Vợ ơi, xin cứ béoAnh vốn đâu có thích nhậu, sau giờ làm chỉ muốn về với hai mẹ con. Nhưng dạo này thì anh nhậu đều, tất cả chỉ vì không muốn ảnh hưởng đến công cuộc giảm béo của em.Vợ ơi, xin cứ béo!Bà xã à! Em đừng giảm béo nữa, anh biết tội anh rồi. Hôm đó em hỏi anh, ngày xưa em thon thả, thanh tú lắm nhỉ, đâu có như bây giờ. Anh lỡ dại ừ một câu, thế là em đùng đùng nổi giận, bảo anh đã cướp hết tuổi thanh xuân của em, biến em ra thế này, rồi lại còn chê bai. Oan anh quá. Chẳng lẽ anh dám chê hồi trẻ em không xinh sao? Hồi đấy em thanh mảnh, anh thấy đẹp, giờ em đầy đặn mặn mà, anh cũng thấy đẹp mà. Thế nhưng em chả tin anh, em bảo sẽ quyết chí giảm béo cho anh thấy, để anh bỏ cái thói bạc bẽo “bắn vào hiện tại bằng bom nguyên tử” ấy đi.Thế là ngay hôm sau, anh đi làm về đã thấy mâm cơm thịnh soạn dọn sẵn trên bàn, nhưng vợ yêu thì chả thấy đâu. Anh vào phòng ngủ, thấy em ôm gối nằm co quắp, bảo bố con cứ ăn đi, mẹ nhịn cho đến khi nào gầy thì thôi. Tốn cả lít nước bọt và cả thùng mồ hôi, anh mới vừa nịnh vừa vần được em ra mâm, nhưng em chỉ gẩy vài hột cơm, gắp mấy đũa rau rồi rầu rĩ, hậm hực nhìn ba bố con ăn như rồng cuốn. Những bữa sau cũng thế, nhìn em như bị tra tấn, anh kiên quyết yêu cầu em nấu nướng đạm bạc thôi, vợ ăn sao chồng ăn vậy, chia lửa cùng em, miễn sao cho con ăn đủ chất là được.Nhưng vợ yêu ơi, tha lỗi cho anh vì tội không “cộng khổ” được với em. Cũng tại thằng bạn, tan sở hắn rủ anh đi nhậu, có quán đuôi bò mới ngon lắm. Bò với ngựa, anh có xem ra gì đâu, sao bằng những món em nấu được, nhưng mấy hôm toàn rau với đậu, anh thèm thịt quá. Anh đi với hắn, ăn vụng em một tí. Ôi, đại trượng phu không ngờ cũng có ngày bị cái ăn dắt mũi lôi đi như vậy. Từ đó, hôm nào anh cũng phải kiếm chút gì lót dạ trước khi về ăn kiêng cùng em thì mới chịu được. Thế là anh sinh tật nhậu nhẹt, làm buồn lòng em. Anh nghĩ vợ yêu sẽ thông cảm cho anh, vì anh biết là giữa giờ làm, em với cô bạn cũng lẻn ra ăn bánh giò, hay trứng ngải cứu cho đỡ đói đó thôi!Rồi anh thấy vợ yêu tập thể dục, tập huỳnh huỵch mấy tiếng liền. Anh mừng lắm. Không gì bằng tập luyện em ạ, dẫu không gầy đi được thì cũng làm em trẻ khỏe ra. Nhưng được hai hôm, em kêu trời vì đau quá, như là bị đánh bầm dập khắp mình mẩy. Em bước không nổi, báo hại anh phải tất tả kiếm mật gấu xoa bóp cả đêm, rồi vắt óc nghĩ lý do xin nghỉ việc cho em.Sau vụ đấy, anh đã năn nỉ em thôi, dù có béo thế nào, em cũng là nữ hoàng của lòng anh. Thế mà em quắc mắt, bảo anh có bồ rồi, ăn no phở rồi nên vợ đẹp vợ xấu gì cũng không quan trọng phải không. Anh sợ quá. Ừ thì em cứ giảm béo, em đẹp thì anh được lợi trước tiên mà, chỉ là anh thương em quá thôi. Nghe xong, em chìa tay ra: “Thế thì đưa tiền đây?”. Thấy anh ngớ người, em gắt: “Để mua thuốc giảm béo, đắt đấy. Đã biết vợ đẹp chồng được lợi thì đừng tiếc tiền”. Ừ đúng rồi, anh móc ví luôn, không ngờ vì hành động đầy nam tính này mà phải nhìn thấy em khổ sở.Anh đang ôm em vào lòng, bày tỏ tình yêu cho em vững dạ, nhưng mới nói được nửa câu đã thấy em vùng ra, chạy ào vào toilet. Ít phút sau, anh vừa giơ tay vuốt tóc, em đã hất tay anh, chạy như ma đuổi, cùng về phía nhà vệ sinh. Khổ thân vợ yêu, em ăn bậy bạ gì ngoài đường thế, để anh đưa em đến bác sĩ, hay mua thuốc để cầm lại nhé. Em gạt đi: “Anh đúng là ngốc, phải mất tiền mới được Tào Tháo đuổi đấy, thế mới gầy được”. À ra thế.Sau mấy ngày bị "thằng cha" ấy đuổi, em xọp đi, mặt bủng beo võ vàng, nằm thoi thóp. Thế mà em mừng rơn vì đã sút được mấy cân, trong khi anh đứt từng khúc ruột. Anh phải gọi nhạc mẫu đại nhân sang gây sức ép để bắt em ngừng thuốc và ăn uống, em mới hồi lại. Không ngờ vì việc đó mà em thù anh, không thèm nói chuyện đã hơn tuần nay.Vợ ơi! Em có biết trong những ngày vừa qua anh khổ thế nào không? Lo cho em mà bị em giận hờn, hắt hủi. Em mua cái vòng to tướng về lắc cho thâm tím cả mình mẩy, em nhịn ăn, em uống thuốc, em còn uống giấm nữa. Không biết đó là em quyết giảm béo bằng được hay cố tình đày đọa anh cho bõ ghét? Thôi em mắng mỏ anh xin chịu, không dám xin tha cho mình, nhưng anh khẩn cầu em hãy tha cho chính em, đừng hành hạ bản thân, kẻo có ngày phải đi cấp cứu mất. Khi đó thì bố con anh, ai chăm nom đây? Em là người quan trọng nhất trong nhà mà, có hiểu không vợ yêu ơi?
ở Phạm ngọc thạch có mấy hàng đầm bầu ý chị,đầy ra đấy mà :p
Thương gia Horace Fletcher ở San Francisco, Mỹ đã trở nên nổi tiếng với biệt danh là “Chiếc hàm nhai vĩ đại” sau khi ông tuyên bố đã giảm được 20kg bằng cách chỉ nhai thức ăn nhưng không… nuốt. Sau khi bị từ chối bảo hiểm sức khỏe do cân nặng của mình, Horace Fletcher đã nhai mỗi miếng thức ăn 32 lần (một lần tương ứng với một chiếc răng) và sau đó giải phóng lượng thức ăn đó ra ngoài. Theo logic của ông thì như thế sẽ hấp thụ được lượng dinh dưỡng cần thiết nhất để nuôi sống cơ thể và cân nặng rõ ràng sẽ giảm đi rất nhiều.
Em zu này lúc trước DAS cùng một đợt với mình đây, sau đó mất hút. Thế bây giờ đang áp dụng pp nào vậy? Giảm được bao nhiêu rồi?
hâm mộ quá 60kg xinh hơn hẳn luôn :x c này ở đâu vậy c Zu , nghị lực và kiên trì quá thật đáng ngưỡng mộ
Để khích lệ tinh thần chị em, em xin được post hình của 1 chị đã mất 10 tháng theo phương pháp truyền thống Từ 88 xuống còn 60kg :LoveStruc:Điều em muốn nói với mọi người là " GIẢM CÂN LÀ LÂU DÀI, QUAN TRỌNG LÀ KIÊN NHẪN" Vì thế, mọi người đừng nóng vội nhé! Hãy quyết tâm! RỒi chúng ta sẽ đẹp!
oaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaaa!không biết bao lần kêu từ ngày mai phải cố gắng rồi!Dạo này hay bị cuồng bánh mì! Lúc nào cũng thèm ăn bánh mì, mà thèm thì ko chịu đc nên :Worried:! Em đang dưới vực sâu rồi! Suy sụp tinh thần lắm rồi!Các chị kéo em lên với :Crying:Sang tầng 2 rùi, em thề em hứa em đảm bảo phải thành công trong tầng này thôi!Có nhà chị nào ở gần công viên lên-nin không?!Sáng rủ nhau đi thể dục đi :Battin ey:1 mình chiến là hay bị lười với bỏ cuộc lắm!Làm sao để quyết tâm đây?!Giúp em điiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiiii!
Chào bạn, bạn cho mình hỏi chút xíu nhé. Sắp tới mình cũng định tổ chức ở hội trường số 2 Trần Bình Trọng. Thấy bạn nói bạn cũng tổ chức ở đó nên có thể cho mình thêm thông tin được không. Minh đang băn khoăn về không gian, đồ ăn, giá cả không biết thế nào. Mình dự định đặt khoảng 40 mâm thôi.Giúp mình với nhé. cảm ơn bạn nhiều
Có những cái mà m chỉ có thể khắc phục bằng tinh thần được thôi,hi.Trước m cũng tự ti về cái bắp chân lắm.Lần đầu tiên dám mặc váy ra đường,chuẩn bị tinh thần bị chê lắm rùi,ấy thế mà có a vọt qua khen 1 câu"chân trắng thế" :)).Đấy,chỉ tại bản thân m cứ tự kỷ ám thị là người khác cũng đang soi vào chân m,nên mới sợ,chứ thực ra ngta có ai chú ý đâu.Mà m thấy,ngoài mấy a thích chân dài thì ko nói,chứ đàn ông nhìu ng họ thích chân phụ nữ mập 1 chút,tròn 1 chút,đáng iu ^^.
Em chưa chồng nên hẻm lo :P