. Những chuyện như em trai lười, em dâu tương lai chưa khéo xử sự mình thấy cũng không có gì là chuyện lạ hiếm thấy cả... Như hôm em dâu TL của bạn đến biếu quà, bạn có thể nghĩ cô bé ấy vụng, mà xuề xoà bỏ qua không? Quan trọng là lúc sống với nhau, cô ta thể hiện tình cảm thế nào, có ghê gớm đành hanh gì không?! Còn cư xử kiểu cô bé đó cũng có thể lý giải là do nhút nhát, ngại gặp gia đình chồng TL. Còn em trai bạn, mình nghĩ do mẹ bạn quá chiều, chỉ khổ mẹ bạn và vợ TL của anh ta thôi. Đến giờ thì chắc bạn khó mà thay đổi được bản tính của em bạn, chờ ED TL của bạn vậy :DNhững người đảm đang, tự lập như bạn hay có một tâm lý chung là nhìn đâu cũng không vừa lòng, khó chịu, nhìn ai cũng thấy khuyết điểm trong cư xử, nên thành ra kỹ tính, khó tính, luôn cảm thấy bực bội. Nên, theo mình, bạn nên học cách suy nghĩ đơn giản hơn, xuề xoà hơn, như thế sẽ giúp ích cho chính bạn, tránh khỏi tâm trạng bực bội ấy. Nhân vô thập toàn, quan trọng là ở tấm lòng với nhau bạn ạ.
Chị thấy cô em cũng lớn đầu rồi, nên không định dạy đời cô chỉ góp ý vài lời, nhưng thấy cô em ăn nói xấc láo thế này thì chị nghĩ có dạy cũng chả nên cơm cháo gì. Cô em sống ở đời phải biết nhường 1 bước trời quang mây tạnh. Cô em lên diễn đàn nói là xin ý kiến thì phải chấp nhận có lời khen tiếng chê, không thể cứ đòi hỏi một giuộc với cô cả. Ở đây, hạng chao chát như cô chắc không nhiều đâu, chị nghĩ cô nên lượn đi chỗ khác mới hợp lý. Tốt nhất là tự đóng cửa soi gương xem mình sống như thế đã được chưa rồi hãy phán xét người khác.
@ Bạn chủ thớt. Chính xác đúng là bạn độc lập quá, đảm đang quá nên nhìn ai cũng có khuyết điểm. Vấn đề là ở chỗ mẹ bạn không chịu sướng mà cứ thích khổ nên bạn phải giải quyết mẹ bạn chứ không phải em dâu. Em bạn yêu vợ, chiều vợ đó là điều mừng và nếu vợ nó ko có 1 cái gì đó thì em bạn cũng ko yêu như thế. Với lại có phụ nữ nào đi lấy chồng mà không mong được chồng yêu chiều như vậy đâu nên âu cũng là lẽ thường.Giải pháp, em bạn dứt khoát không ra ở riêng thì bạn cũng đừng ép. Vấn đề là ở mẹ bạn theo mình bạn sẽ nói với mẹ đồng ý cho vợ chồng nó ở chung nhưng bước đầu việc nhà chia đều, vợ chồng nó phải thay nhau rửa bát dọn nhà tự giặt quần áo. Nếu nó không làm mà để mẹ làm mà bạn nhìn thấy bạn sẽ "mắng chửi" cả em dâu và em trai không có nhẹ nhàng chỉ bảo gì hết, tóm lại là làm um lên kể cả chửi đến tận họ hàng nhà dâu nhé để lần sau mẹ bạn có muốn làm cũng ngại, vợ chồng em bạn cũng phải xấu hổ vì nghe nhiều. Em trai bạn xót vợ bênh vợ thì đi mà làm. Cách này hiệu quả phết đấy mỗi tội bạn sẽ phải biến mình là mẹ chồng khó tính thôi nhưng kết quả là hai vợ chồng nó sẽ khó chịu mà phải làm hoặc biến ra ngoài ở riêng. Mang tiếng là chị chồng ác cũng được nhưng mẹ mình sẽ đỡ mệt và em mình thì nên người. Đáng lắm chứNhà bạn phải làm cách mạng mà đã làm cách mạng thì phải đổ máu
@chủ topic: em nghĩ là chị nên bàn với mẹ chị để cho em trai chị ra ở riêng, nếu không thì mọi chuyện chị e ngại sẽ thành sự thật hết: mẹ chị sẽ thành osin không lương, em trai sẽ càng lười và ỷ lại còn em dâu thì... khỏi nói.Trong hoàn cảnh của chị thì em ủng hộ chị tuyệt đối vì: 1, chị là gái có chồng, mẹ chị, theo lối cổ, cụ sẽ "phải" sống cùng con trai. Mà con trai như thế con dâu như thế thì cụ khổ là cái chắc. Mẹ em 2 thằng con trai nhé, mẹ em điều khiển cả 2, mà các anh của em rất thương và nghe lời mẹ, thế mà mẹ vẫn khổ hơn thời các con còn chưa vợ chưa chồng đấy. Huống chi mẹ chị hiền thế, em chị đoảng tính thế thì căng rồi.Về em dâu tương lai: em đồng ý với chị là cô này đoảng. Lẽ ra, em trai chị đã là người vô tâm thì cô vợ nên là nguời khéo léo (giống như chị chẳng hạn) thì mới thu vén gia đình và chăm sóc cho MC được. Đằng này vợ thế, chồng thế, chả biết trông cậy vào đâu. Ừ thì có thể cô ấy (em dâu chị) sẽ không khổ vì em trai chị có vẻ "bị vợ điều khiển". Nhưng còn mẹ chị thì sao? Liệu mẹ chị có tủi thân không khi con trai chỉ quan tâm đến vợ con mà chẳng đoái hoài gì đến mẹ?Nếu em là chị thì em sẽ gọi cô em dâu kia đến nói chuyện cặn kẽ, ít nhất cũng phải bàn tính đến chuyện sống chung thế nào, đóng góp ra sao, chăm lo MC thế nào.. chứ nhất quyết không để mặc đến đâu hay đến đó. Mất lòng trước được lòng sau mà.Đúng là một số đàn ông không tiếc gì cho vợ, cho con, nhưng chả bao giờ hoặc rất hiếm khi nghĩ đến chuyện mua cho mẹ mình một món đồ trang sức hay của ngon vật lạ. Chả nhìn đâu xa, anh của em cũng thế đấy. Nên em thương mẹ em lắm, nhất nhất cái gì cũng mua sắm cho mẹ (ấy vậy mà cụ vẫn yêu 2 con trai lắm lắm lắm ấy, đúng kiểu Mẹ Việt Nam, ôi bó tay). À mà MC em cũng thế :Angel:Em chả sợ mang tiếng chị chồng ác. Ác là khi bắt ne bắt nét không đúng chỗ. Còn ăn ở chưa đúng chưa khéo thì phải chấn chỉnh.
Mình thấy Song Tieu có lời khuyen rất chí lý , nhưng thực sự bó tay với chủ topic này, quá đanh đá chợ búa , lên webtretho để xin lời khuyên mà nói năng kinh quá ,ai làm em dâu bạn chủ topic này thì thật kinh khủng.Cầu mong cho cô em dâu tương lai đọc đc topic này , và phải biết làm gì trc khi quá muộn .
Thẳng thắng mà nói em nghị chị ko làm đc gì trong trường hợp này đâu.Em chị thì yêu cô vợ ảnh lắm,chị càng nói thì em chị càng nghĩ chị soi mói vợ ảnh,ảnh càng phát sinh tâm lý bảo vệ vợ vì sợ vợ bị bắt nạt.Mẹ chị thì thương em trai chị,có lẽ bố chị ko đối xử tối với mẹ chị nên mẹ chị dồn tình cảm đó lại cho em trai chị.Chị nên cảm thấy hạnh phúc vì có 1 người mẹ hi sinh và thương con.Mẹ ko thương mình thì tủi thân thật nhưng người trong nhà ko bỏ qua đi.Mẹ chị làm cho em trai chị ko thấy mệt mà thấy hạnh phúc,chị thấy mẹ chị đang cực khổ và hi sinh.Nhưng sao chị ko nghĩ mẹ chị đang hạnh phúc vì lo được cho con mình chuyện "thành gia lập thất".Hi sinh cũng là niềm vui của bố mẹ mà.Hãy để mẹ chị được sống hạnh phúc theo cách bà chọn.Đừng ép bà sống theo kiểu chị coi là hạnh phúc và bắt bà cũng cảm thấy hạnh phúc. Phụ mẹ chị lo đám cưới của em chị đi.Rồi nếu có gì chướng tai gai mắt như em dâu chị bắt mẹ chị phục vụ thì ráng phụ bà phục vụ em dâu luôn.Nếu em dâu chị vậy từ từ em chị sẽ thấy con trai thương mẹ lắm. Còn nếu em dâu chị ko hành hạ gì mẹ chị mà chỉ lơ là ko chăm sóc bà thì chị chăm bà.Lâu lâu "kể" cho em chị nghe là chị chăm mẹ ra sao coi em chị nhột ko.He he Nói chung chị nhịn đi.Tỏ ra mặt nhiều quá dễ bị người khác nói mình ích kỷ.Nói nhiều quá thì từ đúng cũng thàng sai à
Xin lỗi, tôi ném đá đây, nếu có gì không phải bỏ quá nhá! Tại đọc xong bài viết của chị tức bỏ cha lên được:Đếk hiểu được thằng em của chị tốt cỡ nào mà lương 600$, nhưng mà tôi thấy nó ngu bỏ mẹ, sống cho tốt cũng đếk biết sống! Còn cô giáo mầm non kia, tôi nghĩ lấy em chị vào cũng khổ cái thân. Con gái thiếu gì chỗ mà chọn mà chọn luôn cái thằng ăn không ngồi rồi, sống công tử thế, vợ con khổ lắm!Tôi mà là chị tôi mặc kệ nó, lo làm gì cho nhọc công.:mad:
Chẳng phải nói xấu người TH, nhưng nói thật, bây giờ mình thấy sợ người TH. Mà chính anh bạn cũ TH kia đã nói với mình: "Đàn ông TH có 1 tật xấu là chỉ biết đến nhà nội". Vì chính Bố anh ta cũng là người như thế. Bây giờ suy ra....phải chăng người TH đều như thế, từ đàn ông đến phụ nữ.Chị nói cũng có lý đó . Hàng xóm nhà em có một đôi VC. Chồng là người TB vợ TH. Trời, không thể nào tả hết nổi cái ranh mãnh của chị vợ.Cưới nhau được 1 năm mà chị ta về thăm BMC được 1 lần duy nhất.Em chồng ở cùng, mà chị ấy coi em đó như là Oshin thời hiện đại. Làm từ A-Z, còn chị ấy thì chỉ có việc ăn và ngủ và tán chuyện với chồng. Luôn nói rằng thương em chồng như em gái nhưng toàn để em làm và sai vặt em thôi.Không phải nuôi em chồng vì BMC vẫn gửi tiền đều lên nhưng cầm hết tiền của em và luôn nói với mọi ng rằng VC chị ấy lo cho em từ A- Z. BMC chị ấy không phải lo gì cả ! Em chồng vì nghe bố mẹ nên chịu nhịn vì chị ấy đang mang bầu ! Quả thực mình pó tay với một người như chị ta !
Chẳng có gì phải nghĩ ngợi cả.Em bạn lớn rồi, có công ăn việc làm rồi, bạn chỉ có thể khuyên nhủ nên thế này nên thế kia thôi chứ ko thể muốn em í làm theo ý bạn được.Những gì bạn thấy bất bình với ED thì nói thẳng với em, với mẹ. Sau này em bạn có lấy em í về thì cũng nói thẳng với em í cho biết cách cư xử lần sau.Còn bạn thì nên ở riêng ra đi, thuê nhà gần nhà mẹ bạn cũng được.Chẳng ai có thể quyết định cuộc sống của ai trừ bản thân họ đâu bạn ạ.
Thương cho cô nào lấy phải em chị thì có. Nồi nào úp vung đấy cả thôi. Chị bảo chị tiếc nuối cho em chị, thế chị tiếc cái gì nào, chị nghĩ là em chị học cao kiếm đc nhiều tiền là là đủ với hết trách nhiệm của người đàn ông trong gia đình ah.
Nếu em mà lấy em chị khéo lại vào topic chán chồng ấy. Còn về việc sống chung thì tốt nhất nên nêu rõ trách nhiệm của từng bên ngay từ đầu: VD: 2 VC cậu em phải đóng góp bao nhiêu tiền sinh hoạt phí một tháng, trách nhiệm với các công việc trong gia đình ntn? với việc chăm sóc bố ntn? Tất cả phải rõ ràng ngay từ đầu cứ thế mà làm theo thôi. Còn nếu quá khó chịu với nhau thì nên tách riêng ra, một là 2 VC chị tách ra, hoặc là VC cậu em sống riêng ra. Mối quan hệ chị chồng - em dâu vốn đã rất phức tạp rồi, nay chị lại có cảm giác ko thoải mái về cô em dâu tương lai nữa thì chuyện nhỏ cũng thành lớn.
Do em trai bạn được mẹ bảo bọc nhiều quá nên đâm ỷ lại, còn bạn thì độc lập từ nhỏ nên nhiều khi thấy khó chịu. Tuy nhiên nhìn nhận lại thì em trai bạn cũng ko tệ lắm, đi làm cũng có công việc với thu nhập khá như vậy thì sau ra đời dần dần sẽ học hỏi được thôi. Còn ở trong gd bạn, sẽ mãi là " đứa con trai bé bỏng của mẹ bạn", bạn có thay đổi được suy nghĩ đó của mẹ bạn ko?
Đàn ông con trai trong môi trường như vậy thường rất ỷ lại và rất lười - Vì em trai mình cũng hệt như vậy, mà em mình tốt nghiệp DH rồi còn lông bông chỗ này chỗ khác, chưa có được cv như em của bạn kia. Trong c/s mọi ng trong gd cũng chê nó nhiều vì nó đúng theo nghĩa " ko biết làm ji" luôn. Nhưng mình là chị, trước ở nhà còn làm thay nó hết, đi lấy chồng rồi thì chả giúp dc mấy nhưng mình cảm nhận em trai mình - và cả em trai bạn nữa chắc chắn rất thương mẹ và thương chị. Giờ thì nó lười mình cũng kệ nó, có nhắc mẹ là đừng để nó lười quá thôi, nh cũng ko thay đổi dc mấy đâu. Rồi nó đi làm sẽ va chạm c/s nhiều, rồi sẽ khác đi thôi. "Đời cua cua máy, đời cáy cáy đào" mà.
Chuyện của bạn là còn vấn đề với ED tương lai, cô ED TL của bạn thì ngoài cách cư xử chưa được - đấy ko phải là ko khéo, mà là ko biết nghĩ, mình cũng thấy đáng trách, nh bạn thì có phản đối ED này cũng chả được, mà còn nảy sinh nhiều mâu thuẫn trong gd. Hiện h bạn có nhiều ác cảm nên nếu cùng chung sống sau này sẽ khá phức tạp và nhiều mâu thuẫn.Bạn thử xem xem 2vc bạn có thể dọn ra ở riêng, thuê nhà được ko?? Nếu vẫn nhờ mẹ bạn trông cháu thì thuê gần gần đó, còn nếu ko thì ở hẳn ra riêng, bé 1 tuổi rồi thì tầm nửa năm - 1 năm nữa sẽ đi trẻ được, cũng đỡ được nhiều thời gian. Còn c/s của em bạn với ED và mẹ bạn thì nên khuyên mẹ bạn rõ ràng, sợ bà thương con trai quá sống cùng lại mâu thuẫn với CD, rồi phải chăm sóc cho bố bạn đang ốm nằm đấy, nếu em bạn và ED ỷ lại quá thì càng thêm vất vả. Tốt nhất khuyên mẹ bạn quán triệt tư tương từ đầu, việc j giúp thì giúp, còn đâu là trách nhiệm của các con trong gd: nấu nướng, dọn dẹp ... Mình cũng chả dám khuyên ji nhiều, nh sau này em trai mình có lấy vợ thì mình cũng sẽ khuyên mẹ mình vậy thôi, đừng sợ em bạn còn trẻ, với lấy vợ thì phí... nó chả nghĩ thế đâu, thôi để đời nó nó tự quyết, sướng khổ nó chịu !
http://webtretho.com