images
Thịnh hành
Cộng đồng
Webtretho Awards 2025
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
EQ tầng 67- Trung thực với chính mình và tử tế...
Em có biết là em sai rồi ạ.
Cái tính này của em làm phiền lòng nhiều người khác trong nhiều trường hợp. Nếu là trong công việc thì em thường sẽ nhắn lại thông báo mọi người; nhưng cứ là người thân yêu thì em lại mặc kệ. Kiểu như suy nghĩ của em lúc đó là "người ta yêu quý mình, thì mình làm nũng tí chẳng sao. Đây là vấn đề tình cảm có thể xuề xoà được chứ không cần chuyên nghiệp như khi làm việc".
Lúc ngồi nghĩ lại một mình, thì em thấy đó là sự bướng bỉnh, ngoan cố... Nhưng sửa nó thế nào em lại chưa biết.
Em không hiểu trong tâm trí em nghĩ gì trong những tình huống đó, vì em sẽ bị nổi khùng nếu phải thông báo là em thay đổi lịch mà người đó không chấp nhận ngay. Kỳ vọng của em là khi em báo lại là kế hoạch thay đổi, em mong muốn một câu trả lời giống như khi em làm việc: "ok, vậy để mọi người sắp xếp lại". Còn trong mối quan hệ tình cảm, khi em báo đổi lịch thì hay bị người ta nhõng nhẽo kiểu "sao lại thế? mình đã hẹn rồi cơ mà? Anh chỉ muốn nói vài phút thôi..." Những câu trả lời thế này khiến cơn nóng trong người em bốc hoả.
Khi ấy, em thường trả lời 1 trong 2 hướng: hoặc cố gắng trả lời qua quýt rồi tắt máy, vì cơn bốc hoả nói trên có thể khiến em to tiếng. Hoặc em không báo gì cả và tự thành người thất hứa :((((((
Mỗi khi em chọn cách 1, thì "vài phút thôi" của người giao tiếp khiến em thấy dài đến mức khôgn cần thiết. Em không biết nói gì hay biểu hiện cảm xúc thế nào với những câu I miss you, I love you, how are you, what are you doing... Em mong "vài phút" đó người đó chỉ nói thôi, đừng hỏi em gì cả để em khỏi trả lời.
Em ích kỷ quá phải không? Giờ làm sao cho hết ích kỷ hả mọi người @};-
06:18 CH 23/01/2019
EQ tầng 67- Trung thực với chính mình và tử tế...
Em chào mọi người ạ,

Đã hơn 1 năm rồi em mới quay lại nhà EQ. Năm vừa qua em tất bật chuyển việc như em kể dưới đây, và cũng vì chuyển việc mà lần này lại mong các anh chị tư vấn giúp em chuyện tình cảm.

Hơn một năm qua em tập tành làm sales. Em quen anh ấy là giám đốc của công ty nơi em làm. Do đây là sản phẩm mới, em phải đi sang nước anh ấy để học dài ngày và nhiều lần, nên anh ấy có host em ở nhà anh ấy trong thời gian em ở bên đó. Anh ấy cũng giúp em trong quá trình làm việc ở Việt Nam, hướng dẫn cho em cách làm... nên hai người phát sinh tình cảm đến nay đã yêu nhau được tầm một năm rồi.

Em rất hạnh phúc với mối quan hệ này. Anh ấy chăm sóc, bảo ban, quan tâm, tình cảm... Em chưa từng nhận được đầy đủ như thế từ các mối quan hệ trước. Anh ấy cũng quý em vì sự thông minh, biết làm ăn, biết chăm sóc khi người khác cần.

Có một điều em và anh ấy chưa khớp được, và cũng là điều em mong mọi người tư vấn giúp em. Anh ấy là người rất thông minh và quyết đoán; lại nhiều năm làm lãnh đạo; lại có nghề tay trái là kiểm toán và luật sư; nên cách anh ấy nghĩ và làm rất chỉnh chuẩn giống như công việc anh ấy làm. Trong khi em lại là đứa thích gì làm đấy. Việc này dẫn đến hệ quả là em hay thay đổi kế hoạch đã hẹn với anh ấy mà không nhìn ra là có thể gây khó chịu cho anh.

Ví dụ: bình thường hai đứa hẹn nhau là anh ấy sẽ gọi điện cho em tầm 11am giờ VN. Hôm qua em đạp xe quanh Hà Nội nên không online. Anh ấy gọi lúc em đang ở cửa hàng xe đạp chọn mũ bảo hiểm. Em bắt máy và nói "em đang đi xe đạp. Ở đây ồn ào lắm mà em quên mang tai phone. Em không nghe rõ anh nói gì. Để 3 tiếng nữa em về nhà rồi gọi cho anh". Anh ấy đồng ý. Rồi do em không nghe được anh nói nên anh làm điệu bộ hôn gió, cười nói bày tỏ nhớ em... Nhưng em không nghe thấy gì và cũng đang bận chọn đồ => em cười và chào tạm biệt rồi tắt máy đột ngột.

Sau 3 tiếng em vẫn đang đi xe bên Long Biên. Anh ấy lại nhắn tin xem em về chưa. Em nhắn lại "Em vẫn đang trên đường". 2 tiếng sau đó anh lại nhắn tin "Em đang ở đâu rồi". - "em vẫn đang trên đường".

Về đến nhà là 10pm. Em mệt rũ & rất muốn nghỉ, nhưng vẫn gọi cho anh ấy vì biết anh vẫn chờ em gọi điện. Trên đường về nhà em đã nghĩ sẽ kể với anh ấy là "hôm nay em đã cố đạp xe lâu hết sức có thể xem mình có thể đi được bao xa. Hi vọng sẽ khiến mình tự tin cho chuyến đi dài ngày sắp tới...". Em vừa bật video call lên thì gặp ngay nét mặt hầm hầm của anh ấy:
- sao em không gọi cho anh?
- Hôm nay em đạp xe để xem sức mình đi một ngày được bao nhiêu km. Em về nhà rất mệt nhưng vẫn muốn gọi để kể cho anh nghe em đã vượt qua khả năng của chính mình như thế nào. Vậy mà anh chẳng hỏi em chuyện đó, lại trách em sao không gọi. Em đi đường thì không gọi được chứ sao.
- Ừ, thế em kể chuyện em đi xe đạp đi!
- Em đi mua đồ cho xe đạp từ 10 giờ. Lẽ ra cũng không cần đi nhiều như vậy và em có thể về nhà lúc 5pm để gọi cho anh. Nhưng em lại muốn xem sức mình có thể đi được bao lâu nên em lại cố. Em rất tự hào với mình là em đã đạp xe hơn 8 tiếng đồng hồ.
- Anh không tin là em không nghỉ chút nào. Và khi nghỉ sao em không dành ra ít phút gọi cho anh?
- Em đúng là có nghỉ uống nước hoặc ăn trưa; nhưng em không muốn gọi vì em biết anh sẽ bày tỏ tình cảm rất mùi mẫn và nó sẽ làm át cảm xúc hưng phấn của em với việc đạp xe. Điều đó sẽ khiến cuộc gọi của em với anh như bị ép buộc.
- Nhưng anh chờ em cả ngày rồi. Em hẹn 3 tiếng gọi lại mà không gọi??!!! Em không quan tâm đến cảm xúc của anh sao?
- Thế anh kể cho em nghe ngày hôm nay của anh đi. Anh cảm thấy thế nào?
- Thôi! Em nghỉ đi!
- Em cũng vừa về nhà, em đang rất mệt nên sẽ gọi lại cho anh sau.
Rồi tắt máy.

Em biết là anh ấy đã ngồi trước computer chờ em gần 10 tiếng đồng hồ. Với tính cách của anh ấy mà em nói ở trên, thì chắc chắc là anh ấy đã dành cả ngày thứ 7 ngồi ở nhà chờ em liên lạc. Em cũng biết là em hẹn 3 tiếng sau gọi lại mà không gọi sẽ làm anh ấy rất khổ tâm; không biết có chuyện gì xảy ra trên đường với em không... Em cũng biết là em hẹn mà không thực hiện thì anh ấy cảm thấy bức bối.

Có điều, nó là tính cách của em: khi em đang tập trung/ hào hứng với 1 việc thì em không có hứng thú với tất cả các việc còn lại. Khi em đang thích đạp xe trên phố, hay nghỉ ăn trưa... thì em muốn tận hưởng thời gian đó và ngắm nhìn chiếc xe đạp xinh đẹp của mình. Nếu em bốc máy gọi cho anh ấy lúc đó, thì cuộc gọi với em rất nhạt nhẽo và em chỉ muốn ngắt máy luôn để còn quay lại với hứng thú đạp xe và ngắm xe của mình. Những lần trước em đã thử vài lần cố gọi cho anh ấy vì biết anh đang chờ, thì những nụ hôn gió hay những câu "I love you" em nghe lạ lẫm. Em không đáp lại tình tứ được vì tự thấy sống sượng.

Quay lại câu chuyện 10pm tối qua. Em nghỉ ngơi đến 1am rồi gọi lại. Anh ấy vẫn đang chờ trước máy tính. Lúc đó em đã nghĩ ra là mình sai rồi nên ngay khi màn hình bật lên em đã gửi ngàn nụ hôn gió và bày cái mặt biết lỗi. Anh ấy lại vui vẻ ngay. Hai đứa nói chuyện một lúc thì em thanh minh:
- Em có cái tính là chỉ tập trung một việc một lúc và cảm xúc rất cao độ cho việc đó (hôm nay là việc đạp xe). Nếu em quay sang việc khác (ví dụ gọi cho anh) thì em không tập trung vào việc khác ấy được. Giả sử em tập trung cảm xúc vào việc gọi cho anh, thì em sẽ mất hứng việc đạp xe. Em nói thật đấy! Anh nhớ vụ người yêu cũ của em không? Khi em chuyển sang yêu anh thì em không còn nghĩ gì đến anh kia nữa! Thấy chưa? Em nói đúng mà! nếu em mà có khả năng làm nhiều việc một lúc, thì có khi em yêu mấy người một lúc í chứ!

Anh cười khà khà vặc lại: oh không! Anh làm việc với em anh biết. Em có khả năng chuyển đề tài giỏi lắm. Nói chuyện với đối tác mà em còn dẫn dắt được họ cơ mà!! Chỉ là em có muốn chuyển hứng thú của em (từ đạp xe sang gọi cho anh) hay không thôi! Lần sau nếu em cũng bận như vậy, anh mong em dành cho cuộc gọi của anh 10 giây thôi. Đừng tắt máy ngay như vậy nữa!
Em vâng.

Nhưng trong lòng em vẫn biết là cốt rễ của mâu thuẫn trên chưa giải quyết được. Tính anh ấy chỉnh chuẩn còn tính em thì phóng túng. Em không muốn làm anh ấy buồn vì tính cách đó của mình. Làm sao để em điều khiển được tính cách của em?

À, còn một chuyện nữa là anh ấy cũng khiến em khó chịu về tính bossy. Cái gì anh ấy muốn thì không ai có thể làm khác được. Em nghĩ đây là vấn đề di truyền. Bố và em trai anh ấy cũng có tính đó. Trong nhà có một cháu 2 tuổi cũng có tính đó. Ai cũng bảo tính của cháu rất giống tính anh ấy hồi bé. Nói chung là mọi người trong nhà đã chấp nhận sống chung với lũ; nhẫn nhịn anh thì sẽ qua.

Em có lần đầu tiên trải qua cảm giác nhẫn nhịn đó với anh. Cách đây nửa năm khi đàm phán hợp đồng với đối tác, anh có hiểu lầm một điều khoản và gọi điện mắng em. Anh nói liên tục trên video call, nói em đã sai thế nào khi đồng ý điều khoản đó. Vì em biết là anh hiểu lầm nên việc sai đó sẽ không sảy ra. Trên video call, em chỉ ngồi nghe, thư giãn nét mặt và nghĩ trong lòng "hê hê, sếp nhầm rồi. Thôi sếp cứ nói đi. Mai sếp bình tĩnh em sẽ chỉ cho sếp xem chỗ nhầm". Hôm sau em gọi lại cho anh giải thích. Anh cười xong bảo "em biết cách làm việc với anh rồi đấy. Tính anh là vậy. Khi anh nói là phải được nói, còn người nghe phải nghe đừng có cãi lại ngay".

Nghĩ lại thì tính cách đó là gia trưởng còn gì! Em vốn bất cần nên nếu gia trưởng quá mà em hết chịu nổi thì dễ tung hê lắm. Các anh chị giúp em chỗ này xem nên ứng xử thế nào với ạ.

Em rất cảm ơn mọi người
06:24 CH 20/01/2019
EQ tầng 67- Trung thực với chính mình và tử tế...
Em cảm ơn mọi người đã nói để em hiểu ra.
Việc em không trao đổi trên EQ thường xuyên là vì em không có duyên tán chuyện đâu ạ. Em nghe chuyện của mọi người viết lên đây, đọc các lời khuyên của người khác cho từng trường hợp, hay nghe mọi người trao đổi với nhau... thì em biết vậy thôi chứ không biết nói gì. Ở ngoài đời em cũng vậy. Mong mọi người thông cảm cho tính cách của em @};-
11:39 SA 20/01/2019
EQ - Trước khi giữ lửa, hãy nghĩ đến việc chọn...
> Chị Kiềng Ba Chân nên tìm người khác để tâm sự xem sao. Một người bạn nữ chẳng hạn. Đàn ông nhiều khi nghe mình kể problem họ sẽ tự dịch ra là họ đang phải chịu trách nhiệm về tâm trạng của chị. Họ không có thói quen tâm sự kiểu nói ra rồi thôi.
Vì vậy, chị kể nhiều bức xúc thì trong lòng họ sẽ thấy rất nặng nề ạ.
Hơn nữa, chị chỉ tâm sự với chồng tức là mọi tâm trạng của chị đều xoay quanh chồng, hướng vào chồng... Trong khi, chị lẽ ra nên có nhiều trung tâm khác để “giảm tải” cho chồng chị.
Chị qua đầu ngõ gội đầu rồi nói chuyện với mấy em nhân viên ở đó cũng được. Chuyện gì riêng tư quá thì nói với bạn thân.
Mục đích của chị là CHỊ ĐƯỢC NÓI chứ không phải CHỒNG PHẢI NGHE & TRẢ LỜI :)
10:07 SA 04/03/2018
EQ - Trước khi giữ lửa, hãy nghĩ đến việc chọn...
@Dab
Đúng là đi nước khác anh ấy không ý kiến gì ạ! Em sẽ dụ khị để anh ấy đi cùng em :)
Đàn bà vẫn ngất vì tiền chị ạ! :)
Em cảm ơn chị nhiều
12:36 CH 01/03/2018
EQ - Trước khi giữ lửa, hãy nghĩ đến việc chọn...
Các anh chị có thể giúp em một chuyện nho nhỏ mà em bị rối vì tiền không ạ?

Em có một cái vé máy bay khứ hồi du lịch Ấn Độ. Em mua từ tháng 6 năm ngoái, định đi du lịch một mình. Xong anh nhà em bảo "phụ nữ không nên đi 1 mình đến Ấn Độ. Em mua vé và đặt khách sạn rồi thì để anh trả tiền cho em". Rồi anh ấy "bù tiền" vào tài khoản cho em thật; thế là em delay cái vé được 1 năm. Vé sẽ hết hạn vào tháng 6/2018.

Giờ em nhìn cái vé em lại tiếc tiền. Em lại muốn đi. Em nũng nịu với anh là "em sẽ đi cùng nhóm phượt. Đi đông người sẽ an toàn anh ạ". Anh bảo "nếu em muốn đi thì để lúc nào anh đi cùng em. Đừng đi với người lạ, không an toàn". Lúc đó em mắt chớp miệng đớp "vâng, vậy em chờ anh. Nhưng mà em vẫn tiếc cái vé quá!" Mà đúng là em tiếc tiền vé và cơ hội du lịch thật ạ. Em chưa đi Ấn Độ bao giờ! Anh chỉ nhắc lại "em thích đi Ấn Độ thì anh dẫn em đi. Đừng đi mà không an toàn, anh lo".

Vé em không đổi tên, không bán lại được... Nói ngắn gọn là em tiếc tiền! Giờ em nên nghe lời anh ấy hay nên tìm cách thuyết phục anh ấy yên tâm để em đi? Nghe lời anh thì em nên bụng bảo dạ thế nào cho thanh thản; mà thuyết phục anh thì làm sao để anh yên tâm?
Chuyện làm em rối nên không tự nghĩ thông được. Anh chị giúp em với ạ
11:45 SA 01/03/2018
Xin kinh nghiệm về làm thủ tục visa đi Nauy
Các bạn cho mình hỏi việc làm visa Nauy cho trẻ em Việt Nam ạ.
Bé nhà mình 9 tuổi. Mình dự định hai mẹ con đi du lịch kết hợp công việc của mình ở Nauy.
Hiện mình chưa biết thủ tục xin visa cho bé trong hoàn cảnh của mình: Mình và bố của bé đã ly hôn & con do mình nuôi dưỡng (bố bé cũng là người VN).
Câu hỏi của mình là: Khi làm visa du lịch cho con, mình có phải nộp giấy tờ gì của chồng cũ không? Ví dụ như có nước thì yêu cầu giấy đồng ý của bố cho con xuất cảnh theo mẹ; có vài nước lại còn yêu cầu thêm bản sao CMND hoặc bản sao hộ chiếu, hoặc chồng cũ phải trực tiếp đến ĐSQ để ký...
Lúc này chồng cũ của mình đang không muốn cho con đi. Vì vậy mình muốn biết mình có phải lấy giấy tờ/ chữ ký... của anh ấy không.
Mong mọi người có kinh nghiệm thì chia sẻ giúp mình!
02:13 CH 04/08/2017
baor lãnh vợ con sang nhật
Cho mình hỏi việc làm tư cách lưu trú cho trẻ em ạ.
Bé nhà mình 9 tuổi. Mình dự định cho con sang Nhật theo mình 2 năm, mình là du học sinh.
Khi hỏi ĐSQ Nhật ở Hà Nội về việc làm visa cho con, họ nói phải xin được giấy phép lưu trú ở Nhật cho bé trước đã. Nhưng mình chưa biết thủ tục giấy phép lưu trú cho bé trong hoàn cảnh của mình: Mình và bố của bé đã ly hôn & con do mình nuôi dưỡng (bố bé cũng là người VN).
Câu hỏi của mình là: Khi làm visa/ xin giấy phép lưu trú, mình có phải nộp giấy tờ gì của chồng cũ không? Ví dụ như có nước thì yêu cầu giấy đồng ý của bố cho con xuất cảnh theo mẹ; có vài nước lại còn yêu cầu thêm bản sao CMND hoặc bản sao hộ chiếu, hoặc chồng cũ phải trực tiếp đến ĐSQ để ký...
Lúc này chồng cũ của mình đang không muốn cho con đi. Vì vậy mình muốn biết mình có phải lấy giấy tờ/ chữ ký... của anh ấy không.
Mong mọi người có kinh nghiệm thì chia sẻ giúp mình!
01:57 CH 04/08/2017
Có ai biết thông tin về trường tiểu học ở Nhật...
Cho mình hỏi việc làm tư cách lưu trú cho trẻ em ạ.

Bé nhà mình 9 tuổi. Mình dự định cho con sang Nhật theo mình 2 năm, mình là du học sinh.

Khi hỏi ĐSQ Nhật ở Hà Nội về việc làm visa cho con, họ nói phải xin được giấy phép lưu trú ở Nhật cho bé trước đã. Nhưng mình chưa biết thủ tục giấy phép lưu trú cho bé trong hoàn cảnh của mình: Mình và bố của bé đã ly hôn & con do mình nuôi dưỡng (bố bé cũng là người VN).

Câu hỏi của mình là: Khi làm visa/ xin giấy phép lưu trú, mình có phải nộp giấy tờ gì của chồng cũ không? Ví dụ như có nước thì yêu cầu giấy đồng ý của bố cho con xuất cảnh theo mẹ; có vài nước lại còn yêu cầu thêm bản sao CMND hoặc bản sao hộ chiếu, hoặc chồng cũ phải trực tiếp đến ĐSQ để ký...
Lúc này chồng cũ của mình đang không muốn cho con đi. Vì vậy mình muốn biết mình có phải lấy giấy tờ/ chữ ký... của anh ấy không.

Mong mọi người có kinh nghiệm thì chia sẻ giúp mình!
01:54 CH 04/08/2017
Bố mẹ nào biết về vấn đề cho trẻ con đi du lịch ở...
Bạn nào có biết thủ tục ở Úc không ạ? Nước này có yêu cầu giấy đồng ý của chồng cũ cho con (dưới 16 tuổi) khi mẹ xin visa cho con đi theo mẹ không?
11:42 SA 27/05/2017
Xin chỉ dẫn làm thủ tục xin visa Nhật
Cho mình hỏi thủ tục xin visa du lịch tự túc cho trẻ em (dưới 10 tuổi). Bạn nào biết giúp mình với!

Mình đã ly hôn; con được toà án cho ở với mình. Vậy giờ mình làm visa cho con đi Nhật du lịch cùng mình thì đại sứ quán có yêu cầu giấy tờ gì của bố cháu không? Bố cháu chưa đồng ý cho cháu đi.
Mình đã xin được visa cho mình rồi. Sau đó mới nghĩ là "hay là cho con đi chơi luôn cùng chuyến".
07:16 CH 25/05/2017
EQ _Trí thông minh cảm xúc _Người phụ nữ và hành...
@ Mikie_lady: oh, sao bạn nói dễ hiểu quá! Mình cảm ơn bạn nhiều @};-@};-@};-
12:34 CH 15/10/2016
EQ _Trí thông minh cảm xúc _Người phụ nữ và hành...
Mình xin phép nhà EQ cho mình chưa trả lời ngay lúc này, hay thảo luận thêm về ý kiến của mọi người đã nói về case của mình. Cái câu " thương người như thể thương thân" nó ngắn gọn mà không dễ học chút nào với mình! Mình thực sự cần thời gian suy nghĩ. Bụng dạ tối tăm nên mình học hoài nó không vào người. Khổ thế!
09:34 SA 15/10/2016
EQ _Trí thông minh cảm xúc _Người phụ nữ và hành...
Ôi sao mình học cái EQ này nó lùng nhùng thế chứ! Thế này không phải, thế kia không hiểu... Nhức cả đầu với EQ thế này thì hạnh phúc sao được! Này thì EQ này! :7:
Này thì yêu này! :7:
Này thì không yêu này! :7:
Không biết sao sai này! :7:
Không biết sửa thế nào này! :7:
09:00 SA 15/10/2016
EQ _Trí thông minh cảm xúc _Người phụ nữ và hành...
Mình cảm ơn HT, Wick và Yooko.
bạn không có yêu bạn trai hoặc có chăng là tình yêu bạn không đủ... Hạnh phúc là phải là chính bản thân và cả người sống cùng đều cảm nhận thế thì mới trọn vẹn.

tớ cũng cảm giác giống Hám Tiền.

nếu em là zuiwa - chồng nhắn tin hỏi han vậy thì em cứ hùa đáp theo thôi. Chồng quên đổ rác thì mình đổ, quên cất bát thì mình cất ..., thích bắt đền chồng thì vào nhõng nhẽo dỗi hờn bắt ông ý xoa tay bóp chân cho, can cái tội làm vợ mệt phải đi đổ rác này, làm vợ mệt phải cất bát thay chồng này, rồi hôn chiu chíu làm gì thì làm, cho bõ ghét, cứ chục lần thế kiểu gì chả có vài lần chồng làm thay cho :>:>:>.


Khi đọc vấn đề bạn HT nêu, mình tự hỏi "vậy trong ví dụ cụ thể này, mình cư xử thế nào mới đúng là yêu chân thành?" Và khi đọc ý tưởng của bạn Yooko thì có vẻ như mình đã nhìn ra chỗ cứng nhắc của mình.
=> việc (đổ rác chẳng hạn) thì cần phải được làm xong.
=> Anh hứa mà chưa làm hay quên thì mình tìm cách khác, vì mình muốn sạch sẽ và anh cũng thế.
=> Nếu muốn anh nhớ việc, thì mình tìm cách giao tiếp sao cho anh tự hào vì giúp được việc nhà + mình cũng vui vẻ...

Mình có thể hỏi thêm bạn HT & bạn Enjoy (& các bạn khác) về vấn đề này không?
Nhiều khi tôi cứ thắc mắc là : chỉ cần vài bài trên này tôi đọc được tính cách của các bạn ấy thì tại sao các bạn ấy lại nghĩ rằng người sống cùng không phát hiện ra nhỉ? Đánh giá thấp người sống cùng quá.

Chỉ có nhận, không có cho


Mình cũng tự hỏi câu này sau mấy lần mình nhận góp ý ở nhà EQ là mình không biết sống vì người khác: "nếu đúng là mình không biết nghĩ cho người khác, thì tại sao mình vẫn có bạn? Mình có những người bạn hơn mình 50 tuổi; 30 tuổi... Hàng tuần nói chuyện, thỉnh thoảng đi ăn, đọc sách... Vậy họ bị mình lợi dụng sao? Hay là họ có lý do gì nên mới làm bạn với mình?" Đó là những câu hỏi mình tự hỏi mình chứ không phải mình đặt ra để vặn lại ý của mọi người ở nhà EQ. Mình thực sự muốn chạm thấu vào cái sai của mình để sửa. Các bạn đừng bỏ case của mình nhé!

Mình nhận với nhà EQ là mình ít chia sẻ với mọi người ở nhà EQ, dù mình vẫn theo dõi. Cách đây hơn chục tầng, có bạn còn gợi ý "dù chúng ta chưa giỏi EQ nhưng cứ thử tư vấn cho mỗi case xem sao. Mỗi lần đưa ra ý kiến và được mọi người thảo luận nên / không nên, tự chúng ta sẽ học được". Hơn một lần mình thử type ý kiến của mình; nhưng chưa bao giờ bấm gửi đi. Khi mình viết ra, mình tự thấy ý kiến của mình không thấu đáo gì hết. Chúng có vẻ không giúp được người hỏi, mà có khi còn làm rối quá trình tư vấn của các bạn có thâm niên ở đây. Vậy là mình im lặng. Có phải do mình không biết cách nói ra rằng "mình đã type mà khôgn dám gửi đi..." nên mình bị cho là "không chia sẻ"? Hay vì sao, xin mọi người nói để mình biết.

Mình cũng nhận với nhà EQ là một số bạn của mình (ở ngoài đời) nói mình ít giao tiếp với họ. Họ nói đúng. Mình suy nghĩ khá lâu và đến gần đây mình nhận ra là do mình tự ti. Phần lớn bạn của mình đều nhiều tuổi hơn mình. Do đó, họ có kinh nghiệm sống hơn, có điều kiện và địa vị, có các kế hoạch lớn, con cái họ cũng lớn hơn con mình... Khi mình gặp họ, cái mình "cho đi" chỉ là thời gian gặp gỡ, nói vài câu chuyện về gia đình hoặc đi chơi. Mình không trao đổi gì được các vấn đề họ gặp phải, như kinh doanh, chuẩn bị cho con đi du học, kỹ thuật đánh golf chẳng hạn... Mình rất ái ngại về việc: vấn đề của mình thì họ có thể giúp (hướng dẫn, tư vấn...); mà vấn đề của họ thì mình chỉ có thể nghe.

Có lẽ cái mình thấy mình có ý nghĩa với bạn bè nhất đó là mình lắng nghe. Trong các bạn thân, hầu như ai có chuyện gì cũng tìm đến mình để nói. Bạn nói xong mình cũng có đưa ra được lời khuyên gì đâu, cho nên họ nói xong họ đi về.

Ngoài ra, mình ít giao tiếp với họ vì bạn bè gặp gỡ thì thường đi nhà hàng, đi du lịch cuối tuần... Một số người thì nấu ăn ở nhà, mời mọi ngừoi đến ăn (có đóng góp) hoặc cùng nhau đi ăn tối ở tiệm. Mình điều kiện không có thì đu bám theo sao nổi! Mình có lần theo, có lần từ chối. Nhiều khi muốn gặp mà lại không sắp xếp được thời gian nên chỉ ra vỉa hè uống trà đá một lúc rồi về...
Mãi rồi thành ra ít giao tiếp với mọi người. Bạn thân thì nhắc nhở, bạn sơ thì im hơi lặng tiếng luôn.
Mình phải làm sao để hoà đồng hơn/ cho đi nhiều hơn/ được mọi người cho là đang cho đi chứ không chỉ nhận... trong điều kiện của mình?
06:56 CH 14/10/2016
EQ _Trí thông minh cảm xúc _Người phụ nữ và hành...
Chào các bạn và các anh chị. Hôm nay mình trở lại để cảm ơn nhà EQ. Sau 1 năm kể từ ngày mình vào xin tư vấn, cuộc sống của mình đã có nhiều đổi khác. Nhờ nhà EQ nhiều lắm í! Mình sẽ kể chuyện đổi tính đổi nết của mình; rồi sau đó lại xin tư vấn thêm một chút nữa về chuyện gia đình & bạn trai.
Chuyện mình thay đổi: Cũng là chuyện anh quên đổ rác chẳng hạn, trước đây mình sẽ nhắc "hôm qua anh quên đổ rác giúp em đấy nhé. Trong bếp mùi quá. Lần sau nhớ...". Thậm chí đang giờ đi làm mà mình nhớ ra là mình nhắn tin "hôm nay về anh nhớ đổ rác nhé". Còn bây giờ, mình cứ để túi rác đấy 2 hôm rồi, anh không nhớ ra cũng từ từ. Đã cháy nhà vì túi rác đâu mà phải cuống.
Trong giờ làm hôm nay anh nhắn "có gì mới không em?"
Mình nhắn lại: "Không có nhiều cái mới anh ạ. Ví dụ như em nhớ anh từ sáng, mà giờ vẫn nhớ; máy rửa bát chạy xong rồi, mà bát vẫn ở trong máy (nhà mình thoả thuận anh phụ trách máy rửa bát); rác vẫn ở trong bếp... Tất cả đều phải nhờ tay anh mới xong đấy! Em không biết đâu!"
Anh cười phà phà trong điện thoại "tối về anh sẽ làm. Anh quên mất túi rác nên sáng nay lúc đi làm chỉ bỏ túi rác nhựa trong garage thôi! Anh còn muốn lắp cái sofa nữa. Để trong garage cả tuần rồi". "Vâng. để tối em cùng lắp sofa với anh. Em sẽ ngắm trước xem kê lại đồ trong phòng khách thế nào nhé!".
Mình so sánh bản thân bây giờ với trước đây, thấy gần như đổi đen thành trắng. Sao trước đây mình cứ tự nhủ mình không ngọt ngào được, ngượng mồm, không quen... Giờ ngọt thế cũng có bị làm sao đâu?? Không khí gia đình lại đầm ấm.
Việc sắp tới anh về VN với mình, mình cũng không lo lắng nhiều như trước. Ví dụ như anh về VN cần có việc làm, chỗ ở... là việc anh phải lo. Nếu là mình trước đây, kiểu gì mình cũng sốt vó lên, chạy ngược chạy xuôi nhờ headhunter tìm việc hoặc nhờ bạn bè giới thiệu... Giờ mình không cầm đèn chạy trước ô tô. Việc mình mình làm đã; thân mình mình lo đã. Quan trọng là không khí gia đình phải vui vẻ. Mình cũng biết mình không lo được việc làm cho người nước ngoài ở VN, nên mình cũng bảo anh luôn là em không lo được đâu. Em chỉ có thể giúp abc trong khả năng của em thôi.
Mình thực sự thấy cách suy nghĩ này khiến mình rất nhàn. Một năm trước đổ về trước, mình còn phải nghe phật pháp hàng ngày mà vẫn không thay đổi được cách nghĩ. Cứ cuống hết cả lên khi người quanh mình có việc khó gỡ; cứ thấy đó là việc của mình; cứ ôm vào để giải quyết... Giờ đây, mình thấy tâm an; có thể tập trung năng lượng cho việc mình muốn làm. Mình cảm ơn nhà EQ nhiều lắm. Tất cả là nhờ nhà EQ đó.
Giờ mình và anh có ý định sống với nhau dài lâu, nhưng có một số bất đồng. Mình mong mọi người góp ý thêm. Mình là người trong cuộc nhiều khi nghĩ không ra.
Việc 1:
Hiện nay anh có ý định sống với mình ở VN. Nhưng chỉ vài năm (dưới 5 năm), rồi gia đình sẽ chuyển đến một nước khác. Ý định là thế, mà cả hai cũng chưa biết thực hiện như nào.
Bản thân mình thì chắc sẽ phải ở VN lâu hơn 5 năm, vừa công việc vừa con cái. Nhìn thôi đã biết là khó mà rời khỏi VN trong vòng 5 năm tới, trừ khi có lý do. Mình đã nói với anh là "em có thể sẽ ở VN đến 10 năm"; và anh có vẻ không biết phải giải quyết sao. Mình có nên kệ việc này không?
Việc 2:
Anh muốn sinh thêm con còn mình thì không. Suy nghĩ của mình về việc này có thể sẽ thay đổi, nhưng lúc này là KHÔNG. Mình cũng đã nói với anh như vậy, và anh có vẻ không vui. Mình có nên kệ việc này, khi nào đến nơi rồi nghĩ?
Việc 3:
Anh khá là chặt chẽ về tiền bạc. Mình quan sát cách anh dùng tiền với người thân thì thấy nhiều điều gợn gợn. Ví dụ: trước đây ở với bố mẹ, anh kiến ra tiền nhưng chưa bao giờ góp tiền ăn (anh bảo: cũng biết là không nên nhưng thấy bố mẹ không bảo gì nên thôi). Anh đi công tác ở các nước về hiếm khi nào mang món quà nhỏ về cho mọi người (anh bảo: đúng là anh không làm thế. Gần đây anh mới nghĩ đến). Anh ngỏ ý muốn giúp ai đó về tiền thì từ ý định đến hành động là quãng rất lâu (người VN gọi là đút tay vào túi lấy ví mà mãi không thấy rút được ví ra!). Mình có phải lo về tính cách này không?
Mình mong mọi người cho mình lời khuyên. Lúc này mình bận chuẩn bị về VN nên cũng không nghĩ được nhiều. Rất cảm ơn nhà EQ @};-
06:09 CH 13/10/2016
EQ - trí thông minh cảm xúc - Người phụ nữ giữ...
bấm nhầm
12:30 CH 29/08/2016
EQ - trí thông minh cảm xúc - Người phụ nữ giữ...
@ Phương Nhi

Mình nghĩ lúc này hầu hết mọi người đều hiểu không phải một mình bạn gây ra chuyện. Nhưng bạn là người thấp cổ bé họng nhất nên bị đổ lỗi; lại là "người dưng" nhất trong số những người trong cuộc nên bạn bị lôi ra thí tốt. Họ phải giữ thể diện nên không thể nhận lỗi về mình và nói lời công bằng cho bạn.
Mình tin là nhiều người đều biết tình thế của bạn là như vậy.

Mẹ chồng bạn biết bạn bị oan mấy phần. Lúc này, bà mong bạn để yên cho bà đổ lỗi cho bạn; để bà còn có cái thế mà bảo ban con giai và người cháu kia. Bạn có giúp bà được không?

Nếu là mình, ngay lúc này mình sẽ im lặng. Để những người kia tự xử lý cho chuyện lắng xuống rồi tính. Trong lúc chờ chuyện lắng xuống, bạn hỏi trên nhà EQ xem bạn sẽ nói lại thế nào khi có dịp. Bạn có khá nhiều thời gian để chuẩn bị cho cuộc nói chuyện đó đúng không nào? :)
04:45 CH 09/08/2016
EQ - trí thông minh cảm xúc - Người phụ nữ giữ...
@ Hoa Tuyết: Bạn có thể kể một vài ví dụ được không? Bạn nói ngày xưa ngày nay nội dung như nào, thái độ của bạn như nào; ông bà trả lời sao; thái độ của ông bà nữa... Có thể các chị ở nhà EQ sẽ giúp bạn tìm được một giải pháp trung dung.
05:21 CH 08/08/2016
EQ - trí thông minh cảm xúc - Người phụ nữ giữ...
@ Hoa Tuyết,
Chuyện của bạn cũng là chuyện của rất nhiều nhà hiện nay. Mình quán triệt bản thân là "không thay đổi ông bà", mà tự thay đổi mình. Nếu bạn không tìm được giải pháp trung hoà cả bạn lẫn bố mẹ chồng thì ra ở riêng thôi bạn ạ.
03:11 CH 08/08/2016
z
zuiwa
Bắt chuyện
1.2kĐiểm·5Bài viết
Báo cáo