images
Thịnh hành
Cộng đồng
Bé yêu - Mẹ có quà cả nhà đều vui
Thông báo
Đánh dấu đã đọc
Loading...
Đăng nhập
Bài viết
Cộng đồng
Bình luận
Bị vợ phản bội!
Nói thật mình rất cảm ơn những góp ý và chia sẻ của mọi người đến chuyện của mình. Mọi người đa phần đều khuyên mình nên bỏ, đưa ra rất nhiều lý do hợp lý. Nhưng cuối cùng cái quan trọng nhất là làm sao để mình không còn yêu nữa để mà buông tay?! Mong mọi người cho mình phương pháp để hết yêu 1 người.Cô ấy là mối tình mình đã theo đuổi từ lâu, mình đã vượt qua vô vàng khó khăn, khổ sở vẫn chấp nhận. Giờ chỉ bảo bỏ thì sao bỏ ngay được?! Bao quên làm sao quên ngay được?! Nhiều lần bỏ nhà đi mấy hôm, lại nhớ cô ấy day dứt không nguôi. Đi đến cảnh đẹp đến mấy cũng không màng, cứ miên man suy nghĩ giờ cô ấy đang làm gì, ra sao. Mọi người bảo mình lụy tình, ngu ngốc mình cũng chịu thôi. Nhưng mình không phải điên loạn, mình sẽ không hành động rồ dại như những vụ báo chí gần đây hay đăng đâu. Nếu cô ấy lựa chọn bỏ mình ra đi thì mình cũng chấp nhận dù đau khổ chứ không níu kéo. Nhưng cô ấy cứ ở bên mình thế này thì sao mình dứt ra được?!
07:01 CH 04/04/2015
Bị vợ phản bội!
Cảm ơn sự đồng cảm và chia sẻ của tất cả mọi người! :)
08:02 SA 02/04/2015
Quen anh 5 năm, trong 3t em yêu người khác...
Không biết phải tư vấn sao đây... một người thì có vợ con, một người thì đến sau nhưng chân thành. Haha, cái nào cũng yêu rồi cái nào cũng tội.
01:29 CH 10/03/2015
Bị vợ phản bội!
Chào tất cả mọi người, từ ngày hôm ấy mình không lên trả lời bình luận của các ban, nhưng vẫn lên theo dõi và đọc đi đọc lại từng bình luận. Cảm thấy được an ủi, không cô độc. Lòng mình cũng bình lặng hơn. Để mọi người không bị nhiễm cảm xúc tiêu cực hay mất niềm tin vào tình yêu vì câu chuyện của mình nên mình mạn phép viết tiếp câu chuyện của mình để mọi người theo dõi và cảm xúc trọn vẹn không bị day dứt trong lòng về câu chuyện buồn dang dở không biết kết thúc như thế nào!
Đã một vài ngày từ hôm đó, những ngày đầu là những ngày mặt mũi mình buồn bã và thờ ơ với mọi thứ. Không khí những ngày đó lúc nào cũng căng thẳng và nặng trĩu. Cô ấy thấy mình tự hành hạ bản thân bằng việc bỏ ăn bỏ ngủ cũng dằn vặt nhiều lắm, khóc suốt thôi. Nhưng cô ấy vẫn đi làm hằng ngày và mình vẫn đi đón hàng tối. Mình thì đã nghỉ việc và mấy ngày nay chỉ ở nhà không làm gì cả. Không phải vì chuyện này mà vì trước tết mình dự tính tự ra mở kinh doanh riêng nên đã xin nghỉ trước đây rồi. Mỗi khi đón cô ấy về thấy mình cô ấy lại nặng nề, chỉ ngồi yên trên xe mà không nói không rằng. Cô ấy bảo thời gian này cô ấy chỉ thấy có mỗi công việc là giúp cô ấy quên hết mọi chuyện. Tụi mình ở hiện đang ở trọ tại một căn nhà nhỏ, phía trước có một bãi đất trống và vài bóng cây che mát sân, hồi đó tụi mình vẫn đùa đây là "căn nhà nhỏ hạnh phúc". Mình cũng định nuôi vài con mèo hay chó gì hồi ấy nhưng cô ấy bảo sợ mất công nuôi, chả ai rảnh cả. Giờ thì mỗi lần về thì cô ấy vùi mình lên giường và nằm ngủ. Cô ấy bảo, muốn chuyển ra ngoài sống một thời gian, nhưng mình không đồng ý, tuy rằng cũng thấy đây không còn là căn nhà hạnh phúc nữa. Và rồi mình theo dõi bình luận trong topic này có bạn kể về người chồng sắp cưới và kết luận rằng, mọi sự đổ vỡ trong tình yêu đều là lỗi của đàn ông. Thật sự đó như là một cái tát vào mặt mình lúc đó. Ngẫm nghĩ thấy đúng lắm, đau lắm nhưng mà nó giúp mình tỉnh ra nhiều. Mình quyết định không thể để tình trạng này kéo dài thêm nữa. Tối hôm đó đưa vợ đi làm về mình trở nên vui vẻ hơn, mua món ăn vợ thích rồi cùng ngồi nói những kỷ niệm đẹp, những chuyện vui, mình chia sẻ hết những cảm xúc của mình. Rồi mình kể về những khó khăn trong công việc trước, những tủi nhục khi bị khách hàng mắng hay những tai nạn khi đi trên đường của mình... kể nhiều nhiều nhiều những thứ mình nghĩ là không bao giờ nên kể với cô ấy vì sợ cô ấy sẽ lo lắng. Kể về chuyện hồi đi nhậu với khách hàng về xỉn rồi bị côn đồ chặn đánh mà hôm đó mình giả đò kêu bị té xe, kể chuyện mình làm mất của công ty hơn 10 triệu rồi bị trừ lương như thế nào, kể cho cô ấy cái giá thật của cái máy tính bảng mình tặng mà cô ấy làm mất thật ra nó giá 11 triệu chứ không phải 3 triệu.v.v. từ từ cô ấy trôi theo dòng câu chuyện mình kể rồi cũng hào hứng kể những câu chuyện khác, tâm trạng cả 2 dần khá lên nhiều. Rồi khuya, cả 2 êm đềm chìm vào giấc ngủ, sáng hôm sau, mọi thứ tươi tỉnh hơn, cô ấy bắt đầu cười nói lại. Rồi ôm mình chào tạm biệt khi chở đến chỗ làm. Ôm mình khi ngồi trên xe chở lúc đi làm về. Hôm qua, mùng 8-3 cũng là ngày cuối tuần cô ấy được nghỉ, cả 2 cùng nướng tới mãi gần trưa, sau đó mình dẫn cô ấy đi chơi, cô ấy thích đi hát nên 2 đứa cùng đi hát đến khản cả tiếng. Rồi về nhà, nhân dịp ngày quốc tế phụ nữ mình sắn tay áo dọn dẹp nhà cửa và nấu ăn. Rồi cả 2 cùng đi xem phim. Bây giờ mình ngồi đây viết bài này thì cô ấy đã đi làm rồi. Ít nhất là tâm trạng cũng khá hơn rồi, mình muốn cứ vui vẻ như thế này mãi, sâu thẳm trong mình muốn giữ cô ấy lại. Nhưng thật sự sự cố chấp cũng như cái tôi của thằng đàn ông trong mình đau đớn lắm, tổn thương lắm, nhưng phải tỏ ra thật vui vẻ để cô ấy không còn phải buồn nữa. Sự thật mình không thể không buông tay... chỉ là giờ chưa phải lúc phù hợp, người vợ yếu đuối của mình chưa đủ mạnh mẽ để đứng 1 mình hay đi 1 mình, tay trưởng phòng đó theo mình điều tra tuy chưa có vợ nhưng thay người yêu như thay áo, không phải chỗ dựa đáng tin cậy cho một cô gái 1 đời chồng. Nhiều bạn hỏi mình sao không buông liền, sao không thà đau 1 lần. Giá như mình đủ nhẫn tâm như vậy, nhưng bản năng của mình không cho phép bỏ rơi một người đang cần mình. Nói mình cứ kéo dài như thế này thì đau khổ thêm cho cả 2 thôi, nhưng cô ấy sẽ không bị đau khổ đâu. Sẽ đến lúc cô ấy mạnh mẽ đi tiếp và vô tình đã bỏ quên mình phía sau lưng rồi thì mình sẽ ra đi. Mình nghĩ là sau 10 năm hay 20 năm nữa lúc đó mình sẽ rất muốn đấm vào mặt mình lúc này, nhưng cứ để thế đi, đời người cũng phải có lúc dại khờ mà. Mình thật sự không phải người đàn ông tốt như các bạn nói đâu, thật đấy.
10:42 SA 09/03/2015
Bị vợ phản bội!
Cảm ơn tất cả các bạn đã động viên chia sẻ cảm xúc cũng như lời khuyên với mình, mình cảm thấy được an ủi rất nhiều. Giờ đã là nửa đêm, mình đã có một buổi tối ngồi tâm sự hết với vợ vì những chuyện đã qua và mình muốn được chia sẻ với các bạn để được góc nhìn đa chiều hơn.
Lúc tối sau khi đi làm về cô ấy biết mình chưa ăn gì nên mua 1 cái bánh bao rồi 2 đứa ngồi kể hết cho nhau mọi chuyện từ trước đến giờ. Bắt đầu cô ấy kể, lúc mới quen mình cô ấy vừa chia tay tình đầu, đang có lỗ hổng rất lớn trong trái tim, và rồi mình xuất hiện. Mình rất quan tâm và ân cần với cô ấy, điều đó làm cô ấy cảm động và gần gũi với mình hơn. Và sau đó 2 năm cô ấy đã nguôi ngoai tình cũ và chính thức trở thành người yêu mình. Cô ấy thừa nhận ngay từ lúc đó cô ấy chưa hẳn đã yêu mình vì mình rất xấu trai, lại không tâm lý chút nào hết (tuổi trẻ thường rất quan trọng đến chuyện đó) nhưng cô ấy vẫn cứ đến với mình vì cảm giác bên mình rất ấm áp và được an toàn. Rồi 1 năm sau, tình yêu của cô ấy dành cho mình cũng lớn dần lên, 2 đứa quyết định dắt nhau về ra mắt gia đình. Ban đầu gia đình cô ấy rất phản đối mình vì bản thân mình từ khi còn nhỏ đã bương chải ngoài xã hội, va chạm nhiều nên rất gai góc lại không biết phép tắc lễ nghĩa còn gia đình cô ấy là một gia đình gia giáo. Nhưng theo thời gian dùng chiến thuật mưa dầm thấm lâu, mình cũng cố gắng học phép tắc lễ nghĩa và chứng minh cho họ thấy mình rất đáng tin, cùng với sự cương quyết đến với mình của cô ấy rồi cũng được sự chấp nhận của gia đình 2 bên. Nhiều bạn thắc mắc tại sao tụi mình đã cưới nhau 4 tháng mà chưa từng quan hệ thì mình cũng chia sẻ luôn vì lúc nhỏ cô ấy bị một chấn động tâm lý rất lớn vì bị hiếp, nên về sau bị ám ảnh và luôn cảm thấy tởm lợm với chuyện tình dục, mình rất thông cảm. Tiếp tục với tâm sự của cô ấy, từ khi về chung sống với mình cô ấy thấy rất vui, nhưng mình thì cứ như khúc gỗ ấy, chẳng lãng mạn hay tâm lý chút nào. Rồi cô ấy gặp ông trưởng phòng đó thì ngay lặp tức bị thu hút bởi vè ngoài đẹp trai, lại nói chuyện rất có duyên, ngoài ra ổng còn chiều chuộng cô ấy và rất tâm lý, galang luôn biết cô ấy muốn gì. Thời gian đi làm gặp ông đó rất nhiều và được ổng trò chuyện tâm sự làm cô ấy hiểu ổng, ổng là một người đàn ông hoàn hảo. Vì thế cô ấy yêu ông ta từ lúc nào không biết, rồi mọi chuyện xảy ra như thế. Lúc bị đuổi việc cô ấy bỏ đi Nha Trang vì phải chia xa ông đó nên muốn đi cho nguôi ngoai. Rồi 2 người vẫn giữ liên lạc với nhau như thế. Nghe tới đó mình hỏi cô ấy có yêu ổng nhiều không cô ấy bảo rằng có. Rồi hỏi còn yêu mình nhiều không cô ấy bảo còn ít lắm, giờ ở bên mình vì biết ơn và cảm giác trách nhiệm thôi. Rồi mình hỏi tiếp bên ổng cô có hạnh phúc không, cô bảo có, rồi mình hỏi bên mình từ hồi đến cô có hạnh phúc không?! Cô ấy trả lời là có, nhưng ít lắm. Vậy mình mới bảo với cô ấy rằng: "thế giờ anh buông tay em đó, em đến với ổng đi, ổng cũng chưa có vợ con gì cả nên cũng không sao!". Nhưng cô ấy từ chối và bảo rằng, sau chuyện ngày hôm qua khi mình tự làm tổn thương mình khiến cô ấy đau lắm, và biết mình quan trọng như thế nào. Mặt khác sau đêm 2 người đó ngủ chung thì thấy ổng có vẻ khinh thường cô ấy ra mặt. Và theo trực giác phụ nữ của cô ấy thì sau này ổng cũng sẽ không đối xử tốt mãi với cô ấy đâu. Cô ấy xin lỗi mình và thú nhận rằng vì cô ấy luôn tin tưởng rằng nếu cô ấy có làm gì sai, hay đi đâu thì khi quay đầu lại vẫn luôn có mình đón nhận vỗ về không bao giờ bỏ rơi cô ấy hay sợ mất. Hứa rằng sẽ cố quên ổng, còn việc tìm công việc khác để một thời gian cho cô ấy suy nghĩ.
Sau câu chuyện đó mình cũng đã suy nghĩ rất nhiều, cũng đã bình tâm lại rồi nên cũng đã đưa ra được quyết định. Mình sẽ buông tay cô ấy, nhưng buông 1 cách từ từ chậm rãi thôi. Sẽ không để gia đình 2 bên trách móc gì cô ấy cả. Sau khi li dị thì tài sản cũng chia đôi nên chắc kinh tế của cô ấy cũng sẽ không gặp nhiều khó khăn. Còn mình sẽ rời xa chốn Sài Gòn xô bồ này, tìm một nơi yên tĩnh hơn để lập nghiệp. Mình không thiết tha hay cố gắng gồng mình lúc này làm gì nữa. Cảm ơn lời khuyên của mọi người.
08:18 SA 05/03/2015
Bị vợ phản bội!
Mình chả dám khuyên bạn cái gì vì tình yêu của bạn dành cho vợ quá lớn :(
Tuy nhiên, nếu là mình, mình vote bỏ! Quan điểm cá nhân của mình là không thể tha thứ cho hành động phản bội [-(
Cứ thử nghĩ xem:
- Nếu không bỏ, tha thứ cho vợ thì liệu sau này tình cảm có còn như xưa? Cuộc sống gia đình sẽ tiếp diễn thế nào? Có còn tin tưởng vợ hay chỉ còn những cãi vã, nghi ngờ?
- Còn nếu bỏ, thời gian đầu chắc sẽ đau lắm! Nhưng rồi mọi chuyện sẽ qua thôi :) 25 tuổi, vẫn còn rất trẻ để bắt đầu lại từ đầu! Nhất là giờ vẫn chưa có con cái ràng buộc với nhau :) Thêm nữa, mới có 4 tháng đã phản bội, thì sau này còn phản bội nhiều, nhiều lắm =;
Chào thân ái và quyết thắng!

Cảm ơn bạn đã kiên nhẫn đọc tâm sự và chia sẻ của mình. Mình cũng biết là tình cảm giờ như gương đã vỡ, nhưng mình vẫn còn yêu cô ấy nhiều lắm, đó là thứ nhất, thứ 2 là cô ấy giờ chỉ biết dựa vào mình thôi, nếu bỏ bây giờ thì cô ấy sẽ rất bơ vơ, mình không nỡ! Thứ 3 nữa là gia đình cô ấy rất nghiêm khắc, gia giáo nếu biết lý do mình và cô ấy ly dị thì cô ấy không còn đường quay về nữa. Công việc cô ấy thoải mái, nhưng nếu mình bỏ cô ấy phải tự lo liệu chuyện ăn ở thì không thể nổi với chi phí sinh hoạt đắt đỏ chốn Sài Gòn. Mong sao có một giải pháp cứu cánh cho cả 2 mà mình cảm thấy thanh thản. Không còn tình thì cũng có nghĩa vợ chồng mà bạn!
02:07 CH 04/03/2015
w
windy76
Hóng
367Điểm·1Bài viết
Báo cáo