@em vuongyen: mình đồng tình với quan điểm của chị bacuni, còn tình còn duyên thì dù có ly hôn cũng sẽ về được với nhau. Gia đình chồng em thấy em đã chán ngán chồng rồi nên giờ ngọt ngào khuyên nhủ em để mong em ở lại, kéo dài tình hình. Em có thể nói thêm về tài chính của em không? Nếu ra khỏi nhà chồng bây giờ em sẽ đi đâu, về đâu, tiền bạc sẽ như thế nào. Vì chị cảm thấy nếu em muốn yên ổn sinh con thì trước hết em phải tách ra khỏi chồng em một chút. Chứ ở chung nhà, chồng thua bài bạc về đá thúng đụng nia, kiểu nào cũng kiếm chuyện với em, thì làm sao mà em cảm thấy yên thân cho được. Chưa kể bây giờ nhà chồng vuốt ve để em vui vẻ ở lại, tức lên thì họ nói vậy thôi, chứ họ cũng thương con cháu họ nhất. Cho nên nếu điều kiện kinh tế và hoàn cảnh cho phép, chị nghĩ em nên về nhà ba mẹ đẻ để thanh thản đầu óc chờ đến ngày sinh con. Em coi lại 1-2 tầng trước, có một chị nhờ tư vấn chuyện chồng cờ bạc từ lúc trẻ đến bây giờ con họ đã sắp vào ĐH rồi. Chồng nợ nần đủ thứ, trốn chủ nợ biệt tăm, vợ phải đứng mũi chịu sào. Em đọc thêm đi để hiểu thêm về những vấn đề em sẽ phải đối mặt ở tương lai.
\\Bạn đang muốn li dị và đã viết giấy, vậy bạn đang lăn tăn điều gì? Cờ bạc như vậy mà ở Mỹ là mình khuyên bạn hoặc là làm giấy tờ li dị hoặc legal separation (ly thân chính thức) ngay để chấm dứt trách nhiệm tài chính cho con bạc (làm giống như Hân ngày trước ấy là sáng suốt)- nợ vì chồng cố gắng làm ăn nhưng chẳng may thua lỗ thì gánh chứ nợ cờ bạc thì không đáng. Mình phải cứu mình về mặt tài chính trước đã nếu không có thể ngay ngày mai nó đi đánh thua cả đống tiền đổ nợ cho mình thì ai cứu mình đây. Chuyện tình cảm mà vẫn còn yêu, còn tiếc nuối thì ra thông điệp nếu qua thời gian anh chứng tỏ thật sự thay đổi, bỏ cờ bạc .... thì sẽ cho cơ hội quay lại, có khó gì đâu.Không rõ ở VN thì chồng nợ bạc về mặt luật pháp vợ có phải chịu trách nhiệm trả không. Nếu có thì cũng phải tìm cách chấm dứt cái trách nhiệm đó trước. Còn nếu không thì thời gian này do bạn sắp sinh mà thấy không handle được quá trình li dị thì nên về nhà mẹ đẻ hoặc chuyển ra ngoài sống một mình, thuê mướn giúp việc (bạn đã suy nghĩ nhiều về li dị và đã viết đơn chắc cũng nghĩ đến việc làm thế nào để tự lo trong quá trình sinh rồi phải không). Cứ cứng rắn mà làm, nếu đứng trước biến cố lớn mà chồng thay đổi được, quay ra bỏ cờ bạc và chăm sóc vợ con thì cứ đón nhận rồi sau 1 thời gian từ từ quyết định có tiếp tục làm vợ chồng hay không.
@ vu0ngy3n: Nếu bạn là em gái tớ thì tớ sẽ khuyên bạn cho chồng biến khỏi tầm mắt để bạn được yên ổn sinh con (tớ chưa nói đến chuyện chia tay nhé, mà chỉ cần để sao chồng không ảnh hưởng tiêu cực đến bạn trong những tháng cuối của thai kỳ và năm đầu nuôi con). Điều bạn cần nghĩ bây giờ không phải là xử lý ông chồng thế nào, mà là thu xếp tiền để nuôi mình và nuôi con (và có thể cả giúp việc) trong 1 năm tới khi con còn nhỏ, chưa làm nhiều để có thu nhập cao được. Cuộc sống luôn có nhiều mục tiêu, và việc đạt mọi mục tiêu là điều không thể, nên phải sắp xếp thứ tự ưu tiên. Nguyên tắc để sắp xếp là mức độ cấp thiết và khả năng về nguồn lực (thời gian, sức khoẻ, tài chính,...). Những gì cần làm cho chồng bạn làm hết rồi, thậm chí làm nhiều quá mức cần thiết, nên bạn không cần trách bản thân và cũng đừng đòi hỏi ở chồng (vì có đòi cũng chẳng được). Bây giờ có bao nhiêu tiền phải giữ chặt vào cạp váy, đừng hở cho chồng biết, nếu nó có biết cũng không xì ra để nó trả nợ hay đi đánh bạc. Nuôi con nhỏ sẽ rất tốn và vất vả, bạn cần nghĩ đến con và bản thân trước hết.
Các chị ơi tư vấn giúp em với. Em cảm thấy căng thẳng và mệt mỏi quá. Đây không phải lần đầu e nghĩ đến chuyện ly hôn, nhưng là lần đầu tiên em cầm bút viết tờ đơn xin ly hôn. Không phải em hết yêu chồng mà e thực sự rất yêu chồng em, cũng không phải chồng em lăng nhăng hay có người thứ 3 chen vào. Mà lý do chỉ vì vợ chồng em có những bất đồng về cuộc sống, về quan điểm với nhau. Chồng e thì cục tính, hay nói tục, mỗi lần chỉ cần có chút bực mình gì đó chồng em có thể mày tao rồi văng đủ mọi thứ trên đời ra nói e. Bình thường anh ấy cũng rất biết quan tâm đến vợ, như vợ thích đi đâu, ăn gì hay làm gì cũng chiều theo ý vợ. Anh ấy có nhiều khi cũng biết nín nhịn vợ và luôn bênh vợ trước bố mẹ chồng hay bất kì ai. Có lẽ các mẹ sẽ nghĩ em hâm hay sao mà lại muốn ly hôn. Nhưng ngay bản thân e bây giờ cũng chẳng biết mình đang nghĩ gì nữa. Chồng em làm nhà nước, nhưng lại mắc phải thói cờ bạc, nợ nần ngập đầu. Từ lúc lấy chồng đến giờ bao nhiêu vàng bạc bố mẹ cho e đều bán hết để lấy tiền trả nợ cho chồng. Hết lần này đến lần khác, bao nhiêu tiền làm ra đều phải mang đi trả nợ cho chồng. Rồi công việc của em trì trệ ko suôn sẻ, rồi vấn đề con cái khó khăn ( em bị thai lưu 2 lần ạ ). Cuộc sống e dồn dập hết khó khăn này đến khó khăn khác. Nhưng e vẫn lạc quan, chưa 1 lần trì chiết hay coi thường chồng em cả. Lúc nào em cũng động viên để chồng tốt hơn, biết nghĩ cho gia đình hơn. Có lúc chồng em hiểu vấn đề thì rất nghe lời em, nhưng chỉ đc 1 thời gian ngắn đâu lại vào đấy, anh ấy lại nợ, lại chơi. Em từ 1 đứa làm ăn đc ra tiền bỗng nhiên thành tay trắng rồi còn phải chạy vạy đi vay để trả nợ cho chồng. Em thành ra chẳng làm gì bỗng nhiên thành nợ nần 1 đống. Rồi xe cộ của em chồng e cứ lần lượt hết cắm rồi lại bán đi. Em vẫn luôn cho chồng e cơ hội vì e nghĩ người có thể làm ra tiền chứ người mất rồi thì tiền cũng chẳng để làm gì. Cứ thế từ lúc e cưới đến giờ cũng được gần 3 năm rồi. Hiện giờ e đang mang bầu tháng thứ 8. Chồng e mỗi lần thua tha là lại cáu gắt khó chịu. E hỏi đến thì lại bắt đầu văng tục đủ thứ ra nói e. E vẫn nhẫn nhịn. Nhưng đến hnay chồng e lại thua tha, đi ko thèm về nhà, e gọi thì nhẹ nhàng có nhưng ko đc, e làm căng lên cũng chẳng ăn thua. Chồng e nói với e rằng " mày để im cho tao kiếm tiền đi, mày đừng lải nhải nói nhiều nữa, tao thấy nhục dần vì mày rồi đấy". Rồi e hỏi câu cuối cùng là anh có nghĩ cho con a sắp ra đời không, a có cần vợ cần con ko thì nhận được câu trả lời " tao thấy hối hận rồi đấy, mày muốn làm gì thì làm, tao ko quan trọng".Thật sự nghe xong e buồn lắm, đau lắm, đầu óc e trống rỗng. E ngồi mà nước mắt chảy ròng ròng, nghĩ đến cảnh con mình sau này thiếu thốn tình cảm người cha mà lòng e đau muốn chết. Nhưng chia tay rồi thì cuộc sống của cả 2 bên sẽ nhẹ nhàng hơn. Em sợ cứ kéo dài như này rồi sẽ chỉ làm tổn thương 2 bên thôi.Em phải làm gì bây giờ, đầu óc em trống rỗng quá.
Không hiểu bạn này còn ở với chồng làm gì.Chồng thế nào cũng được nhưng mắc 2 bệnh sau cương quyết phải bỏ : cờ bạc là 1 và đánh vợ là 2. 2 cái đó không bao giờ sửa được.Nhưng thôi, nếu bạn cảm thấy yêu chồng nhiều, đủ sức để làm ra tiền cung phụng cho chồng cờ bạc thì cứ ở lại.
Kinh tế hiện tại em cũng đang khó khăn lắm chị ạ. Lúc trước chồng e vay lãi cao cũng phải trốn nợ đấy, bọn nó vào tận nhà dọa dẫm chửi bới ném mắm tôm các kiểu vào cổng nhà ý chị ạ. E lại phải đi vay người quen để trả cho vụ đấy, nên giờ hàng tháng e vẫn đang phải trả dần chị ơi. Mà nhà chồng em được cả 2 anh em, ông anh chồng em nữa, còn phá kinh hơn cả chồng em. Bố mẹ chồng e cũng phải trả ko biết bao nhiêu lần rồi đến giờ thì cũng cạn kiệt. Bây giờ ông bà còn phải nuôi cả 2 đứa cháu con của anh chồng em kìa. Nhà mẹ đẻ e thì lại ở xa, cách 300km cơ. Mà e muốn về lắm nhưng mẹ em ko cho em về. Vì vấn đề con cái của em khó khăn ( như em nói là e bị thai lưu 2 lần rồi đấy ạ) nên mẹ cũng lo chị ạ. Mẹ e bảo thôi đành chịu khó đợi đẻ xong ra tháng thì mẹ e đón về thôi. Bây giờ tiền mua sắm đồ cho con đều là bà ngoại với chị gái e sắm sửa cho hết đấy chứ không thì e cũng không biết xoay sở thế nào cả.